• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê (3 Viewers)

  • Chương 211

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.
Hôm sau, khi Thanh Linh từ ngoài trở về phát hiện trước cửa Diệp phủ có hai chiếc xe ngựa sang trọng quý phái. Nàng đi vào bên trong phủ, hỏi quản gia Thường Quý: “Quản gia, hôm nay trong phủ có khách quý sao?”
Thường Quý nhìn Thanh Linh đột nhiên xuất hiện trước mặt, có hơi chút sững sờ: “Nhị tiểu thư đã về rồi sao?” Ông dừng lại một lúc mới trả lời: “Đông Lăng Trưởng Công chúa và Đại Hoàng tử đến thăm lão gia.”
Cơ Nguyên cũng tới? Nàng đúng là trở lại không phải lúc, ngày đó nàng đánh Cơ Nguyên một quyền, nếu chút nữa lại bị Cơ Nguyên nhận ra không biết hắn có gây phiền toái gì cho nàng hay không?
“Muội là biểu muội Thanh Linh sao?” Một thanh âm cao ngạo âm thầm truyền đến, Thanh Linh nhìn sang thấy Diệp Thiên Minh, bên cạnh ông ta là Cơ Khinh Hoa và Cơ Nguyên.
Diệp Đàm đã đến, hắn đứng sau lưng Diệp Thiên Minh.
Diệp Tự không xuất hiện, hẳn là đang ở trong phòng dưỡng thương.
Bộ binh chịu trách nhiệm trông coi hỏa pháo tân tiến nhưng lại bị trộm mất, Diệp Tự thân là Binh bộ Thị lang, tất nhiên phải chịu trách nhiệm. Có lẽ Diệp Thiên Minh chu toàn bên trong, tội của Diệp Tự mới từ lớn hóa nhỏ, nhưng vẫn phải chịu bốn mươi đại bản.
Mấy chục hèo kia đánh cũng không nhẹ, Thanh Linh nghe nói Diệp Tự bị ăn hèo từ hôm đó đến nay vẫn chưa thể xuống nổi giường.
Thanh Linh nhìn Cơ Khinh Hoa, nữ tử này một thân y phục đỏ tươi, ngũ quan đoan chính xinh đẹp, giữa lông mi có một cỗ anh khí, nàng ta lại có một đôi mắt xếch có vẻ rất khôn khéo.
Thanh Linh đoán nữ tử đứng trước mắt mình này chính là Đông Lăng Trưởng Cơ Khinh Hoa, cũng chính là biểu tỷ của nàng.
Nghe nói vị biểu tỷ này có tài trị quốc, tương đối được Hoàng Đế Đông Lăng nể trọng. Nắm trong tay binh quyền, nghiễm nhiên trở thàn nữ Thân vương quyền cao chức trọng bậc nhất Đông Lăng quốc.
“Thì ra là xú nha đầu ngươi!” Cơ Nguyên vừa nhìn thoáng qua liền nhận ra Thanh Linh, nhớ đến ngày đó bị Thanh Linh một quyền đánh vào mặt, tức giận như muốn xông lên cắn nàng một cái. Nhưng lại ngại Diệp Thiên Minh cùng Cơ Khinh Hoa ở đây nên mới không có hành động nào tiếp theo.
“Đại Hoàng tử đã gặp qua Thanh Linh sao?” Diệp Thiên Minh hỏi.
Cơ Nguyên một lần nữa lại thả ánh mắt trên người Thanh Linh, hắn phát hiện mặc dù biểu muội không phải quá xinh đẹp tuyệt mỹ nhưng lại linh khí bức người, hết sức ưa nhìn. Đôi mắt bồ câu trong trẻo, ánh sáng linh động lưu chuyển, dễ dàng khiến người khác đắm chìm vào đôi mắt nàng.
Cơ Nguyên nhìn chằm chằm Thanh Linh đến nỗi xuất thần, đôi mắt ti hí dần lộ ra bỉ ổi. Thấy hắn không trả lời, Cơ Khinh Hoa lung túng lên tiếng nói: “Bổn Công chúa cùng Hoàng huynh mới tới Hạ thành, hôm nay là ngày đầu tiên nhìn thấy biểu muội.”
“Như vậy sao?.” Diệp Thiên Minh cười nói, hắn nói với Thanh Linh: “Thanh Linh, đây là Đông Lăng Trưởng Công chúa cùng Đại Hoàng tử.”
Thanh Linh tựa như đã hiểu ra, dịu dàng mỉm cười: “Thì ra là Trưởng Công chúa và Đại Hoàng tử.”
“Vòng tay của biểu muội Thanh Linh thật sự rất đặc biệt.” Cơ Khinh Hoa trong lúc lơ đáng dời ánh mắt đến cổ tay nàng, nhìn thấy tín vật đính ước Tần Liễm đưa cho nàng, không khỏi nhìn nhiều hơn.”
“Vậy ư? Thanh Linh cũng cảm thấy rất đặc biệt, đây là một người rất quan trọng đã tặng cho Thanh Linh. Công chúa nếu thích vòng tay này, Thanh Linh ngày sau sẽ tìm một chiếc đặc biệt hơn tặng Công chúa.” Thanh Linh khách khí nói.
“Đa tạ tâm ý của biểu muội, nếu như tặng vòng tay thì không


chuong-138-6-thieu-1548981895.2226.jpg

Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom