Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 124
...
Tính đến hôm nay thì Thiên nhân luận pháp đã kết thúc được mười ngày. Những trận đấu ác liệt đã khép lại từ lâu, tuy nhiên, dư âm của chúng thì như cũ hãy còn vang vọng. Nhất là màn giao tranh cuối cùng giữa Lăng Tiểu Ngư và Lưu Cảnh Thiên kia.
Trước khi trận đấu ấy diễn ra, không ai nghĩ rằng Trúc Kiếm Phong sẽ giành chiến thắng. Các bậc trưởng bối, lớp đệ tử chân truyền, thậm chí là những người chưa đủ tư cách tới quan chiến là ngoại môn và nội môn đệ tử, tất cả đều chẳng ai có thể hình dung ra một viễn cảnh như thế hết.
Lưu Cảnh Thiên là ai? Thiên chân vạn xác là một tu sĩ vấn đỉnh hậu kỳ đỉnh phong. Ngày hôm đó, sau trận chiến với Chu Đại Trù ở vòng thi đấu thứ hai hắn lại còn lĩnh hội phong chi ý cảnh, hay ít ra cái thế nhân thấy được là như vậy, thử hỏi hắn có khả năng bại trận ư?
Dưới tay Lăng Tiểu Ngư - một kẻ tư chất bình phàm tu vị vấn đỉnh trung kỳ?
Ở Thiên Kiếm Môn này, có ai không biết linh căn của Lăng Tiểu Ngư chỉ là trung phẩm mộc hệ linh căn, được mang danh chân truyền bất quá nhờ ân huệ của Trúc Kiếm Phong phong chủ Lăng Thanh Trúc. Một người tầm thường như thế, nhập môn lại còn muộn hơn hai mươi năm, thử hỏi làm sao có khả năng giành chiến thắng trước thiên tài Lưu Cảnh Thiên được?
Trong tưởng tượng của mọi người ở Ngũ Kiếm Đài hôm đó thì trận đấu giữa Lăng Tiểu Ngư và Lưu Cảnh Thiên sẽ kết thúc rất chóng vánh. Và kẻ thảm bại phải là Lăng Tiểu Ngư.
Vậy mà thực tế...
Mọi chuyện diễn ra theo chiều hướng mà không ai có thể lường trước được. Kẻ đáng ra phải thắng đã thua, kẻ đáng ra phải thua thì lại thắng. Một sự nghịch lý đến khó tin.
Tuy nhiên, nói thế không có nghĩa rằng Lăng Tiểu Ngư không xứng. Hoàn toàn trái lại, hễ phàm là kẻ tận mắt quan chiến, trừ bỏ hạng nhỏ mọn như Tô Đông Vũ kia ra thì tất cả đều âm thầm công nhận bổn sự của Lăng Tiểu Ngư. Thậm chí ở trong lớp chân truyền này, có một vài người còn rất cảm phục hắn.
Chỉ trong mười sáu năm ngắn ngủi, chỉ bằng vào tư chất trung phẩm linh căn lại có thể bước vào cảnh giới vấn đỉnh trung kỳ - cái tốc độ còn nhanh hơn kẻ sở hữu thượng phẩm linh căn, điều đó cũng quá đủ để làm cho người ta phải chú tâm. Bằng nếu vẫn chưa đủ, vậy thì trận đấu ác liệt kia chính là lời đáp trả cho những ai phủ nhận.
Những đòn đánh trực diện đầy uy lực nọ, chúng so với Lưu Cảnh Thiên thì nào có kém thua? Xuyên suốt trận đấu, Lăng Tiểu Ngư có một khoảnh khắc nào đã dùng tiểu xảo?
Không. Hắn đã đánh rất sòng phẳng. Chiến thắng của hắn là hoàn toàn xứng đáng. Một chưởng phô thiên cái địa sau cùng nọ, nó vô cùng thiết phục. Và điều đó càng khiến cho hình tượng của hắn trở nên cao lớn hơn rất nhiều trong mắt các môn nhân...
Chân truyền thì tạm thôi không nói, bọn họ ai nấy đều sở hữu tư chất hơn người, lòng tự trọng khá lớn nên dù khâm phục cũng sẽ chẳng tùy tiện biểu lộ ra bên ngoài. Rõ ràng và trung thực nhất chỉ có các đệ tử ở tầng lớp thấp hơn: nội môn và ngoại môn.
Mặc dù không có cơ hội tận mắt chứng kiến nhưng thông qua các lộ tin tức từ trên truyền xuống, hai lớp đệ tử nội môn và ngoại môn này cũng thừa đủ trí lực để hình dung ra tràng cảnh ở Ngũ Kiếm Đài hôm nọ...
Phong thái "phiêu dật xuất trần" của Tô Đông Vũ, bộ dáng khoa trương của Chu Đại Trù, vẻ đẹp hững hờ của Dương Tiểu Ngọc, thần tình lãnh đạm của Lưu Cảnh Thiên, tất cả đều được vẽ ra một cách chi tiết nhất. Nhưng rành mạch và đong đầy cảm xúc hơn cả vẫn là hình ảnh của Lăng Tiểu Ngư.
Trong nhận định của hai lớp đệ tử nội môn - ngoại môn, thực lực mạnh nhất, thiên tư cao nhất thì như cũ là Tô Đông Vũ và Dương Tiểu Ngọc. Lăng Tiểu Ngư tuy có màn thể hiện rung động lòng người nhưng xét ra vẫn không cách nào bì được.
Tuy nhiên...
Chân chính khuấy động tâm tình của đa phần đệ tử nội môn và ngoại môn lại chẳng phải Tô Đông Vũ hay Dương Tiểu Ngọc. Lăng Tiểu Ngư mới là cái tên được ghi nhớ và bàn tán nhiều nhất. Suốt mười ngày qua, hễ phàm có người nhắc đến Thiên nhân luận pháp là ngay lập tức cái tên ấy lại được đề cập ngay. Giống như lúc này...
Tại một góc nhỏ của Mặc Kiếm Phong, khu vực dành cho đệ tử nội môn.
Dọc theo con đường nối từ đông phòng tới tây phòng, một nhóm nữ đệ tử tuổi còn rất trẻ hiện đang vừa đi vừa nói, thanh âm rôm rả không ngừng. Chủ đề mà bọn họ bàn tán vậy mà lại là Lăng Tiểu Ngư...
Tính đến hôm nay thì Thiên nhân luận pháp đã kết thúc được mười ngày. Những trận đấu ác liệt đã khép lại từ lâu, tuy nhiên, dư âm của chúng thì như cũ hãy còn vang vọng. Nhất là màn giao tranh cuối cùng giữa Lăng Tiểu Ngư và Lưu Cảnh Thiên kia.
Trước khi trận đấu ấy diễn ra, không ai nghĩ rằng Trúc Kiếm Phong sẽ giành chiến thắng. Các bậc trưởng bối, lớp đệ tử chân truyền, thậm chí là những người chưa đủ tư cách tới quan chiến là ngoại môn và nội môn đệ tử, tất cả đều chẳng ai có thể hình dung ra một viễn cảnh như thế hết.
Lưu Cảnh Thiên là ai? Thiên chân vạn xác là một tu sĩ vấn đỉnh hậu kỳ đỉnh phong. Ngày hôm đó, sau trận chiến với Chu Đại Trù ở vòng thi đấu thứ hai hắn lại còn lĩnh hội phong chi ý cảnh, hay ít ra cái thế nhân thấy được là như vậy, thử hỏi hắn có khả năng bại trận ư?
Dưới tay Lăng Tiểu Ngư - một kẻ tư chất bình phàm tu vị vấn đỉnh trung kỳ?
Ở Thiên Kiếm Môn này, có ai không biết linh căn của Lăng Tiểu Ngư chỉ là trung phẩm mộc hệ linh căn, được mang danh chân truyền bất quá nhờ ân huệ của Trúc Kiếm Phong phong chủ Lăng Thanh Trúc. Một người tầm thường như thế, nhập môn lại còn muộn hơn hai mươi năm, thử hỏi làm sao có khả năng giành chiến thắng trước thiên tài Lưu Cảnh Thiên được?
Trong tưởng tượng của mọi người ở Ngũ Kiếm Đài hôm đó thì trận đấu giữa Lăng Tiểu Ngư và Lưu Cảnh Thiên sẽ kết thúc rất chóng vánh. Và kẻ thảm bại phải là Lăng Tiểu Ngư.
Vậy mà thực tế...
Mọi chuyện diễn ra theo chiều hướng mà không ai có thể lường trước được. Kẻ đáng ra phải thắng đã thua, kẻ đáng ra phải thua thì lại thắng. Một sự nghịch lý đến khó tin.
Tuy nhiên, nói thế không có nghĩa rằng Lăng Tiểu Ngư không xứng. Hoàn toàn trái lại, hễ phàm là kẻ tận mắt quan chiến, trừ bỏ hạng nhỏ mọn như Tô Đông Vũ kia ra thì tất cả đều âm thầm công nhận bổn sự của Lăng Tiểu Ngư. Thậm chí ở trong lớp chân truyền này, có một vài người còn rất cảm phục hắn.
Chỉ trong mười sáu năm ngắn ngủi, chỉ bằng vào tư chất trung phẩm linh căn lại có thể bước vào cảnh giới vấn đỉnh trung kỳ - cái tốc độ còn nhanh hơn kẻ sở hữu thượng phẩm linh căn, điều đó cũng quá đủ để làm cho người ta phải chú tâm. Bằng nếu vẫn chưa đủ, vậy thì trận đấu ác liệt kia chính là lời đáp trả cho những ai phủ nhận.
Những đòn đánh trực diện đầy uy lực nọ, chúng so với Lưu Cảnh Thiên thì nào có kém thua? Xuyên suốt trận đấu, Lăng Tiểu Ngư có một khoảnh khắc nào đã dùng tiểu xảo?
Không. Hắn đã đánh rất sòng phẳng. Chiến thắng của hắn là hoàn toàn xứng đáng. Một chưởng phô thiên cái địa sau cùng nọ, nó vô cùng thiết phục. Và điều đó càng khiến cho hình tượng của hắn trở nên cao lớn hơn rất nhiều trong mắt các môn nhân...
Chân truyền thì tạm thôi không nói, bọn họ ai nấy đều sở hữu tư chất hơn người, lòng tự trọng khá lớn nên dù khâm phục cũng sẽ chẳng tùy tiện biểu lộ ra bên ngoài. Rõ ràng và trung thực nhất chỉ có các đệ tử ở tầng lớp thấp hơn: nội môn và ngoại môn.
Mặc dù không có cơ hội tận mắt chứng kiến nhưng thông qua các lộ tin tức từ trên truyền xuống, hai lớp đệ tử nội môn và ngoại môn này cũng thừa đủ trí lực để hình dung ra tràng cảnh ở Ngũ Kiếm Đài hôm nọ...
Phong thái "phiêu dật xuất trần" của Tô Đông Vũ, bộ dáng khoa trương của Chu Đại Trù, vẻ đẹp hững hờ của Dương Tiểu Ngọc, thần tình lãnh đạm của Lưu Cảnh Thiên, tất cả đều được vẽ ra một cách chi tiết nhất. Nhưng rành mạch và đong đầy cảm xúc hơn cả vẫn là hình ảnh của Lăng Tiểu Ngư.
Trong nhận định của hai lớp đệ tử nội môn - ngoại môn, thực lực mạnh nhất, thiên tư cao nhất thì như cũ là Tô Đông Vũ và Dương Tiểu Ngọc. Lăng Tiểu Ngư tuy có màn thể hiện rung động lòng người nhưng xét ra vẫn không cách nào bì được.
Tuy nhiên...
Chân chính khuấy động tâm tình của đa phần đệ tử nội môn và ngoại môn lại chẳng phải Tô Đông Vũ hay Dương Tiểu Ngọc. Lăng Tiểu Ngư mới là cái tên được ghi nhớ và bàn tán nhiều nhất. Suốt mười ngày qua, hễ phàm có người nhắc đến Thiên nhân luận pháp là ngay lập tức cái tên ấy lại được đề cập ngay. Giống như lúc này...
Tại một góc nhỏ của Mặc Kiếm Phong, khu vực dành cho đệ tử nội môn.
Dọc theo con đường nối từ đông phòng tới tây phòng, một nhóm nữ đệ tử tuổi còn rất trẻ hiện đang vừa đi vừa nói, thanh âm rôm rả không ngừng. Chủ đề mà bọn họ bàn tán vậy mà lại là Lăng Tiểu Ngư...
Bình luận facebook