Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi! - Chương 215
Bạch Dương nói như vậy rõ ràng là đang làm nhục cô ta và Kình Hiên, vì Kình Hiên ngoại tình trong hôn nhân, dù cô ta và Kình Hiên chưa từng thật sự xảy ra quan hệ, nhưng Kình Hiên cũng xem như ngoại tình tư tưởng rồi.
Mà cô ta chính là người thứ ba chen chân vào hôn nhân của Kình Hiên và Bạch Dương, dù sau này cô ta và Kình Hiên kết hôn cũng sẽ không được nhiều người chúc phúc, ngược lại sẽ chỉ khiến người ta thổn thức và giễu cợt, đây chính là mục đích của Bạch Dương.
Cố Tử Yên có thể nghĩ tới, đương nhiên Phó Kình Hiên cũng thế, nhưng anh lại không thấy tức giận.
“Được rồi mọi người, những gì nên giải thích tôi cũng đã giải thích, hơn nữa còn nói rất rõ ràng rồi, tôi không chen chân vào mối quan hệ giữa Tổng Giám đốc Phó và cô Cố, cũng không có dây dưa với Tổng Giám đốc Phó, cho nên tôi hy vọng sau này không xảy ra chuyện như thế nữa.”
Nói xong, Bạch Dương nheo mắt lại, ánh mắt vô cùng sắc bén: “Đương nhiên người khởi xướng chuyện này là cô Mạnh, xét thấy cô Mạnh San làm ảnh hưởng nghiêm trọng danh dự của tôi và tập đoàn Thiên Thịnh, cho nên tôi quyết định truy tố cô ta, đồng thời cũng sắp truy tố hai mươi blogger cùng với ba trăm dân mạng mắng tôi dữ dội nhất.”
Hai mươi blogger, ba trăm dân mạng?
Mọi người bị con số này làm sợ đến mức hít sâu, không khỏi cảm thán trước sự quyết đoán của cô.
“Cô Bạch, cô thật sự muốn truy tố bọn họ ư?” Có phóng viên xác nhận lại: “Cô không sợ khiến mọi người tức giận sao?”
Bạch Dương lạnh nhạt trả lời: “Nếu tôi đã quyết định truy tố thì đương nhiên là sẽ không sợ, tôi chỉ bảo vệ quyền lợi của mình một cách hợp lý mà thôi, hơn nữa tôi muốn cho những blogger và dân mạng này biết, internet không phải nơi không có luật pháp, đợi giấy mời của tôi đi.”
Nói xong, cô buông micro xuống, chống gậy đi ra cửa phòng họp.
Thư ký Đồng đi theo sau cô.
Lục Khởi thì ở lại kết thúc buổi họp báo.
Khán giả đang xem live stream đều bị thủ đoạn của Bạch Dương dọa sợ, không ai ngờ rằng cô sẽ truy tố bọn họ.
Trong nháy mắt, rất nhiều dân mạng vội vàng xóa bình luận mắng người của mình, sợ trong danh sách truy tố sẽ có mình.
Mạnh San cũng hoảng hốt, vội vàng cầm điện thoại lên gọi cho Cố Tử Yên.
“Alo, Tử Yên.” Mạnh San nghẹn ngào nói: “Làm sao đây, Bạch Dương muốn kiện mình.”
Cố Tử Yên cũng không ngờ là Bạch Dương sẽ làm thế nên nhất thời cũng thấy hơi đau đầu: “Được rồi Tiểu San, cậu đừng lo.”
“Sao mà mình không lo cho được.” Mạnh San sốt ruột giậm chân: “Một khi cô ta kiện mình thì mình sẽ bị ghi vào lí lịch tư pháp, khi đó mọi người ta sẽ nhìn mình thành thế nào đây?”
Người giới thượng lưu sẽ không chấp nhận cô con dâu mà lí lịch tư pháp có vấn đề.
Cô ta không thể gả vào nhà giàu, vậy sẽ không thể giúp đỡ cho xí nghiệp của nhà họ Mạnh, ba sẽ oán hận cô ta và đưa con riêng ở bên ngoài về nhà.
Càng nghĩ càng thấy sợ, hai tay Mạnh San cầm chặt điện thoại: “Tử Yên à, cậu phải cứu mình, mình vì cậu mới làm những việc này mà.”
Cố Tử Yên cắn môi, trong lòng hơi khó chịu.
Gì mà là vì cô ta?
Cô ta chỉ ám chỉ bảo Mạnh San giúp cô ta trừng trị Bạch Dương, chứ đâu có bảo Mạnh San dùng cách đó đâu.
Mà cô ta chính là người thứ ba chen chân vào hôn nhân của Kình Hiên và Bạch Dương, dù sau này cô ta và Kình Hiên kết hôn cũng sẽ không được nhiều người chúc phúc, ngược lại sẽ chỉ khiến người ta thổn thức và giễu cợt, đây chính là mục đích của Bạch Dương.
Cố Tử Yên có thể nghĩ tới, đương nhiên Phó Kình Hiên cũng thế, nhưng anh lại không thấy tức giận.
“Được rồi mọi người, những gì nên giải thích tôi cũng đã giải thích, hơn nữa còn nói rất rõ ràng rồi, tôi không chen chân vào mối quan hệ giữa Tổng Giám đốc Phó và cô Cố, cũng không có dây dưa với Tổng Giám đốc Phó, cho nên tôi hy vọng sau này không xảy ra chuyện như thế nữa.”
Nói xong, Bạch Dương nheo mắt lại, ánh mắt vô cùng sắc bén: “Đương nhiên người khởi xướng chuyện này là cô Mạnh, xét thấy cô Mạnh San làm ảnh hưởng nghiêm trọng danh dự của tôi và tập đoàn Thiên Thịnh, cho nên tôi quyết định truy tố cô ta, đồng thời cũng sắp truy tố hai mươi blogger cùng với ba trăm dân mạng mắng tôi dữ dội nhất.”
Hai mươi blogger, ba trăm dân mạng?
Mọi người bị con số này làm sợ đến mức hít sâu, không khỏi cảm thán trước sự quyết đoán của cô.
“Cô Bạch, cô thật sự muốn truy tố bọn họ ư?” Có phóng viên xác nhận lại: “Cô không sợ khiến mọi người tức giận sao?”
Bạch Dương lạnh nhạt trả lời: “Nếu tôi đã quyết định truy tố thì đương nhiên là sẽ không sợ, tôi chỉ bảo vệ quyền lợi của mình một cách hợp lý mà thôi, hơn nữa tôi muốn cho những blogger và dân mạng này biết, internet không phải nơi không có luật pháp, đợi giấy mời của tôi đi.”
Nói xong, cô buông micro xuống, chống gậy đi ra cửa phòng họp.
Thư ký Đồng đi theo sau cô.
Lục Khởi thì ở lại kết thúc buổi họp báo.
Khán giả đang xem live stream đều bị thủ đoạn của Bạch Dương dọa sợ, không ai ngờ rằng cô sẽ truy tố bọn họ.
Trong nháy mắt, rất nhiều dân mạng vội vàng xóa bình luận mắng người của mình, sợ trong danh sách truy tố sẽ có mình.
Mạnh San cũng hoảng hốt, vội vàng cầm điện thoại lên gọi cho Cố Tử Yên.
“Alo, Tử Yên.” Mạnh San nghẹn ngào nói: “Làm sao đây, Bạch Dương muốn kiện mình.”
Cố Tử Yên cũng không ngờ là Bạch Dương sẽ làm thế nên nhất thời cũng thấy hơi đau đầu: “Được rồi Tiểu San, cậu đừng lo.”
“Sao mà mình không lo cho được.” Mạnh San sốt ruột giậm chân: “Một khi cô ta kiện mình thì mình sẽ bị ghi vào lí lịch tư pháp, khi đó mọi người ta sẽ nhìn mình thành thế nào đây?”
Người giới thượng lưu sẽ không chấp nhận cô con dâu mà lí lịch tư pháp có vấn đề.
Cô ta không thể gả vào nhà giàu, vậy sẽ không thể giúp đỡ cho xí nghiệp của nhà họ Mạnh, ba sẽ oán hận cô ta và đưa con riêng ở bên ngoài về nhà.
Càng nghĩ càng thấy sợ, hai tay Mạnh San cầm chặt điện thoại: “Tử Yên à, cậu phải cứu mình, mình vì cậu mới làm những việc này mà.”
Cố Tử Yên cắn môi, trong lòng hơi khó chịu.
Gì mà là vì cô ta?
Cô ta chỉ ám chỉ bảo Mạnh San giúp cô ta trừng trị Bạch Dương, chứ đâu có bảo Mạnh San dùng cách đó đâu.
Bình luận facebook