Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 126
Giang Phương trong y phục màu trắng đang khoanh chân ngồi xếp bằng tĩnh tu ở phòng giữa phòng luyện võ. Nàng đang thong thả tiến hành hít thở thật sâu nhiều lần. Trong khi hô hấp từ da Giang Phương túa ra không biết bao nhiêu mồ hôi, da dẻ toàn thân đều hơi ửng hồng. Bỗng nhiên một tiếng sáo du dương vang lên, Giang Phương mở mắt ra."Ai lại gọi điện thoại tới lúc này nhỉ?" Giang Phương nghi hoặc đứng dậy, đi chân trần ra khỏi phòng luyện võ, vừa đi vừa nhìn lên màn hình điện thoại di động. Giang Phương biến sắc, thái độ lập tức trịnh trọng hơn hẳn: "Vương Tuần Sát sứ!"
Một âm thanh khan khàn vang lên: "Giang Phương, ngươi đi thông tri đệ tử La Phong của mình, đồng thời dẫn hắn đến chỗ ta."
"Vâng" Giang Phương liền đáp.
Sau khi tắt điện thoại, Giang Phương liền tươi cười: "Quả nhiên là bề trên muốn tìm La Phong. Cũng đúng thôi, đã tám năm trong trại huấn luyện không xuất hiện một đệ tử nào tăng tiến hơn một trăm bậc, hơn nữa La Phong đúng là mạnh thật" Bề trên cho triệu kiến đúng như nàng sớm dự kiến, lập tức Giang Phương liền gọi điện cho La Phong.
Từng hồi chuông vang.
"Hả?"
"Làm sao lại không nghe." Giang Phương cau mày nhăn mặt, lập tức bỏ điện thoại di động, thay đổi y phục rồi tự mình đi đến chỗ La Phong.
Giang Nam các, trong mật thất dưới nơi La Phong ở.
Chỉ mặc độc quần dài, nửa người trên của La Phong để trần. Lúc này trên người đều ướt đẫm mồ hôi, tóc tai cũng hoàn toàn ướt sũng.
"Phách !" Chỉ thấy trong mật thất mỗi chiều năm thước, La Phong cước bộ khẽ động, một con dao trong tay phải nhanh như chớp chém ra. 'Véo' trong không khí sản sinh âm thanh phảng phất như trang giấy bị xé rách, rồi lập tức có tiếng nổ. Mà con dao ở tay phải vừa chém xong hạ xuống, La Phong thuận thế lui người lại một bước! "Lên!"
La Phong dùng Tinh Thần Niệm Lực nên rõ ràng cảm giác được, con dao trong tay phảng phất như xé đôi không khí ra hai bên, đồng thời sản sinh tiếng nổ sắc gọn mạnh mẽ. Con dao giống như đao, mỗi một đao đều có vận tốc siêu âm.
Ở trong mật thất hợp kim, bóng hình La Phong khi thì mờ ảo, khi thì rõ ràng. Mỗi một cước bộ đều có tốc độ rất dọa người. Con dao trong tay La Phong cũng hoàn toàn giống như đao thật đang tiến hành công kích. Những đợt công kích liên tiếp tung ra, mỗi lần đều đạt 26 thành lực lượng ( gấp 2,6 lần sức của bản thân). Quyền xuất thiên biến vạn hóa, thân pháp thực tự nhiên.
Đây là dựa theo một câu Giang Phương đã nói. Giang Phương từng nói bất kể là đao pháp, thân pháp hay cái gì khác, chỉ có trải qua vô vàn lần luyện tập thì mới có tiến bộ. Nếu như chỉ ngồi ở đó thì có suy ngẫm nhiều hơn nữa cũng vô dụng. Muốn thân pháp đề cao? Luyện! Muốn đao pháp đề cao? Luyện! Muốn quyền lực phát ra càng mạnh? Luyện! Chỉ có với sự rèn luyện trường kỳ, hơn nữa kết hợp suy nghĩ thì mới hiểu ra được. Như vậy mới có tiến bộ.
Giang Phương mặc một bộ võ phục rộng thùng thình màu đen làm từ tơ lụa cầm một cây dù đi tới Giang Nam các "La Phong!" Giang Phương vừa vào trong sân Giang Nam liền cất tiếng gọi lớn.
Từ trong lầu hai một tòa nhà bên cạnh nhảy xuống một người miễn cưỡng có thể khen là thiếu nữ, đó chính là Triệu Nhược. Triệu Nhược cười hì hì nói lớn: "Sư phụ Giang Phương tìm sư đệ La Phong à, sư phụ chỉ cần gọi điện thoại là được, sao phải tự mình đi một chuyến như vậy?"
Vù!
Bên phía La Phong ở chỉ thấy thoáng qua một bóng hình lao vào tầng trệt rồi sau đó cấp tốc lẻn lên lầu: "Sư phụ đợi con một chút đã, con xuống ngay" Triệu Nhược, Giang Phương ngẩn ra.
Các nàng đều là võ giả cao thủ nên nhãn lực cỡ nào? Đương nhiên là thấy vừa rồi La Phong đi chân không, ngực trần, mặc độc cái quần."Sư đệ thật là nỗ lực, toàn thân đầy mồ hôi" Triệu Nhược tán thưởng một tiếng "Bất quá vóc người cũng không ..."
"Tiểu nha đầu này." Giang Phương dở khóc dở cười, lại còn bị Triệu Nhược này đùa giỡn. Triệu Nhược làm một mặt quỷ, hì hì cười.
"Sử Giang đâu, không có đây à?" Giang Phương hỏi.
"Sử Giang sư huynh sáng sớm đã đi Cửu Trọng Lâu rồi. Huynh ấy và chúng con cũng không như nhau, mỗi tháng đều có thời gian luyện rất lâu tại phòng Thí Luyện và phòng Trọng Lực" Triệu Nhược lắc đầu, giả vờ thở dài nói: "Thương thay thân mình, phỏng chừng sau một hai năm thì sư đệ La Phong cũng sẽ lọt vào top mười. So sánh với mọi người thật quá mất mặt !"
Giang Phương cười cười: "Nha đầu kia, muốn tiến bộ thì cố gắng cho nhiều vào" Lúc này, La Phong mặc bộ quần áo dạo chơi tay cầm một chiếc ô mới đi xuống lầu. "Sư Phụ." "Đi theo ta." Giang Phương nói luôn. La Phong cũng ngoan ngoãn đị đến bên cạnh Giang Phương rồi cả hai rời khỏi Giang Nam các. Đi giữa trại huấn luyện được màn mưa bụi bao phủ quả là có tư vị khác thường. Giang Phương liếc mắt nhìn La Phong cười nói: "La Phong, Vương Tuần Sát sứ muốn gặp cậu" "Tuần Sát sứ?" La Phong lấy làm kinh hãi.
Tuần Sát sứ, đây chính là nhân vật cấp cao nhất trong giới đứng đầu của võ quán Cực Hạn, chủ nhân đích thực trong truyền thuyết của võ quán Cực Hạn là quán chủ và năm vị Tuần Sát sứ! Mà quán chủ địa vị cao cả, là đệ nhất cường giả thế giới. Vì vậy tuyệt đại đa số công việc quán chủ căn bản không nhúng tay vào, chỉ do năm vị Tuần Sát sứ ra quyết định."Lần trước ta đã nói rồi, bề trên sẽ triệu kiến cậu, có sai đâu?" Giang Phương cười."Sư phụ, lần gặp Tuần Sát sứ này thì con phải chú ý những điều gì?" La Phong có chút thấp thỏm. Dù sao cũng là Tuần Sát sứ.
Đứng ở trên đỉnh cao của nhân loại, có được quyền lực ngút trời, đến giờ La Phong cũng chỉ có lần ở lễ truy điệu chiến thần Lục Cương mới nhìn thấy từ xa Siêu Chiến Thần tên là Chu Hỷ. Mà các nhân vật tai to mặt lớn phía quân đội, chính giới đối với các Chiến thần đều có thái độ rất cung kính, ngoan ngoãn tiếp kiến.
"Đừng có lo lắng, không phải là cậu đi xin gì mà là võ quán chúng ta triệu kiến cậu" Giang Phương nhẹ nhàng nói tiếp: "Vì vậy không cần câu nệ. Ta tin tưởng Vương Tuần Sát sứ gặp cậu, nếu không tươi cười thì chí ít ... Cũng sẽ không dùng tác phong của Tuần Sát sứ" "Cậu chỉ cần chú ý thái độ một chút, đừng có kiêu ngạo là được. Cứ giống như đối với sư phụ, bậc bề trên là được"
"Vâng" La Phong gật đầu.
Theo Giang Phương, hai người nhanh chóng đến khu vực Chiến thần của các sư phụ trong trại huấn luyện. Nhìn thấy một biệt thự yên ắng, biệt thự này có phong cách triều Đường cổ đại của Hoa Hạ. So với biệt thự các sư phụ Chiến thần khác thì nó chỉ có điểm khác duy nhất ... là lớn hơn một ít.
"Sư phụ Giang Phương, Tuần Sát sứ đại nhân đang ở bên trong chờ ngài và đệ tử La Phong" Khi vào cửa biệt thự, một gã quản gia mỉm cười nói. Vào trong biệt thự, La Phong liếc mắt liền thấy, tại đại sảnh lầu trệt của biệt thự này có ba bà đang cười nói.
"A, là nhỏ Giang" Một bà trong đó có làn da hẳn là được chăm chút, thoạt nhìn hơi có khí chất phu nhân cười nói "Lão Vương ở phòng khách trên lầu. Lão Vương mới dặn ... để chàng trai tên là La Phong kia lên đó là được. Tiểu Giang, cô cùng chúng ta tâm sự ở đây, đợi lát nữa làm vài ván mạt chược?"
"Đúng vậy, tiểu Giang, cũng đừng mải miết tu luyện" Lại có một bà sồn sồn nói tiếp. Phái nữ trong trại huấn luyện, đại thể đều là người nhà của các sư phụ Chiến thần " Cậu cứ lên đi" Giang Phương nhắc nhở một tiếng.
"Vâng"
La Phong một mình một người dọc theo cầu thang đi lên. Khi tới lầu hai, cũng đã ngửi thấy được mùi hương trà nhàn nhạt làm cho người ta thoải mái. Theo mùi trà hương, La Phong liền đi thẳng tới cửa phòng khách. Cửa đang mở rộng "Vào đây" Một âm thanh hơi có vẻ khàn khàn vang lên.
La Phong đi vào phòng khách, đầu tiên nhìn thấy trong phòng khách ngoại trừ mình ra thì duy nhất chỉ còn một người gầy gò, râu cá trê, nhìn qua khoảng gần bốn mươi tuổi đang ngồi khoanh chân tĩnh lặng. Từ gương mặt có thể nhận định lúc còn trẻ hẳn là rất tuấn tú. Lúc này nam nhân gầy gò mới từ từ nhắm hai mắt, một tay đang lần tràng hạt. Một ly trà đặt ở trên bàn trước mặt lão " Tuần Sát sứ đại nhân." La Phong khom người kích động chào.
Người đàn ông gầy gò hơi mở mắt ra nhìn chằm chằm, La Phong chỉ cảm thấy trong lúc nhất thời đã phảng phất thoát khỏi đất trời. Một không gian tiếp khách tĩnh mịch, mà con người gầy gò kia ở trong phòng khách tựa như thần linh, một áp lực vô hình khiến cho La Phong nín hơi.
"Ngồi đi!" Người đàn ông gầy gò nhấc tay chỉ về phía bên kia bàn. Trong phòng khách cũng không có cái ghế nào, ngồi kiểu gì? La Phong chỉ có thể học theo vị Vương Tuần Sát sứ này mà ngồi luôn xuống sàn nhà.
"Trước mặt ngươi là hợp đồng, ngươi đọc kỹ đi. Nếu không thấy có vấn đề gì thì kí vào đó" Vương Tuần Sát sứ lạnh nhạt nói xong lại lập tức nhắm mắt mà lần tràng hạt.
Trên bàn, đích xác có một hợp đồng, tổng cộng gồm ba bản.
La Phong lấy một bản cẩn thận xem.
Đây là hợp đồng chiêu mộ chính thức của võ quán Cực Hạn, khác với những hợp đồng tương tự ... kiểu như võ giả thông thường vào võ quán Cực Hạn thì không có bất luận cái gì là tiền lương. Như La Phong trước đây! Có điều mặc dù không có tiền lương, thế nhưng võ quán Cực Hạn đối với những võ giả thông thường này cũng không có nhiều yêu cầu. Nhưng bản hợp đồng này lại khác! Quyền lực, lợi ích đều có! Và đồng thời trách nhiệm cũng có! "Kinh phí hoạt động hàng năm 50 ức Hoa Hạ tệ?" La Phong hơi nhíu mày, giá này không cao, thậm chí Chiến Thần Sơ cấp một năm là có thể kiếm nhiều như vậy.
Mà hiện tại La Phong so với Chiến thần Cao cấp còn được các tổ chức nổi tiếng khác đưa ra điều kiện kinh phí hoạt động hàng năm đều không thấp hơn 100 ức Hoa Hạ tệ"
"Chà ..."
"Dựa theo hợp đồng này mà nói, ở trong võ quán Cực Hạn có thể được lĩnh tiền lương chỉ là số người rất ít ỏi? Dựa theo địa vị mà lĩnh tiền lương?"
Trong hợp đồng cũng có nói về các loại mức độ được lĩnh kinh phí hoạt động. Đến như có địa vị tối cao giữa các Chiến thần là 'Giám Sát sứ' mà một năm kinh phí cũng mới 100 ức. Kinh phí hoạt động của võ quán Cực Hạn tương đối thấp. Nhưng mà người ta gia nhập võ quán Cực Hạn cũng không phải là vì tiền!
"Hử?" Lật xem đến trang ba, La Phong sáng mắt lên. "Bên B nếu trước ngày 01/08/ 2057 mà Biên độ lực chiến đấu đạt được 12, thì được trang bị đồng bộ một bộ trang phục tác chiến, binh khí serie 9 ( cấp S), một bộ bí kíp đầy đủ bất kì loại nào, một phần Long Huyết giá trị 800 ức"
"Bên B đạt được biên độ lực chiến đấu 12 trong thời gian từ 01/08/2057 đến trước 01/08/2058, được cấp đồng bộ y phục tác chiến, binh khí, một phần Ngọc tủy giá trị 300 ức"
"Bên B trước ngày 01/01/2060 đạt được Biên độ lực chiến đấu 16, cũng được cấp đồng bộ y phục tác chiến, binh khí, một phần Long Huyết giá trị 800 ức, ba bộ bí kíp toàn tập, 'Hắc thần' từ di chỉ văn minh cổ đại."
"Bên B trước ...."
--------------------------------
Một âm thanh khan khàn vang lên: "Giang Phương, ngươi đi thông tri đệ tử La Phong của mình, đồng thời dẫn hắn đến chỗ ta."
"Vâng" Giang Phương liền đáp.
Sau khi tắt điện thoại, Giang Phương liền tươi cười: "Quả nhiên là bề trên muốn tìm La Phong. Cũng đúng thôi, đã tám năm trong trại huấn luyện không xuất hiện một đệ tử nào tăng tiến hơn một trăm bậc, hơn nữa La Phong đúng là mạnh thật" Bề trên cho triệu kiến đúng như nàng sớm dự kiến, lập tức Giang Phương liền gọi điện cho La Phong.
Từng hồi chuông vang.
"Hả?"
"Làm sao lại không nghe." Giang Phương cau mày nhăn mặt, lập tức bỏ điện thoại di động, thay đổi y phục rồi tự mình đi đến chỗ La Phong.
Giang Nam các, trong mật thất dưới nơi La Phong ở.
Chỉ mặc độc quần dài, nửa người trên của La Phong để trần. Lúc này trên người đều ướt đẫm mồ hôi, tóc tai cũng hoàn toàn ướt sũng.
"Phách !" Chỉ thấy trong mật thất mỗi chiều năm thước, La Phong cước bộ khẽ động, một con dao trong tay phải nhanh như chớp chém ra. 'Véo' trong không khí sản sinh âm thanh phảng phất như trang giấy bị xé rách, rồi lập tức có tiếng nổ. Mà con dao ở tay phải vừa chém xong hạ xuống, La Phong thuận thế lui người lại một bước! "Lên!"
La Phong dùng Tinh Thần Niệm Lực nên rõ ràng cảm giác được, con dao trong tay phảng phất như xé đôi không khí ra hai bên, đồng thời sản sinh tiếng nổ sắc gọn mạnh mẽ. Con dao giống như đao, mỗi một đao đều có vận tốc siêu âm.
Ở trong mật thất hợp kim, bóng hình La Phong khi thì mờ ảo, khi thì rõ ràng. Mỗi một cước bộ đều có tốc độ rất dọa người. Con dao trong tay La Phong cũng hoàn toàn giống như đao thật đang tiến hành công kích. Những đợt công kích liên tiếp tung ra, mỗi lần đều đạt 26 thành lực lượng ( gấp 2,6 lần sức của bản thân). Quyền xuất thiên biến vạn hóa, thân pháp thực tự nhiên.
Đây là dựa theo một câu Giang Phương đã nói. Giang Phương từng nói bất kể là đao pháp, thân pháp hay cái gì khác, chỉ có trải qua vô vàn lần luyện tập thì mới có tiến bộ. Nếu như chỉ ngồi ở đó thì có suy ngẫm nhiều hơn nữa cũng vô dụng. Muốn thân pháp đề cao? Luyện! Muốn đao pháp đề cao? Luyện! Muốn quyền lực phát ra càng mạnh? Luyện! Chỉ có với sự rèn luyện trường kỳ, hơn nữa kết hợp suy nghĩ thì mới hiểu ra được. Như vậy mới có tiến bộ.
Giang Phương mặc một bộ võ phục rộng thùng thình màu đen làm từ tơ lụa cầm một cây dù đi tới Giang Nam các "La Phong!" Giang Phương vừa vào trong sân Giang Nam liền cất tiếng gọi lớn.
Từ trong lầu hai một tòa nhà bên cạnh nhảy xuống một người miễn cưỡng có thể khen là thiếu nữ, đó chính là Triệu Nhược. Triệu Nhược cười hì hì nói lớn: "Sư phụ Giang Phương tìm sư đệ La Phong à, sư phụ chỉ cần gọi điện thoại là được, sao phải tự mình đi một chuyến như vậy?"
Vù!
Bên phía La Phong ở chỉ thấy thoáng qua một bóng hình lao vào tầng trệt rồi sau đó cấp tốc lẻn lên lầu: "Sư phụ đợi con một chút đã, con xuống ngay" Triệu Nhược, Giang Phương ngẩn ra.
Các nàng đều là võ giả cao thủ nên nhãn lực cỡ nào? Đương nhiên là thấy vừa rồi La Phong đi chân không, ngực trần, mặc độc cái quần."Sư đệ thật là nỗ lực, toàn thân đầy mồ hôi" Triệu Nhược tán thưởng một tiếng "Bất quá vóc người cũng không ..."
"Tiểu nha đầu này." Giang Phương dở khóc dở cười, lại còn bị Triệu Nhược này đùa giỡn. Triệu Nhược làm một mặt quỷ, hì hì cười.
"Sử Giang đâu, không có đây à?" Giang Phương hỏi.
"Sử Giang sư huynh sáng sớm đã đi Cửu Trọng Lâu rồi. Huynh ấy và chúng con cũng không như nhau, mỗi tháng đều có thời gian luyện rất lâu tại phòng Thí Luyện và phòng Trọng Lực" Triệu Nhược lắc đầu, giả vờ thở dài nói: "Thương thay thân mình, phỏng chừng sau một hai năm thì sư đệ La Phong cũng sẽ lọt vào top mười. So sánh với mọi người thật quá mất mặt !"
Giang Phương cười cười: "Nha đầu kia, muốn tiến bộ thì cố gắng cho nhiều vào" Lúc này, La Phong mặc bộ quần áo dạo chơi tay cầm một chiếc ô mới đi xuống lầu. "Sư Phụ." "Đi theo ta." Giang Phương nói luôn. La Phong cũng ngoan ngoãn đị đến bên cạnh Giang Phương rồi cả hai rời khỏi Giang Nam các. Đi giữa trại huấn luyện được màn mưa bụi bao phủ quả là có tư vị khác thường. Giang Phương liếc mắt nhìn La Phong cười nói: "La Phong, Vương Tuần Sát sứ muốn gặp cậu" "Tuần Sát sứ?" La Phong lấy làm kinh hãi.
Tuần Sát sứ, đây chính là nhân vật cấp cao nhất trong giới đứng đầu của võ quán Cực Hạn, chủ nhân đích thực trong truyền thuyết của võ quán Cực Hạn là quán chủ và năm vị Tuần Sát sứ! Mà quán chủ địa vị cao cả, là đệ nhất cường giả thế giới. Vì vậy tuyệt đại đa số công việc quán chủ căn bản không nhúng tay vào, chỉ do năm vị Tuần Sát sứ ra quyết định."Lần trước ta đã nói rồi, bề trên sẽ triệu kiến cậu, có sai đâu?" Giang Phương cười."Sư phụ, lần gặp Tuần Sát sứ này thì con phải chú ý những điều gì?" La Phong có chút thấp thỏm. Dù sao cũng là Tuần Sát sứ.
Đứng ở trên đỉnh cao của nhân loại, có được quyền lực ngút trời, đến giờ La Phong cũng chỉ có lần ở lễ truy điệu chiến thần Lục Cương mới nhìn thấy từ xa Siêu Chiến Thần tên là Chu Hỷ. Mà các nhân vật tai to mặt lớn phía quân đội, chính giới đối với các Chiến thần đều có thái độ rất cung kính, ngoan ngoãn tiếp kiến.
"Đừng có lo lắng, không phải là cậu đi xin gì mà là võ quán chúng ta triệu kiến cậu" Giang Phương nhẹ nhàng nói tiếp: "Vì vậy không cần câu nệ. Ta tin tưởng Vương Tuần Sát sứ gặp cậu, nếu không tươi cười thì chí ít ... Cũng sẽ không dùng tác phong của Tuần Sát sứ" "Cậu chỉ cần chú ý thái độ một chút, đừng có kiêu ngạo là được. Cứ giống như đối với sư phụ, bậc bề trên là được"
"Vâng" La Phong gật đầu.
Theo Giang Phương, hai người nhanh chóng đến khu vực Chiến thần của các sư phụ trong trại huấn luyện. Nhìn thấy một biệt thự yên ắng, biệt thự này có phong cách triều Đường cổ đại của Hoa Hạ. So với biệt thự các sư phụ Chiến thần khác thì nó chỉ có điểm khác duy nhất ... là lớn hơn một ít.
"Sư phụ Giang Phương, Tuần Sát sứ đại nhân đang ở bên trong chờ ngài và đệ tử La Phong" Khi vào cửa biệt thự, một gã quản gia mỉm cười nói. Vào trong biệt thự, La Phong liếc mắt liền thấy, tại đại sảnh lầu trệt của biệt thự này có ba bà đang cười nói.
"A, là nhỏ Giang" Một bà trong đó có làn da hẳn là được chăm chút, thoạt nhìn hơi có khí chất phu nhân cười nói "Lão Vương ở phòng khách trên lầu. Lão Vương mới dặn ... để chàng trai tên là La Phong kia lên đó là được. Tiểu Giang, cô cùng chúng ta tâm sự ở đây, đợi lát nữa làm vài ván mạt chược?"
"Đúng vậy, tiểu Giang, cũng đừng mải miết tu luyện" Lại có một bà sồn sồn nói tiếp. Phái nữ trong trại huấn luyện, đại thể đều là người nhà của các sư phụ Chiến thần " Cậu cứ lên đi" Giang Phương nhắc nhở một tiếng.
"Vâng"
La Phong một mình một người dọc theo cầu thang đi lên. Khi tới lầu hai, cũng đã ngửi thấy được mùi hương trà nhàn nhạt làm cho người ta thoải mái. Theo mùi trà hương, La Phong liền đi thẳng tới cửa phòng khách. Cửa đang mở rộng "Vào đây" Một âm thanh hơi có vẻ khàn khàn vang lên.
La Phong đi vào phòng khách, đầu tiên nhìn thấy trong phòng khách ngoại trừ mình ra thì duy nhất chỉ còn một người gầy gò, râu cá trê, nhìn qua khoảng gần bốn mươi tuổi đang ngồi khoanh chân tĩnh lặng. Từ gương mặt có thể nhận định lúc còn trẻ hẳn là rất tuấn tú. Lúc này nam nhân gầy gò mới từ từ nhắm hai mắt, một tay đang lần tràng hạt. Một ly trà đặt ở trên bàn trước mặt lão " Tuần Sát sứ đại nhân." La Phong khom người kích động chào.
Người đàn ông gầy gò hơi mở mắt ra nhìn chằm chằm, La Phong chỉ cảm thấy trong lúc nhất thời đã phảng phất thoát khỏi đất trời. Một không gian tiếp khách tĩnh mịch, mà con người gầy gò kia ở trong phòng khách tựa như thần linh, một áp lực vô hình khiến cho La Phong nín hơi.
"Ngồi đi!" Người đàn ông gầy gò nhấc tay chỉ về phía bên kia bàn. Trong phòng khách cũng không có cái ghế nào, ngồi kiểu gì? La Phong chỉ có thể học theo vị Vương Tuần Sát sứ này mà ngồi luôn xuống sàn nhà.
"Trước mặt ngươi là hợp đồng, ngươi đọc kỹ đi. Nếu không thấy có vấn đề gì thì kí vào đó" Vương Tuần Sát sứ lạnh nhạt nói xong lại lập tức nhắm mắt mà lần tràng hạt.
Trên bàn, đích xác có một hợp đồng, tổng cộng gồm ba bản.
La Phong lấy một bản cẩn thận xem.
Đây là hợp đồng chiêu mộ chính thức của võ quán Cực Hạn, khác với những hợp đồng tương tự ... kiểu như võ giả thông thường vào võ quán Cực Hạn thì không có bất luận cái gì là tiền lương. Như La Phong trước đây! Có điều mặc dù không có tiền lương, thế nhưng võ quán Cực Hạn đối với những võ giả thông thường này cũng không có nhiều yêu cầu. Nhưng bản hợp đồng này lại khác! Quyền lực, lợi ích đều có! Và đồng thời trách nhiệm cũng có! "Kinh phí hoạt động hàng năm 50 ức Hoa Hạ tệ?" La Phong hơi nhíu mày, giá này không cao, thậm chí Chiến Thần Sơ cấp một năm là có thể kiếm nhiều như vậy.
Mà hiện tại La Phong so với Chiến thần Cao cấp còn được các tổ chức nổi tiếng khác đưa ra điều kiện kinh phí hoạt động hàng năm đều không thấp hơn 100 ức Hoa Hạ tệ"
"Chà ..."
"Dựa theo hợp đồng này mà nói, ở trong võ quán Cực Hạn có thể được lĩnh tiền lương chỉ là số người rất ít ỏi? Dựa theo địa vị mà lĩnh tiền lương?"
Trong hợp đồng cũng có nói về các loại mức độ được lĩnh kinh phí hoạt động. Đến như có địa vị tối cao giữa các Chiến thần là 'Giám Sát sứ' mà một năm kinh phí cũng mới 100 ức. Kinh phí hoạt động của võ quán Cực Hạn tương đối thấp. Nhưng mà người ta gia nhập võ quán Cực Hạn cũng không phải là vì tiền!
"Hử?" Lật xem đến trang ba, La Phong sáng mắt lên. "Bên B nếu trước ngày 01/08/ 2057 mà Biên độ lực chiến đấu đạt được 12, thì được trang bị đồng bộ một bộ trang phục tác chiến, binh khí serie 9 ( cấp S), một bộ bí kíp đầy đủ bất kì loại nào, một phần Long Huyết giá trị 800 ức"
"Bên B đạt được biên độ lực chiến đấu 12 trong thời gian từ 01/08/2057 đến trước 01/08/2058, được cấp đồng bộ y phục tác chiến, binh khí, một phần Ngọc tủy giá trị 300 ức"
"Bên B trước ngày 01/01/2060 đạt được Biên độ lực chiến đấu 16, cũng được cấp đồng bộ y phục tác chiến, binh khí, một phần Long Huyết giá trị 800 ức, ba bộ bí kíp toàn tập, 'Hắc thần' từ di chỉ văn minh cổ đại."
"Bên B trước ...."
--------------------------------
Bình luận facebook