Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 20
” Có lòng nhân hậu thì có ích lợi gì!” Đại thái thái cười khổ,” Tóm lại không phải do chính mình sinh ……”
Hứa mama muốn nói lại thôi, rốt cuộc cũng không có lên tiếng.
Hai người trầm mặc một lúc lâu sau, đại thái thái thở dài một hơi, củng cố tinh thần bản thân: “Tốt lắm, nói không chừng, là chúng ta sợ bóng sợ gió mà thôi! Đợi đếnYến Kinh rồi tính. Đúng rồi, ta cho Ngô Hiếu Toàn chuẩn bị đồ vật này nọ hắn đã chuẩn bị tốt!”
Hứa mama chần chờ một lát, nói:” Tổng cộng chín vạn sáu ngàn bốn trăm lượng bạc.”
Sắc mặt Đại thái thái khẽ biến.
Hứa mama đã vội la lên:”Ta đi xem sổ sách…… Đại lão gia lúc gần đi rút năm vạn lượng bạc mang bên người……”
Không đợi lời nàng nói xong,” Bang” một tiếng, nguyên bản chung trà sứ tam quân tử bị tay đại thái thái đập nát.
Trong lúc nhất thời, bên trong lẫn bên ngoài Chi Vân Quán lặng ngắt không tiếng động.
Hứa mama khóe mắt hồng hồng, vội vàng vén bức rèm phân phó người bên ngoài: “Không có việc gì, đại thái lỡ tay đánh vỡ chung trà, các ngươi đem người vào thu thập một chút.”
Đại Mạo đi đến, dùng khăn con phủ lên tay nhặt hết các mảnh vỡ trên mặt đất bỏ vào hộp, sau đó lui xuống lặng yên không một tiếng động.
Trong lúc này, chính phòng Chi Vân Quán vẫn thủy chung im lặng.
” Ai!” Đại thái thái thở dài thấp một hơi,” Tính tình của ta càng ngày càng tệ.”
” Nê Bồ Tát cũng còn có ba phần hoang dã?” Hứa mama cười nói,” Huống chi lần này là Đại lão gia làm quá sức tưởng tượng.”
Ánh mắt đại thái thái thẳng tắp nhìn chằm chằm nước trà còn đọng ở dưới chân:” Ta gả vào nhiều năm như vậy, hắn cái gì cũng không quản. Ta kiếm được bao nhiêu, hắn tiêu bấy nhiêu. Chuyện đó ta cũng không nói, kiếm tiền vốn là để tiêu. Nhưng hắn thật tốt…… Bên ngoài dưỡng kĩ bao xướng (bao gái, nuôi xướng ca)…… Còn chê ta dong dài…… Còn nói nếu không cùng ta‘ để tang ba năm’, đã sớm không chứa được ta……”
” Đại thái thái,” Hứa mama vội đánh gảy oán giận của nàng,” Vợ chồng cãi nhau, câu nào chẳng khó nghe. Đại lão gia nhất thời tức giận, ngài đừng để ở trong lòng.”
” Ta có thể nào không để trong lòng.” Đại thái thái tuy thanh âm ép thật thấp, nhưng thần sắc kích động,” Hắn nếu trách ta dạy con vô phương, hoặc là quản gia không nghiêm giáo huấn ta, ta cũng không có gì để nói. Nhưng ngươi xem, hắn làm chuyện gì, trông thế nhưng xem trúng tỳ nữ bên người tức phụ (con dâu), vẫn còn hai năm tang hiếu là quốc tang lẫn gia tang, nếu ta đáp ứng, làm sao có thể nhìn mặt con trai, lẫn tức phụ? Chỗ thân gia nơi đó, ta lấy mặt đâu mà đi gặp bọn hắn? Hắn có chủ ý như vậy, làm sao còn là người!”
Khóe mắt Hứa mama cũng không nhịn được một giọt nước mắt rơi xuống.
Nàng làm sao không thương tâm thay đại thái thái…… Nhưng vào lúc này, chính là có vạn ngàn lần oán hận cũng không thể để đại thái thái lộ ra một chút nào, miễn cho thêm dầu vào lửa!
“Ngài cùng Đại lão gia nhiều năm vợ chồng như vậy, tính tình Đại lão gia ngài còn không biết sao.” Hứa mama khuyên nhủ,” Đại lão gia chính là người thương hương tiếc ngọc…… Bất quá là cãi nhau vài câu với các tỉ muội trong phòng, thế nhưng chạy đến khóc ở tiểu hoa viên ngoại viện, ai cũng thấy được con quỷ nhỏ đó tâm bất chính. Ngay cả đại nãi nãi cũng biết, lúc đó chẳng phải khó chịu mặt đỏ tai hồng, ngay buổi tối hôm đó liền đem con quỷ nhỏ đó đuổi về nhà mẹ đẻ. Đại thái thái, ai không phải, mọi người liếc mắt một cái có thể hiểu được……”
” Không phải!” Ánh mắt đại thái thái sắc bén,” Mỡ trước miệng mèo. Con quỷ nhỏ đó khóc ở nơi đó, sao không thấy đại gia đi nơi đó khuyên? Như thế nào không thấy tam gia đi nơi đó khuyên? Cố tình là hắn đi……”
Hứa mama còn muốn nói cái gì, nhưng đại thái thái đã phất tay:” Ngươi không cần nói nữa. Lòng ta hiểu được! Luận về học vấn, hắn là tiến sĩ hạng thứ ba mươi chín nhị bảng Kiến Vũ, thứ cát sĩ, luận về tài cán, Lại bộ đánh giá thành tích hắn năm năm liên tục được ‘ưu’…… Nhưng ngươi xem, hắn ở Phúc Kiến ngẩn ngơ chín năm, dựa vào quan hệ của lão thái gia lúc đó cũng đều không thăng quan được là vì sao? Chính là bởi vì hành vi của hắn không nghiêm chỉnh, nhiều lần bị Ngự Sử buộc tội……” Nói xong, đại thái thái kéo tay Hứa mama, nước mắt chảy ra,” Hắn nếu tốt, ta đã sớm bảo hắn đem ngươi thu, ngươi cũng không phải gả cho Hứa Đức Thành rơi vào kết cục còn trẻ đã góa bụa …… Mệnh của hai chúng ta như thế nào đều khổ như vậy!”
Hứa mama nghĩ đến trượng phu mới kết hôn ba tháng liền té ngựa rồi chết, rốt cuộc nhịn không được, che miệng nhỏ giọng khóc thầm.
******
Hai người khóc xong, tâm tình đều bình tĩnh không ít, Hứa mama tự mình mang nước hầu hạ thái thái trang điểm lại lần nữa, lại bưng trà nóng cho đại thái thái, nói sự việc mình vẫn có chút lo lắng: “Ngài đem việc trong nhà giao Tứ gia quản, Diêu mama phụ trách nội viện, Ngô Hiếu Toàn phụ trách ngoại viện. Chúng ta lại đi hơn nửa năm, chỉ sợ……”
Đại thái thái lạnh lùng cười: “Ta chính là cho bọn họ một cơ hội, xem bọn họ rốt cuộc có thể làm ra chuyện gì?”
Hứa mama nghe xong góc mi nhảy dựng.
Tứ gia La Chấn Thanh năm nay đã mười sáu tuổi, bị đại thái thái nuôi dưỡng như ếch ngồi đáy giếng không biết trời cao đất rộng, luôn ình tài học hơn người, học Phú Ngũ Xa, còn bảo nha hoàn bên người: “Nếu không phải vì ba năm hiếu kì, ta đi khảo tú tài dễ như lấy đồ trong tay.”
Đại thái thái để hắn quản gia, chẳng phải là cho đứa nhỏ đi trêu cợt lão hổ– cho dù có năng lực, chỉ sợ cũng không có đủ khí lực. Tự nhiên đem mình cuốn đi vào. Mà Diêu mama, lúc nàng tuyên bố vô luận như thế nào cũng đều phải đem Đông Thanh bên người thập nhất tiểu thư lấy cho chất nhi của mình làm vợ, đại thái thái cũng đã rất bất mãn, hiện tại việc nội viện giao cho nàng, trong nhà năm vị di nương, hai vị tiểu thư, nàng là hạ nhân, điêu ngoa là phạm thượng, nhẹ nhàng chỉ sợ trấn áp không được…… Về phần Ngô Hiếu Toàn, đại thái thái nâng hắn làm tổng quản, hắn xoay người lại theo Đại lão gia, Đại lão gia muốn bao nhiêu, hắn liền cấp bấy nhiêu, so với Ngưu An Lí trước kia còn dễ dàng hơn……
Xem bộ dáng, đại thái thái muốn thu thập những người này.
Nàng đang suy nghĩ, thì bên ngoài có tiểu nha hoàn run rẩy bẩm: “Đại thái thái, thập nhất tiểu thư đến đây!”
Đại thái thái cùng Hứa mama giật mình.
” Nàng tới làm gì?” Đại thái thái níu mày,” Chẳng lẽ đến cáo trạng?”
” Chắc là không phải!” Hứa mama cười nói,” Nếu không, cho nàng tiến vào nói đi?”
Đại thái thái gật gật đầu, một lần nữa lộ ra tươi cười thân thiết an ổn.
Hứa mama cho tiểu nha hoàn mang Thập Nhất Nương tiến vào.
Thập Nhất Nương thỉnh an đại thái thái.
Đại thái thái cho người ta mang ghế ngồi, hỏi nàng: “Có thứ đồ vật gì quên nhắc để bổ sung?”
“Không phải.” Thập Nhất Nương cười,” Mama giúp ta xem qua đồ đạc trong phòng, lòng ta liền an tâm. Suy nghĩ phải đem hòm xiểng sắp xếp lại, miễn cho người của ta tay chân chậm trì hoãn hành trình mọi người. Cho nên cố ý đến thỉnh mẫu thân bảo cho biết, trong phòng ta mang mấy người đi thì tốt?”
Đại thái thái liền cười hỏi nàng: “Vậy ngươi muốn mang người nào đi?”
” Nữ nhi chính là không có chủ ý, cho nên muốn nhờ mẫu thân chỉ điểm.” Thập Nhất Nương bất ngờ cười,”Trước kia ta tuy đi theo phụ thân ở Phúc Kiến trụ một đoạn thời gian, như khi đó tuổi còn nhỏ, rất nhiều việc đều không nhớ rõ. Lần này không chỉ là đi xa nhà, mà còn là đi Yến Kinh, ta cũng không biết bây giờ nên làm thế nào cho tốt. Tự nhiên là hy vọng mọi người bên người cùng đi. Lại nghĩ, nếu ai cũng đều giống ta như vậy, ước gì mọi người bên người đều đi, như vậy nhiều người mà ít thuyền a!”
Đại thái thái gật đầu cười: “Ngươi cùng Ngũ Nương mang hai cái đại nha hoàn, hai cái tiểu nha hoàn, hai cái thô sử bà tử!”
Thập Nhất Nương nghe xong thực thất vọng, lại cười đáp lời đại thái thái: “Hổ Phách nguyên là ở bên người mẫu thân hầu hạ , tự nhiên so với Đông Thanh các nàng có nhãn giới hơn, nàng phải đi …… Đông Thanh lớn nhất, gặp chuyện thì có chủ kiến, nàng cũng phải đi …… Vậy cho Tân Cúc ở lại giữ nhà đi! Nàng tính tình ôn hòa, cẩn thận, chúng ta đi hơn nửa năm, mọi thứ quan trọng trong nhà đều cần người đắc lực bảo quản……”
Lời nàng khiến đại thái thái cười rộ lên:” Đứa nhỏ này, là người có lòng.”
“Ai nói không phải!” Hứa mama ở một bên nịnh nọt,”Ai mạnh ai yếu, ai có thể làm cái gì, đều hiểu rất rõ ràng!”
Thập Nhất Nương bị khen ngợi có chút ngượng ngùng, hơi thấp đầu, đứng dậy cáo từ:” Ta đây liền trở về thu thập hòm xiểng.”
Đại thái thái gật gật đầu, cười nói:”Đi thôi!”
Thập Nhất Nương khom đầu gối hành lễ lui xuống.
Bên ngoài Hổ Phách không rên một tiếng đi theo Thập Nhất Nương trở về Lục Quân Lâu.
Mặc kệ thập nhất tiểu thư có làm thay đổi quyết định của đại thái thái hay không, sự tình đều là do mình gây nên– nếu không phải mình đột nhiên bị đưa đến trong phòng thập nhất tiểu thư, nàng làm sao mà khó xử như vậy?
Nhưng nàng cũng có ủy khuất của mình—chuyện này không phải mình có thể làm chủ .
******
Tân Cúc biết mình bị lưu lại, cũng không có cái gì hờn giận. Nàng chỉ cười nói:” Lúc tiểu thư trở về đừng quên mang cho ta oản đậu hoàng và lư đả cổn (món thịt tẩm bột rán) của Yến Kinh.”
Đông Thanh sợ không khí không tốt, cười hứng thú:”‘ lư đả cổn’ có cái gì tốt ? Chúng ta nơi này có ‘diện cao’.” (một loại bánh)
” Tỷ tỷ như thế nào biết? Chẳng lẽ đã đi qua Yến Kinh? Hoặc là xem trộm thư của tiểu thư?”
” Mọi người xem cái miệng không có đứng đắn kìa .” Đông Thanh giả vờ giận,” Ta là nghe thất tiểu thư nói — nàng chính là từ nhỏ lớn lên ngay tại Yến Kinh.”
Tân Cúc liền hỏi Thập Nhất Nương :” Tiểu thư, vậy lần này ngài đi Yến Kinh là có thể thấy thất tiểu thư?”
” Hẳn là có thể!” Các nàng ở cùng một chỗ ba năm, hiện giờ chia lìa, có thể là đi không quay lại, ai cũng luyến tiếc, đều cố nén nói cười thôi, Thập Nhất Nương tự nhiên sẽ không đi phá hư không khí, cùng các nàng nói nói cười cười,”Còn có thể nhìn thấy Ngũ gia cùng Lục gia trong nhà tam lão gia.”
Đại gia La Chấn Hưng còn trẻ đã trúng cử, làm chấn động những người khác trong La gia. Tam thái thái cũng không ngoại lệ, đối với hai cái đứa con của mình phi thường nghiêm khắc. Trong lúc hồi hương thủ hiếu, còn nhờ phụ thân mình đặc biệt thỉnh thầy giáo từ Yến Kinh theo dạy hai đứa con đọc sách. Nhưng hai người con trai dù sao còn nhỏ, nhiều lúc bưóng bỉnh. Thường thường lén đến hậu hoa viên phá hoa bẫy chim, thương xuyên qua lại, liền cùng Thập Nhất Nương quen biết.
Thập Nhất Nương vừa không giống mẫu thân lải nhải của bọn hắn, cũng sẽ không giống nha hoàn mama bên người, ngạc nhiên sợ hãi đối với hành vi bọn hắn, có đôi khi trốn vào phòng nàng chơi đùa, Thập Nhất Nương còn cho người ta làm nước ô mai hoặc bánh xốp chiêu đãi bọn hắn, sau đó cho người ta đi kêu nha hoàn mama, bên người bọn hắn, mà không phái người đi nói cho Tam thái thái. Bởi vậy hai người cùng nha hoàn bà tử trong phòng Thập Nhất Nương, đều thực thân cận.
Nghe Thập Nhất Nương nhắc tới La Chấn Khai cùng La Chấn Dự, tất cả mọi người cười lên.
” Tiểu thư không bằng mang hoa hồng ngâm chúng ta tự chế đi, làm bánh mềm cho Lục gia ăn!”
” Chủ ý của Tân Cúc tốt lắm!” Thập Nhất Nương cười nói,” Còn phải mang thanh mai tửu (rượu mơ) mới tốt. Tam thái thái từng nói uống rất ngon.”
” Tiểu thư cũng đừng quên đại gia cùng đại nãi nãi, bên kia còn có Nhị thái thái tam gia, tam thiếu nãi nãi, cùng thất tiểu thư!”
” Tốt.” bộ dạng Thập Nhất Nương hưng trí bừng bừng,” Chúng ta đến bàn bạc, xem mang gì đi Yến Kinh…… Đồ tặng không cần nhiều, cũng không cần đắt tiền. Đại thái thái bên kia khẳng định sớm có chuẩn bị, nhưng chúng ta cũng không thể đi tay không.”
Mọi người gật đầu, thi nhau ra chủ ý.
Trong lúc nhất thời, cười nói vui vẻ, tạm thời quên đi cảm giác chia ly.
Hứa mama muốn nói lại thôi, rốt cuộc cũng không có lên tiếng.
Hai người trầm mặc một lúc lâu sau, đại thái thái thở dài một hơi, củng cố tinh thần bản thân: “Tốt lắm, nói không chừng, là chúng ta sợ bóng sợ gió mà thôi! Đợi đếnYến Kinh rồi tính. Đúng rồi, ta cho Ngô Hiếu Toàn chuẩn bị đồ vật này nọ hắn đã chuẩn bị tốt!”
Hứa mama chần chờ một lát, nói:” Tổng cộng chín vạn sáu ngàn bốn trăm lượng bạc.”
Sắc mặt Đại thái thái khẽ biến.
Hứa mama đã vội la lên:”Ta đi xem sổ sách…… Đại lão gia lúc gần đi rút năm vạn lượng bạc mang bên người……”
Không đợi lời nàng nói xong,” Bang” một tiếng, nguyên bản chung trà sứ tam quân tử bị tay đại thái thái đập nát.
Trong lúc nhất thời, bên trong lẫn bên ngoài Chi Vân Quán lặng ngắt không tiếng động.
Hứa mama khóe mắt hồng hồng, vội vàng vén bức rèm phân phó người bên ngoài: “Không có việc gì, đại thái lỡ tay đánh vỡ chung trà, các ngươi đem người vào thu thập một chút.”
Đại Mạo đi đến, dùng khăn con phủ lên tay nhặt hết các mảnh vỡ trên mặt đất bỏ vào hộp, sau đó lui xuống lặng yên không một tiếng động.
Trong lúc này, chính phòng Chi Vân Quán vẫn thủy chung im lặng.
” Ai!” Đại thái thái thở dài thấp một hơi,” Tính tình của ta càng ngày càng tệ.”
” Nê Bồ Tát cũng còn có ba phần hoang dã?” Hứa mama cười nói,” Huống chi lần này là Đại lão gia làm quá sức tưởng tượng.”
Ánh mắt đại thái thái thẳng tắp nhìn chằm chằm nước trà còn đọng ở dưới chân:” Ta gả vào nhiều năm như vậy, hắn cái gì cũng không quản. Ta kiếm được bao nhiêu, hắn tiêu bấy nhiêu. Chuyện đó ta cũng không nói, kiếm tiền vốn là để tiêu. Nhưng hắn thật tốt…… Bên ngoài dưỡng kĩ bao xướng (bao gái, nuôi xướng ca)…… Còn chê ta dong dài…… Còn nói nếu không cùng ta‘ để tang ba năm’, đã sớm không chứa được ta……”
” Đại thái thái,” Hứa mama vội đánh gảy oán giận của nàng,” Vợ chồng cãi nhau, câu nào chẳng khó nghe. Đại lão gia nhất thời tức giận, ngài đừng để ở trong lòng.”
” Ta có thể nào không để trong lòng.” Đại thái thái tuy thanh âm ép thật thấp, nhưng thần sắc kích động,” Hắn nếu trách ta dạy con vô phương, hoặc là quản gia không nghiêm giáo huấn ta, ta cũng không có gì để nói. Nhưng ngươi xem, hắn làm chuyện gì, trông thế nhưng xem trúng tỳ nữ bên người tức phụ (con dâu), vẫn còn hai năm tang hiếu là quốc tang lẫn gia tang, nếu ta đáp ứng, làm sao có thể nhìn mặt con trai, lẫn tức phụ? Chỗ thân gia nơi đó, ta lấy mặt đâu mà đi gặp bọn hắn? Hắn có chủ ý như vậy, làm sao còn là người!”
Khóe mắt Hứa mama cũng không nhịn được một giọt nước mắt rơi xuống.
Nàng làm sao không thương tâm thay đại thái thái…… Nhưng vào lúc này, chính là có vạn ngàn lần oán hận cũng không thể để đại thái thái lộ ra một chút nào, miễn cho thêm dầu vào lửa!
“Ngài cùng Đại lão gia nhiều năm vợ chồng như vậy, tính tình Đại lão gia ngài còn không biết sao.” Hứa mama khuyên nhủ,” Đại lão gia chính là người thương hương tiếc ngọc…… Bất quá là cãi nhau vài câu với các tỉ muội trong phòng, thế nhưng chạy đến khóc ở tiểu hoa viên ngoại viện, ai cũng thấy được con quỷ nhỏ đó tâm bất chính. Ngay cả đại nãi nãi cũng biết, lúc đó chẳng phải khó chịu mặt đỏ tai hồng, ngay buổi tối hôm đó liền đem con quỷ nhỏ đó đuổi về nhà mẹ đẻ. Đại thái thái, ai không phải, mọi người liếc mắt một cái có thể hiểu được……”
” Không phải!” Ánh mắt đại thái thái sắc bén,” Mỡ trước miệng mèo. Con quỷ nhỏ đó khóc ở nơi đó, sao không thấy đại gia đi nơi đó khuyên? Như thế nào không thấy tam gia đi nơi đó khuyên? Cố tình là hắn đi……”
Hứa mama còn muốn nói cái gì, nhưng đại thái thái đã phất tay:” Ngươi không cần nói nữa. Lòng ta hiểu được! Luận về học vấn, hắn là tiến sĩ hạng thứ ba mươi chín nhị bảng Kiến Vũ, thứ cát sĩ, luận về tài cán, Lại bộ đánh giá thành tích hắn năm năm liên tục được ‘ưu’…… Nhưng ngươi xem, hắn ở Phúc Kiến ngẩn ngơ chín năm, dựa vào quan hệ của lão thái gia lúc đó cũng đều không thăng quan được là vì sao? Chính là bởi vì hành vi của hắn không nghiêm chỉnh, nhiều lần bị Ngự Sử buộc tội……” Nói xong, đại thái thái kéo tay Hứa mama, nước mắt chảy ra,” Hắn nếu tốt, ta đã sớm bảo hắn đem ngươi thu, ngươi cũng không phải gả cho Hứa Đức Thành rơi vào kết cục còn trẻ đã góa bụa …… Mệnh của hai chúng ta như thế nào đều khổ như vậy!”
Hứa mama nghĩ đến trượng phu mới kết hôn ba tháng liền té ngựa rồi chết, rốt cuộc nhịn không được, che miệng nhỏ giọng khóc thầm.
******
Hai người khóc xong, tâm tình đều bình tĩnh không ít, Hứa mama tự mình mang nước hầu hạ thái thái trang điểm lại lần nữa, lại bưng trà nóng cho đại thái thái, nói sự việc mình vẫn có chút lo lắng: “Ngài đem việc trong nhà giao Tứ gia quản, Diêu mama phụ trách nội viện, Ngô Hiếu Toàn phụ trách ngoại viện. Chúng ta lại đi hơn nửa năm, chỉ sợ……”
Đại thái thái lạnh lùng cười: “Ta chính là cho bọn họ một cơ hội, xem bọn họ rốt cuộc có thể làm ra chuyện gì?”
Hứa mama nghe xong góc mi nhảy dựng.
Tứ gia La Chấn Thanh năm nay đã mười sáu tuổi, bị đại thái thái nuôi dưỡng như ếch ngồi đáy giếng không biết trời cao đất rộng, luôn ình tài học hơn người, học Phú Ngũ Xa, còn bảo nha hoàn bên người: “Nếu không phải vì ba năm hiếu kì, ta đi khảo tú tài dễ như lấy đồ trong tay.”
Đại thái thái để hắn quản gia, chẳng phải là cho đứa nhỏ đi trêu cợt lão hổ– cho dù có năng lực, chỉ sợ cũng không có đủ khí lực. Tự nhiên đem mình cuốn đi vào. Mà Diêu mama, lúc nàng tuyên bố vô luận như thế nào cũng đều phải đem Đông Thanh bên người thập nhất tiểu thư lấy cho chất nhi của mình làm vợ, đại thái thái cũng đã rất bất mãn, hiện tại việc nội viện giao cho nàng, trong nhà năm vị di nương, hai vị tiểu thư, nàng là hạ nhân, điêu ngoa là phạm thượng, nhẹ nhàng chỉ sợ trấn áp không được…… Về phần Ngô Hiếu Toàn, đại thái thái nâng hắn làm tổng quản, hắn xoay người lại theo Đại lão gia, Đại lão gia muốn bao nhiêu, hắn liền cấp bấy nhiêu, so với Ngưu An Lí trước kia còn dễ dàng hơn……
Xem bộ dáng, đại thái thái muốn thu thập những người này.
Nàng đang suy nghĩ, thì bên ngoài có tiểu nha hoàn run rẩy bẩm: “Đại thái thái, thập nhất tiểu thư đến đây!”
Đại thái thái cùng Hứa mama giật mình.
” Nàng tới làm gì?” Đại thái thái níu mày,” Chẳng lẽ đến cáo trạng?”
” Chắc là không phải!” Hứa mama cười nói,” Nếu không, cho nàng tiến vào nói đi?”
Đại thái thái gật gật đầu, một lần nữa lộ ra tươi cười thân thiết an ổn.
Hứa mama cho tiểu nha hoàn mang Thập Nhất Nương tiến vào.
Thập Nhất Nương thỉnh an đại thái thái.
Đại thái thái cho người ta mang ghế ngồi, hỏi nàng: “Có thứ đồ vật gì quên nhắc để bổ sung?”
“Không phải.” Thập Nhất Nương cười,” Mama giúp ta xem qua đồ đạc trong phòng, lòng ta liền an tâm. Suy nghĩ phải đem hòm xiểng sắp xếp lại, miễn cho người của ta tay chân chậm trì hoãn hành trình mọi người. Cho nên cố ý đến thỉnh mẫu thân bảo cho biết, trong phòng ta mang mấy người đi thì tốt?”
Đại thái thái liền cười hỏi nàng: “Vậy ngươi muốn mang người nào đi?”
” Nữ nhi chính là không có chủ ý, cho nên muốn nhờ mẫu thân chỉ điểm.” Thập Nhất Nương bất ngờ cười,”Trước kia ta tuy đi theo phụ thân ở Phúc Kiến trụ một đoạn thời gian, như khi đó tuổi còn nhỏ, rất nhiều việc đều không nhớ rõ. Lần này không chỉ là đi xa nhà, mà còn là đi Yến Kinh, ta cũng không biết bây giờ nên làm thế nào cho tốt. Tự nhiên là hy vọng mọi người bên người cùng đi. Lại nghĩ, nếu ai cũng đều giống ta như vậy, ước gì mọi người bên người đều đi, như vậy nhiều người mà ít thuyền a!”
Đại thái thái gật đầu cười: “Ngươi cùng Ngũ Nương mang hai cái đại nha hoàn, hai cái tiểu nha hoàn, hai cái thô sử bà tử!”
Thập Nhất Nương nghe xong thực thất vọng, lại cười đáp lời đại thái thái: “Hổ Phách nguyên là ở bên người mẫu thân hầu hạ , tự nhiên so với Đông Thanh các nàng có nhãn giới hơn, nàng phải đi …… Đông Thanh lớn nhất, gặp chuyện thì có chủ kiến, nàng cũng phải đi …… Vậy cho Tân Cúc ở lại giữ nhà đi! Nàng tính tình ôn hòa, cẩn thận, chúng ta đi hơn nửa năm, mọi thứ quan trọng trong nhà đều cần người đắc lực bảo quản……”
Lời nàng khiến đại thái thái cười rộ lên:” Đứa nhỏ này, là người có lòng.”
“Ai nói không phải!” Hứa mama ở một bên nịnh nọt,”Ai mạnh ai yếu, ai có thể làm cái gì, đều hiểu rất rõ ràng!”
Thập Nhất Nương bị khen ngợi có chút ngượng ngùng, hơi thấp đầu, đứng dậy cáo từ:” Ta đây liền trở về thu thập hòm xiểng.”
Đại thái thái gật gật đầu, cười nói:”Đi thôi!”
Thập Nhất Nương khom đầu gối hành lễ lui xuống.
Bên ngoài Hổ Phách không rên một tiếng đi theo Thập Nhất Nương trở về Lục Quân Lâu.
Mặc kệ thập nhất tiểu thư có làm thay đổi quyết định của đại thái thái hay không, sự tình đều là do mình gây nên– nếu không phải mình đột nhiên bị đưa đến trong phòng thập nhất tiểu thư, nàng làm sao mà khó xử như vậy?
Nhưng nàng cũng có ủy khuất của mình—chuyện này không phải mình có thể làm chủ .
******
Tân Cúc biết mình bị lưu lại, cũng không có cái gì hờn giận. Nàng chỉ cười nói:” Lúc tiểu thư trở về đừng quên mang cho ta oản đậu hoàng và lư đả cổn (món thịt tẩm bột rán) của Yến Kinh.”
Đông Thanh sợ không khí không tốt, cười hứng thú:”‘ lư đả cổn’ có cái gì tốt ? Chúng ta nơi này có ‘diện cao’.” (một loại bánh)
” Tỷ tỷ như thế nào biết? Chẳng lẽ đã đi qua Yến Kinh? Hoặc là xem trộm thư của tiểu thư?”
” Mọi người xem cái miệng không có đứng đắn kìa .” Đông Thanh giả vờ giận,” Ta là nghe thất tiểu thư nói — nàng chính là từ nhỏ lớn lên ngay tại Yến Kinh.”
Tân Cúc liền hỏi Thập Nhất Nương :” Tiểu thư, vậy lần này ngài đi Yến Kinh là có thể thấy thất tiểu thư?”
” Hẳn là có thể!” Các nàng ở cùng một chỗ ba năm, hiện giờ chia lìa, có thể là đi không quay lại, ai cũng luyến tiếc, đều cố nén nói cười thôi, Thập Nhất Nương tự nhiên sẽ không đi phá hư không khí, cùng các nàng nói nói cười cười,”Còn có thể nhìn thấy Ngũ gia cùng Lục gia trong nhà tam lão gia.”
Đại gia La Chấn Hưng còn trẻ đã trúng cử, làm chấn động những người khác trong La gia. Tam thái thái cũng không ngoại lệ, đối với hai cái đứa con của mình phi thường nghiêm khắc. Trong lúc hồi hương thủ hiếu, còn nhờ phụ thân mình đặc biệt thỉnh thầy giáo từ Yến Kinh theo dạy hai đứa con đọc sách. Nhưng hai người con trai dù sao còn nhỏ, nhiều lúc bưóng bỉnh. Thường thường lén đến hậu hoa viên phá hoa bẫy chim, thương xuyên qua lại, liền cùng Thập Nhất Nương quen biết.
Thập Nhất Nương vừa không giống mẫu thân lải nhải của bọn hắn, cũng sẽ không giống nha hoàn mama bên người, ngạc nhiên sợ hãi đối với hành vi bọn hắn, có đôi khi trốn vào phòng nàng chơi đùa, Thập Nhất Nương còn cho người ta làm nước ô mai hoặc bánh xốp chiêu đãi bọn hắn, sau đó cho người ta đi kêu nha hoàn mama, bên người bọn hắn, mà không phái người đi nói cho Tam thái thái. Bởi vậy hai người cùng nha hoàn bà tử trong phòng Thập Nhất Nương, đều thực thân cận.
Nghe Thập Nhất Nương nhắc tới La Chấn Khai cùng La Chấn Dự, tất cả mọi người cười lên.
” Tiểu thư không bằng mang hoa hồng ngâm chúng ta tự chế đi, làm bánh mềm cho Lục gia ăn!”
” Chủ ý của Tân Cúc tốt lắm!” Thập Nhất Nương cười nói,” Còn phải mang thanh mai tửu (rượu mơ) mới tốt. Tam thái thái từng nói uống rất ngon.”
” Tiểu thư cũng đừng quên đại gia cùng đại nãi nãi, bên kia còn có Nhị thái thái tam gia, tam thiếu nãi nãi, cùng thất tiểu thư!”
” Tốt.” bộ dạng Thập Nhất Nương hưng trí bừng bừng,” Chúng ta đến bàn bạc, xem mang gì đi Yến Kinh…… Đồ tặng không cần nhiều, cũng không cần đắt tiền. Đại thái thái bên kia khẳng định sớm có chuẩn bị, nhưng chúng ta cũng không thể đi tay không.”
Mọi người gật đầu, thi nhau ra chủ ý.
Trong lúc nhất thời, cười nói vui vẻ, tạm thời quên đi cảm giác chia ly.
Bình luận facebook