-
Chương 146
Khi bầu Trời đã chuyển về đêm. ánh trăng mờ ảo...
Lúc này, Anh Hào Điện của Vương phủ đèn đuốc sáng trưng, giông như một viên minh châu rực rở trong Trời đêm. vố số người hầu đi tới đi lui.
Số lượng thị vệ mặc hắc Bào tuần tra xung quanh Anh Hào Điện là chừng hai trăm người. Trên mỗi lầu tưởng lại cỏ một đội cung tiễn thủ ẩn núp. Bọn họ tuy không mang theo cung tiễn nhưng ánh mắt sắc bén của bọn họ đã hiên lộ ra tài năng bắn cung của mình.
Ngoài ra, cũng có không hề ít cao thủ võ lâm ngẩm ẩn nấp, bọn họ chính là những âm hồn trong đêm đen.
Ngoài cửa Anh Hào Điện có hai hàng thị vệ mặc áo Bào tro nhìn như hai pho tượng. Thần sắc hai thị vệ này nghiêm trọng, vẻ mặt nhìn rất cứng nhắc, bên hông lộ ra một vỏ đao, tay phải đều năm trên chuôi đao. Trên người mỗi người đều ân ân lộ ra một cỗ sát khí khiên người ta cảm thấy áp lực.
Hai hàng mười tám thị vệ mặc áo Bào tro này chính là một đám tử sĩ do Tề Uy Vương bồi dưỡng ra, không chỉ võ nghệ cao cường mà còn am hiểu liên thủ. chính là đám thị vệ trung thành nhất của Tề Uy Vương.
Phía trước mười tám tên thị vệ này có một trung niên hơi mập mạp. chính là Tổng quán Vương Hồng của Vương phủ. Trên mặt hắn luôn duy trì vẻ tươi cười, bộ dáng vô cùng dễ gần.
- Ba vị mời đưa thiệp mời ra.
Vương Hồng cười ha hả, nhìn ba người Trâu đạo sĩ đang từ xa đi tới. Trên thực tế, hắn đã đoán ra thân phận của ba người này rồi.
Trâu đạo sĩ lấy ra một cái thiệp mỏi đưa cho Tổng quản Vương phủ.
Vương Hồng nhẹ nhàng lấy tay miết trên thiệp mời một cái. ánh mắt liếc nhanh, lập tức cung kính nói:
- Thì ra là Trâu tiên sư đại giá quang lâm. lão bộc chiêu đãi không chu toàn, mong được lương thứ! Ba vi. mau mau mời vào!
Sau đó, hắn căn dặn một tên thị vệ bên cạnh:
- Mau dẫn đường cho ba người Trâu tiên sư!
Trâu đạo sĩ gật gật đầu, liền đi theo người hầu này vào Anh Hào Điện.
Đại môn của Anh Hào Điện thi thoáng lại có người đưa thiêp mời ra để tiên vào. Tổng quan của Vương phủ chu toàn tiếp đón những khách nhân này. Phần lớn sọ này là những kỳ sĩ trong Vương phủ. Lần yến hội này cũng không mời những nhân sỹ quyên quý trong kinh thành. - Ba vị tiên sư quang lâm, lão bộc ở đây cung nghênh đã lâu!
Vương Hồng nhìn thấy ba vị tiên sư của Vương phủ từ xa xa đi tới, Lập tức tiến lên nghênh đón.
Gia Cát tiên sư hương về hắn mỉm cười rồi dẫn đầu đi vào. Hổ tiên sư cũng không thèm liếc nhìn hắn một cái. là người thứ hai bước vào.
- Vương Tổng quản, mấy ngày này hình như ông béo ra rồi đó!
Dư Tam Nương mị mị đôi mắt nhìn Vương Hồng.
- Đa tạ Dư cô nương quan tâm! Hết tháy điều này đều là nhờ hồng phúc của Vương gia và ngài!
Vướng Tổng quản cận thận đối ứng! Trên mặt còn mang theo một tia thần thái như si mê do bị
"sắc đẹp" của đối phương thu hút!
[Khúc khích]
Dư Tam Nương
"e lệ" tươi cười, mang theo một làn hương thơm đi vào Anh Hào Điện.
Nhìn
"bóng hình xinh đẹp" của Dư Tam Nương đi xa. Vương Tổng quản mới vỗ vỗ ngực mình, cố gắng nuốt xuống cái cảm giác muốn nôn mửa!
"Nếu lấy phải nữ nhân thế này làm vợ thì còn đáng sợ hơn cả so với chết!"
Trong lòng Vương Tổng quản sinh ra một Ý nghĩ như thế! Chừng qua nửa canh giờ. đại bộ phân khách nhân đã tới đông đủ.
Trên thực tế, số khách được mời cũng không nhiều, tổng cộng chỉ có mười mấy người mà thôi!
- Ngoại trừ Vuơng gia ra, chỉ còn thiếu hai người...
Vương Tổng quản nhìn vào danh sách, phát hiện có hai người còn chưa tới, thân phận đều vô cùng đặc biệt.
Trong Anh Hào Điện đã tề tụ toàn bộ những người Vương gia xem trọng hoặc được cung phụng nhất!
Trong đại điện, chỗ bắt mắt nhất chính là ngai vàng hoàng kim ở chính diện, trên đó được phủ một bộ da thú mềm mại của một loài yêu thú nào đó. Trước ngai vàng cũng đã bày sẵn rượu hoa trà quả.
Không cần hỏi cũng biết đó chính là chỗ ngồi của Tề Uy Vương. Bạn đang đọc truyện tại
- https://truyenfull.vn
Bài trí trong đại điện cùng loại như tiệc rượu giữa quân thần. Trung ương đại điện của một dải thảm đỏ kéo dài thẳng tới chỗ ngồi của Tề Uy Vương. Hai bên bố trí mười chiếc bàn bằng gỗ hồng đàn trên đó đã bày sẵn rượu hoa trà quả, chính là dành cho mười mấy người.
KỲ lạ chính là bên cạnh Tề Uy Vương không ngờ còn bố trí hai cái ghế. nhưng đều là ghế trống.
Hai vị trí ghế trống này đặt ngang hàng với Tề Uy Vương, từ đó có thể tưởng tượng được sự tôn Quý của hai vị khách nhân này.
Ngay cả ba vị tiên sư của Vương phủ cũng không được đãi ngộ như thế! Vị trí xếp cho Trâu đạo sĩ cũng thuộc hàng trên, xếp trên vị trí của Hổ tiên sư.
Hai bên trái phải đều có hai vị tiên sư. Gia Cát tiên sư và Dư Tam Nương ngồi ở đối điện, phía bên kia.
Ánh mắt Hổ tiên sư sáng ngời, nhìn chằm chằm vào hai vị trí ghế trong đại biểu cho hai vị khách đặc biệt nào đó. trong lòng không biết đang suy nghĩ điều gì.
- Sư phụ, người nói Trương tiên sư có tới không?
Băng Vi thấp giọng hỏi.
Trâu đạo sĩ đưa ánh mắt nhìn về phía hai chiếc ghế trống, thần sắc mang theo một tia nghi hoặc.
Lăng Thiên cười nói:
- Chắc là sẽ tới thôi! Hai vị trí ghế trống kia, một cái hẳn là dành cho Trương tiên sư.
- Không biết một vị trí còn lại là dành cho người nào.
Trâu đạo sĩ nhíu mày! Chẳng lẽ trong Vương phủ còn có kẻ nào thâm tàng bất lộ sao?!
Bộ mặt dữ tợn của Hổ tiên sư hướng về phía Băng Vi cười cười, hạ giọng nói:
- Nghe nói Vương gia còn có một vị sư phụ chưa từng lộ diện, thực lực sâu không lường được, có thể là một gã tu sĩ Trúc cơ kỳ!
Một số kỳ sĩ trong Anh Hào Điện bắt đầu thấp giọng bàn luận. Đề tài chính vẫn tập trung vào hai vị trí ghế trống kia. Đúng lúc này, một Thanh âm to rõ vang lên khắp đại điện:
- Vương gia tới!
Tất cả mọi người đều trở nên yên lặng, lẳng lặng nhìn chăm chú vào Tề Uy Vương mặc một bộ cẩm Bào hoa lệ đang đi vào từ cửa hông của đại điện.
Tề Uy Vương vững vàng bước vào, đi tới chỗ ngồi, nhìn xuống mọi người đang đứng lên bên dưới nói:
- Phần lớn chư vị đều là thành phần trung kiên trong Vương phủ ta. Bổn vương có được thành tựu như hôm nay cũng không thiếu sự phụ tá của các vị! Mời chư vị không cần khách khí. hãy cùng thưởng thức các loại sơn hào hải vị và tận hưởng thoải mái loại mỹ từu của Vương phủ!
- Tiếp theo, ta xin giới thiệu với các vị ba kỳ sĩ vừa mới tiến vào Vương phủ!
Ánh mắt Tề Uy Vương nhìn về phía ba người Trâu đạo sĩ.
Cầm chén rượu, Tề Uy Vương đi tới đối điện nơi ba người Trâu đạo sĩ đứng.
- Vị này chính là Trâu tiên sư! Đây là nữ đệ tử của Trâu tiên sư! VỊ này chính là Lăng Thiên Lăng đại hiệp với Thanh danh hiên hách trong võ lâm!
- Vương phủ lại có thêm một vị tiên sư!
Có người kính thán.
- Nghe nói võ nghệ của tên Lăng Thiên kia đã đạt tới độ đăng phong tạo cực!
- Cô gái kia có bộ đáng quá không tồi. thực sự là cực phẩm nhân gian.
Dưới sự giới thiệu của Tề Uy Vương. Trâu tiên sư đã làm quen qua với hơn mười người nơi này.
- Vương gia. hai vị trí ghế trống bên người ngài là chuẩn bị cho người nào?
Có người không kìm nổi hỏi.
- Đây là một bí mật. các vị chờ chút nữa sẽ biết.
Tề Uy Vương cười ha hả, đi tới chỗ ngồi của mình.
Đúng lúc này, cửa hông bá một tiếng, một bóng dáng chợt xuất hiện. Người này chính là sư huynh của Tề Uy Vương - Quỷ Ảnh! Quỷ Ảnh ung dung đứng trước Tề Uy Vương, giống như là một bảo tiêu!
- Sư phụ sao còn chưa tới?
Tề Uy Vương thấp giọng hỏi.
- Lập tức sẽ tới!
Thân hình Quỷ Ảnh khẽ lay động dưới ngọn đèn. dường như chỉ là một đạo hư ảnh mà thôi.
Bởi vì còn có hai vị khách chưa tới. tiệc rượu cũng chưa chân chính bắt đầu. Mọi người nơi này đều thấp giọng nói chuyện phiếm hoặc thưởng trà điểm tâm.
Một khắc này, toàn bộ đại điện đột nhiên nổi lên một cơn cuồng phong, một người mặc một bộ trường Bào màu tro đột nhiên xuất hiện trong đại điện.
Mọi người không khỏi kinh hãi, Ngay cả bốn vị tiên sư cũng kinh ngạc vô cùng. Quanh thân người bạc áo Bào tro này dường như có một tầng hắc vụ. khiến những người khác nhìn không ra bộ dáng của hắn.
- Hoan nghênh sư phụ!
Tề Uy Vương vội vàng đi xuống nghênh đón!
Người nọ chỉ vẻn vẹn gật đầu về hướng Tề Uy Vương một cái. sau đó trong đại điện xuất hiện mấy chục đạo hư ảnh. hình thành một dải, đi thẳng về vị trí mà Tề Uy Vương đưa tay mời.
Cuối cùng, hư ảnh dần ngưng thật, ngồi vững vâng trên ghế. những hư ảnh khác mới dần biến mất!
- Người này khiến ta nhớ tới một kỳ nhân từng tung hoành võ lâm nhiều năm trước – Quỷ Sư!
Vẻ mặt Lăng Thiên kinh dị nói.
- Ta xin giới thiệu cho các vị một chút. Người này chính là sư phụ của bổn vương, xưng là Quỷ Sư!
Vẻ mặt Tề Uy Vương tươi cười, giới thiệu cho mọi người!
- Thật đáng mừng. Quỷ Sư đạo hữu không ngờ đã thành công Trúc Cơ!
Gia Cát tiên sư đứng dậy chúc mừng!
Quỷ Sư ngồi bên tay phải của Tề Uy Vương, Quỷ vụ quanh thân hắn đã tiểu tan lộ ra bộ dáng của hắn.
Người này và lão già xuất hiện trong rừng trúc nơi Trương Hằng giống y đúc nhau. Quỷ Sư gật gật đầu với Gia Cát tiên sư, xem như hồi đáp.
Trâu tiên sư ngồi ở cạnh Hổ tiên sư. trong lòng âm thầm thở dài một hơi. Một tu sĩ Trúc cơ kỳ xuất hiện đủ để phá vỡ kế hoạch của bọn họ, trong lòng cũng bắt đầu cảm thấy lo lắng.
- Người kia vì sao còn chưa đến!? Bản sư từng sử dụng Quỷ Ảnh Tử Thuật đưa thiếp mời cho hắn rồi mà!
sắc mặt của Quỷ Sư dần sa sầm xuống.
- Trương tiên sư có lẽ có chuyện gì nên chậm trễ đi...
Trong lòng Tề Uy Vương âm thầm kêu khổ. đối với vị sư phụ này đúng là hiểu rất rõ. Ngoại trừ thích hư vinh ra. cơ bản không có khuyết điểm gì.
- Ha ha ha, Trương mỗ đã sớm đến từ lâu!
Đúng lúc này, bên trái của Tề Uy Vương đột nhiên truyền tới Thanh âm một nam nhân. Mọi người đưa mắt sang nhìn thì phát hiện ra còn có một người nữa.
Lúc này, Anh Hào Điện của Vương phủ đèn đuốc sáng trưng, giông như một viên minh châu rực rở trong Trời đêm. vố số người hầu đi tới đi lui.
Số lượng thị vệ mặc hắc Bào tuần tra xung quanh Anh Hào Điện là chừng hai trăm người. Trên mỗi lầu tưởng lại cỏ một đội cung tiễn thủ ẩn núp. Bọn họ tuy không mang theo cung tiễn nhưng ánh mắt sắc bén của bọn họ đã hiên lộ ra tài năng bắn cung của mình.
Ngoài ra, cũng có không hề ít cao thủ võ lâm ngẩm ẩn nấp, bọn họ chính là những âm hồn trong đêm đen.
Ngoài cửa Anh Hào Điện có hai hàng thị vệ mặc áo Bào tro nhìn như hai pho tượng. Thần sắc hai thị vệ này nghiêm trọng, vẻ mặt nhìn rất cứng nhắc, bên hông lộ ra một vỏ đao, tay phải đều năm trên chuôi đao. Trên người mỗi người đều ân ân lộ ra một cỗ sát khí khiên người ta cảm thấy áp lực.
Hai hàng mười tám thị vệ mặc áo Bào tro này chính là một đám tử sĩ do Tề Uy Vương bồi dưỡng ra, không chỉ võ nghệ cao cường mà còn am hiểu liên thủ. chính là đám thị vệ trung thành nhất của Tề Uy Vương.
Phía trước mười tám tên thị vệ này có một trung niên hơi mập mạp. chính là Tổng quán Vương Hồng của Vương phủ. Trên mặt hắn luôn duy trì vẻ tươi cười, bộ dáng vô cùng dễ gần.
- Ba vị mời đưa thiệp mời ra.
Vương Hồng cười ha hả, nhìn ba người Trâu đạo sĩ đang từ xa đi tới. Trên thực tế, hắn đã đoán ra thân phận của ba người này rồi.
Trâu đạo sĩ lấy ra một cái thiệp mỏi đưa cho Tổng quản Vương phủ.
Vương Hồng nhẹ nhàng lấy tay miết trên thiệp mời một cái. ánh mắt liếc nhanh, lập tức cung kính nói:
- Thì ra là Trâu tiên sư đại giá quang lâm. lão bộc chiêu đãi không chu toàn, mong được lương thứ! Ba vi. mau mau mời vào!
Sau đó, hắn căn dặn một tên thị vệ bên cạnh:
- Mau dẫn đường cho ba người Trâu tiên sư!
Trâu đạo sĩ gật gật đầu, liền đi theo người hầu này vào Anh Hào Điện.
Đại môn của Anh Hào Điện thi thoáng lại có người đưa thiêp mời ra để tiên vào. Tổng quan của Vương phủ chu toàn tiếp đón những khách nhân này. Phần lớn sọ này là những kỳ sĩ trong Vương phủ. Lần yến hội này cũng không mời những nhân sỹ quyên quý trong kinh thành. - Ba vị tiên sư quang lâm, lão bộc ở đây cung nghênh đã lâu!
Vương Hồng nhìn thấy ba vị tiên sư của Vương phủ từ xa xa đi tới, Lập tức tiến lên nghênh đón.
Gia Cát tiên sư hương về hắn mỉm cười rồi dẫn đầu đi vào. Hổ tiên sư cũng không thèm liếc nhìn hắn một cái. là người thứ hai bước vào.
- Vương Tổng quản, mấy ngày này hình như ông béo ra rồi đó!
Dư Tam Nương mị mị đôi mắt nhìn Vương Hồng.
- Đa tạ Dư cô nương quan tâm! Hết tháy điều này đều là nhờ hồng phúc của Vương gia và ngài!
Vướng Tổng quản cận thận đối ứng! Trên mặt còn mang theo một tia thần thái như si mê do bị
"sắc đẹp" của đối phương thu hút!
[Khúc khích]
Dư Tam Nương
"e lệ" tươi cười, mang theo một làn hương thơm đi vào Anh Hào Điện.
Nhìn
"bóng hình xinh đẹp" của Dư Tam Nương đi xa. Vương Tổng quản mới vỗ vỗ ngực mình, cố gắng nuốt xuống cái cảm giác muốn nôn mửa!
"Nếu lấy phải nữ nhân thế này làm vợ thì còn đáng sợ hơn cả so với chết!"
Trong lòng Vương Tổng quản sinh ra một Ý nghĩ như thế! Chừng qua nửa canh giờ. đại bộ phân khách nhân đã tới đông đủ.
Trên thực tế, số khách được mời cũng không nhiều, tổng cộng chỉ có mười mấy người mà thôi!
- Ngoại trừ Vuơng gia ra, chỉ còn thiếu hai người...
Vương Tổng quản nhìn vào danh sách, phát hiện có hai người còn chưa tới, thân phận đều vô cùng đặc biệt.
Trong Anh Hào Điện đã tề tụ toàn bộ những người Vương gia xem trọng hoặc được cung phụng nhất!
Trong đại điện, chỗ bắt mắt nhất chính là ngai vàng hoàng kim ở chính diện, trên đó được phủ một bộ da thú mềm mại của một loài yêu thú nào đó. Trước ngai vàng cũng đã bày sẵn rượu hoa trà quả.
Không cần hỏi cũng biết đó chính là chỗ ngồi của Tề Uy Vương. Bạn đang đọc truyện tại
- https://truyenfull.vn
Bài trí trong đại điện cùng loại như tiệc rượu giữa quân thần. Trung ương đại điện của một dải thảm đỏ kéo dài thẳng tới chỗ ngồi của Tề Uy Vương. Hai bên bố trí mười chiếc bàn bằng gỗ hồng đàn trên đó đã bày sẵn rượu hoa trà quả, chính là dành cho mười mấy người.
KỲ lạ chính là bên cạnh Tề Uy Vương không ngờ còn bố trí hai cái ghế. nhưng đều là ghế trống.
Hai vị trí ghế trống này đặt ngang hàng với Tề Uy Vương, từ đó có thể tưởng tượng được sự tôn Quý của hai vị khách nhân này.
Ngay cả ba vị tiên sư của Vương phủ cũng không được đãi ngộ như thế! Vị trí xếp cho Trâu đạo sĩ cũng thuộc hàng trên, xếp trên vị trí của Hổ tiên sư.
Hai bên trái phải đều có hai vị tiên sư. Gia Cát tiên sư và Dư Tam Nương ngồi ở đối điện, phía bên kia.
Ánh mắt Hổ tiên sư sáng ngời, nhìn chằm chằm vào hai vị trí ghế trong đại biểu cho hai vị khách đặc biệt nào đó. trong lòng không biết đang suy nghĩ điều gì.
- Sư phụ, người nói Trương tiên sư có tới không?
Băng Vi thấp giọng hỏi.
Trâu đạo sĩ đưa ánh mắt nhìn về phía hai chiếc ghế trống, thần sắc mang theo một tia nghi hoặc.
Lăng Thiên cười nói:
- Chắc là sẽ tới thôi! Hai vị trí ghế trống kia, một cái hẳn là dành cho Trương tiên sư.
- Không biết một vị trí còn lại là dành cho người nào.
Trâu đạo sĩ nhíu mày! Chẳng lẽ trong Vương phủ còn có kẻ nào thâm tàng bất lộ sao?!
Bộ mặt dữ tợn của Hổ tiên sư hướng về phía Băng Vi cười cười, hạ giọng nói:
- Nghe nói Vương gia còn có một vị sư phụ chưa từng lộ diện, thực lực sâu không lường được, có thể là một gã tu sĩ Trúc cơ kỳ!
Một số kỳ sĩ trong Anh Hào Điện bắt đầu thấp giọng bàn luận. Đề tài chính vẫn tập trung vào hai vị trí ghế trống kia. Đúng lúc này, một Thanh âm to rõ vang lên khắp đại điện:
- Vương gia tới!
Tất cả mọi người đều trở nên yên lặng, lẳng lặng nhìn chăm chú vào Tề Uy Vương mặc một bộ cẩm Bào hoa lệ đang đi vào từ cửa hông của đại điện.
Tề Uy Vương vững vàng bước vào, đi tới chỗ ngồi, nhìn xuống mọi người đang đứng lên bên dưới nói:
- Phần lớn chư vị đều là thành phần trung kiên trong Vương phủ ta. Bổn vương có được thành tựu như hôm nay cũng không thiếu sự phụ tá của các vị! Mời chư vị không cần khách khí. hãy cùng thưởng thức các loại sơn hào hải vị và tận hưởng thoải mái loại mỹ từu của Vương phủ!
- Tiếp theo, ta xin giới thiệu với các vị ba kỳ sĩ vừa mới tiến vào Vương phủ!
Ánh mắt Tề Uy Vương nhìn về phía ba người Trâu đạo sĩ.
Cầm chén rượu, Tề Uy Vương đi tới đối điện nơi ba người Trâu đạo sĩ đứng.
- Vị này chính là Trâu tiên sư! Đây là nữ đệ tử của Trâu tiên sư! VỊ này chính là Lăng Thiên Lăng đại hiệp với Thanh danh hiên hách trong võ lâm!
- Vương phủ lại có thêm một vị tiên sư!
Có người kính thán.
- Nghe nói võ nghệ của tên Lăng Thiên kia đã đạt tới độ đăng phong tạo cực!
- Cô gái kia có bộ đáng quá không tồi. thực sự là cực phẩm nhân gian.
Dưới sự giới thiệu của Tề Uy Vương. Trâu tiên sư đã làm quen qua với hơn mười người nơi này.
- Vương gia. hai vị trí ghế trống bên người ngài là chuẩn bị cho người nào?
Có người không kìm nổi hỏi.
- Đây là một bí mật. các vị chờ chút nữa sẽ biết.
Tề Uy Vương cười ha hả, đi tới chỗ ngồi của mình.
Đúng lúc này, cửa hông bá một tiếng, một bóng dáng chợt xuất hiện. Người này chính là sư huynh của Tề Uy Vương - Quỷ Ảnh! Quỷ Ảnh ung dung đứng trước Tề Uy Vương, giống như là một bảo tiêu!
- Sư phụ sao còn chưa tới?
Tề Uy Vương thấp giọng hỏi.
- Lập tức sẽ tới!
Thân hình Quỷ Ảnh khẽ lay động dưới ngọn đèn. dường như chỉ là một đạo hư ảnh mà thôi.
Bởi vì còn có hai vị khách chưa tới. tiệc rượu cũng chưa chân chính bắt đầu. Mọi người nơi này đều thấp giọng nói chuyện phiếm hoặc thưởng trà điểm tâm.
Một khắc này, toàn bộ đại điện đột nhiên nổi lên một cơn cuồng phong, một người mặc một bộ trường Bào màu tro đột nhiên xuất hiện trong đại điện.
Mọi người không khỏi kinh hãi, Ngay cả bốn vị tiên sư cũng kinh ngạc vô cùng. Quanh thân người bạc áo Bào tro này dường như có một tầng hắc vụ. khiến những người khác nhìn không ra bộ dáng của hắn.
- Hoan nghênh sư phụ!
Tề Uy Vương vội vàng đi xuống nghênh đón!
Người nọ chỉ vẻn vẹn gật đầu về hướng Tề Uy Vương một cái. sau đó trong đại điện xuất hiện mấy chục đạo hư ảnh. hình thành một dải, đi thẳng về vị trí mà Tề Uy Vương đưa tay mời.
Cuối cùng, hư ảnh dần ngưng thật, ngồi vững vâng trên ghế. những hư ảnh khác mới dần biến mất!
- Người này khiến ta nhớ tới một kỳ nhân từng tung hoành võ lâm nhiều năm trước – Quỷ Sư!
Vẻ mặt Lăng Thiên kinh dị nói.
- Ta xin giới thiệu cho các vị một chút. Người này chính là sư phụ của bổn vương, xưng là Quỷ Sư!
Vẻ mặt Tề Uy Vương tươi cười, giới thiệu cho mọi người!
- Thật đáng mừng. Quỷ Sư đạo hữu không ngờ đã thành công Trúc Cơ!
Gia Cát tiên sư đứng dậy chúc mừng!
Quỷ Sư ngồi bên tay phải của Tề Uy Vương, Quỷ vụ quanh thân hắn đã tiểu tan lộ ra bộ dáng của hắn.
Người này và lão già xuất hiện trong rừng trúc nơi Trương Hằng giống y đúc nhau. Quỷ Sư gật gật đầu với Gia Cát tiên sư, xem như hồi đáp.
Trâu tiên sư ngồi ở cạnh Hổ tiên sư. trong lòng âm thầm thở dài một hơi. Một tu sĩ Trúc cơ kỳ xuất hiện đủ để phá vỡ kế hoạch của bọn họ, trong lòng cũng bắt đầu cảm thấy lo lắng.
- Người kia vì sao còn chưa đến!? Bản sư từng sử dụng Quỷ Ảnh Tử Thuật đưa thiếp mời cho hắn rồi mà!
sắc mặt của Quỷ Sư dần sa sầm xuống.
- Trương tiên sư có lẽ có chuyện gì nên chậm trễ đi...
Trong lòng Tề Uy Vương âm thầm kêu khổ. đối với vị sư phụ này đúng là hiểu rất rõ. Ngoại trừ thích hư vinh ra. cơ bản không có khuyết điểm gì.
- Ha ha ha, Trương mỗ đã sớm đến từ lâu!
Đúng lúc này, bên trái của Tề Uy Vương đột nhiên truyền tới Thanh âm một nam nhân. Mọi người đưa mắt sang nhìn thì phát hiện ra còn có một người nữa.
Bình luận facebook