• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Tiên Môn (4 Viewers)

  • Chương 520

...



"Ca!".



Bên bờ hồ Vọng Nguyệt, Tôn Tiểu Yến trông thấy Lăng Tiểu Ngư ngưng "toạ thiền" thì liền tiến lại.



Mỉm cười nhìn nàng, Lăng Tiểu Ngư hỏi: "Tiểu nha đầu, từ nãy giờ muội vẫn ở đây à?".



"Ừm".



...



"Ca, ca lại tính làm gì đó?".



"Muốn hấp thu vài thứ".



Thanh âm vừa lắng thì Lăng Tiểu Ngư cũng đã đem đồ vật cần hấp thu lấy ra. Tất cả là hai món: một sợi dây màu đen và một chiếc áo yếm, cũng màu đen nốt.



Thật ra thì hai món đồ vật này, chúng vốn dĩ không phải của Lăng Tiểu Ngư. Chúng là chiến lợi phẩm sau khi Lăng Tiểu Ngư hắn giải quyết tên sư yêu Thác Hán tới từ Đông Hoang kia.



Nhìn chiếc áo yếm trên tay ca mình, Tôn Tiểu Yến không mấy thiện cảm mà rằng: "Tên sư yêu đó đường đường là một nam nhân lại đi mặc áo lót của nữ nhân, thật đúng là biến thái".



"Ai bảo chiếc áo lót này lợi hại như vậy, Thác Hán hắn không mặc thì thật phí phạm".



"Ca, ca sao lại đồng tình với hắn chứ?".



Lăng Tiểu Ngư đáp: "Ca không có. Ca chỉ là dựa trên sự thật mà nói thôi. Muội thấy đấy, chính nhờ chiếc áo yếm này mà gã Thác Hán kia mới có thể bình an vô sự trước Tuyệt Tình Châm của Tôn Thi Hàn, lại còn có thể đảo ngược tình thế, lấy gậy của ông để đập lưng ông".



"Lợi hại thì lợi hại, nhưng vẫn rất biến thái".



...



"Được rồi, thì biến thái." Thừa hiểu nghĩa muội của mình vẫn rất để bụng chuyện ác mà sư yêu Thác Hán đã gây ra cho Tuyết Linh Cung nên Lăng Tiểu Ngư không đôi co thêm làm gì.



Hắn nói tiếp: "Bởi vì đây là món đồ của kẻ biến thái nên bây giờ ca sẽ xử lý nó, để nó vĩnh viễn không bao giờ còn xuất hiện trước mặt muội nữa".



"Ca." - Tôn Tiểu Yến thử đoán - "Mấy món đồ vật này có phải rất hữu ích với ca?".



"Đúng là rất hữu ích." - Lăng Tiểu Ngư cũng chẳng giấu - "Hai món đồ vật này vốn không phải do thường nhân luyện chế, lực lượng ẩn chứa bên trong hết sức đặc thù. Hmm... Chỉ cần ca đem những lực lượng này hấp thụ, lợi ích thu được thậm chí sẽ vượt xa so với việc đi thu thập, đánh cướp tài nguyên, các loại thiên tài địa bảo suốt quãng thời gian vừa qua".



"Ca, thật tốt tới như vậy?".



Tôn Tiểu Yến cảm thấy rất ngoài ý muốn. Nàng không nghĩ chiếc áo lót và sợi dây màu đen, hai món đồ vật nho nhỏ này lại có thể đem tới cho ca mình nhiều lợi ích tới như thế, thậm chí vượt xa so với những tài bảo đã thu được trước đó. Phải biết những tài bảo kia, số lượng rất lớn a.



"Tiểu Yến, muội không cần hoài nghi. Lời ca nói đều là sự thật".



Lăng Tiểu Ngư nâng hai món đồ vật trong tay lên một chút: "Chiếc áo lót và sợi dây màu đen này, ở bên trong có ẩn chứa Thái âm chi lực. Đây là loại lực lượng tồn tại ở buổi sơ khai, khi trời vừa khai, khi đất vừa lập. Thời đại ngày nay vốn dĩ vô pháp sinh ra được".



"Thái âm chi lực?".



Với số tri thức hạn hẹp của mình, Tôn Tiểu Yến thật không tài nào hiểu được. Nàng hỏi: "Ca, nếu Thái âm chi lực không thể sinh ra ở thời đại này, vậy... Ý ca là chiếc áo lót và sợi dây màu đen này vốn đã có ở thời hồng hoang thượng cổ, chúng là chí bảo?".



"Chí bảo?" - Trái với suy nghĩ của Tôn Tiểu Yến, Lăng Tiểu Ngư lắc đầu phủ định - "Bọn chúng không phải".



Hắn nói thêm: "Chiếc áo lót và sợi dây màu đen này, bất quá cũng chỉ là đồ vật của thời đại này, niên đại còn rất ngắn ngủi. Sở dĩ bên trong chứa đựng Thái âm chi lực, tự thành thần thông, hết thảy đều bởi do người tác động mà thôi".



"Do người?" - Tôn Tiểu Yến càng thêm nghi hoặc - "Ca, ai có khả năng này chứ?".



Lần này thì Lăng Tiểu Ngư không hồi đáp. Thay vì hồi âm cho Tôn Tiểu Yến thì hắn lại xoay đầu nhìn về hướng Đông Hoang. Thông qua những ký ức có được từ việc sưu hồn Thác Hán, hắn đã biết được một điều: Tại Đông Hoang kia, có một vị "cố nhân" đang ẩn náu. Danh tự của nàng là... Ái Chân Kha Lạc Hoàng.



[Truyện Tiên Môn do tác giả Việt PeaGod sáng tác, được đăng tại trang "truyen cv chấm com", những trang khác đều là copy. Hãy đọc bộ truyện này tại trang truyen cv để có thể xem chương sớm nhất và nhanh nhất, cũng như có thể trực tiếp để lại cảm nhận, giao lưu cùng tác giả]



...



...



Vài ngày sau.



Bên trong căn phòng Tôn Tiểu Yến.



Bên một nửa phòng được phân cho mình, Tôn Tiểu Yến tay trái đan lấy tay phải, dáng vẻ ngượng ngùng, hồi lâu mới lên tiếng: "Ca, nhất thiết... phải cởi quần áo sao?".



"Như thế sẽ tốt hơn." Đáp lại nàng là một cái gật đầu khẳng định của Lăng Tiểu Ngư.



Hắn nói: "Nha đầu muội vừa rồi không phải còn hối thúc ca dạy muội cách khai mở thông đạo thời không?".



"Nhưng muội tưởng... muội tưởng ca có biện pháp khác...".



"Thủ đoạn ca đúng là có, nhưng chung quy vẫn thuộc về ngoại lực, trong khi ý nguyện của muội lại là muốn tự mình khai mở thông đạo không gian... Tiểu Yến, đạo pháp phải dựa trên tu vi. Khai mở thông đạo không gian, điều đó đồng nghĩa muội phải nắm giữ được một chút pháp tắc của nó. Ca có thể giúp muội tham ngộ, nhưng với điều kiện muội phải đột phá cảnh giới chân nhân trước đã".



"Thể chất của muội ca đã xem qua rồi. Công tâm mà nhìn nhận thì vẫn còn kém lắm. Vì thế cho nên bây giờ ca sẽ giúp muội cải biến, đem tất thảy những cái 'tạp chất' kia loại bỏ, có vậy thì tiến độ tu luyện của muội mới nhanh, thành tựu mới tối ưu được".



"Nào, đem y phục cởi ra đi".



Lăng Tiểu Ngư nói tới nói lui, sau cùng vẫn quy về ý cũ, muốn Tôn Tiểu Yến đem y phục cởi ra. Tất nhiên là Lăng Tiểu Ngư hắn chẳng có ý nghĩ đen tối gì, cần thiết mà thôi. Cách mấy lớp quần áo, hành động thật sẽ không tiện lắm. Dẫu sao thì hắn vẫn cần phải tiếp xúc với da thịt nàng...





"Ca...".



Lăng Tiểu Ngư rất trong sáng, cái đó Tôn Tiểu Yến đương nhiên sẽ không nghi ngờ. Nhưng... Nói thế nào thì Tôn Tiểu Yến nàng vẫn là nữ nhân, lại còn là thiếu nữ, ở trước mặt nam nhân phơi bày toàn bộ thân thể, chuyện này... Làm sao mà không xấu hổ cho được?



Ca thì ca, vẫn là nam nhân chân chính a.



"Ca, có thể... có thể lưu lại nội y không?".



Lăng Tiểu Ngư thở nhẹ một hơi: "Tiểu Yến, thời điểm giúp muội cải biến tư chất, tu bổ cốt cách, ca bắt buộc phải khai mở pháp nhãn, triển khai thần thức. Nói cách khác, không chỉ bên ngoài mà cả bên trong, từ da thịt cho tới phủ tạng, gân cốt, thậm chí là từng giọt máu lưu chuyển, hết thảy ca đều sẽ thấy. Vì vậy cho nên việc muội có mặc y phục hay không... đều giống như nhau".



...



Đợi một lúc vẫn chưa thấy nghĩa muội nói năng gì, chỉ gục mặt cúi đầu, Lăng Tiểu Ngư đành quyết định hoãn lại: "Thôi được rồi, muội cứ suy nghĩ đi. Khi nào nghĩ xong thì nói với ca".



"Thật ra... nếu mà muội không muốn, ca có thể nghĩ biện pháp khác giúp muội. Chỉ là sẽ mất nhiều thời gian hơn thôi".



Nói rồi, Lăng Tiểu Ngư xoay người bước đi.



Nhưng chân hắn mới bước đến bước thứ ba, bước thứ tư còn chưa đặt xuống thì từ phía sau, giọng Tôn Tiểu Yến đã truyền đến.



"Ca".



Lăng Tiểu Ngư dừng bước chân, quay đầu nhìn lại.



Hiện lên trong mắt hắn là khuôn mặt "kiên cường" của thiếu nữ. So với trước, Tôn Tiểu Yến rõ ràng đã chẳng còn phân vân hay do dự chi nữa. Trong lòng nàng đã có quyết định rồi.



"Ca." - Tôn Tiểu Yến nói ra quyết định của mình - "Muội sẽ cởi".



Sự chấp nhận đúng là có chút vội vàng, nhưng như thế không có nghĩa Tôn Tiểu Yến nàng thiếu suy nghĩ. Thực ra thì nàng đã nghĩ kỹ, mặc dù thời gian rất ngắn ngủi.



Nàng không muốn ca vì mình mà hao tốn thêm thời gian cùng sức lực.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Hoa Sơn Tiên Môn
  • Mạt Lăng Biệt Tuyết
Chương 1560
Y Tiên
  • Một miếng ngói xanh
Đại tiên y
  • Vạn Kiếp
Chương 21-25

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom