• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Tiên Vương Tái Xuất (2 Viewers)

  • Chương 159

Lạc Tú thấy vậy chỉ mỉm cười, sau đó hỏi: “Cậu như vậy không sợ ba cậu đến đây đánh cậu à?”
“Ha, ông đây ớ nhà từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ bị đánh, đừng nói là đánh tôi, ba tôi nhìn thấy tôi bị ngã một cái đã đau lòng muốn chết rồi.” Đó là sự thật, không phải cậu ta đang khoác lác.
“Lần này cậu có thê’ hỏi ba cậu rồi.” Lạc Tú đứng sang một bên, nở một nụ cười sâu xa.
Người đứng sau Lạc Tú chính là Diệp Quốc Uy.
“Ba, sao ba lại tới đây?” Mặc dù Diệp Thánh Đào rất bất ngờ, nhưng dường như nhìn thấy ba mình cậu ta chắng hề sợ hãi
một chút nào.
“Hừ, thầy cũng có chút bản tĩnh đấy, gọi được cả ba tôi đến đây. Nhưng tôi vẫn nhắc lại câu đó, thầy tưởng gọi ba tôi đến là có thế trị được tôi hả?” Diệp Thánh Đào nhìn Lạc Tú, tỏ ra vô cùng khinh thường.
Cậu ta tin tường tuyệt đối rầng ba cậu ta sẽ đứng về phía mình.
Sau đó, Diệp Thánh Đào rút một điếu thuốc ra, vừa chuấn bị đưa cho Diệp Quốc Uy vừa cười khẩy, nói: “Cho dù có ba tòi ờ đây thì hôm nay thầy cũng phải bò ra khỏi đây.”
“Chát!”
Một cái tát bất thình lình giáng xuống mặt Diệp Thánh Đào, cậu ta còn chưa kịp phản ứng đã phải hứng thêm một cú đạp nữa. Cậu ta bị Diệp Quốc Uy đá thẳng vào góc tường.
“Ba?” Diệp Thánh Đào sửng sốt.
Đây là lần đầu tièn cậu ta bị đánh, lần đầu tièn bị ba đánh.
“Ba, ba làm gì vậy? Chẳng phải chỉ là một giáo viên thôi sao? Sao ba lại đánh con?” Diệp Thánh Đào thấy hơi khó hiếu.
Diệp Quốc Uy không nói gì, chỉ nhặt cái gạt tàn thuốc lá trẽn mặt đất lên.
Lúc này Lạc Tú đã quay người đi xuống lầu với điếu thuốc trong miệng.
Sau đó, Lạc Tú vừa xuống lầu thì “râm” một cái, Diệp Thánh Đào bị ném thẳng từ trên tầng hai xuống.
Lạc Tú cũng không nói gì, chỉ đứng dựa vào xe, nhìn Diệp Thánh Đào máu me đầy đầu.
Bây giờ Diệp Thánh Đào vẫn đang trong trạng thái hoang mang, không biết chuyện gì vừa xảy ra.
Vì từ nhỏ đến lớn ba cậu ta chưa bao giờ nỡ đánh cậu ta dù chỉ một lần, nhưng lần này lại đánh cậu ta đến mức thừa sống thiếu chết như vậy.
Diệp Thánh Đào ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Diệp Kính Bình đang đứng dưới lầu, sầm mặt xuống, bên cạnh còn có Diệp Song Song.
“Ông nội, cứu cháu với, ba cháu bị điên rồi.”
Trong ấn tượng của Diệp Thánh Đào thì ông nội là người thương cậu ta nhất, dù có đôi khi cậu ta lỡ tay giết người nhưng ông nội vẫn là người đứng ra thu xếp ốn thỏa mọi chuyện cho cậu ta, hơn nữa còn không trách mâng cậu ta nửa câu.
Nhưng lần này thứ mà Diệp Thánh Đào nhận được không phải là tình yêu thương của ông nội, mà là một cây gậy.
Cây gậy đập mạnh lẽn đầu Diệp Thánh Đào khiến cậu ta không những bị đau mà còn hoàn toàn trở nên choáng váng.
Mà lúc này, Diệp Quốc Uy cũng đã xuống đến nơi, ông ta
nhanh chóng bước tới đạp một cú cực mạnh vào eo Diệp Thánh Đào.
Một tiếng “răng rắc” vang lên giòn giã, xương sườn của cậu ta đã bị đạp gãy.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Tiên Vương Tái Xuất
Tiên Vương Tái Xuất
Tiên võ đế vương
  • 5.00 star(s)
  • Lục Giới
BẠCH VƯƠNG THƯỢNG TIÊN
  • Vu Quân Công Tử
Xuyên không về thế giới tiên hiệp
Y Tiên
  • Một miếng ngói xanh

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom