Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1080
Quả nhiên Hương Ngư Nhi cũng có thủ đoạn của riêng mình, y không cam lòng làm bù nhìn như vậy, chạy khắp nơi tìm kiếm minh hữu, cũng muốn lật đổ sự khống chế của Thanh Y Thần Quân.
Nàng này là ái nữ của Tông chủ Võ Đạo Tâm Hồ tông, đã bị y mê hoặc hoàn toàn, để nhờ nàng cầu phụ thân trợ giúp.
Dư Tắc Thành lắc lắc đầu. nỗ lực của con mình hoàn toàn không có nghĩa. cho dù nàng này cam tâm tình nguyện trả giá hết thảy vì y, nhưng theo thái độ của Chân Nhất Thần Quân Võ Đạo Tâm Hồ tông, không diệt Cực Lạc Tiêu Hồn tông là không chịu từ bỏ ý định. Đây là ích lợi của toàn môn phái, không phải cảm tình cá nhân của con người có thể chỉ phối được.
Một lúc lâu sau, Hương Ngư Nhi và nữ tử kia bịn rịn chia tay, nhưng sau đó y cũng không rời đi, mà ở lại đây chờ đợi người khác. Lục tục lại có hai nàng tới nơi này, đêm nay quả thật Hương Ngư Nhi vô cùng bận rộn. Thỉnh thoảng lại nghe trên bình đài vang lên tiếng hừ hừ. chuyện gì khác không biết, năng lực chuyện này quả thật y rất mạnh, một đêm tới bảy lần.
Dư Tắc Thành bất đắc dĩ tiếp tục lắng nghe, rốt cục tất cả nữ tử tán đi, chỉ còn lại mình y ở đó.
Hương Ngư Nhi than ngắn thở dài trên bình đài, miệng lẩm bẩm:
- Sư phụ ôi sư phụ, người ở đâu vậy, vì sao người không trở lại, những gì con có thể làm đều đã làm rồi. Nhưng các nàng đã bị mê muội tâm trí, dẫn sói vào nhà. Trước mắt cơ nghiệp vạn năm của Cực Lạc Tiêu Hồn tông sắp sửa hủy hoại, nhưng con lại không có cách nào thay đổi chuyện này, thật là đáng hận...
Đột nhiên bên tai Hương Ngư Nhi có một giọng nói vang lên:
- Không có cách nào sao? Nếu ông trời cho ngươi cơ hội, cho ngươi biện pháp, vậy ngươi sẽ làm gì?
Hương Ngư Nhi sửng sốt. nháy mắt đứng lên phóng xuất thần thức tìm người đang ẩn nấp.
Dư Tắc Thành xuất hiện trên bình đài nhìn Hương Ngư Nhi.
Hương Ngư Nhi nói:
- Vì sao ngươi tới đây được, đây chính là thánh địa của Cực Lạc Tiêu Hồn tông ta, ngoại trừ người có được mặt lệnh của ta. không ai có thể tới được kia mà?
Dư Tắc Thành nói:
- Cấm chế nho nhỏ, không chịu nổi một đòn.
- Ngươi nói muốn cứu lấy cơ nghiệp vạn năm của Cực Lạc Tiêu Hồn tông, nhưng ta thấy đem nay ngươi chỉ mãi mê xuân sắc, mệt mới cả đêm dài, chẳng lẽ làm như vậy có thể cứu được Cực Lạc Tiêu Hồn tông sao?
Hương Ngư Nhi cười áo não:
- Ta còn có cách nào khác, ta bất quá chỉ là Nguyên Anh Chân Quân, bọn chúng toàn là Chân Nhất Thần Quân, theo ngươi ta phải làm sao?
Dư Tắc Thành nói:
- Ngươi phải làm sao, ta không biết, bất quá ta không thể nhìn được ngươi bị uất ức, chịu khổ như vậy được.
- Ta sẽ truyền pháp cho ngươi, Nguyên Anh Chân Quân có thể diệt được Phản Hư Chân Nhất. Ai chọc tức ngươi, ngươi cứ việc xử lý kẻ đó, Võ Đạo Tâm Hồ tông, Sâm La Ma Diệt môn gì đó, cứ diệt thành tro.
- Còn Thanh Y Thần Quân, nếu thấy không thích cứ việc giết, nếu thích, vậy nuôi ở hậu cung cho làm thị nữ.
- Nhớ kỹ chúng ta tu tiên, tu chính là tự tại, muốn làm cái gì thì làm cái đó, tự do tự tại.
Vừa nghe như vậy, Hương Ngư Nhi hoàn toàn kinh hãi, nhìn Dư Tắc Thành nói:
- Ta tin tường ngươi, nhìn thấy ngươi, không hiểu vì sao ta có một cảm giác vô cùng thân thiết, rốt cuộc ngươi là ai?
Dư Tắc Thành nghe vậy hơi sững sờ, biết trà lời thế nào đây, chẳng lẽ nói ta là cha của con...
Hơn trăm tuổi, gặp mặt lần đầu tiên, mờ miệng nói rằng ta là cha con, Hương Ngư Nhi không rút kiếm chém hắn cũng là kỳ tích.
Nếu Hương Ngư Nhi hỏi, ngươi là cha ta, vậy hơn trăm năm qua ngươi đã làm gì...
Vậy mình biết trà lời ra sao? Chẳng lẽ nói rằng xin lỗi con à, cha quên mất con... Hôm nay không có uống rượu, cha mới nhớ ra...
Suýt chút nữa Dư Tắc Thành toát mồ hỏi lạnh toàn thân, hắn trầm ngâm giây lát, sau đó mới nói:
- Ta là cố hữu của sư phụ ngươi.
- Thật ra ta là ai, cũng không quan trọng, quan trọng là ngươi có muốn thoát khỏi cục diện này không. Ngươi có muốn không cần phải dựa vào nữ nhân, mà là dựa vào hai tay mình, thực hiện giấc mộng của mình, sống một cách có danh dự hay không?
Hương Ngư Nhi gật đầu:
- Ta muốn, ta muốn khi mọi người nghĩ tới ta, không phải là nghĩ tới một Hương Ngư Nhi hấp dẫn ánh mất bọn họ, mà phải nghĩ tới một Hương Ngư Nhi không thể nào địch lại.
Dư Tắc Thành gật đầu:
- Được, vậy ta sẽ truyền cho ngươi kiếm pháp vô thượng Hiên Viên Lục Kiếm, một kiếm nơi tay, thiên hạ vô địch.
Y là con mình, tự nhiên phải đưa về Hiên Viên kiếm phái, Cực Lạc Tiêu Hồn tông gì đó, Dư Tắc Thành hoàn toàn không để ý tới.
Dư Tắc Thành nhìn Hương Ngư Nhi:
- Ta sẽ truyền cho ngươi vô thượng kiếm thuật, sẽ truyền cho ngươi pháp tắc Thiên Đạo, lực Thần Uy, tiên thuật... Bất cứ ai không phục, một kiếm giết chết, cho ngươi có thể muốn làm gì cũng được, ngươi...
Đột nhiên Dư Tắc Thành phát hiện ra sắc mặt Hương Ngư Nhi đã trở nên lạnh như băng, không thèm để ý tới lời của mình.
Dư Tắc Thành bèn ngưng lại, nhìn Hương Ngư Nhi.
Hương Ngư Nhi nói:
- Tiền bối, ta có thể cảm nhận được thực lực của ngài, hơn nữa ta biết được ngài là thật lòng đối với ta. Trời sinh ta có thể cảm nhận được dụng tâm đích thực của người khác đối với mình.
- Tuy rằng Hiên Viên kiếm pháp là kiếm pháp số một, số hai trong thiên hạ. nhưng đó là thần công của Hiên Viên kiếm phái. Hương Ngư Nhi ta là đệ tử của Cực Lạc Tiêu Hồn tông, sống là đệ tử Cực Lạc Tiêu Hồn tông, chết cũng sẽ là quỷ Cực Lạc Tiêu Hồn tông, ta sẽ không học Hiên Viên Lục Kiếm của ngài, ta không thể phản bội Cực Lạc Tiêu Hồn tông, xin tiền bối tha thứ, số phận của ta phải do ta làm chủ.
Lời y tuy bình tĩnh, nhưng nói ra như đinh đóng cột, tuyệt đối sẽ không thay đổi.
Trong mơ hồ, Dư Tắc Thành như thấy lại hình ánh của mình năm nào. Năm xưa gia gia mình cũng muốn an bày cuộc đời của mình như vậy, mình cũng đã nói những lời này. Dường như hắn nhớ lại năm nào, phụ thân mình đối mặt với gia gia, cũng kiên trì với lý tường của mình như vậy.
Dư Tắc Thành gật gật đầu:
- Ta sai rồi, không thể ngờ rằng ta cũng phạm phải sai lầm như gia gia năm xưa. Được rồi, ta sẽ không dạy ngươi Hiên Viên kiếm pháp, bất quá ta cũng có thể khiến cho ngươi Nguyên Anh có thể giết chết Phản Hư Chân Nhất.
- Ngươi có tin tường ta chăng?
Hương Ngư Nhi gật gật đầu:
- Nhìn thấy ngài, ta có cảm giác như ngài là thân nhân của mình, ta tin ngài.
Dư Tắc Thành gật đầu:
- Được, ngươi đã tin ta, vậy ta sẽ truyền cho ngươi vô thượng tâm pháp của Cực Lạc Tiêu Hồn tông.
- Giờ Tý đêm mai, ta sẽ ở đây chờ ngươi, bảo đàm ba ngày sau, ngươi sẽ tiêu diệt hết thảy cường địch.
Hương Ngư Nhi ôm quyền nói:
- Cảm tạ tiền bối, giờ Tý ngày mai, ta nhất định tới đây.
Dư Tắc Thành mỉm cười, nháy mắt biến mất.
Sau khi biến mất. Dư Tắc Thành buồn bực vô cùng, mình biết lấy đâu ra vô thượng tâm pháp của Cực Lạc Tiêu Hồn tông đây? Đã lỡ khoác lác trước mặt con mình, cho dù không làm được cũng phải cố mà làm.
Liều thôi, tuy rằng mình không có vô thượng tâm pháp của Cực Lạc Tiêu Hồn tông, nhưng một pháp thông thì vạn pháp đều thông, thiên địa tự nhiên, bao nhiêu đường rồi cũng dẫn về Hỗn Nguyên, nếu không có, vậy mình sẽ chế tạo ra một vô thượng tâm pháp Cực Lạc Tiêu Hồn tông, giúp cho Nguyên Anh Chân Quân có thể giết chết Chân Nhất Thần Quân.
Hương Ngư Nhi rời khỏi nơi này, trở về cung điện của mình. Dư Tắc Thành lấy mất tiễn y rời khỏi, sau đó trở lại nơi này, bắt đầu nghiên cứu.
Cực Lạc Tiêu Hồn tông dùng thuật giao hợp đoạt lấy tinh huyết, hấp thu tinh hoa người khác, nuốt lấy nguyên dương, câu hồn nhiếp phách mà vang danh thiên hạ.
Pháp thuật của tông này có diệu dụng cướp đoạt của người khác làm cho mình mạnh lên, hại người lợi mình.
Thật ra cái gọi là thuật giao hợp đoạt lấy tinh huyết của người khác đã rơi xuống tiểu thừa. Giống như vô thượng Ma công Huyết Thần Kinh, chỉ cần trực tiếp hấp huyết đoạt hồn người ta. cần gì giao hợp.
Trước thời của Thủy Ngọc Tiên Tử, Cực Lạc Tiêu Hồn tông chú trọng đoạt lấy tinh huyết, hấp thu tinh hoa người khác. Sau khi Thủy Ngọc Tiên Tử tiếp nhận chức chưởng môn, tâm pháp của Cực Lạc Tiêu Hồn tông dần dần thay đổi, từ đoạt lấy tinh huyết biến thành huyễn thuật mê hoặc nguyên thần người khác.
Sở dĩ Dư Tắc Thành nói với Hương Ngư Nhi như vậy, hắn cũng đã có nắm chắc. Phương pháp phân giải của hắn trên Tiên Giới hoàn toàn có thể sửa chữa, hóa thành tâm pháp của Cực Lạc Tiêu Hồn tông.
Dùng phương pháp phân giải hóa vạn vật nhân gian thành thiên địa nguyên khí. sau đó dùng bí pháp hấp thu. đây không phải là tâm pháp Cực Lạc Tiêu Hồn tông hay sao?
Đây gọi là một pháp thông thì vạn pháp đều thông. Dư Tắc Thành bắt đầu nghiên cứu sửa chữa, sáng tạo ra tâm pháp Cực Lạc Tiêu Hồn tông của riêng mình.
Phương pháp phân giải này không thể giống như trên Tiên Giới, phân giải tiên bảo một cách cụ thể. Mà phải lập nên vài hình thức cố định, tổng kết tất cả những khả năng có thể gặp được vào trong đó, sau đó căn cứ tình huống cụ thể mà sử dụng chiêu số cụ thể.
Tốt nhất là dung nhập Thiên Đạo Phân Giải vào trong đó, lấy Thiên Đạo này làm nguồn, lấy thuật phân giải trên Tiên Giới làm pháp, hình thành vô thượng tâm pháp độc đáo.
Đúng vậy, năm xưa lực Thần Uy Kim Cương Giải của Ma Lễ Thanh có thể hủy diệt hết thảy, có thể lấy nó tham khảo, dung hợp vào trong đó. Pháp tắc Thiên Đạo, tiên thuật Tiên Giới, lực Thần Uy vô thượng, ba thứ hợp nhất, đây chính là tâm pháp Cực Lạc Tiêu Hồn tông của mình.
Nàng này là ái nữ của Tông chủ Võ Đạo Tâm Hồ tông, đã bị y mê hoặc hoàn toàn, để nhờ nàng cầu phụ thân trợ giúp.
Dư Tắc Thành lắc lắc đầu. nỗ lực của con mình hoàn toàn không có nghĩa. cho dù nàng này cam tâm tình nguyện trả giá hết thảy vì y, nhưng theo thái độ của Chân Nhất Thần Quân Võ Đạo Tâm Hồ tông, không diệt Cực Lạc Tiêu Hồn tông là không chịu từ bỏ ý định. Đây là ích lợi của toàn môn phái, không phải cảm tình cá nhân của con người có thể chỉ phối được.
Một lúc lâu sau, Hương Ngư Nhi và nữ tử kia bịn rịn chia tay, nhưng sau đó y cũng không rời đi, mà ở lại đây chờ đợi người khác. Lục tục lại có hai nàng tới nơi này, đêm nay quả thật Hương Ngư Nhi vô cùng bận rộn. Thỉnh thoảng lại nghe trên bình đài vang lên tiếng hừ hừ. chuyện gì khác không biết, năng lực chuyện này quả thật y rất mạnh, một đêm tới bảy lần.
Dư Tắc Thành bất đắc dĩ tiếp tục lắng nghe, rốt cục tất cả nữ tử tán đi, chỉ còn lại mình y ở đó.
Hương Ngư Nhi than ngắn thở dài trên bình đài, miệng lẩm bẩm:
- Sư phụ ôi sư phụ, người ở đâu vậy, vì sao người không trở lại, những gì con có thể làm đều đã làm rồi. Nhưng các nàng đã bị mê muội tâm trí, dẫn sói vào nhà. Trước mắt cơ nghiệp vạn năm của Cực Lạc Tiêu Hồn tông sắp sửa hủy hoại, nhưng con lại không có cách nào thay đổi chuyện này, thật là đáng hận...
Đột nhiên bên tai Hương Ngư Nhi có một giọng nói vang lên:
- Không có cách nào sao? Nếu ông trời cho ngươi cơ hội, cho ngươi biện pháp, vậy ngươi sẽ làm gì?
Hương Ngư Nhi sửng sốt. nháy mắt đứng lên phóng xuất thần thức tìm người đang ẩn nấp.
Dư Tắc Thành xuất hiện trên bình đài nhìn Hương Ngư Nhi.
Hương Ngư Nhi nói:
- Vì sao ngươi tới đây được, đây chính là thánh địa của Cực Lạc Tiêu Hồn tông ta, ngoại trừ người có được mặt lệnh của ta. không ai có thể tới được kia mà?
Dư Tắc Thành nói:
- Cấm chế nho nhỏ, không chịu nổi một đòn.
- Ngươi nói muốn cứu lấy cơ nghiệp vạn năm của Cực Lạc Tiêu Hồn tông, nhưng ta thấy đem nay ngươi chỉ mãi mê xuân sắc, mệt mới cả đêm dài, chẳng lẽ làm như vậy có thể cứu được Cực Lạc Tiêu Hồn tông sao?
Hương Ngư Nhi cười áo não:
- Ta còn có cách nào khác, ta bất quá chỉ là Nguyên Anh Chân Quân, bọn chúng toàn là Chân Nhất Thần Quân, theo ngươi ta phải làm sao?
Dư Tắc Thành nói:
- Ngươi phải làm sao, ta không biết, bất quá ta không thể nhìn được ngươi bị uất ức, chịu khổ như vậy được.
- Ta sẽ truyền pháp cho ngươi, Nguyên Anh Chân Quân có thể diệt được Phản Hư Chân Nhất. Ai chọc tức ngươi, ngươi cứ việc xử lý kẻ đó, Võ Đạo Tâm Hồ tông, Sâm La Ma Diệt môn gì đó, cứ diệt thành tro.
- Còn Thanh Y Thần Quân, nếu thấy không thích cứ việc giết, nếu thích, vậy nuôi ở hậu cung cho làm thị nữ.
- Nhớ kỹ chúng ta tu tiên, tu chính là tự tại, muốn làm cái gì thì làm cái đó, tự do tự tại.
Vừa nghe như vậy, Hương Ngư Nhi hoàn toàn kinh hãi, nhìn Dư Tắc Thành nói:
- Ta tin tường ngươi, nhìn thấy ngươi, không hiểu vì sao ta có một cảm giác vô cùng thân thiết, rốt cuộc ngươi là ai?
Dư Tắc Thành nghe vậy hơi sững sờ, biết trà lời thế nào đây, chẳng lẽ nói ta là cha của con...
Hơn trăm tuổi, gặp mặt lần đầu tiên, mờ miệng nói rằng ta là cha con, Hương Ngư Nhi không rút kiếm chém hắn cũng là kỳ tích.
Nếu Hương Ngư Nhi hỏi, ngươi là cha ta, vậy hơn trăm năm qua ngươi đã làm gì...
Vậy mình biết trà lời ra sao? Chẳng lẽ nói rằng xin lỗi con à, cha quên mất con... Hôm nay không có uống rượu, cha mới nhớ ra...
Suýt chút nữa Dư Tắc Thành toát mồ hỏi lạnh toàn thân, hắn trầm ngâm giây lát, sau đó mới nói:
- Ta là cố hữu của sư phụ ngươi.
- Thật ra ta là ai, cũng không quan trọng, quan trọng là ngươi có muốn thoát khỏi cục diện này không. Ngươi có muốn không cần phải dựa vào nữ nhân, mà là dựa vào hai tay mình, thực hiện giấc mộng của mình, sống một cách có danh dự hay không?
Hương Ngư Nhi gật đầu:
- Ta muốn, ta muốn khi mọi người nghĩ tới ta, không phải là nghĩ tới một Hương Ngư Nhi hấp dẫn ánh mất bọn họ, mà phải nghĩ tới một Hương Ngư Nhi không thể nào địch lại.
Dư Tắc Thành gật đầu:
- Được, vậy ta sẽ truyền cho ngươi kiếm pháp vô thượng Hiên Viên Lục Kiếm, một kiếm nơi tay, thiên hạ vô địch.
Y là con mình, tự nhiên phải đưa về Hiên Viên kiếm phái, Cực Lạc Tiêu Hồn tông gì đó, Dư Tắc Thành hoàn toàn không để ý tới.
Dư Tắc Thành nhìn Hương Ngư Nhi:
- Ta sẽ truyền cho ngươi vô thượng kiếm thuật, sẽ truyền cho ngươi pháp tắc Thiên Đạo, lực Thần Uy, tiên thuật... Bất cứ ai không phục, một kiếm giết chết, cho ngươi có thể muốn làm gì cũng được, ngươi...
Đột nhiên Dư Tắc Thành phát hiện ra sắc mặt Hương Ngư Nhi đã trở nên lạnh như băng, không thèm để ý tới lời của mình.
Dư Tắc Thành bèn ngưng lại, nhìn Hương Ngư Nhi.
Hương Ngư Nhi nói:
- Tiền bối, ta có thể cảm nhận được thực lực của ngài, hơn nữa ta biết được ngài là thật lòng đối với ta. Trời sinh ta có thể cảm nhận được dụng tâm đích thực của người khác đối với mình.
- Tuy rằng Hiên Viên kiếm pháp là kiếm pháp số một, số hai trong thiên hạ. nhưng đó là thần công của Hiên Viên kiếm phái. Hương Ngư Nhi ta là đệ tử của Cực Lạc Tiêu Hồn tông, sống là đệ tử Cực Lạc Tiêu Hồn tông, chết cũng sẽ là quỷ Cực Lạc Tiêu Hồn tông, ta sẽ không học Hiên Viên Lục Kiếm của ngài, ta không thể phản bội Cực Lạc Tiêu Hồn tông, xin tiền bối tha thứ, số phận của ta phải do ta làm chủ.
Lời y tuy bình tĩnh, nhưng nói ra như đinh đóng cột, tuyệt đối sẽ không thay đổi.
Trong mơ hồ, Dư Tắc Thành như thấy lại hình ánh của mình năm nào. Năm xưa gia gia mình cũng muốn an bày cuộc đời của mình như vậy, mình cũng đã nói những lời này. Dường như hắn nhớ lại năm nào, phụ thân mình đối mặt với gia gia, cũng kiên trì với lý tường của mình như vậy.
Dư Tắc Thành gật gật đầu:
- Ta sai rồi, không thể ngờ rằng ta cũng phạm phải sai lầm như gia gia năm xưa. Được rồi, ta sẽ không dạy ngươi Hiên Viên kiếm pháp, bất quá ta cũng có thể khiến cho ngươi Nguyên Anh có thể giết chết Phản Hư Chân Nhất.
- Ngươi có tin tường ta chăng?
Hương Ngư Nhi gật gật đầu:
- Nhìn thấy ngài, ta có cảm giác như ngài là thân nhân của mình, ta tin ngài.
Dư Tắc Thành gật đầu:
- Được, ngươi đã tin ta, vậy ta sẽ truyền cho ngươi vô thượng tâm pháp của Cực Lạc Tiêu Hồn tông.
- Giờ Tý đêm mai, ta sẽ ở đây chờ ngươi, bảo đàm ba ngày sau, ngươi sẽ tiêu diệt hết thảy cường địch.
Hương Ngư Nhi ôm quyền nói:
- Cảm tạ tiền bối, giờ Tý ngày mai, ta nhất định tới đây.
Dư Tắc Thành mỉm cười, nháy mắt biến mất.
