Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 49
Tiểu Chu Thiên Phong Ma cấm trận có thể phong ấn tuyệt đại đa số âm quỷ trên Tu Chân Giới này. Ngoại trừ công cụng này, nó còn một công dụng khác hiếm người biết tới: Phong cấm Thiên Mệnh Thần Phù.
Đương nhiên phải là Thiên Mệnh Thần Phù tự do vô chủ.
Trong tình huống thông thường, nếu chủ nhân mất mạng, Thiên Mệnh Thần Phù cũng theo đó tử vong, tan thành mây khói. Nhưng cũng có một số ít trường hợp hiếm hoi, Thiên Mệnh Thần Phù sẽ còn sống sót.
Chuyện này đối với người bình thường chính là trông vào may mắn. Bởi vì không có cách nào xác định Thiên Mệnh Thần Phù có còn sống sót hay không. Bất quá đối với loại người đạt tới cảnh giới như Vũ La. Lại có thể nhìn ra chút manh mối nhờ sự biến hóa của thiên địa nguyên khí.
Lần này trở lại sơn cốc, linh khí bên trong không có biến hóa gì. Cho dù Thập Phương Quỷ Độn chính là Thiên Mệnh Thần Phù lục phẩm, linh khí mà nó ẩn chứa cũng khổng lồ tới mức khó lòng tưởng tượng. Nếu Thập Phương Quỷ Độn thật sự đã chết cùng Hồng Ba đạo nhân, nhất định linh khí bên trong sơn cốc phải nồng đậm hơn nhiều.
Vũ La thầm nghĩ trong lòng, xem ra phe Chính đạo cũng có cao nhân, có thể nhìn ra Thập Phương Quỷ Độn vẫn chưa chết.
Nếu Thiên Mệnh Thần Phù không chết theo chủ, vậy nó sẽ tạm thời ngủ say, đợi đến đêm trăng rằm tiếp theo, Thiên Mệnh Thần Phù sẽ tự động bay đi tìm nơi hoang vắng tiềm tu, cho đến khi có chủ nhân mới phát hiện ra nó.
Vì một lá Thiên Mệnh Thần Phù lục phẩm, ngay cả Quân Tử Phán Quan Diệp Trọng Lạc cũng xuất động, còn dẫn theo ba tên thần bộ, lập ra trận pháp như vậy, hiển nhiên bọn họ đã quyết lấy cho bằng được Thập Phương Quỷ Độn này.
Liên tưởng tới trước đây, hai thần bộ Cốc Mục Thanh cùng Bạch Thắng Kiếp đích thân áp giải Hồng Ba đạo nhân tới Nhược Lô Ngục. Hiển nhiên bọn họ muốn nhờ vào trận pháp trong Nhược Lô Ngục để có thể lấy được Thập Phương Quỷ Độn ra khỏi cơ thể Hồng Ba đạo nhân một cách hoàn chỉnh.
Rốt cục lá Thập Phương Quỷ Độn này có bí mật gì mà khiến cho phe Chính đạo coi trọng tới mức như vậy?
Trong lúc Vũ La còn đang suy nghĩ miên man. Diệp Trọng Lạc đã triệu tập mọi người lại. Lão mở không gian trữ vật của mình ra. Lấy ra mười bảy chiếc ống bằng đồng thau chia cho từng người. Cầm ống đồng vào tay cảm thấy hơi nặng nề, một đầu bịt kín. Đầu kia là một viên thủy tinh bề ngoài bóng loáng trong suốt.
Có thể nhìn thấy những đạo trận pháp khắc mơ hồ bên trong viên thủy tinh này.
- Đợi một lúc nữa. Nhìn thấy bất cứ thứ gì bay về phía các ngươi, chỉ cần cầm ống đồng này chiếu đầu có viên thủy tinh vào vật ấy là được. Ai có thể bắt được vật này, Trưởng Lão hội sẽ trọng trọng thưởng.
Tuy Diệp Trọng Lạc lời ít mà ý nhiều.
Nghe được mấy chữ ‘trọng trọng thưởng’, tinh thần Mộc Dịch Binh Lang phấn chấn hẳn lên. Trưởng Lão hội của Cửu Đại Thiên Môn toàn là những nhân vật hàng đầu. Nhược Lô Ngục bất quá chỉ là một nhà ngục nằm dưới Thẩm Phán Đình. Thẩm Phán Đình còn phải nghe theo quyết định của Trưởng Lão hội. Trưởng Lão hội đã nói ‘trọng trọng thưởng’, nếu như lát nữa mình lập công, nói không chừng cả Nhược Lô Ngục sẽ lọt vào tay mình.
Khác với Mộc Dịch Binh Lang đang tỏ ra vô cùng hưng phấn, vẻ mặt Vũ La lại bình thản như thường. Trong lòng hắn cảm thấy có điều không ổn. Nhưng không có cách nào nói với người khác. Dù sao đây cũng là chuyện của phe Chính đạo, các ngươi có bắt được Thập Phương Quỷ Độn hay không, không liên quan gì đến ta. Dù sao chuyện này cũng không có gì nguy hiểm. Vũ La cũng không cần lo lắng cho Thác Bạt Thao Thiên. Cốc Mục Thanh và Kiều Hổ.
Diệp Trọng Lạc nhìn mọi người một lượt:
- Được rồi, mỗi người các ngươi tự chọn cho mình một phương hướng, bao vây xung quanh sơn cốc này lại.
Mọi người thương lượng với nhau chọn ra phương hướng của mình. Mộc Dịch Binh Lang lòng tham không đáy, nhìn ống đồng trong tay Vũ La lầm bầm:
- Hắn chạy theo mọi người cũng không kịp, dù là thấy được thứ gì cũng không kịp thu. Bảo vật này nằm trong tay hắn thật sự vô cùng lãng phí...
Gã cũng không dám lớn tiếng nói, sợ chọc tới Cốc Mục Thanh, nhưng thanh âm cũng không lớn không nhỏ, khiến cho mọi người có thể nghe được, đều cảm thấy chán ghét Vũ La.
Hiển nhiên Diệp Trọng Lạc không muốn làm cho mọi người xảy ra tranh chấp, bèn vung tay lên:
- Ta tọa trấn ở giữa. Các ngươi mau mau bố trí đi thôi, thời gian không còn nhiều lắm.
Thiên La Địa Võng của Cốc Mục Thanh không có tác dụng gì với Thiên Mệnh Thần Phù. Bằng không nàng có thể sử dụng nó bao phủ toàn sơn cốc, sẽ không sợ Thập Phương Quỷ Độn chạy mất.
Đợi cho mọi người vào vị trí. Diệp Trọng Lạc thu lại đám mây đen trên đầu. Hóa thành chiếc khăn vải trở lại như trước. Mây đen vừa biến mất. Ánh trăng sáng tỏ chiếu xuống sơn cốc, một cỗ lực lượng khó hiểu bắt đầu phát tán lan tràn.
Bên trái Vũ La là Thác Bạt Thao Thiên, bên phải vốn là Kiều Hổ, nhưng không biết vì sao đổi lại thành Cốc Mục Thanh. Hai người cùng nhau chiếu cố Vũ La. Chỉ cách Vũ La chừng trăm trượng.
Có tổng cộng mười bảy người, khả năng Thập Phương Quỷ Độn đột vây về phía hắn chỉ có một phần mười bảy. Nói cách khác, Thập Phương Quỷ Độn lựa chọn mười bảy lần. Mới có thể có một lần trong đó chọn phương hướng của hắn.
Huống chỉ phạm vi Vũ La trấn thủ hẹp hơn người khác, xác suất lại càng nhỏ hơn. Cách đó không xa chính là Mộc Dịch Binh Lang, gã cũng chỉ trấn thủ trong phạm vi trăm trượng.
Thần thái tỏ ra thoải mái ung dung, hiển nhiên đã nhận định Thập Phương Quỷ Độn không có nhiều khả năng chọn phương hướng Vũ La.
Vũ La cảm thấy không lạc quan chút nào, trong phe Chính đạo có cao nhân âm thầm chỉ điểm không sai. Nhưng hiển nhiên vị cao nhân này còn có khoảng cách nhất định với Vũ La. Chuyện này không sai được. Trong thiên hạ này có được mấy người có thể sánh ngang Nam Hoang Đế Quân?
Vũ La biết được một ít bí mật mà người khác không biết, tỷ như có một ít Thiên Mệnh Thần Phù sau khi chủ nhân chết đi còn có thể sống sót.
Nguyên nhân là vì tính cách của chủ nhân không hợp với Thiên Mệnh Thần Phù.
Nói chung, các tu sĩ chọn lựa Thiên Mệnh Thần Phù đa phần là nhìn trúng chuyện tương hợp thuộc tính, rất ít ai nghĩ tới chuyện tính cách của mình có phù hợp với thiên tư thể chất của Thiên Mệnh Thần Phù hay không. Chuyện này cũng chỉ là bất đắc dĩ. Bất kể là tu sĩ đạt tới đẳng cấp nào, có được một lá Thiên Mệnh Thần Phù đã là diễm phúc vô cùng, không có nhiều lựa chọn như vậy, xem thiên tư thể chất của Thiên Mệnh Thần Phù có phù hợp với tính cách của mình không.
Thế nhưng điểm không phù hợp này lại khiến cho Thiên Mệnh Thần Phù vĩnh viễn không thể nào đạt tới mức độ hoàn toàn ăn ý với chủ nhân mình. Chuyện này cũng khiến cho sau khi chủ nhân chết đi, Thiên Mệnh Thần Phù lại có thể vẫn còn sống sót.
Hạn Bạt Huyết Phần không phải là loại Thiên Mệnh Thần Phù như vậy, bởi vì Hạn Bạt Huyết Phần liệt vào hàng thiên hạ đệ nhất, quá mức thần bí. Không thuộc những Thiên Mệnh Thần Phù tầm thường.
Tuy rằng Tiểu Chu Thiên Phong Ma cấm trận của Diệp Trọng Lạc lợi hại vô cùng, nhưng theo phỏng đoán của Vũ La. Tư chất của Thập Phương Quỷ Độn rất có thể là ‘già dối’. Mà Diệp Trọng Lạc dựa theo tính cách của Hồng Ba đạo nhân, lại đoán tư chất của Thập Phương Quỷ Độn là ‘hung tàn’, cho nên lão mới lựa chọn loại cấm trận có hiệu quả Phong Ma như vậy.
Khoan nói tới uy lực của loại cấm trận có hiệu quả Phong Ma, nó không đủ về chu đáo, nếu dùng đối phó Thiên Mệnh Thần Phù tư chất ‘giả dối’, không tránh khỏi có chút lực bất tòng tâm.
Cũng vì Vũ La đoán Thập Phương Quỷ Độn vô cùng giả dối, cho nên mới không yên tâm cho an toàn của mình. Nói không chừng Thập Phương Quỷ Độn có thể cảm ứng được Mộc Dịch Binh Lang cùng mình là hai người yếu nhất ở đây, những kẻ thông minh thông thường đều chọn điểm yếu.
Nay Thập Phương Quỷ Độn là vật vô chủ, chắc chắn Phong Thần Bảng có thể sắc phong nó. Nhưng vì một lá Thiên Mệnh Thần Phù lục phẩm mà làm bại lộ thân phận của mình. Vũ La quyết sẽ không làm chuyện ngu ngốc như vậy.
Trong lòng hắn thầm tính toán một hồi, nếu Thập Phương Quỷ Độn thật sự chạy về phía mình, có thể giữ lại được thì tốt. Nếu không giữ được cũng chỉ có thể buông tha. Cho dù bị quở trách cũng đành phải chịu.
Đương nhiên phải là Thiên Mệnh Thần Phù tự do vô chủ.
Trong tình huống thông thường, nếu chủ nhân mất mạng, Thiên Mệnh Thần Phù cũng theo đó tử vong, tan thành mây khói. Nhưng cũng có một số ít trường hợp hiếm hoi, Thiên Mệnh Thần Phù sẽ còn sống sót.
Chuyện này đối với người bình thường chính là trông vào may mắn. Bởi vì không có cách nào xác định Thiên Mệnh Thần Phù có còn sống sót hay không. Bất quá đối với loại người đạt tới cảnh giới như Vũ La. Lại có thể nhìn ra chút manh mối nhờ sự biến hóa của thiên địa nguyên khí.
Lần này trở lại sơn cốc, linh khí bên trong không có biến hóa gì. Cho dù Thập Phương Quỷ Độn chính là Thiên Mệnh Thần Phù lục phẩm, linh khí mà nó ẩn chứa cũng khổng lồ tới mức khó lòng tưởng tượng. Nếu Thập Phương Quỷ Độn thật sự đã chết cùng Hồng Ba đạo nhân, nhất định linh khí bên trong sơn cốc phải nồng đậm hơn nhiều.
Vũ La thầm nghĩ trong lòng, xem ra phe Chính đạo cũng có cao nhân, có thể nhìn ra Thập Phương Quỷ Độn vẫn chưa chết.
Nếu Thiên Mệnh Thần Phù không chết theo chủ, vậy nó sẽ tạm thời ngủ say, đợi đến đêm trăng rằm tiếp theo, Thiên Mệnh Thần Phù sẽ tự động bay đi tìm nơi hoang vắng tiềm tu, cho đến khi có chủ nhân mới phát hiện ra nó.
Vì một lá Thiên Mệnh Thần Phù lục phẩm, ngay cả Quân Tử Phán Quan Diệp Trọng Lạc cũng xuất động, còn dẫn theo ba tên thần bộ, lập ra trận pháp như vậy, hiển nhiên bọn họ đã quyết lấy cho bằng được Thập Phương Quỷ Độn này.
Liên tưởng tới trước đây, hai thần bộ Cốc Mục Thanh cùng Bạch Thắng Kiếp đích thân áp giải Hồng Ba đạo nhân tới Nhược Lô Ngục. Hiển nhiên bọn họ muốn nhờ vào trận pháp trong Nhược Lô Ngục để có thể lấy được Thập Phương Quỷ Độn ra khỏi cơ thể Hồng Ba đạo nhân một cách hoàn chỉnh.
Rốt cục lá Thập Phương Quỷ Độn này có bí mật gì mà khiến cho phe Chính đạo coi trọng tới mức như vậy?
Trong lúc Vũ La còn đang suy nghĩ miên man. Diệp Trọng Lạc đã triệu tập mọi người lại. Lão mở không gian trữ vật của mình ra. Lấy ra mười bảy chiếc ống bằng đồng thau chia cho từng người. Cầm ống đồng vào tay cảm thấy hơi nặng nề, một đầu bịt kín. Đầu kia là một viên thủy tinh bề ngoài bóng loáng trong suốt.
Có thể nhìn thấy những đạo trận pháp khắc mơ hồ bên trong viên thủy tinh này.
- Đợi một lúc nữa. Nhìn thấy bất cứ thứ gì bay về phía các ngươi, chỉ cần cầm ống đồng này chiếu đầu có viên thủy tinh vào vật ấy là được. Ai có thể bắt được vật này, Trưởng Lão hội sẽ trọng trọng thưởng.
Tuy Diệp Trọng Lạc lời ít mà ý nhiều.
Nghe được mấy chữ ‘trọng trọng thưởng’, tinh thần Mộc Dịch Binh Lang phấn chấn hẳn lên. Trưởng Lão hội của Cửu Đại Thiên Môn toàn là những nhân vật hàng đầu. Nhược Lô Ngục bất quá chỉ là một nhà ngục nằm dưới Thẩm Phán Đình. Thẩm Phán Đình còn phải nghe theo quyết định của Trưởng Lão hội. Trưởng Lão hội đã nói ‘trọng trọng thưởng’, nếu như lát nữa mình lập công, nói không chừng cả Nhược Lô Ngục sẽ lọt vào tay mình.
Khác với Mộc Dịch Binh Lang đang tỏ ra vô cùng hưng phấn, vẻ mặt Vũ La lại bình thản như thường. Trong lòng hắn cảm thấy có điều không ổn. Nhưng không có cách nào nói với người khác. Dù sao đây cũng là chuyện của phe Chính đạo, các ngươi có bắt được Thập Phương Quỷ Độn hay không, không liên quan gì đến ta. Dù sao chuyện này cũng không có gì nguy hiểm. Vũ La cũng không cần lo lắng cho Thác Bạt Thao Thiên. Cốc Mục Thanh và Kiều Hổ.
Diệp Trọng Lạc nhìn mọi người một lượt:
- Được rồi, mỗi người các ngươi tự chọn cho mình một phương hướng, bao vây xung quanh sơn cốc này lại.
Mọi người thương lượng với nhau chọn ra phương hướng của mình. Mộc Dịch Binh Lang lòng tham không đáy, nhìn ống đồng trong tay Vũ La lầm bầm:
- Hắn chạy theo mọi người cũng không kịp, dù là thấy được thứ gì cũng không kịp thu. Bảo vật này nằm trong tay hắn thật sự vô cùng lãng phí...
Gã cũng không dám lớn tiếng nói, sợ chọc tới Cốc Mục Thanh, nhưng thanh âm cũng không lớn không nhỏ, khiến cho mọi người có thể nghe được, đều cảm thấy chán ghét Vũ La.
Hiển nhiên Diệp Trọng Lạc không muốn làm cho mọi người xảy ra tranh chấp, bèn vung tay lên:
- Ta tọa trấn ở giữa. Các ngươi mau mau bố trí đi thôi, thời gian không còn nhiều lắm.
Thiên La Địa Võng của Cốc Mục Thanh không có tác dụng gì với Thiên Mệnh Thần Phù. Bằng không nàng có thể sử dụng nó bao phủ toàn sơn cốc, sẽ không sợ Thập Phương Quỷ Độn chạy mất.
Đợi cho mọi người vào vị trí. Diệp Trọng Lạc thu lại đám mây đen trên đầu. Hóa thành chiếc khăn vải trở lại như trước. Mây đen vừa biến mất. Ánh trăng sáng tỏ chiếu xuống sơn cốc, một cỗ lực lượng khó hiểu bắt đầu phát tán lan tràn.
Bên trái Vũ La là Thác Bạt Thao Thiên, bên phải vốn là Kiều Hổ, nhưng không biết vì sao đổi lại thành Cốc Mục Thanh. Hai người cùng nhau chiếu cố Vũ La. Chỉ cách Vũ La chừng trăm trượng.
Có tổng cộng mười bảy người, khả năng Thập Phương Quỷ Độn đột vây về phía hắn chỉ có một phần mười bảy. Nói cách khác, Thập Phương Quỷ Độn lựa chọn mười bảy lần. Mới có thể có một lần trong đó chọn phương hướng của hắn.
Huống chỉ phạm vi Vũ La trấn thủ hẹp hơn người khác, xác suất lại càng nhỏ hơn. Cách đó không xa chính là Mộc Dịch Binh Lang, gã cũng chỉ trấn thủ trong phạm vi trăm trượng.
Thần thái tỏ ra thoải mái ung dung, hiển nhiên đã nhận định Thập Phương Quỷ Độn không có nhiều khả năng chọn phương hướng Vũ La.
