Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 302 “Chuyện này là không thể nào!
Tuy rằng anh ta không cố hết sức để đua nhưng tốc độ cũng không giảm xuống mà, anh ta cho rằng bản thân hoàn thành trận đua này như bình thường thì có lẽ không thể vượt qua được kỷ lục trước kia của anh ta nhưng chênh lệch nhiều nhất cũng chỉ khoảng mười giây thôi.
Điều này như là sự ổn định của một tay đua chuyên nghiệp!
Mà anh ta tự tin rằng tốc độ chạy trên đường núi vịnh Nannni của anh ta có thể nhanh hơn so với người khác, hai bàn tay đều có thể đếm số, mà không một người nào có thể dùng một chiếc SUPRA hỏng hóc chạy được thành tích thế này!
Nhưng lúc này con SUPRA của Tiêu Sách đã chạy phía sau anh ta, sự thật bày ra ở trước mắt, dù cho Á Ma Đề không muốn tin tưởng đi nữa thì cũng không thể không nghiêm mặt.
Anh ta đã nhận tiền của thị Quản Trạch Nguyên rồi đấy, đã vậy còn nhận không ít nữa chứ, nếu như thua cuộc thì chẳng phải là phải trả tiền ngược về hay sao?
FY
“Hừ! Tôi không biết bằng cách nào mà cậu đuổi kịp được tôi, nhưng cậu muốn vượt qua được Á Ma Đề tôi đây thì ít nhất trên đường núi vịnh Nanni tuyệt đối không thể có chuyện đấy!”
Á Ma Đề hoàn toàn trở nên nghiêm túc, sử dụng trạng thái cực hạn của bản thân bắt đầu chạy một phần tư con đường cuối cùng.
Nhưng rất nhanh, Á Ma Đề đã khiếp sợ mà phát hiện ra rằng, cho dù anh ta trở nên nghiêm túc đi chăng nữa cũng không thể bỏ xa Tiêu Sách được, thậm chí khoảng cách giữa Tiểu Sách và anh ta cũng trở nên càng lúc càng gần sau mỗi lần vượt cua.
Sau vài khúc cua, dường như Tiêu Sách đã chạy song song với anh ta!
Á Ma Đề khiếp sợ, xe của anh ta có những tính năng vượt xa xe của Tiêu Sách cho ta vẫn luôn có thể kéo dài khoảng cách trên đoạn đường thẳng, anh ta có thể cảm nhận được rõ ràng là bản thân vẫn đang kéo dài khoảng cách.
Nhưng ngay khi vừa vượt qua khúc cua, một chút khoảng cách vừa được kéo giãn này không chỉ biến mất mà còn càng lúc càng gần hơn!
Điều này chỉ có thể cho thấy Tiêu Sách hơn anh ta rất nhiều ở khoản xử lý khúc cua, tốc độ vào cua nhanh hơn anh ta không chỉ một chút mà là hơn rất nhiều!
Cho dù Á Ma Đề ổn định áp lực và mạo hiểm bản thân cũng không chắc chắn nắm chắc được tốc độ vượt qua mấy vòng cua, cuối cùng phát hiện ra bản thân anh ta vẫn bị Tiêu Sách đuổi kịp!
“Chuyện này là không thể nào! "Á Ma Đề nhịn không khỏi thốt lên.
Lúc này không chỉ có một mình anh ta thốt lên thành tiếng mà còn có những người xem đang xem phát sóng trực tiếp qua màn ảnh lớn, cùng với Quản Trạch Nguyên sắc mặt đen như mực.
Cùng với, Úc Bội Hân!
“Có phải là Á Ma Đề không dùng hết sức không? Lại cố tình để cho người khác thẳng sao?” Úc Bội Hân lẩm bẩm.
Nhưng suy đoán của cô ta đã nhanh chóng bị trợ lý của mình phủ định, chỉ thấy trong tay trợ lý của cô ta cầm một chiếc laptop đang hiển thị một ít số liệu phức tạp.
Anh ta mở miệng nói: “Cô chủ, trận này Á Ma Đề không hề chạy chậm, sau nửa đoạn đường đầu anh ta ta đã chạy chậm hơn khoảng ba giây so với kỷ lục của bản thân, gần như tương đương với thành tích mà cô vừa chạy. Nửa đoạn đường sau anh ta có hơi thả lỏng nhưng cũng không chậm chút nào, dự đoán thành tích hoàn thành vòng đua là trong vòng mười phút ba mươi giây!”
“Mười phút ba mươi! Cho dù là tôi cũng không dám đảm bảo lần nào cũng chạy được thành tích như vậy...”
Nét mặt Úc Bội Hân thoáng nghiêm trọng, nhìn chiếc SUPRA mà Tiêu Sách đang lái trên màn hình lớn, đột nhiên ánh mắt trở nên vô cùng sáng ngời, trong mắt là sự chờ mong.
Có thể sử dụng một chiếc SUPRA không cải tiến không qua sửa chữa đua như vậy cùng với Á Ma Đề dường như đã cố hết sức trên đường núi vịnh Nanni, nếu không phải Úc Bội Hân tự mình tận mắt nhìn thấy thì tuyệt đối không tin đây là sự thật.
Cô ta không cách nào tưởng tượng nổi, rốt cuộc phải có kỹ thuật kiểu gì mới có thể đạt được trình độ như vậy.
Nhưng bất luận như thế nào, cô ta cảm thấy cuối cùng bản thân đã tìm được tay đua mà mình vẫn luôn tìm kiếm rồi, nếu anh có thể gia nhập đội xe của cô ta, vậy thì ở cuộc thi đấu hàng năm xem như không lấy được quán quân cũng có thể lấy được ít nhất ba vị trí đầu!
Nếu là như vậy...
Úc Bội Hân hơi kích động, cô ta cắn chặt môi, trong lòng đã hạ quyết tâm, bất kể phải trả giá đắt thế nào đi nữa, cô ta cũng phải kéo Tiêu Sách về đội xe của mình cho bằng được!
Cô ta lại lần nữa nhìn về phía màn hình lớn, trận thi đấu của Tiêu Sách và Á Ma Đề còn đang tiếp tục.
Mà lúc này, Tiêu Sách vừa đúng lúc lợi dụng một khúc cua, dùng tốc độ nhanh hơn để vượt qua Á Ma Đề, sau đó vững vàng chắn ở phía trước Á Ma Đề.
Điều này như là sự ổn định của một tay đua chuyên nghiệp!
Mà anh ta tự tin rằng tốc độ chạy trên đường núi vịnh Nannni của anh ta có thể nhanh hơn so với người khác, hai bàn tay đều có thể đếm số, mà không một người nào có thể dùng một chiếc SUPRA hỏng hóc chạy được thành tích thế này!
Nhưng lúc này con SUPRA của Tiêu Sách đã chạy phía sau anh ta, sự thật bày ra ở trước mắt, dù cho Á Ma Đề không muốn tin tưởng đi nữa thì cũng không thể không nghiêm mặt.
Anh ta đã nhận tiền của thị Quản Trạch Nguyên rồi đấy, đã vậy còn nhận không ít nữa chứ, nếu như thua cuộc thì chẳng phải là phải trả tiền ngược về hay sao?
FY
“Hừ! Tôi không biết bằng cách nào mà cậu đuổi kịp được tôi, nhưng cậu muốn vượt qua được Á Ma Đề tôi đây thì ít nhất trên đường núi vịnh Nanni tuyệt đối không thể có chuyện đấy!”
Á Ma Đề hoàn toàn trở nên nghiêm túc, sử dụng trạng thái cực hạn của bản thân bắt đầu chạy một phần tư con đường cuối cùng.
Nhưng rất nhanh, Á Ma Đề đã khiếp sợ mà phát hiện ra rằng, cho dù anh ta trở nên nghiêm túc đi chăng nữa cũng không thể bỏ xa Tiêu Sách được, thậm chí khoảng cách giữa Tiểu Sách và anh ta cũng trở nên càng lúc càng gần sau mỗi lần vượt cua.
Sau vài khúc cua, dường như Tiêu Sách đã chạy song song với anh ta!
