-
Chương 555
Tử Lượng hừ lạnh, uy hiếp nói:
- Nếu như Tử Hoàng Điện bị công phá. thì người đầu tiên mà ta giết chính là ngươi!
Lập tức, ánh mắt toàn bộ chúng yêu ở nơi này nhìn về phía Thiên cầm đều tràn ngập sự thù địch mãnh liệt.
Trương Hằng khẽ liếc mắt nhìn Thiên cầm một cái, lạnh nhạt cười:
- Xin hỏi vị đạo hữu Thiên cầm này. Diệu Nhật Tiễn trong truyền thuyết ngươi đã nhìn thấy tận mắt sao? Trong thông linh pháp bảo thượng phẩm, có loại pháp bảo nào có hình dạng tương tự với nó hay không? Nếu như Hoàng Phủ Lân thật sự có pháp bảo này, lại liên thủ với Quân Thiên Tề. thì giết chết Tử Hoàng có lẽ cũng có chút khó khăn, nhưng nếu muốn khiến hắn trọng thương cũng rất là dễ dàng.
Đối mặt với những câu hỏi liên tiếp của Trương Hằng. sắc mặt Thiên cầm biến đổi. vội vàng ngưng thân nhìn Hoàng Phủ Lân ở bên ngoài Tử Hoàng Phủ.
- Đây không phải là Diệu Nhật Tiễn... Dường như là một kiện Linh bảo thượng phẩm khác...
Nàng đột nhiên nhìn ra một chút sơ hở.
Diệu Nhật Tiễn trong tay Hoàng Phủ Lân luôn luôn được bao phủ trong một tầng kim quang nhàn nhạt, còn ẩn chứa uy lực tinh thần của hắn. có thể ngăn cản thần thức của tu sĩ đồng cấp tra xét.
- Trương đạo hữu, nói như vậy thì kim tiễn trong tay hắn kia không phải Diệu Nhật Tiễn.
Tử Lượng lộ ra vẻ vui mừng, thần thức vội vàng hướng về phía nhị muội Tử Ngọc truyền âm.
- Đúng rồi. trong Linh bảo công kích thượng phẩm còn có một pháp bảo có hình dạng cực kỳ tương tự với nó. gọi là Thiên Dương Tiễn. Tuy đều là Linh bảo công kích thượng phẩm, nhưng hai thứ này có sự chênh lệch không nhỏ. Hơn nữa, Thiên Dương Tiễn phối hợp với Ô Nhật Cung cũng không thể tự nhiên mà thành giống như Diệu Nhật Tiễn.
Tả hộ pháp đột nhiên lóe lên thần quang trong mắt, phát ra tiếng nói.
- Nói như vậy. chúng ta vẫn còn có hy vọng rất lớn!
Tử Lượng thở phào một hơi, lại một lần nữa khôi phục lại chiến ý.
Thiên cầm bất ngờ bị cụt hứng:
- Đừng cao hứng quá sớm. cho dù là Thiên Dương Tiễn, khi phối hợp với Ô Nhật Cung thì phá vỡ tầng phòng ngự của Tử Hoàng Điện cũng dễ dàng thôi.
Bất kể thể nào. Thiên Dương Tiễn vẫn là một kiện Linh bảo thượng phẩm, phối hợp với Ô Nhật Cung, uy lực chắc chắn so với những đòn công kích lúc trước sẽ cường đại hơn nhiều.
- Chúng yêu trong Tử Hoàng Điện nghe đây. Hoàng Phủ Lân ta đếm ngược mười tiếng, nếu các ngươi còn không đầu hàng, thì đừng trách ta độc ác vô tình.
Tinh khí thần trên người của Hoàng Phủ Lân đã ngưng tụ tới trạng thái đỉnh phong.
Thừa dịp một chút thời gian vừa rồi, hắn đã khôi phục lại được pháp lực và tâm thần đã tiêu hao, lúc này đã điều tiết tới trạng thái tốt nhất.
- Mười!
Hắn nói nhẹ ra một chữ, còn ẩn chứa áp lực vô biên giống như là Thái Sơn. khiến cho chúng yêu trong Tử Hoàng Điện tìm đập nhanh hơn.
-Chín!
Lực đạo của thanh âm tăng lên. tràn ngập sự sát phạt quyết đoán, ầm vang mãnh liệt.
Tử Lượng vạn phần lo lắng nói:
- Trương đạo hữu. ngài mau trợ giúp nhị muội đi.
Trương Hằng im lặng không nói gì. rồi đột ngột nhắm hai mắt lại. uy lực tinh thần cuồn cuộn phát ra ở xung quanh cũng tiêu tan không còn.
Toàn thân trở nên tĩnh mịch.
- Trương đạo hữu!
Tử Lượng lớn tiếng gọi. không thể lý giải được hành động này của Trương Hằng.
- Có lẽ là hắn đã bất lực...
Một vài đại yêu tu trong La Sát Mật Ngục nói một cách trào phúng.
- Hừ. vừa rồi không biết là ai đã xuất khẩu cuồng ngôn, vọng tưởng tranh phong với nhân vật cấp phủ chủ, buồn cười, ngu dốt.
Những yêu tu kia lạnh lùng châm chọc nói.
Bọn họ đã tuyệt vọng đối với tương lai. cũng không sợ đắc tội với đám người Tử Lượng, Trương Hằng, không tiếc lời chửi mắng.
- Tám!
-Bảy!
Hoàng Phủ Lân giống như là thần linh đùa giỡn vận mệnh ở trong tay, nói một cách vô cùng rõ ràng từng con số tử vong càng ngày càng tới gần.
- Ngươi mau tỉnh lại đi! Trương đạo hữu!
Tử Lượng gân như là rống lên, xông tới muốn kéo Trương Hằng, nhưng lại bị tả hộ pháp bình tĩnh kéo lại.
Lão già gầy nhom và nữ tử mặc váy tơ cùng nhìn Trương Hằng với vẻ ngưng trọng. Bạn đang đọc truyện tại
- https://truyenfull.vn
Hai người bọn họ cũng không cho rằng Trương Hằng đang đứng ở chỗ này nhắm mắt dưỡng thần.
- Sáu!
- Năm!
Cái chết càng ngày càng tới gần, toàn bộ Tử Hoàng Điện bị bao phủ dưới một bóng ma vô hình, áp lực khiến cho người ta phải phát điên.
- Mau lên đây trợ giúp ta, lần công kích này của Hoàng Phủ Lân ít nhất phải gấp hai lần trước đây...
Tử Ngọc tọa trấn ở nơi then chốt trong đại điện, trên khuôn mặt xấu xí lộ ra vẻ lo lắng trước nay chưa từng có.
Nàng cũng hiểu rõ lúc này người duy nhất có thể giúp cho Tử Hoàng Điện vượt qua nguy cơ chính là vị tu sĩ loài người Trương Hằng này.
Nhưng Trương Hằng lại giống như là một bức tượng mấy vạn năm. đứng yên từ xa xưa tới giờ. mặc cho gió táp mưa sa, vẫn vững như bàn thạch, mặc cho ngoại vật gây họa.
- Bốn!
Hoàng Phủ Lân nắm trong tay ố Nhật Cung, bàn tay kia chậm rãi vươn ra. đặt Diệu Nhật Tiễn hư hư thực thực phát ra kim quang đặt lên trên.
Đột nhiên, tâm thần hắn cùng với một cung một tiễn này hòa thành một thể.
Uy lực tinh thần cường đại dưới sự cộng hưởng của hai đại Linh bảo công kích thượng phẩm này hóa thành một mũi tên tinh thần sắc bén tới cực điểm.
Đòn tấn công chưa phát ra, nhưng khí tức linh hoạt sắc bén tới cực điểm kia đã đi trước một bước tiến vào trong linh hồn. tiến hành một sự đả kích không chút lưu tình tới sự tự tin của kẻ địch.
Vù!
Một hư ảnh quang tiễn màu vàng vô hình hiện lên ở trước người Hoàng Phủ Lân. sau đó hóa thành ngàn vạn mũi tên như mưa phùn, gần như khinh thường những sự phòng ngự thông thường tiến vào Tử Hoàng Điện.
Phụt!
Mười hai yêu tu Hợp thể kỳ đồng loạt phun ra máu tươi, tâm thần bị hao tổn, miễn cưỡng ngồi được ở tại chỗ. đều mất đi hơn một nửa chiến lực.
Nhưng đây mới chỉ là khúc đạo đầu của đòn tấn công!
-Ba!
Hoàng Phủ Lân chậm rãi kéo đây cung màu vàng của Ô Nhật Cung, mơ hồ nghe thấy thanh âm Vù Vù. ẩn chứa sức công kích linh hồn cường đại.
Theo Ô Nhật Cung được kéo căng, không gian như thể ngưng kết lại. toàn bộ nước biển ở gần đó đều ngưng đọng bất động, bị một lực lượng vô hình làm cho đông cứng lại.
Khí tức tử vong càng ngày càng gần. toàn bộ Tử Hoàng Điện hoàn toàn yên tĩnh, chỉ nghe thấy từng trận thanh âm ầm ầm.
Ầm ầm!
ầm ầm! ầm ầm!
- Ta không chịu nổi nữa rồi...
Một yêu tu Hợp thể kỳ kêu lên một tiếng, rồi thất khiếu chảy máu mà chết!
- Trương đạo hữu...
Thanh âm của Tử Lượng mang theo vài tia khản khàn, trên mặt còn có một vẻ hoang mang và tuyệt vọng.
- Chẳng lẽ trời muốn diệt Tử Hoàng Phủ ta sao?
Lão già gầy nhom và Thiên cầm trong lòng đều rất khẩn trương.
Có điều khác biệt chính là lão già gầy nhom lo cho vận mệnh tương lai. còn Thiên cầm lại đang chờ mong tới lúc thoát khỏi Tử Hoàng Phủ khôi phục lại sự tự do, lại thấy được ánh mặt trời.
Vào lúc này, hai vị phủ chủ đang giao chiến ở trên không trung của hải vực đều cảm nhận được, nhất tề dùng thần thức nhìn chăm chú tình hình phía bên này.
- Chuyện này... sao có thê?
Vẻ mặt Tử Hoàng khiếp sợ. thần thức tập trung vào Hoàng Phủ Lân phong thái như Thiên Thần kia.
Trong kim quang rực rỡ, mơ hồ có thể thấy được một cung một tiễn, tán ra khí tức to lớn không gì không thể phá được, phá nát chân không.
Cùng lúc đó. ở một phương khác trong Cửu U hải vực. bên trong địa giới Ma Xà Phủ.
Bản tôn của Trương Hằng đang lơ lửng giữa không trung đón gió biển, hai mắt nhắm chặt lại. trong tay hắn nâng Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp, tâm thần tiến nhập vào một tình trạng vô cùng đặc biệt.
Đồng thời với việc trao đổi với phân thân khẩu quyết thâm sâu khó hiểu bên trong bảo tháp không ngừng quanh quẩn trong đầu hắn. dường như vô số vì sao rậm rạp giữa bầu trời đêm.
Từ thức thứ nhất của bảo tháp Chấn Áp Quyết, cho tới thức thứ hai mà hắn chưa bao giờ sử dụng qua, Âm Dương Quyết.
-Hai!
Ở phương xa, thanh âm của Hoàng Phủ Lân như truyền tới nơi đây. trong đầu bản tôn của Trương Hằng mơ hồ có thể nghe thấy được.
Đột nhiên Trương Hằng mở mắt ra. Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp trong tay lóe lên kim quang rực rỡ. chiếu rọi khắp mặt đất. khí tức vô cùng cổ xưa lan khắp hải vực.
-Đi!
Hắn nói nhẹ ra một chữ.
Đột nhiên, bảo tháp trong tay bản tôn của Trương Hằng bỗng nhiên biến mất.
Trong Tử Hoàng Phủ.
Dưới tầng cuối cùng, La Sát Mật Ngục, trong không gian tối đen chỉ nghe thấy những tiếng tim đập.
Ánh mắt của mọi người không tự chủ được đều nhìn lên người Trương Hằng.
Rốt cuộc thì hẳn cũng đã cử động, chậm rãi nâng một bàn tay lên.
Từ phương xa, truyền tới một thanh âm:
-Đi!
-Một!
Hai mắt của Hoàng Phủ Lân như điện, trong thanh âm lộ ra một khí tức tử vong:
- Diệt!
Ầm!
Ô Nhật Cung và Diệu Nhật Tiễn dường như hòa thành một thể, phát ra một tiếng nổ kinh thiên.
Trong phút chốc, toàn bộ hải vực liền nứt ra một
"Vực sâu" dài tới mấy vạn dặm.
Một đạo hào quang màu vàng ngợp trời so với ánh mắt trời còn chói chang hơn gấp ngàn lần theo một tiếng
"Ầm" bắn về phía Tử Hoàng Điện.
Khí tức tử vong của ngày tận thế từ đáy của rất nhiều linh hồn hiện lên.
- Không được
Tử Hoàng gào lên. vẻ mặt điên cuồng.
Nhưng đúng lúc này, một thanh âm vô cùng bình thản vang lên:
- Nghịch chuyển Càn Khôn. Âm Dương Quyết.
HẾT QUYỂN V
------oo0oo-----
Quyển 6: Ngạo Thị Hạ Giới
- Nếu như Tử Hoàng Điện bị công phá. thì người đầu tiên mà ta giết chính là ngươi!
Lập tức, ánh mắt toàn bộ chúng yêu ở nơi này nhìn về phía Thiên cầm đều tràn ngập sự thù địch mãnh liệt.
Trương Hằng khẽ liếc mắt nhìn Thiên cầm một cái, lạnh nhạt cười:
- Xin hỏi vị đạo hữu Thiên cầm này. Diệu Nhật Tiễn trong truyền thuyết ngươi đã nhìn thấy tận mắt sao? Trong thông linh pháp bảo thượng phẩm, có loại pháp bảo nào có hình dạng tương tự với nó hay không? Nếu như Hoàng Phủ Lân thật sự có pháp bảo này, lại liên thủ với Quân Thiên Tề. thì giết chết Tử Hoàng có lẽ cũng có chút khó khăn, nhưng nếu muốn khiến hắn trọng thương cũng rất là dễ dàng.
Đối mặt với những câu hỏi liên tiếp của Trương Hằng. sắc mặt Thiên cầm biến đổi. vội vàng ngưng thân nhìn Hoàng Phủ Lân ở bên ngoài Tử Hoàng Phủ.
- Đây không phải là Diệu Nhật Tiễn... Dường như là một kiện Linh bảo thượng phẩm khác...
Nàng đột nhiên nhìn ra một chút sơ hở.
Diệu Nhật Tiễn trong tay Hoàng Phủ Lân luôn luôn được bao phủ trong một tầng kim quang nhàn nhạt, còn ẩn chứa uy lực tinh thần của hắn. có thể ngăn cản thần thức của tu sĩ đồng cấp tra xét.
- Trương đạo hữu, nói như vậy thì kim tiễn trong tay hắn kia không phải Diệu Nhật Tiễn.
Tử Lượng lộ ra vẻ vui mừng, thần thức vội vàng hướng về phía nhị muội Tử Ngọc truyền âm.
- Đúng rồi. trong Linh bảo công kích thượng phẩm còn có một pháp bảo có hình dạng cực kỳ tương tự với nó. gọi là Thiên Dương Tiễn. Tuy đều là Linh bảo công kích thượng phẩm, nhưng hai thứ này có sự chênh lệch không nhỏ. Hơn nữa, Thiên Dương Tiễn phối hợp với Ô Nhật Cung cũng không thể tự nhiên mà thành giống như Diệu Nhật Tiễn.
Tả hộ pháp đột nhiên lóe lên thần quang trong mắt, phát ra tiếng nói.
- Nói như vậy. chúng ta vẫn còn có hy vọng rất lớn!
Tử Lượng thở phào một hơi, lại một lần nữa khôi phục lại chiến ý.
Thiên cầm bất ngờ bị cụt hứng:
- Đừng cao hứng quá sớm. cho dù là Thiên Dương Tiễn, khi phối hợp với Ô Nhật Cung thì phá vỡ tầng phòng ngự của Tử Hoàng Điện cũng dễ dàng thôi.
Bất kể thể nào. Thiên Dương Tiễn vẫn là một kiện Linh bảo thượng phẩm, phối hợp với Ô Nhật Cung, uy lực chắc chắn so với những đòn công kích lúc trước sẽ cường đại hơn nhiều.
- Chúng yêu trong Tử Hoàng Điện nghe đây. Hoàng Phủ Lân ta đếm ngược mười tiếng, nếu các ngươi còn không đầu hàng, thì đừng trách ta độc ác vô tình.
Tinh khí thần trên người của Hoàng Phủ Lân đã ngưng tụ tới trạng thái đỉnh phong.
Thừa dịp một chút thời gian vừa rồi, hắn đã khôi phục lại được pháp lực và tâm thần đã tiêu hao, lúc này đã điều tiết tới trạng thái tốt nhất.
- Mười!
Hắn nói nhẹ ra một chữ, còn ẩn chứa áp lực vô biên giống như là Thái Sơn. khiến cho chúng yêu trong Tử Hoàng Điện tìm đập nhanh hơn.
-Chín!
Lực đạo của thanh âm tăng lên. tràn ngập sự sát phạt quyết đoán, ầm vang mãnh liệt.
Tử Lượng vạn phần lo lắng nói:
- Trương đạo hữu. ngài mau trợ giúp nhị muội đi.
Trương Hằng im lặng không nói gì. rồi đột ngột nhắm hai mắt lại. uy lực tinh thần cuồn cuộn phát ra ở xung quanh cũng tiêu tan không còn.
Toàn thân trở nên tĩnh mịch.
- Trương đạo hữu!
Tử Lượng lớn tiếng gọi. không thể lý giải được hành động này của Trương Hằng.
- Có lẽ là hắn đã bất lực...
Một vài đại yêu tu trong La Sát Mật Ngục nói một cách trào phúng.
- Hừ. vừa rồi không biết là ai đã xuất khẩu cuồng ngôn, vọng tưởng tranh phong với nhân vật cấp phủ chủ, buồn cười, ngu dốt.
Những yêu tu kia lạnh lùng châm chọc nói.
Bọn họ đã tuyệt vọng đối với tương lai. cũng không sợ đắc tội với đám người Tử Lượng, Trương Hằng, không tiếc lời chửi mắng.
- Tám!
-Bảy!
Hoàng Phủ Lân giống như là thần linh đùa giỡn vận mệnh ở trong tay, nói một cách vô cùng rõ ràng từng con số tử vong càng ngày càng tới gần.
- Ngươi mau tỉnh lại đi! Trương đạo hữu!
Tử Lượng gân như là rống lên, xông tới muốn kéo Trương Hằng, nhưng lại bị tả hộ pháp bình tĩnh kéo lại.
Lão già gầy nhom và nữ tử mặc váy tơ cùng nhìn Trương Hằng với vẻ ngưng trọng. Bạn đang đọc truyện tại
- https://truyenfull.vn
Hai người bọn họ cũng không cho rằng Trương Hằng đang đứng ở chỗ này nhắm mắt dưỡng thần.
- Sáu!
- Năm!
Cái chết càng ngày càng tới gần, toàn bộ Tử Hoàng Điện bị bao phủ dưới một bóng ma vô hình, áp lực khiến cho người ta phải phát điên.
- Mau lên đây trợ giúp ta, lần công kích này của Hoàng Phủ Lân ít nhất phải gấp hai lần trước đây...
Tử Ngọc tọa trấn ở nơi then chốt trong đại điện, trên khuôn mặt xấu xí lộ ra vẻ lo lắng trước nay chưa từng có.
Nàng cũng hiểu rõ lúc này người duy nhất có thể giúp cho Tử Hoàng Điện vượt qua nguy cơ chính là vị tu sĩ loài người Trương Hằng này.
Nhưng Trương Hằng lại giống như là một bức tượng mấy vạn năm. đứng yên từ xa xưa tới giờ. mặc cho gió táp mưa sa, vẫn vững như bàn thạch, mặc cho ngoại vật gây họa.
- Bốn!
Hoàng Phủ Lân nắm trong tay ố Nhật Cung, bàn tay kia chậm rãi vươn ra. đặt Diệu Nhật Tiễn hư hư thực thực phát ra kim quang đặt lên trên.
Đột nhiên, tâm thần hắn cùng với một cung một tiễn này hòa thành một thể.
Uy lực tinh thần cường đại dưới sự cộng hưởng của hai đại Linh bảo công kích thượng phẩm này hóa thành một mũi tên tinh thần sắc bén tới cực điểm.
Đòn tấn công chưa phát ra, nhưng khí tức linh hoạt sắc bén tới cực điểm kia đã đi trước một bước tiến vào trong linh hồn. tiến hành một sự đả kích không chút lưu tình tới sự tự tin của kẻ địch.
Vù!
Một hư ảnh quang tiễn màu vàng vô hình hiện lên ở trước người Hoàng Phủ Lân. sau đó hóa thành ngàn vạn mũi tên như mưa phùn, gần như khinh thường những sự phòng ngự thông thường tiến vào Tử Hoàng Điện.
Phụt!
Mười hai yêu tu Hợp thể kỳ đồng loạt phun ra máu tươi, tâm thần bị hao tổn, miễn cưỡng ngồi được ở tại chỗ. đều mất đi hơn một nửa chiến lực.
Nhưng đây mới chỉ là khúc đạo đầu của đòn tấn công!
-Ba!
Hoàng Phủ Lân chậm rãi kéo đây cung màu vàng của Ô Nhật Cung, mơ hồ nghe thấy thanh âm Vù Vù. ẩn chứa sức công kích linh hồn cường đại.
Theo Ô Nhật Cung được kéo căng, không gian như thể ngưng kết lại. toàn bộ nước biển ở gần đó đều ngưng đọng bất động, bị một lực lượng vô hình làm cho đông cứng lại.
Khí tức tử vong càng ngày càng gần. toàn bộ Tử Hoàng Điện hoàn toàn yên tĩnh, chỉ nghe thấy từng trận thanh âm ầm ầm.
Ầm ầm!
ầm ầm! ầm ầm!
- Ta không chịu nổi nữa rồi...
Một yêu tu Hợp thể kỳ kêu lên một tiếng, rồi thất khiếu chảy máu mà chết!
- Trương đạo hữu...
Thanh âm của Tử Lượng mang theo vài tia khản khàn, trên mặt còn có một vẻ hoang mang và tuyệt vọng.
- Chẳng lẽ trời muốn diệt Tử Hoàng Phủ ta sao?
Lão già gầy nhom và Thiên cầm trong lòng đều rất khẩn trương.
Có điều khác biệt chính là lão già gầy nhom lo cho vận mệnh tương lai. còn Thiên cầm lại đang chờ mong tới lúc thoát khỏi Tử Hoàng Phủ khôi phục lại sự tự do, lại thấy được ánh mặt trời.
Vào lúc này, hai vị phủ chủ đang giao chiến ở trên không trung của hải vực đều cảm nhận được, nhất tề dùng thần thức nhìn chăm chú tình hình phía bên này.
- Chuyện này... sao có thê?
Vẻ mặt Tử Hoàng khiếp sợ. thần thức tập trung vào Hoàng Phủ Lân phong thái như Thiên Thần kia.
Trong kim quang rực rỡ, mơ hồ có thể thấy được một cung một tiễn, tán ra khí tức to lớn không gì không thể phá được, phá nát chân không.
Cùng lúc đó. ở một phương khác trong Cửu U hải vực. bên trong địa giới Ma Xà Phủ.
Bản tôn của Trương Hằng đang lơ lửng giữa không trung đón gió biển, hai mắt nhắm chặt lại. trong tay hắn nâng Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp, tâm thần tiến nhập vào một tình trạng vô cùng đặc biệt.
Đồng thời với việc trao đổi với phân thân khẩu quyết thâm sâu khó hiểu bên trong bảo tháp không ngừng quanh quẩn trong đầu hắn. dường như vô số vì sao rậm rạp giữa bầu trời đêm.
Từ thức thứ nhất của bảo tháp Chấn Áp Quyết, cho tới thức thứ hai mà hắn chưa bao giờ sử dụng qua, Âm Dương Quyết.
-Hai!
Ở phương xa, thanh âm của Hoàng Phủ Lân như truyền tới nơi đây. trong đầu bản tôn của Trương Hằng mơ hồ có thể nghe thấy được.
Đột nhiên Trương Hằng mở mắt ra. Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp trong tay lóe lên kim quang rực rỡ. chiếu rọi khắp mặt đất. khí tức vô cùng cổ xưa lan khắp hải vực.
-Đi!
Hắn nói nhẹ ra một chữ.
Đột nhiên, bảo tháp trong tay bản tôn của Trương Hằng bỗng nhiên biến mất.
Trong Tử Hoàng Phủ.
Dưới tầng cuối cùng, La Sát Mật Ngục, trong không gian tối đen chỉ nghe thấy những tiếng tim đập.
Ánh mắt của mọi người không tự chủ được đều nhìn lên người Trương Hằng.
Rốt cuộc thì hẳn cũng đã cử động, chậm rãi nâng một bàn tay lên.
Từ phương xa, truyền tới một thanh âm:
-Đi!
-Một!
Hai mắt của Hoàng Phủ Lân như điện, trong thanh âm lộ ra một khí tức tử vong:
- Diệt!
Ầm!
Ô Nhật Cung và Diệu Nhật Tiễn dường như hòa thành một thể, phát ra một tiếng nổ kinh thiên.
Trong phút chốc, toàn bộ hải vực liền nứt ra một
"Vực sâu" dài tới mấy vạn dặm.
Một đạo hào quang màu vàng ngợp trời so với ánh mắt trời còn chói chang hơn gấp ngàn lần theo một tiếng
"Ầm" bắn về phía Tử Hoàng Điện.
Khí tức tử vong của ngày tận thế từ đáy của rất nhiều linh hồn hiện lên.
- Không được
Tử Hoàng gào lên. vẻ mặt điên cuồng.
Nhưng đúng lúc này, một thanh âm vô cùng bình thản vang lên:
- Nghịch chuyển Càn Khôn. Âm Dương Quyết.
HẾT QUYỂN V
------oo0oo-----
Quyển 6: Ngạo Thị Hạ Giới
Bình luận facebook