Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 9
Bà mẹ Cung Tâm Lan cười cười liếc nhìn La Hồng Quốc: "Hồng Quốc, nghe rõ chưa, ông nhớ mang theo điện thoại di động. Đừng để khi con trai gọi cho ông cũng không nổi"
"Bố nhất định mang theo điện thoại di động." La Hồng Quốc cười ha hả.
"Vâng, con đi đây"
La Phong nháy mắt với cậu em La Hoa, La Hoa bèn giơ ngón tay cái lên cười hắc hắc.
Từ sáng sớm, La Phong đã rời tiểu khu Nam Ngạn đi dọc đường 11 đến bến xe Trung an, rồi sau đó chuyển đường số 1 để đến khu vực trung tâm thành phố Dương Châu. Sau khi rời bến thì đi bộ thêm chừng mười phút mới đến trụ sở của võ quán Cực hạn trong thành phố Dương Châu -- hội quán Cực Hạn.
Từ lúc ra khỏi nhà mới hơn sáu giờ, nhưng khi La Phong đến nơi thì đã gần tám giờ sáng.
"Đây là tiểu khu Minh Nguyệt danh tiếng đó sao?" La Phong đứng ở bên ngoài cổng lớn tiểu khu yên tĩnh. Tiểu khu này gọi là tiểu khu Minh Nguyệt, còn hội quán Cực Hạn cũng nằm trong tiểu khu này.
"Vị tiên sinh này, đây là tiểu khu Minh Nguyệt, không được đến gần"
Chỉ thấy ngay cổng tiểu khu có sáu người mặc quân phục trang bj súng ống đầy đủ. Xem quân phục của họ có thể nhận ra . . . những người này không phải là cảnh sát, mà là thuộc về quân đội. Trong đó một gã quân nhân hô lớn với La Phong: "Tiên sinh, xin lùi lại phía sau. Một khi ngươi vượt qua vạch vàng thì chúng ta có quyền bắn chết ngươi!"
"Giống hệt như lời đồn a." La Phong thầm than trong lòng.
Tiểu khu Minh Nguyệt đại bản doanh võ quán Cực Hạn tại thành phố Dương Châu!
Trong này không chỉ có hội quán Cực Hạn, đồng thời cũng là nơi gia đình các võ giả của võ quán Cực Hạn sinh sống.
"Nghe đồn ở trong này đều là Võ giả cùng người nhà của họ! Ngay cả cảnh sát cũng không được quyền xông vào." La Phong thầm than trong lòng.
"Các vị." La Phong đứng ở cổng tiểu khu cửa mở miệng: "Ta là đệ tử cao cấp của võ quán Cực Hạn La Phong. Lần này đến đây để dự kiểm tra dự bị Võ giả"
Ngày mùng một hàng tháng thì Hội quán Cực Hạn đều tiến hành kì kiểm tra dự bị Võ giả.
"A?"
Một lão giả tóc hoa râm từ tiểu khu đi ra đến bên cạnh chỉ huy đám bảo vệ, trong tay lão đang cầm một chiếc máy tính: "Chàng trai, cậu tới quá sớm, vẫn chưa tới tám giờ. Còn trẻ thế này mà đã tham dự kì kiểm tra dự bị Võ giả, tiền đồ thực không kể xiết a. Ân, đưa chứng minh thư của cậu với chứng nhận đệ tử cho ta kiểm tra nào"
La Phong đưa chứng minh thư cùng thẻ học viên.
"Rẹt!"
Chứng minh thư và thẻ học viên cao cấp lần lượt được cắm vào đầu đọc. Trên màn hình máy tính liên tiếp hiện lên thông tin.
"Mười tám tuổi?" Lão giả tóc hoa râm kinh ngạc nhìn thoáng qua La Phong, cười khanh khách mà rằng: " Mười tám tuổi mà dám đến dự kiểm tra dự bị Võ giả quả là không tệ. Hy vọng hôm nay cậu có thể vượt qua"
"Cám ơn lão tiên sinh." La Phong cũng nói.
"Cho cậu ấy vào đi" Lão giả tóc hoa râm vẫy tay.
Lập tức cánh cửa tiểu khu tự động mở ra thì đồng thời một quân nhân cầm súng báng gập tiến đến sát người La Phong: "Tiên sinh, ta sẽ dẫn cậu đến hội quán Cực Hạn. Mong tiên sinh sau khi vào tiểu khu không đi lại lung tung! Cậu chỉ có quyền vào hội quán Cực Hạn, không được đến khu tập thể gia đình Võ giả. Nếu trái với quy định, cho dù tôi không ra tay thì anh em tuần tra trong tiểu khu cũng sẽ động thủ" Quân nhân này nói xong còn nở nụ cười với La Phong.
"Được" La Phong mỉm cười gật đầu, trong lòng thất kinh. . .
Quốc gia và võ quán Cực Hạn đích thực là có quan hệ hợp tác. Ít nhất thì nòng cốt của võ quán Cực Hạn là trọng điểm phải bảo vệ.
"Trời, toàn là biệt thự độc lập" La Phong liếc mắt nhìn qua. Ngoại trừ giữa tiểu khu là một tòa nhà của hội quán Cực Hạn đứng cao sừng sững, còn các nơi khác đều san sát đầy hấp dẫn các biệt thự độc lập. Hơn nữa trong các biệt thự còn có hòn giả sơn, hồ nhỏ lẫn thảm cỏ.
Sau khi đưa La Phong đến trung tâm tiểu khu Minh Nguyệt vào tới hội quán Cực Hạn thì quân nhân kia cũng quay lại cổng.
"Tiên sinh, ngài đến dự kiểm tra dự bị Võ giả?" Một cô gái duyên dáng trong đại sảnh Hội quán tươi cười nói: "Tiên sinh, mời ngồi đằng kia. Đến mười giờ sáng thì sẽ cùng những người khác cùng tiến hành kiểm tra dự bị Võ giả"
La Phong gật gật đầu, đi sang bên mé đại sảnh hội quán. Ở đây có một quầy rượu nhỏ với một người phục vụ và một người điều chế rượu.
"Ân?" La Phong nhìn lướt qua, trong quầy rượu nhỏ đã có ba người ngồi .
Trong đó hai người đang nói chuyện , người còn lại ngồi trên sô pha trầm lặng suy nghĩ.
"Nhìn xem bên kia biệt thự san sát, đúng là ích lợi giành cho Võ giả gia nhập võ quán Cực Hạn" Một thanh niên áo trắng hưng phấn nói: "Chỉ cần trở thành Võ giả rồi gia nhập võ quán Cực Hạn đã có thể được phân phối miễn phí một cái. Hơn nữa về sau có thể ở đó . . . Chậc chậc, ngươi xem như vậy chẳng phải quá dễ chịu sao"
"Tiểu khu của Võ giả đương nhiên phải khác tiểu khu thông thường rồi. Có người mới đến" Cả ba người cũng thấy La Phong, La Phong khẽ gật đầu với họ rồi ngồi xuống trên một ghế sô pha bên cạnh.
Mọi người không quen biết nhau cho nên cũng không nói chuyện với nhau.
Một lúc sau có ba người liên tiếp đến. Cả ba người này La Phong cũng không biết. Nhưng mà nhìn qua thì tuổi ba người cũng khá lớn, phỏng chừng đã vượt qua ba mươi tuổi, thậm chí có người còn hơn bốn mươi tuổi.
"Ha, La Phong!" Một âm thanh vang dội vọng tới.
La Phong kinh ngạc quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một tráng sĩ gầy gò trên mặt có một vết sẹo dữ tợn đã đi tới: "Cậu cũng đến tiến hành kiểm tra dự bị Võ giả?"
"Dương ca?" La Phong lập tức đứng lên nghênh đón.
"Sau khi lặn không sủi tăm hơn một tháng trời thì ta mới đến thí nghiệm một lần. Đáng tiếc -- tốc độ của ta kiểm tra chỉ đạt một giây có 24. 9 mét. Như vậy còn kém một chút a, không vượt được!" Dương Võ bất đắc dĩ nói. Kỳ thật thì với quyền lực, tốc độ phản ứng thần kinh của Dương Võ đã sớm đạt, chỉ còn tốc độ là điểm yếu.
Chẳng qua năm nay tốc độ của Dương Võ cũng dần tiến bộ. 24. 9 mét và 25 mét kỳ thật chênh lệch không quá lớn. Nếu gặp lúc có phong độ thì thành tích có thể là 25 thước .
"Tin tưởng lần này Dương ca nhất định vượt qua" La Phong cười nói.
"Cậu họ Dương này mấy lần kiểm tra đều không qua được. Ta xem lần này cũng đợi thôi" Bên cạnh vọng đến một giọng dõng dạc.
La Phong nhìn sang thấy người nói là một tráng sĩ râu quai nón. Dương Võ lập tức trừng mắt: "Họ Đồng kia, ngươi còn nói ta. Vậy không phải ngươi cũng hai lần không qua được kì kiểm tra sao? Ta xem ra với tốc độ phản ứng thần kinh của ngươi thì e là còn phải khổ luyện thêm hai ba năm nữa"
"Im lặng" Một tiếng quát lạnh lùng từ giữa đại sảnh vọng đến.
Tám người có mặt lập tức đều quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một trung niên mặc áo luyện công rộng thùng thình nhìn thoáng qua bọn họ rồi nói: "Đi, theo ta lên lầu lập tức tham dự kiểm tra dự bị Võ giả. Nhớ kỹ sau khi lên lầu phải có phép tắc. Hôm nay lão bằng hữu tổng giáo quan thành Dương Châu cũng đến nên đừng gây chuyện."
"Vâng" Cho dù là tráng sĩ râu quai nón đầy kiêu ngạo, hay là Dương Võ, kể cả La Phong thì tất cả mọi người đều cung kính đáp lời.
"Lão bằng hữu Tổng giáo quan?" Trong lòng La Phong không khỏi thầm đoán.
Phải biết là trong thành Dương Châu có một trụ sở hội quán Cực Hạn cùng mười hai điểm võ quán Cực Hạn . Mỗi Quán chủ của võ quán Cực Hạn được gọi là giáo quan. Còn Quán chủ của tổng bộ hội quán Cực Hạn được gọi là Tổng giáo quan.
Sau khi vào thang máy thì trung niên mặc áo luyện võ rộng thùng thình bấm nút số '6' .
"Cạch!" Thang máy đi đến tầng sáu.
Lao xao!
Cửa thang máy mở, đập vào mắt là một phòng luyện võ siêu lớn. Trong phòng luyện võ đang quây quần mười mấy người, trong đó có giáo quan Giang Niên mà La Phong đã biết.
"Lại đây, không nói chuyện nữa" Một trung niên tóc bù xù mở miệng nói, cả mười mấy người trong phòng luyện võ cùng quay đầu nhìn về phía tám người La Phong. Dưới cái nhìn chăm chú của mười mấy người thì đám tám người La Phong đều cảm thấy trong lòng căng thẳng. Bọn họ biết . . . thông thường xuất hiện trong hội quán Cực Hạn, ngoại trừ nhân viên phục vụ thì chỉ còn Võ giả .
Nói cách khác, cả mười mấy người này đều là Võ giả! Dù sao đây cũng là đại bản doanh võ quán Cực Hạn của thành Dương Châu.
"Chuẩn bị thiết bị kiểm tra" Trung niên tóc dài bù xù căn dặn.
Trên internet La Phong đã thấy trung niên tóc dài bù xù này rồi. Người này là Quán chủ hội quán Cực Hạn trong thành Dương Châu tức là Tổng giáo quan 'Ổ Thông' .
"Tất cả đưa chứng minh thư cho ta" Võ giả dẫn đường cho đám tám người La Phong nhận chứng minh thư từ tay bọn họ rồi đến đưa cho Tổng giáo quan 'Ổ Thông' trong tay, cười nói: "Sếp, hôm nay không thiếu ai. Đủ tám người!"
"Ân." Ổ Thông tiện tay rút lấy một chứng minh thư quẹt qua đầu đọc của thiết bị kiểm tra đã mở sẵn.
Xoẹt!
Màn hình thiết bị sáng lên ánh sáng trong suốt. Trên màn hình trong suốt hiện lên các thông tin cá nhân.
"Người thứ nhất, Đồng Quan." Tổng giáo quan lãnh đạm nói: "Tiến hành kiểm tra quyền lực. Các ngươi là người quân đội cũng đến võ quán Cực Hạn của ta để kiểm tra, thật thú vị."
La Phong đứng bên nghe vậy không khỏi tươi cười, võ quán Cực Hạn chính là do đệ nhất cường giả thế giới sáng lập, các Võ quán phân bổ khắp toàn cầu. Kiểm tra của Võ quán Cực Hạn có độ tin cậy cao, chất lượng tốt. Thành tích kiểm tra được các quốc gia và các lãnh thổ trên toàn thế giới công nhận.
Ngay cả quân đội hoặc là một vài gia tộc có truyền thống tu luyện cũng thích đến võ quán Cực Hạn tiến hành kiểm tra.
"Thí nghiệm quyền lực." Tổng giáo quan ra lệnh.
"Vâng "
Tráng sĩ râu quai nón liền tiến lên một bước, lập tức trợn trừng hai mắt. Tay trái che trước mặt, quả đấm tay phải vẽ một đường vòng cung nện xuống đầu đo. Đầu đo khẽ rung, trên màn hình máy đo lực đấm lập tức hiện lên con số -- '986kg' .
"Đạt, người tiếp theo, La Phong." Tổng giáo quan lại tiện tay đưa chứng minh thư của người thứ hai quét qua đầu đọc. Khi nhìn thông tin nhân thân lưu lại trên màn hình thì không khỏi kinh ngạc nói: "A, mười tám tuổi? Lão Giang, đây là khu Nghi An của lão sao. Chà, bây giờ lại mọc đâu ra một tiểu tử tài năng như vậy"
"Ha ha." Giáo quan Giang Niên đứng bên không khỏi vui sướng cười đắc ý.
"Không có thực lực thì khó nói lắm" Trong hơn mười người Võ giả bên cạnh thì có một lão giả rất mập mạp chế nhạo cười nói: "Nói không chừng là tới lúc gặp chuyện thì lại không có thực lực."
Giáo quan Giang Niên liếc liếc mắt: "Sao vậy, ghen tị à? Khu Bắc Bưu các lão không có được thiên tài như vậy sao. La Phong, cho mọi người nhìn thấy thực lực đệ tử khu Nghi An chúng ta"
"Vâng, giáo quan" La Phong tiến lên một bước đáp lớn rồi sau đó đi thẳng đến máy đo lực đấm.
--------------------------------
"Bố nhất định mang theo điện thoại di động." La Hồng Quốc cười ha hả.
"Vâng, con đi đây"
La Phong nháy mắt với cậu em La Hoa, La Hoa bèn giơ ngón tay cái lên cười hắc hắc.
Từ sáng sớm, La Phong đã rời tiểu khu Nam Ngạn đi dọc đường 11 đến bến xe Trung an, rồi sau đó chuyển đường số 1 để đến khu vực trung tâm thành phố Dương Châu. Sau khi rời bến thì đi bộ thêm chừng mười phút mới đến trụ sở của võ quán Cực hạn trong thành phố Dương Châu -- hội quán Cực Hạn.
Từ lúc ra khỏi nhà mới hơn sáu giờ, nhưng khi La Phong đến nơi thì đã gần tám giờ sáng.
"Đây là tiểu khu Minh Nguyệt danh tiếng đó sao?" La Phong đứng ở bên ngoài cổng lớn tiểu khu yên tĩnh. Tiểu khu này gọi là tiểu khu Minh Nguyệt, còn hội quán Cực Hạn cũng nằm trong tiểu khu này.
"Vị tiên sinh này, đây là tiểu khu Minh Nguyệt, không được đến gần"
Chỉ thấy ngay cổng tiểu khu có sáu người mặc quân phục trang bj súng ống đầy đủ. Xem quân phục của họ có thể nhận ra . . . những người này không phải là cảnh sát, mà là thuộc về quân đội. Trong đó một gã quân nhân hô lớn với La Phong: "Tiên sinh, xin lùi lại phía sau. Một khi ngươi vượt qua vạch vàng thì chúng ta có quyền bắn chết ngươi!"
"Giống hệt như lời đồn a." La Phong thầm than trong lòng.
Tiểu khu Minh Nguyệt đại bản doanh võ quán Cực Hạn tại thành phố Dương Châu!
Trong này không chỉ có hội quán Cực Hạn, đồng thời cũng là nơi gia đình các võ giả của võ quán Cực Hạn sinh sống.
"Nghe đồn ở trong này đều là Võ giả cùng người nhà của họ! Ngay cả cảnh sát cũng không được quyền xông vào." La Phong thầm than trong lòng.
"Các vị." La Phong đứng ở cổng tiểu khu cửa mở miệng: "Ta là đệ tử cao cấp của võ quán Cực Hạn La Phong. Lần này đến đây để dự kiểm tra dự bị Võ giả"
Ngày mùng một hàng tháng thì Hội quán Cực Hạn đều tiến hành kì kiểm tra dự bị Võ giả.
"A?"
Một lão giả tóc hoa râm từ tiểu khu đi ra đến bên cạnh chỉ huy đám bảo vệ, trong tay lão đang cầm một chiếc máy tính: "Chàng trai, cậu tới quá sớm, vẫn chưa tới tám giờ. Còn trẻ thế này mà đã tham dự kì kiểm tra dự bị Võ giả, tiền đồ thực không kể xiết a. Ân, đưa chứng minh thư của cậu với chứng nhận đệ tử cho ta kiểm tra nào"
La Phong đưa chứng minh thư cùng thẻ học viên.
"Rẹt!"
Chứng minh thư và thẻ học viên cao cấp lần lượt được cắm vào đầu đọc. Trên màn hình máy tính liên tiếp hiện lên thông tin.
"Mười tám tuổi?" Lão giả tóc hoa râm kinh ngạc nhìn thoáng qua La Phong, cười khanh khách mà rằng: " Mười tám tuổi mà dám đến dự kiểm tra dự bị Võ giả quả là không tệ. Hy vọng hôm nay cậu có thể vượt qua"
"Cám ơn lão tiên sinh." La Phong cũng nói.
"Cho cậu ấy vào đi" Lão giả tóc hoa râm vẫy tay.
Lập tức cánh cửa tiểu khu tự động mở ra thì đồng thời một quân nhân cầm súng báng gập tiến đến sát người La Phong: "Tiên sinh, ta sẽ dẫn cậu đến hội quán Cực Hạn. Mong tiên sinh sau khi vào tiểu khu không đi lại lung tung! Cậu chỉ có quyền vào hội quán Cực Hạn, không được đến khu tập thể gia đình Võ giả. Nếu trái với quy định, cho dù tôi không ra tay thì anh em tuần tra trong tiểu khu cũng sẽ động thủ" Quân nhân này nói xong còn nở nụ cười với La Phong.
"Được" La Phong mỉm cười gật đầu, trong lòng thất kinh. . .
Quốc gia và võ quán Cực Hạn đích thực là có quan hệ hợp tác. Ít nhất thì nòng cốt của võ quán Cực Hạn là trọng điểm phải bảo vệ.
"Trời, toàn là biệt thự độc lập" La Phong liếc mắt nhìn qua. Ngoại trừ giữa tiểu khu là một tòa nhà của hội quán Cực Hạn đứng cao sừng sững, còn các nơi khác đều san sát đầy hấp dẫn các biệt thự độc lập. Hơn nữa trong các biệt thự còn có hòn giả sơn, hồ nhỏ lẫn thảm cỏ.
Sau khi đưa La Phong đến trung tâm tiểu khu Minh Nguyệt vào tới hội quán Cực Hạn thì quân nhân kia cũng quay lại cổng.
"Tiên sinh, ngài đến dự kiểm tra dự bị Võ giả?" Một cô gái duyên dáng trong đại sảnh Hội quán tươi cười nói: "Tiên sinh, mời ngồi đằng kia. Đến mười giờ sáng thì sẽ cùng những người khác cùng tiến hành kiểm tra dự bị Võ giả"
La Phong gật gật đầu, đi sang bên mé đại sảnh hội quán. Ở đây có một quầy rượu nhỏ với một người phục vụ và một người điều chế rượu.
"Ân?" La Phong nhìn lướt qua, trong quầy rượu nhỏ đã có ba người ngồi .
Trong đó hai người đang nói chuyện , người còn lại ngồi trên sô pha trầm lặng suy nghĩ.
"Nhìn xem bên kia biệt thự san sát, đúng là ích lợi giành cho Võ giả gia nhập võ quán Cực Hạn" Một thanh niên áo trắng hưng phấn nói: "Chỉ cần trở thành Võ giả rồi gia nhập võ quán Cực Hạn đã có thể được phân phối miễn phí một cái. Hơn nữa về sau có thể ở đó . . . Chậc chậc, ngươi xem như vậy chẳng phải quá dễ chịu sao"
"Tiểu khu của Võ giả đương nhiên phải khác tiểu khu thông thường rồi. Có người mới đến" Cả ba người cũng thấy La Phong, La Phong khẽ gật đầu với họ rồi ngồi xuống trên một ghế sô pha bên cạnh.
Mọi người không quen biết nhau cho nên cũng không nói chuyện với nhau.
Một lúc sau có ba người liên tiếp đến. Cả ba người này La Phong cũng không biết. Nhưng mà nhìn qua thì tuổi ba người cũng khá lớn, phỏng chừng đã vượt qua ba mươi tuổi, thậm chí có người còn hơn bốn mươi tuổi.
"Ha, La Phong!" Một âm thanh vang dội vọng tới.
La Phong kinh ngạc quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một tráng sĩ gầy gò trên mặt có một vết sẹo dữ tợn đã đi tới: "Cậu cũng đến tiến hành kiểm tra dự bị Võ giả?"
"Dương ca?" La Phong lập tức đứng lên nghênh đón.
"Sau khi lặn không sủi tăm hơn một tháng trời thì ta mới đến thí nghiệm một lần. Đáng tiếc -- tốc độ của ta kiểm tra chỉ đạt một giây có 24. 9 mét. Như vậy còn kém một chút a, không vượt được!" Dương Võ bất đắc dĩ nói. Kỳ thật thì với quyền lực, tốc độ phản ứng thần kinh của Dương Võ đã sớm đạt, chỉ còn tốc độ là điểm yếu.
Chẳng qua năm nay tốc độ của Dương Võ cũng dần tiến bộ. 24. 9 mét và 25 mét kỳ thật chênh lệch không quá lớn. Nếu gặp lúc có phong độ thì thành tích có thể là 25 thước .
"Tin tưởng lần này Dương ca nhất định vượt qua" La Phong cười nói.
"Cậu họ Dương này mấy lần kiểm tra đều không qua được. Ta xem lần này cũng đợi thôi" Bên cạnh vọng đến một giọng dõng dạc.
La Phong nhìn sang thấy người nói là một tráng sĩ râu quai nón. Dương Võ lập tức trừng mắt: "Họ Đồng kia, ngươi còn nói ta. Vậy không phải ngươi cũng hai lần không qua được kì kiểm tra sao? Ta xem ra với tốc độ phản ứng thần kinh của ngươi thì e là còn phải khổ luyện thêm hai ba năm nữa"
"Im lặng" Một tiếng quát lạnh lùng từ giữa đại sảnh vọng đến.
Tám người có mặt lập tức đều quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một trung niên mặc áo luyện công rộng thùng thình nhìn thoáng qua bọn họ rồi nói: "Đi, theo ta lên lầu lập tức tham dự kiểm tra dự bị Võ giả. Nhớ kỹ sau khi lên lầu phải có phép tắc. Hôm nay lão bằng hữu tổng giáo quan thành Dương Châu cũng đến nên đừng gây chuyện."
"Vâng" Cho dù là tráng sĩ râu quai nón đầy kiêu ngạo, hay là Dương Võ, kể cả La Phong thì tất cả mọi người đều cung kính đáp lời.
"Lão bằng hữu Tổng giáo quan?" Trong lòng La Phong không khỏi thầm đoán.
Phải biết là trong thành Dương Châu có một trụ sở hội quán Cực Hạn cùng mười hai điểm võ quán Cực Hạn . Mỗi Quán chủ của võ quán Cực Hạn được gọi là giáo quan. Còn Quán chủ của tổng bộ hội quán Cực Hạn được gọi là Tổng giáo quan.
Sau khi vào thang máy thì trung niên mặc áo luyện võ rộng thùng thình bấm nút số '6' .
"Cạch!" Thang máy đi đến tầng sáu.
Lao xao!
Cửa thang máy mở, đập vào mắt là một phòng luyện võ siêu lớn. Trong phòng luyện võ đang quây quần mười mấy người, trong đó có giáo quan Giang Niên mà La Phong đã biết.
"Lại đây, không nói chuyện nữa" Một trung niên tóc bù xù mở miệng nói, cả mười mấy người trong phòng luyện võ cùng quay đầu nhìn về phía tám người La Phong. Dưới cái nhìn chăm chú của mười mấy người thì đám tám người La Phong đều cảm thấy trong lòng căng thẳng. Bọn họ biết . . . thông thường xuất hiện trong hội quán Cực Hạn, ngoại trừ nhân viên phục vụ thì chỉ còn Võ giả .
Nói cách khác, cả mười mấy người này đều là Võ giả! Dù sao đây cũng là đại bản doanh võ quán Cực Hạn của thành Dương Châu.
"Chuẩn bị thiết bị kiểm tra" Trung niên tóc dài bù xù căn dặn.
Trên internet La Phong đã thấy trung niên tóc dài bù xù này rồi. Người này là Quán chủ hội quán Cực Hạn trong thành Dương Châu tức là Tổng giáo quan 'Ổ Thông' .
"Tất cả đưa chứng minh thư cho ta" Võ giả dẫn đường cho đám tám người La Phong nhận chứng minh thư từ tay bọn họ rồi đến đưa cho Tổng giáo quan 'Ổ Thông' trong tay, cười nói: "Sếp, hôm nay không thiếu ai. Đủ tám người!"
"Ân." Ổ Thông tiện tay rút lấy một chứng minh thư quẹt qua đầu đọc của thiết bị kiểm tra đã mở sẵn.
Xoẹt!
Màn hình thiết bị sáng lên ánh sáng trong suốt. Trên màn hình trong suốt hiện lên các thông tin cá nhân.
"Người thứ nhất, Đồng Quan." Tổng giáo quan lãnh đạm nói: "Tiến hành kiểm tra quyền lực. Các ngươi là người quân đội cũng đến võ quán Cực Hạn của ta để kiểm tra, thật thú vị."
La Phong đứng bên nghe vậy không khỏi tươi cười, võ quán Cực Hạn chính là do đệ nhất cường giả thế giới sáng lập, các Võ quán phân bổ khắp toàn cầu. Kiểm tra của Võ quán Cực Hạn có độ tin cậy cao, chất lượng tốt. Thành tích kiểm tra được các quốc gia và các lãnh thổ trên toàn thế giới công nhận.
Ngay cả quân đội hoặc là một vài gia tộc có truyền thống tu luyện cũng thích đến võ quán Cực Hạn tiến hành kiểm tra.
"Thí nghiệm quyền lực." Tổng giáo quan ra lệnh.
"Vâng "
Tráng sĩ râu quai nón liền tiến lên một bước, lập tức trợn trừng hai mắt. Tay trái che trước mặt, quả đấm tay phải vẽ một đường vòng cung nện xuống đầu đo. Đầu đo khẽ rung, trên màn hình máy đo lực đấm lập tức hiện lên con số -- '986kg' .
"Đạt, người tiếp theo, La Phong." Tổng giáo quan lại tiện tay đưa chứng minh thư của người thứ hai quét qua đầu đọc. Khi nhìn thông tin nhân thân lưu lại trên màn hình thì không khỏi kinh ngạc nói: "A, mười tám tuổi? Lão Giang, đây là khu Nghi An của lão sao. Chà, bây giờ lại mọc đâu ra một tiểu tử tài năng như vậy"
"Ha ha." Giáo quan Giang Niên đứng bên không khỏi vui sướng cười đắc ý.
"Không có thực lực thì khó nói lắm" Trong hơn mười người Võ giả bên cạnh thì có một lão giả rất mập mạp chế nhạo cười nói: "Nói không chừng là tới lúc gặp chuyện thì lại không có thực lực."
Giáo quan Giang Niên liếc liếc mắt: "Sao vậy, ghen tị à? Khu Bắc Bưu các lão không có được thiên tài như vậy sao. La Phong, cho mọi người nhìn thấy thực lực đệ tử khu Nghi An chúng ta"
"Vâng, giáo quan" La Phong tiến lên một bước đáp lớn rồi sau đó đi thẳng đến máy đo lực đấm.
--------------------------------
Bình luận facebook