Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 189
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.
“Sao chổi kia không chết bên ngoài đi, còn về đây làm cái gì nữa?” Khuôn mặt Lâm hị vặn vẹo, oán độc nói.
Trương ma ma thấy vẻ mặt này của bà ta, không khỏi cảm thấy sợ hãi, đứng yên một bên không dám lên tiếng.
“Ha ha ha.” Lâm thị bỗng nhiên điên cuống cười một tràng, đôi mắt dần hiện lên tia máu. “Tiện nhân kia trở về cũng tốt, ta sẽ tự mình báo thù cho Ngọc nhi!”
“Phu nhân, đây là đồ Hoàng bán tiên đưa cho ngài.” Trương ma ma nhỏ giọng nói, lấy từ trong ngực ra một cái hộp nhỏ.
Lâm thị nhận lấy cái hộp mở ra, Trương ma ma vô tình nhìn thoáng qua vật trong hộp, chỉ thấy bên trong chỉ có một con cổ trùng màu trắng.
“Phu nhân, Hoàng bán tiên đưa cho ngài cổ trùng là muốn làm gì vậy?” Trương ma ma hiếu kì hỏi.
Lâm thị lạnh lẽo liếc Trương ma ma một cái, Trương ma ma sợ đến mức không dám lên tiếng.
Nhìn chằm chằm cổ trung trong tay, Lâm thị nở một nụ cười quỷ dị. Cổ trung này tên là Phệ Nhân Cốt, chỉ cần chui vào trong cơ thể người, nó sẽ từ từ gặm nhấm nội tạng, đồng thời còn nhả một loại độc khiến da thịt thối rữa, cực kỳ thống khổ. Kể cả bắt mạch chẩn bệnh cũng không thể đoán ra. Bị cổ trùng này hành hạ, thời điểm chết chỉ còn lại một đống thịt vụn, vừa đau đớn lại vừa ghê tởm.
Hồ bán tiên bình sinh chỉ thích nuôi cổ, dưỡng cổ, hành tung bất định, Lâm thị mất rất nhiều công phu mới tìm được tung tích.
Năm đó vì cơ duyên xảo hợp, Lâm thị được gặp Hồ bán tiên, từ trong tay hắn mua được cổ trùng độc nhất. Lâm thị âm thầm khiến cổ trùng kia chui vào trong cơ thể Diệp Đàm, khiến Diệp Đàm bệnh nặng nhiều năm.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.
“Sao chổi kia không chết bên ngoài đi, còn về đây làm cái gì nữa?” Khuôn mặt Lâm hị vặn vẹo, oán độc nói.
Trương ma ma thấy vẻ mặt này của bà ta, không khỏi cảm thấy sợ hãi, đứng yên một bên không dám lên tiếng.
“Ha ha ha.” Lâm thị bỗng nhiên điên cuống cười một tràng, đôi mắt dần hiện lên tia máu. “Tiện nhân kia trở về cũng tốt, ta sẽ tự mình báo thù cho Ngọc nhi!”
“Phu nhân, đây là đồ Hoàng bán tiên đưa cho ngài.” Trương ma ma nhỏ giọng nói, lấy từ trong ngực ra một cái hộp nhỏ.
Lâm thị nhận lấy cái hộp mở ra, Trương ma ma vô tình nhìn thoáng qua vật trong hộp, chỉ thấy bên trong chỉ có một con cổ trùng màu trắng.
“Phu nhân, Hoàng bán tiên đưa cho ngài cổ trùng là muốn làm gì vậy?” Trương ma ma hiếu kì hỏi.
Lâm thị lạnh lẽo liếc Trương ma ma một cái, Trương ma ma sợ đến mức không dám lên tiếng.
Nhìn chằm chằm cổ trung trong tay, Lâm thị nở một nụ cười quỷ dị. Cổ trung này tên là Phệ Nhân Cốt, chỉ cần chui vào trong cơ thể người, nó sẽ từ từ gặm nhấm nội tạng, đồng thời còn nhả một loại độc khiến da thịt thối rữa, cực kỳ thống khổ. Kể cả bắt mạch chẩn bệnh cũng không thể đoán ra. Bị cổ trùng này hành hạ, thời điểm chết chỉ còn lại một đống thịt vụn, vừa đau đớn lại vừa ghê tởm.
Hồ bán tiên bình sinh chỉ thích nuôi cổ, dưỡng cổ, hành tung bất định, Lâm thị mất rất nhiều công phu mới tìm được tung tích.
Năm đó vì cơ duyên xảo hợp, Lâm thị được gặp Hồ bán tiên, từ trong tay hắn mua được cổ trùng độc nhất. Lâm thị âm thầm khiến cổ trùng kia chui vào trong cơ thể Diệp Đàm, khiến Diệp Đàm bệnh nặng nhiều năm.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook