• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Tiên Tuyệt (1 Viewer)

  • Chương 20

Sắc mặt Mộc Dịch Trạc tái xanh:



- Tiêu tử vô tri. Gia gia không thèm chấp ngươi làm gì.



Y vung tay áo giận dừ bước đi. Thác Bạt Thao Thiên bật cười vang.



Kiều Hổ âm thầm quan sát hai huynh đệ này. Thầm nghĩ chi mình Thác Bạt Thao Thiên đă khiến cho Nhược Lồ Ngục long trời lờ đất. Thêm vào một Vũ La ngày càng lợi hại... Y không nhịn được lắc lắc đầu. Quyết tâm không chạm tới hai huynh đệ này càng thêm kiên định.



Lúc Vũ La bị trói, trời đă quá trưa, không bao lâu sau trời dần dần tối. Bên dưới Trảm Long đài có xiềng xích quấn quanh, đó là một loại cấm pháp đặc biệt, cho dù là Mộc Dịch Trạc cũng khồng thề đột phá dề dàng, nhất định sẽ làm kinh động người khác.



Cũng vì nguyên nhân này. Vũ La mới không bị giam vào trong Trảm Long đài. Mà bị trói với phương thức này.



Cấm pháp này được lưu lại từ xưa. Lúc ấy phe Chính đạo cho rằng trên Trảm Long đài này nhất định có giấu trọng bảo. Cho nên mười phần cấn thận. Trải qua thời gian mấy ngàn năm. Cấm pháp này đã không còn hùng mạnh như trước, nhưng vẫn còn dề dàng phòng bị tu sĩ cờ như Mộc Dịch Trạc, đừng nói Vũ La.



Giờ Tý vừa đến. Quả nhiên bên trong miệng rồng phun ra một cồ hàn khí vô cùng mãnh liệt, thồi vào người Vũ La giống như ai dùng vô số kim đâm.



Vũ La cố nén đau đớn đón lấy hàn khí. Tuy rằng khoảng cách chi có ba bước ngắn ngủi, nhưng sát phong này thổi mất thời gian uống cạn chén trà mới tới. Có thể thấy được nó mạnh mẽ tới mức nào.



Hắn giãy dụa trước miệng rồng, chi thấy miệng rồng sâu không thấy đáy. Trong cồ họng có một quang cầu màu đen đang không ngừng xoay tròn. Sát phong lạnh lẽo nọ là từ quang cầu màu đen này thổi ra.



Một tay Vũ La nắm chặt miệng rồng, một tay đặt lên chuôi thanh thạch đao. Dốc hết toàn lực đầy mạnh thử. Một lúc sau. Thình lình thạch đao dần dần lui lại. Đâm vào quang cầu màu đen kia.



Tất cả nhân sĩ phe Chính đạo đã thử các thù đoạn tầm bảo trên Trảm Long đài này. Ai nấy đều cố gắng rút thạch đao ra khỏi miệng rồng, nhưng chưa từng có người nào thành công.



Thế nhưng khồng ai ngờ được, chỗ cơ quan này không phải là rút thạch đao ra. Ngược lại là phải đẩy nó vào trong.



Thạch đao vừa đâm vào quang cầu màu đen. Cà miệng rồng chợt bừng sáng ánh hào quang đỏ chói. Hàn sát phong nọ lập tức dừng thổi. Lúc này non nửa thân người Vũ La đă chui vào miệng rồng, ánh đò khắp bên trong không phải là hào quang màu máu khiến cho người ta kinh sợ. Mà là hào quang ấm áp quang minh giống như ánh mặt trời. Lại giống như một đạo hỏa long đang chạy không ngừng dưới chân sườn dốc, ánh lửa soi sáng khắp xung quanh.



Đột nhiên hồng quang nọ tụ lại thành một luồng từ trên sườn dốc bắn xuống, bắn trúng chuôi đao. Sau đó nhanh chóng khắc trên đao một thiên văn tự.



Vũ La chi cần nhìn lướt qua. Liền nhớ kỹ cà thiên văn tự. Hắn chi kịp ghi nhớ. Nhìn lại đã thấy trên thân đao trố nợ trơn, không còn lưu lại dấu vết gì cà.



Miệng rồng nọ phát ra thanh âm ù ù một trận, thạch đao chậm rãi trồi ngược trở ra. Về vị trí cũ.



Nhược Lô Ngục này là di tích lưu lại từ thời viễn cổ, dù là Vũ La cũng không hiểu rõ lắm những điều thần bí trong đó.



Hắn bị xiềng xích trói tứ chi, chi có thể đứng trên Trảm Long đài.



Lúc này hắn buồn bực vô cùng. Bời vì hắn đã ghi nhớ thật kỹ thiên văn tự vừa rồi. Hơn nữa từng lời chữ như khắc sâu vào trong đầu hắn. Thế nhưng hắn lại không biết được loại văn tự này.



Vũ La từng nghiên cứu văn tự thượng cổ như Thương Mang kinh, đây là loại văn tự cổ xưa nhất truyền lại trên thế giói này. Nhưng thiên văn tự trên thân đao khi nãy, hắn lại không biết một chữ nào cả.



Không biết văn tự, thế nhưng chi nhìn một lần có thể nhớ kỹ. Sự thần dị của Trảm Long đài này vượt xa ngoài dự liệu của Vũ La, chẳng trách ngay cà lão ma đầu nhắc tới địa phương này cùng mười phân thận trọng.



Trong lòng Vũ La thầm nghĩ về thiên văn tự này, nghiên cứu mấy canh không thu hoạch được gì, không cố chấp. Hắn biết theo tinh huống hiện tại, dù hắn có nghĩ đến vỡ đầu không hiểu được thiên vãn tự này có ý gì.



Trona lòng hắn thầm tự nhủ, lúc trước nhất thời tám động tiến vào Nhược Lô Ngục, xem ra quà thật đã đến đúng chỗ. Bên trong Nhược Lô Ngục này ẩn chứa rất nhiều bí mật chờ minh khám phá. Phe Chính đạo quà thật phí của trời, một bảo khố to lớn như vậy lại dùng làm ngục giam.



Vũ La tạm thời gác thiên văn tự kia qua một bên. Chuyên tám tu luyện. Hắn đã tiến vào cảnh giới Khai Khiếu, tuy rằng hiện tại tu luyện không thể sử dụng ngọc túy phách, nhưng sát phong mỗi ngày hai lần cùng là một cách tôi luyện, rất có ích cho hắn.



Hắn bị Diệp Niệm Am quyết định phạt trên Trảm Long đài nửa tháng. Trong chuyện này có một ít sự tinh khiến cho Vũ La cảm thấy không tầm thường.



Lúc hắn ờ Ly Nhân Uyên, thảo luận với lão ma đầu về ích lọi, lúc ấy lão ma đầu có nói cho hắn biết, trên Trảm Long đài có một thiên vô thượng công pháp, nhưng nếu tu luyện cùng không biết sẽ có hiệu quà thế nào.



Vũ La có gì phải sợ, hắn là người đã chết một lần. Cho nên quyết định lên Tràm Long đài xem thử. Thế nhưng Trảm Lona đài không phải dễ lên. Xiềng xích cấm chế bên dưới, ngay cả Mộc Dịch Trạc cùna không thể vượt qua. Huống chi là hắn.



Cho nên Vũ La vừa ra ngoài. Có người khiêu khích, lập tức trong lòng hắn này sinh kế hoạch. Hắn giết tên nô bộc cùa Mộc Dịch Binh Lang không phải vì kích động nhất thời, đường đường Nam Hoang Đế Quân, tuyệt đối không thề phạm vào sai lầm ‘kích động nhất thời’ như vậy. Vũ La giết tên nô bộc. Biết rằng mục đích của mình sẽ đạt. Còn phần dạy dồ ừ? Mộc Dịch Binh Lang một trận, bất quá chi là phụ thêm mà thôi. Hắn gai mắt Mộc Dịch Binh o Lang đă lâu. Nam Hoang Đế Quân không dề gì ‘kích động nhất thời’, càng không dề gì tha ế thử cho một con chó cử sủa mãi trước mặt mình.



Sau sự tình phát triển cũng đúng như Vũ La dự liệu. Dường như Thác Bạt Thao Thiên đă thi triển một loại pháp thuật nào đó trên người mình, mồi khi mình gặp nguy hiểm, y sẽ cảm ứng được. Đây chi là phỏng đoán cùa Vũ La. Quà nhiên đoán trúng. Thác Bạt Thao Thiên xuất hiện. Mộc Dịch Trạc xuất hiện, hai bên giằng co. Không thé nào chỉ vì cái chết cùa một tên nô bộc không có giá trị gì mà đắc tội với Thác Bạt Thao Thiên. Vũ La khẳng định mình sẽ bị phạt qua loa trên Tràm Long đài.



Trong chuyện này có điểm vượt ra ngoài dự liệu của Vũ La. Diệp Niệm Am bí hiềm đột ngột trờ nên vô cùng sắc bén. Áp chế Mộc Dịch Trạc chặt chẽ. Giống như một con rồng già bấy lâu ngủ say. Thình lình lộ ra nanh vuốt kinh người, hiện rõ phong thái của đệ nhất nhân Nhược Lồ Ngục không thể nghi ngờ.



Mà lão làm như vậy có vẻ thiên vị mình, vốn sau khi Vũ La đánh Mộc Dịch Binh Lang, đă chuẩn bị chịu chút khồ đau về thể xác. Lại không ngờ vì Diệp Niệm Am. Mộc Dịch Trạc lại không làm gì được mình.



Vũ La khồng hiểu vì sao Diệp Niệm Am lại làm như vậy. Hắn lại nhớ tới thân thể này không thể tu luyện cồng pháp Ma đạo. Thờ ra một hơi thật dài nhẹ nhõm. Rõ ràng chủ nhân thân thê này trước kia đần độn. Không biết được chuyện gì. Có lẽ bên trong chuyện này ấn chứa bí mật vồ cùng trọng đại.



Đến ngày thứ ba. Mộc Dịch Binh Lang đã dường thương khỏe lại. Nghênh ngang xuất hiện bên dưới Tràm Long đài. Phía sau gã còn có bốn tên nồ bộc đi theo, là chó săn trung thành cùa gã.



Tuy rằng Vũ La bị trói, nhưng cũng đang ờ trên đài cao. Hắn nhìn Mộc Dịch Binh Lang bên dưới nở một nụ cười ‘thân thiện’. Chi là bất cứ ai nhìn thấy nụ cười này. Đều thấy rõ vẻ chế nhạo trong đó.



Mộc Dịch Binh Lang thấy hắn chế nhạo mình, lập tức nồi trận lôi đình, giơ chân rít gào:



- Vũ La. Tên ngốc ngươi chờ đó. Chuyện này ta quyết khồng bò qua. Khồng thể bỏ qua như vậy. Ta nhất định sẽ cho ngươi thấy...



Vũ La chỉ khẽ bĩu mồi. Kinh nghiệm đời trước của hắn vô cùng phong phú. Một nhân vật nho nhò như Mộc Dịch Binh Lang quá ngây thơ trước mặt hắn. Chi một nụ cười đă làm cho gã mất đi lý trí. Vũ La có thê kết luận, cho dù tiếu tử này có được Linh Ngọc Tuệ Căn. Tương lai chắc chắn cũng không thể có được thành tựu gì.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Y Tiên
  • Một miếng ngói xanh
Đại tiên y
  • Vạn Kiếp
Chương 21-25

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom