Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 51 3
CHƯƠNG 513
“Vâng, vâng, đó là điều chắc chắn ạ”
Giám đốc gật đầu.
Phó Kình Hiên nói thêm: “Lập tức sa thải người phục vụ đó, đồng thời thông báo cho toàn ngành không được nhận anh ta, nếu có ai dám thuê thì tức là muốn đối đầu với Phó Thị.”
“Phó Thị?” Giám đốc nghe thấy hai chữ này mà trong đầu như bị sét đánh, nổ ầm khiến ông ta choáng váng.
Vừa rồi trợ lý gọi người này là tổng giám đốc Phó.
Quý ông này lại nói đến Phó Thị, lẽ nào anh là…
Khi giám đốc vừa đoán được thân phận của Phó Kình Hiên, ánh mắt Phó Kình Hiên lại dừng trên người ông ta: “Còn ông sẽ bị trừ ba tháng tiền lương, sau này quản lý nhân viên cho tử tế, nếu còn xảy ra sai sót thì kết cục cũng sẽ giống như người phục vụ đó.”
“Dạ, tôi đã biết!” Sống lưng giám đốc cứng đờ, ông ta vội vàng đáp lại.
Quả nhiên ông ta đã đoán đúng, quý ông này là tổng giám đốc của tập đoàn Phó Thị.
Cũng là cấp trên của cấp trên của ông †a, là sếp lớn nhất.
Không ngờ người ông ta chỉ mời bừa tới thôi lại là sếp lớn của mình, hơn nữa còn hại sếp lớn bị thương, ông ta đúng là nay mắn.
Giám đốc cười tự giễu.
May thay sếp lớn chỉ trừ ba tháng tiền lương chứ không sa thải, cũng không cách chức ông ta, cũng coi như phúc trong hoạ.
Sau khi nghĩ thông, trong lòng giám đốc không còn hoảng nữa, ông ta lại giơ Gundam và chiếc hộp lên: “Tổng giám đốc Phó, vậy cái này…”
“Đậu Đậu.” Phó Kình Hiên nhìn Đậu Đậu bên cạnh Bạch Dương.
“Chú Phó gọi cháu kìa.” Bạch Dương đẩy Đậu Đậu đến trước mặt Phó Kình Hiên.
Phó Kình Hiên nói: “Nhận đi, Gundam mà cháu thích đó.”
“Cháu không muốn nữa” Đậu Đậu cúi đầu, yếu ớt nói.
Bạch Dương nhìn cậu nhóc: “Tại sao?”
“Vì cháu muốn Gundam nên chú Phó mới bị thương, cháu…”
“Được rồi Đậu Đậu, đừng nghĩ như thế nữa, đã nói không phải lỗi của cháu rồi mà. Nghe lời, nhận lấy Gundam đi, không thể để chú Phó bị thương một cách vô ích được, đúng không?” Bạch Dương nhéo chóp mũi Đậu Đậu.
Đậu Đậu chớp mắt, cảm thấy cũng có lý.
Nếu cậu không nhận thì chú Phó đúng là bị thương vô ích rồi.
Nghĩ thế, Đậu Đậu bước lên nhận lấy Gundam từ tay giám đốc.
Phó Kình Hiên nhìn vào chiếc hộp trong †ay giám đốc: “Trong đó có gì?”
Giám đốc vội vàng mở hộp ra, đáp: “Tổng giám đốc Phó, đây là cặp đồng hồ đôi mà nhà C mới ra mắt ạ.”
Cặp đồng hồ này ông ta vốn định tặng cho con gái và con rể.
Nhưng để giữ vị trí, chỉ đành nhịn đau lấy ra làm quà.
Nếu biết trước thì vị trí này sẽ không bị ảnh hưởng, ông ta cũng sẽ không phải lấy ra.
Giám đốc thở dài.
Đồng hồ đôi…
“Vâng, vâng, đó là điều chắc chắn ạ”
Giám đốc gật đầu.
Phó Kình Hiên nói thêm: “Lập tức sa thải người phục vụ đó, đồng thời thông báo cho toàn ngành không được nhận anh ta, nếu có ai dám thuê thì tức là muốn đối đầu với Phó Thị.”
“Phó Thị?” Giám đốc nghe thấy hai chữ này mà trong đầu như bị sét đánh, nổ ầm khiến ông ta choáng váng.
Vừa rồi trợ lý gọi người này là tổng giám đốc Phó.
Quý ông này lại nói đến Phó Thị, lẽ nào anh là…
Khi giám đốc vừa đoán được thân phận của Phó Kình Hiên, ánh mắt Phó Kình Hiên lại dừng trên người ông ta: “Còn ông sẽ bị trừ ba tháng tiền lương, sau này quản lý nhân viên cho tử tế, nếu còn xảy ra sai sót thì kết cục cũng sẽ giống như người phục vụ đó.”
“Dạ, tôi đã biết!” Sống lưng giám đốc cứng đờ, ông ta vội vàng đáp lại.
Quả nhiên ông ta đã đoán đúng, quý ông này là tổng giám đốc của tập đoàn Phó Thị.
Cũng là cấp trên của cấp trên của ông †a, là sếp lớn nhất.
Không ngờ người ông ta chỉ mời bừa tới thôi lại là sếp lớn của mình, hơn nữa còn hại sếp lớn bị thương, ông ta đúng là nay mắn.
Giám đốc cười tự giễu.
May thay sếp lớn chỉ trừ ba tháng tiền lương chứ không sa thải, cũng không cách chức ông ta, cũng coi như phúc trong hoạ.
Sau khi nghĩ thông, trong lòng giám đốc không còn hoảng nữa, ông ta lại giơ Gundam và chiếc hộp lên: “Tổng giám đốc Phó, vậy cái này…”
“Đậu Đậu.” Phó Kình Hiên nhìn Đậu Đậu bên cạnh Bạch Dương.
“Chú Phó gọi cháu kìa.” Bạch Dương đẩy Đậu Đậu đến trước mặt Phó Kình Hiên.
Phó Kình Hiên nói: “Nhận đi, Gundam mà cháu thích đó.”
“Cháu không muốn nữa” Đậu Đậu cúi đầu, yếu ớt nói.
Bạch Dương nhìn cậu nhóc: “Tại sao?”
“Vì cháu muốn Gundam nên chú Phó mới bị thương, cháu…”
“Được rồi Đậu Đậu, đừng nghĩ như thế nữa, đã nói không phải lỗi của cháu rồi mà. Nghe lời, nhận lấy Gundam đi, không thể để chú Phó bị thương một cách vô ích được, đúng không?” Bạch Dương nhéo chóp mũi Đậu Đậu.
Đậu Đậu chớp mắt, cảm thấy cũng có lý.
Nếu cậu không nhận thì chú Phó đúng là bị thương vô ích rồi.
Nghĩ thế, Đậu Đậu bước lên nhận lấy Gundam từ tay giám đốc.
Phó Kình Hiên nhìn vào chiếc hộp trong †ay giám đốc: “Trong đó có gì?”
Giám đốc vội vàng mở hộp ra, đáp: “Tổng giám đốc Phó, đây là cặp đồng hồ đôi mà nhà C mới ra mắt ạ.”
Cặp đồng hồ này ông ta vốn định tặng cho con gái và con rể.
Nhưng để giữ vị trí, chỉ đành nhịn đau lấy ra làm quà.
Nếu biết trước thì vị trí này sẽ không bị ảnh hưởng, ông ta cũng sẽ không phải lấy ra.
Giám đốc thở dài.
Đồng hồ đôi…
Bình luận facebook