Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 550
Nếu là một lúc khác, trong một trường hợp khác, Lăng Tiểu Ngư có lẽ đã lớn tiếng mắng chửi người.
Một chuyện vừa mới giải quyết xong thì một chuyện khác đã lại phát sinh, còn là sự tình tương tự như nhau, phạm phải sai lầm giống nhau, thử hỏi làm sao mà không bực cho được?
Lăng Tiểu Ngư, hắn có tức khí đấy.
"Trưởng lão?" Ngó thấy Lăng Tiểu Ngư đang đi bỗng dừng, nét mặt còn xấu đi như vậy, trong lòng Tôn Sở Sở khó tránh nghi hoặc. Nàng không biết đã có chuyện gì xảy ra.
Hiểu rõ tâm ý, Lăng Tiểu Ngư đáp, thanh âm bực dọc: "Tôn Thi Hàn có chuyện rồi".
Tỷ tỷ?
Tôn Sở Sở khẩn trương lên hẳn: "Trưởng lão, tỷ tỷ đã xảy ra chuyện gì?!".
"Nàng ta muốn tự sát".
"Tự sát?" Tôn Sở Sở ngỡ là mình đã nghe lầm.
Đang yên đang lành, tại sao tỷ tỷ nàng lại muốn tìm chết chứ?
Chắc chắn Lăng Tiểu Ngư có ý khác. Chỉ là... Đấy là ý gì thì Tôn Sở Sở nàng hiện vẫn chưa biết. Nàng đang mong được hắn giải thích. Tiếc rằng hắn lại không muốn nhiều lời.
"Giúp ta chăm sóc cho Tiểu Yến", Lăng Tiểu Ngư chỉ nhắn lại một câu như vậy, xong liền rời đi.
...
...
Quỷ Lâm, bên dưới Quỷ Vực...
Tôn Thi Hàn vẫn ở đây, ngay giữa hồ nước. Hơi khác là so với trước, lúc Lăng Tiểu Ngư còn tại, thay vì ngồi thì hiện nàng lại đang đứng. Vẻ mặt nàng, nó khó coi vô cùng. Không phải như Lăng Tiểu Ngư, kiểu tức khí bực dọc mà là... sợ hãi.
Đương nhiên rồi. Sinh tử cận kề, mấy ai mà không sợ?
Nhìn xem. Trên đỉnh đầu Tôn Thi Hàn lúc này, lẫn trong mây đen, những tia lôi điện đang lập loè thị uy. Càng đáng nói hơn là những tia lôi điện này, chúng không phải xanh hay trắng mà là màu tím.
"Tử Tiêu Thần Lôi", đấy là danh tự hiện lên trong đầu Tôn Thi Hàn. Chính nó đã khiến nàng khiếp hãi.
Tử Tiêu Thần Lôi, đó chẳng phải một trong những kiếp lôi kinh khủng nhất, chỉ kém Cửu Thải Ma Lôi, Thiên Phượng Thần Lôi, Tử Kim Tà Lôi một cấp bậc?
Tại sao? Tại sao loại kiếp lôi đáng sợ này lại vì một nhân loại nhỏ bé như Tôn Thi Hàn nàng mà xuất hiện?
Lại nói, Tôn Thi Hàn nàng đây bất quá chỉ là đột phá nguyên thần, từ chân nhân trung kỳ lên chân nhân hậu kỳ thôi mà, thiên đạo có nhất thiết phải đưa ra một chướng ngại to lớn tới vậy?
Tôn Thi Hàn thật vẫn chưa thể nào đón nhận được sự thật này.
...
Tôn Thi Hàn là vậy, đã hết sức "bất ngờ". Nhưng công bình mà xét, thiết nghĩ cũng chả có gì đáng để gọi ngoài ý muốn hết. Phàm nhân thông thường tất nhiên sẽ không thể nào dẫn động tới Tử Tiêu Thần Lôi, thế nhưng Tôn Thi Hàn, nàng hôm nay há còn là "phàm nhân thông thường"?
Thời gian vừa qua, dưới sự trợ giúp của Lăng Tiểu Ngư, ba hồn bảy phách của Tôn Thi Hàn nàng đã được cường đại lên rất nhiều. Phẩm cấp, nó đã hoàn toàn thay đổi. Bằng vào tư chất đề thăng lên ấy, không ngoa khi nói tương lai Tôn Thi Hàn thừa sức thành tựu tiên nhân cấp bậc. Bởi thế cho nên dẫu có đưa đến loại kiếp lôi khủng bố như Tử Tiêu Thần Lôi cũng chả có gì lạ. Vấn đề bây giờ chỉ là đứng trước thử thách này, Tôn Thi Hàn nàng có thể vượt qua được hay không mà thôi.
Chẳng may, câu trả lời lại nằm ở vế sau. Tôn Thi Hàn, nàng không thể.
