• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Thông Thiên Đại Thánh (6 Viewers)

  • Chương 1626

- Ta nói, đám Ma tộc ngu ngốc các ngươi, nếu các ngươi không mau ra tay, thì lão tử sẽ đem các ngươi luyện hoá hết. Đừng tưởng rằng các ngươi có số lượng lớn là giỏi, nói cho các ngươi biết, con kiến cho dù có nhiều hơn đi chăng nữa cũng chỉ là con kiến mà thôi.


Dường như để xác minh lời nói của mình, bên trong Thất Khiếu Thăng Tiên Lô phóng ra một đạo quang mang không ngờ trong nháy mắt lan ra ngàn trượng, một cỗ hấp lực khổng lồ được sản sinh ra, khiến đám ma tộc trong phương viên ngàn trượng đều bị hút vào bên trong luyện hoá.


- Tiểu tử, càn rỡ.


Một tiếng quát từ xa truyền đến, trên không trung, một ma trảo đen ngòm hướng về phía Thất Khiếu Thăng Tiên Lô chộp tới.


- Quả thực không biết sợ là gì!


Thấy một chảo chụp vào Thất Khiếu Thăng Tiên Lô, Chu Báo cũng chỉ cười nhạt, cũng không có ngăn cản, ngược lại hắn cũng phấn khởi đánh một quyền về phía hư không.


- Phụt!!!


Bành bành!


Hai tiếng trầm đục vang lên, đầu tiên là thanh âm ma trảo bị Thất Khiếu Thăng Tiên Lô đánh bay ra ngoài, tiếp đó là thanh âm do nắm tay Chu Báo hưng mãnh đánh vào trên người đối phương, khiến hắn bay ra ngoài.


- Ha ha, Vu cổ hậu, không ngờ lại là ngươi, hôm nay thù mới nợ cũ chúng ta cùng nhau tính đi a!


Một quyền đánh ra, Chu Báo cũng nhận ra đối thủ của hắn, chính là Ma tộc Vu Cổ hậu thoát khốn khỏi vạn kiếp Lôi Trì, vẻ mặt hắn hỉ hả, thân người bay lên, quyền ý cuồn cuộn, đại chiến với Vu cổ hậu.


Vu cổ hậu này chính là thái cổ ma đầu, tuy rằng bị nhốt vô số năm, pháp lực toàn thân bị tiêu hao tới cực hạn. Thế nhưng trải qua một năm dưỡng thương và khôi phục, thực lực cũng được khôi phục tới cảnh giới Địa Tiên, lợi hại vô cùng, tuy rằng trong khoảng thời gian ngắn bị Chu Báo cướp được tiên cơ, thế những hắn cũng nhanh chóng bình ổn lại, bắt đầu đánh tay đôi với Chu Báo.


Hai người đều thoát ra ngoài Thiên Giới Đại Thế Giới, ở bên trong hư không vũ trụ ngươi tới ta đi, chiến đấu kịch liệt.


Vu cổ hậu là thái cổ ma đầu, cả đời chinh chiến vô số lần, kinh nghiệm chiến đấu phong phú không gì sánh được, thủ đoạn cũng vô cùng thâm độc. Chu Báo tuy rằng thực lực không tồi, quyền ý vừa đủ, thế nhưng so với lão ma đầu nhiều năm này cũng không hơn được là bao, tuy rằng ngay từ đầu hắn chiếm được một điểm tiên cơ, thế nhưng rất nhanh điểm tiên cơ ấy liền bị Vu cổ hậu đoạt lại, hắn chỉ có thể chống đỡ, không có sức đánh lại.


- Ha ha ha, tiểu tử chết tiệt, hiện tại đã biết sự lợi hại của ta chưa?


Chiếm được thượng phong, trong lòng Vu cổ hậu có thể nói là vui sướng không gì sánh được, phải biết rằng vào lúc hắn thoát khốn, tiểu tử Chu Báo này gây ra cho hắn không biết bao nhiêu phiền phức, hiện tại có cơ hội báo thù, bảo làm sao hắn không cao hứng, không vui đây a?


- Mẹ nó, lão già này, cái khác không nói, kinh nghiệm chiến đấu của lão so với mình thì hơn không biết bao nhiêu lần, không thể tiếp tục đánh với hắn như vậy nữa, bằng không kẻ bị tổn thất là chính mình!


Thình lình bị Vu cổ hậu đánh vài cái, tuy rằng không tạo thành thương tổn gì, thế nhưng sự đau đớn cũng là sự thực, điều này khiến cho Chu báo thập phần khó chịu, đồng thời cũng ý thức được, không thể đánh tay không với tên ma quái này.


Suy nghĩ được điểm ấy, Chu Báo đánh ra một chiêu thân hình từ trong vòng chiến đấu kịch liệt lui ra ngoài, khoát tay một cái liền xuất ra Phiên Thiên Ấn.


Hầu như cùng lúc hắn xuất ra Phiên Thiên Ấn thì Vu cổ hậu cũng tiến lên liên tục dùng quyền đầu nện vào bên trên mặt Phiên Thiên Ấn, nhưng rút cuộc cũng vô dụng phí công.


- Vu cổ hậu, hiện tại ta cho ngươi kiến thức Phiên Thiên Ấn một chút!


Chu Báo kêu lên một tiếng, Phiên Thiên Ấn đè thẳng xuống, oanh một tiếng đánh vào giữa trán Vu cổ hậu.


Phanh!


Một kích này đánh vào trán Vu cổ hậu, tức thì kim quang bắn ra bốn phía, Vu cổ hậu thân là thái cổ ma đầu, sở hữu vô thượng ma thân, thế nhưng cũng không chịu nổi, liên tục lùi về phía sau. Không đợi hắn khôi phục tinh thần, Phiên Thiên Ấn của Chu Báo lại đánh xuống.


Ầm ầm ầm!


Từng tiếng đập vang lên mãnh liệt, những kim quang màu vàng tứ tán đi, thân thể Vu cổ hậu liên tục lùi về phía sau, thậm chí ngay cả kim thân Ma tộc của hắn cũng ảm đạm.


Nhưng mà, Vu cổ hậu là thái cổ ma đầu, làm sao có thể dễ dàng đối phó như vậy? Liên tục bị những đòn công kích nghiêm trọng, hắn sau khi không ngừng lui về phía sau cũng tìm được cơ hội ổn định thân hình, vào lúc Phiên Thiên Ấn lần thứ hai được hạ xuống, trên đỉnh đầu hắn chợt xuất hiện một đám mây đen không ngừng sinh sôi vừa vặn chặn lại bước tiến của Phiên Thiên Ấn.


- Tiểu tử, ngươi đã quá coi thường ta rồi!


Vu cổ hầu nổi giận gầm lên một tiếng. Hắc vụ bao trùm quanh thân, một cỗ khí tức nguy hiểm không gì sánh được từ bên trong hắc vụ truyền ra, trong lòng Chu Báo rúng động, biết có chuyện không tốt, muốn rút Phiên Thiên Ấn về. Thế nhưng cũng đã quá muộn, một đạo hàn mang từ bên trong hắc vụ bắn ra, vừa vặn đánh lên trên Phiên Thiên Ấn.


Oanh!!


Phiên Thiên Ấn dường như bị dính một đòn nghiêm trọng, rơi xuống phía sau, trên thân ấn khổng lồ không ngờ lại xuất hiện vết nứt. Cùng lúc đó hắc vụ tản ra, lúc này Chu Báo mới nhìn rõ bộ mặt thực sự của hàn mang.


Đó là một cây trường thương, một cây trường thương đen kịt, cổ xưa, lại lộ ra sát khí âm trầm vô biên.


- Phiên Thiên Ấn, hắc hắc, uy lực của Phiên Thiên Ấn này không tồi, đáng tiếc vẫn chưa đủ.


Từ lúc xuất ra hắc sắc trường thương, nét mặt Vu cổ hầu mỗi khi tươi cười lại càng thêm âm trầm, khí thế trong lúc đó cũng thêm vài phần tự tin.


- Hiện tại để ta cho ngươi chân chính kiến thức một chút dáng dấp hoàn chỉnh của linh bảo a, có thể chết dưới Tịch Diệt chi thương của ta cũng là phúc khí của ngươi.


- Dáng dấp hoàn chỉnh của linh bảo?


Đây là lần đầu tiên Chu Báo nghe thấy danh tự linh bảo, hắn sửng sốt một chút, mất đi sự chống đỡ của Phiên Thiên Ấn, Tịch Diệt chi thương đã phóng đến, tuy rằng ngọn thương rất nhỏ nhưng lại mang khí tức huỷ diệt khiến cho tâm thần người ta khiếp đảm.


- Chết tiệt!


Trong lòng mơ hồ cảm giác được sự cổ quái của trường thương này, Chu Báo cũng không dám cứng chọi cứng, thân hình như thiểm điện, nỗ lực tách khỏi trường thương, thế nhưng trường thương dường như có linh tinh, nhận thức chuẩn xác khí tức của hắn mà tập kích, Chu Báo tới đâu nó đi tới đó. Mắt thấy trường thương càng ngày càng tới gần, ánh mắt Chu Báo lạnh lẽo, mạnh mẽ hé miệng, một ngụm phun ra, chính là một đám sương trắng noãn như ngọc, chặn đứng mũi trường thương lại.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom