-
Chương 567
Đột nhiên, một cổ khí tức nguy hiểm làm cho người ta hít thở không thông, từ dưới đại điện truyền lên.
"Ầm!"
Thân ảnh lão già khô gầy hiện ra trong đại điện, hai tròng mắt bắn ra tia lửa màu xanh biếc, nửa thân dưới hiện ra toàn xương cốt, nửa thân trên có máu thịt.
Theo hào quang mầu trắng ngã lấp lóe, trên người lão bắt đầu mọc ra máu thịt da lông, trông cực kỳ quỷ dị.
- Cốt lão yêu... Ngươi không phải ở La Sát Mật Ngục sao, như thế nào có thể trốn ra?
Tử Ngọc liếc mắt một cái nhận ra cốt Vương.
Cốt lão yêu, cũng là cách xưng hô của chúng yêu trong hải vực đối với cốt Vương. Lão này tâm tính ác độc, lòng dạ hẹp hòi, trừng mắt tất báo.
Tuy nhiên, một thân thực lực của lão yêu cũng không thể nghi ngờ, trong Cửu U hải vực được xưng là đệ nhất nhân dưới cấp Phủ chủ, một thân cốt Ma Chân Kinh đã tu luyện đến một cảnh giới khó tin.
"Lốp bốp lốp bốp..."
Cốt lão yêu thư thả để cho thân thể của mình một lần nữa tổ hợp, phát ra một tràng tiếng kêu giòn tan khiến lòng người lạnh ngắt. trong mắt lão lộ ra thần quang âm độc, nhìn lướt qua hai nhân vật then chốt trong đại điện, âm hiểm cười nói:
- Khặc khặc khặc... thân thể Thần thú, nếu có thể tiêu hóa hai người các ngươi, nói không chừng lão phu có thể nhất cử tiến vào Độ kiếp kỳ!
Trên người lão đột nhiên tản mát ra một uy áp tinh thần cuồn cuộn, không ngờ đã đạt tới chuẩn cấp Phủ chủ.
Càng đáng sợ chính là dao động pháp lực trên người lão, trong nhất cử nhất động đều tản phát ra lực lượng đáng sợ, dường như sắp đột phá rằng buộc của Hợp thể kỳ.
Bất kể là tu vi pháp lực hay là cảnh giới linh hồn, lão đều còn kém một bước là có thể đột phá đến Độ kiếp kỳ hiếm thấy trên nhân giới.
- Muội muội! Ngươi chạy mau, để ta ngăn cản hắn một chút. Phụ thân đại nhân rất nhanh sẽ trở về... Bạn đang đọc truyện được copy tại
Truyện FULL
Trên người Tử Lượng đột nhiên nổi lên một kiện Linh bảo phòng ngự trung phẩm, cả người phát ra tử diễm mãnh liệt, bảo hộ ở trước thân mình muội muội Ngọc Châu này.
- Ha ha ha! Chỉ dựa vào một đứa nhỏ miệng còn hơi sừa như ngươi, cũng muốn ngăn cản bước chân của ta ư?
Thân thể cốt lão yêu nhoáng lên một cái, trong nháy mắt đi tới trước người Tử Lượng, tung một quyền đánh ra.
"Ầm!"
Thân thê tử Lượng bị đánh bay đi, phun ra một búng máu. Linh bảo phòng ngự trung phẩm hình thành một tầng phòng ngự quanh thân hắn, đã chặn được một kích trí mạng của cốt lão yêu, tử quang quanh thân hắn kịch liệt run rẩy.
"Lực lượng của một quyền này thật đáng sợ..." Trong lòng Tử Lượng cực kỳ hoảng sợ, thực lực của cốt lão yêu lúc này, đã tiếp cận nhân vật cấp Phủ chủ.
Càng đáng sợ chính là thân thể của đối phương biến thái tới cực điểm, lực lượng cường đại đáng sợ, chỉ một cái phất tay có thể tạo thành uy lực không dưới Linh bảo thượng phẩm.
Mơ hồ có thể nhìn thấy trên kiện Linh bảo phòng ngự trung phẩm trên người Tử Lượng, xuất hiện một mảnh vết rách.
Vẻn vẹn chỉ một quyền, có thể tạo thành tổn thương cho Linh bảo phòng ngự trung phẩm đến mức độ như thế, điều này thật sự là nghe rợn cả người!
Có thể nói, uy lực một quyền này của lão có thể so sánh với công kích của một Linh bảo công kích thượng phẩm bình thường.
"Vèo!"
Thân mình cốt lão yêu nhoáng lên một cái, liền tới gần trước người Tử Ngọc, vươn một bàn khô gầy như tinh thiết chụp bắt nhị tiểu thư của Tử Hoàng Phủ đang trong tình trạng bị thương nặng.
- Khặc khặc khặc... là thân thể của Thần thú chuẩn cấp Phủ chủ, chất dinh dưỡng trời ban đây!
Trong ánh mắt cốt lão yêu lộ ra đầy vẻ tham lam, ánh mắt lướt qua thân thể tràn đầy sinh lực của Tử Ngọc, chỉ có điều đáng tiếc duy nhất là khuôn mặt đối phương hơi xấu xí.
Nếu ở trạng thái bình thường, với thực lực của lão giờ phút này, nếu muốn chiến thấng Thần thú chuẩn cấp Phủ chủ như Tử Ngọc, đều vô cùng khó khăn, càng đừng nói là bắt sống.
- Buông Nhị muội ta ra!
Trên mặt Tử Lượng đầy vẻ điên cuồng, trong mắt đỏ bừng một màu, tử diễm trên toàn thân tăng vọt,
"ông" một tiếng, hóa thành Thần thú Tử Diễm Câu.
Thần thú Hợp thể hậu kỳ!
Một cổ uy áp lẫm liệt từ trong cơ thể Thần thú Tử Diễm Câu sinh ra.
- Khặc khặc khặc... Ngày sau gặp lại!
Cốt lão yêu cũng không muốn tiếp tục lưu lại Tử Hoàng Điện lâu, nếu Tử Hoàng quay về thì không dễ đối phó, lão định trực tiếp thuấn di rời đi.
- Lưu lại!
Tử Lượng sắc mặt U lãnh, đột nhiên đánh ra một chưởng, trong không gian hình thành một gợn sóng dao động như ẩn như hiện, nhưng cảnh giới linh hồn của cốt lão yêu quá cao, vẫn ung dung rời đi.
- Buông Nhị muội...
Tử Lượng điên cuồng hét lên một tiếng, ý đồ liên hệ với phụ thân Tử Hoàng, nhưng thần thức của hắn vừa chạm đến Phương Thiên Mạc bao bọc ba đại Phủ chủ đang quyết chiến kia, liền bị bắn ngược trở ra.
Thực lực của Cốt lão yêu hơn xa hắn, chỉ chốc lát đã chạy ra ngoài mấy vạn dặm, tiếp theo sau thi triển bí thuật tiềm ẩn liền biến mất trong thần thức tập trung của Tử Lượng.
Trong một huyệt động U ám dưới đáy biển sâu, cốt lão yêu nắm Tử Ngọc, trong tay liên tục đánh ra mấy đạo pháp quyết, từng đạo hỏa diễm màu xanh bóng hình thành một màn hào quang mờ đục, bao bọc Tử Ngọc ở trong đó.
Tiếp theo sau, hắn lại tế ra một cái túi cổ xưa màu đen, tay đánh pháp quyết, miệng phun ra một chữ:
"Thu!"
Trong túi màu đen trào ra một cỗ hắc phong,
"phù" một tiếng, hút Tử Ngọc vào trong nó.
Làm xong việc này, cốt lão yêu mới thở phào một hơi dài nhẹ nhõm, trên mặt cũng lộ ra vài tia hưng phấn, thì thào nói nhỏ:
- Trải qua bí thuật ẩn nấp cùng trợ giúp của túi hắc phong này, người của Tử Hoàng Phủ đừng mơ tưởng xác định được vị trí của nàng này...
- Khặc khặc khặc... Lão phu trước rời đi Tử Hoàng Phủ, ở dưới đáy biển sâu tìm một nơi hẻo lánh, khổ tâm tu luyện và tìm hiểu, có lẽ có cơ hội tiến vào Độ kiếp kỳ, đến lúc đó, hừ... hừ...
Cốt lão yêu thầm nghĩ, mặt đầy vẻ đắc ý.
Nhưng ngay thời điểm đó, trong lòng lão có dự cảm không lành, đột ngột quay đầu lại, quát lớn:
- Là ai?
Mơ hồ một đôi con ngươi màu bạc, trong nháy mắt lão quay đầu lại biến mất.
Cốt lão yêu phát lạnh trong lòng, khó có thể tin nói:
- Là ai, không ngờ có thể bắt giữ được hành tung của ta, quả thực rất đáng sợ...
Bỗng dưng, lão đột nhiên nhớ tới tu sĩ nhân loại có thần thông kinh thiên kia, lão biến sắc, không tự chủ được nói:
- Chẳng lẽ là hắn...
Trong đầu lão hiện ra hình dáng một gã nam nhân thanh niên, nâng trên tay bảo tháp màu bạc, hai tròng mắt lấp lánh ngân quang, khí định thần nhàn đứng ở nơi đó dường như nắm trong tay hết thảy thế gian.
Trương Hằng chân đạp sóng biển, trong tay nâng Cửu U luyện Thiên Bảo Tháp, ngân huy trong hai tròng mắt dần dần giảm đi, ngẩng nhìn về hướng Tử Hoàng Điện.
Thật lâu sau, hắn thở dài một hơi:
- Chuyến đi Tử Hoàng Phủ vô cùng hung hiểm này, tuy rằng ta đã toàn thân trở ra, nhưng lại mang đến cho tương lai càng nhiều biến số nhân quả.
Tử Hoàng, Thiên cầm, cốt lão yêu.
Bất cứ một người nào trong đó đều không dễ đối phó, cũng là nhân vật hiện nay Trương Hằng khó có thể làm gì được.
- Thôi được! Ta ở Tử Hoàng Điện, thu hoạch cũng coi như vượt qua tưởng tượng, lần này lấy thân mạo hiểm, cũng đáng giá...
Trương Hằng lại khôi phục vẻ bình thản, ánh mắt vẫn ngóng nhìn về phía ba đại Phủ chủ đang chiến đấu ở khu vực phụ cận Tử Hoàng Điện:
"Ta còn có chuyện cần bàn với Hoàng Phủ Lân. bọn họ cứ đánh tiếp như vậy, cũng không phải là biện pháp..."
Ánh mắt Trương Hằng hơi hơi vừa động, thần thức tập trung đến trên người Tử Lượng.
Giờ phút này, Tử Lượng đang trong trạng thái nổi giận điên cuồng, hóa thân thành bản tôn Thần thú, xông tới chỗ khu vực Phương Thiên Mạc.
- Phụ thân, có chuyện lớn rồi!
Tử Lượng dùng thân thể Thần thú, bay thẳng đến đụng mạnh vào không gian kỳ dị Phương Thiên Mạc đang bao bọc ba người.
"Ầm!"
Không gian đạo cụ Phương Thiên Mạc chấn động mãnh liệt, khiến ba nhân vật Phủ chủ đang quyết chiến bên trong, có điều phát hiện.
- Chuyện gì thế này?
Tử Hoàng giận dữ, trên người bản tôn Thần thú đã có mấy chỗ vết thương, nhưng không nghiêm trọng lắm.
Quân Thiên Tề, Hoàng Phủ Lân chiến đấu cùng hắn, cũng đều có vẻ chật vật, giờ phút này ai nấy đều kinh ngạc nhìn về phía Tử Lượng.
- Cốt lão yêu chạy thoát... Hắn còn mang đi Nhị muội.
Tử Lượng vẻ mặt bi thương nói.
- Cái gì? Ngọc nhi bị hắn mang đi?
Tử Hoàng chấn động, thần thức đảo qua toàn bộ Tử Hoàng Điện, liền phát hiện bên trong La Sát Mật Ngục đã không còn một bóng người, bị phá sụp đổ tan tành, hình trạng trước mắt vô cùng thê thảm.
- Nghiệt tử! Ngươi thân là Thần thú cấp đại yêu tu Hợp thể kỳ, chẳng lẽ còn không ngăn cản được một tù phạm hắn?
Tử Hoàng mặt đầy sát khí, phẫn nộ nhìn đứa con lớn nhất của mình.
- Hắn... hắn không biết vì sao lại luyện thành cốt Ma Phân Ly Đại Pháp, thực lực vô cùng khủng bố, con không phải đối thủ của hắn.
- Cốt Ma Phân Ly Đại Pháp!!!
Tử Hoàng quá sợ hãi:
- Hắn lại luyện thành kỳ công như thế?
Hoàng Phủ Lân cùng Quân Thiên Tề cũng đều hít ngược một hơi khí lạnh, hiển nhiên cũng biết chỗ lợi hại của cốt Ma Phân Ly Đại Pháp.
- Ha ha! Không nghĩ tới bên trong Yêu tộc ngươi, cũng có thể xuất hiện một vị tuyệt thế thiên tài như vậy, luyện thành cốt Ma Phân Ly Đại Pháp. Chờ sau khi yêu công pháp này đại thành, trừ mấy nhân vật cấm kỵ trong nhất giới, hắn chính là có được thân thể bất tử bất diệt.
Hoàng Phủ Lân vui sướng khi người gặp họa nói.
- Sau này sẽ tìm các ngươi tính sổ tiếp!
Tử Hoàng sắc mặt xanh mét, hừ lạnh một tiếng, hóa thành một cột sáng màu tím phóng lên trời, phá vỡ Phương Thiên Mạc, cùng Tử Lượng biến mất tại chỗ.
Hoàng Phủ Lân cùng Quân Thiên Tề hai mặt nhìn nhau, cũng không ngăn cản Tử Hoàng rời đi.
Đúng lúc này, trong đầu Hoàng Phủ Lân đột nhiên vang lên tiếng nói của TrươngHằng:
- Hoàng Phủ đảo chủ! Trương mỗ có việc cần bàn cùng ngài...
"Ầm!"
Thân ảnh lão già khô gầy hiện ra trong đại điện, hai tròng mắt bắn ra tia lửa màu xanh biếc, nửa thân dưới hiện ra toàn xương cốt, nửa thân trên có máu thịt.
Theo hào quang mầu trắng ngã lấp lóe, trên người lão bắt đầu mọc ra máu thịt da lông, trông cực kỳ quỷ dị.
- Cốt lão yêu... Ngươi không phải ở La Sát Mật Ngục sao, như thế nào có thể trốn ra?
Tử Ngọc liếc mắt một cái nhận ra cốt Vương.
Cốt lão yêu, cũng là cách xưng hô của chúng yêu trong hải vực đối với cốt Vương. Lão này tâm tính ác độc, lòng dạ hẹp hòi, trừng mắt tất báo.
Tuy nhiên, một thân thực lực của lão yêu cũng không thể nghi ngờ, trong Cửu U hải vực được xưng là đệ nhất nhân dưới cấp Phủ chủ, một thân cốt Ma Chân Kinh đã tu luyện đến một cảnh giới khó tin.
"Lốp bốp lốp bốp..."
Cốt lão yêu thư thả để cho thân thể của mình một lần nữa tổ hợp, phát ra một tràng tiếng kêu giòn tan khiến lòng người lạnh ngắt. trong mắt lão lộ ra thần quang âm độc, nhìn lướt qua hai nhân vật then chốt trong đại điện, âm hiểm cười nói:
- Khặc khặc khặc... thân thể Thần thú, nếu có thể tiêu hóa hai người các ngươi, nói không chừng lão phu có thể nhất cử tiến vào Độ kiếp kỳ!
Trên người lão đột nhiên tản mát ra một uy áp tinh thần cuồn cuộn, không ngờ đã đạt tới chuẩn cấp Phủ chủ.
Càng đáng sợ chính là dao động pháp lực trên người lão, trong nhất cử nhất động đều tản phát ra lực lượng đáng sợ, dường như sắp đột phá rằng buộc của Hợp thể kỳ.
Bất kể là tu vi pháp lực hay là cảnh giới linh hồn, lão đều còn kém một bước là có thể đột phá đến Độ kiếp kỳ hiếm thấy trên nhân giới.
- Muội muội! Ngươi chạy mau, để ta ngăn cản hắn một chút. Phụ thân đại nhân rất nhanh sẽ trở về... Bạn đang đọc truyện được copy tại
Truyện FULL
Trên người Tử Lượng đột nhiên nổi lên một kiện Linh bảo phòng ngự trung phẩm, cả người phát ra tử diễm mãnh liệt, bảo hộ ở trước thân mình muội muội Ngọc Châu này.
- Ha ha ha! Chỉ dựa vào một đứa nhỏ miệng còn hơi sừa như ngươi, cũng muốn ngăn cản bước chân của ta ư?
Thân thể cốt lão yêu nhoáng lên một cái, trong nháy mắt đi tới trước người Tử Lượng, tung một quyền đánh ra.
"Ầm!"
Thân thê tử Lượng bị đánh bay đi, phun ra một búng máu. Linh bảo phòng ngự trung phẩm hình thành một tầng phòng ngự quanh thân hắn, đã chặn được một kích trí mạng của cốt lão yêu, tử quang quanh thân hắn kịch liệt run rẩy.
"Lực lượng của một quyền này thật đáng sợ..." Trong lòng Tử Lượng cực kỳ hoảng sợ, thực lực của cốt lão yêu lúc này, đã tiếp cận nhân vật cấp Phủ chủ.
Càng đáng sợ chính là thân thể của đối phương biến thái tới cực điểm, lực lượng cường đại đáng sợ, chỉ một cái phất tay có thể tạo thành uy lực không dưới Linh bảo thượng phẩm.
Mơ hồ có thể nhìn thấy trên kiện Linh bảo phòng ngự trung phẩm trên người Tử Lượng, xuất hiện một mảnh vết rách.
Vẻn vẹn chỉ một quyền, có thể tạo thành tổn thương cho Linh bảo phòng ngự trung phẩm đến mức độ như thế, điều này thật sự là nghe rợn cả người!
Có thể nói, uy lực một quyền này của lão có thể so sánh với công kích của một Linh bảo công kích thượng phẩm bình thường.
"Vèo!"
Thân mình cốt lão yêu nhoáng lên một cái, liền tới gần trước người Tử Ngọc, vươn một bàn khô gầy như tinh thiết chụp bắt nhị tiểu thư của Tử Hoàng Phủ đang trong tình trạng bị thương nặng.
- Khặc khặc khặc... là thân thể của Thần thú chuẩn cấp Phủ chủ, chất dinh dưỡng trời ban đây!
Trong ánh mắt cốt lão yêu lộ ra đầy vẻ tham lam, ánh mắt lướt qua thân thể tràn đầy sinh lực của Tử Ngọc, chỉ có điều đáng tiếc duy nhất là khuôn mặt đối phương hơi xấu xí.
Nếu ở trạng thái bình thường, với thực lực của lão giờ phút này, nếu muốn chiến thấng Thần thú chuẩn cấp Phủ chủ như Tử Ngọc, đều vô cùng khó khăn, càng đừng nói là bắt sống.
- Buông Nhị muội ta ra!
Trên mặt Tử Lượng đầy vẻ điên cuồng, trong mắt đỏ bừng một màu, tử diễm trên toàn thân tăng vọt,
"ông" một tiếng, hóa thành Thần thú Tử Diễm Câu.
Thần thú Hợp thể hậu kỳ!
Một cổ uy áp lẫm liệt từ trong cơ thể Thần thú Tử Diễm Câu sinh ra.
- Khặc khặc khặc... Ngày sau gặp lại!
Cốt lão yêu cũng không muốn tiếp tục lưu lại Tử Hoàng Điện lâu, nếu Tử Hoàng quay về thì không dễ đối phó, lão định trực tiếp thuấn di rời đi.
- Lưu lại!
Tử Lượng sắc mặt U lãnh, đột nhiên đánh ra một chưởng, trong không gian hình thành một gợn sóng dao động như ẩn như hiện, nhưng cảnh giới linh hồn của cốt lão yêu quá cao, vẫn ung dung rời đi.
- Buông Nhị muội...
Tử Lượng điên cuồng hét lên một tiếng, ý đồ liên hệ với phụ thân Tử Hoàng, nhưng thần thức của hắn vừa chạm đến Phương Thiên Mạc bao bọc ba đại Phủ chủ đang quyết chiến kia, liền bị bắn ngược trở ra.
Thực lực của Cốt lão yêu hơn xa hắn, chỉ chốc lát đã chạy ra ngoài mấy vạn dặm, tiếp theo sau thi triển bí thuật tiềm ẩn liền biến mất trong thần thức tập trung của Tử Lượng.
Trong một huyệt động U ám dưới đáy biển sâu, cốt lão yêu nắm Tử Ngọc, trong tay liên tục đánh ra mấy đạo pháp quyết, từng đạo hỏa diễm màu xanh bóng hình thành một màn hào quang mờ đục, bao bọc Tử Ngọc ở trong đó.
Tiếp theo sau, hắn lại tế ra một cái túi cổ xưa màu đen, tay đánh pháp quyết, miệng phun ra một chữ:
"Thu!"
Trong túi màu đen trào ra một cỗ hắc phong,
"phù" một tiếng, hút Tử Ngọc vào trong nó.
Làm xong việc này, cốt lão yêu mới thở phào một hơi dài nhẹ nhõm, trên mặt cũng lộ ra vài tia hưng phấn, thì thào nói nhỏ:
- Trải qua bí thuật ẩn nấp cùng trợ giúp của túi hắc phong này, người của Tử Hoàng Phủ đừng mơ tưởng xác định được vị trí của nàng này...
- Khặc khặc khặc... Lão phu trước rời đi Tử Hoàng Phủ, ở dưới đáy biển sâu tìm một nơi hẻo lánh, khổ tâm tu luyện và tìm hiểu, có lẽ có cơ hội tiến vào Độ kiếp kỳ, đến lúc đó, hừ... hừ...
Cốt lão yêu thầm nghĩ, mặt đầy vẻ đắc ý.
Nhưng ngay thời điểm đó, trong lòng lão có dự cảm không lành, đột ngột quay đầu lại, quát lớn:
- Là ai?
Mơ hồ một đôi con ngươi màu bạc, trong nháy mắt lão quay đầu lại biến mất.
Cốt lão yêu phát lạnh trong lòng, khó có thể tin nói:
- Là ai, không ngờ có thể bắt giữ được hành tung của ta, quả thực rất đáng sợ...
Bỗng dưng, lão đột nhiên nhớ tới tu sĩ nhân loại có thần thông kinh thiên kia, lão biến sắc, không tự chủ được nói:
- Chẳng lẽ là hắn...
Trong đầu lão hiện ra hình dáng một gã nam nhân thanh niên, nâng trên tay bảo tháp màu bạc, hai tròng mắt lấp lánh ngân quang, khí định thần nhàn đứng ở nơi đó dường như nắm trong tay hết thảy thế gian.
Trương Hằng chân đạp sóng biển, trong tay nâng Cửu U luyện Thiên Bảo Tháp, ngân huy trong hai tròng mắt dần dần giảm đi, ngẩng nhìn về hướng Tử Hoàng Điện.
Thật lâu sau, hắn thở dài một hơi:
- Chuyến đi Tử Hoàng Phủ vô cùng hung hiểm này, tuy rằng ta đã toàn thân trở ra, nhưng lại mang đến cho tương lai càng nhiều biến số nhân quả.
Tử Hoàng, Thiên cầm, cốt lão yêu.
Bất cứ một người nào trong đó đều không dễ đối phó, cũng là nhân vật hiện nay Trương Hằng khó có thể làm gì được.
- Thôi được! Ta ở Tử Hoàng Điện, thu hoạch cũng coi như vượt qua tưởng tượng, lần này lấy thân mạo hiểm, cũng đáng giá...
Trương Hằng lại khôi phục vẻ bình thản, ánh mắt vẫn ngóng nhìn về phía ba đại Phủ chủ đang chiến đấu ở khu vực phụ cận Tử Hoàng Điện:
"Ta còn có chuyện cần bàn với Hoàng Phủ Lân. bọn họ cứ đánh tiếp như vậy, cũng không phải là biện pháp..."
Ánh mắt Trương Hằng hơi hơi vừa động, thần thức tập trung đến trên người Tử Lượng.
Giờ phút này, Tử Lượng đang trong trạng thái nổi giận điên cuồng, hóa thân thành bản tôn Thần thú, xông tới chỗ khu vực Phương Thiên Mạc.
- Phụ thân, có chuyện lớn rồi!
Tử Lượng dùng thân thể Thần thú, bay thẳng đến đụng mạnh vào không gian kỳ dị Phương Thiên Mạc đang bao bọc ba người.
"Ầm!"
Không gian đạo cụ Phương Thiên Mạc chấn động mãnh liệt, khiến ba nhân vật Phủ chủ đang quyết chiến bên trong, có điều phát hiện.
- Chuyện gì thế này?
Tử Hoàng giận dữ, trên người bản tôn Thần thú đã có mấy chỗ vết thương, nhưng không nghiêm trọng lắm.
Quân Thiên Tề, Hoàng Phủ Lân chiến đấu cùng hắn, cũng đều có vẻ chật vật, giờ phút này ai nấy đều kinh ngạc nhìn về phía Tử Lượng.
- Cốt lão yêu chạy thoát... Hắn còn mang đi Nhị muội.
Tử Lượng vẻ mặt bi thương nói.
- Cái gì? Ngọc nhi bị hắn mang đi?
Tử Hoàng chấn động, thần thức đảo qua toàn bộ Tử Hoàng Điện, liền phát hiện bên trong La Sát Mật Ngục đã không còn một bóng người, bị phá sụp đổ tan tành, hình trạng trước mắt vô cùng thê thảm.
- Nghiệt tử! Ngươi thân là Thần thú cấp đại yêu tu Hợp thể kỳ, chẳng lẽ còn không ngăn cản được một tù phạm hắn?
Tử Hoàng mặt đầy sát khí, phẫn nộ nhìn đứa con lớn nhất của mình.
- Hắn... hắn không biết vì sao lại luyện thành cốt Ma Phân Ly Đại Pháp, thực lực vô cùng khủng bố, con không phải đối thủ của hắn.
- Cốt Ma Phân Ly Đại Pháp!!!
Tử Hoàng quá sợ hãi:
- Hắn lại luyện thành kỳ công như thế?
Hoàng Phủ Lân cùng Quân Thiên Tề cũng đều hít ngược một hơi khí lạnh, hiển nhiên cũng biết chỗ lợi hại của cốt Ma Phân Ly Đại Pháp.
- Ha ha! Không nghĩ tới bên trong Yêu tộc ngươi, cũng có thể xuất hiện một vị tuyệt thế thiên tài như vậy, luyện thành cốt Ma Phân Ly Đại Pháp. Chờ sau khi yêu công pháp này đại thành, trừ mấy nhân vật cấm kỵ trong nhất giới, hắn chính là có được thân thể bất tử bất diệt.
Hoàng Phủ Lân vui sướng khi người gặp họa nói.
- Sau này sẽ tìm các ngươi tính sổ tiếp!
Tử Hoàng sắc mặt xanh mét, hừ lạnh một tiếng, hóa thành một cột sáng màu tím phóng lên trời, phá vỡ Phương Thiên Mạc, cùng Tử Lượng biến mất tại chỗ.
Hoàng Phủ Lân cùng Quân Thiên Tề hai mặt nhìn nhau, cũng không ngăn cản Tử Hoàng rời đi.
Đúng lúc này, trong đầu Hoàng Phủ Lân đột nhiên vang lên tiếng nói của TrươngHằng:
- Hoàng Phủ đảo chủ! Trương mỗ có việc cần bàn cùng ngài...
Bình luận facebook