Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 253
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.
Câu nói của Hách Liên Dực vừa dứt, phụ cận đồng thời phóng lên đợt pháo hoa cuối cùng, ‘OANH!!’ thanh âm tựa như tiếng sấm, chấn động tới mức tâm mọi người đều run rẩy.
Tiếng pháo trúc lại đua nhau vang lên, tiếng mưa rơi vào mái hiên tựa như gõ tỉnh lòng người.
Sau một hồi kinh ngạc, chúng thần bắt đầu xì xào bàn tán. Năm đó Tần Thừa tướng đúng là đã tìm thấy Ngũ Hoàng tử Hách Liên Thành ở dân gian đưa về cung, Hoàng Thượng đã tự mình kiểm chứng một phen, cuối cùng đã xác nhận dây chính xác là vị Ngũ Hoàng tử mất tích năm đó.
Hách Liên Thành không phải Hoàng tử chân chính, hình như không có khả năng?
“Trò đùa của Vinh Vương hơi lớn rồi đấy.” Tần Liễm vẫn cứ vân đạm phong khinh tựa như hoàn toàn không để lời nói của Hách Liên Dực vào trong lòng.
Thái tử bên kia lại tức giận đến mức không nói nổi, hắn mạnh mẽ nâng tay chỉ Hách Liên Dực: “Hách Liên Dực, ngươi mưu sát Phụ Hoàng, vu oan trung lương, ngươi mới là kẻ đáng chết vạn lần!”
Hắn lại giận dữ chỉ vị Thủ lĩnh Cấm Vệ quân mới nhậm chức tên Tô Hổ: “Tô Hổ, ngươi thu được chỗ tốt gì từ Vinh Vương? Ai cho ngươi lá gan vây công bản Thái tử?”
Hách Liên Dực phất tay áo nói: “Hừ, ngươi phạm tội lớn ngập trời, lại còn dám kiêu căng lớn lối đến vậy.”
“Đủ rồi, đều câm miệng lại cho bản vương!” Lão Hoàng thúc tức giận quát: “Hoàng Thượng vừa mới bị thương, hiện tại tình huống không rõ, các ngươi thân là nhi tử lại dám thanh thản ở đây mà ầm
Click vào đây để xem tiếp nếu không thấy ảnh
Tập tin gởi kèm:
Chú thích: Noãn lô
tải xuống (7).jpg [ 8.17 KiB | Đã xem 102 lần ] tải xuống (7).jpg [ 8.17 KiB | Đã xem 102 lần ]
Chú thích: Ngọc bội long văn
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.
Câu nói của Hách Liên Dực vừa dứt, phụ cận đồng thời phóng lên đợt pháo hoa cuối cùng, ‘OANH!!’ thanh âm tựa như tiếng sấm, chấn động tới mức tâm mọi người đều run rẩy.
Tiếng pháo trúc lại đua nhau vang lên, tiếng mưa rơi vào mái hiên tựa như gõ tỉnh lòng người.
Sau một hồi kinh ngạc, chúng thần bắt đầu xì xào bàn tán. Năm đó Tần Thừa tướng đúng là đã tìm thấy Ngũ Hoàng tử Hách Liên Thành ở dân gian đưa về cung, Hoàng Thượng đã tự mình kiểm chứng một phen, cuối cùng đã xác nhận dây chính xác là vị Ngũ Hoàng tử mất tích năm đó.
Hách Liên Thành không phải Hoàng tử chân chính, hình như không có khả năng?
“Trò đùa của Vinh Vương hơi lớn rồi đấy.” Tần Liễm vẫn cứ vân đạm phong khinh tựa như hoàn toàn không để lời nói của Hách Liên Dực vào trong lòng.
Thái tử bên kia lại tức giận đến mức không nói nổi, hắn mạnh mẽ nâng tay chỉ Hách Liên Dực: “Hách Liên Dực, ngươi mưu sát Phụ Hoàng, vu oan trung lương, ngươi mới là kẻ đáng chết vạn lần!”
Hắn lại giận dữ chỉ vị Thủ lĩnh Cấm Vệ quân mới nhậm chức tên Tô Hổ: “Tô Hổ, ngươi thu được chỗ tốt gì từ Vinh Vương? Ai cho ngươi lá gan vây công bản Thái tử?”
Hách Liên Dực phất tay áo nói: “Hừ, ngươi phạm tội lớn ngập trời, lại còn dám kiêu căng lớn lối đến vậy.”
“Đủ rồi, đều câm miệng lại cho bản vương!” Lão Hoàng thúc tức giận quát: “Hoàng Thượng vừa mới bị thương, hiện tại tình huống không rõ, các ngươi thân là nhi tử lại dám thanh thản ở đây mà ầm
Click vào đây để xem tiếp nếu không thấy ảnh
Tập tin gởi kèm:
Chú thích: Noãn lô
tải xuống (7).jpg [ 8.17 KiB | Đã xem 102 lần ] tải xuống (7).jpg [ 8.17 KiB | Đã xem 102 lần ]
Chú thích: Ngọc bội long văn
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook