Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 32
Khi Liễu Uyển Nhi sắp sếp xong đồ trong túi chuẩn bị ra cửa lại phát hiện Vu Thiểu Đình vẫn còn trong nhà.
“Anh Thiểu Đình,anh hôm nay không cần đi làm sao?”
“Anh hôm nay nghỉ ngơi.” Vu Thiểu Đình cũng rất kỳ quái,sáng nay cấp trên ma quỷ Tô Lực Hằng bỗng nhiên nổi lòng tốt nói cho hắn nghỉ ngơi một ngày.
“Thật tốt quá,chú rốt cục có lòng tốt.” Liễu Uyển Nhi vui vẻ cực kỳ.
“Nói ta gì đấy?” Tô Lực Hằng xuất hiện làm Liễu Uyển Nhi co lại cổ,tiêu rồi bị nghe được rồi.
“Chào!Chú.”
“Ta luôn rất có lương tâm,Thiểu Đình gần đây cực khổ nên để hắn nghỉ ngơi một ngày vậy.” Lời của hắn làm cho Liễu Uyển Nhi liên tiếp gật đầu,Tô Lực Hằng lại nói”Tất nhiên biết Thiểu Đình của cháu cực khổ,có phải cháu không nên bắt hắn phụ đạo Anh ngữ cho mình phải không?”
“Đại ca,không sao,dùng chút thời gian phụ đạo Tiểu Tiểu làm gì cực khổ .” Thiểu Đình lập tức nói,hắn không muốn mất đi cơ hội khó được này.
“Tiểu Tiểu,em cứ nói đi?” Tô Lực Hằng chuyển sang hỏi Liễu Uyển Nhi.
Mặc dù rất muốn anh Thiểu Đình tiếp tục phụ đạo mình,nhưng nghĩ đến hắn gần đây cực khổ Liễu Uyển Nhi vẫn quyết định: “Anh Thiểu Đình,để em tự mình học cũng được.”
Vu Thiểu Đình còn muốn nói thê nhưng lời còn chưa ra khỏi miệng đã bị Tô Lực Hằng cắt đứt: “Vậy thì cứ như vậy đi,sau này về chuyện học của Tiểu Tiểu có gì khó khăn để ta chịu cực một chút dạy kèm.”
Dứt lời liền kéo tay Liễu Uyển Nhi đi ra khỏi phòng khách.
Nhìn bóng lưng bọn họ rời đi Vu Thiểu Đình có chút mất mát.
Liễu Uyển Nhi cảm thấy Tô Lực Hằng gần đây trở nên rất tốt,không bắt Vu Thiểu Đình làm việc cực nhọc,khi luyện bắn cũng không đánh tay cô,còn thường xuyên hỏi thăm tình trạng cô ở trường,buổi tối mỗi ngày đều dạy kèm cô,mỗi khi cô làm sai hắn không cảm thấy phiền ngược lại còn giảng giải thêm một lần.
Chỉ là như vậy Liễu Uyển Nhi phát hiện cô không có thời gian gặp mặt Vu Thiểu Đình,hơn một tuần lễ qua bọn họ ít chạm mặt cũng rất ít nói chuyện,trừ sáng sớm nói mấy câu hỏi thăm đơn giản.
Vốn định đi tìm hắn nhưng chú nói,anh Thiểu Đình ban ngày làm việc quá cực khổ không nên ảnh hưởng hắn nghỉ ngơi,nghĩ kỹ cô đành không thể làm gì khác hơn bỏ qua.
Nhớ nhung làm Liễu Uyển Nhi lăn qua lộn lại trên giường,khó có thể ngủ.
Bỗng nhiên vang lên tiếng gõ cửa.
“Tiểu Tiểu,em đã ngủ chưa?”
Là anh Thiểu Đình,Liễu Uyển Nhi nhanh chân chạy xuống giường.
Cửa vừa mở ra,chạm mặt chính là một cái ôm vững chắc.
Trải qua một hồi Vu Thiểu Đình mới buông ra Liễu Uyển Nhi.
“Anh Thiểu Đình,tại sao anh đến tìm em?” Dựa vào giữa ngực Vu Thiểu Đình,Liễu Uyển Nhi dịu giọng hỏi.
Phải làm sao nói cho cô biết đây? Nhớ tới nhiệm vụ vừa rồi Tô Lực Hằng giao cho hắn,qua hai ngày nữa hắn sẽ phải đi Châu tam giác,chuyến đi này mất mười ngày hoặc nửa tháng,hay lâu hơn,hay vĩnh viễn cũng không về được.
Bọn chủ mưu hai lần tấn công bọn họ đã tra được,quả nhiên là có liên quan đến Thích lão đầu ở Châu tam giác,con trai Thích lão đầu _Thích Vĩnh Thịnh chính là người trực tiếp sắp đặt.
Thích lão đầu là nguyên lão Lưu Xuyên Đường cùng tiền nhiệm Đường chủ là anh em kết bái sống chết,tiền đường chủ đã thoái lui,Thích Vĩnh Thịnh từng nghĩ dựa vào thế lực cha hắn sẽ tiếp nhận được vị trí Đường chủ,nhưng cuối cùng tiền đường chủ vẫn đem vị trí truyền cho người mới trong bang Tô Lực Hằng,còn Thích Vĩnh Thịnh chỉ lấy được chức Phó đường chủ.
Thấy vậy người Thích gia liền đem thế lực dời đi,ở trong Lưu Xuyên Đường chỉ còn lại mỗi Thích Vĩnh Thịnh vẫn đảm nhiệm chức Phó đường chủ.
Đang lúc tất cả mọi người cảm thấy bọn họ sẽ không tranh cãi nữa,không nghĩ tới Thích Vĩnh Thịnh lại bày mưu ám sát Tô Lực Hằng hiện giữ chứ Đường chủ,bây giờ nhìn lại bọn họ lúc trước luôn hành động trong bóng tối.
Mà nhiệm vụ lần này đi châu tam giác của Vu Thiểu Đình chính là đả kích thế lực của Thích gia,dụ bọn họ chú ý,tiếp theo phối hợp bên Singapore hành động quét sạch.
“Anh Thiểu Đình,anh hôm nay không cần đi làm sao?”
“Anh hôm nay nghỉ ngơi.” Vu Thiểu Đình cũng rất kỳ quái,sáng nay cấp trên ma quỷ Tô Lực Hằng bỗng nhiên nổi lòng tốt nói cho hắn nghỉ ngơi một ngày.
“Thật tốt quá,chú rốt cục có lòng tốt.” Liễu Uyển Nhi vui vẻ cực kỳ.
“Nói ta gì đấy?” Tô Lực Hằng xuất hiện làm Liễu Uyển Nhi co lại cổ,tiêu rồi bị nghe được rồi.
“Chào!Chú.”
“Ta luôn rất có lương tâm,Thiểu Đình gần đây cực khổ nên để hắn nghỉ ngơi một ngày vậy.” Lời của hắn làm cho Liễu Uyển Nhi liên tiếp gật đầu,Tô Lực Hằng lại nói”Tất nhiên biết Thiểu Đình của cháu cực khổ,có phải cháu không nên bắt hắn phụ đạo Anh ngữ cho mình phải không?”
“Đại ca,không sao,dùng chút thời gian phụ đạo Tiểu Tiểu làm gì cực khổ .” Thiểu Đình lập tức nói,hắn không muốn mất đi cơ hội khó được này.
“Tiểu Tiểu,em cứ nói đi?” Tô Lực Hằng chuyển sang hỏi Liễu Uyển Nhi.
Mặc dù rất muốn anh Thiểu Đình tiếp tục phụ đạo mình,nhưng nghĩ đến hắn gần đây cực khổ Liễu Uyển Nhi vẫn quyết định: “Anh Thiểu Đình,để em tự mình học cũng được.”
Vu Thiểu Đình còn muốn nói thê nhưng lời còn chưa ra khỏi miệng đã bị Tô Lực Hằng cắt đứt: “Vậy thì cứ như vậy đi,sau này về chuyện học của Tiểu Tiểu có gì khó khăn để ta chịu cực một chút dạy kèm.”
Dứt lời liền kéo tay Liễu Uyển Nhi đi ra khỏi phòng khách.
Nhìn bóng lưng bọn họ rời đi Vu Thiểu Đình có chút mất mát.
Liễu Uyển Nhi cảm thấy Tô Lực Hằng gần đây trở nên rất tốt,không bắt Vu Thiểu Đình làm việc cực nhọc,khi luyện bắn cũng không đánh tay cô,còn thường xuyên hỏi thăm tình trạng cô ở trường,buổi tối mỗi ngày đều dạy kèm cô,mỗi khi cô làm sai hắn không cảm thấy phiền ngược lại còn giảng giải thêm một lần.
Chỉ là như vậy Liễu Uyển Nhi phát hiện cô không có thời gian gặp mặt Vu Thiểu Đình,hơn một tuần lễ qua bọn họ ít chạm mặt cũng rất ít nói chuyện,trừ sáng sớm nói mấy câu hỏi thăm đơn giản.
Vốn định đi tìm hắn nhưng chú nói,anh Thiểu Đình ban ngày làm việc quá cực khổ không nên ảnh hưởng hắn nghỉ ngơi,nghĩ kỹ cô đành không thể làm gì khác hơn bỏ qua.
Nhớ nhung làm Liễu Uyển Nhi lăn qua lộn lại trên giường,khó có thể ngủ.
Bỗng nhiên vang lên tiếng gõ cửa.
“Tiểu Tiểu,em đã ngủ chưa?”
Là anh Thiểu Đình,Liễu Uyển Nhi nhanh chân chạy xuống giường.
Cửa vừa mở ra,chạm mặt chính là một cái ôm vững chắc.
Trải qua một hồi Vu Thiểu Đình mới buông ra Liễu Uyển Nhi.
“Anh Thiểu Đình,tại sao anh đến tìm em?” Dựa vào giữa ngực Vu Thiểu Đình,Liễu Uyển Nhi dịu giọng hỏi.
Phải làm sao nói cho cô biết đây? Nhớ tới nhiệm vụ vừa rồi Tô Lực Hằng giao cho hắn,qua hai ngày nữa hắn sẽ phải đi Châu tam giác,chuyến đi này mất mười ngày hoặc nửa tháng,hay lâu hơn,hay vĩnh viễn cũng không về được.
Bọn chủ mưu hai lần tấn công bọn họ đã tra được,quả nhiên là có liên quan đến Thích lão đầu ở Châu tam giác,con trai Thích lão đầu _Thích Vĩnh Thịnh chính là người trực tiếp sắp đặt.
Thích lão đầu là nguyên lão Lưu Xuyên Đường cùng tiền nhiệm Đường chủ là anh em kết bái sống chết,tiền đường chủ đã thoái lui,Thích Vĩnh Thịnh từng nghĩ dựa vào thế lực cha hắn sẽ tiếp nhận được vị trí Đường chủ,nhưng cuối cùng tiền đường chủ vẫn đem vị trí truyền cho người mới trong bang Tô Lực Hằng,còn Thích Vĩnh Thịnh chỉ lấy được chức Phó đường chủ.
Thấy vậy người Thích gia liền đem thế lực dời đi,ở trong Lưu Xuyên Đường chỉ còn lại mỗi Thích Vĩnh Thịnh vẫn đảm nhiệm chức Phó đường chủ.
Đang lúc tất cả mọi người cảm thấy bọn họ sẽ không tranh cãi nữa,không nghĩ tới Thích Vĩnh Thịnh lại bày mưu ám sát Tô Lực Hằng hiện giữ chứ Đường chủ,bây giờ nhìn lại bọn họ lúc trước luôn hành động trong bóng tối.
Mà nhiệm vụ lần này đi châu tam giác của Vu Thiểu Đình chính là đả kích thế lực của Thích gia,dụ bọn họ chú ý,tiếp theo phối hợp bên Singapore hành động quét sạch.
Bình luận facebook