-
Chương 631
- Âm Dương đạo hữu là muốn thử thực lực của Trương mỗ sao?
Hai mắt Trương Hằng hơi nheo lại, nhìn chằm chằm vào nhân vật Tán tiên này.
Trước đây, đối phương là nhân vật hắn ngưỡng mộ nhưng hiện tại, hai người lại hoàn toàn ngang hàng mà nói chuyện.
Đối với việc này, Trương Hằng đã tập mãi thành quen.
Giới tu chân dùng thực lực nói chuyện, dùng thực lực định thân phận. Đây là phương thức tàn khốc nhất nhưng cũng đơn giản nhất.
Đổi lại bất cứ thế giới nào, điều này cũng không thay đổi. Quyền lực, tiền tài, năng lực cá nhân, thậm chí gồm cả xuất thân, tư sắc, toàn bộ đều là một bộ phận của thực lực! Muốn chủ trì công đạo, cũng cần những người chân chính có thực lực.
Giới tu chân cũng chỉ là khiến quan điểm này được quán triệt rõ ràng hơn mà thôi.
Âm Dương tán tiên hơi lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó thản nhiên cười:
- Trong thế giới này, thành công vượt qua Dị Loại Thiên Kiếp, từ trước tới nay cũng chỉ có một mình đạo hữu, bần đạo cũng chỉ là tò mò mà thôi...
Dưới ánh nhìn chăm chú của Trương Hằng, hắn cảm nhận được một cỗ áp lực nhàn nhạt, trong lòng không khỏi cảm khái vạn phần.
Tú Ninh cũng đang ở trong căn nhà nhưng chỉ cung kính đứng một bên xem cuộc đối thoại giữa hai người, trong lòng cũng âm thầm giật mình.
Tuy nhiên, thấy sư phụ mình có được địa vị và thực lực như vậy, dù thân là Tinh Nguyệt Thánh nữ, nàng cũng có chút tự hào.
Trương Hằng khẽ gật đầu:
- Âm Dương đạo hữu có tâm lý như vậy cũng là bình thường. Ngươi đã tò mò như vậy, Trương mỗ cũng không ngại lộ ra vài phần.
-Ồ?
Âm Dương tán tiên lộ ra vẻ dị sắc, không nghĩ tới Trương Hằng thật sự nguyện ý lộ ra một ít tin tức liên quan tới mình.
- Đạo hữu, mời nói!
Vẻ mặt Âm Dương tán tiên lộ ra sự tò mò.
Trong dòng thời gian dài dằng dặc đã qua, có rất ít chuyện khiến hắn sinh ra tâm lý tò mò mãnh liệt như vậy.
- Sau khi vượt qua Dị Loại Thiên Kiếp, thực lực của ta mạnh hơn tu sĩ Đại Thừa Kỳ bình thường ít nhất ba phần. Với đủ loại thần thông hiện có, nếu muốn chân chính đánh giá thực lực của ta thì đạo hữu có thể xem ta là Thần thú Đại Thừa Kỳ!.
Trương Hằng nhẹ nhàng nói, trong con mắt lóe ra kim quang nhàn nhạt.
Từ khi tiến vào công pháp tầng bốn, thân thể trọng tổ, hắn đã không sợ hãi bất cứ kẻ nào trong nhất giới này. Hơn nữa, hắn cũng chỉ mới tiết lộ một góc nho nhỏ của tòa băng sơn mà thôi!
Đúng là Thần thú Đại Thừa Kỳ nhưng Thần thú cũng phân cấp bậc. Thực lực Trương Hằng ít nhất sánh bằng Thần thú đỉnh cấp Đại Thừa Kỳ!
Với đủ loại thần thông, cũng có nhiều thứ không rố rằng, Trương Hằng cũng không chỉ ra. Như sau khi tiến vào tầng thứ tư, hắn có được ba phân thân mà thực lực gần bằng bản tôn, một khi thi triển thuật linh hồn hợp nhất...
- Thần thú Đại Thừa Kỳ?!
Âm Dương tán tiên không khỏi hít sâu một hơi khí lạnh.
Nhắc tới Thần thú Đại Thừa Kỳ, hắn đã nghĩ ngay tới sự đáng sợ của Huyền Long Đại Vương.
Không hề nghi ngờ, Huyền Long Đại Vương chính là Thần thú Đại Thừa Kỳ, được xưng là người đơn đả độc đấu mạnh nhất trong nhất giới, cũng là kẻ có lực lượng mạnh nhất. Trăm vạn năm qua, hai vị Tán tiên của Tam Tiên Đảo hợp lực, khó khăn lắm mới có thể đạt được địa vị ngang hắn.
Tú Ninh đứng ở bên cạnh cũng lộ ra vẻ kinh ngạc. Nàng hiểu rõ cá tính của sư phụ. Nếu hắn nói là thực lực Thần thú Đại Thừa Kỳ thì chỉ sợ thực lực chân chính không đơn giản như vậy!
- Nói như vậy, Trương đạo hữu tự tin có địa vị ngang hàng với Huyền Long Đại Vương sao?! Nếu thật sự là vậy thì sau khi tiến vào Huyết Sát Chủ Động Phủ, cơ hội của chúng ta sẽ gia tăng rất nhiều!
Âm Dương tán tiên lộ ra thần sắc vui mừng, trong lòng vừa mừng vừa lo.
Mừng chính là có thêm một minh hữu cường đại như Trương Hằng. Lo chính là đối phương quá cường đại, sẽ tạo thành một ít ảnh hưởng đối với vị trí của Tam Tiên Đảo ở thế cục nhất giới.
Trương Hằng vừa nghe tới cái tên Huyền Long Đại Vương thì gật gật đầu:
- Yêu này cũng không phải là Thần thú bình thường, cũng chính là kình địch mạnh nhất của Trương mỗ trong giới này, quả thực rất khó đối phó.
Hắn biết Huyền Long Đại Vương chiếm được ý chí của Thái thượng Yêu Long Hoàng, khẳng định có thể tạo thành uy hiếp không nhỏ đối với hắn. Sau khi tiến vào Huyết Sát Chủ Động Phủ, cũng là kẻ mạnh nhất tranh đoạt lợi ích với hắn.
Trương Hằng trở lời không ngoài dự đoán của Âm Dương tán tiên, hắn cười cười nói:
- Trương đạo hữu quyết định khi nào thì cùng chúng ta mở ra Huyết Sát Chủ Động Phủ? Nên biết rằng, trong nhất giới này, bảy mai Huyết Sát Lệnh kia phần lớn đều đã sáng tỏ.
- Trong vòng mấy năm, cảnh giới của Trương mỗ có thể hoàn toàn ổn định. Đến lúc đó chúng ta có thể mở ra Huyết Sát Chủ Động Phủ.
Trương Hằng nói luôn không cần suy nghĩ.
Bản tôn hắn đang ở Độ kiếp tuyệt địa, tu sĩ Đại Thừa Kỳ cũng không thể xâm nhập, tuyệt đối an toàn. Ngay cả có kẻ may mắn tiến vào được, đối mặt với Bất tử kim thân hắn, cũng chỉ có đi mà không có về.
- Thời gian mấy năm cũng rất ngắn. Được rồi, việc này cứ thể quyết định đi!
Âm Dương tán tiên nói.
Trương Hằng lại nói chuyện với hắn thêm một lúc rồi hỏi:
- Âm Dương đạo hữu có biết ở Thánh địa Phật môn trên Đông Vân đại lục này có cường giả đỉnh phong không?
- Thánh địa Phật môn?
Âm Dương tán tiên nao nao.
- Đạo hữu vì sao lại hứng thú với việc này?! Theo ta biết, Thánh địa Phật môn ở Đông Vân đại lục đặt tại Phổ Hóa Sơn, trên đó có một tòa cổ tự, tên là Phổ Độ Chúng Sinh Tự, gọi tắt là Phổ Độ Tự. Trong cổ tự này thật ra có một vị cao nhân tuyệt thế, thực lực tương đương Đại Thừa Kỳ Bán tiên. Nhưng Thánh địa Phật môn cũng khá khiêm tốn, rất ít nhúng tay vào chuyện tu chân giới!
Phổ Hóa Sơn, Phổ Độ Chúng Sinh Tự, cao tăng tuyệt thế!
Trương Hằng nhanh chóng nắm được tin tức mình muốn biết. Trên thực tế, những điều hắn từng biết vẻn vẹn chỉ là những ghi chép trên ngọc giản, không thể bằng được một nhân vật thần thoại của nhất giới như Âm Dương tán tiên này được.
- Không dối gạt Âm Dương đạo hữu, trong tay ta có một củ khoai lang phòng tay, tính toán đi thỉnh giáo cao tăng của Phổ Độ Tự, xem có biện pháp hay không.
Trương Hằng khẽ thở dài một hơi.
Bất Tử Ấn Ký trên người Huyền U Thiên Ma như một kim bài miễn tử trong nhất giới này. Vì muốn chân
chính xác định thân phận ma này cùng với tìm ra biện pháp tiêu diệt, Trương Hằng không thể không đi Phổ Hóa Sơn. Bạn đang đọc truyện tại
- https://truyenfull.vn
- Trương đạo hữu có gì phiền toái sao?
Âm Dương tán tiên tò mò.
Với thực lực của Trương Hằng giờ phút này, đáng lẽ không có sự tình nào có thể làm khó hắn mới đúng.
- Ngươi xem chút đi!
Trương Hằng khoát tay, bên trong không gian rung động, xuất hiện một băng tinh màu trắng. Trong tòa băng tinh này có phong ấn một đoàn hắc vụ, mơ hồ có thể nhìn thấy một ma đầu với khuôn mặt dữ tợn.
- Đây không phải là Huyền U Thiên Ma sao?
Âm Dương tán tiên chặc chặc nói.
- Đạo hữu cũng biết hắn sao?
Trương Hằng hơi kinh ngạc hỏi.
- Hừ hừ, ma này dù hóa thành tro bần đạo cũng nhận ra! Mười vạn năm trước, hắn từng âm thầm gây nên một phen sóng gió cho Đông Vân đại lục, giết hại vô số nhân vật đỉnh phong, lọt vào chúng ta liên thủ công kích và đuổi giết. Tuy nhiên, cuối cùng không có cách nào diệt sát hắn, đành ném vào một Phong Ấn Chi Địa, không ngờ lại đụng phải đạo hữu.
Âm Dương tán tiên nói tới hành vi của ma đầu này năm đó ở Đông Vân đại lục.
- Ma đầu này thật sự không thể bị diệt sao?!
Trương Hằng kinh ngạc nói.
- Điều này cũng không nhất đỉnh, dù có cường đại mấy đi nữa, có bất diệt thể cũng có thể bị giết. Việc này đạo hữu có thể đi thỉnh giáo cao tăng tuyệt thế ở Phổ Độ Tự đi. Thánh địa Phật môn hẳn có phương pháp giải quyết việc này. Chỉ là năm đó Phật môn cự tuyệt không xử lý việc này.
Âm Dương tán tiên nói tới đây cũng liền dừng lại.
Trương Hằng cảm giác hắn còn có điều gì đó chưa hoàn toàn nói hết.
- Âm Dương đạo hữu, ta hiện ta để đệ tử đi Đông Vân đại lục, việc Huyết Sát Chủ Động Phủ, chúng ta sẽ thương nghị tiếp lần sau.
Trương Hằng cáo từ Âm Dương tán tiên, hóa thành một điểm sáng, bị Tú Ninh thu hồi.
- Tán tiên tiền bối, Tú Ninh xin cáo từ.
Tú Ninh cúi đầu thi lẽ với Âm Dương tán tiên, thuấn di một cái đã xuất hiện ở Truyền Tống Trận.
Tống An Nguyệt đã sớm chờ ở đó, hai bên nàng còn có hai gã trưởng Lão Bồng Lai Đảo, đều là tu sĩ Độ Kiếp Kỳ.
- Tinh Nguyệt Thánh nữ điện hạ, ngài không lưu lại Bồng Lai Đảo một thời gian sao?
Tống An Nguyệt lúc này đã biết được thân phận của Tú Ninh.
- Không được, sư phụ đã dặn dò phải nhanh chóng đi Đông Vân đại lục, hoàn thành nhiệm vụ.
Tú Ninh cười cười xin lỗi rồi đứng vào trong Truyền Tống Trận.
Truyền Tống Trận của tu chân giới là một trận pháp vô cùng phức tạp, không phải chỉ một hai gã tu chân là có thể tạo ra. Loại Truyền Tống Trận vượt qua hải vực với cự ly xa thế này, ở hạ giới phải cần hơn trăm vị trận pháp tông sư, cộng thêm nhiều tài liệu quá giá mới có thể tạo ra được.
Ông
Trong trận đồ lập thể phức tạp lóe ra phù văn, vô số đường cong thần bí tạo thành một điểm nút, tiếp nối với một Truyền Tống Trận khác ở nơi vô cùng xa xôi.
Trong bạch quang huyễn lệ, thân ảnh Tú Ninh biến mất khôi hải vực Tam Tiên Đảo.
Ngay sau đó, nàng đã xuất hiện trong Truyền Tống Trận của Thiên Tinh Đình.
- Sư phụ, chúng ta đã tới Thiên Tinh Đình.
Tú Ninh nói với Trương Hằng.
- Không cần dừng lại nơi này lâu, lập tức đi Thánh địa Phật môn Phổ Hóa Sơn. Trong lộ trình này, chúng ta phải đi qua thế lực Ma đạo Thiên Ma Uyên, ngươi tốt nhất nên cẩn thận một chút.
Trương Hằng dặn dò.
Thiên Ma Uyên là một thế lực Ma đọa tràn ngập bạo ngược và tàn sát, phạm vi lại rộng lớn, cự tuyệt xây dựng Truyền Tống Trận nối liền với hải ngoại và chính đạo. Đương nhiên, nghe nói ở trong phạm vi thế lực Thiên Ma Uyên vẫn có một Truyền Tống Trận bí mật của riêng mình.
- Sư phụ yên tâm, ngoại trừ những nhân vật cấm kỵ nhất giới, Chu Vương Triều này còn không có mấy người uy hiếp được tới đệ tử!
Tú Ninh cười đáp.
Hưu—
Trong tinh quang bao phủ, Tú Ninh liền bay ra khỏi Thiên Tinh Đình.
Trong vô hình, có một đôi mắt nhìn chăm chú vào hành tung của nàng ở Thiên Tinh Đình.
- Thời gian trăm năm... Khó có thể ngờ được nàng đã là Thánh nữ Tinh Nguyệt Môn, có tu sĩ Đại Thừa Kỳ làm chỗ dựa, cũng đã tu luyện tới cảnh giới Độ Kiếp trung kỳ!
Trong một tòa đại điện ở Thiên Tinh Đình, Thiếu chủ Thiên Tinh Đình mặc áo bào tím, trước người là một mặt gương màu lam, trên mặt mang theo vẻ không cam lòng.
Chiếc gương màu lam này là Thông linh pháp bảo, có thể biểu hiện ra hết thảy mọi chuyện phát sinh ở Thiên Tinh Đình, cả những việc trong quá khứ.
- Ta phải báo cho phụ thân chuyện này mới được!
Tên Thiếu chủ này thì thào tự nói rồi thuấn di rời đi.
Một nơi khác, Tú Ninh đã bay ra khỏi Thiên Tinh Đình, thanh âm của Trương Hằng vang lên trong óc nàng:
- Ngươi có cảm nhận được...
Hai mắt Trương Hằng hơi nheo lại, nhìn chằm chằm vào nhân vật Tán tiên này.
Trước đây, đối phương là nhân vật hắn ngưỡng mộ nhưng hiện tại, hai người lại hoàn toàn ngang hàng mà nói chuyện.
Đối với việc này, Trương Hằng đã tập mãi thành quen.
Giới tu chân dùng thực lực nói chuyện, dùng thực lực định thân phận. Đây là phương thức tàn khốc nhất nhưng cũng đơn giản nhất.
Đổi lại bất cứ thế giới nào, điều này cũng không thay đổi. Quyền lực, tiền tài, năng lực cá nhân, thậm chí gồm cả xuất thân, tư sắc, toàn bộ đều là một bộ phận của thực lực! Muốn chủ trì công đạo, cũng cần những người chân chính có thực lực.
Giới tu chân cũng chỉ là khiến quan điểm này được quán triệt rõ ràng hơn mà thôi.
Âm Dương tán tiên hơi lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó thản nhiên cười:
- Trong thế giới này, thành công vượt qua Dị Loại Thiên Kiếp, từ trước tới nay cũng chỉ có một mình đạo hữu, bần đạo cũng chỉ là tò mò mà thôi...
Dưới ánh nhìn chăm chú của Trương Hằng, hắn cảm nhận được một cỗ áp lực nhàn nhạt, trong lòng không khỏi cảm khái vạn phần.
Tú Ninh cũng đang ở trong căn nhà nhưng chỉ cung kính đứng một bên xem cuộc đối thoại giữa hai người, trong lòng cũng âm thầm giật mình.
Tuy nhiên, thấy sư phụ mình có được địa vị và thực lực như vậy, dù thân là Tinh Nguyệt Thánh nữ, nàng cũng có chút tự hào.
Trương Hằng khẽ gật đầu:
- Âm Dương đạo hữu có tâm lý như vậy cũng là bình thường. Ngươi đã tò mò như vậy, Trương mỗ cũng không ngại lộ ra vài phần.
-Ồ?
Âm Dương tán tiên lộ ra vẻ dị sắc, không nghĩ tới Trương Hằng thật sự nguyện ý lộ ra một ít tin tức liên quan tới mình.
- Đạo hữu, mời nói!
Vẻ mặt Âm Dương tán tiên lộ ra sự tò mò.
Trong dòng thời gian dài dằng dặc đã qua, có rất ít chuyện khiến hắn sinh ra tâm lý tò mò mãnh liệt như vậy.
- Sau khi vượt qua Dị Loại Thiên Kiếp, thực lực của ta mạnh hơn tu sĩ Đại Thừa Kỳ bình thường ít nhất ba phần. Với đủ loại thần thông hiện có, nếu muốn chân chính đánh giá thực lực của ta thì đạo hữu có thể xem ta là Thần thú Đại Thừa Kỳ!.
Trương Hằng nhẹ nhàng nói, trong con mắt lóe ra kim quang nhàn nhạt.
Từ khi tiến vào công pháp tầng bốn, thân thể trọng tổ, hắn đã không sợ hãi bất cứ kẻ nào trong nhất giới này. Hơn nữa, hắn cũng chỉ mới tiết lộ một góc nho nhỏ của tòa băng sơn mà thôi!
Đúng là Thần thú Đại Thừa Kỳ nhưng Thần thú cũng phân cấp bậc. Thực lực Trương Hằng ít nhất sánh bằng Thần thú đỉnh cấp Đại Thừa Kỳ!
Với đủ loại thần thông, cũng có nhiều thứ không rố rằng, Trương Hằng cũng không chỉ ra. Như sau khi tiến vào tầng thứ tư, hắn có được ba phân thân mà thực lực gần bằng bản tôn, một khi thi triển thuật linh hồn hợp nhất...
- Thần thú Đại Thừa Kỳ?!
Âm Dương tán tiên không khỏi hít sâu một hơi khí lạnh.
Nhắc tới Thần thú Đại Thừa Kỳ, hắn đã nghĩ ngay tới sự đáng sợ của Huyền Long Đại Vương.
Không hề nghi ngờ, Huyền Long Đại Vương chính là Thần thú Đại Thừa Kỳ, được xưng là người đơn đả độc đấu mạnh nhất trong nhất giới, cũng là kẻ có lực lượng mạnh nhất. Trăm vạn năm qua, hai vị Tán tiên của Tam Tiên Đảo hợp lực, khó khăn lắm mới có thể đạt được địa vị ngang hắn.
Tú Ninh đứng ở bên cạnh cũng lộ ra vẻ kinh ngạc. Nàng hiểu rõ cá tính của sư phụ. Nếu hắn nói là thực lực Thần thú Đại Thừa Kỳ thì chỉ sợ thực lực chân chính không đơn giản như vậy!
- Nói như vậy, Trương đạo hữu tự tin có địa vị ngang hàng với Huyền Long Đại Vương sao?! Nếu thật sự là vậy thì sau khi tiến vào Huyết Sát Chủ Động Phủ, cơ hội của chúng ta sẽ gia tăng rất nhiều!
Âm Dương tán tiên lộ ra thần sắc vui mừng, trong lòng vừa mừng vừa lo.
Mừng chính là có thêm một minh hữu cường đại như Trương Hằng. Lo chính là đối phương quá cường đại, sẽ tạo thành một ít ảnh hưởng đối với vị trí của Tam Tiên Đảo ở thế cục nhất giới.
Trương Hằng vừa nghe tới cái tên Huyền Long Đại Vương thì gật gật đầu:
- Yêu này cũng không phải là Thần thú bình thường, cũng chính là kình địch mạnh nhất của Trương mỗ trong giới này, quả thực rất khó đối phó.
Hắn biết Huyền Long Đại Vương chiếm được ý chí của Thái thượng Yêu Long Hoàng, khẳng định có thể tạo thành uy hiếp không nhỏ đối với hắn. Sau khi tiến vào Huyết Sát Chủ Động Phủ, cũng là kẻ mạnh nhất tranh đoạt lợi ích với hắn.
Trương Hằng trở lời không ngoài dự đoán của Âm Dương tán tiên, hắn cười cười nói:
- Trương đạo hữu quyết định khi nào thì cùng chúng ta mở ra Huyết Sát Chủ Động Phủ? Nên biết rằng, trong nhất giới này, bảy mai Huyết Sát Lệnh kia phần lớn đều đã sáng tỏ.
- Trong vòng mấy năm, cảnh giới của Trương mỗ có thể hoàn toàn ổn định. Đến lúc đó chúng ta có thể mở ra Huyết Sát Chủ Động Phủ.
Trương Hằng nói luôn không cần suy nghĩ.
Bản tôn hắn đang ở Độ kiếp tuyệt địa, tu sĩ Đại Thừa Kỳ cũng không thể xâm nhập, tuyệt đối an toàn. Ngay cả có kẻ may mắn tiến vào được, đối mặt với Bất tử kim thân hắn, cũng chỉ có đi mà không có về.
- Thời gian mấy năm cũng rất ngắn. Được rồi, việc này cứ thể quyết định đi!
Âm Dương tán tiên nói.
Trương Hằng lại nói chuyện với hắn thêm một lúc rồi hỏi:
- Âm Dương đạo hữu có biết ở Thánh địa Phật môn trên Đông Vân đại lục này có cường giả đỉnh phong không?
- Thánh địa Phật môn?
Âm Dương tán tiên nao nao.
- Đạo hữu vì sao lại hứng thú với việc này?! Theo ta biết, Thánh địa Phật môn ở Đông Vân đại lục đặt tại Phổ Hóa Sơn, trên đó có một tòa cổ tự, tên là Phổ Độ Chúng Sinh Tự, gọi tắt là Phổ Độ Tự. Trong cổ tự này thật ra có một vị cao nhân tuyệt thế, thực lực tương đương Đại Thừa Kỳ Bán tiên. Nhưng Thánh địa Phật môn cũng khá khiêm tốn, rất ít nhúng tay vào chuyện tu chân giới!
Phổ Hóa Sơn, Phổ Độ Chúng Sinh Tự, cao tăng tuyệt thế!
Trương Hằng nhanh chóng nắm được tin tức mình muốn biết. Trên thực tế, những điều hắn từng biết vẻn vẹn chỉ là những ghi chép trên ngọc giản, không thể bằng được một nhân vật thần thoại của nhất giới như Âm Dương tán tiên này được.
- Không dối gạt Âm Dương đạo hữu, trong tay ta có một củ khoai lang phòng tay, tính toán đi thỉnh giáo cao tăng của Phổ Độ Tự, xem có biện pháp hay không.
Trương Hằng khẽ thở dài một hơi.
Bất Tử Ấn Ký trên người Huyền U Thiên Ma như một kim bài miễn tử trong nhất giới này. Vì muốn chân
chính xác định thân phận ma này cùng với tìm ra biện pháp tiêu diệt, Trương Hằng không thể không đi Phổ Hóa Sơn. Bạn đang đọc truyện tại
- https://truyenfull.vn
- Trương đạo hữu có gì phiền toái sao?
Âm Dương tán tiên tò mò.
Với thực lực của Trương Hằng giờ phút này, đáng lẽ không có sự tình nào có thể làm khó hắn mới đúng.
- Ngươi xem chút đi!
Trương Hằng khoát tay, bên trong không gian rung động, xuất hiện một băng tinh màu trắng. Trong tòa băng tinh này có phong ấn một đoàn hắc vụ, mơ hồ có thể nhìn thấy một ma đầu với khuôn mặt dữ tợn.
- Đây không phải là Huyền U Thiên Ma sao?
Âm Dương tán tiên chặc chặc nói.
- Đạo hữu cũng biết hắn sao?
Trương Hằng hơi kinh ngạc hỏi.
- Hừ hừ, ma này dù hóa thành tro bần đạo cũng nhận ra! Mười vạn năm trước, hắn từng âm thầm gây nên một phen sóng gió cho Đông Vân đại lục, giết hại vô số nhân vật đỉnh phong, lọt vào chúng ta liên thủ công kích và đuổi giết. Tuy nhiên, cuối cùng không có cách nào diệt sát hắn, đành ném vào một Phong Ấn Chi Địa, không ngờ lại đụng phải đạo hữu.
Âm Dương tán tiên nói tới hành vi của ma đầu này năm đó ở Đông Vân đại lục.
- Ma đầu này thật sự không thể bị diệt sao?!
Trương Hằng kinh ngạc nói.
- Điều này cũng không nhất đỉnh, dù có cường đại mấy đi nữa, có bất diệt thể cũng có thể bị giết. Việc này đạo hữu có thể đi thỉnh giáo cao tăng tuyệt thế ở Phổ Độ Tự đi. Thánh địa Phật môn hẳn có phương pháp giải quyết việc này. Chỉ là năm đó Phật môn cự tuyệt không xử lý việc này.
Âm Dương tán tiên nói tới đây cũng liền dừng lại.
Trương Hằng cảm giác hắn còn có điều gì đó chưa hoàn toàn nói hết.
- Âm Dương đạo hữu, ta hiện ta để đệ tử đi Đông Vân đại lục, việc Huyết Sát Chủ Động Phủ, chúng ta sẽ thương nghị tiếp lần sau.
Trương Hằng cáo từ Âm Dương tán tiên, hóa thành một điểm sáng, bị Tú Ninh thu hồi.
- Tán tiên tiền bối, Tú Ninh xin cáo từ.
Tú Ninh cúi đầu thi lẽ với Âm Dương tán tiên, thuấn di một cái đã xuất hiện ở Truyền Tống Trận.
Tống An Nguyệt đã sớm chờ ở đó, hai bên nàng còn có hai gã trưởng Lão Bồng Lai Đảo, đều là tu sĩ Độ Kiếp Kỳ.
- Tinh Nguyệt Thánh nữ điện hạ, ngài không lưu lại Bồng Lai Đảo một thời gian sao?
Tống An Nguyệt lúc này đã biết được thân phận của Tú Ninh.
- Không được, sư phụ đã dặn dò phải nhanh chóng đi Đông Vân đại lục, hoàn thành nhiệm vụ.
Tú Ninh cười cười xin lỗi rồi đứng vào trong Truyền Tống Trận.
Truyền Tống Trận của tu chân giới là một trận pháp vô cùng phức tạp, không phải chỉ một hai gã tu chân là có thể tạo ra. Loại Truyền Tống Trận vượt qua hải vực với cự ly xa thế này, ở hạ giới phải cần hơn trăm vị trận pháp tông sư, cộng thêm nhiều tài liệu quá giá mới có thể tạo ra được.
Ông
Trong trận đồ lập thể phức tạp lóe ra phù văn, vô số đường cong thần bí tạo thành một điểm nút, tiếp nối với một Truyền Tống Trận khác ở nơi vô cùng xa xôi.
Trong bạch quang huyễn lệ, thân ảnh Tú Ninh biến mất khôi hải vực Tam Tiên Đảo.
Ngay sau đó, nàng đã xuất hiện trong Truyền Tống Trận của Thiên Tinh Đình.
- Sư phụ, chúng ta đã tới Thiên Tinh Đình.
Tú Ninh nói với Trương Hằng.
- Không cần dừng lại nơi này lâu, lập tức đi Thánh địa Phật môn Phổ Hóa Sơn. Trong lộ trình này, chúng ta phải đi qua thế lực Ma đạo Thiên Ma Uyên, ngươi tốt nhất nên cẩn thận một chút.
Trương Hằng dặn dò.
Thiên Ma Uyên là một thế lực Ma đọa tràn ngập bạo ngược và tàn sát, phạm vi lại rộng lớn, cự tuyệt xây dựng Truyền Tống Trận nối liền với hải ngoại và chính đạo. Đương nhiên, nghe nói ở trong phạm vi thế lực Thiên Ma Uyên vẫn có một Truyền Tống Trận bí mật của riêng mình.
- Sư phụ yên tâm, ngoại trừ những nhân vật cấm kỵ nhất giới, Chu Vương Triều này còn không có mấy người uy hiếp được tới đệ tử!
Tú Ninh cười đáp.
Hưu—
Trong tinh quang bao phủ, Tú Ninh liền bay ra khỏi Thiên Tinh Đình.
Trong vô hình, có một đôi mắt nhìn chăm chú vào hành tung của nàng ở Thiên Tinh Đình.
- Thời gian trăm năm... Khó có thể ngờ được nàng đã là Thánh nữ Tinh Nguyệt Môn, có tu sĩ Đại Thừa Kỳ làm chỗ dựa, cũng đã tu luyện tới cảnh giới Độ Kiếp trung kỳ!
Trong một tòa đại điện ở Thiên Tinh Đình, Thiếu chủ Thiên Tinh Đình mặc áo bào tím, trước người là một mặt gương màu lam, trên mặt mang theo vẻ không cam lòng.
Chiếc gương màu lam này là Thông linh pháp bảo, có thể biểu hiện ra hết thảy mọi chuyện phát sinh ở Thiên Tinh Đình, cả những việc trong quá khứ.
- Ta phải báo cho phụ thân chuyện này mới được!
Tên Thiếu chủ này thì thào tự nói rồi thuấn di rời đi.
Một nơi khác, Tú Ninh đã bay ra khỏi Thiên Tinh Đình, thanh âm của Trương Hằng vang lên trong óc nàng:
- Ngươi có cảm nhận được...
Bình luận facebook