Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1601
Thần niệm Chu Báo biến mất, Tống Tử Phật nhíu mày, trên mặt lại xuất hiện thần sắc đau khổ.
- Tên vương bát đản đáng chết này, không có việc gì tới tìm ta làm gì?
Ba ngày sau, Thái Hoa Sơn!
Chu Báo và Tống Tử Phật mặt không biểu tình xuất hiện ở trước mặt Tạo Hóa Đồng Tử, Tống Tử Phật cũng không nói chuyện, trên mặt tràn đầy đau khổ.
- Chuyện là như thế nào?
- Ta muốn biết, bên trong Thiên Giới Đại Thế Giới, nếu như có người phát ra Tâm Ma Đại Thệ, ngươi có biện pháp nào phá giải hay không?
- Phá giải đại thệ, chuyện này có liên quan rắm gì tới ta?
Tạo Hóa Đồng Tử lộ ra vẻ không thấu hiểu.
- Tâm Ma Đại Thệ là phát thệ với trời, tác dụng chân chính của phát thệ chính là bản tâm của người đó, muốn phá giải Tâm Ma Đại Thệ là không thể nào!
- Ta không phải muốn phá giải, ta chỉ muốn biết biện pháp vượt qua!
Chu Báo nói ra.
- Ta cho ngươi biết, chuyện này có quan hệ tới việc có tìm được thông đạo đi Hư Không Tiên Giới hay không, ngươi là Tạo Hóa Giả của Thiên Giới Đại Thế Giới, muốn làm được điểm này, có lẽ không khó a!
- Quan hệ đến thông đạo của Hư Không Tiên Giới, có ý tứ gì?
Tạo Hóa Đồng Tử chấn động.
- Thằng này biết rõ thông đạo Hư Không Tiên Giới nằm ở địa phương nào, nhưng bị Tâm Ma Đại Thệ giới hạn, căn bản là không cách nào nói ra, mà cái Tâm Ma Đại Thệ này ở trước mặt Thiên Cơ Đại Đế nói ra, cho nên, ngươi biết ý tứ của ta chứ?
Sắc mặt của Tạo Hóa Đồng Tử biến thành ngưng trọng.
Tu sĩ hết sức kiêng kỵ đối với Tâm Ma đại thề, thậm chí phải nói là cực kỳ kiêng kỵ bởi vì Tâm Ma đại thề ảnh hưởng thật sự quá sâu. Một khi đã phát ra Tâm Ma đại thề mà không tuân thủ theo thì tương lai tu luyện sẽ gặp phải đại nạn. Vì vậy mỗi tu sĩ đều tránh không phát ra Tâm Ma đại thề, cũng chỉ có khi nào không có bất kỳ biện pháp nào khác mới buộc phải dùng đến. Và khi đã phát ra Tâm Ma đại thề tuyệt đối không có tu sĩ nào dám vi phạm.
Cho nên Tống Tử Phật khổ rồi a!!!
Khi thấy Chu Báo tìm đến nơi hắn liền biết là có chuyện xấu rồi thế nhưng hắn thật không ngờ Chu Báo lại trực tiếp đến vậy, không nhiều lời, chỉ mấy câu đã nói ra hết mục đích, sau đó ném hết mọi vấn đề cho Tạo Hóa Đồng Tử.
- Ngươi... cái tên này thật đúng là giao cho ta một nan đề a.
Tạo Hóa Đồng Tử trầm ngâm nửa ngày rốt cục cũng thở dài một tiếng:
- Mấu chốt chuyện này không phải ở chỗ ta mà ở chỗ hắn, ta chỉ có ưu thế của Tạo Hóa Giả cho nên mới giúp hắn thêm một điều kiện.
- Điều kiện? Điều kiện gì?
- Điều kiện không bị lời thề ảnh hưởng. Ta nói rồi, chuyện này cuối cùng vẫn là ở nơi hắn. Tâm Ma đại thề là tạo ra tâm ma cho bản thân. Nếu như một người có thể lãng quên lời thề, giống như chưa từng phát ra thì điều đó cũng tương đương với chưa thề.
- Nói đùa gì vậy?
Chu Báo nghe xong liền ngay lập tức cảm thấy chuyện này quá mức vớ vẩn, tạo ra sự mất trí nhớ, điều này có thể sao? Tất cả mọi người là tu sĩ hơn nữa cho dù là tu sĩ cực mạnh cũng không thể nào điều khiển được hoàn toàn bản thân nhất là đối với thần hồn đã trở nên cường đại cho nên căn bản không thể nào xuất hiện hiện tượng mất trí nhớ. Cho dù hiện tại có thể mất trí nhớ nhưng đến khi tu vi tăng trưởng, đến thời điểm tinh tiến cảnh giới Tâm Ma có thể trở thànhh đại phiền toái. Thử nghĩ xem khi đến thời điểm đột phá mấu chốt lại nghĩ đến Tâm Ma đại thề liền rơi vào cảnh tẩu hỏa nhập ma vạn kiếp bất phục a.
Cho nên vô luận là Chu Báo hay Tống Tử Phật đều coi câu nói vừa rồi của Tạo Hóa Đồng Tử là câu nói đùa, đúng là trò đùa mà, nếu như việc đó là thật thì còn có Tâm Ma đại thề làm cái gì?
- Ta không đùa với các ngươi, ta nói đều là sự thật, Tâm Ma đại thề chỉ có cách đó mới giúp các ngươi thoát được.
- Thế nhưng việc tự mình mất trí nhớ là điều không thể.
Chua Báo liền nói.
- Coi như hiện tại có thể mất trí nhớ thế nhưng cũng sẽ rất nhanh lấy lại được trí nhớ, điều đó với việc không mất đi trí nhớ cũng không khác nhau là mấy.
- Muốn mất trí nhớ cũng rất đơn giản, chỉ cần làm cho chuyện này không phát sinh.
- Đây không phải là nói nhảm sao?
Thiếu chút nữa Chu Báo đã cho Tạo Hóa Đồng Tử một đạp.
- Ta nghĩ ta đã hiểu rõ ý của ngươi.
Chu Báo không hiểu thế nhưng ngược lại hai mắt Tống Tử Phật đứng bên cạnh lại sáng ngời:
- Ý ngườu là dùng bí thuật trong truyền thuyết kia?
- Đúng vậy, chúng ra cần phải biết rằng chỉ là một cái tên mà thôi.
Tạo Hóa Đồng Tử cười nhạt một tiếng, dường như ánh mắt cũng sáng hơn:
- Cho nên ngươi không được để tin tức lộ ra quá nhiều, thời gian cũng không quá dài, với thực lực hiện tại của ta đủ để thi triển bí thuật một lần.
- Ân, đây cũng là một biện pháp, ta lại quên mất ngươi là Tạo Hóa Giả, có năng lực thi triển bí thuật đưa ta đến chỗ kia.
Tống Tử Phật cười cười nói:
- Như vậy thì bắt đầu luôn đi.
- Đến tột cùng các ngươi đang làm cái gì thế hả?
Chu Báo đứng một bên giống như đi trong sương mù, nhìn hai người một hỏi một đáp mà không hiểu cả hai đang diễn trò gì, không khỏi có chút buồn phiền pha lẫn ghen tỵ.
- Biện pháp duy nhất tiêu trừ ảnh hưởng của Tâm Ma đại thề là sử dụng bí thuật thời gian.
Tạo Hóa Đồng Tử liến nhìn Chu Báo, trong ánh mắt mang theo ý khinh bỉ:
- Tuy nhiên bí thuật thời gian chỉ có thể thi triển ở Hư Không Tiên Giới, nếu thi triển ở Thiên Giới Đại Thế Giới sẽ tạo thành ảnh hưởng.
- Thi triển ở Hư Không Tiên Giới, tạo thành ảnh hưởng cho Thiên Giới Đại Thế Giới?
Nghe đến bốn chữ "bí thuật thời gian" Chu Báo có chút hiểu được, kiếp trước lúc còn nhỏ khi xem phim khoa học viễn tưởng hắn cũng gặp phải cảnh này cho nên có thể hiểu được hai người kia đang nói đến việc gì.
- Bí thuật thời gian thực sự linh nghiệm như vậy sao? Tuy nhiên làm thay đổi tốc độ thời gian của Thiên Giới Đại Thế Giới hẳn là một việc rất khó a!
Chu Báo hỏi, hắn là Tạo Hóa Giả của Bích Lạc Đại Thế Giời cũng có tiên khí Thời Gian Chi Luân có thể khống chế thời gian của một đại thế giới. Tuy nhiên việc thay đổi thời gian cũng chỉ dừng lại ở việc thuận theo thời gian, thoáng gia tốc hoặc giảm tốc một chút, tuyệt nhiên không thể đi ngược lại thời gian. Và trên thực tế hắn cũng chưa khi nào nghe đến bí thuật có thể ngược dòng thời gian, cho dù là Địa Tiên tựa hồ cũng không có biện pháp.
- Tên vương bát đản đáng chết này, không có việc gì tới tìm ta làm gì?
Ba ngày sau, Thái Hoa Sơn!
Chu Báo và Tống Tử Phật mặt không biểu tình xuất hiện ở trước mặt Tạo Hóa Đồng Tử, Tống Tử Phật cũng không nói chuyện, trên mặt tràn đầy đau khổ.
- Chuyện là như thế nào?
- Ta muốn biết, bên trong Thiên Giới Đại Thế Giới, nếu như có người phát ra Tâm Ma Đại Thệ, ngươi có biện pháp nào phá giải hay không?
- Phá giải đại thệ, chuyện này có liên quan rắm gì tới ta?
Tạo Hóa Đồng Tử lộ ra vẻ không thấu hiểu.
- Tâm Ma Đại Thệ là phát thệ với trời, tác dụng chân chính của phát thệ chính là bản tâm của người đó, muốn phá giải Tâm Ma Đại Thệ là không thể nào!
- Ta không phải muốn phá giải, ta chỉ muốn biết biện pháp vượt qua!
Chu Báo nói ra.
- Ta cho ngươi biết, chuyện này có quan hệ tới việc có tìm được thông đạo đi Hư Không Tiên Giới hay không, ngươi là Tạo Hóa Giả của Thiên Giới Đại Thế Giới, muốn làm được điểm này, có lẽ không khó a!
- Quan hệ đến thông đạo của Hư Không Tiên Giới, có ý tứ gì?
Tạo Hóa Đồng Tử chấn động.
- Thằng này biết rõ thông đạo Hư Không Tiên Giới nằm ở địa phương nào, nhưng bị Tâm Ma Đại Thệ giới hạn, căn bản là không cách nào nói ra, mà cái Tâm Ma Đại Thệ này ở trước mặt Thiên Cơ Đại Đế nói ra, cho nên, ngươi biết ý tứ của ta chứ?
Sắc mặt của Tạo Hóa Đồng Tử biến thành ngưng trọng.
Tu sĩ hết sức kiêng kỵ đối với Tâm Ma đại thề, thậm chí phải nói là cực kỳ kiêng kỵ bởi vì Tâm Ma đại thề ảnh hưởng thật sự quá sâu. Một khi đã phát ra Tâm Ma đại thề mà không tuân thủ theo thì tương lai tu luyện sẽ gặp phải đại nạn. Vì vậy mỗi tu sĩ đều tránh không phát ra Tâm Ma đại thề, cũng chỉ có khi nào không có bất kỳ biện pháp nào khác mới buộc phải dùng đến. Và khi đã phát ra Tâm Ma đại thề tuyệt đối không có tu sĩ nào dám vi phạm.
Cho nên Tống Tử Phật khổ rồi a!!!
Khi thấy Chu Báo tìm đến nơi hắn liền biết là có chuyện xấu rồi thế nhưng hắn thật không ngờ Chu Báo lại trực tiếp đến vậy, không nhiều lời, chỉ mấy câu đã nói ra hết mục đích, sau đó ném hết mọi vấn đề cho Tạo Hóa Đồng Tử.
- Ngươi... cái tên này thật đúng là giao cho ta một nan đề a.
Tạo Hóa Đồng Tử trầm ngâm nửa ngày rốt cục cũng thở dài một tiếng:
- Mấu chốt chuyện này không phải ở chỗ ta mà ở chỗ hắn, ta chỉ có ưu thế của Tạo Hóa Giả cho nên mới giúp hắn thêm một điều kiện.
- Điều kiện? Điều kiện gì?
- Điều kiện không bị lời thề ảnh hưởng. Ta nói rồi, chuyện này cuối cùng vẫn là ở nơi hắn. Tâm Ma đại thề là tạo ra tâm ma cho bản thân. Nếu như một người có thể lãng quên lời thề, giống như chưa từng phát ra thì điều đó cũng tương đương với chưa thề.
- Nói đùa gì vậy?
Chu Báo nghe xong liền ngay lập tức cảm thấy chuyện này quá mức vớ vẩn, tạo ra sự mất trí nhớ, điều này có thể sao? Tất cả mọi người là tu sĩ hơn nữa cho dù là tu sĩ cực mạnh cũng không thể nào điều khiển được hoàn toàn bản thân nhất là đối với thần hồn đã trở nên cường đại cho nên căn bản không thể nào xuất hiện hiện tượng mất trí nhớ. Cho dù hiện tại có thể mất trí nhớ nhưng đến khi tu vi tăng trưởng, đến thời điểm tinh tiến cảnh giới Tâm Ma có thể trở thànhh đại phiền toái. Thử nghĩ xem khi đến thời điểm đột phá mấu chốt lại nghĩ đến Tâm Ma đại thề liền rơi vào cảnh tẩu hỏa nhập ma vạn kiếp bất phục a.
Cho nên vô luận là Chu Báo hay Tống Tử Phật đều coi câu nói vừa rồi của Tạo Hóa Đồng Tử là câu nói đùa, đúng là trò đùa mà, nếu như việc đó là thật thì còn có Tâm Ma đại thề làm cái gì?
- Ta không đùa với các ngươi, ta nói đều là sự thật, Tâm Ma đại thề chỉ có cách đó mới giúp các ngươi thoát được.
- Thế nhưng việc tự mình mất trí nhớ là điều không thể.
Chua Báo liền nói.
- Coi như hiện tại có thể mất trí nhớ thế nhưng cũng sẽ rất nhanh lấy lại được trí nhớ, điều đó với việc không mất đi trí nhớ cũng không khác nhau là mấy.
- Muốn mất trí nhớ cũng rất đơn giản, chỉ cần làm cho chuyện này không phát sinh.
- Đây không phải là nói nhảm sao?
Thiếu chút nữa Chu Báo đã cho Tạo Hóa Đồng Tử một đạp.
- Ta nghĩ ta đã hiểu rõ ý của ngươi.
Chu Báo không hiểu thế nhưng ngược lại hai mắt Tống Tử Phật đứng bên cạnh lại sáng ngời:
- Ý ngườu là dùng bí thuật trong truyền thuyết kia?
- Đúng vậy, chúng ra cần phải biết rằng chỉ là một cái tên mà thôi.
Tạo Hóa Đồng Tử cười nhạt một tiếng, dường như ánh mắt cũng sáng hơn:
- Cho nên ngươi không được để tin tức lộ ra quá nhiều, thời gian cũng không quá dài, với thực lực hiện tại của ta đủ để thi triển bí thuật một lần.
- Ân, đây cũng là một biện pháp, ta lại quên mất ngươi là Tạo Hóa Giả, có năng lực thi triển bí thuật đưa ta đến chỗ kia.
Tống Tử Phật cười cười nói:
- Như vậy thì bắt đầu luôn đi.
- Đến tột cùng các ngươi đang làm cái gì thế hả?
Chu Báo đứng một bên giống như đi trong sương mù, nhìn hai người một hỏi một đáp mà không hiểu cả hai đang diễn trò gì, không khỏi có chút buồn phiền pha lẫn ghen tỵ.
- Biện pháp duy nhất tiêu trừ ảnh hưởng của Tâm Ma đại thề là sử dụng bí thuật thời gian.
Tạo Hóa Đồng Tử liến nhìn Chu Báo, trong ánh mắt mang theo ý khinh bỉ:
- Tuy nhiên bí thuật thời gian chỉ có thể thi triển ở Hư Không Tiên Giới, nếu thi triển ở Thiên Giới Đại Thế Giới sẽ tạo thành ảnh hưởng.
- Thi triển ở Hư Không Tiên Giới, tạo thành ảnh hưởng cho Thiên Giới Đại Thế Giới?
Nghe đến bốn chữ "bí thuật thời gian" Chu Báo có chút hiểu được, kiếp trước lúc còn nhỏ khi xem phim khoa học viễn tưởng hắn cũng gặp phải cảnh này cho nên có thể hiểu được hai người kia đang nói đến việc gì.
- Bí thuật thời gian thực sự linh nghiệm như vậy sao? Tuy nhiên làm thay đổi tốc độ thời gian của Thiên Giới Đại Thế Giới hẳn là một việc rất khó a!
Chu Báo hỏi, hắn là Tạo Hóa Giả của Bích Lạc Đại Thế Giời cũng có tiên khí Thời Gian Chi Luân có thể khống chế thời gian của một đại thế giới. Tuy nhiên việc thay đổi thời gian cũng chỉ dừng lại ở việc thuận theo thời gian, thoáng gia tốc hoặc giảm tốc một chút, tuyệt nhiên không thể đi ngược lại thời gian. Và trên thực tế hắn cũng chưa khi nào nghe đến bí thuật có thể ngược dòng thời gian, cho dù là Địa Tiên tựa hồ cũng không có biện pháp.
Bình luận facebook