Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1386
La Phong đứng trên lục địa loại nhỏ lơ lửng, nhìn quanh bốn phương tám hướng.
“Xem bốn phía hư không là có thể có được một bí thuật, luyện thành là có thể tiến vào tầng thứ chín? Thất bại sẽ bị xóa đi ký ức này, ly khai Ô Khải Lâu? “ La Phong nhíu mày. Sức hấp dẫn của việc tiến vào tầng thứ chín lớn như thế nào chứ, nhưng trước mắt bốn phía trong hư không vô số văn tự lơ lửng, lại làm La Phong lờ mờ, không biết nên làm như thế nào.
Liếc mắt nhìn quanh...
Tựa như đầy trời đầy sao, mỗi một văn tự đều là một ngôi sao, tương liên với nhau. Vì toàn bộ tụ tập cùng nhau, do đó căn bản không phân ra được đâu là đầu, đâu là cuối bí thuật. Cũng chẳng biết làm sao phân câu.
“Muốn tu luyện bí thuật, trước phải sắp xếp đầy đủ nội dung bí thuật? “ La Phong nhìn bốn phía trong hư không xa xôi, vô số văn tự lơ lửng: “ Nhưng ta căn bản không biết, thì làm sao mà phân câu?”
“Không thể phân câu, thì làm sao tu luyện?”
La Phong phiền não.
...
Thời gian trôi qua, đảo mắt đã qua chín ngày.
“Rốt cuộc làm sao tu luyện? “ La Phong nhìn rất nhiều văn tự xung quanh, mỗi một văn tự đều tại phát ra hào quang, lúc mạnh lúc yếu.
Vô số văn tự, giống như một họa quyển đầu đuôi tương liên, cứ như vậy hiện ra trước mặt La Phong. Nhưng La Phong cũng không hiểu được.
Hắn tuyệt không phải không nghiên cứu những văn tự đầy hào quang đó, nhưng vẫn không ngộ ra được.
“Chẳng lẽ ta phải dừng lại ở tầng thứ tám? “ La Phong không cam lòng, trên họa quyển khổng lồ có vô số văn tự, đích xác tựa như thiên thư.
- Oang!
Đột ngột!
La Phong một mạch vẫn nghiên cứu văn tự trên họa quyển, đột nhiên cảm giác trên họa quyển khổng lồ trong hư không, tất cả các văn tự đều sáng ngời, trong nháy mắt ý thức đã bị hấp dẫn tiến vào trong họa quyển. Cũng như sử dụng máy cảm ứng Vũ Trụ Giả Định. Ý thức được đưa tiến vào Vũ Trụ Giả Định. Lúc này ý thức La Phong đã là tiến vào họa quyển.
La Phong đứng trên lục địa lơ lửng không nhúc nhích. Chung quanh họa quyển xa xa giữa hư không có những văn tự như sao, hào quang lóe lên, lấp lóe liên tục không dừng, ẩn chứa vần điệu đặc thù.
Rào!
Một thân ảnh mơ hồ, ngưng kết hiện ra trong hư không.
Hắn mặc vương bào hoa lệ, trên vương bào có hắc mang sâu kín. Thân ảnh hắn mơ hồ đứng giữa hư không. Hắn đứng đó, như cả thế giới tầng thứ tám đều lấy hắn làm trung tâm, cao quý tuyệt đối. Hắn đang nhìn La Phong đứng sững sờ trên lớp cát của lục địa xa xa.
- Đã là người thứ hai rồi.
Thân ảnh hắc mang nhẹ giọng thở dài:
- Người trước vừa đưa ý thức tiến vào thế giới họa quyển, chẳng mấy chốc đã thất bại. Không biết ai sẽ thành công...
- Có lẽ, ta quá vọng tưởng?
- Tấn Chi Thế Giới của ta tuy rộng lớn, muốn sinh ra một nhân vật tuyệt thế có thể tu luyện bí thuật, có lẽ vẫn khó mà xảy ra. Chỉ là, ngoại trừ việc này, ta biết làm gì được? Bản tôn đã diệt, ta không có chựa chọn nào khác. Không có chựa chọn nào khác.
