Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 671
CHƯƠNG 671
Quan hệ của người này và Cố Tử Yên luôn rất tốt, lúc anh không biết mình bị thôi miên, cũng không phát hiện ra tình cảm thật sự của mình, anh vẫn luôn khó chịu.
Bây giờ anh nghĩ lại, đúng là buồn nôn!
Nhưng anh không thể để người này nói với Cố Tử Yên chuyện mình bị thôi miên tinh thần, nếu không thì Cố Tử Yên có thể sẽ lợi dụng điều này khiến anh đối xử với cô ta như trước kia.
Anh nhất định phải nghĩ cách giải thôi miên và hiện tượng Ideomotor trên người mình càng sớm càng tốt!
Dường như Lâm Diệc Hàng đọc được suy nghĩ trong lòng Phó Kình Hiên, lười biếng dựa vào vách tường đối diện giường bệnh: “Anh không cần đề phòng tôi như thế, tôi sẽ không nói với Cố Tử Yên, tôi có thù với Cố Tử Yên”
Vẻ mặt Phó Kình Hiên không thay đổi, khóe môi cười mỉa mai: “Anh cảm thấy tôi tin lời anh sao?”
Lâm Diệc Hàng nhún vai: “Anh không tin thì thôi, còn nữa, anh thật sự cho rằng Cố Tử Yên không biết có người thôi miên anh sao?”
Con ngươi Phó Kình Hiên co lại một chút.
Lâm Diệc Hàng thấy thế thì cười cười: “Tôi không chỉ là bác sĩ ngoại khoa, đồng thời cũng là bác sĩ thần kinh và bác sĩ tâm lý, anh cho rằng tôi không đoán ra được anh vốn không yêu Cố Tử Yên mà là Bạch Dương sao, không chỉ có tôi mà thật ra Cố Tử Yên cũng biết anh không yêu mình, lúc trước tôi còn thấy kỳ lạ, sao lại có người ngu ngốc đến mức không biết mình yêu ai, bây giờ tôi mới hiểu được anh bị thôi miên”
Anh ta dừng một chút lại nói: “Khi Cố Tử Yên vừa tỉnh lại, tôi có hỏi cô ta không sợ Phó Kình Hiên đột nhiên phát hiện không yêu cô sao, anh đoán xem cô ta trả lời thế nao.
Lâm Diệc Hàng nhìn sắc mặt Phó Kình Hiên ngày càng lạnh đi, cũng không đợi anh mở miệng mà nói đáp án ra: “Câu trả lời của cô ta là không sợ, bởi vì cô ta có lòng tin anh sẽ không phát hiện ra, lúc ấy †ôi còn nghĩ vì sao cô ta tự tin như thế, bây giờ tôi nghĩ đến chuyện anh bị thôi miên, nhưng tôi không ngờ cô ta lại quen biết nhà thôi miên đó!”
“Không phải quan hệ của hai người rất †ốt sao? Anh không biết à?” Giọng Phó Kình Hiên lạnh lùng nói.
Lâm Diệc Hàng lấy ra con dao phẫu thuật trong túi ra, xoay con dao giống như cây bút: “Tám năm trước quan hệ của tôi và cô ta mới tốt lên, sao tôi có thể biết quá khứ của cô ta chứ.”
Phó Kình Hiên cụp mắt, cũng không biết có tin hay không. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Qua mấy giây, anh lại ngẩng đầu: “Anh có thể giải thôi miên và hiện tượng Ideomotor cho tôi không?”
“Trước tiên tôi phải biết nhà thôi miên nào làm mới được, bởi vì mỗi người có cách làm khác nhau, nếu tùy tiện phá giải thì rất dễ gây ảnh hưởng đến tinh thần của anh.” Lâm Diệc Hàng buông tay nói.
“Là một người đàn ông có dáng dấp rất đẹp.” Phó Kình Hiên trả lời.
Lâm Diệc Hàng dừng động tác xoay dao lại: “Dáng dấp rất đẹp. .. Có phải là người đàn ông tóc dài, thích mặc quần áo trắng đúng không?”
Phó Kình Hiên nghe vậy thì sắc mặt thay đổi, cắn răng nói ra ba chữ: “Anh biết sao?”
“Là đàn anh của tôi!” Cuối cùng Lâm Diệc Hàng không còn dáng vẻ lười biếng không quan tâm, mà trở nên nghiêm túc.
“Đàn anh của anh?” Phó Kình Hiên nắm chặt tay lại.
Lâm Diệc Hàng ừ một tiếng: “Không sai, rất có thể là đàn anh của tôi, nếu anh †a thôi miên thì tôi không giải được, chỉ có thể giúp anh khống chế một chút.”
“Ngay cả anh cũng không làm được?”
Quan hệ của người này và Cố Tử Yên luôn rất tốt, lúc anh không biết mình bị thôi miên, cũng không phát hiện ra tình cảm thật sự của mình, anh vẫn luôn khó chịu.
Bây giờ anh nghĩ lại, đúng là buồn nôn!
Nhưng anh không thể để người này nói với Cố Tử Yên chuyện mình bị thôi miên tinh thần, nếu không thì Cố Tử Yên có thể sẽ lợi dụng điều này khiến anh đối xử với cô ta như trước kia.
Anh nhất định phải nghĩ cách giải thôi miên và hiện tượng Ideomotor trên người mình càng sớm càng tốt!
Dường như Lâm Diệc Hàng đọc được suy nghĩ trong lòng Phó Kình Hiên, lười biếng dựa vào vách tường đối diện giường bệnh: “Anh không cần đề phòng tôi như thế, tôi sẽ không nói với Cố Tử Yên, tôi có thù với Cố Tử Yên”
Vẻ mặt Phó Kình Hiên không thay đổi, khóe môi cười mỉa mai: “Anh cảm thấy tôi tin lời anh sao?”
Lâm Diệc Hàng nhún vai: “Anh không tin thì thôi, còn nữa, anh thật sự cho rằng Cố Tử Yên không biết có người thôi miên anh sao?”
Con ngươi Phó Kình Hiên co lại một chút.
Lâm Diệc Hàng thấy thế thì cười cười: “Tôi không chỉ là bác sĩ ngoại khoa, đồng thời cũng là bác sĩ thần kinh và bác sĩ tâm lý, anh cho rằng tôi không đoán ra được anh vốn không yêu Cố Tử Yên mà là Bạch Dương sao, không chỉ có tôi mà thật ra Cố Tử Yên cũng biết anh không yêu mình, lúc trước tôi còn thấy kỳ lạ, sao lại có người ngu ngốc đến mức không biết mình yêu ai, bây giờ tôi mới hiểu được anh bị thôi miên”
Anh ta dừng một chút lại nói: “Khi Cố Tử Yên vừa tỉnh lại, tôi có hỏi cô ta không sợ Phó Kình Hiên đột nhiên phát hiện không yêu cô sao, anh đoán xem cô ta trả lời thế nao.
Lâm Diệc Hàng nhìn sắc mặt Phó Kình Hiên ngày càng lạnh đi, cũng không đợi anh mở miệng mà nói đáp án ra: “Câu trả lời của cô ta là không sợ, bởi vì cô ta có lòng tin anh sẽ không phát hiện ra, lúc ấy †ôi còn nghĩ vì sao cô ta tự tin như thế, bây giờ tôi nghĩ đến chuyện anh bị thôi miên, nhưng tôi không ngờ cô ta lại quen biết nhà thôi miên đó!”
“Không phải quan hệ của hai người rất †ốt sao? Anh không biết à?” Giọng Phó Kình Hiên lạnh lùng nói.
Lâm Diệc Hàng lấy ra con dao phẫu thuật trong túi ra, xoay con dao giống như cây bút: “Tám năm trước quan hệ của tôi và cô ta mới tốt lên, sao tôi có thể biết quá khứ của cô ta chứ.”
Phó Kình Hiên cụp mắt, cũng không biết có tin hay không. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Qua mấy giây, anh lại ngẩng đầu: “Anh có thể giải thôi miên và hiện tượng Ideomotor cho tôi không?”
“Trước tiên tôi phải biết nhà thôi miên nào làm mới được, bởi vì mỗi người có cách làm khác nhau, nếu tùy tiện phá giải thì rất dễ gây ảnh hưởng đến tinh thần của anh.” Lâm Diệc Hàng buông tay nói.
“Là một người đàn ông có dáng dấp rất đẹp.” Phó Kình Hiên trả lời.
Lâm Diệc Hàng dừng động tác xoay dao lại: “Dáng dấp rất đẹp. .. Có phải là người đàn ông tóc dài, thích mặc quần áo trắng đúng không?”
Phó Kình Hiên nghe vậy thì sắc mặt thay đổi, cắn răng nói ra ba chữ: “Anh biết sao?”
“Là đàn anh của tôi!” Cuối cùng Lâm Diệc Hàng không còn dáng vẻ lười biếng không quan tâm, mà trở nên nghiêm túc.
“Đàn anh của anh?” Phó Kình Hiên nắm chặt tay lại.
Lâm Diệc Hàng ừ một tiếng: “Không sai, rất có thể là đàn anh của tôi, nếu anh †a thôi miên thì tôi không giải được, chỉ có thể giúp anh khống chế một chút.”
“Ngay cả anh cũng không làm được?”
Bình luận facebook