Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 696
Edit: Vịt
Beta: Tiểu Tuyền
Nhờ được con trai, con dâu dốc lòng chiếu cố xuống, bệnh của Thái phu nhân dần dần chuyển biến tốt đẹp. Đến trung tuần tháng hai đã có thể xuống đất bước đi.
Lôi công công mỗi ngày đều phụng mệnh tới thăm hỏi một lần cũng không khỏi thở phào một hơi nhẹ nhỏm, nhìn Từ Lệnh Nghi bị hao gầy không ít liền cười nói: “Nếu là bệnh của Thái phu nhân còn không có khởi sắc, chúng ta cũng không thể ngăn cản được Hoàng hậu nương nương rồi!”
Mấy ngày nay Thái y viện đã đem viện của Từ phủ gần như là nơi bố trí thái y thứ hai rồi, ở trong cung có nhân sâm, cỏ linh chi cùng các loại thuốc quý hiếm liên tục không ngừng được đưa vào, đừng nói là hoàng hậu, chính là hoàng thượng, cũng cách ba tới năm ngày lại phái người tới hỏi bệnh tình của Thái phu nhân, những hoàng thân quốc thích kia cùng Vương Công đại thần thì càng không phải nói . Thập Nhất Nương vốn có cảm giác Từ Lệnh Nghi không phải bởi vì chiếu cố Thái phu nhân mà gầy, nguyên nhân là do Thái phu nhân bệnh lại còn phải xã giao với những người này khiến thêm phiền phức.
“Còn phải phiền Lôi công công vất vả bẩm với Hoàng hậu nương nương một tiếng.” khuôn mặt nghiêm túc của Từ Lệnh Nghi cũng không khỏi lộ ra mấy phần nụ cười, ” thân thể của Thái phu nhân mạnh khỏe , kính xin Hoàng hậu nương nương không nên lo lắng.”
“Vĩnh Bình hầu yên tâm, ta nhất định sẽ đem lời của ngài nói lại.”
Hai người nói chuyện qua lại, Từ Lệnh Nghi đưa Lôi Lôi công đến cửa sân rồi lại quay trở lại chỗ Thái phu nhân .
Nhị phu nhân ngồi bên giường, Thập Nhất Nương và Ngũ phu nhân sóng vai ngồi ở trên chiếc ghết nhỏ đặt trước giường, Tam phu nhân thì ngồi ở chiếc ghế nhỏ đặt cuối giường. Khương thị, Phương thị, Kim thị, Hạng thị đứng ở trướcchân giường.
“Tháng ba Xuân yến, muốn làm. . . . . .” giọng nói của Thái phu nhân sau khi mới khỏi bệnh còn rất yếu, “Ta bị cái bệnh này, dáng vẻ hơi già nua một chút, muốn làm Xuân yến để thêm chút náo nhiệt. . . . . .”
“Vậy thì làm thôi” Nhị phu nhân ngoảnh mặt nhìn về phía Thập Nhất Nương, “Người trong nhà nhiều, thêm náo nhiệt, nhìn Nương trong lòng thoải mái, bệnh cũng sẽ rất nhanh đỡ hơn .”
Tất cả mọi người theo ánh mắt nhìn về phía Thập Nhất Nương của Nhị phu nhân đều cùng nhìn lại, chờ nàng nói chuyện.
Bệnh lần này của Thái phu nhân chính là tâm bệnh, không khí bên cạnh khá hơn một chút thì tâm tình của Thái phu nhân cũng khá hơn một chút, chỉ cần tâm tình tốt thì tinh thần tốt, người cũng dần dần khôi phục khí lực.
“Ta cảm thấy được Nhị tẩu nói có đạo lý.” Thập Nhất Nương nhìn lại Thái phu nhân, “Nương, con sẽ chiếu theo thường lệ của năm ngoái phát thiệp mời ọi người a ?”
Thái phu nhân cười lên, gật đầu, mệt mỏi mà nhắm hai mắt lại.
Thập Nhất Nương đứng dậy, đưa mắt tới những người trong nhà, trừ có Nhị phu nhân đang chiếu cố Thái phu nhân kia, mọi người theo ánh mắt của nàng đều lui ra khỏi nội thất.
“Chuyện này cứ giao cho vợ của Truân ca nhi làm đi!” Nàng phân phó Khương thị, ” Xuân yến Năm ngoái là con làm , tất cả mọi người đều nói tốt. Chẳng qua là tình huống của năm nay không giống vậy, Thái phu nhân chịu không được mệt mỏi, chuyện mở tiệc chiêu đãi, vẫn nên thanh tĩnh tốt hơn.”
Giọng Khương thị ấp úng đáp “vâng” , Thập Nhất Nương xoay người sang chỗ khác, ánh mắt quét tới mọi người ở trong nhà.
“Tam tẩu, Ngũ đệ muội, ” nàng nói, “Trước đó vài ngày là chúng ta chăm sóc, buổi tối là Nhị tẩu hầu hạ. Bằng không lúc này người đến người đi, chúng ta cả ngày lẫn đêm đề bận rộn , chỉ sợ lại sớm mệt mỏi mà gục xuống, mặc dù hiện tại Nương cũng đã tốt lắm, nhưng dù sao người cũng đã nhiều tuổi, bên cạnh phải có người chăm sóc chiếu cố mới được. Nhưng cũng không nên đều để cho Nhị tẩu làm. Ta muốn để cho vợ của Truân ca nhi chuyên quản chuyện Xuân yến, chúng ta thì thay nhau chăm sóc Nương, để cho Nhị tẩu nghỉ ngơi một chút, mọi người thấy như thế nào?”
Không có bất kỳ người nào có dị nghị.
“Vậy cứ quyết định như thế đi!” Thập Nhất Nương dựa theo tôn ti trưởng ấu cùng vai vế chị em dâu mà tự mình sắp xếp phòng ở, “. . . . . . Mấy ngày nay tất cả mọi người cực khổ rồi, hôm nay hãy về sớm một chút nghỉ ngơi đi! Dưỡng tốt tinh thần, ngày mai cũng tiện tới chăm sóc Nương cho tốt.”
Bệnh của Thái phu nhân dần dần tốt lên, có thể nghỉ ngơi, vẻ mặt của mọi người đều nhẹ nhõm.
Mấy ngày nay Ngũ phu nhân vẫn bận rộn cùng Thập Nhất Nương tiếp khách, trên trán tất cả đều là mệt mỏi. Nghe vậy liền nói: “Tứ tẩu, vậy muội đi về trước, sáng mai sẽ tới hỗ trợ cho tẩu.”
Dựa theo an bài của Thập Nhất Nương, khuya hôm nay Thập Nhất Nương chịu trách nhiệm chiếu cố cho Thái phu nhân, sáng sớm ngày mai ngũ phu nhân tiếp nhận.
Thập Nhất Nương gật đầu.
Tam phu nhân tỏ vẻ sẽ an bài sắp xếp cho nàng chiếu cố Thái phu nhân sau, liền mang theo con dâu cáo từ.
Từ Lệnh Nghi đưa Lôi công công trở về.
“Nương đâu?” Hắn quan tâm hỏi, ” Không có người nào phụng bồi lão nhân gia nàng sao?”
Thập Nhất Nương còn chưa kịp trả lời hắn, có tiểu nha hoàn vén rèm ở trong nột thất đi ra.
“Hầu gia, phu nhân!” Nàng nhẹ giọng nói, “Thái phu nhân có lời muốn nói cùng Tứ phu nhân!”
Không phải mới vừa rồi tinh thần không tốt nên đã ngủ sao?
Thập Nhất Nương rất kinh ngạc, cùng Từ Lệnh Nghi cùng nhau vào nội thất.
Thái phu nhân nhắm mắt lại, giống như là đang ngủ thiếp đi.
Đầu tóc hoa râm, làn da vàng vọt không có ánh sáng , nếp nhăn trên mặt cũng vì vậy mà càng lộ ra vẻ càng rõ ràng.
Từ Lệnh Nghi trong lòng đau xót, bước lên trước giường quỳ gối xuống.
Nhị phu nhân thấy, vội vàng đứng lên.
“Nương!” Từ Lệnh Nghi nhẹ nhàng mà cầm lấy tay của Thái phu nhân.
Thái phu nhân mở mắt ra: “Con đã đến rồi! Thập Nhất Nương đâu?” Bà vừa nói, liền nhìn về phía thẳng sau lưng của Từ Lệnh Nghi.
Thập Nhất Nương bước lên phía trước cùng Từ Lệnh Nghi quỳ gối trước mặt Thái phu nhân .
“Thập Nhất Nương, ” Thái phu nhân run rẩy duối tay nắm chặt lấy tay của Thập Nhất Nương, “Ta muốn để, để hai ngày này phái người đi, đi Dư Hàng hỏi trước cho Giới ca nhi!”
Thập Nhất Nương rất là kinh ngạc.
Chuyện này mặc dù đã thương lượng tốt rồi , nhưng bởi vì Thái phu nhân bị bệnh mà trì hoãn.
“Giới ca nhi năm nay mười sáu rồi, chừng hai năm nữa, cũng đã mười tám rồi. Hắn thì không nói làm gì, nhưng Anh Nương g không thể cứ chờ đợi như vậy? Vạn nhất có người nói lời ra tiếng vào, mặt mũi đứa bé kia cũng bị ảnh hưởng. Thay vì đến lúc đó làm khó, còn không bằng sớm làm đem hôn sự lập thành !”
Lần này, lời nói của Thái phu nhân vừa vội vừa nhanh.
Lão nhân gia là sợ sau khi bà qua đời bọn nhỏ phải giữ đạo hiếu, vì vậy mà bị kéo dài mấy năm . . . . . .
“Nương, người đừng nghĩ nhiều như vậy.” Thập Nhất Nương vội vàng an ủi nàng, “Chờ mấy ngày nữa người khỏe rồi, chúng ta sẽ đi cầu hôn!”
“Không được!” Thái phu nhân như chém đinh chặt sắt nói, “Ngày mai, ngày mai con phải đi cầu hôn!”
Thập Nhất Nương còn muốn khuyên nhủ Thái phu nhân không nên bi quan như vậy, Từ Lệnh Nghi mở miệng: “Vậy thì ngày mai đi một chuyến tới ngõ Cung Huyền.”
Thái phu nhân nghe vậy, vẻ mặt buông lỏng xuống : ” Con phải nhớ rõ, nhất định phải nhớ rõ!” tiếng nói dần dần thấp xuống, mắt nhắm lại.
Từ Lệnh Nghi sợ hãi kêu lên một tiếng, trong lòng Thập Nhất Nương cũng như bị kéo căng ra. Nhị phu nhân lại nhẹ nhàng đem ngón tay đặt vào dưới mũi của Thái phu nhân . Một lúc lâu, liền hướng Từ Lệnh Nghi cùng Thập Nhất Nương lắc đầu,
Ba người lúc này mới đồng loạt thở phào nhẹ nhỏm.
Thập Nhất Nương và Từ Lệnh Nghi ra khỏi nội thất nói chuyện.
“Ta xem chuyện này nên sớm định ra cũng tốt.” Hắn trầm ngâm nói, “Nếu Chấn Hưng phải đi ra ngoài rồi thì chuyện này lại càng không dễ làm!”
“Tốt!” Thập Nhất Nương nói, ” Ngày mai thiếp sẽ đi ngõ Cung Huyền một chuyến.” Sau đó xoay người đi tới chỗ Từ Tự Giới.
Khóa học trên Học đường cũng đã tan.
Từ Tự Giới đoan chính ngồi trên bàn đọc sách luyện chữ. Nhìn thấy mẫu thân tới, hắn vội bàng đặt bút xuống.
“Sao người lại tới đây?” Hắn đở Thập Nhất Nương đến gần giường lớn bên cửa sổ ngồi, tự mình châm trà, “Tổ mẫu đã đi ngủ rồi sao?”
Thập Nhất Nương gật đầu, nếm hớp trà: “Đây là trà gì vậy, mùi vị rất tốt.”
“Là Hoàng Sơn Mao Phong.” Từ tự giới nói, “Nếu mẫu thân thích, con sẽ kêu người đưa chút qua đó.” Lại nói, “Là Vương Doãn cho Tứ ca .”
“Ta đối với uống trà không nói nghiên cứu.” Thập Nhất Nương cười nói, “Cũng không uống ra được mùi vị gì nhiều, con giữ lại uống đi!” Vừa nói, thần sắc cũng lúc hiện lên một chút do dự.
Đối với những người quan tâm thì tự nhiên thấy rất rõ ràng.
Nếu mẫu thân không có ý muốn nói, vậy hắn cứ đề cập tới trước a!
Từ Tự Giới cười nói: “Mẫu thân, có phải là người có chuyện gì muốn nói với con không ?”
“Đúng là có chuyện này!” Thập Nhất Nương nhìn Từ tự giới trên mặt vẫn còn có chút non nớt, cân nhắc nói, “Nếu như ta để cho Anh Nương sau này vẫn ở lại bên người chúng ta, con cảm thấy có được hay không?”
“Tốt!” Không biết tại sao, Từ Tự Giới nghe trong lòng có chút cao hứng, ” Tính tình Đại biểu muội sáng sủa, lại hiểu hoa cỏ, có nàng ở bên cạnh người, người cũng có người làm bạn rồi. . . . . .” Nói tới đây, hắn không khỏi muốn cười.
Cô bé lớn, tự nhiên muốn lập gia đình, mẫu thân muốn đem nàng vĩnh viễn giữ ở bên người, thật giống như có chút không có khả năng. . . . . . Nhưng mẫu thân cũng không phải là cái loại người hay mở miệng nói chuyện tùy ý . . . . Ý niệm trong đầu chợt lóe lên, một ý nghĩ to gan đột nhiên nảy ra.
Sắc mặt hắn không khỏi hồng lên.
“Mẫu thân. . . . . .” Nhìn Thập Nhất Nương một hồi lâu không nói ra lời.
Thập Nhất Nương thấy hắn hiểu được ý của mình, gật đầu cười, lại hỏi hắn: “Có được hay không?”
Mặt Từ Tự Giới hồng tới nỗi có thể nhỏ ra máu.
Hắn cúi đầu, lắp bắp mà không dám nhìn Thập Nhất Nương. Đột nhiên nói câu”Con, con đi châm trà cho người a” , bưng chung trà của Thập Nhất Nương liền đi ra cửa.
Thập Nhất Nương không khỏi mím miệng cười.
Ngày thứ hai đi ngõ Cung Huyền.
“Là chuyện lớn trong gia đình sao?” Vương di nương cung kính mà mời Thập Nhất Nương đi đến thư phòng.
“Lại Bộ đang thiếu người.” La Chấn Hưng mặc một áo trường sam bằng đay không mới không cũ, lộ ra khuôn mặt trắng nõn hơi mập. Trong số người trung niên thì hắn cũng là người trầm ổn. Thập Nhất Nương đột nhiên nhớ tới bản thân mình lần đầu tiên vào kinh, thấy bộ dáng La Chấn Hưng lúc ở bến tàu Thông Châu đón nàng.
Anh tuấn cao ngất. . . . . .
Đột nhiên rất hiểu La Chấn Hưng tại sao muốn đi ra ngoài rồi!
“Nhị thúc cùng Tam thúc nói như thế nào?” chuyện này đối với La gia là chuyện lớn, nhất định là phải thương lượng với hai vị thúc thúc còn đang trên con đường làm quan.
La Chấn Hưng cũng không chú ý tới những tâm tình nhỏ này của muội muội: “Nhị thúc cảm thấy hẳn là nên cẩn trọng hơn chút nữa, Tam thúc thì lại cảm thấy không tệ.” Hắn không quá có thói quen cùng nữ nhi nói những chuyện như vậy, cho dù nữ tử này là muội muội của hắn cũng vậy, đơn giản hai câu sau liền dời đi đề tài: “Nghe nói Thái phu nhân có thể xuống đất bước đi rồi?”
Thập Nhất Nương thấy hắn không muốn nói, cũng không tiện hỏi nữa, nhân cơ hội cùng La Chấn Hưng nói một hồi tình hình bệnh của Thái phu nhân, sau đó nhắc tới chuyện Thái phu nhân quan tâm việc hôn sự này .
“Muội cứ để cho bà mối tới nhắc hôn sự đi.” La Chấn Hưng nói, “Tốt nhất gấp ở trước ba tháng này liền đem hôn sự định ra, cho dù là ta đi thì muộn cũng có thể trực tiếp đi Dư Hàng đón hôn.”
Thập Nhất Nương cười nói tạ ơn, ra khỏi cửa liền đi Vĩnh Xương Hầu phủ rồi.
“Muội không phải là muốn ta đi làm cái người làm mối tiện nghi sao?” Hoàng tam phu nhân thấy vậy liền trêu ghẹo.
Thập Nhất Nương không khỏi cười xấu hổ.
“Thật là để cho ta đi làm mối giúp muội a?” Hoàng tam phu nhân không khỏi kinh hô, sau đó cười lên, “Tuy nhiên nếu lần này phải nói xong, phải làm cho ta gấp đôi số giầy mới được!”
“Tỷ tỷ thật đúng là công phu sư tử ngoạm a!”
“Ta làm sao cũng đáng với cái giá này a?”
Hai người đều trêu chọc lẫn nhau một phen, lúc này Thập Nhất Nương mới đem chuyện đã xảy ra cùng Hoàng tam phu nhân nói.
“Tốt!” Hoàng tam phu nhân cười nói, “Thân càng thêm thân, không thể tốt hơn rồi.” Cùng Thập Nhất Nương nói xong liền nói tới thời gian cầu hôn, Thập Nhất Nương đứng dậy cáo từ.
Ra khỏi phủ công chúa, lập tức sai người đi báo tin cho La Chấn Hưng, cũng để hắn mời người làm mai cho tốt.
Không có mấy ngày, hai nhà chính thức trao đổi canh thiếp, ba ngày sau liền viết hôn thư, cũng xác định một chút. Thân thể của Thái phu nhân ngày một tốt hơn, thời điểm tết Đoan Ngọ, thậm chí còn cùng mấy đám hài tử đi ra sông thả đèn .Mọi người lúc này mới dám cao giọng chúc mừng. Từ gia lại khôi phục được không khí vui vẻ khoan khoái .
Beta: Tiểu Tuyền
Nhờ được con trai, con dâu dốc lòng chiếu cố xuống, bệnh của Thái phu nhân dần dần chuyển biến tốt đẹp. Đến trung tuần tháng hai đã có thể xuống đất bước đi.
Lôi công công mỗi ngày đều phụng mệnh tới thăm hỏi một lần cũng không khỏi thở phào một hơi nhẹ nhỏm, nhìn Từ Lệnh Nghi bị hao gầy không ít liền cười nói: “Nếu là bệnh của Thái phu nhân còn không có khởi sắc, chúng ta cũng không thể ngăn cản được Hoàng hậu nương nương rồi!”
Mấy ngày nay Thái y viện đã đem viện của Từ phủ gần như là nơi bố trí thái y thứ hai rồi, ở trong cung có nhân sâm, cỏ linh chi cùng các loại thuốc quý hiếm liên tục không ngừng được đưa vào, đừng nói là hoàng hậu, chính là hoàng thượng, cũng cách ba tới năm ngày lại phái người tới hỏi bệnh tình của Thái phu nhân, những hoàng thân quốc thích kia cùng Vương Công đại thần thì càng không phải nói . Thập Nhất Nương vốn có cảm giác Từ Lệnh Nghi không phải bởi vì chiếu cố Thái phu nhân mà gầy, nguyên nhân là do Thái phu nhân bệnh lại còn phải xã giao với những người này khiến thêm phiền phức.
“Còn phải phiền Lôi công công vất vả bẩm với Hoàng hậu nương nương một tiếng.” khuôn mặt nghiêm túc của Từ Lệnh Nghi cũng không khỏi lộ ra mấy phần nụ cười, ” thân thể của Thái phu nhân mạnh khỏe , kính xin Hoàng hậu nương nương không nên lo lắng.”
“Vĩnh Bình hầu yên tâm, ta nhất định sẽ đem lời của ngài nói lại.”
Hai người nói chuyện qua lại, Từ Lệnh Nghi đưa Lôi Lôi công đến cửa sân rồi lại quay trở lại chỗ Thái phu nhân .
Nhị phu nhân ngồi bên giường, Thập Nhất Nương và Ngũ phu nhân sóng vai ngồi ở trên chiếc ghết nhỏ đặt trước giường, Tam phu nhân thì ngồi ở chiếc ghế nhỏ đặt cuối giường. Khương thị, Phương thị, Kim thị, Hạng thị đứng ở trướcchân giường.
“Tháng ba Xuân yến, muốn làm. . . . . .” giọng nói của Thái phu nhân sau khi mới khỏi bệnh còn rất yếu, “Ta bị cái bệnh này, dáng vẻ hơi già nua một chút, muốn làm Xuân yến để thêm chút náo nhiệt. . . . . .”
“Vậy thì làm thôi” Nhị phu nhân ngoảnh mặt nhìn về phía Thập Nhất Nương, “Người trong nhà nhiều, thêm náo nhiệt, nhìn Nương trong lòng thoải mái, bệnh cũng sẽ rất nhanh đỡ hơn .”
Tất cả mọi người theo ánh mắt nhìn về phía Thập Nhất Nương của Nhị phu nhân đều cùng nhìn lại, chờ nàng nói chuyện.
Bệnh lần này của Thái phu nhân chính là tâm bệnh, không khí bên cạnh khá hơn một chút thì tâm tình của Thái phu nhân cũng khá hơn một chút, chỉ cần tâm tình tốt thì tinh thần tốt, người cũng dần dần khôi phục khí lực.
“Ta cảm thấy được Nhị tẩu nói có đạo lý.” Thập Nhất Nương nhìn lại Thái phu nhân, “Nương, con sẽ chiếu theo thường lệ của năm ngoái phát thiệp mời ọi người a ?”
Thái phu nhân cười lên, gật đầu, mệt mỏi mà nhắm hai mắt lại.
Thập Nhất Nương đứng dậy, đưa mắt tới những người trong nhà, trừ có Nhị phu nhân đang chiếu cố Thái phu nhân kia, mọi người theo ánh mắt của nàng đều lui ra khỏi nội thất.
“Chuyện này cứ giao cho vợ của Truân ca nhi làm đi!” Nàng phân phó Khương thị, ” Xuân yến Năm ngoái là con làm , tất cả mọi người đều nói tốt. Chẳng qua là tình huống của năm nay không giống vậy, Thái phu nhân chịu không được mệt mỏi, chuyện mở tiệc chiêu đãi, vẫn nên thanh tĩnh tốt hơn.”
Giọng Khương thị ấp úng đáp “vâng” , Thập Nhất Nương xoay người sang chỗ khác, ánh mắt quét tới mọi người ở trong nhà.
“Tam tẩu, Ngũ đệ muội, ” nàng nói, “Trước đó vài ngày là chúng ta chăm sóc, buổi tối là Nhị tẩu hầu hạ. Bằng không lúc này người đến người đi, chúng ta cả ngày lẫn đêm đề bận rộn , chỉ sợ lại sớm mệt mỏi mà gục xuống, mặc dù hiện tại Nương cũng đã tốt lắm, nhưng dù sao người cũng đã nhiều tuổi, bên cạnh phải có người chăm sóc chiếu cố mới được. Nhưng cũng không nên đều để cho Nhị tẩu làm. Ta muốn để cho vợ của Truân ca nhi chuyên quản chuyện Xuân yến, chúng ta thì thay nhau chăm sóc Nương, để cho Nhị tẩu nghỉ ngơi một chút, mọi người thấy như thế nào?”
Không có bất kỳ người nào có dị nghị.
“Vậy cứ quyết định như thế đi!” Thập Nhất Nương dựa theo tôn ti trưởng ấu cùng vai vế chị em dâu mà tự mình sắp xếp phòng ở, “. . . . . . Mấy ngày nay tất cả mọi người cực khổ rồi, hôm nay hãy về sớm một chút nghỉ ngơi đi! Dưỡng tốt tinh thần, ngày mai cũng tiện tới chăm sóc Nương cho tốt.”
Bệnh của Thái phu nhân dần dần tốt lên, có thể nghỉ ngơi, vẻ mặt của mọi người đều nhẹ nhõm.
Mấy ngày nay Ngũ phu nhân vẫn bận rộn cùng Thập Nhất Nương tiếp khách, trên trán tất cả đều là mệt mỏi. Nghe vậy liền nói: “Tứ tẩu, vậy muội đi về trước, sáng mai sẽ tới hỗ trợ cho tẩu.”
Dựa theo an bài của Thập Nhất Nương, khuya hôm nay Thập Nhất Nương chịu trách nhiệm chiếu cố cho Thái phu nhân, sáng sớm ngày mai ngũ phu nhân tiếp nhận.
Thập Nhất Nương gật đầu.
Tam phu nhân tỏ vẻ sẽ an bài sắp xếp cho nàng chiếu cố Thái phu nhân sau, liền mang theo con dâu cáo từ.
Từ Lệnh Nghi đưa Lôi công công trở về.
“Nương đâu?” Hắn quan tâm hỏi, ” Không có người nào phụng bồi lão nhân gia nàng sao?”
Thập Nhất Nương còn chưa kịp trả lời hắn, có tiểu nha hoàn vén rèm ở trong nột thất đi ra.
“Hầu gia, phu nhân!” Nàng nhẹ giọng nói, “Thái phu nhân có lời muốn nói cùng Tứ phu nhân!”
Không phải mới vừa rồi tinh thần không tốt nên đã ngủ sao?
Thập Nhất Nương rất kinh ngạc, cùng Từ Lệnh Nghi cùng nhau vào nội thất.
Thái phu nhân nhắm mắt lại, giống như là đang ngủ thiếp đi.
Đầu tóc hoa râm, làn da vàng vọt không có ánh sáng , nếp nhăn trên mặt cũng vì vậy mà càng lộ ra vẻ càng rõ ràng.
Từ Lệnh Nghi trong lòng đau xót, bước lên trước giường quỳ gối xuống.
Nhị phu nhân thấy, vội vàng đứng lên.
“Nương!” Từ Lệnh Nghi nhẹ nhàng mà cầm lấy tay của Thái phu nhân.
Thái phu nhân mở mắt ra: “Con đã đến rồi! Thập Nhất Nương đâu?” Bà vừa nói, liền nhìn về phía thẳng sau lưng của Từ Lệnh Nghi.
Thập Nhất Nương bước lên phía trước cùng Từ Lệnh Nghi quỳ gối trước mặt Thái phu nhân .
“Thập Nhất Nương, ” Thái phu nhân run rẩy duối tay nắm chặt lấy tay của Thập Nhất Nương, “Ta muốn để, để hai ngày này phái người đi, đi Dư Hàng hỏi trước cho Giới ca nhi!”
Thập Nhất Nương rất là kinh ngạc.
Chuyện này mặc dù đã thương lượng tốt rồi , nhưng bởi vì Thái phu nhân bị bệnh mà trì hoãn.
“Giới ca nhi năm nay mười sáu rồi, chừng hai năm nữa, cũng đã mười tám rồi. Hắn thì không nói làm gì, nhưng Anh Nương g không thể cứ chờ đợi như vậy? Vạn nhất có người nói lời ra tiếng vào, mặt mũi đứa bé kia cũng bị ảnh hưởng. Thay vì đến lúc đó làm khó, còn không bằng sớm làm đem hôn sự lập thành !”
Lần này, lời nói của Thái phu nhân vừa vội vừa nhanh.
Lão nhân gia là sợ sau khi bà qua đời bọn nhỏ phải giữ đạo hiếu, vì vậy mà bị kéo dài mấy năm . . . . . .
“Nương, người đừng nghĩ nhiều như vậy.” Thập Nhất Nương vội vàng an ủi nàng, “Chờ mấy ngày nữa người khỏe rồi, chúng ta sẽ đi cầu hôn!”
“Không được!” Thái phu nhân như chém đinh chặt sắt nói, “Ngày mai, ngày mai con phải đi cầu hôn!”
Thập Nhất Nương còn muốn khuyên nhủ Thái phu nhân không nên bi quan như vậy, Từ Lệnh Nghi mở miệng: “Vậy thì ngày mai đi một chuyến tới ngõ Cung Huyền.”
Thái phu nhân nghe vậy, vẻ mặt buông lỏng xuống : ” Con phải nhớ rõ, nhất định phải nhớ rõ!” tiếng nói dần dần thấp xuống, mắt nhắm lại.
Từ Lệnh Nghi sợ hãi kêu lên một tiếng, trong lòng Thập Nhất Nương cũng như bị kéo căng ra. Nhị phu nhân lại nhẹ nhàng đem ngón tay đặt vào dưới mũi của Thái phu nhân . Một lúc lâu, liền hướng Từ Lệnh Nghi cùng Thập Nhất Nương lắc đầu,
Ba người lúc này mới đồng loạt thở phào nhẹ nhỏm.
Thập Nhất Nương và Từ Lệnh Nghi ra khỏi nội thất nói chuyện.
“Ta xem chuyện này nên sớm định ra cũng tốt.” Hắn trầm ngâm nói, “Nếu Chấn Hưng phải đi ra ngoài rồi thì chuyện này lại càng không dễ làm!”
“Tốt!” Thập Nhất Nương nói, ” Ngày mai thiếp sẽ đi ngõ Cung Huyền một chuyến.” Sau đó xoay người đi tới chỗ Từ Tự Giới.
Khóa học trên Học đường cũng đã tan.
Từ Tự Giới đoan chính ngồi trên bàn đọc sách luyện chữ. Nhìn thấy mẫu thân tới, hắn vội bàng đặt bút xuống.
“Sao người lại tới đây?” Hắn đở Thập Nhất Nương đến gần giường lớn bên cửa sổ ngồi, tự mình châm trà, “Tổ mẫu đã đi ngủ rồi sao?”
Thập Nhất Nương gật đầu, nếm hớp trà: “Đây là trà gì vậy, mùi vị rất tốt.”
“Là Hoàng Sơn Mao Phong.” Từ tự giới nói, “Nếu mẫu thân thích, con sẽ kêu người đưa chút qua đó.” Lại nói, “Là Vương Doãn cho Tứ ca .”
“Ta đối với uống trà không nói nghiên cứu.” Thập Nhất Nương cười nói, “Cũng không uống ra được mùi vị gì nhiều, con giữ lại uống đi!” Vừa nói, thần sắc cũng lúc hiện lên một chút do dự.
Đối với những người quan tâm thì tự nhiên thấy rất rõ ràng.
Nếu mẫu thân không có ý muốn nói, vậy hắn cứ đề cập tới trước a!
Từ Tự Giới cười nói: “Mẫu thân, có phải là người có chuyện gì muốn nói với con không ?”
“Đúng là có chuyện này!” Thập Nhất Nương nhìn Từ tự giới trên mặt vẫn còn có chút non nớt, cân nhắc nói, “Nếu như ta để cho Anh Nương sau này vẫn ở lại bên người chúng ta, con cảm thấy có được hay không?”
“Tốt!” Không biết tại sao, Từ Tự Giới nghe trong lòng có chút cao hứng, ” Tính tình Đại biểu muội sáng sủa, lại hiểu hoa cỏ, có nàng ở bên cạnh người, người cũng có người làm bạn rồi. . . . . .” Nói tới đây, hắn không khỏi muốn cười.
Cô bé lớn, tự nhiên muốn lập gia đình, mẫu thân muốn đem nàng vĩnh viễn giữ ở bên người, thật giống như có chút không có khả năng. . . . . . Nhưng mẫu thân cũng không phải là cái loại người hay mở miệng nói chuyện tùy ý . . . . Ý niệm trong đầu chợt lóe lên, một ý nghĩ to gan đột nhiên nảy ra.
Sắc mặt hắn không khỏi hồng lên.
“Mẫu thân. . . . . .” Nhìn Thập Nhất Nương một hồi lâu không nói ra lời.
Thập Nhất Nương thấy hắn hiểu được ý của mình, gật đầu cười, lại hỏi hắn: “Có được hay không?”
Mặt Từ Tự Giới hồng tới nỗi có thể nhỏ ra máu.
Hắn cúi đầu, lắp bắp mà không dám nhìn Thập Nhất Nương. Đột nhiên nói câu”Con, con đi châm trà cho người a” , bưng chung trà của Thập Nhất Nương liền đi ra cửa.
Thập Nhất Nương không khỏi mím miệng cười.
Ngày thứ hai đi ngõ Cung Huyền.
“Là chuyện lớn trong gia đình sao?” Vương di nương cung kính mà mời Thập Nhất Nương đi đến thư phòng.
“Lại Bộ đang thiếu người.” La Chấn Hưng mặc một áo trường sam bằng đay không mới không cũ, lộ ra khuôn mặt trắng nõn hơi mập. Trong số người trung niên thì hắn cũng là người trầm ổn. Thập Nhất Nương đột nhiên nhớ tới bản thân mình lần đầu tiên vào kinh, thấy bộ dáng La Chấn Hưng lúc ở bến tàu Thông Châu đón nàng.
Anh tuấn cao ngất. . . . . .
Đột nhiên rất hiểu La Chấn Hưng tại sao muốn đi ra ngoài rồi!
“Nhị thúc cùng Tam thúc nói như thế nào?” chuyện này đối với La gia là chuyện lớn, nhất định là phải thương lượng với hai vị thúc thúc còn đang trên con đường làm quan.
La Chấn Hưng cũng không chú ý tới những tâm tình nhỏ này của muội muội: “Nhị thúc cảm thấy hẳn là nên cẩn trọng hơn chút nữa, Tam thúc thì lại cảm thấy không tệ.” Hắn không quá có thói quen cùng nữ nhi nói những chuyện như vậy, cho dù nữ tử này là muội muội của hắn cũng vậy, đơn giản hai câu sau liền dời đi đề tài: “Nghe nói Thái phu nhân có thể xuống đất bước đi rồi?”
Thập Nhất Nương thấy hắn không muốn nói, cũng không tiện hỏi nữa, nhân cơ hội cùng La Chấn Hưng nói một hồi tình hình bệnh của Thái phu nhân, sau đó nhắc tới chuyện Thái phu nhân quan tâm việc hôn sự này .
“Muội cứ để cho bà mối tới nhắc hôn sự đi.” La Chấn Hưng nói, “Tốt nhất gấp ở trước ba tháng này liền đem hôn sự định ra, cho dù là ta đi thì muộn cũng có thể trực tiếp đi Dư Hàng đón hôn.”
Thập Nhất Nương cười nói tạ ơn, ra khỏi cửa liền đi Vĩnh Xương Hầu phủ rồi.
“Muội không phải là muốn ta đi làm cái người làm mối tiện nghi sao?” Hoàng tam phu nhân thấy vậy liền trêu ghẹo.
Thập Nhất Nương không khỏi cười xấu hổ.
“Thật là để cho ta đi làm mối giúp muội a?” Hoàng tam phu nhân không khỏi kinh hô, sau đó cười lên, “Tuy nhiên nếu lần này phải nói xong, phải làm cho ta gấp đôi số giầy mới được!”
“Tỷ tỷ thật đúng là công phu sư tử ngoạm a!”
“Ta làm sao cũng đáng với cái giá này a?”
Hai người đều trêu chọc lẫn nhau một phen, lúc này Thập Nhất Nương mới đem chuyện đã xảy ra cùng Hoàng tam phu nhân nói.
“Tốt!” Hoàng tam phu nhân cười nói, “Thân càng thêm thân, không thể tốt hơn rồi.” Cùng Thập Nhất Nương nói xong liền nói tới thời gian cầu hôn, Thập Nhất Nương đứng dậy cáo từ.
Ra khỏi phủ công chúa, lập tức sai người đi báo tin cho La Chấn Hưng, cũng để hắn mời người làm mai cho tốt.
Không có mấy ngày, hai nhà chính thức trao đổi canh thiếp, ba ngày sau liền viết hôn thư, cũng xác định một chút. Thân thể của Thái phu nhân ngày một tốt hơn, thời điểm tết Đoan Ngọ, thậm chí còn cùng mấy đám hài tử đi ra sông thả đèn .Mọi người lúc này mới dám cao giọng chúc mừng. Từ gia lại khôi phục được không khí vui vẻ khoan khoái .
Bình luận facebook