Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 533
CHƯƠNG 533
“Tôi không nhàm chán như vậy.” Lâm Diệc Hàng đẩy mắt kính, cười một chút.
Nếu anh ta không phát hiện nốt ruồi son trên cổ tay Bạch Dương thì chắc chắn sẽ nói Tử Yên là thiên sứ mà anh ta phải bảo vệ, anh ta không thể để cô ta chịu thiệt thòi.
Nhưng hiện tại Tử Yên là thiên sứ thật hay giả thì phải chờ kiểm tra, anh ta sẽ không nói.
“Lâm Diệc Hàng? Anh là Lâm Diệc Hàng!” Trình Minh Viễn bỗng nhiên võ tay một cái, nhớ lại dáng dấp của Lâm Diệc Hàng: “Trước đó tôi đã nói anh rất quen mà, thì ra là anh.”
Lâm Diệc Hàng cũng nằm trong giới của bọn họ, nhưng từ nhỏ tính cách của người này rất kỳ lạ, không thích chơi chung với người khác, cũng vẫn một mình, cho nên †uy rằng bọn họ biết nhau nhưng lại không quen thuộc.
Nhưng kỳ lạ là người này đối xử với Cố Tử Yên rất tốt, sáu năm trước Cố Tử Yên trở thành người thực vật, anh ta còn ra nước ngoài học tập khoa não và tâm lý học vì muốn đánh thức Cố Tử Yên.
Mà người của Cố Tử Yên đột nhiên phẫu thuật cho Bạch Dương, anh ta sẽ không làm gì với Bạch Dương chứ?
Trình Minh Viễn nghĩ vậy thì sắc mặt lập †ức nghiêm túc, nhìn chằm chằm Lâm Diệc Hàng hỏi: “Bạch Dương đâu, anh không làm gì Bạch Dương chứ?”
“Tôi có thể làm gì Bạch Dương?” Lâm Diệc Hàng cười như không cười hỏi.
Trình Minh Viễn nắm chặt tay lại: “Anh là người của Cố Tử Yên, Cố Tử Yên và Bạch Dương có thù oán, nói không chừng anh sẽ ra tay với Bạch Dương vì Cố Tử Yên, ví như cố ý không khâu hết vết thương cho Bạch Dương hoặc cố ý để lại một ít dụng cụ phẫu thuật trong người Bạch Dương, muốn thay Cố Tử Yên trả thù Bạch Dương !”
“Cái gì, anh là người của Cố Tử Yên sao!” Lục Khởi nghe thế thì sắc mặt thay đổi.
Mặc dù Phó Kình Hiên không cảm thấy Lâm Diệc Hàng sẽ làm những việc này, nhưng Lâm Diệc Hàng đối xử với Tử Yên rất tốt, ai cũng biết chuyện này.
Cho nên cũng khó chắc chắn Lâm Diệc Hàng không làm vậy vì Tử Yên.
Lâm Diệc Hàng nhìn ba người đàn ông nhìn mình chằm chằm thì nhíu mày.
Xem ra người phụ nữ Bạch Dương rất có sức hấp dẫn lớn, làm cho ba người đàn ông này rất lo lắng.
Còn có Phó Kình Hiên, không phải luôn miệng nói không yêu người vợ trước Bạch Dương này mà yêu Tử Yên sao? Vậy hiện tại ánh mắt của anh là thế nào?
“Yên tâm đi, tôi cũng không làm gì Bạch Dương cả.” Lâm Diệc Hàng nhét tay vào túi áo, lười biếng nói: “Thậm chí tôi còn chưa làm phẫu thuật cho cô ta.”
“Chưa làm phẫu thuật sao?” Lục Khởi và Trình Minh Viễn đồng thời nói.
Tay Phó Kình Hiên đặt trên xe lăn đột nhiên nắm chặt, đáy lòng lại dâng lên sự vui vẻ.
Đứa bé trong bụng Bạch Dương vẫn còn!
“Đúng vậy, hiện tại tình hình của cô ấy không tốt lắm, không thích hợp làm phẫu thuật, qua một thời gian nữa mới tính tiếp.”
Mắt kính của Lâm Diệc Hàng phản chiếu ánh sáng, bình tĩnh nói dối.
Mặc dù Lục Khởi và Trình Minh Viễn có chút thất vọng vì trong bụng Bạch Dương vẫn còn đứa bé, nhưng bọn họ nghe thấy tình hình của cô không tốt lại rất lo lắng.
“Bé cưng sao vậy?” Lục Khởi sốt ruột vội vàng hỏi.
Trình Minh Viễn cũng nhìn Lâm Diệc Hàng.
Tuy rằng Phó Kình Hiên không mở miệng, nhưng tay càng siết chặt lại chứng †ỏ trong lòng anh cũng không bình tĩnh.
“Tôi không nhàm chán như vậy.” Lâm Diệc Hàng đẩy mắt kính, cười một chút.
Nếu anh ta không phát hiện nốt ruồi son trên cổ tay Bạch Dương thì chắc chắn sẽ nói Tử Yên là thiên sứ mà anh ta phải bảo vệ, anh ta không thể để cô ta chịu thiệt thòi.
Nhưng hiện tại Tử Yên là thiên sứ thật hay giả thì phải chờ kiểm tra, anh ta sẽ không nói.
“Lâm Diệc Hàng? Anh là Lâm Diệc Hàng!” Trình Minh Viễn bỗng nhiên võ tay một cái, nhớ lại dáng dấp của Lâm Diệc Hàng: “Trước đó tôi đã nói anh rất quen mà, thì ra là anh.”
Lâm Diệc Hàng cũng nằm trong giới của bọn họ, nhưng từ nhỏ tính cách của người này rất kỳ lạ, không thích chơi chung với người khác, cũng vẫn một mình, cho nên †uy rằng bọn họ biết nhau nhưng lại không quen thuộc.
Nhưng kỳ lạ là người này đối xử với Cố Tử Yên rất tốt, sáu năm trước Cố Tử Yên trở thành người thực vật, anh ta còn ra nước ngoài học tập khoa não và tâm lý học vì muốn đánh thức Cố Tử Yên.
Mà người của Cố Tử Yên đột nhiên phẫu thuật cho Bạch Dương, anh ta sẽ không làm gì với Bạch Dương chứ?
Trình Minh Viễn nghĩ vậy thì sắc mặt lập †ức nghiêm túc, nhìn chằm chằm Lâm Diệc Hàng hỏi: “Bạch Dương đâu, anh không làm gì Bạch Dương chứ?”
“Tôi có thể làm gì Bạch Dương?” Lâm Diệc Hàng cười như không cười hỏi.
Trình Minh Viễn nắm chặt tay lại: “Anh là người của Cố Tử Yên, Cố Tử Yên và Bạch Dương có thù oán, nói không chừng anh sẽ ra tay với Bạch Dương vì Cố Tử Yên, ví như cố ý không khâu hết vết thương cho Bạch Dương hoặc cố ý để lại một ít dụng cụ phẫu thuật trong người Bạch Dương, muốn thay Cố Tử Yên trả thù Bạch Dương !”
“Cái gì, anh là người của Cố Tử Yên sao!” Lục Khởi nghe thế thì sắc mặt thay đổi.
Mặc dù Phó Kình Hiên không cảm thấy Lâm Diệc Hàng sẽ làm những việc này, nhưng Lâm Diệc Hàng đối xử với Tử Yên rất tốt, ai cũng biết chuyện này.
Cho nên cũng khó chắc chắn Lâm Diệc Hàng không làm vậy vì Tử Yên.
Lâm Diệc Hàng nhìn ba người đàn ông nhìn mình chằm chằm thì nhíu mày.
Xem ra người phụ nữ Bạch Dương rất có sức hấp dẫn lớn, làm cho ba người đàn ông này rất lo lắng.
Còn có Phó Kình Hiên, không phải luôn miệng nói không yêu người vợ trước Bạch Dương này mà yêu Tử Yên sao? Vậy hiện tại ánh mắt của anh là thế nào?
“Yên tâm đi, tôi cũng không làm gì Bạch Dương cả.” Lâm Diệc Hàng nhét tay vào túi áo, lười biếng nói: “Thậm chí tôi còn chưa làm phẫu thuật cho cô ta.”
“Chưa làm phẫu thuật sao?” Lục Khởi và Trình Minh Viễn đồng thời nói.
Tay Phó Kình Hiên đặt trên xe lăn đột nhiên nắm chặt, đáy lòng lại dâng lên sự vui vẻ.
Đứa bé trong bụng Bạch Dương vẫn còn!
“Đúng vậy, hiện tại tình hình của cô ấy không tốt lắm, không thích hợp làm phẫu thuật, qua một thời gian nữa mới tính tiếp.”
Mắt kính của Lâm Diệc Hàng phản chiếu ánh sáng, bình tĩnh nói dối.
Mặc dù Lục Khởi và Trình Minh Viễn có chút thất vọng vì trong bụng Bạch Dương vẫn còn đứa bé, nhưng bọn họ nghe thấy tình hình của cô không tốt lại rất lo lắng.
“Bé cưng sao vậy?” Lục Khởi sốt ruột vội vàng hỏi.
Trình Minh Viễn cũng nhìn Lâm Diệc Hàng.
Tuy rằng Phó Kình Hiên không mở miệng, nhưng tay càng siết chặt lại chứng †ỏ trong lòng anh cũng không bình tĩnh.
Bình luận facebook