Vũ La cảm thấy không lạc quan chút nào, trong phe Chính đạo có cao nhân âm thầm chỉ điểm không sai. Nhưng hiển nhiên vị cao nhân này còn có khoảng cách nhất định với Vũ La. Chuyện này không sai được. Trong thiên hạ này có được mấy người có thể sánh ngang Nam Hoang Đế Quân?
Vũ La biết được một ít bí mật mà người khác không biết, tỷ như có một ít Thiên Mệnh Thần Phù sau khi chủ nhân chết đi còn có thể sống sót.
Nguyên nhân là vì tính cách của chủ nhân không hợp với Thiên Mệnh Thần Phù.
Nói chung, các tu sĩ chọn lựa Thiên Mệnh Thần Phù đa phần là nhìn trúng chuyện tương hợp thuộc tính, rất ít ai nghĩ tới chuyện tính cách của mình có phù hợp với thiên tư thể chất của Thiên Mệnh Thần Phù hay không. Chuyện này cũng chỉ là bất đắc dĩ. Bất kể là tu sĩ đạt tới đẳng cấp nào, có được một lá Thiên Mệnh Thần Phù đã là diễm phúc vô cùng, không có nhiều lựa chọn như vậy, xem thiên tư thể chất của Thiên Mệnh Thần Phù có phù hợp với tính cách của mình không.
Thế nhưng điểm không phù hợp này lại khiến cho Thiên Mệnh Thần Phù vĩnh viễn không thể nào đạt tới mức độ hoàn toàn ăn ý với chủ nhân mình. Chuyện này cũng khiến cho sau khi chủ nhân chết đi, Thiên Mệnh Thần Phù lại có thể vẫn còn sống sót.
Hạn Bạt Huyết Phần không phải là loại Thiên Mệnh Thần Phù như vậy, bởi vì Hạn Bạt Huyết Phần liệt vào hàng thiên hạ đệ nhất, quá mức thần bí. Không thuộc những Thiên Mệnh Thần Phù tầm thường.
Tuy rằng Tiểu Chu Thiên Phong Ma cấm trận của Diệp Trọng Lạc lợi hại vô cùng, nhưng theo phỏng đoán của Vũ La. Tư chất của Thập Phương Quỷ Độn rất có thể là ‘già dối’. Mà Diệp Trọng Lạc dựa theo tính cách của Hồng Ba đạo nhân, lại đoán tư chất của Thập Phương Quỷ Độn là ‘hung tàn’, cho nên lão mới lựa chọn loại cấm trận có hiệu quả Phong Ma như vậy.
Khoan nói tới uy lực của loại cấm trận có hiệu quả Phong Ma, nó không đủ về chu đáo, nếu dùng đối phó Thiên Mệnh Thần Phù tư chất ‘giả dối’, không tránh khỏi có chút lực bất tòng tâm.
Cũng vì Vũ La đoán Thập Phương Quỷ Độn vô cùng giả dối, cho nên mới không yên tâm cho an toàn của mình. Nói không chừng Thập Phương Quỷ Độn có thể cảm ứng được Mộc Dịch Binh Lang cùng mình là hai người yếu nhất ở đây, những kẻ thông minh thông thường đều chọn điểm yếu.
Nay Thập Phương Quỷ Độn là vật vô chủ, chắc chắn Phong Thần Bảng có thể sắc phong nó. Nhưng vì một lá Thiên Mệnh Thần Phù lục phẩm mà làm bại lộ thân phận của mình. Vũ La quyết sẽ không làm chuyện ngu ngốc như vậy.
Trong lòng hắn thầm tính toán một hồi, nếu Thập Phương Quỷ Độn thật sự chạy về phía mình, có thể giữ lại được thì tốt. Nếu không giữ được cũng chỉ có thể buông tha. Cho dù bị quở trách cũng đành phải chịu.
Bình luận facebook