Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 203
Kinh nhưng không loạn, dưới hung uy của thanh kiếm chưa biết có phải là Trường Sinh hay không kia, Đồ Tam Nương cấp tốc bày ra phòng hộ, hai tay đồng thời hướng thương khung đánh lên.
Tức khắc, hai huyết thủ to lớn hiện ra, cùng nhau đối kháng với đạo thanh quang đang tiến xuống.
"Oành... oành... h... h...!".
...
Một bất ngờ đã xảy ra. Trong cuộc va chạm lần này, huyết thủ của Đồ Tam Nương vậy mà lại bại dưới kiếm quang của Lăng Thanh Trúc. Tuy nhiên, lạ lùng thay, trên mặt Đồ Tam Nương, thay vì lo lắng sợ hãi thì lúc này, thứ hiện lên đây lại là tiếu ý.
Không sai, chính là tiếu ý. Đồ Tam Nương, nàng cười.
Thân ảnh hiện ra ở một nơi khác, giữa không trung, Đồ Tam Nương nhìn đối thủ của mình, thâm ý nói ra: "Lăng Thanh Trúc, 'Trường Sinh tiên kiếm' của ngươi thật là đáng sợ a, suýt tí nữa thì doạ chết ta rồi".
"Hừm... Đại ma nữ như ngươi, chết được một người đỡ một người".
Ngó xuống thanh kiếm màu xanh đang cầm trong tay, Lăng Thanh Trúc tiếp lời, giọng vẫn hằn học như cũ: "Nếu như thứ ta đang cầm là bản thể của Trường Sinh tiên kiếm thì mạng của ngươi đã xong tám đời rồi".
"Đáng tiếc, tiên kiếm chân chính lại không ở đây".
Đồ Tam Nương nhẹ lắc đầu, đầy cảm khái: "Aizz... Lăng Thanh Trúc, ngươi hẳn là đang cảm thấy tiếc nuối lắm nhỉ? À, cũng có lẽ là bất cam chăng?".
Thở ra một hơi, giọng Đồ Tam Nương dần nghiêm túc lại: "Lăng Thanh Trúc, ta công nhận Ngũ Đại Tiên Kiếm của Thiên Kiếm Môn ngươi rất lợi hại, nhưng nếu tự cho rằng chỉ cần có tiên kiếm ở bêm liền có thể lấy mạng ta thì ngươi lầm rồi".
"Bản thể Trường Sinh ở đây thì thế nào? Với đạo hạnh của ngươi thì có thể điều khiển được bao lâu, có thể chém ra được bao nhiêu kiếm?... Nhớ năm đó, sư huynh Cơ Thành Tử của ngươi cũng bất quá sử dụng được Cang kiếm hai lần mà thôi...".
...
"Có Trường Sinh ngươi cũng sẽ bại, không có Trường Sinh... ngươi chết càng nhanh hơn".
Vẻ hung ác lộ rõ trên khuôn mặt, Đồ Tam Nương vừa hướng Lăng Thanh Trúc bước đi vừa nói.
"Lăng Thanh Trúc, chịu chết đi".
"Mạng ta ở đây, có bản lãnh thì tới lấy!".
Lăng Thanh Trúc vừa dứt câu thì liền mng theo kiếm ấn Trường Sinh lao lên, bắt đầu tấn công dồn dập. Nào Bát Tự Kiếm Quyết, nào Cửu Lộ Phiêu Hương Kiếm Pháp, và thậm chí là Thiên Diệp Thủ, tất cả đều được nàng tận lực thi triển.
Không thể không nói, kể từ lúc Lăng Thanh Trúc xuất ra kiếm ấn Trường Sinh thì uy lực những đòn đánh của nàng đã tăng lên đáng kể. Bát Tự Kiếm Quyết, và nhất là Cửu Lộ Phiêu Hương Kiếm Pháp, sự biến hoá đã trở nên phong phú, đa chiều hơn. Dám cá, nếu đang đối mặt với nàng chẳng phải Đồ Tam Nương mà là một tên chân nhân hậu kỳ nào khác thì một trăm quá chín mươi chín đã bị nàng hạ sát cả rồi.
Đáng tiếc... Thực tế lại hoàn toàn trái ngược.
Lăng Thanh Trúc có đạo hạnh thâm sâu, pháp lực cao cường là thật, nhưng Đồ Tam Nương, bản lãnh của nàng cũng không phải giả. Với Tu La Hoá Cốt Thủ và Huyết Ảnh Tu La Công - hai đại kỳ công kinh khủng bậc nhất trong thiên hạ, nàng dư sức để đè ép mọi đối thủ. Lăng Thanh Trúc bất quá cũng chỉ là một trong số đó - những kẻ sẽ gục ngã dưới chân nàng mà thôi.
Không. Nàng không cuồng vọng. Những lời nàng đã nói ban nãy hoàn toàn là thật, có cơ sở hẳn hoi. Kể cả hôm nay Lăng Thanh Trúc có mang theo tiên kiếm Trường Sinh thì nàng cũng sẽ áp chế được.
Suốt hơn hai trăm năm qua, Đồ Tam Nương nàng há đâu chỉ biết trốn chạy, tìm kiếm thiên tài địa bảo chữa thương cho mình và nữ nhi. Nàng vẫn luôn ngày đêm tu tập đạo pháp đấy...
Cái ngày này, Đồ Tam Nương nàng đã chờ đợi quá lâu rồi. Công cuộc báo thù, tru diệt lục đại tông môn, hôm nay sẽ bắt đầu từ Lăng Thanh Trúc...
...
"Keng! Keng!".
"Keng...!".
Đồ Tam Nương một bên ra sức chống đỡ kiếm ấn Trường Sinh, một bên âm thầm tích súc lực lượng. Cứ thế, trải qua một hồi quần chiến ác liệt, khi hai cánh tay đã bắt đầu có dấu hiệu đau nhức do trực tiếp ngạnh kháng cùng kiếm ấn, nàng đột nhiên mở to hai mắt, di chuyển ra phía sau Lăng Thanh Trúc rồi bất ngờ tung ra một đòn cực hiểm.
Một chưởng kia, chứa đựng bên trong là cả trời lực lượng, lại còn kèm theo cả độc tố, thiết nghĩ nếu trúng phải, mười mươi Lăng Thanh Trúc sẽ lập tức ngã xuống ngay.
May mắn, nàng tránh được.
Phản ứng vô cùng mau lẹ, trước khi bị độc thủ của Đồ Tam Nương đánh trúng thì Lăng Thanh Trúc đã kịp xoay người rồi vung lên kiếm ấn đón đỡ.
Nhưng... mọi thứ còn chưa kết thúc.
Tại thời điểm Lăng Thanh Trúc xoay người đón đỡ thì sau lưng nàng bỗng hiện ra thêm một Đồ Tam Nương nữa. Tương tự người trước, Đồ Tam Nương này cũng tung ra một chưởng. Khác, có chăng là một chưởng này mang theo khí tức hủy diệt ghê gớm hơn, chứa đựng độc tố nhiều hơn.
Với sự kết hợp cả Tu La Hoá Cốt Thủ và Huyết Ảnh Tu La Công, khẳng định một khi Lăng Thanh Trúc trúng phải chưởng này, thân thể lẫn nguyên thần nàng sẽ bị hủy ngay tức khắc.
Tức khắc, hai huyết thủ to lớn hiện ra, cùng nhau đối kháng với đạo thanh quang đang tiến xuống.
"Oành... oành... h... h...!".
...
Một bất ngờ đã xảy ra. Trong cuộc va chạm lần này, huyết thủ của Đồ Tam Nương vậy mà lại bại dưới kiếm quang của Lăng Thanh Trúc. Tuy nhiên, lạ lùng thay, trên mặt Đồ Tam Nương, thay vì lo lắng sợ hãi thì lúc này, thứ hiện lên đây lại là tiếu ý.
Không sai, chính là tiếu ý. Đồ Tam Nương, nàng cười.
Thân ảnh hiện ra ở một nơi khác, giữa không trung, Đồ Tam Nương nhìn đối thủ của mình, thâm ý nói ra: "Lăng Thanh Trúc, 'Trường Sinh tiên kiếm' của ngươi thật là đáng sợ a, suýt tí nữa thì doạ chết ta rồi".
"Hừm... Đại ma nữ như ngươi, chết được một người đỡ một người".
Ngó xuống thanh kiếm màu xanh đang cầm trong tay, Lăng Thanh Trúc tiếp lời, giọng vẫn hằn học như cũ: "Nếu như thứ ta đang cầm là bản thể của Trường Sinh tiên kiếm thì mạng của ngươi đã xong tám đời rồi".
"Đáng tiếc, tiên kiếm chân chính lại không ở đây".
Đồ Tam Nương nhẹ lắc đầu, đầy cảm khái: "Aizz... Lăng Thanh Trúc, ngươi hẳn là đang cảm thấy tiếc nuối lắm nhỉ? À, cũng có lẽ là bất cam chăng?".
Thở ra một hơi, giọng Đồ Tam Nương dần nghiêm túc lại: "Lăng Thanh Trúc, ta công nhận Ngũ Đại Tiên Kiếm của Thiên Kiếm Môn ngươi rất lợi hại, nhưng nếu tự cho rằng chỉ cần có tiên kiếm ở bêm liền có thể lấy mạng ta thì ngươi lầm rồi".
"Bản thể Trường Sinh ở đây thì thế nào? Với đạo hạnh của ngươi thì có thể điều khiển được bao lâu, có thể chém ra được bao nhiêu kiếm?... Nhớ năm đó, sư huynh Cơ Thành Tử của ngươi cũng bất quá sử dụng được Cang kiếm hai lần mà thôi...".
...
"Có Trường Sinh ngươi cũng sẽ bại, không có Trường Sinh... ngươi chết càng nhanh hơn".
Vẻ hung ác lộ rõ trên khuôn mặt, Đồ Tam Nương vừa hướng Lăng Thanh Trúc bước đi vừa nói.
"Lăng Thanh Trúc, chịu chết đi".
"Mạng ta ở đây, có bản lãnh thì tới lấy!".
Lăng Thanh Trúc vừa dứt câu thì liền mng theo kiếm ấn Trường Sinh lao lên, bắt đầu tấn công dồn dập. Nào Bát Tự Kiếm Quyết, nào Cửu Lộ Phiêu Hương Kiếm Pháp, và thậm chí là Thiên Diệp Thủ, tất cả đều được nàng tận lực thi triển.
Không thể không nói, kể từ lúc Lăng Thanh Trúc xuất ra kiếm ấn Trường Sinh thì uy lực những đòn đánh của nàng đã tăng lên đáng kể. Bát Tự Kiếm Quyết, và nhất là Cửu Lộ Phiêu Hương Kiếm Pháp, sự biến hoá đã trở nên phong phú, đa chiều hơn. Dám cá, nếu đang đối mặt với nàng chẳng phải Đồ Tam Nương mà là một tên chân nhân hậu kỳ nào khác thì một trăm quá chín mươi chín đã bị nàng hạ sát cả rồi.
Đáng tiếc... Thực tế lại hoàn toàn trái ngược.
Lăng Thanh Trúc có đạo hạnh thâm sâu, pháp lực cao cường là thật, nhưng Đồ Tam Nương, bản lãnh của nàng cũng không phải giả. Với Tu La Hoá Cốt Thủ và Huyết Ảnh Tu La Công - hai đại kỳ công kinh khủng bậc nhất trong thiên hạ, nàng dư sức để đè ép mọi đối thủ. Lăng Thanh Trúc bất quá cũng chỉ là một trong số đó - những kẻ sẽ gục ngã dưới chân nàng mà thôi.
Không. Nàng không cuồng vọng. Những lời nàng đã nói ban nãy hoàn toàn là thật, có cơ sở hẳn hoi. Kể cả hôm nay Lăng Thanh Trúc có mang theo tiên kiếm Trường Sinh thì nàng cũng sẽ áp chế được.
Suốt hơn hai trăm năm qua, Đồ Tam Nương nàng há đâu chỉ biết trốn chạy, tìm kiếm thiên tài địa bảo chữa thương cho mình và nữ nhi. Nàng vẫn luôn ngày đêm tu tập đạo pháp đấy...
Cái ngày này, Đồ Tam Nương nàng đã chờ đợi quá lâu rồi. Công cuộc báo thù, tru diệt lục đại tông môn, hôm nay sẽ bắt đầu từ Lăng Thanh Trúc...
...
"Keng! Keng!".
"Keng...!".
Đồ Tam Nương một bên ra sức chống đỡ kiếm ấn Trường Sinh, một bên âm thầm tích súc lực lượng. Cứ thế, trải qua một hồi quần chiến ác liệt, khi hai cánh tay đã bắt đầu có dấu hiệu đau nhức do trực tiếp ngạnh kháng cùng kiếm ấn, nàng đột nhiên mở to hai mắt, di chuyển ra phía sau Lăng Thanh Trúc rồi bất ngờ tung ra một đòn cực hiểm.
Một chưởng kia, chứa đựng bên trong là cả trời lực lượng, lại còn kèm theo cả độc tố, thiết nghĩ nếu trúng phải, mười mươi Lăng Thanh Trúc sẽ lập tức ngã xuống ngay.
May mắn, nàng tránh được.
Phản ứng vô cùng mau lẹ, trước khi bị độc thủ của Đồ Tam Nương đánh trúng thì Lăng Thanh Trúc đã kịp xoay người rồi vung lên kiếm ấn đón đỡ.
Nhưng... mọi thứ còn chưa kết thúc.
Tại thời điểm Lăng Thanh Trúc xoay người đón đỡ thì sau lưng nàng bỗng hiện ra thêm một Đồ Tam Nương nữa. Tương tự người trước, Đồ Tam Nương này cũng tung ra một chưởng. Khác, có chăng là một chưởng này mang theo khí tức hủy diệt ghê gớm hơn, chứa đựng độc tố nhiều hơn.
Với sự kết hợp cả Tu La Hoá Cốt Thủ và Huyết Ảnh Tu La Công, khẳng định một khi Lăng Thanh Trúc trúng phải chưởng này, thân thể lẫn nguyên thần nàng sẽ bị hủy ngay tức khắc.
Bình luận facebook