Sau khi biến mất. Dư Tắc Thành buồn bực vô cùng, mình biết lấy đâu ra vô thượng tâm pháp của Cực Lạc Tiêu Hồn tông đây? Đã lỡ khoác lác trước mặt con mình, cho dù không làm được cũng phải cố mà làm.
Liều thôi, tuy rằng mình không có vô thượng tâm pháp của Cực Lạc Tiêu Hồn tông, nhưng một pháp thông thì vạn pháp đều thông, thiên địa tự nhiên, bao nhiêu đường rồi cũng dẫn về Hỗn Nguyên, nếu không có, vậy mình sẽ chế tạo ra một vô thượng tâm pháp Cực Lạc Tiêu Hồn tông, giúp cho Nguyên Anh Chân Quân có thể giết chết Chân Nhất Thần Quân.
Hương Ngư Nhi rời khỏi nơi này, trở về cung điện của mình. Dư Tắc Thành lấy mất tiễn y rời khỏi, sau đó trở lại nơi này, bắt đầu nghiên cứu.
Cực Lạc Tiêu Hồn tông dùng thuật giao hợp đoạt lấy tinh huyết, hấp thu tinh hoa người khác, nuốt lấy nguyên dương, câu hồn nhiếp phách mà vang danh thiên hạ.
Pháp thuật của tông này có diệu dụng cướp đoạt của người khác làm cho mình mạnh lên, hại người lợi mình.
Thật ra cái gọi là thuật giao hợp đoạt lấy tinh huyết của người khác đã rơi xuống tiểu thừa. Giống như vô thượng Ma công Huyết Thần Kinh, chỉ cần trực tiếp hấp huyết đoạt hồn người ta. cần gì giao hợp.
Trước thời của Thủy Ngọc Tiên Tử, Cực Lạc Tiêu Hồn tông chú trọng đoạt lấy tinh huyết, hấp thu tinh hoa người khác. Sau khi Thủy Ngọc Tiên Tử tiếp nhận chức chưởng môn, tâm pháp của Cực Lạc Tiêu Hồn tông dần dần thay đổi, từ đoạt lấy tinh huyết biến thành huyễn thuật mê hoặc nguyên thần người khác.
Sở dĩ Dư Tắc Thành nói với Hương Ngư Nhi như vậy, hắn cũng đã có nắm chắc. Phương pháp phân giải của hắn trên Tiên Giới hoàn toàn có thể sửa chữa, hóa thành tâm pháp của Cực Lạc Tiêu Hồn tông.
Dùng phương pháp phân giải hóa vạn vật nhân gian thành thiên địa nguyên khí. sau đó dùng bí pháp hấp thu. đây không phải là tâm pháp Cực Lạc Tiêu Hồn tông hay sao?
Đây gọi là một pháp thông thì vạn pháp đều thông. Dư Tắc Thành bắt đầu nghiên cứu sửa chữa, sáng tạo ra tâm pháp Cực Lạc Tiêu Hồn tông của riêng mình.
Phương pháp phân giải này không thể giống như trên Tiên Giới, phân giải tiên bảo một cách cụ thể. Mà phải lập nên vài hình thức cố định, tổng kết tất cả những khả năng có thể gặp được vào trong đó, sau đó căn cứ tình huống cụ thể mà sử dụng chiêu số cụ thể.
Tốt nhất là dung nhập Thiên Đạo Phân Giải vào trong đó, lấy Thiên Đạo này làm nguồn, lấy thuật phân giải trên Tiên Giới làm pháp, hình thành vô thượng tâm pháp độc đáo.
Đúng vậy, năm xưa lực Thần Uy Kim Cương Giải của Ma Lễ Thanh có thể hủy diệt hết thảy, có thể lấy nó tham khảo, dung hợp vào trong đó. Pháp tắc Thiên Đạo, tiên thuật Tiên Giới, lực Thần Uy vô thượng, ba thứ hợp nhất, đây chính là tâm pháp Cực Lạc Tiêu Hồn tông của mình.
Bình luận facebook