Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3736 “Đây không phải là bảo bối mà là một cái răng”
“Mặt dây này không tồi, có thể bán được giá tốt”, Kì Vương hoá thành hình người, nhận lấy mặt dây chuyền hình trăng khuyết, đôi mắt nó sáng lên, nhìn đi nhìn lại như thể biết được đây là bảo bối vậy.
“Đây không phải là bảo bối mà là một cái răng”, Cơ Tuyết Băng đang vùi đầu đọc sách cũng lãnh đạm lên tiếng, “chính là chiếc răng của Đấu Chiến Thánh Viên, vả lại còn là Đấu Chiến Thánh Viên với huyết mạch Hoàng tộc”.
“Đấu Chiến Thánh Viên?”, Diệp Thành lẩm bẩm rồi lại cầm lấy mặt dây chuyền hình trăng khuyết, xong xuôi còn hả hơi lên đó lau đi lau lại, “chẳng trách mà có khí tức bá đạo đến vậy, răng của Đấu Chiến Thánh Viên chỉ cần đem đi bán thôi cũng được giá tốt rồi”.
“Ra giá đi, ta mua”, Kì Vương toét miệng cười.
“Chín mươi triệu”.
“Đừng ồn ào”.
“Ta không rảnh chơi đùa với ngươi”, Diệp Thành nhận lấy mặt dây chuyền kia rồi tiếp tục quay người đi vào trong một tửu lâu ở bên đường, nơi này có người chuyển kiếp, sau khi hắn đi vào mới phát hiện ra, chỉ tiếc là bên trong này chỉ có một người chuyển kiếp, có điều có còn hơn không.
“Làm gì vậy, ngươi làm gì thế hả?”, không lâu sau đó, bên trong tửu lâu liền vang lên tiếng nạt nộ, tiếp đến là tiếng leng keng như thể có ai đó đang đánh nhau.
Không lâu sau đó, Diệp Thành liền ra ngoài, hắn còn lôi theo một người với khuôn mặt xấu xí, kiếp trước là đệ tử của nhà Thượng Quan ở Đông Nhạc, hắn không quen người này cho lắm nhưng cũng có duyên gặp gỡ vài lần.
Diệp Thành cho người này vào trong Hỗn Độn Thần Đỉnh sau đó còn gảy vào đó một luồng tiên quang kí ức, chỉ đợi thêm vài người chuyển kiếp nữa thì cho bọn họ lên đường đi tìm những người chuyển kiếp khác.
Tới khi quay về chỗ cũ thì Kì Vương vẫn đang chờ đợi nhưng lại không thấy Cơ Tuyết Băng đâu.
Diệp Thành đảo mắt nhìn tứ phía rồi mới nhìn sang Kì Vương: “Người đâu? Đi đâu rồi?”
“Ta cũng đang tìm, tìm một lúc rồi mà không thấy bóng dáng đâu”, Kì Vương hất đầu, “tám phần là nhận được triệu gọi của thánh địa Dao trì nên quay về trước rồi, chẳng để lại lời nào”.
“Đi tới thánh địa Dao Trì”, Diệp Thành lập tức sải bước đi về phía trung tâm của cổ thành.
Đây là một dải tiên sơn với sương mù bao quanh, tựa như nàng tiên đeo mạng che mặt, mang theo vẻ đẹp huyền bí.
Nhìn từ xa, tiên hà rực rỡ sắc màu uốn lượn, phác hoạ nên bức tranh tuyệt đẹp, như mộng như ảo, tiên cảnh ảo diệu khiến người ta khao khát, nhưng không thể chạm tới.
Danh sách truyện HOT
“Đây không phải là bảo bối mà là một cái răng”, Cơ Tuyết Băng đang vùi đầu đọc sách cũng lãnh đạm lên tiếng, “chính là chiếc răng của Đấu Chiến Thánh Viên, vả lại còn là Đấu Chiến Thánh Viên với huyết mạch Hoàng tộc”.
“Đấu Chiến Thánh Viên?”, Diệp Thành lẩm bẩm rồi lại cầm lấy mặt dây chuyền hình trăng khuyết, xong xuôi còn hả hơi lên đó lau đi lau lại, “chẳng trách mà có khí tức bá đạo đến vậy, răng của Đấu Chiến Thánh Viên chỉ cần đem đi bán thôi cũng được giá tốt rồi”.
“Ra giá đi, ta mua”, Kì Vương toét miệng cười.
“Chín mươi triệu”.
“Đừng ồn ào”.
“Ta không rảnh chơi đùa với ngươi”, Diệp Thành nhận lấy mặt dây chuyền kia rồi tiếp tục quay người đi vào trong một tửu lâu ở bên đường, nơi này có người chuyển kiếp, sau khi hắn đi vào mới phát hiện ra, chỉ tiếc là bên trong này chỉ có một người chuyển kiếp, có điều có còn hơn không.
“Làm gì vậy, ngươi làm gì thế hả?”, không lâu sau đó, bên trong tửu lâu liền vang lên tiếng nạt nộ, tiếp đến là tiếng leng keng như thể có ai đó đang đánh nhau.
Không lâu sau đó, Diệp Thành liền ra ngoài, hắn còn lôi theo một người với khuôn mặt xấu xí, kiếp trước là đệ tử của nhà Thượng Quan ở Đông Nhạc, hắn không quen người này cho lắm nhưng cũng có duyên gặp gỡ vài lần.
Diệp Thành cho người này vào trong Hỗn Độn Thần Đỉnh sau đó còn gảy vào đó một luồng tiên quang kí ức, chỉ đợi thêm vài người chuyển kiếp nữa thì cho bọn họ lên đường đi tìm những người chuyển kiếp khác.
Tới khi quay về chỗ cũ thì Kì Vương vẫn đang chờ đợi nhưng lại không thấy Cơ Tuyết Băng đâu.
Diệp Thành đảo mắt nhìn tứ phía rồi mới nhìn sang Kì Vương: “Người đâu? Đi đâu rồi?”
“Ta cũng đang tìm, tìm một lúc rồi mà không thấy bóng dáng đâu”, Kì Vương hất đầu, “tám phần là nhận được triệu gọi của thánh địa Dao trì nên quay về trước rồi, chẳng để lại lời nào”.
“Đi tới thánh địa Dao Trì”, Diệp Thành lập tức sải bước đi về phía trung tâm của cổ thành.
Đây là một dải tiên sơn với sương mù bao quanh, tựa như nàng tiên đeo mạng che mặt, mang theo vẻ đẹp huyền bí.
Nhìn từ xa, tiên hà rực rỡ sắc màu uốn lượn, phác hoạ nên bức tranh tuyệt đẹp, như mộng như ảo, tiên cảnh ảo diệu khiến người ta khao khát, nhưng không thể chạm tới.
Danh sách truyện HOT
Bình luận facebook