Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 104 “Hoàn thành nhiệm vụ!”
“Không thể nào!”
Tiêu Chiến giận dữ nghĩ thầm: Giang Dương và Triệu Hải mỗi người điều động 2000 tinh binh, lần lượt mai phục tại hai cánh trái phải của câu lạc bộ Hắc Long, đợi lệnh đồng thời xuất kích, hệ thống thông tin và trang bị đều rất hoàn hảo, cớ gì lại không liên lạc được?
“Mau đi điều tra, còn liên hệ không được nữa tao bắn!”, Tiêu Chiến điên cuồng gầm lên.
“Vâng!”, tên lính thông tin rối rít.
Điếu thuốc trên tay Tiêu Chiến cũng run lẩy bẩy.
Thiên Vương Thần Điện rốt cuộc là những ai? Bọn chúng dễ dàng công phá phòng tuyến của câu lạc bộ Hắc Long, chẳng lẽ lại không động tay động chân đến hệ thống thông tin tiên lạc của bên ta. Cái tên Lôi Tuấn này có bản lĩnh đến thế à?
Nhưng mà, điều Tiêu Chiến không ngờ chính là, Thiên Vương Thần Điện có một trạm vệ tinh với trình độ khoa học kỹ thuật cực cao.
Lúc này, dưới một ngọn núi tuyết ở Bắc Vực, trạm vệ tinh bí ẩn nọ vô cùng bận rộn.
Trạm trưởng đã hoàn thành nhiệm vụ phá hủy mạng lưới thông tin của Tiêu Chiến, đồng thời dựa theo chỉ thị của Bắc Thiên Vương, định vị chính xác vị trí của xe chỉ huy của Giang Dương, Triệu Hải, cũng như báo cáo kịp thời cho Bắc Thiên Vương.
Hồ Mị Nhi đã gửi định vị cho hai thuộc hạ của Âu Dương Sát từ lâu.
Hai người này chính là cao thủ ám sát số một.
Nhiệm vụ của bọn họ là ám sát Giang Dương và Triệu Hải.
Từ câu lạc bộ Hắc Long đi chếch sang bên trái tầm 3km, một chiếc xe đột nhiên nổ tung.
Vụ nổ cực lớn, Giang Dương đang ngồi chỉ huy trong xe chết tại chỗ.
Gần như trong nháy mắt bốn phía đều chấn động bởi tiếng nổ kinh hoàng.
500 cao thủ Thiên Vương Thần Điện mai phục chung quanh đồng loạt xuất hiện, nhiệm vụ của bọn họ không phải giết người, mà là gây rối, khiến toàn quan trở nên vô dụng, không còn năng lực chiến đấu.
Sĩ quan chỉ huy chết rồi, đám phó quan phụ tá cũng bị lính bắn tỉa giết nốt.
Đội quân 2000 người của Giang Dương đã biến thành đội quân mù điếc, hoảng loạn như kiến bò chảo nóng.
Cùng lúc đó.
Đội quân đang mai phục phía bên phải câu lạc bộ Hắc Long cũng bị đánh úp bất ngờ.
Triệu Hải đang gà gật trong xe, đang khi còn mơ màng đã bị sát thủ Thiên Vương Thần Điện vặn cổ.
2000 tinh binh dưới quyền cũng bị 500 cao thủ mai phục đánh cho tan tác.
Về phần Lôi Tuấn.
Là điện chủ Thiên Vương Thần Điện, anh đã từng chỉ huy những trận chiến quy mô lớn hơn vô số lần, trước khi khai chiến, anh đã sớm an bài chu đáo tất cả.
Vì sao phải điều động Âu Dương Sát trong đêm, chính là để ám sát và ứng cứu.
Từ xưa đến giờ, Lôi Tuấn chưa bao giờ muốn đối đầu trực diện, song phương tương tàn với bộ đội chính quy.
Nhưng mà, Tiêu Chiến nhất định phải chết.
Kẻ nhúng tay vào chuyện bạo ác của câu lạc bộ Hắc Long đều phải chết.
Lôi Tuấn có thể không giết binh lính, nhưng anh tuyệt đối không tha cho Tiêu Chiến.
1000 cao thủ của câu lạc bộ Hắc Long cũng chẳng còn sót lại mấy người.
Nhưng Hồ Mị Nhi vẫn chưa hạ lệnh, cô vẫn đang chờ đợi.
“Trở về rồi”, Hồ Mị Nhi đột nhiên lên tiếng.
Cả người Lôi Tuấn chấn động, lập tức ngẩng đầu lên nhìn.
Một người mặc đồ đen từ đầu đến chân được mấy cao thủ yểm hộ hai bên vọt tới cực nhanh.
“Âu Dương, sao rồi?”, Lôi Tuấn lên tiếng hỏi dù vẫn còn cách rất xa.
“Hoàn thành nhiệm vụ!”
Âu Dương Sát phóng đến bên cạnh bằng tốc độ nhanh nhất, quỵ một gối xuống nói: “Bẩm điện chủ, Tây Thiên Vương Âu Dương Sát đã hoàn thành nhiệm vụ, cứu được phu nhân rồi!”
Oành!
Đội bảo vệ có mặt đều vỗ tay hoan hô.
Hồ Mị Nhi không giấu vẻ mặt vui sướng, dù cô vừa xuống tay giết chết cả ngàn người.
Lôi Tuấn nhìn sau lưng Âu Dương Sát, vẻ mặt thất thần.
Hồ Mị Nhi nhanh chóng dẫn người bước qua, cởi dây buộc cho Thẩm Sơ Tuyết.
Bị một đám cao thủ thô kệch vây quanh, Lôi Tuấn nhìn Thẩm Sơ Tuyết nằm dưới đất, tay chân luống cuống không biết làm gì.
Người bị anh giết đó giờ nhiều không đếm xuể, anh vốn mạnh mẽ không gì sánh nổi, nhưng dù sao, anh vẫn là con người.
Là người, thì phải có cảm xúc.
Đã nhiều năm trôi qua, Lôi Tuấn rốt cuộc cũng gặp lại người duy nhất anh từng yêu, nhưng lại trong tình cảnh trớ trêu như vậy.
Mặt mũi Thẩm Sơ Tuyết rất bẩn, bây giờ đã được rửa sạch.
Gương mặt vốn tuyệt đẹp trước đây lúc này chi chít vết thương.
Tiêu Chiến giận dữ nghĩ thầm: Giang Dương và Triệu Hải mỗi người điều động 2000 tinh binh, lần lượt mai phục tại hai cánh trái phải của câu lạc bộ Hắc Long, đợi lệnh đồng thời xuất kích, hệ thống thông tin và trang bị đều rất hoàn hảo, cớ gì lại không liên lạc được?
“Mau đi điều tra, còn liên hệ không được nữa tao bắn!”, Tiêu Chiến điên cuồng gầm lên.
“Vâng!”, tên lính thông tin rối rít.
Điếu thuốc trên tay Tiêu Chiến cũng run lẩy bẩy.
Thiên Vương Thần Điện rốt cuộc là những ai? Bọn chúng dễ dàng công phá phòng tuyến của câu lạc bộ Hắc Long, chẳng lẽ lại không động tay động chân đến hệ thống thông tin tiên lạc của bên ta. Cái tên Lôi Tuấn này có bản lĩnh đến thế à?
Nhưng mà, điều Tiêu Chiến không ngờ chính là, Thiên Vương Thần Điện có một trạm vệ tinh với trình độ khoa học kỹ thuật cực cao.
Lúc này, dưới một ngọn núi tuyết ở Bắc Vực, trạm vệ tinh bí ẩn nọ vô cùng bận rộn.
Trạm trưởng đã hoàn thành nhiệm vụ phá hủy mạng lưới thông tin của Tiêu Chiến, đồng thời dựa theo chỉ thị của Bắc Thiên Vương, định vị chính xác vị trí của xe chỉ huy của Giang Dương, Triệu Hải, cũng như báo cáo kịp thời cho Bắc Thiên Vương.
Hồ Mị Nhi đã gửi định vị cho hai thuộc hạ của Âu Dương Sát từ lâu.
Hai người này chính là cao thủ ám sát số một.
Nhiệm vụ của bọn họ là ám sát Giang Dương và Triệu Hải.
Từ câu lạc bộ Hắc Long đi chếch sang bên trái tầm 3km, một chiếc xe đột nhiên nổ tung.
