• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Tiên Tuyệt (3 Viewers)

  • Chương 108

Ngọc túy phách thì không sao, nhưng linh đan này trân quý vô cùng, là do Diệp Niệm Am dùng pháp bảo thượng đẳng đổi với người khác. Linh đan chỉ sử dụng khi nguy cấp bảo vệ tính mạng, còn bình thường không dám khinh suất sử dụng.



Không biết làm sao, Diệp Niệm Am chỉ đành không ngừng nuốt linh đan, ngọc túy phách trong tay cũng thay đổi liên tục, tiếp tục chịu khổ.



Vũ La vào Ma Lạc Uyên cũng giống như rồng về biển cả, hổ trở lại rừng, thuận theo tự nhiên ngồi xuống, pháp môn Thực Phù trong cơ thể tự động vận chuyển.



Khí hung sát ở nơi này bất kể nồng độ hay phẩm chất đều vượt qua nhà giam trong giếng đá mấy chục lần, Vũ La ở rất lâu trong giếng mới ngưng luyện ra được một đạo linh phù sát khí, nhưng ở nơi này, bất quá chỉ một khắc, hắn đã ngưng luyện được một linh phù sát khí.



Lúc Diệp Niệm Am thấy hắn hô hấp dồn dập, chính là dấu hiệu linh phù thành hình.



Một đạo linh phù vừa thành hình, Vũ La liền vứt qua một bên, sử dụng đó bắt đầu ngưng luyện đạo linh phù thứ hai.



Điều kiện nơi này vô cùng phù hợp, khiến cho Vũ La trong lúc không hay không biết tiến vào cảnh giới vật ngã lưỡng vong, vô tư không nhớ còn có Diệp Niệm Am bên cạnh đang chờ đợi mình. Hắn ngưng luyện hết đạo linh phù này tới đạo linh phù khác, trong lúc không hay không biết đã luyện chế được mười ba đạo linh phù. Cộng thêm đạo linh phù đầu tiên, tổng cộng Vũ La đã có mười bốn đạo linh phù sát khí.



Chỉ bất quá ngoại trừ đạo linh phù đầu tiên, mười ba đạo linh phù còn lại trống không, vẫn chưa khắc linh văn lên đó.



Lúc đạo linh phù thứ mười ba thành hình, Vũ La còn muốn tiếp tục ngưng luyện nữa, bên trong Cửu Cung Vũ La thình lình vang lên một tiếng nổ ầm, sát khí xung quanh điên cuồng tràn vào thân thể Vũ La.



Sát khí xuyên qua thân thể, nhưng linh khí hùng mạnh trong đó vẫn còn lắng đọng lại trong kinh mạch.



Linh khí mênh mông cuồn cuộn từ trong kinh mạch hội tụ lại, rót vào Minh Đường Cung, Long Bích của hắn càng ngày càng cao, cuối cùng phát ra một tiếng lôi minh rất lớn, đạt tới độ cao ba trượng, sau đó dừng lại.



Vũ La không ngờ mình tu luyện pháp môn Thực Phù, lại cũng có thể gia tăng Cửu Long Thôn Nhật, thu hoạch ngoài ý muốn này khiến cho hắn hết sức vui mừng.



Hắn không biết rằng Cửu Long Thôn Nhật cực kỳ thần diệu, bất kể hắn tu luyện công pháp gì, Cửu Long Thôn Nhật cũng sẽ lặng lẽ vận chuyển theo. Cũng giống như hắn tu luyện pháp môn Thực Phù, nuốt tất cả khí hung sát vào trong cơ thể, khí hung sát cô đọng lại thành linh phù, linh khí nằm lẫn trong khí hung sát bèn lắng đọng lại trong cơ thể, đây chính là công lao của Cửu Long Thôn Nhật.



Vô tình cắm liễu, liễu xanh um, Vũ La xem xét sơ qua cảnh giới bản thân mình, cố gắng áp chế nỗi vui mừng, tiếp tục chuẩn bị ngưng luyện linh phù, nhưng lần này ra ngoài dự liệu của hắn, không ngờ pháp môn Thực Phù tầng thứ nhất của hắn đã đại thành.



Nếu không tính tới Thủy Ngọc đạo và Thập Phương Quỷ Độn, Vũ La đã dùng khí hung sát ngưng kết mười bốn đạo linh phù, Phù sư tu luyện cũng không giống như những chức nghiệp khác, phù sư luyện chế linh phù, tiêu hao tài liệu cực kỳ khổng lồ, Có thể liên tục luyện tập hơn mười lần, đối với phù sư mà nói đã đạt tới cấp bậc ‘hết sức thuần thục’ rồi.



Pháp môn Thực Phù khác với những pháp môn khác, nếu Vũ La vẫn dùng tài liệu đẳng cấp như Thủy Ngọc đạo để tu luyện, cho dù ngưng luyện được một trăm đạo linh phù cũng không thể đạt tới cảnh giới đại thành.



Nhưng đây là khí hung sát trong Ma Lạc Uyên, cho dù là Linh Vật thiên địa thông thường cũng không bằng nó. Cho nên sau khi Vũ La liên tục ngưng luyện mười ba đạo linh phù, pháp môn Thực Phù tầng thứ nhất lập tức tu luyện tới cảnh giới đại thành.



Vũ La dần dần tỉnh lại, vươn vai đứng dậy, lúc này mới cảm thấy áp lực khí hung sát xung quanh đột ngột gia tăng. Hắn lảo đảo một cái, ngã lăn ra, Diệp Niệm Am vội vàng phủ hào quang màu vàng bảo vệ lên người hắn.



Vũ La phủi đi bụi bám trên người, đứng dậy ôm quyền tạ ơn:



- Đa tạ Đại... Đại nhân ngài làm sao vậy?



Vũ La giật mình nhìn Diệp Niệm Am, lão nhân này từ trước tới nay trước mặt người khác luôn làm ra dáng vẻ bí hiểm khôn lường. Thường ngày gặp lão, y phục lão tuy đơn giản nhưng vô cùng sạch sẽ, thế nhưng hiện tại râu tóc rối nùi bết đầy mồ hôi. Có vẻ như lão vừa già đi vài tuổi, lưng còng hơn trước, trước mặt lão đầy chai lọ ngổn ngang, còn có vô số mảnh ngọc túy phách đã bị hút cạn linh khí vỡ vụn.



Diệp Niệm Am không hề lãng phí chút sức lực để đáp lời Vũ La, run run vịn vai Vũ La đứng dậy, không nói một lời rời khỏi Ma Lạc Uyên.



Sau khi ra được bên ngoài cửa động, rốt cục Diệp Niệm Am cũng thở ra một hơi thật dài nhẹ nhõm, cũng không cần giữ gìn thể diện gì nữa, đưa tay ra nói với Vũ La:



- Có linh đan nào bổ sung linh nguyên hay không, mau đưa cho ta.



Vũ La không hiểu lắm, nhưng cũng đưa cho lão một lọ, Diệp Niệm Am mở nắp ra, ngửa cổ lên dốc hết linh đan vào miệng, Vũ La thấy vậy giật nảy mình, Diệp Niệm Am không nói nửa lời, lập tức ngồi xuống đả tọa ngay trước cổng chào khổng lồ.



Vũ La cũng không biết làm sao, không thể làm gì khác hơn là ở một bên canh chừng cho lão.



Qua hai canh giờ sau, Diệp Niệm Am mới dần dần tỉnh lại, đôi mắt già nua nhìn chằm chằm Vũ La như mắt ưng, Vũ La cảm thấy sợ hãi trong lòng, vội vàng cười khan hai tiếng:



- Hắc hắc, Đại nhân, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy?



Diệp Niệm Am nổi nóng, xảy ra chuyện gì ư, tiểu tử ngươi còn không biết xấu hổ, lại hỏi như vậy...



Vũ La luyện chế một hơi mười ba đạo linh phù sát khí, trước sau mất thời gian gần hai canh giờ. Chẳng những Diệp Niệm Am tiêu hao gần như hết sạch bình linh đan trân quý dùng bảo vệ tính mạng của mình, đến cuối cùng không còn lựa chọn. Ngay cả những thứ linh đan khác cũng nuốt sạch sành sanh.



Nếu như Vũ La còn không tỉnh lại, Diệp Niệm Am không còn cách nào lo cho hắn nữa, mình phải về trước.



Diệp Niệm Am cực khổ mấy chục năm qua tích lũy được chút của cải, đã gần như cạn sạch trong hành trình Ma Lạc Uyên lần này.



Diệp Niệm Am nổi nóng, nhìn Vũ La với sắc mặT ảm đạm, lại giơ tay ra hỏi:



- Có còn linh đan hay không?



Vũ La tự nhủ trong lòng, ngài đường đường là Giám Ngục Nhược Lô Ngục, vì sao lại đi xin thuộc hạ linh đan? Nhưng lão đã mở miệng như vậy, hắn không thể không cho, không biết làm sao đành lấy ra một lọ cho lão.



Diệp Niệm Am không chút khách sáo nhận lấy, sao đó lại giơ tay ra:



- Nữa...



Vũ La thấy vậy trợn mắt há mồm.



- Nữa...



- Nữa...



- Nữa...



Sau khi Vũ La đưa cho lão bảy bình linh đan, không còn cách nào chỉ đành ngoan ngoãn nói với vẻ mặt như đưa đám:



- Đại nhân, thật sự hết rồi, ngài muốn làm gì vậy?



Diệp Niệm Am nhảy dựng:



- Làm gì ư? Ngươi còn không biết xấu hổ hỏi lão nhân gia ta làm gì ư? Ngươi có biết chút của cải tích lũy của lão đầu tử ta đã bị ngươi làm cho cạn sạch? Ngươi có thể chịu đựng được một thời gian dài như vậy, lẽ ra nên báo trước một tiếng, ta đi ra ngoài chờ không phải tốt hơn sao? Ngươi chỉ cần bảo ta ở ngoài chờ, đến giờ ta vào đón ngươi ra, thời gian đi lại chẳng là bao, như vậy chẳng phải dễ dàng hơn? Hiện tại ngươi chỉ có chút linh đan rác rưởi này, không Đủ bồi thường, ngươi còn tỏ ra oan ức như vậy, lão nhân gia ta vẫn còn bị lỗ rất nhiều...



Vũ La trợn mắt há mồm:



- Cái gì, chuyện vì vậy, ta không biết gì cả...



Diệp Niệm Am vừa thóa mạ vừa kể lại một lượt.



Vũ La tỏ ra vô cùng oan ức:



- Ngài không nói cho ta biết ta nên ở trong Ma Lạc Uyên bao lâu, ta cũng không biết lão nhân gia ngài chỉ có thể chờ ở trong đó được một lúc...



Nói tới đây, Vũ La biết mình đã sai rồi, quả nhiên râu tóc Diệp Niệm Am cùng nhau dựng ngược:



- Tên tiểu tử thối này, ý ngươi là lão nhân gia ta kém cỏi, ngươi muốn trách ta sao?



Vũ La lẩm bẩm:



- Nếu ngài nói sớm Ma Lạc Uyên hung hiểm, không thể ở lâu có phải đã tốt hơn không...



- Ngươi nói cái gì?



- Ta không nói gì...



- Ngươi là tiểu tử thối, trả linh đan lại cho lão nhân gia ta...



Vũ La quay đầu bỏ chạy.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Y Tiên
  • Một miếng ngói xanh
Đại tiên y
  • Vạn Kiếp
Chương 21-25

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom