-
Chương 561
Đối mặt với mệnh lệnh của đại công tử cùng Tả hộ pháp của Tử Hoàng Phủ, tám gã tử sĩ lù lù bất động, sắc mặt chết lặng, không có một tia sợ hãi nào.
- Chúng ta chỉ trung thành với Tử Hoàng đại nhân, không nghe theo mệnh lệnh của bất kỳ kẻ nào. Nếu các ngươi muốn đi vào nội tầng, nhất định phải bước qua thi thể chúng ta.
Một gã tử sĩ trong số quả quyết nói, hỏa diễm trên loan đao trong tay bay múa một hồi, mơ hồ truyền đến một tràng long ngâm.
Trương Hằng không khỏi khẽ
"A" một tiếng:
- Không nghĩ tới trong Linh bảo trung phẩm này lại còn ẩn chứa hồn của Giao long Hợp thể.
Tám tràng long ngâm hợp lại sinh ra một cỗ tinh thần uy năng không kém, lơ lửng trên đỉnh đầu bọn họ.
Dưới tình huống như vậy, cho dù là nhân vật cấp Phủ chủ đích thân tới cũng không thể tiêu diệt bọn họ trong thời gian ngắn.
Nói cách khác, gặp phải bất luận kẻ nào dưới Phủ chủ, bọn họ đều ở thế bất bại.
Hai người Tử Lượng hít sâu một ngụm khí lạnh, lực phòng thủ của kho báu Tử Hoàng Điện còn muốn sâm nghiêm hơn so với trong tưởng tượng của bọn họ.
- Ha ha. Chỉ cần Tử Hoàng không chết, kho báu vẫn còn. Cho dù Hoàng Phủ Lân hủy toàn bộ Tử Hoàng Điện, cùng không thể tổn thương đến căn bản của Tử Hoàng Phủ.
Thanh âm hơi mang ý cười của hữu hộ pháp truyền đến.
Tử Hoàng là nhân vật linh hồn của Tử Hoàng Phủ, mà kho báu là kinh tế căn bản của cả Tử Hoàng Phủ. Chỉ cần một người một vật này bất diệt liền không thể tạo thành uy hiếp chân chính hoặc là tổn thương đến nguyên khí đối với Yêu tộc Tử Hoàng Phủ.
- Thì ra là thế...
Trương Hằng đột nhiên hiểu được vì sao Tử Hoàng bị vây trong Phương Thiên Mạc cũng không quá lo lắng, cũng không liều mạng không tiếc mọi giá.
- Ba người các ngươi vẫn nên rút lui đi. Thủ hộ kho báu này không chỉ riêng tám gã tử sĩ này còn có sự hiệp trợ toàn lực của lão phu.
Hữu hộ pháp khẽ thở dài.
Tám gã tử sĩ, thực lực có thể so với cấp Chuẩn Phủ chủ cộng thêm một hữu hộ pháp nắm giữ lĩnh vực không gian, thực lực có thể sánh với cấp Phủ chủ.
Tổ hợp như vậy là cường đại cỡ nào?
Cho dù nhân vật cấp Phủ chủ đích thân tới cũng không thể công phá kho báu này. Khó trách Tử Hoàng có thể gối cao đầu không lo.
Thân ở lĩnh vực không gian của đối phương, ba người phải như thế nào đột phá phòng thủ kiên cố này?
Trương Hằng trầm mặc, lộ vẻ suy tư, dường như cũng không nghĩ ra phương pháp ứng phó.
Tử Lượng cùng Tả hộ pháp lại lo lắng vô cùng. Nếu Trương Hằng không chiếm được thù lao, hoàn toàn có thể quay đầu bước đi, mặc kệ an nguy của Tử Hoàng
Điện, thậm chí còn có khả năng bỏ đá xuống giếng.
Đúng lúc này, một cỗ tinh thần uy năng cuồn cuộn bao trùm toàn bộ Tử Hoàng Phủ, khí tức hủy diệt cùng tử vong lại phủ xuống lần nữa.
Hoàng Phủ Lân đã điều chỉnh tinh khí thần tới trạng thái đỉnh, một cung một tiễn ẩn chứa tất cả tinh thần uy năng của hắn dần ngưng tụ, tập trung hình thành một cỗ khí tức lăng lệ trước nay chưa từng có.
Vào lúc này, không gian chung quanh hắn xuất hiện trạng thái không ổn định, mơ hồ có thể thấy được vài đợt sóng gợn không gian mỏng manh nhộn nhạo ra bốn phương tám hướng.
Uy thế như thế khiến cho một vùng tiểu thiên địa được Âm Dương Quyết bao phủ run lên nhè nhẹ.
Hào quang màu trắng trên đỉnh đầu và hào quang màu đen dưới chân run lên một hồi.
Nhưng bảo tháp màu bạc tồn tại trong hư không, lưu quang màu bạc cấp tốc lưu chuyển ngăn chặn tình huống này.
- Chậc chậc. Không hổ là một kích cường đại nhất trong đời Hoàng Phủ Lân. Đáng tiếc Diệu Nhật Tiễn trong tay hắn chỉ là hàng giả. Nếu không, hắn hoàn toàn có được thực lực giết chết nhân vật cấp Phủ chủ bình thường.
Hữu hộ pháp giọng điệu xem trò vui nói.
- Làm sao ngươi biết Diệu Nhật Tiễn trong tay hắn là hàng giả? Chẳng lẽ ngươi từng thấy đồ thật?
Trong mắt Trương Hằng hiện lên một tia dị sắc.
- Không sai. Đồ thật ngay ở trong kho báu nội tầng, đây cũng là một kiện Linh bảo thượng phẩm duy nhất bên trong. Tên Tử Hoàng kia thậm chí không dám đem nó theo trên người.
Hữu hộ pháp còn nói ra một chuyện khiến đám người Trương Hằng kinh hãi.
Linh bảo công kích thượng phẩm Diệu Nhật Tiễn chân chính không ngờ ngay tại trong kho báu nội tầng Tử Hoàng Điện.
- Tuy nhiên, Thiên Dương Tiễn trong tay hắn cũng là một kiện Linh bảo công kích thượng phẩm, phối hợp với Ô Nhật Cung, uy lực vẫn khiến cho lão phu xem thế là đủ rồi.
Hữu hộ pháp bình luận khách quan. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
chấm cơm.
- Xem ra, Tử Hoàng Điện này không thủ được...
Hắn vô cùng chờ mong nói, dường như hận Tử Hoàng Điện không thể lập tức bị Hoàng Phủ Lân hủy diệt.
- Mọi người của Tử Hoàng Điện, tiếp ta một tiễn!
Thanh âm vang như chuông đồng của Hoàng Phủ Lân tràn ngập khí phách vô cùng của nam nhân, khiến cho nước biển trong phạm vi ngàn dặm rung chuyển nhấp nhô, tất cả yêu thú trong lòng không yên. Tu vi thấp thậm chí trực tiếp nổ tan xác mà chết.
Một vùng hải vực nhỏ lấy Tử Hoàng Điện làm trung tâm lập tức như nổ tung.
Két... két
Cơ thể Hoàng Phủ Lân tràn ngập lực lượng khủng bố, chậm rãi kéo Ô Nhật Cung, mũi tên vàng lợt được xác nhận là Thiên Dương Tiễn lóe ra phong mang lăng lệ.
Không gian chung quanh bỗng nhiên trở nên gấp gáp, áp lực tới cực điểm.
Mỗi lần Hoàng Phủ Lân kéo dây cung Ô Nhật Cung ra một tấc, khí tức áp lực trong không gian bốn phía càng dày đậm thêm một phần.
Khi luồng khí tức áp lực này kéo lên tới cực điểm, đó chính là thời khắc một cung một tiễn phát ra một kích thạch phá kinh thiên.
Ngoài ra, chung quanh Thiên Dương Tiễn hình thành một tầng hư ảnh màu vàng nhạt. Đây là ý chí vô kiên bất tồi và tinh thần uy năng khổng lồ được chủ nhân giao cho.
Đạo hư ảnh hình mũi tên màu vàng nhạt này lớn dần từng chút, cuối cùng biến thành một hư ảnh hình kiếm thật lớn, đối với đám yêu tu của Tử Hoàng Điện tạo thành bóng ma khó thể nói rõ.
Trong đại điện đầu mối then chốt, Tử Ngọc nằm trên mặt đất trong suốt như ngọc tía, máu tươi nhỏ giọt chảy ra, sắc mặt tái nhợt hai mắt thất thần.
Trước đó không lâu, nàng đã hao hết một tia pháp lực cùng tâm thần cuối cùng, giờ phút này vô lực phản kháng.
Mười hai yêu tu chung quanh nàng cũng đều chỉ còn một hơi nằm ở đại điện, trên mặt mỗi người đều lộ vẻ tuyệt vọng.
Tới một lúc, khí tức áp lực chung quanh Hoàng Phủ Lân kéo lên tới đỉnh điểm, bỗng nhiên bùng nổ.
Ầm~
Không gian sinh ra từng đợt chấn động, công kích còn chưa phát ra, cỗ lực lượng chấn động không gian này đã đi trước một bước hóa trở ngại phía trước thành hư vô.
Trong thời gian chớp mắt, ngoại điện Tử Hoàng Điện có hơn phân nửa bị cỗ thiên uy vô hình này hóa thành hư vô.
- Phá
Hoàng Phủ Lân đột nhiên quát lớn một tiếng, dây cung trong tay kéo tới cực điểm đột nhiên buông ra.
Băng!!! —
Thanh âm kinh thiên địa khiếp quỷ thần khiến tất cả những người tu vi thấp hơn Hợp thể kỳ đều nổ tan Nguyên Anh mà chết, ngay cả tu sĩ Hợp thể kỳ bình thường dưới loại áp lực này cũng phun ra một búng máu, tâm thần bị thương.
Xuy... Vút-
Thiên Dương Tiễn rời cung, mang theo tinh thần uy năng vô thượng và ý chí của Hoàng Phủ Lân vọt tới Tử Hoàng Điện như tia chớp.
Mục tiêu: Tử Hoàng Điện.
Càng chuẩn xác hơn một chút thì là: Mục tiêu Kho báu - giả sơn lâm viên của Tử Hoàng Điện!
Tinh thần uy năng vô hình cùng ý chí cường đại trực tiếp thẳng tới kho báu.
Mục tiêu dĩ nhiên là kho báu, không phải đại điện đầu mối then chốt nơi Tử Ngọc.
- Điều này... Điều này sao có thể?
Hữu hộ pháp thất thanh nói.
Tử Lượng cùng Tả hộ pháp mặt cắt không còn chút máu. Khí tức sắc bén ngưng tụ tới cực điểm cùng tinh thần uy năng lớn lao ép cho hai người không thể thở nổi.
Tám gã tử sĩ thừa nhận lực lượng vạn quân, thân thể cứng ngắc tại chỗ, trên khuôn mặt chết lặng chưa từng sợ hãi lại lộ ra vẻ khủng hoảng.
- Đại ca...
Tử Ngọc trong đại điện không khỏi hô lên. Bởi vì đại ca Tử Lượng ở tại kho báu, chịu đựng một tiễn như thế, chỉ sợ toàn kho báu đều sẽ hủy diệt.
- Tám người các ngươi. mau thủ vững!
Hữu hộ pháp không khỏi rống giận, trong toàn bộ kho báu nhộn nhạo ánh xanh chói mắt, lĩnh vực không gian run lên một hồi, từng sợi dây nhỏ màu xám bạc như ẩn như hiện trong đó.
Hai mắt Trương Hằng nổi ánh bạc, nhìn chăm chú những sợi dây màu xám bạc này.
Băng-
Thiên Dương Tiễn như thuấn di bắn tới lâm viên Tử Hoàng Điện, đánh trúng giả sơn không chút lưu tình.
Ầm~
Lĩnh vực không gian của hữu hộ pháp lay động một hồi, hư ảnh cự tiễn ẩn chứa tinh thần uy năng và ý chí lớn lao công kích tới trước một bước.
Vút-
Hư ảnh cự tiễn công kích lên tầng phòng ngự do tám gã tử sĩ liên thủ tạo nên.
- Phốc phốc phốc...
Tám gã tử sĩ đồng loạt phun ra một búng máu, tâm thần bị hao tổn. Khi bọn họ kịp phản ứng lại, Thiên Dương Tiễn đã bắn tới. Huyễn quang màu vàng vô kiên bất tồi trong khoảnh khắc biến bọn họ thành hư vô.
Bốc hơi khỏi nhân gian!
- Không nên...
Hữu hộ pháp rống lên.
Mắt thấy Thiên Dương Tiễn sắp bắn xuyên lĩnh vực không gian của hắn, đến lúc đó toàn bộ kho báu sẽ hóa thành hư vô.
Ngay khi hắn tuyệt vọng vạn phần đột nhiên nghe được một thanh âm đạm mạc:
- Âm Dương Quyết Nghịch Chuyển Càn Khôn!
Bỗng nhiên hắc bạch điên đảo, toàn bộ thiên địa lật cuốn lại!
- Chúng ta chỉ trung thành với Tử Hoàng đại nhân, không nghe theo mệnh lệnh của bất kỳ kẻ nào. Nếu các ngươi muốn đi vào nội tầng, nhất định phải bước qua thi thể chúng ta.
Một gã tử sĩ trong số quả quyết nói, hỏa diễm trên loan đao trong tay bay múa một hồi, mơ hồ truyền đến một tràng long ngâm.
Trương Hằng không khỏi khẽ
"A" một tiếng:
- Không nghĩ tới trong Linh bảo trung phẩm này lại còn ẩn chứa hồn của Giao long Hợp thể.
Tám tràng long ngâm hợp lại sinh ra một cỗ tinh thần uy năng không kém, lơ lửng trên đỉnh đầu bọn họ.
Dưới tình huống như vậy, cho dù là nhân vật cấp Phủ chủ đích thân tới cũng không thể tiêu diệt bọn họ trong thời gian ngắn.
Nói cách khác, gặp phải bất luận kẻ nào dưới Phủ chủ, bọn họ đều ở thế bất bại.
Hai người Tử Lượng hít sâu một ngụm khí lạnh, lực phòng thủ của kho báu Tử Hoàng Điện còn muốn sâm nghiêm hơn so với trong tưởng tượng của bọn họ.
- Ha ha. Chỉ cần Tử Hoàng không chết, kho báu vẫn còn. Cho dù Hoàng Phủ Lân hủy toàn bộ Tử Hoàng Điện, cùng không thể tổn thương đến căn bản của Tử Hoàng Phủ.
Thanh âm hơi mang ý cười của hữu hộ pháp truyền đến.
Tử Hoàng là nhân vật linh hồn của Tử Hoàng Phủ, mà kho báu là kinh tế căn bản của cả Tử Hoàng Phủ. Chỉ cần một người một vật này bất diệt liền không thể tạo thành uy hiếp chân chính hoặc là tổn thương đến nguyên khí đối với Yêu tộc Tử Hoàng Phủ.
- Thì ra là thế...
Trương Hằng đột nhiên hiểu được vì sao Tử Hoàng bị vây trong Phương Thiên Mạc cũng không quá lo lắng, cũng không liều mạng không tiếc mọi giá.
- Ba người các ngươi vẫn nên rút lui đi. Thủ hộ kho báu này không chỉ riêng tám gã tử sĩ này còn có sự hiệp trợ toàn lực của lão phu.
Hữu hộ pháp khẽ thở dài.
Tám gã tử sĩ, thực lực có thể so với cấp Chuẩn Phủ chủ cộng thêm một hữu hộ pháp nắm giữ lĩnh vực không gian, thực lực có thể sánh với cấp Phủ chủ.
Tổ hợp như vậy là cường đại cỡ nào?
Cho dù nhân vật cấp Phủ chủ đích thân tới cũng không thể công phá kho báu này. Khó trách Tử Hoàng có thể gối cao đầu không lo.
Thân ở lĩnh vực không gian của đối phương, ba người phải như thế nào đột phá phòng thủ kiên cố này?
Trương Hằng trầm mặc, lộ vẻ suy tư, dường như cũng không nghĩ ra phương pháp ứng phó.
Tử Lượng cùng Tả hộ pháp lại lo lắng vô cùng. Nếu Trương Hằng không chiếm được thù lao, hoàn toàn có thể quay đầu bước đi, mặc kệ an nguy của Tử Hoàng
Điện, thậm chí còn có khả năng bỏ đá xuống giếng.
Đúng lúc này, một cỗ tinh thần uy năng cuồn cuộn bao trùm toàn bộ Tử Hoàng Phủ, khí tức hủy diệt cùng tử vong lại phủ xuống lần nữa.
Hoàng Phủ Lân đã điều chỉnh tinh khí thần tới trạng thái đỉnh, một cung một tiễn ẩn chứa tất cả tinh thần uy năng của hắn dần ngưng tụ, tập trung hình thành một cỗ khí tức lăng lệ trước nay chưa từng có.
Vào lúc này, không gian chung quanh hắn xuất hiện trạng thái không ổn định, mơ hồ có thể thấy được vài đợt sóng gợn không gian mỏng manh nhộn nhạo ra bốn phương tám hướng.
Uy thế như thế khiến cho một vùng tiểu thiên địa được Âm Dương Quyết bao phủ run lên nhè nhẹ.
Hào quang màu trắng trên đỉnh đầu và hào quang màu đen dưới chân run lên một hồi.
Nhưng bảo tháp màu bạc tồn tại trong hư không, lưu quang màu bạc cấp tốc lưu chuyển ngăn chặn tình huống này.
- Chậc chậc. Không hổ là một kích cường đại nhất trong đời Hoàng Phủ Lân. Đáng tiếc Diệu Nhật Tiễn trong tay hắn chỉ là hàng giả. Nếu không, hắn hoàn toàn có được thực lực giết chết nhân vật cấp Phủ chủ bình thường.
Hữu hộ pháp giọng điệu xem trò vui nói.
- Làm sao ngươi biết Diệu Nhật Tiễn trong tay hắn là hàng giả? Chẳng lẽ ngươi từng thấy đồ thật?
Trong mắt Trương Hằng hiện lên một tia dị sắc.
- Không sai. Đồ thật ngay ở trong kho báu nội tầng, đây cũng là một kiện Linh bảo thượng phẩm duy nhất bên trong. Tên Tử Hoàng kia thậm chí không dám đem nó theo trên người.
Hữu hộ pháp còn nói ra một chuyện khiến đám người Trương Hằng kinh hãi.
Linh bảo công kích thượng phẩm Diệu Nhật Tiễn chân chính không ngờ ngay tại trong kho báu nội tầng Tử Hoàng Điện.
- Tuy nhiên, Thiên Dương Tiễn trong tay hắn cũng là một kiện Linh bảo công kích thượng phẩm, phối hợp với Ô Nhật Cung, uy lực vẫn khiến cho lão phu xem thế là đủ rồi.
Hữu hộ pháp bình luận khách quan. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
chấm cơm.
- Xem ra, Tử Hoàng Điện này không thủ được...
Hắn vô cùng chờ mong nói, dường như hận Tử Hoàng Điện không thể lập tức bị Hoàng Phủ Lân hủy diệt.
- Mọi người của Tử Hoàng Điện, tiếp ta một tiễn!
Thanh âm vang như chuông đồng của Hoàng Phủ Lân tràn ngập khí phách vô cùng của nam nhân, khiến cho nước biển trong phạm vi ngàn dặm rung chuyển nhấp nhô, tất cả yêu thú trong lòng không yên. Tu vi thấp thậm chí trực tiếp nổ tan xác mà chết.
Một vùng hải vực nhỏ lấy Tử Hoàng Điện làm trung tâm lập tức như nổ tung.
Két... két
Cơ thể Hoàng Phủ Lân tràn ngập lực lượng khủng bố, chậm rãi kéo Ô Nhật Cung, mũi tên vàng lợt được xác nhận là Thiên Dương Tiễn lóe ra phong mang lăng lệ.
Không gian chung quanh bỗng nhiên trở nên gấp gáp, áp lực tới cực điểm.
Mỗi lần Hoàng Phủ Lân kéo dây cung Ô Nhật Cung ra một tấc, khí tức áp lực trong không gian bốn phía càng dày đậm thêm một phần.
Khi luồng khí tức áp lực này kéo lên tới cực điểm, đó chính là thời khắc một cung một tiễn phát ra một kích thạch phá kinh thiên.
Ngoài ra, chung quanh Thiên Dương Tiễn hình thành một tầng hư ảnh màu vàng nhạt. Đây là ý chí vô kiên bất tồi và tinh thần uy năng khổng lồ được chủ nhân giao cho.
Đạo hư ảnh hình mũi tên màu vàng nhạt này lớn dần từng chút, cuối cùng biến thành một hư ảnh hình kiếm thật lớn, đối với đám yêu tu của Tử Hoàng Điện tạo thành bóng ma khó thể nói rõ.
Trong đại điện đầu mối then chốt, Tử Ngọc nằm trên mặt đất trong suốt như ngọc tía, máu tươi nhỏ giọt chảy ra, sắc mặt tái nhợt hai mắt thất thần.
Trước đó không lâu, nàng đã hao hết một tia pháp lực cùng tâm thần cuối cùng, giờ phút này vô lực phản kháng.
Mười hai yêu tu chung quanh nàng cũng đều chỉ còn một hơi nằm ở đại điện, trên mặt mỗi người đều lộ vẻ tuyệt vọng.
Tới một lúc, khí tức áp lực chung quanh Hoàng Phủ Lân kéo lên tới đỉnh điểm, bỗng nhiên bùng nổ.
Ầm~
Không gian sinh ra từng đợt chấn động, công kích còn chưa phát ra, cỗ lực lượng chấn động không gian này đã đi trước một bước hóa trở ngại phía trước thành hư vô.
Trong thời gian chớp mắt, ngoại điện Tử Hoàng Điện có hơn phân nửa bị cỗ thiên uy vô hình này hóa thành hư vô.
- Phá
Hoàng Phủ Lân đột nhiên quát lớn một tiếng, dây cung trong tay kéo tới cực điểm đột nhiên buông ra.
Băng!!! —
Thanh âm kinh thiên địa khiếp quỷ thần khiến tất cả những người tu vi thấp hơn Hợp thể kỳ đều nổ tan Nguyên Anh mà chết, ngay cả tu sĩ Hợp thể kỳ bình thường dưới loại áp lực này cũng phun ra một búng máu, tâm thần bị thương.
Xuy... Vút-
Thiên Dương Tiễn rời cung, mang theo tinh thần uy năng vô thượng và ý chí của Hoàng Phủ Lân vọt tới Tử Hoàng Điện như tia chớp.
Mục tiêu: Tử Hoàng Điện.
Càng chuẩn xác hơn một chút thì là: Mục tiêu Kho báu - giả sơn lâm viên của Tử Hoàng Điện!
Tinh thần uy năng vô hình cùng ý chí cường đại trực tiếp thẳng tới kho báu.
Mục tiêu dĩ nhiên là kho báu, không phải đại điện đầu mối then chốt nơi Tử Ngọc.
- Điều này... Điều này sao có thể?
Hữu hộ pháp thất thanh nói.
Tử Lượng cùng Tả hộ pháp mặt cắt không còn chút máu. Khí tức sắc bén ngưng tụ tới cực điểm cùng tinh thần uy năng lớn lao ép cho hai người không thể thở nổi.
Tám gã tử sĩ thừa nhận lực lượng vạn quân, thân thể cứng ngắc tại chỗ, trên khuôn mặt chết lặng chưa từng sợ hãi lại lộ ra vẻ khủng hoảng.
- Đại ca...
Tử Ngọc trong đại điện không khỏi hô lên. Bởi vì đại ca Tử Lượng ở tại kho báu, chịu đựng một tiễn như thế, chỉ sợ toàn kho báu đều sẽ hủy diệt.
- Tám người các ngươi. mau thủ vững!
Hữu hộ pháp không khỏi rống giận, trong toàn bộ kho báu nhộn nhạo ánh xanh chói mắt, lĩnh vực không gian run lên một hồi, từng sợi dây nhỏ màu xám bạc như ẩn như hiện trong đó.
Hai mắt Trương Hằng nổi ánh bạc, nhìn chăm chú những sợi dây màu xám bạc này.
Băng-
Thiên Dương Tiễn như thuấn di bắn tới lâm viên Tử Hoàng Điện, đánh trúng giả sơn không chút lưu tình.
Ầm~
Lĩnh vực không gian của hữu hộ pháp lay động một hồi, hư ảnh cự tiễn ẩn chứa tinh thần uy năng và ý chí lớn lao công kích tới trước một bước.
Vút-
Hư ảnh cự tiễn công kích lên tầng phòng ngự do tám gã tử sĩ liên thủ tạo nên.
- Phốc phốc phốc...
Tám gã tử sĩ đồng loạt phun ra một búng máu, tâm thần bị hao tổn. Khi bọn họ kịp phản ứng lại, Thiên Dương Tiễn đã bắn tới. Huyễn quang màu vàng vô kiên bất tồi trong khoảnh khắc biến bọn họ thành hư vô.
Bốc hơi khỏi nhân gian!
- Không nên...
Hữu hộ pháp rống lên.
Mắt thấy Thiên Dương Tiễn sắp bắn xuyên lĩnh vực không gian của hắn, đến lúc đó toàn bộ kho báu sẽ hóa thành hư vô.
Ngay khi hắn tuyệt vọng vạn phần đột nhiên nghe được một thanh âm đạm mạc:
- Âm Dương Quyết Nghịch Chuyển Càn Khôn!
Bỗng nhiên hắc bạch điên đảo, toàn bộ thiên địa lật cuốn lại!
Bình luận facebook