• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Thôn Phệ Tinh Không (2 Viewers)

  • Chương 105

Kỳ thực hôm nay tố chất thân thể của La Phong đã đạt đến cấp "Sơ đẳng chiến tướng", đại biểu cho việc tinh thần lực đã đạt đến cấp "Cao đẳng chiến tướng", hoàn toàn có thể cùng với sơ đẳng chiến thần đánh một trận! Nói cách khác, có thể xem La Phong như một vị chiến thần! Có La Phong, ở trong khu hoang dã chỉ cần cẩn thận một chút chứ hầu như không có nguy hiểm! Dù sao quái thú cấp lĩnh chủ rất thưa thớt, mà quái thú cấp thấp hơn cấp lĩnh chủ gặp phải La Phong chỉ có nước thành tiền hoặc điểm cống hiến cho hắn! Cho dù gặp phải "thử triều", "nghĩ triều"(nghĩ là kiến)... La Phong cũng có thể phi hành bay đi, cực kì an toàn! Năm người nhóm La Phong ghé vào một quán rượu hai tầng lợp ngói đen, đằng trước là con đường đủ sức cho bốn chiếc xe con cùng đi.


Chỉ thấy ở ngã tư đường phía trước đang có có một đàn Hổ Miêu quái thú, vừa gầm rống vừa truy sát một tiểu đội võ giả. Trong đàn Hổ Miêu này có vài đầu Song Vỹ Hổ Miêu, thậm chí có cả Tam Vỹ Hổ Miêu nữa. "Phía sau còn có một con Tứ Vỹ Hổ Miêu!" Cao Phong kêu lên nhất thanh.


Song Vĩ Hổ Miêu là cấp Sơ đẳng thú tướng, Tam Vỹ là Trung đẳng thú tướng, về phần Tứ Vỹ Hổ Miêu, chính là Cao đẳng thú tướng! Cao đẳng thú tướng, với một vài tiểu đội võ giả, tuyệt đối là một cơn ác mộng.


Mà Hổ Miêu, lại có chủng loại thiên về lực lượng rất hung tàn, cũng có chủng loại thiên về linh mẫn mau lẹ, là một loại quái thú cực kì khó chơi. "Độ khó khăn không cao lắm" La Phong mắt hơi nheo nói. ( Mịa thằng tác giả, vừa bảo cực kì khó chơi xong cho thằng nv9 làm 1 câu thế này - DG)


"Là huynh đệ của Cực Hạn võ quán chúng ta, nhanh giúp bọn họ", Cao Phong nói. Ở khu hoang dã, một khi gặp nguy hiểm đều có thể thong qua đồng hồ đeo tay phát ra "tín hiệu khẩn cấp", tín hiệu này sẽ phát đến cho toàn bộ võ giả trong khu vực vài km. Nếu là cùng một võ quán, trên đồng hồ sẽ hiện ra màu hồng, nếu là khác võ quán, tín hiệu sẽ hiện ra màu lục.


Bởi vì đồng hồ đeo tay chính là chứng minh thân phận của võ giả, thế nên có thể tự động phân rõ các võ giả khác có cùng võ quán hay không.


"Đội trưởng, mọi người đi hỗ trợ đi, ta đoạn hậu «


"Lão điên am hiểu nhất là quần chiến." Ngụy Thanh giơ một ngón tay cái lên. Đích xác, thân pháp của La Phong sẽ có tác dụng vô cùng lớn giữa hỗn chiến. Cao Phong nhẹ giọng nói: "Xuất phát!" Sưu! Sưu! Sưu!


Một nhóm người liền cấp tốc tăng tốc, sau đó chia nhau ra. Bốn người Cao Phong, Ngụy Thiết, Ngụy Thanh, Trần Cốc trực tiếp hướng về phía chi đội võ giả đang chạy trốn, mà La Phong lại chặn phía sau bốn người bọn họ, trực tiếp đứng giữa đường đại khai sát giới! Với một gã chiến thần mà nói, thú đàn không thể coi là một sự uy hiếp, trừ phi là một số quái thú nhỏ hợp lại thành thú đàn, như "Thử triều", "Nghĩ triều"...


Đương nhiên, La Phong không dùng đến phi đao, thú đàn này đối với hắn vẫn còn có tính khiêu chiến.


"Phốc"


"Vèo!"


Máu tươi bắn ra, tức khắc liền có vài đầu Hổ Miêu bay lên, thi thể khổng lồ trực tiếp ngã xuống khiến ngã tư đường có chút bế tắc. Những quái thú Hổ Miêu này phần lớn là thú binh cấp, chỉ có một số nhỏ là Song Vĩ Hổ Miêu, ít hơn nữa là Tam Vĩ Hổ Miêu, mà Tứ Vĩ Hổ Miêu thì chỉ có một con!


La Phong như một con bướm, dễ dàng len lỏi như thoi đưa giữa đàn quái thú.


Tuy rằng quái thú đàn rất đáng sợ, một khi bị đánh ngã rất dễ bị vô số quái thú dẫm đạp chết! Tuy nhiên với thân pháp cấp Nhập Vi của La Phong, lại còn mượn thi thể của quái thú khác, hoặc thân thể của một số quái thú đang chạy trốn, hoàn toàn có thể ngăn trở sự tấn công, bị vây nhưng không bị đánh, chỉ phải đối mặt trực tiếp với ít quái thú. "Hừ, không liên lạc được? Không có ai nhấc máy, cũng không gửi điện trả lời."


Tại căn cứ tại Giang nam, trên tầng cao nhất của tổng hội Cực Hạn võ quán, hội trưởng Chu Chính Vĩnh nghi hoặc cầm điện thoại đi động, chiến thần Dương Huy đứng bên cạnh, lắc đầu nói: "Việc nhỏ đấy cũng làm không xong, Thiết Thủ, ta xem thường ngươi một chút." Nói xong, chiến thần Dương Huy cũng nhập vào dãy số thông tin của đồng hồ đeo tay của La Phong, "Hà, đã hiện ra vị trí của hắn, ở trong thành Truy hào."


Căn cứ vào tín hiệu của điện thoại, rất dễ xác định được vị trí.


Ngay cả loại điện thoại di động bình thường cũng có công năng này. "Ta sẽ trực tiếp đến đấy." Chiến thần Dương Huy vung tay, liền trực tiếp bước vào một chiến đấu cơ có vỏ ngoài màu xanh thẫm. Đóng cửa khoang, chiến đấu cơ rất nhanh liền bay lên không trung, ra khỏi hệ thống phòng ngự, hướng về phía Đông Nam bay tới.


Tại Quật Hào thành thị, tín hiệu khẩn cấp truyền đến chu vi 20km, kì thực các võ giả bình thường gặp nguy hiểm, nếu các võ giả khác ở quá xa thì có nhận được tín hiệu cũng không kịp cứu viện. Tín hiệu cứu viện này có truyền đến tận phạm vi 23km đã là tương đối xa. "Hừ, tín hiệu khẩn cấp màu lục, không phải là của Lôi Điện võ quán chúng ta." Bốn gã võ giả đang ở trên tầng sáu của một tòa tửu điếm rách nát. "Khả năng là của Cực Hạn võ quán, mấy huynh đệ, có đi không?" một gã hán tử trên mặt có một vết sẹo nhìn về những người khác hỏi.


Một gã thanh niên khá đẹp trai đầu bóng lưỡng nhìn một chút,nói: "Cự ly thế này nếu gấp quá chúng ta cũng không cản được. Cứ đi xem đi, nếu có thể thì xuất thủ, nếu quá nguy hiểm thì thôi." "Được rồi, như Quách tử nói, đi thôi"


"Được, đi nào"


Đây là Bắc Hà tiểu đội, một tiểu đội khá có danh tiếng ở căn cứ Giang Nam. Trong nháy mắt quyết định, tất cả liền lao ra ngoài. Bắc Hà tiểu đội có một gã Chiến tướng Cao cấp, ba Chiến tướng Trung cấp, thậm chí trong ba Chiến tướng Trung cấp thì thực lực Quách Hải đã tiếp cận Chiến tướng Cao cấp. Một tiểu đội như vậy đích xác rất mạnh.


Bất quá trong khu vực thành thị hoang dã, tốc độ của bọn họ vẫn tương đối chậm, không dám chạy quá nhanh, vì nói không chừng ở góc tường phía trước có thể có quái thú mai phục.


"Ngay ở phía trước." "Chà, là Hổ Miêu quái thú đàn, hảo gia hỏa, sợ là có tới nghìn đầu quái thú." Bắc Hà tiểu đội ngồi xổm trên nóc một cửa hàng sát đường, nhìn về phía ngã tư đường. "Xem kìa, tên kia thật lợi hại, một mình hắn thu hút ít nhất hơn phân nửa quái thú. Tên nào mà lợi hại thế?"


Tất cả thành viên của Bắc Hà tiểu đội đều cảm thấy kinh hãi, nhất là tên thanh niên đầu bóng Quách Hải, càng trợn trừng mắt nhìn một thanh niên võ giả, một tay cầm tấm chắn lục lăng, một tay cầm huyết ảnh chiến đao, phảng phất như một bóng ma, không ngừng né tránh, thân pháp tuy nhanh đến dọa người nhưng độ chính xác của mỗi bước đều gần như có thể lấy thước mà đo được!


"Ngao rống!!!" Đàn quái thú phẫn nộ điên cuồng xông về phía La Phong, móng vuốt không ngừng hươ lên, thậm chí còn có số lớn quái thú trực tiếp nhảy lên đánh móc sau lung, phảng phất như một cơn sóng dữ muốn đem La Phong nuốt hết. Chính là, cho dù quái thú điên cuồng vây công,


Thân pháp của La Phong có thể nói đã đạt cấp Nghệ sĩ, mỗi bước đều cực kỳ tinh diệu, mỗi lần nghiêng người, lướt ngang, đều vô cùng đẹp mắt. Đàn quái thú điên cuồng vây công, thế nhưng trước mặt La Phong lại vô cùng vụng về, chỉ như là trò cười! "Cấp Nhập Vi!" "Tuyệt đối là thân pháp cấp Nhập Vi!" Thành viên của Bắc Hà tiểu đội đang đứng ngoài xem không nhịn được sợ hãi kêu lên. "Là La Phong? Làm sao lại là hắn?" Quách Hải hơi nhíu mày


Hắn tất nhiên là nhận ra La Phong, lần trước lúc Chiến thần Lục Cương qua đời, toàn quốc cử hành tang lễ, lúc đấy hắn đã cùng Từ Cương của Từ gia nói chuyện về La Phong. Vào lúc đấy, La Phong còn đứng cách đấy không xa nói chuyện phiếm với Từ Hân. Nói theo một cách nào đấy thì Quách Hải và La Phong là tình địch! Quách Hải yêu Từ Hân, La Phong cũng yêu Từ Hân. "Vẫn còn đứng xem sao, còn chưa động thủ à?" "Động thủ!". Bốn người tiểu đội Bắc Hà liền xông tới.


"Tên La Phong này trở thành võ giả chưa lâu, chẳng lẽ đã vượt qua ta ư?" Trong lòng Quách Hải liền mạnh mẽ dấy lên sự bất mãn đồng thời cũng có chiến ý, với nam nhân đặc biệt là trước mặt tình địch, sẽ không bao giờ chịu thua, huống chi Quách Hải cũng đã gần như là Chiến tướng Cao cấp, cũng có thể xem là thiên tài. Nếu không tính đến Tinh Thần Niệm Lực, đích xác không hề kém hơn so với La Phong.


La Phong phảng phất như là một khối đá ngầm, chặn đàn quái thú ở giữa đường, xung quanh là một đống lớn thi thể quái thú ! Quái thú hoặc là xông tới trực tiếp, hoặc là nhảy từ trên cao xuống, nói chung, xung quanh La Phong toàn bộ đều là quái thú, thế mà dưới tình huống như thế hắn còn có thể đối đầu.


"Đây là lợi dụng cảnh vật xung quanh để làm cho thân pháp của mình có hiệu quả hơn." La Phong vừa né tránh vừa xuất đao, trong long có chút hưng phấn. "Lợi dụng hoàn cảnh, lợi dụng mỗi một vật thể, hoặc là thi thể của quái thú hoặc là quái thú đang tấn công, hay là tảng đá... Làm cho bản thân và hoàn cảnh xung quanh hòa thành một thể, đây mới là cấp Hoàn Mỹ." Trong thời gian ngắn, La Phong liền suy nghĩ về thân pháp cấp Hoàn Mỹ.


Hắn hiểu được đạo lý này, chính là điều này chỉ như là linh quang chợt lóe, cũng không thể bảo trì trạng thái này một cách lâu dài.


"Ngao rống!!" cùng với một tiếng gào vang lên tận trời, cả một đàn Hổ Miêu dưới sự chỉ huy của thủ lĩnh phảng phất như hồ nước bị rút đi, thoáng chốc đã li khai. Mặc dù lúc li khai trong mắt từng đầu Hổ Miêu vẫn tràn đầy sự hung tàn cùng hận ý, chính là cho dù như vậy, thì thủ lĩnh của đàn Hổ Miêu vẫn rõ ràng rằng, hợp lại cũng không thể tiêu diệt xong võ giả nhận loại này. "Vị này chính là Lão Điên, danh tiếng vô cùng lớn ở căn cứ Giang Nam sao, hôm nay vừa thấy, quả nhiên là rất lợi hại. Ta là đội trưởng tiểu đội Bắc Hà, Khang Vĩ." Người có vết sẹo trên mặt đi qua, nhiệt tình nói.


La Phong cũng cười cười đi tới, mà lúc này một đạo thanh âm vang lên "La Phong!" Chỉ thấy một thanh niên đầu trọc, trên chiến phục còn có nhiều vết máu đang đi tới, nhìn chằm chằm vào La Phong "La Phong, ta là Quách Hải, có lẽ ngươi cũng đã nghe qua tên của ta rồi."


"Quách Hải?" La Phong nhìn người trẻ tuổi trước mắt "Ngươi chính là võ giả mà ở tuổi hai một đã đạt được Chiến tướng Trung cấp?" Cái tên này tất nhiên La Phong nhớ kỹ, lúc trước Từ Cương mấy lần châm chọc đã nhắc tới hai võ giả được xem là thiên tài,một là Quách Hải, một là Vương Hưng Bình của Vương gia. Hắn có vẻ là tình địch của ta. Quách Hải khóe miệng lộ nên vẻ tươi cười "Ngươi hẳn là đã nghe Từ Cương nhắc đến ta."


« Hả ? » La Phong hơi nhướng mày.


"Về Từ Hân, chúng ta cạnh tranh công bằng!" Trong mắt Quách Hải lóe lên một tia sáng "La Phong, ta thừa nhận thân pháp của ngươi rất lợi hại, không phải loại Nhập Vi mới bước vào, mà chính là Nhập Vi cấp đại thành. Nói về thân pháp, ta không bằng ngươi, chí ít về điểm này, ngươi đáng giá làm cho ta bội phục."


Lúc này các thành viên khác của tiểu đội Hỏa Chuy cùng với một tiểu đội võ giả vừa được cứu viện của Cực Hạn võ quán cũng đã đi tới. "Là Thiên Phương võ giả Quách Hải của Lôi Điện võ quán?" Cao Phong và Trần Cốc đương nhiên biết đến Quách Hải, Quách Hải danh tiếng rất lớn! Năm đó sớm đã được Lôi Điện võ quán chào mời gia nhập.


"Bất quá La Phong, ta cuối năm nay hẳn là có thể thành Chiến tướng Cao cấp!" Quách Hải mỉm cười "Ta nghĩ một người hai mốt tuổi đạt đến Chiến tướng Cao cấp hẳn là có thể làm Từ gia nguyện ý gả nữ nhi của bọn họ cho ta." Quách Hải là một người rất trầm ổn, lần đầu gặp La Phong, hắn căn bản không hề quan tâm.


Nhưng hôm nay thấy được biểu hiện của La Phong, hắn liền cảm giác được có sự uy hiếp, cho nên mới nói như thế!" "Từ gia có nguyện ý thì cũng phải xem Từ Hân có nguyện ý hay không mới được." La Phong hơi hơi nhíu mày. Với thân phận của Từ Hân hẳn sẽ có rất nhiều người theo đuổi, chính là không ngờ hôm nay liền gặp một tình địch.


"Hả?" La Phong ngẩng đầu nhìn về bầu trời xa xa, chỉ thấy một đạo lưu quang màu xanh thẫm xẹt qua bầu trời, sau đó liền giảm tốc độ dừng trên không trung. Chiếc đĩa bay hình dạng cong cong duyên dáng này liền hạ thấp độ cao, không ngờ lại trực tiếp dừng cách bọn La Phong mấy chục thước, ở ngã tư đường.


--------------------------------
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Thôn Phệ Hồn Đế
  • Từ Quảng Đại
Quỷ nhân Diệp gia thôn
  • Đang cập nhật..
Chương 291-295
Thái Hoang thôn thiên quyết
CÔ GÁI NÔNG THÔN MỀM MẠI - SẮC
Thôn Thiên
  • Yêu Bạch Thái

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom