Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 75: Ngày kỉ niệm thành lập công ty
Khách sạn Mỹ Đình là một trong những khách sạn lớn nhất nhì thành phố Z.
Hôm nay Lục thị bao toàn bộ khách sạn này để tổ chức bữa tiệc kỉ niệm Lục thị phát triển được ba mươi năm.
Đến bảy giờ tối gia đình Lục thị có mặt tại đây để đón khách. Ngoài nhân viên ở công ty ra còn có những nhà đối tác trong và ngoài nước đến dự.
Sau khi tám giờ cảm thấy mọi người đến đông đủ. MC và gia đình ông Lục lên sân khấu. "Tôi thay mặt cho Lục thị chân thành cảm ơn sự có mặt của các vị. Hôm nay các vị có mặt tại nơi này cùng Lục thị để kỉ niệm ba mươi năm thành lập công ty, có gì thiếu xót mong quý vị bỏ qua. Buổi tối hôm nay các vị cứ thoải mái vui vẻ"
Sau đó ông ngưng một lúc rồi nói tiếp
"Đây là con trai của tôi Lục Thiên Phong, chắc ai cũng biết. Tôi thì cũng đã già rồi, nhân đây tôi xin tuyên bố. Sau này con trai tôi Lục Thiên Phong sẽ là chủ tịch hôi đồng thay tôi tiếp quảng, mọi người và các đối tác hãy xem con trai là tôi và cùng nhau phát triển" cả hậu trường đều vang vọng tiếng vỗ tay, lẫn tiếng tán thưởng và chúc mừng ngày chủ tịch mới của công ty.
Mọi người cùng nhau cầm ly rượu và nâng ly lên. Chúc mừng tân chủ tịch tương lại. Lục Thiên Phong bước lên phát biểu vài câu, sau đó cả gia đình hòa huyện vào nhân viên và khách ăn uống, đi dạo, trò chuyện cùng nhau.
Vì hôm nay là ngày vui, thêm việc mọi người chúc mừng nên Lục Thiên Phong có uống hơi nhiều, khuôn mặt của anh hơi hồng hồng nhất là tai và sau gáy thì đã chuyển sang ửng đỏ. Vì chất cồn nên anh thay đổi chút xíu.
Thục Nghi đứng bên cạnh lo cho anh vì từ tư thế ôm hờ eo cô giờ đổi sang choàng vai và dựa cả người vào cô. Đi đứng có chút chao đảo, mặc dù có Thục Nghi bên cạnh.
"Phong, anh uống ít thôi".
"Hôm nay là ngày vui mà, anh chưa say em yên tâm".
Trợ lý Kim bên cạnh:
"Thư ký Ngô đừng quá lo, có tôi đỡ rượu phụ cho Lục tổng rồi mà".
"Dạ".
"Mà em sợ hai anh say luôn ấy".
"Không sao đâu".
Đến mười một giờ đêm bữa tiệc cũng tan dần, Lục Thiên Phong lúc này đã say mèm, đầu óc quay cuồng. Hai tai ôm Thục Nghi, đầu gục vào vai cô, miệng nói lảm nhảm
"Bà xã, anh yêu em" hức và đôi khi kèm theo tiếng nấc.
Ngô Thục Nghi dìu anh ra xe, vừa tới cổng thì gặp ba mẹ.
"Con đưa Thiên Phong về nhé, ba mẹ về trước"
"Dạ, ba mẹ đi đường cẩn thận"
"Ừm con, xe của hai đứa tới rồi để ba phụ con đỡ Thiên Phong"
"Dạ con cảm ơn ba"
"Thiên Phong uống gì mà nhiều vậy, người nồng nặc mùi rượu" ông Lục lảm nhảm.
"Dạ tụi con đi trước nha ba mẹ"
"Ừm hai đứa đi đi, nhớ chăm sóc Thiên Phong dùm mẹ".
"Dạ".
Trợ lý Kim cũng ngà ngà say anh được đồng nghiệp đưa về. Hôm nay không có ông Tống đến dự vì ông vừa bay về thành phố mới có việc gấp.
Về tới nhà Lục Thiên Phong một tay bám vào Ngô Thục Nghi, rồi bước khập khiễng vào nhà, anh lắc lắc đầu cố giữ cho mình tỉnh táo hơn nhưng trước mắt nhìn mọi thứ xung quanh đều mờ ảo.
Cà vạt được nớ ra, quần áo súc sổ vì lúc lên xe anh than nóng nếu không nhờ môi Thục Nghi giữ lại có lẽ anh đã xé quần áo trên người anh hết rồi. Nụ hôn trên xe triền miên không dứt, vì một mình cô không ngăn nổi anh đành hôn anh để anh tập trung vào nụ hôn mà không quậy quạ lung tung.
Phải một lúc sau cô mới có thể đưa anh vào phòng, cứ tưởng anh nằm im như mọi lần để cô lau mình và thay quần áo. Nhưng hôm nay vừa đặt anh xuống giường thì anh đã ngồi bật dậy
"Anh muốn đi tắm...bà xã, anh muốn đi tắm"
"Được rồi, để em giúp anh"
"Không cần anh làm được"
Thục Nghi bước lại cạnh giường để đỡ anh đi vào phòng tâm nhưng bị Thiên Phong quát lần nữa
"Anh làm được, em ngồi xem đi nhé" hức.
Lúc này thì Thục Nghi tự cho anh làm. Thiên Phong từ từ cởi từng nút áo ra và quăng xuống giường đồng thời nhìn Thục Nghi
"Anh đã cởi được áo rồi" giọng lè nhè say rượu.
Lục Thiên Phong đứng lên kéo khóa quần thì vừa đứng lên có chúc chao đảo anh đã ngã xuống. Thục Nghi định bước lại nhưng Thiên Phong lại nói tiếp
"Em cũng đi tắm đi, anh làm được. Anh cũng đi tắm cho bớt mùi rượu rồi mình đi ngủ".
Thục Nghi qua phòng khác tắm, mặc kệ Thiên Phong nên này. Sau khi cởi được quần áo trên người và ném lung tung, Thiên Phong đi từng bước loạng choạng vào phòng tắm.
Tối nay thấy Thiên Phong uống cũng nhiều nên nhân cơ hội anh say cô uống phụ anh vài ly, hiện tại có chút mệt, đau đầu và buồn ngủ.
Sau khi tắm xong cô về phòng nằm trên chiếc giường êm ái của hai người rồi thiếp đi. Vài phút sau Thiên Phong đựa vào tường, mon men tường bước ra ngoài, trên người chỉ quấn mỗi chiếc khăn.
Thiên Phong đi về phía chiếc giường, thấy Thục Nghi nằm im bất động trên chiếc giường và anh biết hôm nay Thục Nghi lén anh mà uống đỡ rượu cho anh. Để xem hôm nay anh xử cô như thế nào? Anh khẽ chạm vào thân thể mềm mại đang nằm trên giường.
Da thịt mát mẻ, mềm mại, hơi thở nhẹ nhàng vương chút mùi rượu vang.
Thiên Phong tắt đèn, giờ chỉ còn áng đèn ngủ mờ mờ, anh chạm trực tiếp đến ngực cô, bầu ngực ấm nóng, căng tròn. Bàn tay của anh khẽ xoa năn đôi gò bồng.
- "Ưm..." Ngô Thục Nghi đang ngủ bị bàn tay kích thích khiến cô buột miệng rên theo bản năng. Tay anh bỏ qua bầu ngực kia lần mò xuống xoa hông cô, cảm thấy có chút vặn vẹo cơ thể
"ư...ông xã...em mệt"
Ngô Thục Nghi vươn người lên ôm cổ Thiên Phong
"Em mệt nhưng em muốn...ư"
"Vậy anh sẽ làm theo yêu cầu của em".
Đôi môi anh nhắm trúng môi cô mà hôn ngấu nghiến, lưỡi anh đi vào khoang miệng cô càn quét. Trong khoang miệng cả hai có mùi rượu thoảng qua. Trong miệng cô thật đặc biệt, thật ngọt hơn thường ngày. Ngô Thục Nghi cảm nhận được đôi môi mát mát ở miệng mình, cô khẽ mở đôi môi ra hứng lấy, điều này làm cho anh dễ dàng xâm nhập vào bên trong hơn.
- "Ưm...ư.."
Thiên Phong rời khỏi đôi môi đã sưng tấy của cô, lưỡi liếm nhẹ lên xương quai xanh, hai cánh môi anh m.út nhẹ lên từng tấc da thịt ở cổ của cô đồng thời tay anh kéo tuột chiếc đầm ngủ ra ngoài. Lưỡi anh di chuyển xuống bên dưới ngực cô, rồi trực tiếp m.út lên bầu ngực của cô.
"Ưm..ư..." bầu ngực phập phòng. Thiên Phong khẽ tách chân cô ra. Anh di chuyển xuống cửa hang đông ẩm ướt, chôn đầu mình vào hai chân của cô rồi đưa chiếc lưỡi qua l.iếm lên l.iếm xuống gây kích thích. Sau đó đưa hai chân của cô lên cao và gập người cô lại, dùng cặp mắt quan sát hang nhỏ ửng hồng có hai khe rảnh mềm, anh lại đưa lưỡi vào khoáy động. Phía trên không ngừng vặn vẹo và ngân nga tiếng rên kích tình.
Anh tiếp tục sục sạo bên trong hang nhỏ của cô đầy nước, liên tục hút sạch như kẻ đang khát nước từ bao giờ. Thục Nghi uốn éo liên tục nhưng bên trong hang nhỏ trống rỗng, đang cần vật gì đó đâm vào vừa nghĩ thôi thì một ngón tay Thiên Phong đã vào thọc ra rồi thọc vào tiếp theo anh cho hai ngón rồi ba ngón vào một lượt banh miệng nhỏ dưới cho rộng.
Giọng rên rỉ ngày càng lớn kích thích Thiên Phong hơn, anh không do dự gì mà cởi chiếc khăn quấn ngang hông mình ra, đâm vật nam tính đàn ông vào cả hai cùng "a" cảm thấy sướng đến tê dại.
Lục Thiên Phong nguyên đêm đè cô ra muốn không biết bao nhiêu lần. Vừa bắn ra thì vật nam tính của anh vẫn còn c.ứng vậy là anh lại đâm vô tiếp đến khi Ngô Thục Nghi mệt mỏi ngất đi trong sung sướng thì anh mới bỏ qua cho cô.
Anh rút tiểu đệ của mình ra rồi nằm xuống bên cạnh cô, từ từ chìm vào giấc ngủ.
Hôm nay Lục thị bao toàn bộ khách sạn này để tổ chức bữa tiệc kỉ niệm Lục thị phát triển được ba mươi năm.
Đến bảy giờ tối gia đình Lục thị có mặt tại đây để đón khách. Ngoài nhân viên ở công ty ra còn có những nhà đối tác trong và ngoài nước đến dự.
Sau khi tám giờ cảm thấy mọi người đến đông đủ. MC và gia đình ông Lục lên sân khấu. "Tôi thay mặt cho Lục thị chân thành cảm ơn sự có mặt của các vị. Hôm nay các vị có mặt tại nơi này cùng Lục thị để kỉ niệm ba mươi năm thành lập công ty, có gì thiếu xót mong quý vị bỏ qua. Buổi tối hôm nay các vị cứ thoải mái vui vẻ"
Sau đó ông ngưng một lúc rồi nói tiếp
"Đây là con trai của tôi Lục Thiên Phong, chắc ai cũng biết. Tôi thì cũng đã già rồi, nhân đây tôi xin tuyên bố. Sau này con trai tôi Lục Thiên Phong sẽ là chủ tịch hôi đồng thay tôi tiếp quảng, mọi người và các đối tác hãy xem con trai là tôi và cùng nhau phát triển" cả hậu trường đều vang vọng tiếng vỗ tay, lẫn tiếng tán thưởng và chúc mừng ngày chủ tịch mới của công ty.
Mọi người cùng nhau cầm ly rượu và nâng ly lên. Chúc mừng tân chủ tịch tương lại. Lục Thiên Phong bước lên phát biểu vài câu, sau đó cả gia đình hòa huyện vào nhân viên và khách ăn uống, đi dạo, trò chuyện cùng nhau.
Vì hôm nay là ngày vui, thêm việc mọi người chúc mừng nên Lục Thiên Phong có uống hơi nhiều, khuôn mặt của anh hơi hồng hồng nhất là tai và sau gáy thì đã chuyển sang ửng đỏ. Vì chất cồn nên anh thay đổi chút xíu.
Thục Nghi đứng bên cạnh lo cho anh vì từ tư thế ôm hờ eo cô giờ đổi sang choàng vai và dựa cả người vào cô. Đi đứng có chút chao đảo, mặc dù có Thục Nghi bên cạnh.
"Phong, anh uống ít thôi".
"Hôm nay là ngày vui mà, anh chưa say em yên tâm".
Trợ lý Kim bên cạnh:
"Thư ký Ngô đừng quá lo, có tôi đỡ rượu phụ cho Lục tổng rồi mà".
"Dạ".
"Mà em sợ hai anh say luôn ấy".
"Không sao đâu".
Đến mười một giờ đêm bữa tiệc cũng tan dần, Lục Thiên Phong lúc này đã say mèm, đầu óc quay cuồng. Hai tai ôm Thục Nghi, đầu gục vào vai cô, miệng nói lảm nhảm
"Bà xã, anh yêu em" hức và đôi khi kèm theo tiếng nấc.
Ngô Thục Nghi dìu anh ra xe, vừa tới cổng thì gặp ba mẹ.
"Con đưa Thiên Phong về nhé, ba mẹ về trước"
"Dạ, ba mẹ đi đường cẩn thận"
"Ừm con, xe của hai đứa tới rồi để ba phụ con đỡ Thiên Phong"
"Dạ con cảm ơn ba"
"Thiên Phong uống gì mà nhiều vậy, người nồng nặc mùi rượu" ông Lục lảm nhảm.
"Dạ tụi con đi trước nha ba mẹ"
"Ừm hai đứa đi đi, nhớ chăm sóc Thiên Phong dùm mẹ".
"Dạ".
Trợ lý Kim cũng ngà ngà say anh được đồng nghiệp đưa về. Hôm nay không có ông Tống đến dự vì ông vừa bay về thành phố mới có việc gấp.
Về tới nhà Lục Thiên Phong một tay bám vào Ngô Thục Nghi, rồi bước khập khiễng vào nhà, anh lắc lắc đầu cố giữ cho mình tỉnh táo hơn nhưng trước mắt nhìn mọi thứ xung quanh đều mờ ảo.
Cà vạt được nớ ra, quần áo súc sổ vì lúc lên xe anh than nóng nếu không nhờ môi Thục Nghi giữ lại có lẽ anh đã xé quần áo trên người anh hết rồi. Nụ hôn trên xe triền miên không dứt, vì một mình cô không ngăn nổi anh đành hôn anh để anh tập trung vào nụ hôn mà không quậy quạ lung tung.
Phải một lúc sau cô mới có thể đưa anh vào phòng, cứ tưởng anh nằm im như mọi lần để cô lau mình và thay quần áo. Nhưng hôm nay vừa đặt anh xuống giường thì anh đã ngồi bật dậy
"Anh muốn đi tắm...bà xã, anh muốn đi tắm"
"Được rồi, để em giúp anh"
"Không cần anh làm được"
Thục Nghi bước lại cạnh giường để đỡ anh đi vào phòng tâm nhưng bị Thiên Phong quát lần nữa
"Anh làm được, em ngồi xem đi nhé" hức.
Lúc này thì Thục Nghi tự cho anh làm. Thiên Phong từ từ cởi từng nút áo ra và quăng xuống giường đồng thời nhìn Thục Nghi
"Anh đã cởi được áo rồi" giọng lè nhè say rượu.
Lục Thiên Phong đứng lên kéo khóa quần thì vừa đứng lên có chúc chao đảo anh đã ngã xuống. Thục Nghi định bước lại nhưng Thiên Phong lại nói tiếp
"Em cũng đi tắm đi, anh làm được. Anh cũng đi tắm cho bớt mùi rượu rồi mình đi ngủ".
Thục Nghi qua phòng khác tắm, mặc kệ Thiên Phong nên này. Sau khi cởi được quần áo trên người và ném lung tung, Thiên Phong đi từng bước loạng choạng vào phòng tắm.
Tối nay thấy Thiên Phong uống cũng nhiều nên nhân cơ hội anh say cô uống phụ anh vài ly, hiện tại có chút mệt, đau đầu và buồn ngủ.
Sau khi tắm xong cô về phòng nằm trên chiếc giường êm ái của hai người rồi thiếp đi. Vài phút sau Thiên Phong đựa vào tường, mon men tường bước ra ngoài, trên người chỉ quấn mỗi chiếc khăn.
Thiên Phong đi về phía chiếc giường, thấy Thục Nghi nằm im bất động trên chiếc giường và anh biết hôm nay Thục Nghi lén anh mà uống đỡ rượu cho anh. Để xem hôm nay anh xử cô như thế nào? Anh khẽ chạm vào thân thể mềm mại đang nằm trên giường.
Da thịt mát mẻ, mềm mại, hơi thở nhẹ nhàng vương chút mùi rượu vang.
Thiên Phong tắt đèn, giờ chỉ còn áng đèn ngủ mờ mờ, anh chạm trực tiếp đến ngực cô, bầu ngực ấm nóng, căng tròn. Bàn tay của anh khẽ xoa năn đôi gò bồng.
- "Ưm..." Ngô Thục Nghi đang ngủ bị bàn tay kích thích khiến cô buột miệng rên theo bản năng. Tay anh bỏ qua bầu ngực kia lần mò xuống xoa hông cô, cảm thấy có chút vặn vẹo cơ thể
"ư...ông xã...em mệt"
Ngô Thục Nghi vươn người lên ôm cổ Thiên Phong
"Em mệt nhưng em muốn...ư"
"Vậy anh sẽ làm theo yêu cầu của em".
Đôi môi anh nhắm trúng môi cô mà hôn ngấu nghiến, lưỡi anh đi vào khoang miệng cô càn quét. Trong khoang miệng cả hai có mùi rượu thoảng qua. Trong miệng cô thật đặc biệt, thật ngọt hơn thường ngày. Ngô Thục Nghi cảm nhận được đôi môi mát mát ở miệng mình, cô khẽ mở đôi môi ra hứng lấy, điều này làm cho anh dễ dàng xâm nhập vào bên trong hơn.
- "Ưm...ư.."
Thiên Phong rời khỏi đôi môi đã sưng tấy của cô, lưỡi liếm nhẹ lên xương quai xanh, hai cánh môi anh m.út nhẹ lên từng tấc da thịt ở cổ của cô đồng thời tay anh kéo tuột chiếc đầm ngủ ra ngoài. Lưỡi anh di chuyển xuống bên dưới ngực cô, rồi trực tiếp m.út lên bầu ngực của cô.
"Ưm..ư..." bầu ngực phập phòng. Thiên Phong khẽ tách chân cô ra. Anh di chuyển xuống cửa hang đông ẩm ướt, chôn đầu mình vào hai chân của cô rồi đưa chiếc lưỡi qua l.iếm lên l.iếm xuống gây kích thích. Sau đó đưa hai chân của cô lên cao và gập người cô lại, dùng cặp mắt quan sát hang nhỏ ửng hồng có hai khe rảnh mềm, anh lại đưa lưỡi vào khoáy động. Phía trên không ngừng vặn vẹo và ngân nga tiếng rên kích tình.
Anh tiếp tục sục sạo bên trong hang nhỏ của cô đầy nước, liên tục hút sạch như kẻ đang khát nước từ bao giờ. Thục Nghi uốn éo liên tục nhưng bên trong hang nhỏ trống rỗng, đang cần vật gì đó đâm vào vừa nghĩ thôi thì một ngón tay Thiên Phong đã vào thọc ra rồi thọc vào tiếp theo anh cho hai ngón rồi ba ngón vào một lượt banh miệng nhỏ dưới cho rộng.
Giọng rên rỉ ngày càng lớn kích thích Thiên Phong hơn, anh không do dự gì mà cởi chiếc khăn quấn ngang hông mình ra, đâm vật nam tính đàn ông vào cả hai cùng "a" cảm thấy sướng đến tê dại.
Lục Thiên Phong nguyên đêm đè cô ra muốn không biết bao nhiêu lần. Vừa bắn ra thì vật nam tính của anh vẫn còn c.ứng vậy là anh lại đâm vô tiếp đến khi Ngô Thục Nghi mệt mỏi ngất đi trong sung sướng thì anh mới bỏ qua cho cô.
Anh rút tiểu đệ của mình ra rồi nằm xuống bên cạnh cô, từ từ chìm vào giấc ngủ.
Bình luận facebook