Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 43
Chương 43
Tịch Nhan hờn dỗi quay lưng đi chỗ khác không thèm nói chuyện với Mộ Cố Trì.
“Thôi mà có sao đâu, anh hôn em là chuyện bình thường thôi.”
Anh dỗ dành, đầu cô như nổ tung thả đầy khói mặt cứ nóng bừng lên trông hết sức là đáng yêu. Anh tự hỏi tại sao anh lại có một người vợ đáng yêu như thế cơ chứ.
“Đáng yêu quá.”
Đang ngồi ngắm Tịch Nhan thì anh chợt nhận ra đã đến bữa tiệc. Trước cửa là thảm đỏ dài lớn dẫn thẳng vào bên trong tiệc.
“Nào vợ chúng ta đi thôi.”
Tịch Nhan cùng Mộ Cố Trì đi xuống xe, cả hai sánh bước vào trước ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người. Một cặp uyên ương đẹp đôi đến loá mắt người nhìn.
Cô trông khá vui vẻ nhưng vui nhất vẫn là khi nhìn đống đồ ăn ở bên trong. Biết cháu dâu thích ăn uống nên bà nội đặc biệt chuẩn bị cho cô một chỗ riêng biệt.
Hai người vừa đi đến cửa thì nghe tiếng hò reo của đám nhà báo. Cô hiếu kì quay lại, mắt chữ A miệng chữ O.
“Oa là diễn viên Lệ Kỷ Nhiên kìa.”
“Cô ấy xinh quá.”
Tịch Nhan ngơ ngác, anh khẽ búng trán cô. Mọi hành động của anh và cô đều thu lại trong tầm mắt của Lệ Kỷ Nhiên.
Mộ Cố Trì không quan tâm nắm tay cô đi vào bên trong. Cô vừa tới nơi thì mẹ chồng của cô đã chạy lại bên cạnh.
“Ôi con ta, con không sao chứ? Sức khoẻ có ổn không?”
Tịch Nhan cười gượng gật đầu, ở bên một gia đình toàn người nổi tiếng thật bối rối.
“Mẹ chăm sóc Tịch Nhan hộ con, con có việc chút.”
“Đi đi để mẹ cùng Tịch Nhan ở đây là được rồi.”
Vân Anh đuổi Mộ Cố Trì đi để lại cô và bà đứng tiếp khách.
Bên này Mộ Cố Trì đi đến một góc, Tập Lẫm từ đâu xuất hiện. Tay đút vào túi quần, trên tay cầm một ly rượu vang đỏ thượng hạng.
“Sao nào? Cô gái kia có vẻ rất được mẹ cậu yêu quý. Trông cũng xinh đấy, xong tiệc tôi có thể…”
“Dừng ngay suy nghĩ bẩn thỉu đó lại đi. Đó là người phụ nữ của tôi, vợ tôi.”
Cố Trì trầm mặc, giọng khàn đục, cả người phát một luồng khí lạnh. Tập Lẫm hít một ngụm khí lạnh mà giật mình.
“Cái gì? Cậu… Con người sợ gái như cậu mà cũng có vợ sao? Thật lừa người.”
“Hừ, tốt nhất nên bỏ đi.”
Tập Lẫm nhướng mày nhìn về phía xa xa, gió buổi tối thổi vào mát rượi. Cả hai đứng ở đây không nói gì chẳng phải là chờ người sao?
Bên kia thấy Tập Lẫm một cậu trai đi đến, ngũ quan tinh xảo nếu không phải ảnh đế thì cũng là diễn viên nổi. Anh ta quá là sành điệu, quá là đẹp trai.
Nhưng mà nhìn lại Tịch Nhan, Tập Lẫm vẫn chưa tin nổi Mộ Cố Trì đã lấy vợ. Còn cấm người anh em của mình lại gần nữa chứ.
“Xin chào.”
“Ý Tạ Tư Chiết, Mộ Thị mời được cả ảnh đế đến đây à?”
“Tập Lẫm cậu có cần mỉa mai tôi vậy không?”
Tịch Nhan hờn dỗi quay lưng đi chỗ khác không thèm nói chuyện với Mộ Cố Trì.
“Thôi mà có sao đâu, anh hôn em là chuyện bình thường thôi.”
Anh dỗ dành, đầu cô như nổ tung thả đầy khói mặt cứ nóng bừng lên trông hết sức là đáng yêu. Anh tự hỏi tại sao anh lại có một người vợ đáng yêu như thế cơ chứ.
“Đáng yêu quá.”
Đang ngồi ngắm Tịch Nhan thì anh chợt nhận ra đã đến bữa tiệc. Trước cửa là thảm đỏ dài lớn dẫn thẳng vào bên trong tiệc.
“Nào vợ chúng ta đi thôi.”
Tịch Nhan cùng Mộ Cố Trì đi xuống xe, cả hai sánh bước vào trước ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người. Một cặp uyên ương đẹp đôi đến loá mắt người nhìn.
Cô trông khá vui vẻ nhưng vui nhất vẫn là khi nhìn đống đồ ăn ở bên trong. Biết cháu dâu thích ăn uống nên bà nội đặc biệt chuẩn bị cho cô một chỗ riêng biệt.
Hai người vừa đi đến cửa thì nghe tiếng hò reo của đám nhà báo. Cô hiếu kì quay lại, mắt chữ A miệng chữ O.
“Oa là diễn viên Lệ Kỷ Nhiên kìa.”
“Cô ấy xinh quá.”
Tịch Nhan ngơ ngác, anh khẽ búng trán cô. Mọi hành động của anh và cô đều thu lại trong tầm mắt của Lệ Kỷ Nhiên.
Mộ Cố Trì không quan tâm nắm tay cô đi vào bên trong. Cô vừa tới nơi thì mẹ chồng của cô đã chạy lại bên cạnh.
“Ôi con ta, con không sao chứ? Sức khoẻ có ổn không?”
Tịch Nhan cười gượng gật đầu, ở bên một gia đình toàn người nổi tiếng thật bối rối.
“Mẹ chăm sóc Tịch Nhan hộ con, con có việc chút.”
“Đi đi để mẹ cùng Tịch Nhan ở đây là được rồi.”
Vân Anh đuổi Mộ Cố Trì đi để lại cô và bà đứng tiếp khách.
Bên này Mộ Cố Trì đi đến một góc, Tập Lẫm từ đâu xuất hiện. Tay đút vào túi quần, trên tay cầm một ly rượu vang đỏ thượng hạng.
“Sao nào? Cô gái kia có vẻ rất được mẹ cậu yêu quý. Trông cũng xinh đấy, xong tiệc tôi có thể…”
“Dừng ngay suy nghĩ bẩn thỉu đó lại đi. Đó là người phụ nữ của tôi, vợ tôi.”
Cố Trì trầm mặc, giọng khàn đục, cả người phát một luồng khí lạnh. Tập Lẫm hít một ngụm khí lạnh mà giật mình.
“Cái gì? Cậu… Con người sợ gái như cậu mà cũng có vợ sao? Thật lừa người.”
“Hừ, tốt nhất nên bỏ đi.”
Tập Lẫm nhướng mày nhìn về phía xa xa, gió buổi tối thổi vào mát rượi. Cả hai đứng ở đây không nói gì chẳng phải là chờ người sao?
Bên kia thấy Tập Lẫm một cậu trai đi đến, ngũ quan tinh xảo nếu không phải ảnh đế thì cũng là diễn viên nổi. Anh ta quá là sành điệu, quá là đẹp trai.
Nhưng mà nhìn lại Tịch Nhan, Tập Lẫm vẫn chưa tin nổi Mộ Cố Trì đã lấy vợ. Còn cấm người anh em của mình lại gần nữa chứ.
“Xin chào.”
“Ý Tạ Tư Chiết, Mộ Thị mời được cả ảnh đế đến đây à?”
“Tập Lẫm cậu có cần mỉa mai tôi vậy không?”
Bình luận facebook