Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-221
Chương 221: Xin hãy giúp tôi
Editor: Waveliterature Vietnam
Trên hành lang, một nhóm người giúp việc vẫn đang đợi anh, hôm nay anh có việc quan trọng cần làm, không thể ở cùng Lam Thiên Vũ.
"Triệu Quân, cậu ở lại bảo vệ Thiên Vũ, ngoài Donna và bác sĩ Hoa, không ai được vào căn phòng này." Dạ Diễm ra lệnh cho Triệu Quân.
"Vâng, thưa chủ nhân." Triệu Quân cung kính nghe lệnh.
Dạ Diễm lạnh lùng liếc mắt qua Tư Cầm, như là một lời cảnh cáo, Tư Cầm sợ hãi cúi đầu, quay về phòng mình, không dám nhìn ra, Dạ Diễm nói với Triệu Quân xong cùng một nhóm người rời đi.
.......
Khi Lam Thiên Vũ tỉnh lại, đã là nửa đêm, cô ngủ một ngày liền, Donna vui mừng nói: "Lam tiểu thư, cuối cùng cô cũng tỉnh rồi, đúng lúc, tôi vừa nấu xong nồi cháo rất ngon."
Donna dùng gối đỡ Lam Thiên Vũ ngồi dậy, để cô ngồi ở đầu giường, sau đó cho cô ấy ăn cháo, Lam Thiên Vũ không từ chối, ngoan ngoãn ăn cháo, cô thực sự rất đói, một lúc ăn hết luôn cả bát cháo.
Donna lấy khăn giấy lau miệng cho cô, tủm tỉm cười nói: "Lam tiểu thư, nói với cô một tin tốt, tình trạng của Kiều tiểu thư đã chuyển biến tốt hơn, sẽ được chăm sóc chu đáo để chuẩn bị phẫu thuật."
"Thật sao? Mau đỡ tôi xuống, tôi muốn gặp cô ấy." Lam Thiên Vũ cố gắng gượng dậy.
"Cô đừng di chuyển, chai thuốc này sẽ nhanh chóng hết thôi, chờ truyền xong rồi tôi cùng cô đi xuống." Donna vui vẻ lấy rút gối ra, để cho cô ngủ thoải mái một lúc.
"Dạ Diễm không ở nhà hả?" Lam Thiên Vũ nhẹ nhàng hỏi.
Donna thấy Lam Thiên Vũ hỏi Dạ Diễm, sắc mặt trở nên vui mừng, vội vàng nói: "Cậu chủ đang đi ra ngoài làm việc, còn chưa về nữa, nếu cô muốn tìm cậu ấy, thì tôi lập tức bảo Triệu Quân gọi điện thọai."
"Đợi đã." Lam Thiên Vũ nhanh chóng giữ Donna lại, nghiêm túc hỏi, "Dì Donna, bà có thể giúp tôi được không?"
"Lam tiểu thư, cô, cô muốn......Tôi giúp cô chạy trốn hả?" Donna sợ hãi nhìn Lam Thiên Vũ.
"Không, tôi biết Dạ Diễm tàn nhẫn vô tình, nếu bà giúp tôi chạy đi, anh ta nhất định sẽ không bỏ qua cho bà, chỉ cần bà giúp tôi gọi một cuộc điện thoại, tôi sẽ tìm một người bạn đến để đưa Kiều Tinh đi, việc này, bà có thể làm được." Lam Thiên Vũ hy vọng nhìn Donna, buồn bã cầu xin, "Tôi xin bà, Dì Donna, Dạ Diễm là một kẻ điên, tôi sợ anh ta sẽ làm hại đến Kiều Tinh."
Donna cau mày, nghiêm nghị nói: "Lam tiểu thư, tôi biết rằng lần này cậu chủ đã làm cô đau lòng, nhưng tôi tin rằng cậu ấy yêu cô, chuyện hôm qua chắc chắn là hiểu nhầm....."
"Dì Donna, bà đừng khuyên tôi nữa, tôi không muốn nghe gì cả, Dạ Diễm vốn là người không có đạo đức, không có gì ngạc nhiên khi anh ta làm những việc này, tôi không muốn nhắc lại việc này nữa, nói chung là, tôi không muốn ở lại đây giây phút nào nữa, bà có thể giúp tôi không?"
Donna thở dài một hơi, nghiêm nghị nói: "Lam tiểu thư, thật ra cô không hiểu rõ về cậu chủ, cậu ấy không giống như cô nghĩ đâu, tôi ở với cậu ấy lâu như vậy, tôi biết rất rõ, trước giờ cậu ấy chưa quan tâm ai chân thành, đến khi cô xuất hiện, cậu ấy mới thay đổi như vậy."
Tôi chưa bao giờ thấy cậu chủ quan tâm đến ai như vậy, chỉ có cô mới có thể, làm cho cậu ấy mất kiểm soát như vậy, làm cho cậu ấy đi ngược lại đạo lý, và chỉ có cô, có thể làm cho cậu ấy mỉm cười, để cho con tim cậu ấy bình an.
Cô biết không? Sau khi cô sẩy thai, cậu ấy tự nhốt mình trong phòng ba ngày, không ăn không uống cũng không ngủ, giống như người điên.
Mấy hôm nay, thời gian ngủ của cậu ấy chỉ có vài tiếng, cũng không ăn qua một bữa cơm, ngày nào cũng uống rượu để giải tỏa nỗi buồn, cậu ấy có vấn đề về dạ dày, nhưng không nói ra cho người khác biết.
Cô không thể biết rằng cậu chủ có rất nhiều áp lực, nhưng cậu ấy không bao giờ thể hiện trước mặt cô dù là nhỏ nhất, cậu ấy thực sự quan tâm đến cô, tôi nghĩ rằng trong lòng cô cũng có cậu ấy, chỉ là hai người tính tính đều ngang ngược, tôi hi vọng cô thông cảm một chút, đứng ở vị trí của cậu ấy mà suy nghĩ lại."
Editor: Waveliterature Vietnam
Trên hành lang, một nhóm người giúp việc vẫn đang đợi anh, hôm nay anh có việc quan trọng cần làm, không thể ở cùng Lam Thiên Vũ.
"Triệu Quân, cậu ở lại bảo vệ Thiên Vũ, ngoài Donna và bác sĩ Hoa, không ai được vào căn phòng này." Dạ Diễm ra lệnh cho Triệu Quân.
"Vâng, thưa chủ nhân." Triệu Quân cung kính nghe lệnh.
Dạ Diễm lạnh lùng liếc mắt qua Tư Cầm, như là một lời cảnh cáo, Tư Cầm sợ hãi cúi đầu, quay về phòng mình, không dám nhìn ra, Dạ Diễm nói với Triệu Quân xong cùng một nhóm người rời đi.
.......
Khi Lam Thiên Vũ tỉnh lại, đã là nửa đêm, cô ngủ một ngày liền, Donna vui mừng nói: "Lam tiểu thư, cuối cùng cô cũng tỉnh rồi, đúng lúc, tôi vừa nấu xong nồi cháo rất ngon."
Donna dùng gối đỡ Lam Thiên Vũ ngồi dậy, để cô ngồi ở đầu giường, sau đó cho cô ấy ăn cháo, Lam Thiên Vũ không từ chối, ngoan ngoãn ăn cháo, cô thực sự rất đói, một lúc ăn hết luôn cả bát cháo.
Donna lấy khăn giấy lau miệng cho cô, tủm tỉm cười nói: "Lam tiểu thư, nói với cô một tin tốt, tình trạng của Kiều tiểu thư đã chuyển biến tốt hơn, sẽ được chăm sóc chu đáo để chuẩn bị phẫu thuật."
"Thật sao? Mau đỡ tôi xuống, tôi muốn gặp cô ấy." Lam Thiên Vũ cố gắng gượng dậy.
"Cô đừng di chuyển, chai thuốc này sẽ nhanh chóng hết thôi, chờ truyền xong rồi tôi cùng cô đi xuống." Donna vui vẻ lấy rút gối ra, để cho cô ngủ thoải mái một lúc.
"Dạ Diễm không ở nhà hả?" Lam Thiên Vũ nhẹ nhàng hỏi.
Donna thấy Lam Thiên Vũ hỏi Dạ Diễm, sắc mặt trở nên vui mừng, vội vàng nói: "Cậu chủ đang đi ra ngoài làm việc, còn chưa về nữa, nếu cô muốn tìm cậu ấy, thì tôi lập tức bảo Triệu Quân gọi điện thọai."
"Đợi đã." Lam Thiên Vũ nhanh chóng giữ Donna lại, nghiêm túc hỏi, "Dì Donna, bà có thể giúp tôi được không?"
"Lam tiểu thư, cô, cô muốn......Tôi giúp cô chạy trốn hả?" Donna sợ hãi nhìn Lam Thiên Vũ.
"Không, tôi biết Dạ Diễm tàn nhẫn vô tình, nếu bà giúp tôi chạy đi, anh ta nhất định sẽ không bỏ qua cho bà, chỉ cần bà giúp tôi gọi một cuộc điện thoại, tôi sẽ tìm một người bạn đến để đưa Kiều Tinh đi, việc này, bà có thể làm được." Lam Thiên Vũ hy vọng nhìn Donna, buồn bã cầu xin, "Tôi xin bà, Dì Donna, Dạ Diễm là một kẻ điên, tôi sợ anh ta sẽ làm hại đến Kiều Tinh."
Donna cau mày, nghiêm nghị nói: "Lam tiểu thư, tôi biết rằng lần này cậu chủ đã làm cô đau lòng, nhưng tôi tin rằng cậu ấy yêu cô, chuyện hôm qua chắc chắn là hiểu nhầm....."
"Dì Donna, bà đừng khuyên tôi nữa, tôi không muốn nghe gì cả, Dạ Diễm vốn là người không có đạo đức, không có gì ngạc nhiên khi anh ta làm những việc này, tôi không muốn nhắc lại việc này nữa, nói chung là, tôi không muốn ở lại đây giây phút nào nữa, bà có thể giúp tôi không?"
Donna thở dài một hơi, nghiêm nghị nói: "Lam tiểu thư, thật ra cô không hiểu rõ về cậu chủ, cậu ấy không giống như cô nghĩ đâu, tôi ở với cậu ấy lâu như vậy, tôi biết rất rõ, trước giờ cậu ấy chưa quan tâm ai chân thành, đến khi cô xuất hiện, cậu ấy mới thay đổi như vậy."
Tôi chưa bao giờ thấy cậu chủ quan tâm đến ai như vậy, chỉ có cô mới có thể, làm cho cậu ấy mất kiểm soát như vậy, làm cho cậu ấy đi ngược lại đạo lý, và chỉ có cô, có thể làm cho cậu ấy mỉm cười, để cho con tim cậu ấy bình an.
Cô biết không? Sau khi cô sẩy thai, cậu ấy tự nhốt mình trong phòng ba ngày, không ăn không uống cũng không ngủ, giống như người điên.
Mấy hôm nay, thời gian ngủ của cậu ấy chỉ có vài tiếng, cũng không ăn qua một bữa cơm, ngày nào cũng uống rượu để giải tỏa nỗi buồn, cậu ấy có vấn đề về dạ dày, nhưng không nói ra cho người khác biết.
Cô không thể biết rằng cậu chủ có rất nhiều áp lực, nhưng cậu ấy không bao giờ thể hiện trước mặt cô dù là nhỏ nhất, cậu ấy thực sự quan tâm đến cô, tôi nghĩ rằng trong lòng cô cũng có cậu ấy, chỉ là hai người tính tính đều ngang ngược, tôi hi vọng cô thông cảm một chút, đứng ở vị trí của cậu ấy mà suy nghĩ lại."