Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi! - Chương 206
Bạch Dương: Xin lỗi, tôi không quen bạn.
Đối phương trả lời: Tôi biết, sau này chúng ta sẽ quen nhau thôi, bây giờ cô xem hòm thư đi, có một bất ngờ đấy.
Bất ngờ?
Bạch Dương cắn môi, do dự hai giây, sau đó vẫn đứng dậy ngồi xuống cạnh máy tính, mở hòm thư ra.
Đầu hòm thư có thông báo một email mới, sau khi mở ra, cô phát hiện đó là hai tệp văn bản.
Một cái là chứng cứ bài viết Facebook của Mạnh San.
Cái khác là một danh sách rất dài, bên trên có ít nhất mấy trăm cái tên.
Phía sau những cái tên này đều có một dấu ngoặc, trong dấu ngoặc là những tên mạng kỳ lạ.
Bạch Dương híp mắt, nhận ra điều gì, bấm gọi cho số điện thoại lạ này.
Cô vốn tưởng đối phương sẽ không nghe máy, không ngờ đối phương lại nghe, giọng nói trầm thấp khàn khàn: “Alô.”
Bạch Dương không nghe ra đối phương là ai, bèn hỏi thẳng: “Danh sách này là bất ngờ mà anh nói à?”
“Đúng, những người này đều là những kẻ mắng cô hung hăng nhất trên mạng, theo pháp luật, chỉ cần lượt like của bình luận mắng người vượt qua năm trăm like sẽ có thể kết thành tội danh.” Người đàn ông trả lời.
Bạch Dương chẳng những không thấy vui mà còn trở nên cảnh giác: “Tôi biết điều này, chỉ là tôi không hiểu tại sao anh muốn giúp tôi? Rốt cuộc anh có mục đích gì?”
Người đàn ông cười khẽ hai tiếng: “Tôi nói rồi, tôi là một người lặng lẽ bảo vệ cô, cho nên tôi không có mục đích gì cả, chỉ muốn cô vui vẻ mà thôi.”
“Anh cho rằng tôi sẽ tin anh sao?” Bạch Dương vừa kéo danh sách xuống vừa lạnh lùng nói.
Một người ngay cả thân phận cũng muốn giấu diếm không chịu tiết lộ.
Sao cô dám tin lời anh ta được.
Người đàn ông thở dài bất đắc dĩ: “Tôi biết cô sẽ không tin, nhưng không sao, sau này cô sẽ biết thôi.”
Bạch Dương hừ một tiếng, vì định cúp máy thì chợt nhìn thấy một cái đầu hồ ly ở dưới cuối danh sách.
Hình hồ ly này lập tức khiến cô nhớ ra điều gì, cô nắm chặt con chuột: “Anh là gã hồ ly bắt cóc Cố Tử Yên?”
Phó Kình Hiên từng nói, người bắt cóc Cố Tử Yên là một gã hồ ly, còn nói gã hồ ly đó là người theo đuổi cô.
Bây giờ trên danh sách này vừa khéo có hình hồ ly, đủ để nói rõ thân phận của người này rồi.
“Gã hồ ly?” Người đàn ông cười: “Thì ra các người gọi tôi như vậy, được đấy, tôi rất thích cách gọi này.”
Bạch Dương thấy anh ta thừa nhận thì nhíu chặt mày: “Quả nhiên là anh, rốt cuộc anh là ai?”
“Bây giờ vẫn không thể nói với cô, nhưng cô yên tâm đi, tôi sẽ không làm hại đến cô đâu, cô là ánh sáng của tôi, tôi sẽ bảo vệ cô cả đời.” Gã hồ ly dịu dàng trả lời.
Bạch Dương nghe ra sự nghiêm túc trong giọng điệu của anh ta, mặt bỗng dưng đỏ lên.
Chẳng lẽ người này thật sự là người theo đuổi cô ư?
Đang suy nghĩ, gã hồ ly lại lên tiếng: “Được rồi, không còn sớm nữa, cô nghỉ ngơi đi, tôi sẽ liên lạc lại với cô sau, hẹn gặp lại!”
Dứt lời, người đàn ông cúp máy.
Đối phương trả lời: Tôi biết, sau này chúng ta sẽ quen nhau thôi, bây giờ cô xem hòm thư đi, có một bất ngờ đấy.
Bất ngờ?
Bạch Dương cắn môi, do dự hai giây, sau đó vẫn đứng dậy ngồi xuống cạnh máy tính, mở hòm thư ra.
Đầu hòm thư có thông báo một email mới, sau khi mở ra, cô phát hiện đó là hai tệp văn bản.
Một cái là chứng cứ bài viết Facebook của Mạnh San.
Cái khác là một danh sách rất dài, bên trên có ít nhất mấy trăm cái tên.
Phía sau những cái tên này đều có một dấu ngoặc, trong dấu ngoặc là những tên mạng kỳ lạ.
Bạch Dương híp mắt, nhận ra điều gì, bấm gọi cho số điện thoại lạ này.
Cô vốn tưởng đối phương sẽ không nghe máy, không ngờ đối phương lại nghe, giọng nói trầm thấp khàn khàn: “Alô.”
Bạch Dương không nghe ra đối phương là ai, bèn hỏi thẳng: “Danh sách này là bất ngờ mà anh nói à?”
“Đúng, những người này đều là những kẻ mắng cô hung hăng nhất trên mạng, theo pháp luật, chỉ cần lượt like của bình luận mắng người vượt qua năm trăm like sẽ có thể kết thành tội danh.” Người đàn ông trả lời.
Bạch Dương chẳng những không thấy vui mà còn trở nên cảnh giác: “Tôi biết điều này, chỉ là tôi không hiểu tại sao anh muốn giúp tôi? Rốt cuộc anh có mục đích gì?”
Người đàn ông cười khẽ hai tiếng: “Tôi nói rồi, tôi là một người lặng lẽ bảo vệ cô, cho nên tôi không có mục đích gì cả, chỉ muốn cô vui vẻ mà thôi.”
“Anh cho rằng tôi sẽ tin anh sao?” Bạch Dương vừa kéo danh sách xuống vừa lạnh lùng nói.
Một người ngay cả thân phận cũng muốn giấu diếm không chịu tiết lộ.
Sao cô dám tin lời anh ta được.
Người đàn ông thở dài bất đắc dĩ: “Tôi biết cô sẽ không tin, nhưng không sao, sau này cô sẽ biết thôi.”
Bạch Dương hừ một tiếng, vì định cúp máy thì chợt nhìn thấy một cái đầu hồ ly ở dưới cuối danh sách.
Hình hồ ly này lập tức khiến cô nhớ ra điều gì, cô nắm chặt con chuột: “Anh là gã hồ ly bắt cóc Cố Tử Yên?”
Phó Kình Hiên từng nói, người bắt cóc Cố Tử Yên là một gã hồ ly, còn nói gã hồ ly đó là người theo đuổi cô.
Bây giờ trên danh sách này vừa khéo có hình hồ ly, đủ để nói rõ thân phận của người này rồi.
“Gã hồ ly?” Người đàn ông cười: “Thì ra các người gọi tôi như vậy, được đấy, tôi rất thích cách gọi này.”
Bạch Dương thấy anh ta thừa nhận thì nhíu chặt mày: “Quả nhiên là anh, rốt cuộc anh là ai?”
“Bây giờ vẫn không thể nói với cô, nhưng cô yên tâm đi, tôi sẽ không làm hại đến cô đâu, cô là ánh sáng của tôi, tôi sẽ bảo vệ cô cả đời.” Gã hồ ly dịu dàng trả lời.
Bạch Dương nghe ra sự nghiêm túc trong giọng điệu của anh ta, mặt bỗng dưng đỏ lên.
Chẳng lẽ người này thật sự là người theo đuổi cô ư?
Đang suy nghĩ, gã hồ ly lại lên tiếng: “Được rồi, không còn sớm nữa, cô nghỉ ngơi đi, tôi sẽ liên lạc lại với cô sau, hẹn gặp lại!”
Dứt lời, người đàn ông cúp máy.
Bình luận facebook