Á Ma Đề khiếp sợ, xe của anh ta có những tính năng vượt xa xe của Tiêu Sách cho ta vẫn luôn có thể kéo dài khoảng cách trên đoạn đường thẳng, anh ta có thể cảm nhận được rõ ràng là bản thân vẫn đang kéo dài khoảng cách.
Nhưng ngay khi vừa vượt qua khúc cua, một chút khoảng cách vừa được kéo giãn này không chỉ biến mất mà còn càng lúc càng gần hơn!
Điều này chỉ có thể cho thấy Tiêu Sách hơn anh ta rất nhiều ở khoản xử lý khúc cua, tốc độ vào cua nhanh hơn anh ta không chỉ một chút mà là hơn rất nhiều!
Cho dù Á Ma Đề ổn định áp lực và mạo hiểm bản thân cũng không chắc chắn nắm chắc được tốc độ vượt qua mấy vòng cua, cuối cùng phát hiện ra bản thân anh ta vẫn bị Tiêu Sách đuổi kịp!
“Chuyện này là không thể nào! "Á Ma Đề nhịn không khỏi thốt lên.
Lúc này không chỉ có một mình anh ta thốt lên thành tiếng mà còn có những người xem đang xem phát sóng trực tiếp qua màn ảnh lớn, cùng với Quản Trạch Nguyên sắc mặt đen như mực.
Cùng với, Úc Bội Hân!
“Có phải là Á Ma Đề không dùng hết sức không? Lại cố tình để cho người khác thẳng sao?” Úc Bội Hân lẩm bẩm.
Nhưng suy đoán của cô ta đã nhanh chóng bị trợ lý của mình phủ định, chỉ thấy trong tay trợ lý của cô ta cầm một chiếc laptop đang hiển thị một ít số liệu phức tạp.
Anh ta mở miệng nói: “Cô chủ, trận này Á Ma Đề không hề chạy chậm, sau nửa đoạn đường đầu anh ta ta đã chạy chậm hơn khoảng ba giây so với kỷ lục của bản thân, gần như tương đương với thành tích mà cô vừa chạy. Nửa đoạn đường sau anh ta có hơi thả lỏng nhưng cũng không chậm chút nào, dự đoán thành tích hoàn thành vòng đua là trong vòng mười phút ba mươi giây!”
“Mười phút ba mươi! Cho dù là tôi cũng không dám đảm bảo lần nào cũng chạy được thành tích như vậy...”
Nét mặt Úc Bội Hân thoáng nghiêm trọng, nhìn chiếc SUPRA mà Tiêu Sách đang lái trên màn hình lớn, đột nhiên ánh mắt trở nên vô cùng sáng ngời, trong mắt là sự chờ mong.
Có thể sử dụng một chiếc SUPRA không cải tiến không qua sửa chữa đua như vậy cùng với Á Ma Đề dường như đã cố hết sức trên đường núi vịnh Nanni, nếu không phải Úc Bội Hân tự mình tận mắt nhìn thấy thì tuyệt đối không tin đây là sự thật.
Cô ta không cách nào tưởng tượng nổi, rốt cuộc phải có kỹ thuật kiểu gì mới có thể đạt được trình độ như vậy.
Nhưng bất luận như thế nào, cô ta cảm thấy cuối cùng bản thân đã tìm được tay đua mà mình vẫn luôn tìm kiếm rồi, nếu anh có thể gia nhập đội xe của cô ta, vậy thì ở cuộc thi đấu hàng năm xem như không lấy được quán quân cũng có thể lấy được ít nhất ba vị trí đầu!
Nếu là như vậy...
Úc Bội Hân hơi kích động, cô ta cắn chặt môi, trong lòng đã hạ quyết tâm, bất kể phải trả giá đắt thế nào đi nữa, cô ta cũng phải kéo Tiêu Sách về đội xe của mình cho bằng được!
Cô ta lại lần nữa nhìn về phía màn hình lớn, trận thi đấu của Tiêu Sách và Á Ma Đề còn đang tiếp tục.
Mà lúc này, Tiêu Sách vừa đúng lúc lợi dụng một khúc cua, dùng tốc độ nhanh hơn để vượt qua Á Ma Đề, sau đó vững vàng chắn ở phía trước Á Ma Đề.