Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 299 Dù sao cũng là sợ nghèo!
Nhưng mà nghe thấy Tiêu Sách còn phải chạy thêm một đợt nữa, cô ta cũng không miễn cưỡng.
Cô ta mở miệng nói: "Vậy được thôi, hy vọng anh sẽ có thể chiến thắng lần nữa."
Nói xong, cô ta cũng không có dây dưa, xoay người quay trở về, nhưng mà không có rời đi, mà là cùng với thành viên trong đội của cô ta kiểm tra điều chỉnh xe đua của cô ta.
Chờ cô ta rời đi, Cố Minh nhất thời kích động nói: "Anh Sách, Nữ thần Hàng Thành chủ động mời anh chạy một vòng mà, sao anh từ chối! Trời ơi là trời, như vậy mà anh không chịu đồng ý, có thể bởi vì chuyện này mà trở thành bạn bè với cô ấy cũng nên? Cô ấy chính là Nữ thần Hàng Thành đó, sao anh lại có thể nhẫn tâm từ chối chứ!"
Cố Minh nói xong, có chút nói năng không đầu không đuôi.
Tiêu Sách ngược lại xem thường nói: "Cô ta rất nổi tiếng sao? Cậu Cố cậu kích động như vậy làm gì?"
"Em có thể không kích động sao? Cô ấy chính là Nữ thần Hàng Thành đó! Nữ thần trong mắt của hàng ngàn hàng vạn người, cô ấy chủ động đến bắt chuyện với anh, vậy mà lại bị anh đuổi đi như vậy, đáng thương mà!"
Cổ Minh nói ra lòng đau như cắt, giống như bị mất đi mấy trăm vạn.
Tiêu Sách nhất thời hơi bị tò mò, hỏi dò Cố Minh về Nữ thần Hàng Thành rốt cuộc là có bối cảnh như thế nào.
Chờ Cố Minh giải thích xong, Tiêu Sách mới hiểu được, Nữ thần Hàng Thành này không phải giống với bốn người đẹp Giang Lăng sao?
Thành phố Giang Lăng có bốn người đẹp Giang Lăng, mà thành phố Hàng Châu cũng có Nữ thần Hàng Thành, tiên nữ Hàng Thành, mà Úc Bội Hân chính là một trong hai người đẹp nhất thành phố Hàng Châu.
Tiêu Sách nghe vậy thì ngay lập tức sáng tỏ, khó trách nhan sắc Úc Bội Hân không hề thua kém nhóm người Lâm Bán Thanh, Cao Cấn Băng, Tống Chỉ Vân chút nào, nhưng lại không nằm trong nhóm bốn người đẹp Giang Lăng.
"Được rồi, cậu cũng đừng có kích động, cô ta có xinh đẹp hơn nữa cũng không có quan hệ với chúng ta" Tiêu Sách thấy Cố Minh vẫn còn rất kích động, nhất thời mở miệng nói.
Cố Minh thở dài một tiếng, chỉ có thể gật đầu tiếc nuối.
Cậu ta trước khi trong nhà chưa xảy ra chuyện, vẫn là từ lúc nhỏ đến lớn chưa có cơ hội tiếp xúc với bốn người đẹp Giang Lăng, người phụ nữ có thứ bậc Nữ thần Hàng Thành này, càng đừng nói đến cậu ta của bây giờ.
Có thể một lần gặp mặt cận kề, đã tính là rất tốt rồi.
Cậu ta chỉ là tiếc cho Tiêu Sách, có cơ hội quá tốt tạo mối quan hệ thân thiết với Úc Bội Hân mà kết quả lại bị Tiêu Sách bỏ phí vô ích như vậy, ngay cả cách thức liên hệ cũng không lưu.
Cố Minh lập tức ném cho Tiêu Sách ánh mắt tức giận vì người nào đó không biết tranh thủ.
Tiêu Sách lại chút không để ý đến, Úc Bội Hân quả thật xinh đẹp, những phụ nữ xinh đẹp Tiêu Sách cũng gặp nhiều rồi, chung quy không thể mỗi người đều nhất thiết phải tạo mối quan hệ bạn bè thân thiết chứ?
Huống chi anh không rõ là vì sao Úc Bội Hân tìm anh.
Tiêu Sách không cảm thấy bản thân đẹp trai đến nỗi có thể hấp dẫn Úc Bội Hân, người phụ nữ của công chúng chủ động đến gần như thế, nếu đã không rõ mục đích, vậy còn không bằng xa cách.
"Thắng bao nhiêu?" Tiêu Sách nhìn về phía Phương Bác.
Bên ngoài cuộc thi của Tiêu Sách và Quản Trạch Nguyên, Phương Bác cũng mang tiền lấy Vợ đem ra đặt cược, bây giờ Tiêu Sách thắng, đương nhiên Phương Bác cũng thẳng tiền rồi.
Ngay cả khi Úc Bội Hân tới, Phương Bác cũng không có quá mức kích động, Tiêu Sách đã biết chắc là cậu ấy thắng không ít.
Phương Bác cười hì hì, mở miệng nói: "Không thắng bao nhiêu, chủ yếu là tiền lấy VỢ quá ít rồi, em tự mình đặt xuống năm vạn, thắng chung gấp sáu lần được hai mươi lăm vạn, hì hì..."
Anh ấy nói xong, Cổ Minh ngay lập tức biểu lộ nét mặt có chút buồn bực, bởi vì cậu ấy vừa rồi một đồng tiền cũng không đặt.
Tiêu Sách cũng cười lên, trước đó anh cũng mang một vạn đồng còn sót lại của bản thân giao cho Phương Bác, mười mấy phút đồng hồ này một vạn đồng lập tức biến thành sáu vạn.
Tuy rằng đây chỉ là món tiền nhỏ so với tiền đặt cược của Quản Trạch Nguyên nhưng Tiêu Sách vẫn rất vui vẻ.
Dù sao cũng là sợ nghèo!
Nhưng nghĩ đến chỗ Quản Trạch Nguyên còn có tiền đặt cược hai trăm vạn chưa đưa mình, Tiêu Sách lại càng vui vẻ. Lúc này Tiêu Sách thật sự có chút mong đợi, có thể nhanh chóng bắt đầu cuộc thi tiếp theo.
Tiền đặt cược cuộc thi tiếp theo vẫn là hai trăm vạn!
Lúc này Tiêu Sách đột nhiên cảm thấy Quản Trạch Nguyên hết sức đáng yêu, anh ta cứ nhất quyết tặng tiền cho mình!
Cô ta mở miệng nói: "Vậy được thôi, hy vọng anh sẽ có thể chiến thắng lần nữa."
Nói xong, cô ta cũng không có dây dưa, xoay người quay trở về, nhưng mà không có rời đi, mà là cùng với thành viên trong đội của cô ta kiểm tra điều chỉnh xe đua của cô ta.
Chờ cô ta rời đi, Cố Minh nhất thời kích động nói: "Anh Sách, Nữ thần Hàng Thành chủ động mời anh chạy một vòng mà, sao anh từ chối! Trời ơi là trời, như vậy mà anh không chịu đồng ý, có thể bởi vì chuyện này mà trở thành bạn bè với cô ấy cũng nên? Cô ấy chính là Nữ thần Hàng Thành đó, sao anh lại có thể nhẫn tâm từ chối chứ!"
Cố Minh nói xong, có chút nói năng không đầu không đuôi.
Tiêu Sách ngược lại xem thường nói: "Cô ta rất nổi tiếng sao? Cậu Cố cậu kích động như vậy làm gì?"
"Em có thể không kích động sao? Cô ấy chính là Nữ thần Hàng Thành đó! Nữ thần trong mắt của hàng ngàn hàng vạn người, cô ấy chủ động đến bắt chuyện với anh, vậy mà lại bị anh đuổi đi như vậy, đáng thương mà!"
Cổ Minh nói ra lòng đau như cắt, giống như bị mất đi mấy trăm vạn.
Tiêu Sách nhất thời hơi bị tò mò, hỏi dò Cố Minh về Nữ thần Hàng Thành rốt cuộc là có bối cảnh như thế nào.
Chờ Cố Minh giải thích xong, Tiêu Sách mới hiểu được, Nữ thần Hàng Thành này không phải giống với bốn người đẹp Giang Lăng sao?
Thành phố Giang Lăng có bốn người đẹp Giang Lăng, mà thành phố Hàng Châu cũng có Nữ thần Hàng Thành, tiên nữ Hàng Thành, mà Úc Bội Hân chính là một trong hai người đẹp nhất thành phố Hàng Châu.
Tiêu Sách nghe vậy thì ngay lập tức sáng tỏ, khó trách nhan sắc Úc Bội Hân không hề thua kém nhóm người Lâm Bán Thanh, Cao Cấn Băng, Tống Chỉ Vân chút nào, nhưng lại không nằm trong nhóm bốn người đẹp Giang Lăng.
"Được rồi, cậu cũng đừng có kích động, cô ta có xinh đẹp hơn nữa cũng không có quan hệ với chúng ta" Tiêu Sách thấy Cố Minh vẫn còn rất kích động, nhất thời mở miệng nói.
Cố Minh thở dài một tiếng, chỉ có thể gật đầu tiếc nuối.
Cậu ta trước khi trong nhà chưa xảy ra chuyện, vẫn là từ lúc nhỏ đến lớn chưa có cơ hội tiếp xúc với bốn người đẹp Giang Lăng, người phụ nữ có thứ bậc Nữ thần Hàng Thành này, càng đừng nói đến cậu ta của bây giờ.
Có thể một lần gặp mặt cận kề, đã tính là rất tốt rồi.
Cậu ta chỉ là tiếc cho Tiêu Sách, có cơ hội quá tốt tạo mối quan hệ thân thiết với Úc Bội Hân mà kết quả lại bị Tiêu Sách bỏ phí vô ích như vậy, ngay cả cách thức liên hệ cũng không lưu.
Cố Minh lập tức ném cho Tiêu Sách ánh mắt tức giận vì người nào đó không biết tranh thủ.
Tiêu Sách lại chút không để ý đến, Úc Bội Hân quả thật xinh đẹp, những phụ nữ xinh đẹp Tiêu Sách cũng gặp nhiều rồi, chung quy không thể mỗi người đều nhất thiết phải tạo mối quan hệ bạn bè thân thiết chứ?
Huống chi anh không rõ là vì sao Úc Bội Hân tìm anh.
Tiêu Sách không cảm thấy bản thân đẹp trai đến nỗi có thể hấp dẫn Úc Bội Hân, người phụ nữ của công chúng chủ động đến gần như thế, nếu đã không rõ mục đích, vậy còn không bằng xa cách.
"Thắng bao nhiêu?" Tiêu Sách nhìn về phía Phương Bác.
Bên ngoài cuộc thi của Tiêu Sách và Quản Trạch Nguyên, Phương Bác cũng mang tiền lấy Vợ đem ra đặt cược, bây giờ Tiêu Sách thắng, đương nhiên Phương Bác cũng thẳng tiền rồi.
Ngay cả khi Úc Bội Hân tới, Phương Bác cũng không có quá mức kích động, Tiêu Sách đã biết chắc là cậu ấy thắng không ít.
Phương Bác cười hì hì, mở miệng nói: "Không thắng bao nhiêu, chủ yếu là tiền lấy VỢ quá ít rồi, em tự mình đặt xuống năm vạn, thắng chung gấp sáu lần được hai mươi lăm vạn, hì hì..."
Anh ấy nói xong, Cổ Minh ngay lập tức biểu lộ nét mặt có chút buồn bực, bởi vì cậu ấy vừa rồi một đồng tiền cũng không đặt.
Tiêu Sách cũng cười lên, trước đó anh cũng mang một vạn đồng còn sót lại của bản thân giao cho Phương Bác, mười mấy phút đồng hồ này một vạn đồng lập tức biến thành sáu vạn.
Tuy rằng đây chỉ là món tiền nhỏ so với tiền đặt cược của Quản Trạch Nguyên nhưng Tiêu Sách vẫn rất vui vẻ.
Dù sao cũng là sợ nghèo!
Nhưng nghĩ đến chỗ Quản Trạch Nguyên còn có tiền đặt cược hai trăm vạn chưa đưa mình, Tiêu Sách lại càng vui vẻ. Lúc này Tiêu Sách thật sự có chút mong đợi, có thể nhanh chóng bắt đầu cuộc thi tiếp theo.
Tiền đặt cược cuộc thi tiếp theo vẫn là hai trăm vạn!
Lúc này Tiêu Sách đột nhiên cảm thấy Quản Trạch Nguyên hết sức đáng yêu, anh ta cứ nhất quyết tặng tiền cho mình!