Thân ảnh hắc mang nhẹ giọng thở dài.
- Vô số sinh mạng, cuối cùng sẽ có kỳ tích sinh ra.
Thân ảnh hắc mang nhìn La Phong xa xa, vẻ chờ đợi.
Còn La Phong thì vẫn sững sờ đứng đó, nhưng ý thức đã tiến vào thế giới họa quyển.
...
Thế giới họa quyển.
La Phong chỉ cảm thấy ý thức bị hút đi, có một loại cảm giác như tiến vào Vũ Trụ Giả Định. Trước mắt mờ đi, đã tới một cung điện nguy nga tản ra tử quang nhàn nhạt.
Cung điện này kiến tạo trên đỉnh một ngọn núi cao vô tận.
La Phong liếc mắt nhìn qua. Tất cả cung điện nguy nga như bị mây mù bao phủ, có vẻ mơ hồ không rõ. Chỉ cần liếc mắt nhìn qua, đã cảm thấy áp lực cường đại. La Phong quay đầu nhìn ra xa. Sơn mạch chỗ mình đứng vô cùng vô tận, căn bản nhìn không tới điểm cuối.
“Đây rốt cuộc là đâu? Ta vừa rồi còn đang quan khán những văn tự hư không, ý thức đã bị cưỡng ép chui vào đây? “ La Phong càng cảm thấy thần bí hơn.
Ý chí của mình cường đại như thế nào chứ?
Văn tự hư không vòng tròn tạo thành họa quyển, lại có thể cưỡng ép ý thức mình vào đây.
- Vào đi!
- Vào đi!
- Vào đi!
...
Cửa cung điện nguy nga tử quang mờ ảo, lại truyền ra từng đợt tiếng gọi, làm La Phong trong nháy mắt cảm thấy mơ hồ, cứ như vậy ngu ngốc lao thẳng về phía cửa điện, đi sâu vào trong đại điện.
“Hả?”
La Phong bừng tỉnh, lập tức nhìn chung quanh: “ Ta tới đại điện rồi à? Không có cảm giác bị gò bó nữa. Nơi này … nơi này chênh lệch quá lớn.”
Đây là một đại điện cực kỳ hoa lệ. Bên bờ đại điện có những cột nhà tinh mỹ. Trên cột nhà có điêu khắc những bức họa. Trên vách tường xa xa cũng có một vài vật trang trí. Tất cả đều tản ra một uy áp cường đại. La Phong muốn thấy rõ, nhưng vẫn chẳng thấy gì cả. Đến cả mặt đất dưới chân cũng thấy không rõ, tựa như phủ một làn sương.
- Ầm!
Cả đại điện đột nhiên chấn động mạnh.
La Phong lập tức quay đầu. Chỉ thấy trong đại điện chợt xuất hiện một con dị thú. Con dị thú này toàn thân lân giáp đen, hình thể cùng loại với sư tử, trên trán có một sừng tím uốn lượn, hai mắt ánh lên tử quang. Chỉ thấy nó đi trong đại điện, làm cả đại điện rung lên.
- Ngươi là...
La Phong nhìn dị thú.
- Ta mới là bản thân bí thuật.
Dị thú sừng tím đắc ý nói.
La Phong sửng sốt:
- Bản thân bí thuật?
- Sao, đến cả binh khí cũng đều có thể có Linh. Bí thuật sao nhất định không có Linh chứ?
Dị thú sừng tím cười khẩy nói.
La Phong kinh ngạc.
Lập tức hớn hở!
Trời.
Bí Thuật Chi Linh?
Một quân sĩ trong Tấn Chi Thế Giới đến đây, e rằng căn bản không hiểu hàm ý của Bí Thuật Chi Linh. Nhưng La Phong đã có truyền thừa Đoạn Đông Hà nhất mạch, biết được văn minh viễn cổ, tự nhiên hiểu Bí Thuật Chi Linh là cái gì. Trong văn minh viễn cổ, chỉ có một vài siêu tồn tại vô cùng nghịch thiên, đứng ở đỉnh cao văn minh viễn cổ, để tìm truyền nhân cho tuyệt học tự ngạo của mình, sẽ bỏ ra rất nhiều khí lực để luyện chế ra một chi bảo bí thuật.
Làm bí thuật ẩn chứa một Linh.
Bí thuật dung hợp hóa thành một Linh là vô cùng hà khắc. Trong Đoạn Đông Hà nhất mạch, cũng chỉ có tổ sư đời thứ ba mới có thể làm được. Các thế hệ người nhận truyền thừa khác đều không làm được.
Bí thuật có Linh, tự sẽ lựa chọn ra chủ nhân chính thức thích hợp. Nếu cường giả khác mưu toan bằng vào thực lực cường đại, cưỡng ép lấy đi bí thuật, chỉ có thất bại. Mà bí thuật chi bảo lại không thể nhận chủ, muốn gạt bỏ Linh cũng không làm được. Dù sao chỉ có chủ nhân mới có thể dễ dàng gạt bỏ Linh của bảo vật. Hoặc có thể nói một siêu cường giả hủy diệt bảo vật, tự nhiên cũng có thể hủy diệt bảo vật chi Linh.
Có thể luyện chế chi bảo bí thuật, có ai không phải là một siêu tồn tại của văn minh viễn cổ?
Như tổ sư đời thứ ba đưa ra một Bí Thuật Chi Linh. Mặc dù bản thân tổ sư đời thứ ba, nếu không nhận chủ, cũng không hủy được bảo vật mình luyện chế. Do đó Bí Thuật Chi Linh bực này muốn hủy diệt đã khó, còn muốn tìm được nhân vật đỉnh cao nào phù hợp với tuyệt học mà người này tự hào lại càng khó khăn hơn.
“Rốt cuộc là bí thuật gì, lại chuyên môn làm ra một Bí Thuật Chi Linh? Chẳng lẽ đây là Thần Vương bệ hạ làm ra? “ La Phong thầm nói: “ Mặc dù là Đoạn Đông Hà nhất mạch ta, cũng chỉ có tổ sư đời thứ ba mới có thể làm được bước này mà thôi.”
...
Đối mặt với con dị thú sừng tím, La Phong ngoan ngoãn đứng nghe. Dù sao đến cả tổ sư đời thứ ba cũng không thể dùng sức mạnh. Tất cả đều dựa theo quy củ của người sáng tạo Bí Thuật Chi Linh đưa ra.
“Ngươi có thể tiến vào thế giới họa quyển, cũng có vốn liếng tốt rồi. “ Dị thú sừng tím nói: “ Nhưng tìm được bí thuật này, thì phải trông vào thực lực ngươi thôi, nhìn đây --”
Cái sừng nhọn của con dị thú sừng tím đột nhiên bắn ra bốn đạo hào quang.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Bốn đạo hào quang, lần lượt oanh kích vào bốn phương vị khác nhau trong đại điện. Nhất thời trên vách tường tứ phía đại điện đồng thời hiện lên một trục cuốn tranh họa quyển khổng lồ. Trục cuốn tranh lăn xuống, trên họa quyển có vô số văn tự. Nhưng văn tự trên ba họa quyển đều thấy không rõ.
Chỉ có một họa quyển.
Cũng chính là tất cả văn tự trên họa quyển che cửa điện là rõ ràng vô cùng. La Phong cũng có thể đọc hết.
- Tứ đại họa quyển.
Dị thú sừng tím nói:
- Trước mắt ngươi cũng chỉ có ngươi là người duy nhất có thể thấy rõ họa quyển. Đó là Nạp Dẫn bí thuật.
- Nạp Dẫn bí thuật?
La Phong gật đầu.
Nạp Dẫn bí thuật. Tồn tại đỉnh cao trong Văn minh viễn cổ. Khó khăn lắm mới tìm được một người nhận truyền thừa. Nếu lúc chưa trưởng thành mà bị giết thì thôi. Nhưng nếu bị giết, bị tìm tòi ký ức, làm siêu bí thuật mà hắn tự ngạo tiết lộ ra ngoài, thì phiền to. Do đó họ sẽ làm ra rất nhiều thủ đoạn đề phòng.
Như ấn ký truyền thừa của Đoạn Đông Hà nhất mạch. Bị ấn ký truyền thừa ước thúc, La Phong căn bản không thể lộ ra ngoài. Cho dù hắn bị giết bị sưu ký ức, ấn ký truyền thừa cũng sẽ tan vỡ, hủy diệt tất cả, không để cho địch nhân sưu hồn.
Đương nhiên rất nhiều thế lực lớn, như Thần Vương bệ hạ của Tấn, truyền cho người dưới trướng, tùy theo thực lực người dưới trướng mạnh yếu, mà từng bước truyền thụ mức cao thâm. Thực lực dưới trướng càng mạnh thì lại càng khó bị sưu ký ức.
Nếu không phải là nhất mạch truyền thừa chính thức, cũng không phải là truyền cho người dưới trướng, thì sẽ dùng Bí Thuật Chi Linh. Để tìm kiếm truyền nhân, bình thường sẽ dùng Nạp Dẫn bí thuật. Nạp Dẫn bí thuật một khi luyện thành, là sẽ cho phép dẫn nạp bí thuật cường đại vào một người. Cho dù bị sưu ký ức, dưới ảnh hưởng của Nạp Dẫn bí thuật, cũng căn bản không thể sưu ra được bí thuật chính thức.
...
Nạp Dẫn bí thuật, ngoại trừ công dụng bảo vệ bí thuật, bình thường còn có thể làm cả việc lựa chọn truyền nhân hợp lệ. Bí thuật này sẽ có nhiều chỗ khó khăn, chỉ có người phù hợp với yêu cầu mới có thể luyện thành.
Luyện thành Nạp Dẫn bí thuật, tự nhiên đại biểu cho việc có thể học bí thuật, cũng sẽ thuận tiện được nạp dẫn vào.
Tất cả thành công.
...
- Bí thuật càng cường đại, mặc dù tới Hư Không Chân Thần, Vĩnh Hằng Chân Thần thậm chí cao hơn, đều có thể tu luyện.
La Phong thầm nói:
- Ta là một Pháp Tắc Chi Chủ, khẳng định không thể bây giờ đã luyện được xong bộ bí thuật này. Nếu ta đều có thể luyện xong, chứng tỏ bí thuật này căn bản không có giá trị gì.”
“Vậy, hàm ý của Ô Khải Lâu tầng thứ tám...”
“E rằng chính là luyện thành Nạp Dẫn bí thuật, sau đó đưa bí thuật cường đại hoàn toàn nạp dẫn vào linh hồn! Sau khi ghi nhớ, sẽ có nghĩa là thành công. Nếu chưa từng luyện thành Nạp Dẫn bí thuật, e rằng sẽ thất bại. “ La Phong rất nhanh đã hiểu ra hàm ý chính thức của Ô Khải Lâu tầng thứ tám.
Luyện thành Nạp Dẫn bí thuật, tìm được bí thuật đầy đủ, sau đó có thể tiến vào Ô Khải Lâu tầng thứ chín.
Đó là cửa ải khó cuối cùng!
“Nạp Dẫn bí thuật này hẳn là rất khó. Nếu không thì không đến mức trước đó lập ra nhiều cửa ải khó như vậy. Mà Tấn Chi Thế Giới qua một thời gian rất dài cũng không có một ai thành công. “ La Phong bắt đầu cẩn thận quan khán họa quyển lơ lửng trước cửa điện. Con dị thú sừng tím còn nói:
- Nạp Dẫn bí thuật yêu cầu rất hà khắc. Người tu luyện tốt nhất là Pháp Tắc Chi Chủ, cao nhất cũng chỉ có thể là Chân Thần. Nếu thực lực cao hơn, sẽ không thể tu luyện thành công.
“Xem bốn phía hư không là có thể có được một bí thuật, luyện thành là có thể tiến vào tầng thứ chín? Thất bại sẽ bị xóa đi ký ức này, ly khai Ô Khải Lâu? “ La Phong nhíu mày. Sức hấp dẫn của việc tiến vào tầng thứ chín lớn như thế nào chứ, nhưng trước mắt bốn phía trong hư không vô số văn tự lơ lửng, lại làm La Phong lờ mờ, không biết nên làm như thế nào.
Liếc mắt nhìn quanh...
Tựa như đầy trời đầy sao, mỗi một văn tự đều là một ngôi sao, tương liên với nhau. Vì toàn bộ tụ tập cùng nhau, do đó căn bản không phân ra được đâu là đầu, đâu là cuối bí thuật. Cũng chẳng biết làm sao phân câu.
“Muốn tu luyện bí thuật, trước phải sắp xếp đầy đủ nội dung bí thuật? “ La Phong nhìn bốn phía trong hư không xa xôi, vô số văn tự lơ lửng: “ Nhưng ta căn bản không biết, thì làm sao mà phân câu?”
“Không thể phân câu, thì làm sao tu luyện?”
La Phong phiền não.
...
Thời gian trôi qua, đảo mắt đã qua chín ngày.
“Rốt cuộc làm sao tu luyện? “ La Phong nhìn rất nhiều văn tự xung quanh, mỗi một văn tự đều tại phát ra hào quang, lúc mạnh lúc yếu.
Vô số văn tự, giống như một họa quyển đầu đuôi tương liên, cứ như vậy hiện ra trước mặt La Phong. Nhưng La Phong cũng không hiểu được.
Hắn tuyệt không phải không nghiên cứu những văn tự đầy hào quang đó, nhưng vẫn không ngộ ra được.
“Chẳng lẽ ta phải dừng lại ở tầng thứ tám? “ La Phong không cam lòng, trên họa quyển khổng lồ có vô số văn tự, đích xác tựa như thiên thư.
- Oang!
Đột ngột!
La Phong một mạch vẫn nghiên cứu văn tự trên họa quyển, đột nhiên cảm giác trên họa quyển khổng lồ trong hư không, tất cả các văn tự đều sáng ngời, trong nháy mắt ý thức đã bị hấp dẫn tiến vào trong họa quyển. Cũng như sử dụng máy cảm ứng Vũ Trụ Giả Định. Ý thức được đưa tiến vào Vũ Trụ Giả Định. Lúc này ý thức La Phong đã là tiến vào họa quyển.
La Phong đứng trên lục địa lơ lửng không nhúc nhích. Chung quanh họa quyển xa xa giữa hư không có những văn tự như sao, hào quang lóe lên, lấp lóe liên tục không dừng, ẩn chứa vần điệu đặc thù.
Rào!
Một thân ảnh mơ hồ, ngưng kết hiện ra trong hư không.
Hắn mặc vương bào hoa lệ, trên vương bào có hắc mang sâu kín. Thân ảnh hắn mơ hồ đứng giữa hư không. Hắn đứng đó, như cả thế giới tầng thứ tám đều lấy hắn làm trung tâm, cao quý tuyệt đối. Hắn đang nhìn La Phong đứng sững sờ trên lớp cát của lục địa xa xa.
- Đã là người thứ hai rồi.
Thân ảnh hắc mang nhẹ giọng thở dài:
- Người trước vừa đưa ý thức tiến vào thế giới họa quyển, chẳng mấy chốc đã thất bại. Không biết ai sẽ thành công...
- Có lẽ, ta quá vọng tưởng?
- Tấn Chi Thế Giới của ta tuy rộng lớn, muốn sinh ra một nhân vật tuyệt thế có thể tu luyện bí thuật, có lẽ vẫn khó mà xảy ra. Chỉ là, ngoại trừ việc này, ta biết làm gì được? Bản tôn đã diệt, ta không có chựa chọn nào khác. Không có chựa chọn nào khác.
Thân ảnh hắc mang nhẹ giọng thở dài.
- Vô số sinh mạng, cuối cùng sẽ có kỳ tích sinh ra.
Thân ảnh hắc mang nhìn La Phong xa xa, vẻ chờ đợi.
Còn La Phong thì vẫn sững sờ đứng đó, nhưng ý thức đã tiến vào thế giới họa quyển.
...
Thế giới họa quyển.
La Phong chỉ cảm thấy ý thức bị hút đi, có một loại cảm giác như tiến vào Vũ Trụ Giả Định. Trước mắt mờ đi, đã tới một cung điện nguy nga tản ra tử quang nhàn nhạt.
Cung điện này kiến tạo trên đỉnh một ngọn núi cao vô tận.
La Phong liếc mắt nhìn qua. Tất cả cung điện nguy nga như bị mây mù bao phủ, có vẻ mơ hồ không rõ. Chỉ cần liếc mắt nhìn qua, đã cảm thấy áp lực cường đại. La Phong quay đầu nhìn ra xa. Sơn mạch chỗ mình đứng vô cùng vô tận, căn bản nhìn không tới điểm cuối.
“Đây rốt cuộc là đâu? Ta vừa rồi còn đang quan khán những văn tự hư không, ý thức đã bị cưỡng ép chui vào đây? “ La Phong càng cảm thấy thần bí hơn.
Ý chí của mình cường đại như thế nào chứ?
Văn tự hư không vòng tròn tạo thành họa quyển, lại có thể cưỡng ép ý thức mình vào đây.
- Vào đi!
- Vào đi!
- Vào đi!
...
Cửa cung điện nguy nga tử quang mờ ảo, lại truyền ra từng đợt tiếng gọi, làm La Phong trong nháy mắt cảm thấy mơ hồ, cứ như vậy ngu ngốc lao thẳng về phía cửa điện, đi sâu vào trong đại điện.
“Hả?”
La Phong bừng tỉnh, lập tức nhìn chung quanh: “ Ta tới đại điện rồi à? Không có cảm giác bị gò bó nữa. Nơi này … nơi này chênh lệch quá lớn.”
Đây là một đại điện cực kỳ hoa lệ. Bên bờ đại điện có những cột nhà tinh mỹ. Trên cột nhà có điêu khắc những bức họa. Trên vách tường xa xa cũng có một vài vật trang trí. Tất cả đều tản ra một uy áp cường đại. La Phong muốn thấy rõ, nhưng vẫn chẳng thấy gì cả. Đến cả mặt đất dưới chân cũng thấy không rõ, tựa như phủ một làn sương.
- Ầm!
Cả đại điện đột nhiên chấn động mạnh.
La Phong lập tức quay đầu. Chỉ thấy trong đại điện chợt xuất hiện một con dị thú. Con dị thú này toàn thân lân giáp đen, hình thể cùng loại với sư tử, trên trán có một sừng tím uốn lượn, hai mắt ánh lên tử quang. Chỉ thấy nó đi trong đại điện, làm cả đại điện rung lên.
- Ngươi là...
La Phong nhìn dị thú.
- Ta mới là bản thân bí thuật.
Dị thú sừng tím đắc ý nói.
La Phong sửng sốt:
- Bản thân bí thuật?
- Sao, đến cả binh khí cũng đều có thể có Linh. Bí thuật sao nhất định không có Linh chứ?
Dị thú sừng tím cười khẩy nói.
La Phong kinh ngạc.
Lập tức hớn hở!
Trời.
Bí Thuật Chi Linh?
Một quân sĩ trong Tấn Chi Thế Giới đến đây, e rằng căn bản không hiểu hàm ý của Bí Thuật Chi Linh. Nhưng La Phong đã có truyền thừa Đoạn Đông Hà nhất mạch, biết được văn minh viễn cổ, tự nhiên hiểu Bí Thuật Chi Linh là cái gì. Trong văn minh viễn cổ, chỉ có một vài siêu tồn tại vô cùng nghịch thiên, đứng ở đỉnh cao văn minh viễn cổ, để tìm truyền nhân cho tuyệt học tự ngạo của mình, sẽ bỏ ra rất nhiều khí lực để luyện chế ra một chi bảo bí thuật.
Làm bí thuật ẩn chứa một Linh.
Bí thuật dung hợp hóa thành một Linh là vô cùng hà khắc. Trong Đoạn Đông Hà nhất mạch, cũng chỉ có tổ sư đời thứ ba mới có thể làm được. Các thế hệ người nhận truyền thừa khác đều không làm được.
Bí thuật có Linh, tự sẽ lựa chọn ra chủ nhân chính thức thích hợp. Nếu cường giả khác mưu toan bằng vào thực lực cường đại, cưỡng ép lấy đi bí thuật, chỉ có thất bại. Mà bí thuật chi bảo lại không thể nhận chủ, muốn gạt bỏ Linh cũng không làm được. Dù sao chỉ có chủ nhân mới có thể dễ dàng gạt bỏ Linh của bảo vật. Hoặc có thể nói một siêu cường giả hủy diệt bảo vật, tự nhiên cũng có thể hủy diệt bảo vật chi Linh.
Có thể luyện chế chi bảo bí thuật, có ai không phải là một siêu tồn tại của văn minh viễn cổ?
Như tổ sư đời thứ ba đưa ra một Bí Thuật Chi Linh. Mặc dù bản thân tổ sư đời thứ ba, nếu không nhận chủ, cũng không hủy được bảo vật mình luyện chế. Do đó Bí Thuật Chi Linh bực này muốn hủy diệt đã khó, còn muốn tìm được nhân vật đỉnh cao nào phù hợp với tuyệt học mà người này tự hào lại càng khó khăn hơn.
“Rốt cuộc là bí thuật gì, lại chuyên môn làm ra một Bí Thuật Chi Linh? Chẳng lẽ đây là Thần Vương bệ hạ làm ra? “ La Phong thầm nói: “ Mặc dù là Đoạn Đông Hà nhất mạch ta, cũng chỉ có tổ sư đời thứ ba mới có thể làm được bước này mà thôi.”
...
Đối mặt với con dị thú sừng tím, La Phong ngoan ngoãn đứng nghe. Dù sao đến cả tổ sư đời thứ ba cũng không thể dùng sức mạnh. Tất cả đều dựa theo quy củ của người sáng tạo Bí Thuật Chi Linh đưa ra.
“Ngươi có thể tiến vào thế giới họa quyển, cũng có vốn liếng tốt rồi. “ Dị thú sừng tím nói: “ Nhưng tìm được bí thuật này, thì phải trông vào thực lực ngươi thôi, nhìn đây --”
Cái sừng nhọn của con dị thú sừng tím đột nhiên bắn ra bốn đạo hào quang.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Bốn đạo hào quang, lần lượt oanh kích vào bốn phương vị khác nhau trong đại điện. Nhất thời trên vách tường tứ phía đại điện đồng thời hiện lên một trục cuốn tranh họa quyển khổng lồ. Trục cuốn tranh lăn xuống, trên họa quyển có vô số văn tự. Nhưng văn tự trên ba họa quyển đều thấy không rõ.
Chỉ có một họa quyển.
Cũng chính là tất cả văn tự trên họa quyển che cửa điện là rõ ràng vô cùng. La Phong cũng có thể đọc hết.
- Tứ đại họa quyển.
Dị thú sừng tím nói:
- Trước mắt ngươi cũng chỉ có ngươi là người duy nhất có thể thấy rõ họa quyển. Đó là Nạp Dẫn bí thuật.
- Nạp Dẫn bí thuật?
La Phong gật đầu.
Nạp Dẫn bí thuật. Tồn tại đỉnh cao trong Văn minh viễn cổ. Khó khăn lắm mới tìm được một người nhận truyền thừa. Nếu lúc chưa trưởng thành mà bị giết thì thôi. Nhưng nếu bị giết, bị tìm tòi ký ức, làm siêu bí thuật mà hắn tự ngạo tiết lộ ra ngoài, thì phiền to. Do đó họ sẽ làm ra rất nhiều thủ đoạn đề phòng.
Như ấn ký truyền thừa của Đoạn Đông Hà nhất mạch. Bị ấn ký truyền thừa ước thúc, La Phong căn bản không thể lộ ra ngoài. Cho dù hắn bị giết bị sưu ký ức, ấn ký truyền thừa cũng sẽ tan vỡ, hủy diệt tất cả, không để cho địch nhân sưu hồn.
Đương nhiên rất nhiều thế lực lớn, như Thần Vương bệ hạ của Tấn, truyền cho người dưới trướng, tùy theo thực lực người dưới trướng mạnh yếu, mà từng bước truyền thụ mức cao thâm. Thực lực dưới trướng càng mạnh thì lại càng khó bị sưu ký ức.
Nếu không phải là nhất mạch truyền thừa chính thức, cũng không phải là truyền cho người dưới trướng, thì sẽ dùng Bí Thuật Chi Linh. Để tìm kiếm truyền nhân, bình thường sẽ dùng Nạp Dẫn bí thuật. Nạp Dẫn bí thuật một khi luyện thành, là sẽ cho phép dẫn nạp bí thuật cường đại vào một người. Cho dù bị sưu ký ức, dưới ảnh hưởng của Nạp Dẫn bí thuật, cũng căn bản không thể sưu ra được bí thuật chính thức.
...
Nạp Dẫn bí thuật, ngoại trừ công dụng bảo vệ bí thuật, bình thường còn có thể làm cả việc lựa chọn truyền nhân hợp lệ. Bí thuật này sẽ có nhiều chỗ khó khăn, chỉ có người phù hợp với yêu cầu mới có thể luyện thành.
Luyện thành Nạp Dẫn bí thuật, tự nhiên đại biểu cho việc có thể học bí thuật, cũng sẽ thuận tiện được nạp dẫn vào.
Tất cả thành công.
...
- Bí thuật càng cường đại, mặc dù tới Hư Không Chân Thần, Vĩnh Hằng Chân Thần thậm chí cao hơn, đều có thể tu luyện.
La Phong thầm nói:
- Ta là một Pháp Tắc Chi Chủ, khẳng định không thể bây giờ đã luyện được xong bộ bí thuật này. Nếu ta đều có thể luyện xong, chứng tỏ bí thuật này căn bản không có giá trị gì.”
“Vậy, hàm ý của Ô Khải Lâu tầng thứ tám...”
“E rằng chính là luyện thành Nạp Dẫn bí thuật, sau đó đưa bí thuật cường đại hoàn toàn nạp dẫn vào linh hồn! Sau khi ghi nhớ, sẽ có nghĩa là thành công. Nếu chưa từng luyện thành Nạp Dẫn bí thuật, e rằng sẽ thất bại. “ La Phong rất nhanh đã hiểu ra hàm ý chính thức của Ô Khải Lâu tầng thứ tám.
Luyện thành Nạp Dẫn bí thuật, tìm được bí thuật đầy đủ, sau đó có thể tiến vào Ô Khải Lâu tầng thứ chín.
Đó là cửa ải khó cuối cùng!
“Nạp Dẫn bí thuật này hẳn là rất khó. Nếu không thì không đến mức trước đó lập ra nhiều cửa ải khó như vậy. Mà Tấn Chi Thế Giới qua một thời gian rất dài cũng không có một ai thành công. “ La Phong bắt đầu cẩn thận quan khán họa quyển lơ lửng trước cửa điện. Con dị thú sừng tím còn nói:
- Nạp Dẫn bí thuật yêu cầu rất hà khắc. Người tu luyện tốt nhất là Pháp Tắc Chi Chủ, cao nhất cũng chỉ có thể là Chân Thần. Nếu thực lực cao hơn, sẽ không thể tu luyện thành công.
Bình luận facebook