Vụ nổ cực lớn, Giang Dương đang ngồi chỉ huy trong xe chết tại chỗ.
Gần như trong nháy mắt bốn phía đều chấn động bởi tiếng nổ kinh hoàng.
500 cao thủ Thiên Vương Thần Điện mai phục chung quanh đồng loạt xuất hiện, nhiệm vụ của bọn họ không phải giết người, mà là gây rối, khiến toàn quan trở nên vô dụng, không còn năng lực chiến đấu.
Sĩ quan chỉ huy chết rồi, đám phó quan phụ tá cũng bị lính bắn tỉa giết nốt.
Đội quân 2000 người của Giang Dương đã biến thành đội quân mù điếc, hoảng loạn như kiến bò chảo nóng.
Cùng lúc đó.
Đội quân đang mai phục phía bên phải câu lạc bộ Hắc Long cũng bị đánh úp bất ngờ.
Triệu Hải đang gà gật trong xe, đang khi còn mơ màng đã bị sát thủ Thiên Vương Thần Điện vặn cổ.
2000 tinh binh dưới quyền cũng bị 500 cao thủ mai phục đánh cho tan tác.
Về phần Lôi Tuấn.
Là điện chủ Thiên Vương Thần Điện, anh đã từng chỉ huy những trận chiến quy mô lớn hơn vô số lần, trước khi khai chiến, anh đã sớm an bài chu đáo tất cả.
Vì sao phải điều động Âu Dương Sát trong đêm, chính là để ám sát và ứng cứu.
Từ xưa đến giờ, Lôi Tuấn chưa bao giờ muốn đối đầu trực diện, song phương tương tàn với bộ đội chính quy.
Nhưng mà, Tiêu Chiến nhất định phải chết.
Kẻ nhúng tay vào chuyện bạo ác của câu lạc bộ Hắc Long đều phải chết.
Lôi Tuấn có thể không giết binh lính, nhưng anh tuyệt đối không tha cho Tiêu Chiến.
1000 cao thủ của câu lạc bộ Hắc Long cũng chẳng còn sót lại mấy người.
Nhưng Hồ Mị Nhi vẫn chưa hạ lệnh, cô vẫn đang chờ đợi.
“Trở về rồi”, Hồ Mị Nhi đột nhiên lên tiếng.
Cả người Lôi Tuấn chấn động, lập tức ngẩng đầu lên nhìn.
Một người mặc đồ đen từ đầu đến chân được mấy cao thủ yểm hộ hai bên vọt tới cực nhanh.
“Âu Dương, sao rồi?”, Lôi Tuấn lên tiếng hỏi dù vẫn còn cách rất xa.
“Hoàn thành nhiệm vụ!”
Âu Dương Sát phóng đến bên cạnh bằng tốc độ nhanh nhất, quỵ một gối xuống nói: “Bẩm điện chủ, Tây Thiên Vương Âu Dương Sát đã hoàn thành nhiệm vụ, cứu được phu nhân rồi!”
Oành!
Đội bảo vệ có mặt đều vỗ tay hoan hô.
Hồ Mị Nhi không giấu vẻ mặt vui sướng, dù cô vừa xuống tay giết chết cả ngàn người.
Lôi Tuấn nhìn sau lưng Âu Dương Sát, vẻ mặt thất thần.
Hồ Mị Nhi nhanh chóng dẫn người bước qua, cởi dây buộc cho Thẩm Sơ Tuyết.
Bị một đám cao thủ thô kệch vây quanh, Lôi Tuấn nhìn Thẩm Sơ Tuyết nằm dưới đất, tay chân luống cuống không biết làm gì.
Người bị anh giết đó giờ nhiều không đếm xuể, anh vốn mạnh mẽ không gì sánh nổi, nhưng dù sao, anh vẫn là con người.
Là người, thì phải có cảm xúc.
Đã nhiều năm trôi qua, Lôi Tuấn rốt cuộc cũng gặp lại người duy nhất anh từng yêu, nhưng lại trong tình cảnh trớ trêu như vậy.
Mặt mũi Thẩm Sơ Tuyết rất bẩn, bây giờ đã được rửa sạch.
Gương mặt vốn tuyệt đẹp trước đây lúc này chi chít vết thương.
Bình luận facebook