• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Thôn Phệ Tinh Không (2 Viewers)

  • Chương 89

Lúc này trời đã tối rồi. Hôm nay không thấy bóng trăng, bầu trời đầy sao. Ánh sao chiếu yếu ớt mong manh miễn cưỡng làm cho người ta nhìn được hình dáng đường cao tốc. Tại một đoạn nào đó trên đường cao tốc, một chiếc xe buýt bị lật nhào bên lề đường. Bốn người của tiểu đội Lôi Đình đang ngồi dựa lưng vào xe.


"Lần này toàn bộ kế hoạch huấn luyện của thiếu gia không hoàn thành. Có điều thực lực của thiếu gia được đề cao không ít." Lão già họ Lưu cười nói.


"Cũng tạm được, chẳng qua đối với yêu cầu của chúng ta còn kém không ít." Thanh niên con lai ,ý Uy lắc đầu tự nhận.


"Thiếu gia, với tuổi của người với thực lực hiện tại thực ra dã rất lợi hại"Lão giả họ Lưu nói,Tạp Long cùng Phan Á liền gặp đầu.


Lý Uy lắc đầu:"Không đủ, như vậy là không đủ! Hai mươi mấy tuổi đạt Chiến tướng Trung cấp như vậy thì chỉ ở Giang Nam cũng có rất nhiều.Cứ nói bố mẹ đều là cường giả cấp Chiến thần, con trai bọn họ lẽ nào năng lực lại kém?


A, đúng rồi ...Phan Á, lúc trước ngươi nói La Phong của tiểu đội Hỏa Chuy sang năm mới tròn mười tám tuổi sao.


Cũng là sơ cấp Chiến tướng! Ta đường đường là con của hai Chiến thần làm sao có thể là phường giá áo túi cơm được?"


"Phải,phải"Lão già họ Lưu hưởng ứng.


"Thiếu gia, người đích thực rất mạnh." Chiến tướng da trắng Tạp Long cũng phụ họa nói.


Lý Uy mỉm cười.


Đội trưởng Hồ Nha, Phan Á cảm thán nói: "Thiếu gia nói như vậy hẳn là đúng rồi, so với thiếu gia thì tên chó má La Phong làm sao bằng! Chẳng qua tên La Phong lại là phiền toái lớn của ta, tiểu đội Hỏa Chuy cùng tiểu đội Hổ Nha của ta không chết không thôi. Mà tiểu đội Hổ Nha lại chỉ còn lại ta, tiểu đội Hỏa Chùy nhất định sẽ đối phó ta!


Những người khác cũng phải công nhận thành tích của La Phong tiến bộ kinh người!"


"Mới trở thành võ giả không bao lâu, cũng đã là Chiến tướng Sơ cấp. Tin tưởng hắn sẽ rất nhanh trở nên mạnh mẽ hơn ta. Đến lúc đó ta phải chết là không nghi ngờ!" Phan Á thở dài một hơi.


Phan Á đích xác rất hối hận.


Lúc trước hắn tại căn cứ tiếp tế gặp qua La Phong, Trương Thạnh Hổ lúc ấy đã từng đề nghị giết hắn. Tuy nhiên lúc ấy Phan Á lo đánh rắn động cỏ nên không xuống tay động thủ! Nhưng sau đó ai ngờ thực lực La Phong tăng tiến kinh người, giành lấy biệt danh "Kẻ điên", hai tháng liên tiếp giết mười vạn quái thú, mà hầu như đều là Thú tướng cao cấp. Chuyện điên cuồng này sóm đã được Võ giả khắp Giang Nam lưu truyền.


Đáng tiếc,Phan Á cho tới lúc đến thành phố số 003 mới lại gặp được La Phong.


"Khi về thì ngươi không phải muốn gia nhập tiểu đội Võ giả mới thôi sao" Người thanh niên con lai Lý Uy nói.


"Đúng vậy, nhưng mà thù hận tiểu đội Hỏa Chùy không thể quên, nói không chừng khi nào đó âm thầm cho ta phát đạn." Phan Á vẻ mặt đau khổ, hắn không quên được chính lúc trước bọn họ đã đối phó như vậy với tiểu đội Hỏa Chuy. Hiện tại, lấy thực lực của hắn nếu không đề phòng bị súng ngắm bắn thì có đến tám, chín phần mất mạng.


Phan Á nhìn về phía người thanh niên lai Lý Uy nói:"Thiếu gia, lần sau có cơ hội thông qua mạng lưới tình báo tra được La Phong ở khu vực hoang dã nào có thể báo cho ta biết được không?"


"Được ,không thành vấn đề"Lý Uy hào phóng đáp.


Lão già họ Lưu cùng Chiến tướng da trắng nhìn nhau. Lúc trước Phan Á làm bộ lo lắng, bọn họ đã sớm nhận ra mục đích Phan Á muốn vị thiếu gia vận dụng một chút quyền lực.


Chẳng qua bọn họ, thân là vệ sĩ nên việc này thật ra chẳng muốn quản. Hơn nữa, mấy ngày nay Phan Á cũng nhân cơ hội vuốt mông ngựa, chiếm cảm tình của lão giả họ Lưu và võ giả da trắng. Hơn nữa đích xác tiểu đội của Phan Á tổn thất nghiêm trọng, cần hỗ trợ cũng không tính là gì. "Không còn sớm nữa, đi nghỉ sớm một chút, sáng mai còn phải đi tiếp" Lão già họ Lưu nói.


Lập tức bốn người tiểu đội Lôi Đình bắt đầu nghỉ ngơi.


Không giống với mùa hạ, vào mùa đông thì tuyệt đại đa số tiểu đội Võ giả đều chọn ban đêm nghỉ ngơi, ban ngày mới đi tiếp! Mùa hạ thời tiết nóng bức, ban ngày nghỉ ngơi tránh nóng, ban đêm mát mẻ mới tiếp tục đi.


Đêm về khuya, tiểu đội Lôi Đình hoặc là khoanh chân, hoặc là nằm dưới đất tạm nghỉ ngơi.Ngoại trừ vị thiếu gia, ba người kia chỉ nhắm mắt dưỡng thần" Bọn họ cũng không dám ngủ tại nơi hoang dã, nói không chừng từ đâu xuất hiện một con quái thú.


Đang ngủ bị quái thú ăn thịt thì thật oan uổng.


"Hả?" Phan Á, võ giả da trắng dường như cùng mở mắt, bọn họ nghe được một chút động tĩnh


Đó chính xác là tiếng bước chân!


Đột nhiên,một bóng người từ bên xe buýt đi qua, sau đó quay đầu nhìn lại .... Võ giả đang đi đối mặt nhìn Phan Á, lão già họ Lưu cùng võ giả da trắng.


"Như thế nào chạm mặt bọn họ!"


La Phong quả thưc muốn mắng ông trời, bản thân mình vô cùng cao hứng muốn về nhà sớm một chút Nhưng ai nghĩ lại gặp bốn người tiểu đội Lôi Đình nấp sau xe buýt nghỉ ngơi, bởi vì có xe buýt ngăn cản tầm nhìn nên căn bản không nhìn thấy bốn người này, khi mình phát hiện ra thì đã muộn!


"La Phong!" Phan Á quát khẽ một tiếng, hai mắt sáng lên.


Thật đúng là .... Đạp phá thiết hài vô mịch xử, đắc lai toàn bất phí công phu **( đi mòn gót giầy không gặp)! Chờ mong ngày đêm, không ngờ La Phong lại một mình xuất hiện trước mặt bọn họ thực lạ thường!


"A, không ngờ là La Phong." Người thanh niên con lai Lý Uy tỉnh dậy, cũng đứng lên lãnh đạm nhìn La Phong ...Tên Lý Uy cũng không phải là kẻ ngốc, hắn sớm biết đội trưởng Hổ Nha Phan Á muốn giết La Phong, mà hiện tại La Phong lại hiện ra trước mắt thì kết quả là gì nữa chứ ?


Lý Uy nhìn La Phong trong ánh mắt có chút thương hại.


"La Phong , địa ngục không cửa chính ngươi tự xông vào đó"


Đội trưởng Hổ Nha Phan Á nhìn lão già họ Lưu, lão già khẽ gật đầu ...Lúc trước Phan Á đã nhờ Lưu tiền bối hỗ trợ bọn họ tiêu diệt tiểu đội Hỏa Chuy, chẳng qua lần đó bọn họ tìm không được tiểu đội Hỏa Chuy.