Vượt thế nào được khi hiện tại Tôn Thi Hàn nàng chỉ còn mỗi linh hồn?! Cường đại thì đúng đã cường đại, nhưng bất quá thuộc ở "tư chất"! Đạo thuật, tu vi, nàng đã học thêm được bao nhiêu, đã tăng thêm được bao nhiêu?!
Hôm nay là lần đầu tiên nàng tiến hành đột phá, và kết quả.. nó thành ra như vầy đây.
"... Uy áp kinh khủng này, cái loại khí tức này... Đây chắc chắn chính là Tử Tiêu Thần Lôi...".
"Tử Tiêu Thần Lôi... Ta có thể vượt qua được sao?".
Tôn Thi Hàn ngước mặt nhìn trời tự hỏi, nội tâm nửa điểm cũng không tin tưởng bản thân có thể vượt qua.
Loại kiếp lôi đáng sợ này, dẫu còn đủ hồn đủ xác, ở trạng thái cường thịnh nhất, e Tôn Thi Hàn nàng cũng chẳng chống đỡ được bao lâu chứ huống hồ hôm nay, khi thân thể đã mất.
"Lăng Tiểu Ngư", bây giờ nàng chỉ còn biết hy vọng vào hắn, mong hắn mau chóng trở về...
...
Thiên kiếp hàng lâm, ngoại nhân tuyệt không thể can thiệp. Nếu mà dám tương trợ, kẻ đó chắc chắn cũng lập tức bị liên lụy. Thiên kiếp, nó sẽ tiếp tục giáng xuống, uy lực sẽ càng thêm kinh khủng...
Tất cả những điều đó, hễ phàm tu sĩ thì ai cũng biết. Tôn Thi Hàn đương nhiên cũng biết. Nhưng Lăng Tiểu Ngư đâu phải người thường. Hắn là thần nhân. Sức mạnh của hắn đã từng khiến cho thiên địa cũng phải run sợ. Miên Thành ngày ấy, cái uy của hắn vẫn còn chưa mất. Vì lẽ ấy, Tôn Thi Hàn mới hy vọng.
Có điều... Hy vọng thì hy vọng, ở trong lòng mình, Tôn Thi Hàn thực cũng chẳng đặt niềm tin quá nhiều.
Lăng Tiểu Ngư lợi hại, điều ấy không giả. Nhưng có khả năng đâu đồng nghĩa sẽ sẵn lòng tương trợ. Hôm nay, Lăng Tiểu Ngư hắn còn chưa muốn lộ diện trước thế nhân kia mà. Tôn Thi Hàn nàng thân phận có đáng chi đâu...
Một chuyện vừa mới giải quyết xong thì một chuyện khác đã lại phát sinh, còn là sự tình tương tự như nhau, phạm phải sai lầm giống nhau, thử hỏi làm sao mà không bực cho được?
Lăng Tiểu Ngư, hắn có tức khí đấy.
"Trưởng lão?" Ngó thấy Lăng Tiểu Ngư đang đi bỗng dừng, nét mặt còn xấu đi như vậy, trong lòng Tôn Sở Sở khó tránh nghi hoặc. Nàng không biết đã có chuyện gì xảy ra.
Hiểu rõ tâm ý, Lăng Tiểu Ngư đáp, thanh âm bực dọc: "Tôn Thi Hàn có chuyện rồi".
Tỷ tỷ?
Tôn Sở Sở khẩn trương lên hẳn: "Trưởng lão, tỷ tỷ đã xảy ra chuyện gì?!".
"Nàng ta muốn tự sát".
"Tự sát?" Tôn Sở Sở ngỡ là mình đã nghe lầm.
Đang yên đang lành, tại sao tỷ tỷ nàng lại muốn tìm chết chứ?
Chắc chắn Lăng Tiểu Ngư có ý khác. Chỉ là... Đấy là ý gì thì Tôn Sở Sở nàng hiện vẫn chưa biết. Nàng đang mong được hắn giải thích. Tiếc rằng hắn lại không muốn nhiều lời.
"Giúp ta chăm sóc cho Tiểu Yến", Lăng Tiểu Ngư chỉ nhắn lại một câu như vậy, xong liền rời đi.
...
...
Quỷ Lâm, bên dưới Quỷ Vực...
Tôn Thi Hàn vẫn ở đây, ngay giữa hồ nước. Hơi khác là so với trước, lúc Lăng Tiểu Ngư còn tại, thay vì ngồi thì hiện nàng lại đang đứng. Vẻ mặt nàng, nó khó coi vô cùng. Không phải như Lăng Tiểu Ngư, kiểu tức khí bực dọc mà là... sợ hãi.
Đương nhiên rồi. Sinh tử cận kề, mấy ai mà không sợ?
Nhìn xem. Trên đỉnh đầu Tôn Thi Hàn lúc này, lẫn trong mây đen, những tia lôi điện đang lập loè thị uy. Càng đáng nói hơn là những tia lôi điện này, chúng không phải xanh hay trắng mà là màu tím.
"Tử Tiêu Thần Lôi", đấy là danh tự hiện lên trong đầu Tôn Thi Hàn. Chính nó đã khiến nàng khiếp hãi.
Tử Tiêu Thần Lôi, đó chẳng phải một trong những kiếp lôi kinh khủng nhất, chỉ kém Cửu Thải Ma Lôi, Thiên Phượng Thần Lôi, Tử Kim Tà Lôi một cấp bậc?
Tại sao? Tại sao loại kiếp lôi đáng sợ này lại vì một nhân loại nhỏ bé như Tôn Thi Hàn nàng mà xuất hiện?
Lại nói, Tôn Thi Hàn nàng đây bất quá chỉ là đột phá nguyên thần, từ chân nhân trung kỳ lên chân nhân hậu kỳ thôi mà, thiên đạo có nhất thiết phải đưa ra một chướng ngại to lớn tới vậy?
Tôn Thi Hàn thật vẫn chưa thể nào đón nhận được sự thật này.
...
Tôn Thi Hàn là vậy, đã hết sức "bất ngờ". Nhưng công bình mà xét, thiết nghĩ cũng chả có gì đáng để gọi ngoài ý muốn hết. Phàm nhân thông thường tất nhiên sẽ không thể nào dẫn động tới Tử Tiêu Thần Lôi, thế nhưng Tôn Thi Hàn, nàng hôm nay há còn là "phàm nhân thông thường"?
Thời gian vừa qua, dưới sự trợ giúp của Lăng Tiểu Ngư, ba hồn bảy phách của Tôn Thi Hàn nàng đã được cường đại lên rất nhiều. Phẩm cấp, nó đã hoàn toàn thay đổi. Bằng vào tư chất đề thăng lên ấy, không ngoa khi nói tương lai Tôn Thi Hàn thừa sức thành tựu tiên nhân cấp bậc. Bởi thế cho nên dẫu có đưa đến loại kiếp lôi khủng bố như Tử Tiêu Thần Lôi cũng chả có gì lạ. Vấn đề bây giờ chỉ là đứng trước thử thách này, Tôn Thi Hàn nàng có thể vượt qua được hay không mà thôi.
Chẳng may, câu trả lời lại nằm ở vế sau. Tôn Thi Hàn, nàng không thể.
Vượt thế nào được khi hiện tại Tôn Thi Hàn nàng chỉ còn mỗi linh hồn?! Cường đại thì đúng đã cường đại, nhưng bất quá thuộc ở "tư chất"! Đạo thuật, tu vi, nàng đã học thêm được bao nhiêu, đã tăng thêm được bao nhiêu?!
Hôm nay là lần đầu tiên nàng tiến hành đột phá, và kết quả.. nó thành ra như vầy đây.
"... Uy áp kinh khủng này, cái loại khí tức này... Đây chắc chắn chính là Tử Tiêu Thần Lôi...".
"Tử Tiêu Thần Lôi... Ta có thể vượt qua được sao?".
Tôn Thi Hàn ngước mặt nhìn trời tự hỏi, nội tâm nửa điểm cũng không tin tưởng bản thân có thể vượt qua.
Loại kiếp lôi đáng sợ này, dẫu còn đủ hồn đủ xác, ở trạng thái cường thịnh nhất, e Tôn Thi Hàn nàng cũng chẳng chống đỡ được bao lâu chứ huống hồ hôm nay, khi thân thể đã mất.
"Lăng Tiểu Ngư", bây giờ nàng chỉ còn biết hy vọng vào hắn, mong hắn mau chóng trở về...
...
Thiên kiếp hàng lâm, ngoại nhân tuyệt không thể can thiệp. Nếu mà dám tương trợ, kẻ đó chắc chắn cũng lập tức bị liên lụy. Thiên kiếp, nó sẽ tiếp tục giáng xuống, uy lực sẽ càng thêm kinh khủng...
Tất cả những điều đó, hễ phàm tu sĩ thì ai cũng biết. Tôn Thi Hàn đương nhiên cũng biết. Nhưng Lăng Tiểu Ngư đâu phải người thường. Hắn là thần nhân. Sức mạnh của hắn đã từng khiến cho thiên địa cũng phải run sợ. Miên Thành ngày ấy, cái uy của hắn vẫn còn chưa mất. Vì lẽ ấy, Tôn Thi Hàn mới hy vọng.
Có điều... Hy vọng thì hy vọng, ở trong lòng mình, Tôn Thi Hàn thực cũng chẳng đặt niềm tin quá nhiều.
Lăng Tiểu Ngư lợi hại, điều ấy không giả. Nhưng có khả năng đâu đồng nghĩa sẽ sẵn lòng tương trợ. Hôm nay, Lăng Tiểu Ngư hắn còn chưa muốn lộ diện trước thế nhân kia mà. Tôn Thi Hàn nàng thân phận có đáng chi đâu...
Bình luận facebook