Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 93
Đô... Đô... Đô...
"Này, La phong..." Tiếng nói của đội trưởng Cao Phong truyền đến.
" Đội trưởng, có việc gì sao?" La Phong cười hỏi.
Giọng nói của Cao Phong trầm xuống: " Cậu thấy món treo thưởng trên trời rồi chứ, đó là cả trăm tỷ đấy, tuyệt đối sẽ khiến vô số vũ giả đỏ mắt thèm muốn. Trong đó đặc biệt nói kỹ ... hung thủ rất có khả năng là vũ giả có thực lực cấp Chiến thần, hoặc là Tinh Thần Niệm Sư! Cậu đừng bao giờ công khai thân phận Tinh Thần Niệm Sư của mình, bằng không sẽ dính phiền phức lớn đó ... Dù sao tiểu đội Hỏa Chuy Lửa chúng ta và tiểu đội Hổ Nha vốn có thù oán, trong bốn người chết có cả đội trưởng Phan Á của Hổ Nha. Một khi thân phận Tinh Thần Niệm Sư của cậu công khai, rất dễ khiến người ta nghi ngờ cậu. Đến lúc đó, hàng trăm nghìn vạn người dò xét cậu, cho dù cẩn thận hơn nữa cũng sẽ xuất hiện tình huống khó lường đấy."
"Tôi hiểu rõ. Dù sao cũng chẳng phải do tôi làm, sợ gì chứ. Nhưng đội trưởng, tên hung thủ này cũng mạnh thật, không ngờ có thể khiến bốn người trước khi chết đều không kịp đưa thân phận hung thủ truyền đạt cho cặp vợ chồng đó, quả thực lợi hại" La Phong không kìm được tán thưởng mà nói.
"Cũng rất lợi hại" Cao Phong cũng tán thưởng một tiếng.
La Phong tiếp tục nói:" Hơn nữa Phan Á chết rồi, cũng là việc rất tốt, tiểu đội Hỏa Chuy chúng ta về sau cũng không còn phiền phức gì nữa"
"Uhm, chuyện này có lợi cho chúng ta.
Ta hiện giờ chỉ nhắc nhờ cậu một chút, cẩn thận, cẩn thận, cẩn thận hơn nữa! Dù sao chuyện này liên hệ quá lớn. Ta quay ra cũng sẽ lập tức cảnh cáo bọn Trần Cốc mấy người ... Cậu yên tâm, ai dám đem tin này nói ra, ta sẽ không tha cho đứa nào."
"Đúng rồi, cậu lúc nào trở về căn cứ? Nguyên liệu thu từ lũ quái thú chúng ta săn được vẫn cất tại đó, đợi cậu trở về cùng nhau quyết định xử lý thế nào đấy."
La Phong mỉm cười nói:" Vốn tôi còn định ở khu hoang dã một thời gian, nhưng mà đội trưởng của Hổ Nha đã chết, tôi cũng không còn việc gì nữa, sẽ trờ về trong hai ngày"
"Ok, gặp lại sau" Giọng nói của Cao Phong từ đồng hồ liên lạc truyền lại.
"Gặp lại sau"
La Phong dập điện thoại, nét mặt lập tức trở nên trịnh trọng.
Cú điện thoại xem bề ngoài, có vẻ như đội trưởng rất nhiệt tình, quan tâm mình. Mới đầu nghe đội trưởng nói, mình cũng cảm thấy ấm áp trong lòng. Nhưng mà đem toàn bộ sự việc suy xét tử tế, sẽ phát hiện một điểm. Bốn thành viên khác của Hỏa Chuy đều có thể đoán ra hung thủ là mình.
Nhưng bốn người bọn họ , đều không có chứng cứ chắc chắn! Bốn người bọn họ làm sao thì La Phong mới tin tưởng đây. "Biện pháp tốt nhất để ta tin tưởng họ, chính là không ai gọi điện thoại cho ta. Không gọi điện, không giao lưu, tự nhiên không có khả năng tìm chứng cớ chắc chắn."
La Phong cau mày. " Vậy mà đội trường lại gọi điện thoại cho ta, có vẻ như quan tâm, nhắc nhở ...Nếu ta không có chút trực giác, lại thêm áp lực của một trăm tỷ, đứng trước kẻ quan tâm mình không biết chừng phát sốt mà lộ ra"
La Phong nghĩ vậy, không khỏi có chút khủng hoảng. Thực sự, một kẻ chưa đến hai mươi tuổi, vừa giết chết nhân vật lớn, lại bị treo giải giá trị trên trời, bình thường sẽ rất lo lắng. Lúc này sự quan tâm của tiền bối thân thiết với mình sẽ dễ dàng khiến thanh niên này cảm động, đầu não phát sốt, không chừng nói ra bí mật. "Dùng các loại phương pháp để hỏi han, ngược lại sẽ làm ta cảnh giác".
"Nhưng sự quan tâm kiểu này, làm cho ta bớt cảnh giác. Một khi ta nói ra bí mật ... có thể là chính đội trưởng đang sử dụng thiết bị thu thanh, ghi lại lời ta nói" La Phong hít một hơi lạnh "Ta đã truy giết tiểu đội Hổ Nha, ta là Tinh Thần Niệm Sư, hơn nữa Cha mẹ Lý Uy xác định được lúc đó ta ở không xa hiện trường, thêm vào phần ghi âm này...."
Trên đời sao có nhiều trùng hợp đến thế, bao nhiêu chứng cứ như vây, gần như chắc chắn xác định thân phận của hung thủ rồi.
La Phong rùng mình .... chính xác, nếu ta tự mình thừa nhận, thế thì phiền phức lớn.
May mà bản thân mình từ nhỏ đã chịu nhiều áp lực. Mỗi mỗi lần nỗ lực, muốn trở thành Vũ Giả. Thời gian dài chịu áp lực như vậy, khiến cho khả năng chịu đựng áp lực tâm lý của ta không yếu ớt như thanh niên chưa quá hai mươi tuổi bình thường .
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, mưa tuyết càng rơi càng lớn, đất trời trắng xóa, nhiệt độ không khí cũng thấp đến kinh người, rất nhanh đã đến tảng sáng.
Trong căn phòng bẩn thỉu.
La Phongkhoanh chân ngồi đó:"Hôm nay tổng cộng tiếp hai cú điện thoại!! Một là của đội trưởng, giọng điệu quan tâm dặn dò ... một là của Ngụy Thanh, vẻ như rất ngạc nhiên . Lúc gần trưa, Ngụy Thanh gọi điện tới, câu đầu tiên là: " Shit, cạu Phong, lúc trước đội trưởng nói với ta, bảo bọn ta mấy người phải cẩn thận một chút, đừng tiết lộ thân phận Tinh Thần Niệm Sư của ngươi, bốn tên đó không phải là ngươi giết đấy chứ?"
Điện thoại của Ngụy Thanh và đội trưởng đều khiến La Phong nghi ngờ.
Đương nhiên, chỉ là nghi ngờ mà thôi, có thể đội trường thực lòng quan tâm mình, có thể Nguy Thanh thực sự xem mình là anh em sống chết, nên mới vô tâm như vậy.
" Lòng người a, khó mà nhìn thấu được. Dù sao lòng dạ cũng ẩn dưới da bụng.
"Đứng trước núi tiền khổng lồ, huynh đệ tương tàn, vợ chồng trở mặt, cha con từ nhau ... Chuyện như thế đã thấy trên mạng quá nhiều rồi! Huống chi lần này lại tài sản cực lớn một trăm tỷ.!" La Phong thông qua chiếc đồng hồ trên tay, đang lên mạng xem qua mấy topic trên các Forum.
Liền phát hiện cả thế giới giờ đây trước món tiền thưởng này điên cuồng như thế nào.
Đêm, so với ban ngày càng lạnh lẽo hơn.
La Phong lùi vào góc tường, lòng lạnh hơn ngoài trời. Từ khi nghi ngờ đội trưởng và Ngụy Thanh, tâm tính của hắn bắt đầu biến hóa ... Trong quá khứ hắn rất cởi mở, giống như những võ giả phổ thông vậy. Có thể cùng thành viên khác trong tiểu đội vào sinh ra tử, vui vẻ vô cùng, sớm đã coi họ như anh em tốt.
Nhưng bây giờ.....
"Bọn họ xem ta là anh em, hay là muốn đem ta đi đổi lấy món tiền thưởng lớn kia? Xem ra , chỉ vì chưa đủ chứng cứ, nên chưa làm như vậy mà thôi" Đôi mắt La Phong trở nên lạnh lùng.