"Đội trưởng Hổ Nha!" La Phong biến sắc.


Địa ngục không cửa tự ngươi vào? Kẻ ngốc cũng nghe ra Phan Á muốn giết mình!


Chẳng qua, nếu không có ba người bên cạnh thì ai giết ai còn khó nói!


Chính là ba người bên cạnh thực sự là phiền toái. Lão già họ Lưu cùng võ giả da trắng đều là Chiến tướng Cao cấp, còn vị thiếu gia kia có hơi yếu, nhưng bối cảnh thật đáng sợ! Sau Lưng còn có vài vị Chiến Thần!


"Ba vị"La Phong nhìn về phía lão giả, võ sĩ da trắng, thanh niên người lai "Vị đội trưởng Hổ Nha, Phan Á cùng tiểu đội Hỏa Chuy ta có cừu oán, hiện tại hắn muốn làm gì hẳn các vị cũng nhìn ra. Quốc gia có lệnh cấm võ giả tự giết nhau!


Đương nhiên tại khu vực hoang dã này quốc gia cũng không quản đến. Ta không cầu ba vị ngăn cản hắn,chỉ mong ba vị một bên không nhúng tay vào nhìn ta cùng Phan Á quyết đấu sinh tử!" La Phong nhìn về phía người thiếu niên con lai "Vị này chính là Lý Uy thiếu gia sao? Ta tuy chưa cùng thiếu gia gặp qua, nhưng cũng đã nghe đại danh thiếu gia từ lâu. Ta cũng từ bằng hữu trong tiểu đội Hỏa Chuy mới biết được ngày đó là thiếu gia Lý Uy nếu biết sớm một chút thì Song Đầu Hắc Tuyến xà ta thà rằng đưa cho thiếu gia"


Điệu bộ La Phong tự nhún mình, nịnh nót vị thiếu gia Lý Uy.


"Ừ." Lý Uy thiếu gia mỉm cười,có chút hưởng thụ sự nịnh nọt từ một võ giả tài năng.


"Chỉ cần lần này ba người Lý Uy không nhúng tay vào là sự tình tốt lắm rồi, ta dù trong chiến đấu trực tiếp giết chết Phan Á thì với thân phận bọn người Lý Uy chỉ là cũng hiểu được" Trong lòng La Phong chờ mong.


Phan Á lập tức nhìn thoáng qua lão già họ Lưu, mấy ngày qua chiến đấu sinh tử, hơn nữa còn có hứa hẹn tiêu diệt thiểu đội Hỏa Chùy.


"Ngươi là ai? Nói chuyện không trên dưới!" Lão già họ Lưu khiển trách một tiếng.


"Tiền bối. « La Phong hạ thấp bộ dạng, phong thái.


"Ngươi nói ai là tiền bối." Lão già họ Lưu trừng mắt. "Những chiến hữu trước kia của Phan Á, chỉ sợ cũng là ngươi hại chết! Một khi ngươi giết chết đồng đội của Phan Á, ngươi chết cũng không hết tội!" Lý Uy đứng bên mỉm cười, né sang chuẩn bị quan sát coi thủ hạ giết chết La Phong như thế nào.


La Phong là thiên tài ?


Giết chết một thiên tài,đó là một việc làm rất có ý tứ.


« Làm sao bây giờ,làm sao bây giờ ?" La Phong sắc mặt khó coi.


"Một mình Phan Á ta tuyệt đối có khả năng giết chết, nhưng mà ba người kia thật phiền toái. Đặc biệt là vị thiếu gia Lý Uy ...Nếu bọn họ thực sự động thủ ta phản kháng hay không phản kháng? Ta không chống cự chính là chết. Ta một khi đánh lại .....Cho dù khả năng giết chết bọn họ, nhưng mà nếu như Lý Uy chết thì hậu quả thật đáng sợ."


"Nhưng mà không giết thì Lý Uy trả thù,hậu quả càng đáng sợ hơn!"


La Phong trong đầu hiện nhiều ý niệm.


Ba người lão già họ Lưu, vỏ giả da trắng, Phan Á phân tán ra, ép sát lại.


Hưu! Hưu! Hưu!


La Phong vẫy tay chính là ba chuôi phi đao bắn về phía Phan Á, rồi sau đó quay đầu bỏ chạy!


Đang! Đang! Linh!


Phan Á nhanh chóng đỡ hai thanh phi đao, né tránh thanh phi đao thứ ba.


"Lên!"


Lão già họ Lưu, vỏ giả da trắng trong khoảng khắc tăng tốc, chặn đánh La Phong.


Nhưng đúng lúc này,hai thanh phi đao Phan Á đỡ rơi xuống đất, dường như lập tức từ phía sau bắn từ phía sau lại bay đến đầu lão già họ Lưu và Chiến tướng da trắng! Bởi vì lão già họ Lưu và võ giả da trắng đều quay lưng về phía hai thanh phi đao, hơn nữa La Phong dùng Tinh Thần Niệm lực khống chế tốc độ.


Phi đao có thể so với đạn súng ngắn còn nhanh hơn một chút! Nhưng vẫn chưa tới mức sinh ra tiếng nổ, phi đao so với vận tốc âm thanh gấp mấy lần cũng đã tới rồi!


"Phập!" "Phập!"


Hai tia chớp đen thui trong khoảnh khắc từ phía sau đâm vào đầu lão già họ Lưu và võ giả da trắng! Hai tiếng đâm liên tiếp làm đầu bị xẻ toác ra, hai đại Chiến tướng Cao cấp không hề phòng bị bị giết trong nháy mắt!


"Cái gì!" Phan Á thất kinh.


Trong đó,chuôi phi đao xuyên thủng đầu lão già họ Lưu vòng một đường cong, trong khoảnh khắc đâm tới Phan Á! Chính diện công kích! Đáng tiếc Phan Á thực lực mới chỉ vẻn vẹn là Chiến tướng trung cấp, hắn liều mạng múa thanh trường đao lên vẻn vẹn đỡ một tia chớp đen, nhưng tia còn lại rung một cái.


Xoẹt!


Sọ Phan Á bị cắt rơi xuống!


"A!" Hết thảy diễn ra quá nhanh, người thanh niên con lai Lý Uy nãy giờ chỉ quan sát sau khi chứng kiến lão già họ Lưu, võ giả da trắng bị vỡ đầu thì không khỏi trừng to mắt, lập tức muốn đưa tin khẩn.


Xoạt!


Thanh phi dao thứ ba bị bị Phan Á tránh được xẹt thẳng qua cổ Lý Uy!


Một cái đầu đáng giá xiết bao bay vọt lên như vậy, máu tươi phun thành vòi !


Trong nháy mắt!


Bốn người tiểu đội Lôi Địch bị giết!


" Con thỏ dồn đến nước đường cùng còn muốn cắn người nữa chứ!


Thật đúng là đã cho rằng ta không dám giết người!


Mẹ nó, mặc kệ là có ông bố Chiến Thần thì sao chứ.Cho dù cuối cùng điều tra ra ta....


Cùng lắm thì bại lộ thân phận Tinh Thần Niệm Sư, đánh mất tự do và quyền gia nhập trung tâm võ quán Cực Hạn. Còn nữa ... xem ông bố ngươi tra được ra ta hay không rồi hẵng nói!"La Phong thu hồi phi đao, đồng thời cả người hóa thành một đạo tàn ảnh bỏ chạy khỏi đường cao tốc vọt vào trong cánh đồng hoang đầy cây cỏ dại .


** Đạp phá thiết hài vô mịch xử, đắc lai toàn bất phí công phu


Tạm dịch:


Gót sắt đi mòn đâu thấy bóng.


Bỗng nhiên lại gặp chẳng tốn công.


--------------------------------
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Thôn Phệ Hồn Đế
  • Từ Quảng Đại
Quỷ nhân Diệp gia thôn
  • Đang cập nhật..
Chương 286-290
Thái Hoang thôn thiên quyết
CÔ GÁI NÔNG THÔN MỀM MẠI - SẮC
Thôn Thiên
  • Yêu Bạch Thái

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom