-
Chương 102
Tận mắt thấy Trương Hằng từ giữa không trung rơi xuống, cuối cùng bị vỡ thành vô số mảnh băng tinh, trong lòng Nam Minh đột nhiên sinh ra một loại cảm giác không nỡ.
Tuy rằng hắn rất tự tin vào linh khí cực phẩm của mình, chém giết tu sĩ Trúc cơ kỳ cũng không thành vấn đề nhưng Trương Hằng ngay cả một kiện linh khí cũng chưa từng sử dụng, cứ như vậy chết ngay trước mặt mình thì đúng là có chút không hợp tình hợp Lý lắm.
Đúng lúc này, hai nàng kia đấu pháp với nhau cũng đã tới giai đoạn quyết định. Mộ Tuyền nhẹ nhàng thoát ly vòng chiến, đứng cách Hà Y Tú xa xa nói:
- Công lực của các hạ hơi thắng Mộ Tuyền một chút nhưng nếu chân chính là sinh tử thì người thua nhất định là ngươi...
Hà Y Tú than nhẹ một tiếng:
- Linh căn thiên phú của Mộ Tuyền đạo hữu thật dáng sợ. không biết ngươi có thể đoán được kết cục của mình khi tới động phủ lần này hay không?
Mộ Tuyền hừ lạnh một tiếng rồi bay tới trước người Nam Minh.
Nam Minh chỉ vào đám băng tinh rơi vung vãi dưới mặt đất nói:
- Hắn như đã chết rồi!
Đôi mắt u lãnh của Mộ Tuyền nhìn đám băng Tuyết dưới mặt đất. thở nhẹ ra một hơi:
- Hắn chưa chết, đã ẩn thân bỏ chạy rồi!
Nam Minh cũng không cảm thấy kỳ quái:
- Người này tên là gì. thực lực thật dáng sợ! Năng lực cận chiến của ta trong tông cũng được coi thuộc hàng đầu nhưng nếu so ra thì vẫn kém người này quá xa.
- Phương Vân sơn Đường Phong! Trước đây ta từng giao thủ với hắn một lần thực lực cụ thể như thế nào cũng không rõ!
Đôi mắt Mộ Tuyền lộ ra một chút kỳ dị.
Mắt thấy Hà Y Tú đang rời đi, Nam Minh nói:
- Chẳng lẽ chúng ta không đuổi giết cô ta?
Mộ Tuyền nói:
- Không giết được đầu!
Nam Minh cũng không phủ nhận, hơi trầm, mặc một lúc. như muốn nói gì đó nhưng lại thôi!
Ánh mắt Mộ Tuyền nhìn vào cánh tay rũ xuống vô lực của Nam Minh, trong mắt cũng tràn đầy kinh ngạc:
- Ngươi bị thương sao?
- Cánh tay này tạm thời bị phế, Chỉ có thể đợi sau khi rời khỏi động phủ, mời sư phụ ra tay chữa trị. Điều này cũng không ảnh hưởng lớn tới thực lực của ta...
Trầm mặc hồi lâu. Nam Minh rốt cục không kìm nổi hỏi:
- Sư muội! ta rất muốn hỏi ngươi một chuyện. Chuyến đi vào động phủ Lần này của chúng ta sẽ có kết quả như thế nào?
Đôi con ngươi vạn năm bất biến của Mộ Tuyền nổi lên một cỗ gợn sóng, buồn bã nói:
- Những người khác thì ta không rõ nhưng bản thân ta có cảm giác không được tốt...
- Rốt cuộc kết quá là gì?
Nam Minh không khỏi kinh hãi.
- Ta thấy được rằng bản thân đứng ở một mảnh thế giới tối đen. không cam lòng, tuyệt vọng, biến mất khỏi Huyết Sát thần điện...
Đôi mắt Mộ Tuyền lộ ra một tia sợ hãi hiếm thấy nhưng nháy mắt đã khôi phục lại sự bình tĩnh.
- Một khi đã như thế, sư muội không nên tham gia đi vào Huyết Sát thần điện nữa!
Nam Minh kiên quyết nói.
Mộ Tuyền lắc đầu nói:
- Không! Từ ngày sinh ra trên đời, Mộ Tuyền ta chưa từng khuất phục... Huynh hẳn có thể hiểu được ta.
Nam Minh lẳng lặng đứng yên một lúc, đột nhiên ôm lấy Mộ Tuyền vào ngực, nhẹ nhàng hôn lên trán ngọc láng mịn của nàng.
Trên mặt hắn không có chút tạp niệm nào, chỉ đơn thuần là hôn khẽ một cái mà thôi.
Mộ Tuyền cũng không ngăn cản Nam Minh, khuôn mặt ngọc cười hiền, như một đóa hoa bách hợp nở rộ xinh đẹp khiến người ta nhìn không chớp mắt.
Nhẹ nhàng buông Mộ Tuyền ra, Nam Minh Mới chậm rãi nói:
- Chúng ta tiến vào tông môn cùng một ngày, tương giao với nhau mười mấy năm, chỉ mong chúng ta có thể cùng nhau đi tới cuối cùng...
- Dự cảm nói cho ta biết, sẽ có một ngày nào đó chúng ta lại đến bên nhau...
Mộ Tuyền dường như như đang an ủi Nam Minh, giọng điệu cũng rất tự tin.
Nam Minh cười vang:
- Muội chưa từng lừa gạt ta. hy vọng Lần này cũng Không phải là ngoại lệ.
Hai người nhìn nhau, độn quang dưới chân chợt lóe lên. nhanh chóng hóa thành hai điểm đen. biến mất ở cuối chân trời.
Thân thể Trương Hằng tiến vào trạng thái tiềm hành, cũng nhanh chóng lao về phía trước.
Đột nhiên Trương Hằng cảm giác cạnh thân mình có một dị động khác thường, thân hình lao ra ngoài quát lên:
- Là ai?
- Đường đạo hữu! Ngươi nhanh vậy đã quên bằng hữu của mình sao?!
Hà Y Tú với một thân áo xanh xuất hiện cách hắn không xa.
Trương Hằng kinh ngạc nói:
- Ngươi sao lại có thể dùng Phong Hành Thuật?
Phong Hành Thuật này chính là pháp thuật đáy hòm của Phong Hành Môn, Âu Dương lão tổ ngoại lệ truyền cho Trương Hằng, mục đích để hắn hành động càng thuận tiện trong động phủ này.
Hà Y Tú cười khì khi:
- Ngươi có thể học được pháp thuật này thì bổn tiểu thư sao lại không chứ?
- Hóa ra Âu Dương lão tổ và tên Vô Cực Độc Ma kia câu kết với nhau làm chuyện xấu!
Vẻ mặt Trương Hằng lạnh lùng nói.
Khuôn mặt Hà Y Tú dù bị khăn che mất nhưng Trương Hằng vẫn cảm giác được nàng ta đang dùng ánh mắt để đánh giá mình.
- Chẳng lẽ tiểu thư coi trọng một kẻ lỗ mãng như Đường mỗ sao?
Trương Hằng không ngại đùa giỡn một chút trước mặt nữ nhân thần bí này.
Nói thật, tưởng mạo khối thân thể của Trương Hằng cũng không tệ lắm. tuyệt đối là một nam nhân anh tuấn đúng tiêu chuẩn của thời đại này. Tuy nhiên. Trương Hằng cũng không sử dụng ưu thế này mà thôi.
Nguồn: https://truyenfull.vn
- Xì!
Hà Y Tú khẽ gắt một tiếng, đánh giá Trương Hằng một lúc rồi cũng hơi trêu đùa nói:
- Tâm tư của ngươi còn tốt hơn so với tên Vô Cực Độc Ma kia. nếu ngươi đồng ý, không bằng hai ta cùng nhau bỏ trốn...
Trương Hằng không nói gì. Hà Y Tú này thậm chí còn cởi mở hơn cả những cô gái ở thế kỳ hai mươi hai trong thế Giới trước của Trương Hằng.
Tuy nhiên, nghe Ý tứ của nàng ta thì dường như quan hệ giữa nàng và Vô Cực Độc Ma cũng không đơn giản. Chẳng lẽ là tình nhân? Hay là quan hệ thầy trò?
- Bớt sàm ngôn đi. cụ thể hiện tại chúng ta hợp tác với nhau Như thế nào?
Sự hứng thú của Trương Hằng đối với cô gái này giảm xuống, trực tiếp đi vào chủ đề chính.
Hà Y Tú thật thà tiến lên. một cỗ mùi thơm nữ nhân lan tới trước mặt Trương Hằng. Điều này khiến trong lòng hắn sinh ra vài tia cảnh giác.
- Có một cao thủ như ngươi, đối phó với Bích Tuyết Tương Vân Tông. Độc Thiên Bảo chúng ta cũng sẽ không có gì phải sợ hãi. Yêu cầu của ta chính là vào thời khắc mấu chốt, ngươi hãy chế trụ Nam Minh!
Hà Y Tú nhẹ nhàng nói.
Trương Hằng ra vẻ trầm tư. một lúc sau quá quyết nói:
- Nam Minh, ta không thắng được. Nếu chi vèn vẹn là kiềm chế thì còn miễn cưỡng làm được...
- Ưu thế của Độc Thiên Bảo chúng ta là nhân số nhiều, thực lực cũng không kém. Nhưng Bích Tuyết Tương Vân Tông lần này lại có nhiều cao thủ đỉnh phong hơn chúng ta. Theo ta đoán, Lần này bọn họ có ít nhất là bốn tu sĩ Trúc cơ kỳ!
- Bốn tu sĩ Trúc cơ kỳ?
- Ta đây sẽ được chỗ tốt gì?
Trương Hằng tò mò hỏi.
- Chỗ tốt?
Giọng điệu của Hà Y Tú có chút kinh ngạc:
- Trong cơ thể ngươi có Phệ Hồn cổ của Âu Dương lão tổ. Vô Cực Độc Ma còn bố trí ấn kí truy tung trên người ngươi. Nếu Lần hành động này thành công, ta sẽ khiến bọn họ giải trừ những ân họa này cho ngươi.
Đáy lòng Trương Hằng cười thầm. Phệ Hồn Cổ gì. ấn ký truy tung gì?! Giờ chúng đã sớm bị Lạc Hà giải trừ rồi. Nhưng hắn biết, một đạo ấn ký còn lại chính là do Vô Cực Độc Ma lưu lại.
- Ngươi thật sự nắm chắc sẽ khiến Vô Cực Độc Ma và Âu Dương lão tổ giải trừ những cấm chế này trên người ta?
Trương Hằng có chút không tin nhìn Hà Y Tú.
- Yên tâm đi, chỉ cần làm cho bổn tiểu thư hài lòng. Vô Cực Độc Ma và Âu Dương lão tổ dù muốn cũng không thể khiến ngươi thương tổn dù Chỉ một sợi lông!
Hà Y Tú nhẹ nhàng an ủi Trương Hằng, trong lời nói mang theo một cỗ tự tin vô cùng.
"Thân phận của nàng ta đúng là không đơn giản! "
Trong lòng Trương Hằng thầm nghĩ vậy nhưng bề ngoài lại nói:
- Được rồi! Đường mỗ tạm thời tin tưởng ngươi một lần.
- Ngươi tốt nhất là biến thành một người khác rồi lẫn vào trong đám người Độc Thiên Bảo chúng ta.
Nói tới đây, Hà Y Tú lấy từ trong túi trữ vật một chiếc mặt nạ da người bán trong suốt mỏng như cánh ve.
- Đeo nó lên, ngươi có thể tùy ý thay đổi dung mạo của mình. Thứ này trước đây ta từng dùng qua, Chỉ có thể hữu hiệu với tu sĩ dưới Nguyên anh kỳmà thôi. Do đó giờ ta mới đội cái khăn che mặt này.
Trượng Hằng theo lời đội mặt nạ này lên. Dưới sự chỉ bảo của Hà Y Tú. hắn nhanh chóng nắm được phương pháp sử dụng.
Hữu hiệu đối với tu sĩ dưới Nguyên Anh Kỳ! Trong lòng Trương Hằng vui sướng, thầm nhủ đúng là thứ tốt.
- Thứ này có thể tặng cho ta sao?
Trương Hằng hỏi.
Hà Y Tú do dự một chút nhưng cũng nói:
- Thứ này cũng không tính là đặc biệt trân quý. tặng cho ngươi cũng được!
- Hắc hắc... Ta gọi nó là Mặt Nạ Như Ý.
Trương Hằng mang mặt nạ này vào. biến mình trở thành một nam nhân có bề ngoài uy vũ. trên mặt cũng có một vết sẹo dài.
Đầy đúng là hình tượng một nam nhân tràn đầy mạnh mẽ. Trương Hằng thầm nghĩ vậy.
Hà Y Tú che miệng cười khẽ.
- vết sẹo này hoàn toàn là một sơ hở. Đối với người tu tiên mà nói. những ngoại thương bề ngoài căn bản cũng không thành vấn đề.
Trương Hằng hừ nhẹ một tiếng, lập tức biến mình thành bộ dáng Triệu Vân trong ấn tượng của mình,
Từng được hư cấu không ít, hình ảnh Triệu Vân thời tam quốc tất nhiên được mô tả hoàn mỹ tới cực điểm trong các trò chơi điện tử ở thế giới trước đây của hắn.
Anh tuấn mà không mất uy dũng, tuyệt đối là sự lựa chọn tốt nhất.
Hà Y Tú thấy hình ảnh Triệu Vân mà Trương Hằng bắt chước thì hơi sửng sốt một chút:
- Ngươi bắt chước người nào đây?
Trương Hằng cười ha hà.
- Đây là Triệu Vân. từng là một tiểu đệ của ta. Tuy nhiên đã lâu rồi chúng ta chưa gặp lại.
Hà Y Tú Tuy rằng rất kinh ngạc nhưng không tiện hỏi nhiều, mang theo Trương Hằng bay thấp thấp về phía trước.
- Trạm dừng chân tiếp theo chỉ sợ cũng đã là Huyết sát thần điện rồi!
Trong lòng Trương Hằng âm thầm tính toán.
Tuy rằng hắn rất tự tin vào linh khí cực phẩm của mình, chém giết tu sĩ Trúc cơ kỳ cũng không thành vấn đề nhưng Trương Hằng ngay cả một kiện linh khí cũng chưa từng sử dụng, cứ như vậy chết ngay trước mặt mình thì đúng là có chút không hợp tình hợp Lý lắm.
Đúng lúc này, hai nàng kia đấu pháp với nhau cũng đã tới giai đoạn quyết định. Mộ Tuyền nhẹ nhàng thoát ly vòng chiến, đứng cách Hà Y Tú xa xa nói:
- Công lực của các hạ hơi thắng Mộ Tuyền một chút nhưng nếu chân chính là sinh tử thì người thua nhất định là ngươi...
Hà Y Tú than nhẹ một tiếng:
- Linh căn thiên phú của Mộ Tuyền đạo hữu thật dáng sợ. không biết ngươi có thể đoán được kết cục của mình khi tới động phủ lần này hay không?
Mộ Tuyền hừ lạnh một tiếng rồi bay tới trước người Nam Minh.
Nam Minh chỉ vào đám băng tinh rơi vung vãi dưới mặt đất nói:
- Hắn như đã chết rồi!
Đôi mắt u lãnh của Mộ Tuyền nhìn đám băng Tuyết dưới mặt đất. thở nhẹ ra một hơi:
- Hắn chưa chết, đã ẩn thân bỏ chạy rồi!
Nam Minh cũng không cảm thấy kỳ quái:
- Người này tên là gì. thực lực thật dáng sợ! Năng lực cận chiến của ta trong tông cũng được coi thuộc hàng đầu nhưng nếu so ra thì vẫn kém người này quá xa.
- Phương Vân sơn Đường Phong! Trước đây ta từng giao thủ với hắn một lần thực lực cụ thể như thế nào cũng không rõ!
Đôi mắt Mộ Tuyền lộ ra một chút kỳ dị.
Mắt thấy Hà Y Tú đang rời đi, Nam Minh nói:
- Chẳng lẽ chúng ta không đuổi giết cô ta?
Mộ Tuyền nói:
- Không giết được đầu!
Nam Minh cũng không phủ nhận, hơi trầm, mặc một lúc. như muốn nói gì đó nhưng lại thôi!
Ánh mắt Mộ Tuyền nhìn vào cánh tay rũ xuống vô lực của Nam Minh, trong mắt cũng tràn đầy kinh ngạc:
- Ngươi bị thương sao?
- Cánh tay này tạm thời bị phế, Chỉ có thể đợi sau khi rời khỏi động phủ, mời sư phụ ra tay chữa trị. Điều này cũng không ảnh hưởng lớn tới thực lực của ta...
Trầm mặc hồi lâu. Nam Minh rốt cục không kìm nổi hỏi:
- Sư muội! ta rất muốn hỏi ngươi một chuyện. Chuyến đi vào động phủ Lần này của chúng ta sẽ có kết quả như thế nào?
Đôi con ngươi vạn năm bất biến của Mộ Tuyền nổi lên một cỗ gợn sóng, buồn bã nói:
- Những người khác thì ta không rõ nhưng bản thân ta có cảm giác không được tốt...
- Rốt cuộc kết quá là gì?
Nam Minh không khỏi kinh hãi.
- Ta thấy được rằng bản thân đứng ở một mảnh thế giới tối đen. không cam lòng, tuyệt vọng, biến mất khỏi Huyết Sát thần điện...
Đôi mắt Mộ Tuyền lộ ra một tia sợ hãi hiếm thấy nhưng nháy mắt đã khôi phục lại sự bình tĩnh.
- Một khi đã như thế, sư muội không nên tham gia đi vào Huyết Sát thần điện nữa!
Nam Minh kiên quyết nói.
Mộ Tuyền lắc đầu nói:
- Không! Từ ngày sinh ra trên đời, Mộ Tuyền ta chưa từng khuất phục... Huynh hẳn có thể hiểu được ta.
Nam Minh lẳng lặng đứng yên một lúc, đột nhiên ôm lấy Mộ Tuyền vào ngực, nhẹ nhàng hôn lên trán ngọc láng mịn của nàng.
Trên mặt hắn không có chút tạp niệm nào, chỉ đơn thuần là hôn khẽ một cái mà thôi.
Mộ Tuyền cũng không ngăn cản Nam Minh, khuôn mặt ngọc cười hiền, như một đóa hoa bách hợp nở rộ xinh đẹp khiến người ta nhìn không chớp mắt.
Nhẹ nhàng buông Mộ Tuyền ra, Nam Minh Mới chậm rãi nói:
- Chúng ta tiến vào tông môn cùng một ngày, tương giao với nhau mười mấy năm, chỉ mong chúng ta có thể cùng nhau đi tới cuối cùng...
- Dự cảm nói cho ta biết, sẽ có một ngày nào đó chúng ta lại đến bên nhau...
Mộ Tuyền dường như như đang an ủi Nam Minh, giọng điệu cũng rất tự tin.
Nam Minh cười vang:
- Muội chưa từng lừa gạt ta. hy vọng Lần này cũng Không phải là ngoại lệ.
Hai người nhìn nhau, độn quang dưới chân chợt lóe lên. nhanh chóng hóa thành hai điểm đen. biến mất ở cuối chân trời.
Thân thể Trương Hằng tiến vào trạng thái tiềm hành, cũng nhanh chóng lao về phía trước.
Đột nhiên Trương Hằng cảm giác cạnh thân mình có một dị động khác thường, thân hình lao ra ngoài quát lên:
- Là ai?
- Đường đạo hữu! Ngươi nhanh vậy đã quên bằng hữu của mình sao?!
Hà Y Tú với một thân áo xanh xuất hiện cách hắn không xa.
Trương Hằng kinh ngạc nói:
- Ngươi sao lại có thể dùng Phong Hành Thuật?
Phong Hành Thuật này chính là pháp thuật đáy hòm của Phong Hành Môn, Âu Dương lão tổ ngoại lệ truyền cho Trương Hằng, mục đích để hắn hành động càng thuận tiện trong động phủ này.
Hà Y Tú cười khì khi:
- Ngươi có thể học được pháp thuật này thì bổn tiểu thư sao lại không chứ?
- Hóa ra Âu Dương lão tổ và tên Vô Cực Độc Ma kia câu kết với nhau làm chuyện xấu!
Vẻ mặt Trương Hằng lạnh lùng nói.
Khuôn mặt Hà Y Tú dù bị khăn che mất nhưng Trương Hằng vẫn cảm giác được nàng ta đang dùng ánh mắt để đánh giá mình.
- Chẳng lẽ tiểu thư coi trọng một kẻ lỗ mãng như Đường mỗ sao?
Trương Hằng không ngại đùa giỡn một chút trước mặt nữ nhân thần bí này.
Nói thật, tưởng mạo khối thân thể của Trương Hằng cũng không tệ lắm. tuyệt đối là một nam nhân anh tuấn đúng tiêu chuẩn của thời đại này. Tuy nhiên. Trương Hằng cũng không sử dụng ưu thế này mà thôi.
Nguồn: https://truyenfull.vn
- Xì!
Hà Y Tú khẽ gắt một tiếng, đánh giá Trương Hằng một lúc rồi cũng hơi trêu đùa nói:
- Tâm tư của ngươi còn tốt hơn so với tên Vô Cực Độc Ma kia. nếu ngươi đồng ý, không bằng hai ta cùng nhau bỏ trốn...
Trương Hằng không nói gì. Hà Y Tú này thậm chí còn cởi mở hơn cả những cô gái ở thế kỳ hai mươi hai trong thế Giới trước của Trương Hằng.
Tuy nhiên, nghe Ý tứ của nàng ta thì dường như quan hệ giữa nàng và Vô Cực Độc Ma cũng không đơn giản. Chẳng lẽ là tình nhân? Hay là quan hệ thầy trò?
- Bớt sàm ngôn đi. cụ thể hiện tại chúng ta hợp tác với nhau Như thế nào?
Sự hứng thú của Trương Hằng đối với cô gái này giảm xuống, trực tiếp đi vào chủ đề chính.
Hà Y Tú thật thà tiến lên. một cỗ mùi thơm nữ nhân lan tới trước mặt Trương Hằng. Điều này khiến trong lòng hắn sinh ra vài tia cảnh giác.
- Có một cao thủ như ngươi, đối phó với Bích Tuyết Tương Vân Tông. Độc Thiên Bảo chúng ta cũng sẽ không có gì phải sợ hãi. Yêu cầu của ta chính là vào thời khắc mấu chốt, ngươi hãy chế trụ Nam Minh!
Hà Y Tú nhẹ nhàng nói.
Trương Hằng ra vẻ trầm tư. một lúc sau quá quyết nói:
- Nam Minh, ta không thắng được. Nếu chi vèn vẹn là kiềm chế thì còn miễn cưỡng làm được...
- Ưu thế của Độc Thiên Bảo chúng ta là nhân số nhiều, thực lực cũng không kém. Nhưng Bích Tuyết Tương Vân Tông lần này lại có nhiều cao thủ đỉnh phong hơn chúng ta. Theo ta đoán, Lần này bọn họ có ít nhất là bốn tu sĩ Trúc cơ kỳ!
- Bốn tu sĩ Trúc cơ kỳ?
- Ta đây sẽ được chỗ tốt gì?
Trương Hằng tò mò hỏi.
- Chỗ tốt?
Giọng điệu của Hà Y Tú có chút kinh ngạc:
- Trong cơ thể ngươi có Phệ Hồn cổ của Âu Dương lão tổ. Vô Cực Độc Ma còn bố trí ấn kí truy tung trên người ngươi. Nếu Lần hành động này thành công, ta sẽ khiến bọn họ giải trừ những ân họa này cho ngươi.
Đáy lòng Trương Hằng cười thầm. Phệ Hồn Cổ gì. ấn ký truy tung gì?! Giờ chúng đã sớm bị Lạc Hà giải trừ rồi. Nhưng hắn biết, một đạo ấn ký còn lại chính là do Vô Cực Độc Ma lưu lại.
- Ngươi thật sự nắm chắc sẽ khiến Vô Cực Độc Ma và Âu Dương lão tổ giải trừ những cấm chế này trên người ta?
Trương Hằng có chút không tin nhìn Hà Y Tú.
- Yên tâm đi, chỉ cần làm cho bổn tiểu thư hài lòng. Vô Cực Độc Ma và Âu Dương lão tổ dù muốn cũng không thể khiến ngươi thương tổn dù Chỉ một sợi lông!
Hà Y Tú nhẹ nhàng an ủi Trương Hằng, trong lời nói mang theo một cỗ tự tin vô cùng.
"Thân phận của nàng ta đúng là không đơn giản! "
Trong lòng Trương Hằng thầm nghĩ vậy nhưng bề ngoài lại nói:
- Được rồi! Đường mỗ tạm thời tin tưởng ngươi một lần.
- Ngươi tốt nhất là biến thành một người khác rồi lẫn vào trong đám người Độc Thiên Bảo chúng ta.
Nói tới đây, Hà Y Tú lấy từ trong túi trữ vật một chiếc mặt nạ da người bán trong suốt mỏng như cánh ve.
- Đeo nó lên, ngươi có thể tùy ý thay đổi dung mạo của mình. Thứ này trước đây ta từng dùng qua, Chỉ có thể hữu hiệu với tu sĩ dưới Nguyên anh kỳmà thôi. Do đó giờ ta mới đội cái khăn che mặt này.
Trượng Hằng theo lời đội mặt nạ này lên. Dưới sự chỉ bảo của Hà Y Tú. hắn nhanh chóng nắm được phương pháp sử dụng.
Hữu hiệu đối với tu sĩ dưới Nguyên Anh Kỳ! Trong lòng Trương Hằng vui sướng, thầm nhủ đúng là thứ tốt.
- Thứ này có thể tặng cho ta sao?
Trương Hằng hỏi.
Hà Y Tú do dự một chút nhưng cũng nói:
- Thứ này cũng không tính là đặc biệt trân quý. tặng cho ngươi cũng được!
- Hắc hắc... Ta gọi nó là Mặt Nạ Như Ý.
Trương Hằng mang mặt nạ này vào. biến mình trở thành một nam nhân có bề ngoài uy vũ. trên mặt cũng có một vết sẹo dài.
Đầy đúng là hình tượng một nam nhân tràn đầy mạnh mẽ. Trương Hằng thầm nghĩ vậy.
Hà Y Tú che miệng cười khẽ.
- vết sẹo này hoàn toàn là một sơ hở. Đối với người tu tiên mà nói. những ngoại thương bề ngoài căn bản cũng không thành vấn đề.
Trương Hằng hừ nhẹ một tiếng, lập tức biến mình thành bộ dáng Triệu Vân trong ấn tượng của mình,
Từng được hư cấu không ít, hình ảnh Triệu Vân thời tam quốc tất nhiên được mô tả hoàn mỹ tới cực điểm trong các trò chơi điện tử ở thế giới trước đây của hắn.
Anh tuấn mà không mất uy dũng, tuyệt đối là sự lựa chọn tốt nhất.
Hà Y Tú thấy hình ảnh Triệu Vân mà Trương Hằng bắt chước thì hơi sửng sốt một chút:
- Ngươi bắt chước người nào đây?
Trương Hằng cười ha hà.
- Đây là Triệu Vân. từng là một tiểu đệ của ta. Tuy nhiên đã lâu rồi chúng ta chưa gặp lại.
Hà Y Tú Tuy rằng rất kinh ngạc nhưng không tiện hỏi nhiều, mang theo Trương Hằng bay thấp thấp về phía trước.
- Trạm dừng chân tiếp theo chỉ sợ cũng đã là Huyết sát thần điện rồi!
Trong lòng Trương Hằng âm thầm tính toán.
Bình luận facebook