" Ta đang nghĩ linh tinh gì thế !?"
"Trong lòng chỉ toàn nghi kỵ" La Phong lắc lắc đầu, hắn rốt cục phát hiện ra, đứng trước một trăm tỷ tiền thưởng, tâm tính hắn cũng không kìm được, đã thay đổi. Hắn không tin người khác không động lòng vì một trăm tỷ. Dù sao cũng là những một trăm tỷ cơ mà. Cho nên bắt đầu thường xuyên nghi thần nghi quỷ.! Cho dù hắn biết luôn nghi kỵ như vậy là không tốt, nhưng hắn không khống chế nổi bản thân" Mục đích của Duy Ny Na Ba Lai Nạp Tư đã đạt được ... La Phong đã rơi vào vòng áp lực do món tiền thưởng một trăm tỷ gây ra, mà không hề hay biết.
"Không nghĩ nữa, không suy nghĩ linh tinh nữa!"
La Phong lập tức cúi đầu nhìn đồng hồ, nhẹ nhàng bấm nút, bắt đầu xem xét các loại tin tức hiện lên trên màn hình chiếc đồng hồ liên lạc. Hàng loạt cái tên trong danh bạ của điện thoại khiến lòng hắn yên tĩnh lại ... Trong những cái tên đó, có thằng bạn nối khố Ngụy Văn ...
"Không biết hiện giờ thì Văn thế nào rồi." La Phong không khỏi mỉm cười, nhớ lại những kỷ niệm thú vị cùng Ngụy Văn năm nào.
Trong danh sách điện thoại , có không ít tên bạn học cùng trường trung học.
Cũng có tênmột số bạn bè trong Cực hạn Vũ quán.
Có tên của cha mẹ, em trai.
" Ba, mẹ, em trai" Đôi mắt hắn ánh lên tia hòa dịu "Cho dù thế nào đi chăng nữa, mọi người đều sẽ có một cuộc sống thật tốt! Thử thách này, ta nhất định sẽ vượt qua."
Bất ngờ ánh mắt của La Phong rơi vào một cái tên. Từ Hân.! Lúc mình đang ở Thương thành của Liên minh HR, khi cùng nói chuyện phiếm với Từ Hân đã trao đổi số điện thoại. Nhưng cũng khá lâu rồi mà mình chưa bao giờ chủ động gọi điện.
"Nối với điện thoại của Từ Hân" Hắn nói.
Không biết vì sao lại gọi điện thoại lúc này. Có lẽ trong lòng lo lắng .... có một ngày thân phận hung thủ của mình bị công khai, Từ gia sẽ không cho phép mình và Từ Hân liên lạc nữa.
"A lô" Giọng nói của Từ Hân từ đồng hồ liên lạc vọng ra:" La Phong?"
"Đúng, là bạn nhớn đây"( biệt danh của nó ah???). La Phong trong lòng ấm áp ( ặc trọng sắc khinh hữu)
"Thật hiếm có nha, võ giả vĩ đại ngươi lại gọi điện thoại cho ta." Từ Hân trêu đùa, nói: "Thế nào, quay về căn cứ thành phố rồi chứ?"
"Còn phải ở khu vực hoang dã, chỉ là đêm xuống buồn chán, cho nên.." La Phong nói đến đây, đột nhiên có chút xấu hổ.
Ban đêm buồn chán???
Thế nào lại giống như tìm gái gọi vậy, ban đêm buồn chán đi tìm cô em nào. ()
" Khục" Từ Hân hắng giọng một chút: " Không ngờ bạn La Phong cũng ghê gứm nhỉ" ( là sao??)
Ghê gứm? Ặc ... Dù bạn ấy bây giờ đang học đại học, còn mình là người không được học đại đọc, thì có gì to tát đâu.
Hắn lập tức chuyển chủ đề. Cứ như vậy ... hai người nói chuyện qua điện thoại. Có lẽ vì là lần đầu nấu cháo điện thoại, lại vào thời gian ban đêm tĩnh lặng, cho nên nói chuyện thật lâu.
Đến khi ngừng điện thoại, La Phong mới phát hiện ... cú điện thoại không ngờ nói chuyện hết nửa giờ.
"Chẳng lẽ đây chính là nấu cháo điện thoại trong truyền thuyết? Quả nhiên, nửa tiếng, cháo đã chín từ lâu rồi." Trong lòng hắn lâng lâng sung sướng. Lần đầu tiên cùng người trong mộng nói chuyện điện thoại đến nửa giờ, thật sự sẽ khiến người ta rất vui vẻ.
Những áp lực sợ hãi, những cảm xúc nghi thần nghi quỷ mà khoản tiền thưởng một trăm tỷ đem đến trước đó ...
Tất cả đều trở thành vô nghĩa! Từ tâm trạng hoảng loạn, nghi thần nghi quỷ trước đó biến trở lại tình cảm vui sướng trong sáng của cậu trai mới biết yêu .... trạng thái biến hóa này làm La Phong như trải qua một lần tẩy rửa.
Hắn dần bình tình lại.
Đó là một sự bình tình xưa nay chưa thấy bao giờ, tâm trạng trải qua sự thay đổi lên xuống cực lớn, trở nên bình lặng vô cùng. Dù sao người bình thường, có mấy ai được trải nghiệm sự thay đổi tâm tình nhanh như vậy?
Lòng phẳng lặng như gương mặt hồ! "Cảm giác này thật dễ chịu" La Phong rất hưởng thụ cảm giác triệt để bình tĩnh này. Hơn nữa lúc này, hắn muốn luyện đao ( bình tĩnh, lại trùng động, dịch muốn ói máu hehe) Vụt. Huyết ảnh chiến đao xuất vỏ.
Trong đêm tối lạnh lẽo, đêm mà vô số kẻ vì số tiền thưởng trên trời mà điên cuồng. La Phong đang ở khu hoang dã thành phố 003, trong một khu nhà hoang phế, một mình bắt đầu luyện " Cửu Trọng Lôi Đao". Với tâm cảnh chưa bao giờ bình lặng như thế, mỗi đao chém ra đều cảm thấy khoan khoái chưa từng có.
Một đao....hai đao..
Tinh Thần Niệm Lực của hắn tự nhiên phóng ra, biến hóa chung quanh sau mỗi đao đều được Tinh Thần Niệm Lực cảm nhận rõ ràng.
Ánh đao như tuyết, toát ra từ trong căn phòng nhỏ.
--------------------------------
"Này, La phong..." Tiếng nói của đội trưởng Cao Phong truyền đến.
" Đội trưởng, có việc gì sao?" La Phong cười hỏi.
Giọng nói của Cao Phong trầm xuống: " Cậu thấy món treo thưởng trên trời rồi chứ, đó là cả trăm tỷ đấy, tuyệt đối sẽ khiến vô số vũ giả đỏ mắt thèm muốn. Trong đó đặc biệt nói kỹ ... hung thủ rất có khả năng là vũ giả có thực lực cấp Chiến thần, hoặc là Tinh Thần Niệm Sư! Cậu đừng bao giờ công khai thân phận Tinh Thần Niệm Sư của mình, bằng không sẽ dính phiền phức lớn đó ... Dù sao tiểu đội Hỏa Chuy Lửa chúng ta và tiểu đội Hổ Nha vốn có thù oán, trong bốn người chết có cả đội trưởng Phan Á của Hổ Nha. Một khi thân phận Tinh Thần Niệm Sư của cậu công khai, rất dễ khiến người ta nghi ngờ cậu. Đến lúc đó, hàng trăm nghìn vạn người dò xét cậu, cho dù cẩn thận hơn nữa cũng sẽ xuất hiện tình huống khó lường đấy."
"Tôi hiểu rõ. Dù sao cũng chẳng phải do tôi làm, sợ gì chứ. Nhưng đội trưởng, tên hung thủ này cũng mạnh thật, không ngờ có thể khiến bốn người trước khi chết đều không kịp đưa thân phận hung thủ truyền đạt cho cặp vợ chồng đó, quả thực lợi hại" La Phong không kìm được tán thưởng mà nói.
"Cũng rất lợi hại" Cao Phong cũng tán thưởng một tiếng.
La Phong tiếp tục nói:" Hơn nữa Phan Á chết rồi, cũng là việc rất tốt, tiểu đội Hỏa Chuy chúng ta về sau cũng không còn phiền phức gì nữa"
"Uhm, chuyện này có lợi cho chúng ta.
Ta hiện giờ chỉ nhắc nhờ cậu một chút, cẩn thận, cẩn thận, cẩn thận hơn nữa! Dù sao chuyện này liên hệ quá lớn. Ta quay ra cũng sẽ lập tức cảnh cáo bọn Trần Cốc mấy người ... Cậu yên tâm, ai dám đem tin này nói ra, ta sẽ không tha cho đứa nào."
"Đúng rồi, cậu lúc nào trở về căn cứ? Nguyên liệu thu từ lũ quái thú chúng ta săn được vẫn cất tại đó, đợi cậu trở về cùng nhau quyết định xử lý thế nào đấy."
La Phong mỉm cười nói:" Vốn tôi còn định ở khu hoang dã một thời gian, nhưng mà đội trưởng của Hổ Nha đã chết, tôi cũng không còn việc gì nữa, sẽ trờ về trong hai ngày"
"Ok, gặp lại sau" Giọng nói của Cao Phong từ đồng hồ liên lạc truyền lại.
"Gặp lại sau"
La Phong dập điện thoại, nét mặt lập tức trở nên trịnh trọng.
Cú điện thoại xem bề ngoài, có vẻ như đội trưởng rất nhiệt tình, quan tâm mình. Mới đầu nghe đội trưởng nói, mình cũng cảm thấy ấm áp trong lòng. Nhưng mà đem toàn bộ sự việc suy xét tử tế, sẽ phát hiện một điểm. Bốn thành viên khác của Hỏa Chuy đều có thể đoán ra hung thủ là mình.
Nhưng bốn người bọn họ , đều không có chứng cứ chắc chắn! Bốn người bọn họ làm sao thì La Phong mới tin tưởng đây. "Biện pháp tốt nhất để ta tin tưởng họ, chính là không ai gọi điện thoại cho ta. Không gọi điện, không giao lưu, tự nhiên không có khả năng tìm chứng cớ chắc chắn."
La Phong cau mày. " Vậy mà đội trường lại gọi điện thoại cho ta, có vẻ như quan tâm, nhắc nhở ...Nếu ta không có chút trực giác, lại thêm áp lực của một trăm tỷ, đứng trước kẻ quan tâm mình không biết chừng phát sốt mà lộ ra"
La Phong nghĩ vậy, không khỏi có chút khủng hoảng. Thực sự, một kẻ chưa đến hai mươi tuổi, vừa giết chết nhân vật lớn, lại bị treo giải giá trị trên trời, bình thường sẽ rất lo lắng. Lúc này sự quan tâm của tiền bối thân thiết với mình sẽ dễ dàng khiến thanh niên này cảm động, đầu não phát sốt, không chừng nói ra bí mật. "Dùng các loại phương pháp để hỏi han, ngược lại sẽ làm ta cảnh giác".
"Nhưng sự quan tâm kiểu này, làm cho ta bớt cảnh giác. Một khi ta nói ra bí mật ... có thể là chính đội trưởng đang sử dụng thiết bị thu thanh, ghi lại lời ta nói" La Phong hít một hơi lạnh "Ta đã truy giết tiểu đội Hổ Nha, ta là Tinh Thần Niệm Sư, hơn nữa Cha mẹ Lý Uy xác định được lúc đó ta ở không xa hiện trường, thêm vào phần ghi âm này...."
Trên đời sao có nhiều trùng hợp đến thế, bao nhiêu chứng cứ như vây, gần như chắc chắn xác định thân phận của hung thủ rồi.
La Phong rùng mình .... chính xác, nếu ta tự mình thừa nhận, thế thì phiền phức lớn.
May mà bản thân mình từ nhỏ đã chịu nhiều áp lực. Mỗi mỗi lần nỗ lực, muốn trở thành Vũ Giả. Thời gian dài chịu áp lực như vậy, khiến cho khả năng chịu đựng áp lực tâm lý của ta không yếu ớt như thanh niên chưa quá hai mươi tuổi bình thường .
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, mưa tuyết càng rơi càng lớn, đất trời trắng xóa, nhiệt độ không khí cũng thấp đến kinh người, rất nhanh đã đến tảng sáng.
Trong căn phòng bẩn thỉu.
La Phongkhoanh chân ngồi đó:"Hôm nay tổng cộng tiếp hai cú điện thoại!! Một là của đội trưởng, giọng điệu quan tâm dặn dò ... một là của Ngụy Thanh, vẻ như rất ngạc nhiên . Lúc gần trưa, Ngụy Thanh gọi điện tới, câu đầu tiên là: " Shit, cạu Phong, lúc trước đội trưởng nói với ta, bảo bọn ta mấy người phải cẩn thận một chút, đừng tiết lộ thân phận Tinh Thần Niệm Sư của ngươi, bốn tên đó không phải là ngươi giết đấy chứ?"
Điện thoại của Ngụy Thanh và đội trưởng đều khiến La Phong nghi ngờ.
Đương nhiên, chỉ là nghi ngờ mà thôi, có thể đội trường thực lòng quan tâm mình, có thể Nguy Thanh thực sự xem mình là anh em sống chết, nên mới vô tâm như vậy.
" Lòng người a, khó mà nhìn thấu được. Dù sao lòng dạ cũng ẩn dưới da bụng.
"Đứng trước núi tiền khổng lồ, huynh đệ tương tàn, vợ chồng trở mặt, cha con từ nhau ... Chuyện như thế đã thấy trên mạng quá nhiều rồi! Huống chi lần này lại tài sản cực lớn một trăm tỷ.!" La Phong thông qua chiếc đồng hồ trên tay, đang lên mạng xem qua mấy topic trên các Forum.
Liền phát hiện cả thế giới giờ đây trước món tiền thưởng này điên cuồng như thế nào.
Đêm, so với ban ngày càng lạnh lẽo hơn.
La Phong lùi vào góc tường, lòng lạnh hơn ngoài trời. Từ khi nghi ngờ đội trưởng và Ngụy Thanh, tâm tính của hắn bắt đầu biến hóa ... Trong quá khứ hắn rất cởi mở, giống như những võ giả phổ thông vậy. Có thể cùng thành viên khác trong tiểu đội vào sinh ra tử, vui vẻ vô cùng, sớm đã coi họ như anh em tốt.
Nhưng bây giờ.....
"Bọn họ xem ta là anh em, hay là muốn đem ta đi đổi lấy món tiền thưởng lớn kia? Xem ra , chỉ vì chưa đủ chứng cứ, nên chưa làm như vậy mà thôi" Đôi mắt La Phong trở nên lạnh lùng.
" Ta đang nghĩ linh tinh gì thế !?"
"Trong lòng chỉ toàn nghi kỵ" La Phong lắc lắc đầu, hắn rốt cục phát hiện ra, đứng trước một trăm tỷ tiền thưởng, tâm tính hắn cũng không kìm được, đã thay đổi. Hắn không tin người khác không động lòng vì một trăm tỷ. Dù sao cũng là những một trăm tỷ cơ mà. Cho nên bắt đầu thường xuyên nghi thần nghi quỷ.! Cho dù hắn biết luôn nghi kỵ như vậy là không tốt, nhưng hắn không khống chế nổi bản thân" Mục đích của Duy Ny Na Ba Lai Nạp Tư đã đạt được ... La Phong đã rơi vào vòng áp lực do món tiền thưởng một trăm tỷ gây ra, mà không hề hay biết.
"Không nghĩ nữa, không suy nghĩ linh tinh nữa!"
La Phong lập tức cúi đầu nhìn đồng hồ, nhẹ nhàng bấm nút, bắt đầu xem xét các loại tin tức hiện lên trên màn hình chiếc đồng hồ liên lạc. Hàng loạt cái tên trong danh bạ của điện thoại khiến lòng hắn yên tĩnh lại ... Trong những cái tên đó, có thằng bạn nối khố Ngụy Văn ...
"Không biết hiện giờ thì Văn thế nào rồi." La Phong không khỏi mỉm cười, nhớ lại những kỷ niệm thú vị cùng Ngụy Văn năm nào.
Trong danh sách điện thoại , có không ít tên bạn học cùng trường trung học.
Cũng có tênmột số bạn bè trong Cực hạn Vũ quán.
Có tên của cha mẹ, em trai.
" Ba, mẹ, em trai" Đôi mắt hắn ánh lên tia hòa dịu "Cho dù thế nào đi chăng nữa, mọi người đều sẽ có một cuộc sống thật tốt! Thử thách này, ta nhất định sẽ vượt qua."
Bất ngờ ánh mắt của La Phong rơi vào một cái tên. Từ Hân.! Lúc mình đang ở Thương thành của Liên minh HR, khi cùng nói chuyện phiếm với Từ Hân đã trao đổi số điện thoại. Nhưng cũng khá lâu rồi mà mình chưa bao giờ chủ động gọi điện.
"Nối với điện thoại của Từ Hân" Hắn nói.
Không biết vì sao lại gọi điện thoại lúc này. Có lẽ trong lòng lo lắng .... có một ngày thân phận hung thủ của mình bị công khai, Từ gia sẽ không cho phép mình và Từ Hân liên lạc nữa.
"A lô" Giọng nói của Từ Hân từ đồng hồ liên lạc vọng ra:" La Phong?"
"Đúng, là bạn nhớn đây"( biệt danh của nó ah???). La Phong trong lòng ấm áp ( ặc trọng sắc khinh hữu)
"Thật hiếm có nha, võ giả vĩ đại ngươi lại gọi điện thoại cho ta." Từ Hân trêu đùa, nói: "Thế nào, quay về căn cứ thành phố rồi chứ?"
"Còn phải ở khu vực hoang dã, chỉ là đêm xuống buồn chán, cho nên.." La Phong nói đến đây, đột nhiên có chút xấu hổ.
Ban đêm buồn chán???
Thế nào lại giống như tìm gái gọi vậy, ban đêm buồn chán đi tìm cô em nào. ()
" Khục" Từ Hân hắng giọng một chút: " Không ngờ bạn La Phong cũng ghê gứm nhỉ" ( là sao??)
Ghê gứm? Ặc ... Dù bạn ấy bây giờ đang học đại học, còn mình là người không được học đại đọc, thì có gì to tát đâu.
Hắn lập tức chuyển chủ đề. Cứ như vậy ... hai người nói chuyện qua điện thoại. Có lẽ vì là lần đầu nấu cháo điện thoại, lại vào thời gian ban đêm tĩnh lặng, cho nên nói chuyện thật lâu.
Đến khi ngừng điện thoại, La Phong mới phát hiện ... cú điện thoại không ngờ nói chuyện hết nửa giờ.
"Chẳng lẽ đây chính là nấu cháo điện thoại trong truyền thuyết? Quả nhiên, nửa tiếng, cháo đã chín từ lâu rồi." Trong lòng hắn lâng lâng sung sướng. Lần đầu tiên cùng người trong mộng nói chuyện điện thoại đến nửa giờ, thật sự sẽ khiến người ta rất vui vẻ.
Những áp lực sợ hãi, những cảm xúc nghi thần nghi quỷ mà khoản tiền thưởng một trăm tỷ đem đến trước đó ...
Tất cả đều trở thành vô nghĩa! Từ tâm trạng hoảng loạn, nghi thần nghi quỷ trước đó biến trở lại tình cảm vui sướng trong sáng của cậu trai mới biết yêu .... trạng thái biến hóa này làm La Phong như trải qua một lần tẩy rửa.
Hắn dần bình tình lại.
Đó là một sự bình tình xưa nay chưa thấy bao giờ, tâm trạng trải qua sự thay đổi lên xuống cực lớn, trở nên bình lặng vô cùng. Dù sao người bình thường, có mấy ai được trải nghiệm sự thay đổi tâm tình nhanh như vậy?
Lòng phẳng lặng như gương mặt hồ! "Cảm giác này thật dễ chịu" La Phong rất hưởng thụ cảm giác triệt để bình tĩnh này. Hơn nữa lúc này, hắn muốn luyện đao ( bình tĩnh, lại trùng động, dịch muốn ói máu hehe) Vụt. Huyết ảnh chiến đao xuất vỏ.
Trong đêm tối lạnh lẽo, đêm mà vô số kẻ vì số tiền thưởng trên trời mà điên cuồng. La Phong đang ở khu hoang dã thành phố 003, trong một khu nhà hoang phế, một mình bắt đầu luyện " Cửu Trọng Lôi Đao". Với tâm cảnh chưa bao giờ bình lặng như thế, mỗi đao chém ra đều cảm thấy khoan khoái chưa từng có.
Một đao....hai đao..
Tinh Thần Niệm Lực của hắn tự nhiên phóng ra, biến hóa chung quanh sau mỗi đao đều được Tinh Thần Niệm Lực cảm nhận rõ ràng.
Ánh đao như tuyết, toát ra từ trong căn phòng nhỏ.
--------------------------------
Bình luận facebook