Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 289: Bắt đầu nghi ngờ 7
Editor:Waveliterature Vietnam
"Anh ấy để Ti Tuệ chuẩn bị chuyên cơ, ba ngày nữa đi."
"Tốt quá, tớ rất mong chờ." Thẩm Hân vô cùng hưng phấn, tuy sắc mặt còn tái nhợt, nhưng cô ta đã cười toe toét.
"Thẩm Hân, thời gian có phải quá mau hay không? Bác sĩ nói não cậu bị chấn động nhỏ, lỡ như xảy ra chuyện gì thì sao?" Lam Thiên Vũ vẫn có chút lo lắng.
"Không có chuyện gì, cơ thể tớ trước giờ đều tốt lắm, vết thương nhỏ ấy không là gì." Thẩm Hân vội vàng nói, "Hơn nữa không phải Tiêu Hàn chuẩn bị chuyên cơ sao? Chúng ta không phải ngồi khoang phổ thông, một chút cũng không ảnh hưởng đến bệnh tình của tớ, Thiên Vũ, coi như vì tớ, đừng từ chối nữa, tớ thật sự rất muốn đi Maldives mà."
"Em xem, Thẩm Hân cũng muốn đi đến vậy, em còn muốn từ chối sao?" Tiêu Hàn đi đến.
"Được rồi." Lam Thiên Vũ bất đắc dĩ gật đầu, "Thẩm Hân, cậu vừa tỉnh, không được nói nhiều, nghỉ ngơi cho tốt."
"Ừm."
**
Bữa tối vẫn phong phú như cũ, Tiêu Hàn săn sóc tỉ mỉ, gắp rau cho Lam Thiên Vũ, Lam Thiên Vũ không muốn ăn uống, tùy tiện ăn vài miếng, để lại đồ ăn xuống: "Tiêu Hàn, anh ăn từ từ, em về phòng nghỉ ngơi."
"Sớm vậy? Anh đang định mời em đi xem phim." Tiêu Hàn cười nhìn cô.
"Hôm nay xảy ra chuyện này, em không có tâm trạng xem phim." Lam Thiên Vũ oán trách nói, "Em mệt quá, về phòng nghỉ ngơi trước, ngủ ngon."
"Ngủ ngon."
......
Lam Thiên Vũ về phòng, chuẩn bị mở máy tính bảng lên mạng, liên hệ với Lãnh Nhược Băng, lại phát hiện không thấy máy tính, tìm một hồi lâu không thấy, cô đành phải mở cửa ra hỏi giúp việc: "Ipad của tôi đâu?"
"Cô Lam, thật xin lỗi, hôm nay lúc quét dọn vệ sinh tôi không cẩn thận làm hỏng ipad của cô." Nữ giúp việc xấu hổ nói.
"Sao lại không cẩn thận thế?" Tiêu Hàn nghiêm túc khiển trách.
"Thật xin lỗi, thật xin lỗi......." Nữ giúp việc thấp thỏm lo âu cúi đầu.
"Không sao, một chút việc nhỏ, không cần trách cô ấy." Lam Thiên Vũ nói đỡ cho nữ giúp việc, "Tiêu Hàn, anh cho em mượn ipad dùng một chút nhé?"
"Không vấn đề, đến phòng anh." Tiêu Hàn mập mờ kéo tay cô.
"Anh lấy ra cho em." Lam Thiên Vũ rút tay ra, mỗi ngày cô đều cẩn thận tránh chung đụng với Tiêu Hàn đều vì lo anh ta động tình làm ra hành động thân mật gì với cô.
"Anh mang đến phòng em." Tiêu Hàn tà ác cười xấu xa.
"Anh thật đáng ghét, thôi quên đi."
Lam Thiên Vũ trợn trắng mắt, căm giận trở về phòng, lấy quần áo đi tắm rửa.
Nhớ lại mọi chuyện xảy ra hôm nay, đến bây giờ cô vẫn cảm thấy phiền não, đồng thời cô cũng thấy có một số việc giống như rất trùng hợp, Lãnh Nhược Băng vừa chuẩn bị nói chuyện Dạ Diễm cho cô, Ti Tuệ liền xông vào, Thẩm Hân lại còn bị thương, sau đó điện thoại cũng rơi, bây giờ ipad cũng bị hỏng.
Mọi chuyện như cố tình ngăn cô biết tin tức của Dạ Diễm, chẳng lẽ Dạ Diễm xảy ra chuyện gì???
Nghĩ đến đây tim Lam Thiên Vũ chợt nhói lên, một cảm giác đau đớn mãnh liệt truyền đến......
Thời gian trước Dạ Diễm còn xuất hiện trên tin tức tài chính và kinh tế, nhưng hơn nửa tháng nay cô như chưa từng nghe tin tức gì về anh, anh sẽ không thật sự xảy ra chuyện chứ??
Ngày chia tay đó, anh hơi là lạ, một người ngang ngạnh cố chấp đột nhiên trở nên vòng vo, nhân từ thả cho cô tự do, trước khi đi còn lưu luyến, không phải anh giấu chuyện gì chứ?
"Anh ấy để Ti Tuệ chuẩn bị chuyên cơ, ba ngày nữa đi."
"Tốt quá, tớ rất mong chờ." Thẩm Hân vô cùng hưng phấn, tuy sắc mặt còn tái nhợt, nhưng cô ta đã cười toe toét.
"Thẩm Hân, thời gian có phải quá mau hay không? Bác sĩ nói não cậu bị chấn động nhỏ, lỡ như xảy ra chuyện gì thì sao?" Lam Thiên Vũ vẫn có chút lo lắng.
"Không có chuyện gì, cơ thể tớ trước giờ đều tốt lắm, vết thương nhỏ ấy không là gì." Thẩm Hân vội vàng nói, "Hơn nữa không phải Tiêu Hàn chuẩn bị chuyên cơ sao? Chúng ta không phải ngồi khoang phổ thông, một chút cũng không ảnh hưởng đến bệnh tình của tớ, Thiên Vũ, coi như vì tớ, đừng từ chối nữa, tớ thật sự rất muốn đi Maldives mà."
"Em xem, Thẩm Hân cũng muốn đi đến vậy, em còn muốn từ chối sao?" Tiêu Hàn đi đến.
"Được rồi." Lam Thiên Vũ bất đắc dĩ gật đầu, "Thẩm Hân, cậu vừa tỉnh, không được nói nhiều, nghỉ ngơi cho tốt."
"Ừm."
**
Bữa tối vẫn phong phú như cũ, Tiêu Hàn săn sóc tỉ mỉ, gắp rau cho Lam Thiên Vũ, Lam Thiên Vũ không muốn ăn uống, tùy tiện ăn vài miếng, để lại đồ ăn xuống: "Tiêu Hàn, anh ăn từ từ, em về phòng nghỉ ngơi."
"Sớm vậy? Anh đang định mời em đi xem phim." Tiêu Hàn cười nhìn cô.
"Hôm nay xảy ra chuyện này, em không có tâm trạng xem phim." Lam Thiên Vũ oán trách nói, "Em mệt quá, về phòng nghỉ ngơi trước, ngủ ngon."
"Ngủ ngon."
......
Lam Thiên Vũ về phòng, chuẩn bị mở máy tính bảng lên mạng, liên hệ với Lãnh Nhược Băng, lại phát hiện không thấy máy tính, tìm một hồi lâu không thấy, cô đành phải mở cửa ra hỏi giúp việc: "Ipad của tôi đâu?"
"Cô Lam, thật xin lỗi, hôm nay lúc quét dọn vệ sinh tôi không cẩn thận làm hỏng ipad của cô." Nữ giúp việc xấu hổ nói.
"Sao lại không cẩn thận thế?" Tiêu Hàn nghiêm túc khiển trách.
"Thật xin lỗi, thật xin lỗi......." Nữ giúp việc thấp thỏm lo âu cúi đầu.
"Không sao, một chút việc nhỏ, không cần trách cô ấy." Lam Thiên Vũ nói đỡ cho nữ giúp việc, "Tiêu Hàn, anh cho em mượn ipad dùng một chút nhé?"
"Không vấn đề, đến phòng anh." Tiêu Hàn mập mờ kéo tay cô.
"Anh lấy ra cho em." Lam Thiên Vũ rút tay ra, mỗi ngày cô đều cẩn thận tránh chung đụng với Tiêu Hàn đều vì lo anh ta động tình làm ra hành động thân mật gì với cô.
"Anh mang đến phòng em." Tiêu Hàn tà ác cười xấu xa.
"Anh thật đáng ghét, thôi quên đi."
Lam Thiên Vũ trợn trắng mắt, căm giận trở về phòng, lấy quần áo đi tắm rửa.
Nhớ lại mọi chuyện xảy ra hôm nay, đến bây giờ cô vẫn cảm thấy phiền não, đồng thời cô cũng thấy có một số việc giống như rất trùng hợp, Lãnh Nhược Băng vừa chuẩn bị nói chuyện Dạ Diễm cho cô, Ti Tuệ liền xông vào, Thẩm Hân lại còn bị thương, sau đó điện thoại cũng rơi, bây giờ ipad cũng bị hỏng.
Mọi chuyện như cố tình ngăn cô biết tin tức của Dạ Diễm, chẳng lẽ Dạ Diễm xảy ra chuyện gì???
Nghĩ đến đây tim Lam Thiên Vũ chợt nhói lên, một cảm giác đau đớn mãnh liệt truyền đến......
Thời gian trước Dạ Diễm còn xuất hiện trên tin tức tài chính và kinh tế, nhưng hơn nửa tháng nay cô như chưa từng nghe tin tức gì về anh, anh sẽ không thật sự xảy ra chuyện chứ??
Ngày chia tay đó, anh hơi là lạ, một người ngang ngạnh cố chấp đột nhiên trở nên vòng vo, nhân từ thả cho cô tự do, trước khi đi còn lưu luyến, không phải anh giấu chuyện gì chứ?