Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1089
Kết quả trận chiến năm đó, Thiên Nhất tông tử trận hai tên Phản Hư Chân Nhất, Thị Quỷ tông tử trận một Phản Hư Chân Nhất, Nguyên Anh Chân Quân hai phái không còn tên nào sống sót trở về. Còn Vô Tâm tông chỉ phái ra hai tên Nguyên Anh Chân Quân, thực lực không tổn hại, hai thượng môn kia mất đi cơ hội thách thức quyền uy của Vô Tâm tông.
Những năm gần đây Thần Sa tông quật khởi, muốn trở thành thượng môn, thật ra cũng nhờ Vô Tâm tông ngấm ngầm ủng hộ sau lưng.
Hôm nay là ngày đại thọ Mã Lập Sơn. không ngờ ba thượng môn mỗi môn phái ra một Nguyên Anh Chân Quân chạy tới chúc mừng. Mọi người thấy vậy vô cùng khiếp sợ, sau đó lại cao hứng vô cùng. Tiêu Phi Chân Nhân này quả thật rất có danh vọng, không ngờ có thể khiến cho cả ba thượng môn tới đây chúc thọ như vậy.
Bọn họ không phát hiện ra sắc mặt Mã Tiêu Phi đột nhiên tái nhợt, dường như đang cân nhắc chuyện gì. Rất nhanh thần sắc của y trở nên vô cùng kiên quyết, dường như đã quyết định làm một chuyện gì đó.
Y ôm chặt lấy con mình, sau đó quay sang nghiêm trang quỳ xuống dập đầu với Mã Lập Sơn, dáng vẻ hoàn toàn chính là ung dung chịu chết.
Sau đó Mã Tiêu Phi ngẩng đầu lên, lén lút truyền âm:
- Phụ thân, e rằng lần này hài nhi khó lòng thoát chết. Xem ra bí mật con có thể ra vào phế tích tiên phủ ở Thanh Trúc đào đã bị tiết lộ ra ngoài.
- Không ngờ ba thượng môn liên thủ tới tìm con, kẻ thiện không đến, tám phần bọn chúng tới đây là vì bí mật này.
- Bọn chúng ung dung tới đây như vậy, là vì muốn con chạy trốn trở về Thần Sa tông, khiến cho Thần Sa tông bị cuốn vào chuyện này. Đến lúc ấy chúng sẽ bức bách Thần Sa tông giao con ra, Thần Sa tông chúng ta còn chưa đủ mạnh, chưa thể đối kháng bọn chúng. Hiện tại trở mặt cùng bọn chúng, đó chính là họa diệt môn, con không thể để cho chúng có được cơ hội, làm liên lụy tới môn phái.
- Chưởng môn đối với con ân trọng như núi, sư phụ đối xử với con như con ruột. Vì Thần Sa tông, con chỉ có thể xà thân vì nghĩa. Phụ thân, con không tròn chữ hiếu, làm liên lụy tới người, con đi trước một bước, xin phụ thân bảo trọng.
Dứt lời, Mã Tiêu Phi lạy phụ thân một lạy, vô cùng kiên quyết, xả thân vì nghĩa.
Tuy rằng Mã Tiêu Phi bí mật truyền âm, nhưng đối với Dư Tắc Thành, những lời này rõ ràng dường như đang nói bên tai hắn.
Thanh Trúc đào, Hạ châu... Dường như mình đã từng nghe qua ở đâu đó... Đúng rồi, dường như năm xưa Vương Thư Nguyên phát hiện được phi kiếm cửu giai Thái Hạo Kim ô kiếm trên phế tích Thanh Trúc đào, Hạ châu, rốt cục bị mình lừa lấy, sau đổi lấy Hằng cổ Nhật Nguyệt trong Di tích Tiên Tần.
Đúng vậy, chính là trên phế tích Thanh Trúc đào, Hạ châu.
Lúc này sắc mặt Mã Lập Sơn trắng bệch, lão nghiến răng nói:
- Giỏi, đây mới là hảo hài tử của ta, thà làm ngọc vỡ, không làm ngói lành, ta hiểu được. Có con như vậy, ta rất vui mừng, vì nghĩa không từ.
Mã Lập Sơn nhìn tôn tử của mình với ánh mắt đầy thương tiếc, lại nói:
- Có thể để cho Tiểu Thất chạy theo địa đạo hay không, nó chỉ vừa bảy tuổi...
Mã Tiêu Phi lắc đầu:
- Không thể nào, không ai có thể chạy thoát dưới tay Nguyên Anh Chân Quân. Lần này chắc chắn bọn chúng sẽ nhổ cỏ tận gốc, đáng thương cho hài tử...
- Dù là chạy thoát, về sau ở Hạ châu này ai dám thu nhận nó, để liên lụy người khác, chẳng bằng hiện tại lên đường một thể cho xong.
- Đại ca, Tam ca ở Thiên Nam đã có hậu duệ, Mã gia chúng ta đã có con cháu nối dòng, cũng không tới nỗi phải đoạn tuyệt truyền thừa.
Mã Lập Sơn buông tiếng than dài:
- Đáng tiếc, trời ơi, Mã gia ta nhiều đời làm việc thiện, vì sao không cứu chúng ta?
Uy áp khổng lồ kia đã tới ngoài trang, cấm chế xung quanh sơn trang dưới uy áp này ầm ầm sụp đổ. Có người lớn tiếng quát:
- Đây là đạo đãi khách của Thần Sa tông sao?
Đám tân khách ở đây phát hiện có điểm khác thường, có những kẻ thông minh vừa định chạy trốn, mới phát hiện ra mình không thể bước đi nửa bước. Tất cả mọi người đã bị uy áp chế trụ tại chỗ, không ai có thể trốn thoát.
Mã Tiêu Phi quát lớn:
- Ba vị tiền bối, xin mời vào, tại hạ Mã Tiêu Phi xin có lễ, cảm tạ các vị đã tới tham dự đại thọ phụ thân ta.
Phản Hư Chân Nhất của Vô Tâm tông lên tiếng nói:
- Không ngờ không chịu đi, giỏi lắm, Kim Đan Chân Nhân có được đảm lược này, quả thật không tồi.
- Ba người chúng ta tới đây vì cái gì, hẳn ngươi đã biết. Chỉ cần ngươi giao ra bí mật, chúng ta sẽ lặng lẽ rời đi, bằng không, ha ha ha, e rằng họ Mã trên thể gian này sẽ thiêu một nhà.
Ý uy hiếp trong lời này đã hết sức rõ ràng.
Mã Tiêu Phi cao giọng đáp:
- Vậy phiền tiền bối, Mã gia chúng ta không có hạng người sợ chết, thà rằng tử trận chứ không bỏ mặc bằng hữu.
Khuynh Thủy Chân Quân của Thiên Nhất tông nói:
- Bằng hữu ư, giỏi cho một kẻ trọng bằng hữu. Ta có thể cho ngươi một cơ hội, ngươi có thể trốn, để xem bằng hữu nào dám thu ngươi.
- Ba thượng môn chúng ta tới bất ngươi, để xem thiên hạ còn ai có thể bảo vệ ngươi.
Giọng y vang vọng thiên địa, uy năng vô hạn. sắc mặt Mã Tiêu Phi vô cùng áo não, đúng là trước mặt ba thượng môn này, không ai có thể bảo vệ được mình.
Đột nhiên giữa đất trời vang lên một giọng nói:
- Ta có thể, chúc mừng đại thọ Mã lão ca, huynh đệ tới đây chúc thọ.
Giọng nói này hết sức bình phàm, không có gì là vang dội nhưng lại truyền khắp thiên địa, không giận mà oai.
Pháp Hạc Chân Quân nghe vậy sửng sốt, cất tiếng quát lớn:
- Xin hỏi là vị cao nhân nào, Vô Tâm tông, Thiên Nhất tông, Thị Quỷ tông chúng ta đang hành sự nơi này, xin mời...
Từ xa xa xuất hiện một bóng người, chính là Dư Tắc Thành. Hắn thi triển Súc Địa Thành Thốn tới đây trong nháy mắt, xuất hiện trước mặt mọi người.
Pháp Hạc Chân Quân còn chưa dứt lời, thấy Dư Tắc Thành xuất hiện lập tức ngưng bật, tháng thốt kêu lên:
- Dư Tắc Thành?
Giọng y tràn đầy sợ hãi.
Dư Tắc Thành khẽ cau mày, người bình thường thấy mình thường gọi Diệt Độ Thần Quân, tu sĩ gặp mặt gọi thăng tên như vậy vô cùng ít ôi.
Nháy mắt hắn xuất hiện trước mặt ba Nguyên Anh Chân Quân, nhìn Pháp Hạc Chân Quân hỏi:
- Ngươi nhận ra ta sao?
Pháp Hạc Chân Quân nhìn Dư Tắc Thành đầy sợ hãi, cảnh tượng năm xưa không khỏi xuất hiện trong lòng. Tuy rằng đã qua trăm năm. nhưng giống như vừa xảy ra mới hôm qua.
Năm đó Thái Huyền sơn xuất hiện ở địa vực Hạ châu, sư tổ trong môn dẫn theo sư phụ cùng bảy Kim Đan Chân Nhân đi tới đó kiếm chác một phen. Lúc ấy y bất quá chỉ là tu sĩ Trúc Cơ, trà trộn vào đám đông để âm thầm tra xét ai là con mồi béo bờ.
Khi đó có một nam một nữ. một đôi huynh muội xuất hiện, thiếu niên kia múa tít trường kiếm trong tay, đánh chết cả sư tố và đám Kim Đan Chân Nhân. Thiếu niên kia chính là Dư Tắc Thành trước mắt. lúc ấy hắn còn chưa kết thành Nguyên Anh. chỉ mới đạt cảnh giới Già Anh. Đã bao nhiêu năm trôi qua, ma đầu này không thay đổi chút nào.
Pháp Hạc Chân Quân nhờ lẩn trốn trong đám đông cho nên tránh được một kiếp, từ đó về sau bắt đầu chú ý tin tức về Dư Tắc Thành. Những chuyện về sau vang danh thiên hạ của Dư Tắc Thành. Pháp Hạc Chân Quân đều ghi chép lại toàn bộ.
Thượng môn tan tác dưới kiếm của hắn. hoặc vì hắn mà suy sụp hủy diệt có hơn hai mươi môn, không ngờ hôm nay sát tinh này đột ngột xuất hiện trước mặt mình.
Lúc này mồ hỏi lạnh toát ra toàn thân Pháp Hạc Chân Quân, thái độ của y trở nên vô cùng cung kính:
- Năm xưa Thái Huyền sơn xuất hiện ở Hạ châu, trong lúc vô tình, vãn bối đã được chứng kiến qua phong thái của tiền bối, vạn phần khâm phục.
Dư Tắc Thành nhìn y, cười nói:
- Thì ra đây là dư nghiệt năm xưa. sao hà. các ngươi cũng tới tham dự đại thọ của Mã lão ca đó sao?
Pháp Hạc Chân Quân vô cùng cung kính đáp:
- Đúng, đúng, chúng ta cũng tới chúc mừng.
Mưu toan bức bách Mã Tiêu Phi nói ra bí mật đã bay đi đâu mất, trở nên cung kính như con. Thấy dáng vẻ của y như vậy, hai tên Nguyên Anh Chân Quân còn lại vô cùng kinh ngạc.
Pháp Hạc Chân Quân quay sang nói với chúng:
- VỊ tiền bối này chính là thiên hạ đệ nhất nhân Diệt Độ Thần Quân.
Vừa nghe như vậy, lập tức Khuynh Thủy Chân Quân. Hoang Sơn Chân Quân biến sắc. Sở dĩ môn phái của chúng suy sụp toàn là vì người trước mặt. Những tiền bối trong môn hoành hành cả đời đều chết dưới kiếm của người này trong trận chiến năm xưa. Người khác có thể không biết, nhưng chúng thừa biết Dư Tắc Thành lợi hại tới mức nào.
Lập tức hai người trở nên cung kính còn hơn cả Pháp Hạc Chân Quân, cùng nhau thi lễ:
- Bái kiến tiền bối.
Dư Tắc Thành cười nói:
- Được, nếu ba người các ngươi tới đây mừng thọ, vậy chúng ta cùng đi. Hôm nay là ngày vui của Mã lão ca, ta không muốn thấy máu.
Pháp Hạc Chân Quân vội vàng nói:
- Dạ. dạ. chúng ta cùng tới mừng thọ.
Bốn người chậm rãi đáp xuống đất, ba tên Nguyên Anh Chân Quân thu hồi uy áp, lúc này tất cả mọi người bên dưới đã có thể cử động. Đám tu sĩ bên dưới nhìn thấy Dư Tắc Thành bèn xì xào bàn tán:
- Hắn là ai, chẳng lẽ thật sự là thiên hạ đệ nhất nhân Diệt Độ Thần Quân?
- Mã Lập Sơn không nói dối, lão thật sự là Đại ca của Diệt Độ Thần Quân sao?
- Ta không nghe lầm chứ, hắn thật sự là thiên hạ đệ nhất nhân Diệt Độ Thần Quân sao?
Vô số lời bàn tán vang lên, mọi người nhìn Dư Tắc Thành đầy kinh ngạc, không thể tin thân phận của hắn.
Những năm gần đây Thần Sa tông quật khởi, muốn trở thành thượng môn, thật ra cũng nhờ Vô Tâm tông ngấm ngầm ủng hộ sau lưng.
Hôm nay là ngày đại thọ Mã Lập Sơn. không ngờ ba thượng môn mỗi môn phái ra một Nguyên Anh Chân Quân chạy tới chúc mừng. Mọi người thấy vậy vô cùng khiếp sợ, sau đó lại cao hứng vô cùng. Tiêu Phi Chân Nhân này quả thật rất có danh vọng, không ngờ có thể khiến cho cả ba thượng môn tới đây chúc thọ như vậy.
Bọn họ không phát hiện ra sắc mặt Mã Tiêu Phi đột nhiên tái nhợt, dường như đang cân nhắc chuyện gì. Rất nhanh thần sắc của y trở nên vô cùng kiên quyết, dường như đã quyết định làm một chuyện gì đó.
Y ôm chặt lấy con mình, sau đó quay sang nghiêm trang quỳ xuống dập đầu với Mã Lập Sơn, dáng vẻ hoàn toàn chính là ung dung chịu chết.
Sau đó Mã Tiêu Phi ngẩng đầu lên, lén lút truyền âm:
- Phụ thân, e rằng lần này hài nhi khó lòng thoát chết. Xem ra bí mật con có thể ra vào phế tích tiên phủ ở Thanh Trúc đào đã bị tiết lộ ra ngoài.
- Không ngờ ba thượng môn liên thủ tới tìm con, kẻ thiện không đến, tám phần bọn chúng tới đây là vì bí mật này.
- Bọn chúng ung dung tới đây như vậy, là vì muốn con chạy trốn trở về Thần Sa tông, khiến cho Thần Sa tông bị cuốn vào chuyện này. Đến lúc ấy chúng sẽ bức bách Thần Sa tông giao con ra, Thần Sa tông chúng ta còn chưa đủ mạnh, chưa thể đối kháng bọn chúng. Hiện tại trở mặt cùng bọn chúng, đó chính là họa diệt môn, con không thể để cho chúng có được cơ hội, làm liên lụy tới môn phái.
- Chưởng môn đối với con ân trọng như núi, sư phụ đối xử với con như con ruột. Vì Thần Sa tông, con chỉ có thể xà thân vì nghĩa. Phụ thân, con không tròn chữ hiếu, làm liên lụy tới người, con đi trước một bước, xin phụ thân bảo trọng.
Dứt lời, Mã Tiêu Phi lạy phụ thân một lạy, vô cùng kiên quyết, xả thân vì nghĩa.
Tuy rằng Mã Tiêu Phi bí mật truyền âm, nhưng đối với Dư Tắc Thành, những lời này rõ ràng dường như đang nói bên tai hắn.
Thanh Trúc đào, Hạ châu... Dường như mình đã từng nghe qua ở đâu đó... Đúng rồi, dường như năm xưa Vương Thư Nguyên phát hiện được phi kiếm cửu giai Thái Hạo Kim ô kiếm trên phế tích Thanh Trúc đào, Hạ châu, rốt cục bị mình lừa lấy, sau đổi lấy Hằng cổ Nhật Nguyệt trong Di tích Tiên Tần.
Đúng vậy, chính là trên phế tích Thanh Trúc đào, Hạ châu.
Lúc này sắc mặt Mã Lập Sơn trắng bệch, lão nghiến răng nói:
- Giỏi, đây mới là hảo hài tử của ta, thà làm ngọc vỡ, không làm ngói lành, ta hiểu được. Có con như vậy, ta rất vui mừng, vì nghĩa không từ.
Mã Lập Sơn nhìn tôn tử của mình với ánh mắt đầy thương tiếc, lại nói:
- Có thể để cho Tiểu Thất chạy theo địa đạo hay không, nó chỉ vừa bảy tuổi...
Mã Tiêu Phi lắc đầu:
- Không thể nào, không ai có thể chạy thoát dưới tay Nguyên Anh Chân Quân. Lần này chắc chắn bọn chúng sẽ nhổ cỏ tận gốc, đáng thương cho hài tử...
- Dù là chạy thoát, về sau ở Hạ châu này ai dám thu nhận nó, để liên lụy người khác, chẳng bằng hiện tại lên đường một thể cho xong.
- Đại ca, Tam ca ở Thiên Nam đã có hậu duệ, Mã gia chúng ta đã có con cháu nối dòng, cũng không tới nỗi phải đoạn tuyệt truyền thừa.
Mã Lập Sơn buông tiếng than dài:
- Đáng tiếc, trời ơi, Mã gia ta nhiều đời làm việc thiện, vì sao không cứu chúng ta?
Uy áp khổng lồ kia đã tới ngoài trang, cấm chế xung quanh sơn trang dưới uy áp này ầm ầm sụp đổ. Có người lớn tiếng quát:
- Đây là đạo đãi khách của Thần Sa tông sao?
Đám tân khách ở đây phát hiện có điểm khác thường, có những kẻ thông minh vừa định chạy trốn, mới phát hiện ra mình không thể bước đi nửa bước. Tất cả mọi người đã bị uy áp chế trụ tại chỗ, không ai có thể trốn thoát.
Mã Tiêu Phi quát lớn:
- Ba vị tiền bối, xin mời vào, tại hạ Mã Tiêu Phi xin có lễ, cảm tạ các vị đã tới tham dự đại thọ phụ thân ta.
Phản Hư Chân Nhất của Vô Tâm tông lên tiếng nói:
- Không ngờ không chịu đi, giỏi lắm, Kim Đan Chân Nhân có được đảm lược này, quả thật không tồi.
- Ba người chúng ta tới đây vì cái gì, hẳn ngươi đã biết. Chỉ cần ngươi giao ra bí mật, chúng ta sẽ lặng lẽ rời đi, bằng không, ha ha ha, e rằng họ Mã trên thể gian này sẽ thiêu một nhà.
Ý uy hiếp trong lời này đã hết sức rõ ràng.
Mã Tiêu Phi cao giọng đáp:
- Vậy phiền tiền bối, Mã gia chúng ta không có hạng người sợ chết, thà rằng tử trận chứ không bỏ mặc bằng hữu.
Khuynh Thủy Chân Quân của Thiên Nhất tông nói:
- Bằng hữu ư, giỏi cho một kẻ trọng bằng hữu. Ta có thể cho ngươi một cơ hội, ngươi có thể trốn, để xem bằng hữu nào dám thu ngươi.
- Ba thượng môn chúng ta tới bất ngươi, để xem thiên hạ còn ai có thể bảo vệ ngươi.
Giọng y vang vọng thiên địa, uy năng vô hạn. sắc mặt Mã Tiêu Phi vô cùng áo não, đúng là trước mặt ba thượng môn này, không ai có thể bảo vệ được mình.
Đột nhiên giữa đất trời vang lên một giọng nói:
- Ta có thể, chúc mừng đại thọ Mã lão ca, huynh đệ tới đây chúc thọ.
Giọng nói này hết sức bình phàm, không có gì là vang dội nhưng lại truyền khắp thiên địa, không giận mà oai.
Pháp Hạc Chân Quân nghe vậy sửng sốt, cất tiếng quát lớn:
- Xin hỏi là vị cao nhân nào, Vô Tâm tông, Thiên Nhất tông, Thị Quỷ tông chúng ta đang hành sự nơi này, xin mời...
Từ xa xa xuất hiện một bóng người, chính là Dư Tắc Thành. Hắn thi triển Súc Địa Thành Thốn tới đây trong nháy mắt, xuất hiện trước mặt mọi người.
Pháp Hạc Chân Quân còn chưa dứt lời, thấy Dư Tắc Thành xuất hiện lập tức ngưng bật, tháng thốt kêu lên:
- Dư Tắc Thành?
Giọng y tràn đầy sợ hãi.
Dư Tắc Thành khẽ cau mày, người bình thường thấy mình thường gọi Diệt Độ Thần Quân, tu sĩ gặp mặt gọi thăng tên như vậy vô cùng ít ôi.
Nháy mắt hắn xuất hiện trước mặt ba Nguyên Anh Chân Quân, nhìn Pháp Hạc Chân Quân hỏi:
- Ngươi nhận ra ta sao?
Pháp Hạc Chân Quân nhìn Dư Tắc Thành đầy sợ hãi, cảnh tượng năm xưa không khỏi xuất hiện trong lòng. Tuy rằng đã qua trăm năm. nhưng giống như vừa xảy ra mới hôm qua.
Năm đó Thái Huyền sơn xuất hiện ở địa vực Hạ châu, sư tổ trong môn dẫn theo sư phụ cùng bảy Kim Đan Chân Nhân đi tới đó kiếm chác một phen. Lúc ấy y bất quá chỉ là tu sĩ Trúc Cơ, trà trộn vào đám đông để âm thầm tra xét ai là con mồi béo bờ.
Khi đó có một nam một nữ. một đôi huynh muội xuất hiện, thiếu niên kia múa tít trường kiếm trong tay, đánh chết cả sư tố và đám Kim Đan Chân Nhân. Thiếu niên kia chính là Dư Tắc Thành trước mắt. lúc ấy hắn còn chưa kết thành Nguyên Anh. chỉ mới đạt cảnh giới Già Anh. Đã bao nhiêu năm trôi qua, ma đầu này không thay đổi chút nào.
Pháp Hạc Chân Quân nhờ lẩn trốn trong đám đông cho nên tránh được một kiếp, từ đó về sau bắt đầu chú ý tin tức về Dư Tắc Thành. Những chuyện về sau vang danh thiên hạ của Dư Tắc Thành. Pháp Hạc Chân Quân đều ghi chép lại toàn bộ.
Thượng môn tan tác dưới kiếm của hắn. hoặc vì hắn mà suy sụp hủy diệt có hơn hai mươi môn, không ngờ hôm nay sát tinh này đột ngột xuất hiện trước mặt mình.
Lúc này mồ hỏi lạnh toát ra toàn thân Pháp Hạc Chân Quân, thái độ của y trở nên vô cùng cung kính:
- Năm xưa Thái Huyền sơn xuất hiện ở Hạ châu, trong lúc vô tình, vãn bối đã được chứng kiến qua phong thái của tiền bối, vạn phần khâm phục.
Dư Tắc Thành nhìn y, cười nói:
- Thì ra đây là dư nghiệt năm xưa. sao hà. các ngươi cũng tới tham dự đại thọ của Mã lão ca đó sao?
Pháp Hạc Chân Quân vô cùng cung kính đáp:
- Đúng, đúng, chúng ta cũng tới chúc mừng.
Mưu toan bức bách Mã Tiêu Phi nói ra bí mật đã bay đi đâu mất, trở nên cung kính như con. Thấy dáng vẻ của y như vậy, hai tên Nguyên Anh Chân Quân còn lại vô cùng kinh ngạc.
Pháp Hạc Chân Quân quay sang nói với chúng:
- VỊ tiền bối này chính là thiên hạ đệ nhất nhân Diệt Độ Thần Quân.
Vừa nghe như vậy, lập tức Khuynh Thủy Chân Quân. Hoang Sơn Chân Quân biến sắc. Sở dĩ môn phái của chúng suy sụp toàn là vì người trước mặt. Những tiền bối trong môn hoành hành cả đời đều chết dưới kiếm của người này trong trận chiến năm xưa. Người khác có thể không biết, nhưng chúng thừa biết Dư Tắc Thành lợi hại tới mức nào.
Lập tức hai người trở nên cung kính còn hơn cả Pháp Hạc Chân Quân, cùng nhau thi lễ:
- Bái kiến tiền bối.
Dư Tắc Thành cười nói:
- Được, nếu ba người các ngươi tới đây mừng thọ, vậy chúng ta cùng đi. Hôm nay là ngày vui của Mã lão ca, ta không muốn thấy máu.
Pháp Hạc Chân Quân vội vàng nói:
- Dạ. dạ. chúng ta cùng tới mừng thọ.
Bốn người chậm rãi đáp xuống đất, ba tên Nguyên Anh Chân Quân thu hồi uy áp, lúc này tất cả mọi người bên dưới đã có thể cử động. Đám tu sĩ bên dưới nhìn thấy Dư Tắc Thành bèn xì xào bàn tán:
- Hắn là ai, chẳng lẽ thật sự là thiên hạ đệ nhất nhân Diệt Độ Thần Quân?
- Mã Lập Sơn không nói dối, lão thật sự là Đại ca của Diệt Độ Thần Quân sao?
- Ta không nghe lầm chứ, hắn thật sự là thiên hạ đệ nhất nhân Diệt Độ Thần Quân sao?
Vô số lời bàn tán vang lên, mọi người nhìn Dư Tắc Thành đầy kinh ngạc, không thể tin thân phận của hắn.