Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 61
⬻⬻
Buổi tối, ánh sao lấp lánh chiếu thẳng vào phòng luyện võ qua khung kiếng hình vuông.
Trong phòng luyện võ, trên vách tường màu trắng, máy chiếu đang phát một đoạn phim tài liệu về một trận chiến giữa một nhân ảnh cùng một đầu quái thú cao tầm tám chín thước. Nơi nào trận chiến đi qua thì những cây đại thụ cực lớn đều gãy hàng loạt, núi đá vỡ vụn, mặt đất cũng bị nứt ra. Đúng là một cảnh tượng thiên băng địa liệt.
Tốc độ của nhân ảnh kia nhanh như thiểm điện, mỗi khi xuất đao đều mang theo tiếng sấm rền vang.
Trong phòng luyện võ vang vọng lời phân tích của đoạn phim tài liệu. Đây là một trong những đoạn phim tài liệu của đĩa CD kèm theo bí tịch 'Cửu Trọng Lôi Đao'.
"Đây là quái thú cấp A, 'Cự Nham Hắc Hùng', với thân thể khổng lồ, mà tốc độ cũng đạt đến vận tốc âm thanh!" La Phong nghe phân tích, trong lòng rung động không thôi. Đây là một đoạn phim tài liệu ghi lại cảnh một cường giả tu luyện 'Cửu Trọng Lôi Đao' chiến đấu cùng quái thú cấp A 'Cự Nham Hắc Hùng', quái thú 'Cự Nham Hắc Hùng' xếp hàng thứ hai trong những quái thú loại gấu.
Dựa theo cách phân chia đẳng cấp---
Cấp H, G, F đều là Thú binh.
Cấp E, D, C đều là Thú tướng phân ra lần lượt là sơ cấp, trung cấp và cao cấp.
Cấp B, A, S chính là cấp Lĩnh chủ!
Đầu 'Cự Nham Hắc Hùng' này chính là một đầu quái thú trung cấp Lĩnh chủ, thực lực cường đại, lớp da toàn thân giống như nham thạch vậy, độ cứng rắn còn vượt qua cả kim cương, ngay cả đại pháo hạng nặng bắn trúng cũng chẳng xi nhê gì. Tốc độ di chuyển tương đương vận tốc âm thanh.
Lẽ dĩ nhiên, đối với quái thú cấp Lĩnh chủ, tốc độ đạt tới vận tốc âm thanh cũng chẳng tính là gì. Đáng sợ hơn, hùng chưởng của nó khi tấn công tốc độ còn nhanh hơn mấy lần.
"Oanh!"
Sau một hồi chiến đấu, bổng một đao tựa như thanh âm sét đánh xuất ra, đầu của 'Cự Nham Hắc Hùng' kia liền bị cắt phẳng tung lên không trung.
"Đã quay xong chưa? Đến khi bán đĩa CD nhớ đừng quên phí bản quyền của ta a." Giọng điệu chế nhạo của vị siêu cấp cường giả đã giết 'Cự Nham Hắc Hùng' kia phát ra từ cái loa trong phòng luyện võ vang lên. Có lẽ khuôn mặt của vị siêu cấp cường giả này đã bị xử lý, nên nhìn có vẻ rất mơ hồ, căn bản không thể thấy rõ.
Đoạn phim kết thúc, hình chiếu trên vách tường quay lại trang menu ban đầu, ngay tại trang menu cũng còn rất nhiều đoạn phim tài liệu.
"Đến khi nào ta mới có thể đạt được trình độ như vây. Ngay cả đầu của 'Cự Nham Hắc Hùng' cũng có thể chặt đứt chỉ với một đao!" La Phong thầm nghĩ trong lòng, vị siêu cấp cường giả này trong lúc chiến đấu cùng 'Cự Nham Hắc Hùng' mà có thể để người khác quay phim, dĩ nhiên là rất nắm chắc. Có khả năng dễ dàng giết chết 'Cự Nham Hắc Hùng' như vậy, có lẽ chỉ có thể là cường giả cao cấp Chiến thần mà thôi.
Bên trong đĩa CD kèm theo bí tịch 'Cửu Trọng Lôi Đao' có không ít phim tài liệu bị cấm phát tán trên mạng internet.
Trong đó có không ít phim tài liệu quay lại cảnh chiến đấu của các tuyệt đỉnh cường giả, đều là những cường giả tu luyện 'Cửu Trọng Lôi Đao'. Chỉ có điều nhiều phim tài liệu như vậy mà chỉ có một cái là của bản thân 'Lôi Thần' thôi. Đoạn phim đó quay lại cảnh 'Lôi Thần' luyện đao một mình trong phòng luyện võ, chỉ là một cảnh luyện đao đơn giản thôi, căn bản La Phong không thể nhìn ra trong đó có gì đặc biệt.
"Hiển nhiên, trong các tuyệt thế cường giả trên thế giới, người tu luyện 'Cửu Trọng Lôi Đao' cũng không ít." La Phong ngẩng đầu nhìn lên, xuyên qua cửa sổ kiếng nhìn đến bầu trời bao la ở phía trên.
Ngày mai sẽ bắt đầu khổ tu.
La Phong nghĩ ngợi một lát liền tắt máy chiếu trong phòng luyện võ, đi xuống lầu một.
Phòng của em hắn ở lầu một cũng chưa khép kín hoàn toàn, La Phong ngó thấy em hắn ở trên xe lăn đang ngồi trước máy tính. Nhưng ánh mắt của nó không nhìn lên máy tính mà lại chăm chú vào màn hình của di động.
"La Hoa." La Phong nhẹ nhàng mở cửa.
La Hoa lập tức ngẩng đầu lên, vừa quay qua đã thấy La Phong đứng ở cạnh cửa không khỏi bất đắc dĩ nói: "Anh hai, vào sao lại không gõ cửa?"
"Là do em không khóa cửa thì có." La Phong cười bước vào đóng cửa lại, "Đang làm gì đó? Nhắn tin với bạn gái à?"
"Vâng!"
La Hoa vui vẻ cười hắc hắc, gật gật đầu.
La Phong thấy em mình bộ dáng như tên khờ liền hiểu được nó đã thật lòng thích cô nàng Tiểu Nam kia, Tiểu Nam này là người ra sao... La Phong cũng không dám xác định, chẳng qua khi ba mẹ đẩy La Hoa ra công viên cũng từng gặp qua Tiểu Nam kia, hơn nữa cũng có ấn tượng rất tốt.
Nói về việc nhìn người thì người từng trãi như ba mẹ so với mình có kinh nghiệm hơn nhiều. Một khi ba mẹ đã vừa ý thì có lẽ Tiểu Nam kia cũng không đến nỗi tệ.
"Tiểu Nam đã dẫn em đến gặp ba mẹ của cô ấy chưa?" La Phong hỏi.
"Còn sớm lắm." La Hoa cười lắc đầu, "Năm nay Tiểu Nam mới năm nhất đại học, còn cách ngày tốt nghiệp ba bốn năm nữa. Cô ấy cũng không vội vã nói cho ba mẹ mình biết. Hơn nữa... Em là một người tàn phế. Tiểu Nam cũng cần phải tìm cơ hội thích hợp lựa lời nói với ba mẹ cô ấy nữa, nếu trực tiếp nói cho ba mẹ cô ấy biết có thể sẽ rất phiền toái. Dù sao đại đa số ba mẹ làm sao có thể gã con gái mình cho người tàn tật được."
Nhìn thấy nét mặt ảm đạm của đệ đệ, trong lòng La Phong không khỏi chua xót.
Tàn tật... mãi mãi là một vết sẹo trong lòng em mình, cho dù có cố gắng kiên cường đi nữa, nhưng khi trước mặt Tiểu Nam kia em mình cũng sẽ có một chút thiếu tự tin. Hoặc có thể nói là một chút tự ti!
"Ừ, từ từ cũng sẽ đến. Tin rằng ba mẹ của cô ta cũng là người biết thông cảm." La Phong an ủi nói, "Dù sao cũng không gấp."
...
Đêm đó, sau khi hàn huyên cùng đệ đệ một hồi, La Phong cũng đi nghỉ ngơi một chút, đến khi trời sáng liền chuẩn bị đầy đủ vũ khí, lưng ba lô, tay cầm tấm chắn cùng chiến đao, một lần nữa đi trên hành trình tiến ra khu vực hoang dã, mà lúc này ra đi cũng chỉ có một mình La Phong.
⬻⬻
Thành phố vệ tinh Giang Nam, quân khu phía bắc.
Khi đoàn tàu dừng lại tại trạm dừng ở quân khu, La Phong cùng một đám Võ giả đều nối tiếp nhau rời tàu.
"Khu vực hoang dã." La Phong hít một hơi sâu, một mình đi vào đi vào lối đi dành cho Võ giả đi đến căn cứ tiếp tế.
La Phong, ngươi chỉ có một người?"
Nhân viên gác cổng nhìn thông tin trên màn hình dụng cụ kiểm tra, liền kinh ngạc nhìn La Phong đang đứng trước cổng, "Lúc trước ngươi đi chung với tiểu đội Hỏa Chùy, sao bây giờ chỉ có một mình? Một mình ngươi đi vào khu vực hoang dã đúng là rât nguy hiểm."
"Ha... ha... Chẳng lẽ ta lại đi tìm chết sao ? Ta đã từng đi tới khu vực hoang dã, dĩ nhiên ta biết là nguy hiểm. Mau đưa chìa khóa cho ta đi." La Phong cười nói.
"Cũng đúng, ngươi đã từng đến đó, dĩ nhiên cũng hiểu được độ nguy hiểm."
Nhân viên canh gác đưa ra một cái chìa khóa, "H322, ngươi chỉ có một người, cho nên sẽ ở một biệt thự nhỏ một chút." Lúc trước tiểu đội Hỏa Chùy đi chung một đội ngũ nên mới được phân cho một ngôi biệt thự khá lớn, mà lúc này chỉ có một người dĩ nhiên ngôi biệt thự cũng nhỏ hơn không ít.
"Đúng rồi, ta họ Vương, gọi ta một tiếng Vương huynh đệ là được, nếu La Phong ngươi thu thập được vật liệu của quái thú thì có thể bán cho ta, ta nhất định sẽ đưa ra một giá khiến ngươi hài lòng."
"Được."
La Phong nhận được chìa khóa liền đi đến chỗ ở.
Ở bên cạnh cửa sổ trên lầu hai của một căn biệt thự tại căn cứ tiếp tế, vài gã nam tử đang nhìn ra phía xa đúng nơi La Phong đang đi đến.
"Là La Phong!"
"Đúng là La Phong của tiểu đội Hỏa Chùy, đội trưởng, có cần tìm cơ hội xử hắn không?" Lên tiếng chính là một trong những thành viên của tiểu đội Hổ Nha, Trương Trạch Hổ.
Đội trưởng tiểu đội Hổ Nha đi đến bên cạnh cửa sổ, lặng lẽ nhìn xuống phía dưới, ở bên dưới La Phong cũng rất nhanh đi đến tầm quan sát của hắn, đội trưởng tiểu đội Hổ Nha lạnh lùng nói: "Tại sao chỉ có một mình La Phong? Những người khác trong tiểu đội Hỏa Chùy đâu? Các ngươi có thấy không?"
"Chúng ta cũng không phát hiện." Các đội viên khác đều lắc đầu.
"Chỉ có một mình La Phong thôi." Trương Trạch Hổ tự tin nói, "Ta nhìn thấy hắn từ ngoài cổng của căn cứ tiếp tế vào, bên cạnh cũng không có ai khác."
Tức thì Trương Trạch Hổ hai mắt tỏa sáng nói: "Đội trưởng lần trước chúng ta ra tay với tiểu đội Hỏa Chùy, bọn họ cũng đã phát hiện được người hạ độc thủ là chúng ta, chúng ta và bọn họ đã trở thành tử địch. Người cũng đã từng nói, địch nhân này nhất đinh phải 'Trảm thảo trừ căn' mà, để đề phòng trong tương lai bọn họ có thể gây bất lợi cho ta."
"Ừ." Những người khác cũng gật đầu.
Trong khu vực hoang dã ám toán người khác cũng không sợ, chỉ sợ là đối phương không chết mà còn tra ra được kẻ đứng sau!
"Đừng nóng vội."
Đội trưởng tiểu đội Hổ Nha lạnh lùng nói, "Đối với tiểu đội Hỏa Chùy này nếu có cơ hội chúng ta nhất định sẽ 'Trảm thảo trừ căn', nhưng mà... bây giờ chỉ có một mình La Phong, chỉ là một Võ giả cấp chiến sĩ bình thường mà thôi! Nếu một mình hắn tiến vào khu vực hoang dã, khẳng định sẽ đứng ở địa phương an toàn."
"Nếu chúng ta giết hắn cũng chẳng có lợi ích gì nhiều, người lại còn làm 'Đả thảo kinh xà."
Các đội viên khác đều khẽ gật đầu, lời đội trưởng nói rất có đạo lý.
"Người uy hiếp chúng ta lớn nhất trong tiểu đội Hỏa Chùy chính là 'Song Phong Chùy' Cao Phong!" Đội trưởng tiểu đội Hổ Nha nghiêm túc nói, "Thực lực của Cao Phong kia cũng khá cao, so với chính ta cũng không kém bao nhiêu. Hơn nữa hắn cũng đã xông pha hơn mười năm, giao thiệp rộng rãi. Quen biết cũng không ít cường giả... Nếu hắn thực sự nổi nóng cùng chúng ta liều một phen, đến lúc đó chúng ta sẽ rất thảm a!"
"Cho nên không động thủ thì thôi, một khi động thủ trước tiên giết tên Cao Phong trước, sau đó mới giải quyết tới bọn tép riu kia." Đội trưởng tiểu đội Hổ Nha lạnh nhạt nói.
Hiển nhiên những đội viên khác của tiểu đội Hỏa Chùy vị đội trưởng này cũng không để trong mắt.
"Đội trưởng nói rất đúng." Trương Trạch Hổ gật đầu, lạnh lùng nhìn xuống dưới lầu, "Cứ để tên tiểu tử La Phong này sống thêm một đoạn thời gian nữa đa."
...
Tại căn biệt thự được sắp xếp ở căn cứ tiếp tiế H322, gồm hai tầng lầu cùng ba phòng ngủ cùng một phòng tắm siêu lớn, La Phong cởi bộ đồ tác chiến ra, tắm nhanh một cái rồi mặc vào một bộ đồ ngủ rộng thùng thình.
"Alo, mang đến phòng 12 một suất cơm ba món mặn, một phần canh, còn nước uống thì đổi thành trà." La Phong gác điện thoại, nằm ngửa trên sofa.
"Sau khi ăn trưa xong liền xuất phát đến thị trấn số 0231." La Phong trong lòng chợt động, "Lần này dự tính sẽ khổ tu khoảng hai tháng, trong hai tháng này, đi về giữa thị trấn và căn cứ, nói không chừng có thể gặp tiểu đội Hổ Nha, hừ, một khi phát hiện ra bọn họ liền âm thầm theo dõi!"
Nghĩ đến đối phương dùng thủ đoạn muốn tiêu diệt tiểu đội của mình, trong lòng La Phong liền nổi lên vô tận sát ý! Loại sát tâm này đúng là không cần phải do dự.
"Đợi đến lúc tới khu vực hoang dã liền trực tiếp giết sạch bọn hắn!" Ánh mắt La Phong nhìn xuyên qua cửa sổ ra phía bên ngoài, "Tiểu đội Hổ Nha... Hy vọng trong hai tháng này ta có thể gặp được các ngươi!"
Đối với tiểu đội Hổ Nha, La Phong cũng chẳng coi ra gì.
Thực lực của mình bây giờ, đủ để quét sạch tiểu đội Hổ Nha!
--------------------------------
Buổi tối, ánh sao lấp lánh chiếu thẳng vào phòng luyện võ qua khung kiếng hình vuông.
Trong phòng luyện võ, trên vách tường màu trắng, máy chiếu đang phát một đoạn phim tài liệu về một trận chiến giữa một nhân ảnh cùng một đầu quái thú cao tầm tám chín thước. Nơi nào trận chiến đi qua thì những cây đại thụ cực lớn đều gãy hàng loạt, núi đá vỡ vụn, mặt đất cũng bị nứt ra. Đúng là một cảnh tượng thiên băng địa liệt.
Tốc độ của nhân ảnh kia nhanh như thiểm điện, mỗi khi xuất đao đều mang theo tiếng sấm rền vang.
Trong phòng luyện võ vang vọng lời phân tích của đoạn phim tài liệu. Đây là một trong những đoạn phim tài liệu của đĩa CD kèm theo bí tịch 'Cửu Trọng Lôi Đao'.
"Đây là quái thú cấp A, 'Cự Nham Hắc Hùng', với thân thể khổng lồ, mà tốc độ cũng đạt đến vận tốc âm thanh!" La Phong nghe phân tích, trong lòng rung động không thôi. Đây là một đoạn phim tài liệu ghi lại cảnh một cường giả tu luyện 'Cửu Trọng Lôi Đao' chiến đấu cùng quái thú cấp A 'Cự Nham Hắc Hùng', quái thú 'Cự Nham Hắc Hùng' xếp hàng thứ hai trong những quái thú loại gấu.
Dựa theo cách phân chia đẳng cấp---
Cấp H, G, F đều là Thú binh.
Cấp E, D, C đều là Thú tướng phân ra lần lượt là sơ cấp, trung cấp và cao cấp.
Cấp B, A, S chính là cấp Lĩnh chủ!
Đầu 'Cự Nham Hắc Hùng' này chính là một đầu quái thú trung cấp Lĩnh chủ, thực lực cường đại, lớp da toàn thân giống như nham thạch vậy, độ cứng rắn còn vượt qua cả kim cương, ngay cả đại pháo hạng nặng bắn trúng cũng chẳng xi nhê gì. Tốc độ di chuyển tương đương vận tốc âm thanh.
Lẽ dĩ nhiên, đối với quái thú cấp Lĩnh chủ, tốc độ đạt tới vận tốc âm thanh cũng chẳng tính là gì. Đáng sợ hơn, hùng chưởng của nó khi tấn công tốc độ còn nhanh hơn mấy lần.
"Oanh!"
Sau một hồi chiến đấu, bổng một đao tựa như thanh âm sét đánh xuất ra, đầu của 'Cự Nham Hắc Hùng' kia liền bị cắt phẳng tung lên không trung.
"Đã quay xong chưa? Đến khi bán đĩa CD nhớ đừng quên phí bản quyền của ta a." Giọng điệu chế nhạo của vị siêu cấp cường giả đã giết 'Cự Nham Hắc Hùng' kia phát ra từ cái loa trong phòng luyện võ vang lên. Có lẽ khuôn mặt của vị siêu cấp cường giả này đã bị xử lý, nên nhìn có vẻ rất mơ hồ, căn bản không thể thấy rõ.
Đoạn phim kết thúc, hình chiếu trên vách tường quay lại trang menu ban đầu, ngay tại trang menu cũng còn rất nhiều đoạn phim tài liệu.
"Đến khi nào ta mới có thể đạt được trình độ như vây. Ngay cả đầu của 'Cự Nham Hắc Hùng' cũng có thể chặt đứt chỉ với một đao!" La Phong thầm nghĩ trong lòng, vị siêu cấp cường giả này trong lúc chiến đấu cùng 'Cự Nham Hắc Hùng' mà có thể để người khác quay phim, dĩ nhiên là rất nắm chắc. Có khả năng dễ dàng giết chết 'Cự Nham Hắc Hùng' như vậy, có lẽ chỉ có thể là cường giả cao cấp Chiến thần mà thôi.
Bên trong đĩa CD kèm theo bí tịch 'Cửu Trọng Lôi Đao' có không ít phim tài liệu bị cấm phát tán trên mạng internet.
Trong đó có không ít phim tài liệu quay lại cảnh chiến đấu của các tuyệt đỉnh cường giả, đều là những cường giả tu luyện 'Cửu Trọng Lôi Đao'. Chỉ có điều nhiều phim tài liệu như vậy mà chỉ có một cái là của bản thân 'Lôi Thần' thôi. Đoạn phim đó quay lại cảnh 'Lôi Thần' luyện đao một mình trong phòng luyện võ, chỉ là một cảnh luyện đao đơn giản thôi, căn bản La Phong không thể nhìn ra trong đó có gì đặc biệt.
"Hiển nhiên, trong các tuyệt thế cường giả trên thế giới, người tu luyện 'Cửu Trọng Lôi Đao' cũng không ít." La Phong ngẩng đầu nhìn lên, xuyên qua cửa sổ kiếng nhìn đến bầu trời bao la ở phía trên.
Ngày mai sẽ bắt đầu khổ tu.
La Phong nghĩ ngợi một lát liền tắt máy chiếu trong phòng luyện võ, đi xuống lầu một.
Phòng của em hắn ở lầu một cũng chưa khép kín hoàn toàn, La Phong ngó thấy em hắn ở trên xe lăn đang ngồi trước máy tính. Nhưng ánh mắt của nó không nhìn lên máy tính mà lại chăm chú vào màn hình của di động.
"La Hoa." La Phong nhẹ nhàng mở cửa.
La Hoa lập tức ngẩng đầu lên, vừa quay qua đã thấy La Phong đứng ở cạnh cửa không khỏi bất đắc dĩ nói: "Anh hai, vào sao lại không gõ cửa?"
"Là do em không khóa cửa thì có." La Phong cười bước vào đóng cửa lại, "Đang làm gì đó? Nhắn tin với bạn gái à?"
"Vâng!"
La Hoa vui vẻ cười hắc hắc, gật gật đầu.
La Phong thấy em mình bộ dáng như tên khờ liền hiểu được nó đã thật lòng thích cô nàng Tiểu Nam kia, Tiểu Nam này là người ra sao... La Phong cũng không dám xác định, chẳng qua khi ba mẹ đẩy La Hoa ra công viên cũng từng gặp qua Tiểu Nam kia, hơn nữa cũng có ấn tượng rất tốt.
Nói về việc nhìn người thì người từng trãi như ba mẹ so với mình có kinh nghiệm hơn nhiều. Một khi ba mẹ đã vừa ý thì có lẽ Tiểu Nam kia cũng không đến nỗi tệ.
"Tiểu Nam đã dẫn em đến gặp ba mẹ của cô ấy chưa?" La Phong hỏi.
"Còn sớm lắm." La Hoa cười lắc đầu, "Năm nay Tiểu Nam mới năm nhất đại học, còn cách ngày tốt nghiệp ba bốn năm nữa. Cô ấy cũng không vội vã nói cho ba mẹ mình biết. Hơn nữa... Em là một người tàn phế. Tiểu Nam cũng cần phải tìm cơ hội thích hợp lựa lời nói với ba mẹ cô ấy nữa, nếu trực tiếp nói cho ba mẹ cô ấy biết có thể sẽ rất phiền toái. Dù sao đại đa số ba mẹ làm sao có thể gã con gái mình cho người tàn tật được."
Nhìn thấy nét mặt ảm đạm của đệ đệ, trong lòng La Phong không khỏi chua xót.
Tàn tật... mãi mãi là một vết sẹo trong lòng em mình, cho dù có cố gắng kiên cường đi nữa, nhưng khi trước mặt Tiểu Nam kia em mình cũng sẽ có một chút thiếu tự tin. Hoặc có thể nói là một chút tự ti!
"Ừ, từ từ cũng sẽ đến. Tin rằng ba mẹ của cô ta cũng là người biết thông cảm." La Phong an ủi nói, "Dù sao cũng không gấp."
...
Đêm đó, sau khi hàn huyên cùng đệ đệ một hồi, La Phong cũng đi nghỉ ngơi một chút, đến khi trời sáng liền chuẩn bị đầy đủ vũ khí, lưng ba lô, tay cầm tấm chắn cùng chiến đao, một lần nữa đi trên hành trình tiến ra khu vực hoang dã, mà lúc này ra đi cũng chỉ có một mình La Phong.
⬻⬻
Thành phố vệ tinh Giang Nam, quân khu phía bắc.
Khi đoàn tàu dừng lại tại trạm dừng ở quân khu, La Phong cùng một đám Võ giả đều nối tiếp nhau rời tàu.
"Khu vực hoang dã." La Phong hít một hơi sâu, một mình đi vào đi vào lối đi dành cho Võ giả đi đến căn cứ tiếp tế.
La Phong, ngươi chỉ có một người?"
Nhân viên gác cổng nhìn thông tin trên màn hình dụng cụ kiểm tra, liền kinh ngạc nhìn La Phong đang đứng trước cổng, "Lúc trước ngươi đi chung với tiểu đội Hỏa Chùy, sao bây giờ chỉ có một mình? Một mình ngươi đi vào khu vực hoang dã đúng là rât nguy hiểm."
"Ha... ha... Chẳng lẽ ta lại đi tìm chết sao ? Ta đã từng đi tới khu vực hoang dã, dĩ nhiên ta biết là nguy hiểm. Mau đưa chìa khóa cho ta đi." La Phong cười nói.
"Cũng đúng, ngươi đã từng đến đó, dĩ nhiên cũng hiểu được độ nguy hiểm."
Nhân viên canh gác đưa ra một cái chìa khóa, "H322, ngươi chỉ có một người, cho nên sẽ ở một biệt thự nhỏ một chút." Lúc trước tiểu đội Hỏa Chùy đi chung một đội ngũ nên mới được phân cho một ngôi biệt thự khá lớn, mà lúc này chỉ có một người dĩ nhiên ngôi biệt thự cũng nhỏ hơn không ít.
"Đúng rồi, ta họ Vương, gọi ta một tiếng Vương huynh đệ là được, nếu La Phong ngươi thu thập được vật liệu của quái thú thì có thể bán cho ta, ta nhất định sẽ đưa ra một giá khiến ngươi hài lòng."
"Được."
La Phong nhận được chìa khóa liền đi đến chỗ ở.
Ở bên cạnh cửa sổ trên lầu hai của một căn biệt thự tại căn cứ tiếp tế, vài gã nam tử đang nhìn ra phía xa đúng nơi La Phong đang đi đến.
"Là La Phong!"
"Đúng là La Phong của tiểu đội Hỏa Chùy, đội trưởng, có cần tìm cơ hội xử hắn không?" Lên tiếng chính là một trong những thành viên của tiểu đội Hổ Nha, Trương Trạch Hổ.
Đội trưởng tiểu đội Hổ Nha đi đến bên cạnh cửa sổ, lặng lẽ nhìn xuống phía dưới, ở bên dưới La Phong cũng rất nhanh đi đến tầm quan sát của hắn, đội trưởng tiểu đội Hổ Nha lạnh lùng nói: "Tại sao chỉ có một mình La Phong? Những người khác trong tiểu đội Hỏa Chùy đâu? Các ngươi có thấy không?"
"Chúng ta cũng không phát hiện." Các đội viên khác đều lắc đầu.
"Chỉ có một mình La Phong thôi." Trương Trạch Hổ tự tin nói, "Ta nhìn thấy hắn từ ngoài cổng của căn cứ tiếp tế vào, bên cạnh cũng không có ai khác."
Tức thì Trương Trạch Hổ hai mắt tỏa sáng nói: "Đội trưởng lần trước chúng ta ra tay với tiểu đội Hỏa Chùy, bọn họ cũng đã phát hiện được người hạ độc thủ là chúng ta, chúng ta và bọn họ đã trở thành tử địch. Người cũng đã từng nói, địch nhân này nhất đinh phải 'Trảm thảo trừ căn' mà, để đề phòng trong tương lai bọn họ có thể gây bất lợi cho ta."
"Ừ." Những người khác cũng gật đầu.
Trong khu vực hoang dã ám toán người khác cũng không sợ, chỉ sợ là đối phương không chết mà còn tra ra được kẻ đứng sau!
"Đừng nóng vội."
Đội trưởng tiểu đội Hổ Nha lạnh lùng nói, "Đối với tiểu đội Hỏa Chùy này nếu có cơ hội chúng ta nhất định sẽ 'Trảm thảo trừ căn', nhưng mà... bây giờ chỉ có một mình La Phong, chỉ là một Võ giả cấp chiến sĩ bình thường mà thôi! Nếu một mình hắn tiến vào khu vực hoang dã, khẳng định sẽ đứng ở địa phương an toàn."
"Nếu chúng ta giết hắn cũng chẳng có lợi ích gì nhiều, người lại còn làm 'Đả thảo kinh xà."
Các đội viên khác đều khẽ gật đầu, lời đội trưởng nói rất có đạo lý.
"Người uy hiếp chúng ta lớn nhất trong tiểu đội Hỏa Chùy chính là 'Song Phong Chùy' Cao Phong!" Đội trưởng tiểu đội Hổ Nha nghiêm túc nói, "Thực lực của Cao Phong kia cũng khá cao, so với chính ta cũng không kém bao nhiêu. Hơn nữa hắn cũng đã xông pha hơn mười năm, giao thiệp rộng rãi. Quen biết cũng không ít cường giả... Nếu hắn thực sự nổi nóng cùng chúng ta liều một phen, đến lúc đó chúng ta sẽ rất thảm a!"
"Cho nên không động thủ thì thôi, một khi động thủ trước tiên giết tên Cao Phong trước, sau đó mới giải quyết tới bọn tép riu kia." Đội trưởng tiểu đội Hổ Nha lạnh nhạt nói.
Hiển nhiên những đội viên khác của tiểu đội Hỏa Chùy vị đội trưởng này cũng không để trong mắt.
"Đội trưởng nói rất đúng." Trương Trạch Hổ gật đầu, lạnh lùng nhìn xuống dưới lầu, "Cứ để tên tiểu tử La Phong này sống thêm một đoạn thời gian nữa đa."
...
Tại căn biệt thự được sắp xếp ở căn cứ tiếp tiế H322, gồm hai tầng lầu cùng ba phòng ngủ cùng một phòng tắm siêu lớn, La Phong cởi bộ đồ tác chiến ra, tắm nhanh một cái rồi mặc vào một bộ đồ ngủ rộng thùng thình.
"Alo, mang đến phòng 12 một suất cơm ba món mặn, một phần canh, còn nước uống thì đổi thành trà." La Phong gác điện thoại, nằm ngửa trên sofa.
"Sau khi ăn trưa xong liền xuất phát đến thị trấn số 0231." La Phong trong lòng chợt động, "Lần này dự tính sẽ khổ tu khoảng hai tháng, trong hai tháng này, đi về giữa thị trấn và căn cứ, nói không chừng có thể gặp tiểu đội Hổ Nha, hừ, một khi phát hiện ra bọn họ liền âm thầm theo dõi!"
Nghĩ đến đối phương dùng thủ đoạn muốn tiêu diệt tiểu đội của mình, trong lòng La Phong liền nổi lên vô tận sát ý! Loại sát tâm này đúng là không cần phải do dự.
"Đợi đến lúc tới khu vực hoang dã liền trực tiếp giết sạch bọn hắn!" Ánh mắt La Phong nhìn xuyên qua cửa sổ ra phía bên ngoài, "Tiểu đội Hổ Nha... Hy vọng trong hai tháng này ta có thể gặp được các ngươi!"
Đối với tiểu đội Hổ Nha, La Phong cũng chẳng coi ra gì.
Thực lực của mình bây giờ, đủ để quét sạch tiểu đội Hổ Nha!
--------------------------------