Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 25: Bỗng lạnh nhạt !!!
*Chương có nội dung hình ảnh
Cô trở về nhà thất thần ! Cô tự nhủ là không phải anh !!! Nhưng đó là sự thật !!! Cô nằm trên giường trần trọc không ngủ được ! Trong đêm dài tĩnh lặng cô chỉ biết khóc !
Còn anh ...
Cả đêm không về nhà một mình tại phòng làm việc tay cầm rượu mà uống anh trầm mặc u sầu !! Anh yêu cô nhưng anh vẫn còn cái gì đó thương tiết Kiều Á Hân !!.. Anh cảm giác có lỗi với cô !!! ...... Trong một đêm hai hoàn cảnh một người u sầu buồn não ! Một người buồn bã đau lòng....
Sáng hôm sau....
Cô thất thần tỉnh dậy đôi mắt thâm quầng sưng đỏ lên !!! Cô thay đồ ! Bước xuống nhà cô không ăn sáng !!!ra ngoài
Cô đi dạo ở xung quanh công viên thì
...
"Tiểu Di! Chào Buổi sáng !!"
Cô hướng mặt về phía người đàn ông chào cô không ai khác là Hoắc Kiếm Chính !
"Hoắc Kiếm Chính ? !"
"Anh đây ? Bộ em không nhớ anh à ?"
"Đâu...em nhớ chứ !!" cô cười nhẹ
"Dạo này sức khỏe không tốt à hay Dương Thiên Ngạn làm gì có lỗi với em ? Mà nhìn em nhợt nhạt thế?" anh lo nhìn cô nói
"Đ...âu ...đâu có em vẫn bình thường mà ? Bộ nhìn em nhợt nhạt lắm sao ?" cô vừa cười vừa nói !
"Thật ?"
"Thật mà !!!"
Reng...reng ...
Tiếng chuông điện thoại phá vỡ không khí
"Alo ?"
"..."
"Được tôi tới ngay!!"
"Anh phải đi rồi !! Tạm biệt em nhé có gì lần sau anh với em đi ăn !!"
"À..ừ...được !!"
Anh ta vội đi thật sự anh rất muốn ở lại ngắm cô nhưng không thể ))
...cô mệt mỏi về nhà
Cô thấy chiếc MClaren Senna trước nhà thì biết anh đã về cô không nói gì bước vào nhà !! Căn nhà yên tĩnh hẵn ám khi cũng nhiều thật làm cho người ta sợ hãi! Cô bước lên phòng thấy của thư phòng mở cửa cô bước vào ! Trước mắt cô hiện giờ là 1 người đàn ông đang nhìn ra của sổ trầm ngâm suy nghĩ điều gì đó
"Anh về rồi à ?" cô bước tới gần anh nói
"Ừ!" anh lạnh nhạt trả lời
"Hôm qua bận lắm hả anh ?" cô tuy thấy đau khi anh nói với mình giọng điệu như vậy nhưng cô cũng lấy lại tinh thần nói tiếp
"Ừ! Rất nhiều! " anh vẫn với cái giọng đó
"Anh có đói không ?" cô tỏ ra vẻ vui tươi
"Không !"
"Anh có mệt không ?"
"Không !"
"Em lấy cơm cho anh nhé !"
"Không cần !"
"Vậy anh uống cà phê không ?"
"Không !"
" thôi vậy để em chuẩn bị nước ấm cho anh ngâm người nhé !"
"Em phiền quá rồi đấy !"giọng anh lạnh trầm cất lên
Cô như bị một mũi dao đâm xuyên tim vậy cô chỉ quan tâm anh tí thôi mà?! Mỗi người phụ nữ nào cũng vậy ! Chỉ cần nghe câu " Em phiền quá !" từ một người đàn ông họ cũng có thể đau lòng mà suy sụp !"
"D...ạ vậy em đi đây!"cô cố kèm ném cảm xúc
"..."
Anh không nói gì vẫn ngồi lì ở đó
Mặc kệ một người phụ nữ vì bị câu nói của mình mà đau lòng.!
Cô ngã bệch xuống đất ôm gối nước mắt cứ thế đua nhau trả trong đầu cô chỉ nghĩ một điều
" Anh Ấy Hết Yêu Rồi.....!!!"
-----
sao đi
Cám ơn mấy bợn thời gian qua ã ủng hộ mềnh ^^
Cô trở về nhà thất thần ! Cô tự nhủ là không phải anh !!! Nhưng đó là sự thật !!! Cô nằm trên giường trần trọc không ngủ được ! Trong đêm dài tĩnh lặng cô chỉ biết khóc !
Còn anh ...
Cả đêm không về nhà một mình tại phòng làm việc tay cầm rượu mà uống anh trầm mặc u sầu !! Anh yêu cô nhưng anh vẫn còn cái gì đó thương tiết Kiều Á Hân !!.. Anh cảm giác có lỗi với cô !!! ...... Trong một đêm hai hoàn cảnh một người u sầu buồn não ! Một người buồn bã đau lòng....
Sáng hôm sau....
Cô thất thần tỉnh dậy đôi mắt thâm quầng sưng đỏ lên !!! Cô thay đồ ! Bước xuống nhà cô không ăn sáng !!!ra ngoài
Cô đi dạo ở xung quanh công viên thì
...
"Tiểu Di! Chào Buổi sáng !!"
Cô hướng mặt về phía người đàn ông chào cô không ai khác là Hoắc Kiếm Chính !
"Hoắc Kiếm Chính ? !"
"Anh đây ? Bộ em không nhớ anh à ?"
"Đâu...em nhớ chứ !!" cô cười nhẹ
"Dạo này sức khỏe không tốt à hay Dương Thiên Ngạn làm gì có lỗi với em ? Mà nhìn em nhợt nhạt thế?" anh lo nhìn cô nói
"Đ...âu ...đâu có em vẫn bình thường mà ? Bộ nhìn em nhợt nhạt lắm sao ?" cô vừa cười vừa nói !
"Thật ?"
"Thật mà !!!"
Reng...reng ...
Tiếng chuông điện thoại phá vỡ không khí
"Alo ?"
"..."
"Được tôi tới ngay!!"
"Anh phải đi rồi !! Tạm biệt em nhé có gì lần sau anh với em đi ăn !!"
"À..ừ...được !!"
Anh ta vội đi thật sự anh rất muốn ở lại ngắm cô nhưng không thể ))
...cô mệt mỏi về nhà
Cô thấy chiếc MClaren Senna trước nhà thì biết anh đã về cô không nói gì bước vào nhà !! Căn nhà yên tĩnh hẵn ám khi cũng nhiều thật làm cho người ta sợ hãi! Cô bước lên phòng thấy của thư phòng mở cửa cô bước vào ! Trước mắt cô hiện giờ là 1 người đàn ông đang nhìn ra của sổ trầm ngâm suy nghĩ điều gì đó
"Anh về rồi à ?" cô bước tới gần anh nói
"Ừ!" anh lạnh nhạt trả lời
"Hôm qua bận lắm hả anh ?" cô tuy thấy đau khi anh nói với mình giọng điệu như vậy nhưng cô cũng lấy lại tinh thần nói tiếp
"Ừ! Rất nhiều! " anh vẫn với cái giọng đó
"Anh có đói không ?" cô tỏ ra vẻ vui tươi
"Không !"
"Anh có mệt không ?"
"Không !"
"Em lấy cơm cho anh nhé !"
"Không cần !"
"Vậy anh uống cà phê không ?"
"Không !"
" thôi vậy để em chuẩn bị nước ấm cho anh ngâm người nhé !"
"Em phiền quá rồi đấy !"giọng anh lạnh trầm cất lên
Cô như bị một mũi dao đâm xuyên tim vậy cô chỉ quan tâm anh tí thôi mà?! Mỗi người phụ nữ nào cũng vậy ! Chỉ cần nghe câu " Em phiền quá !" từ một người đàn ông họ cũng có thể đau lòng mà suy sụp !"
"D...ạ vậy em đi đây!"cô cố kèm ném cảm xúc
"..."
Anh không nói gì vẫn ngồi lì ở đó
Mặc kệ một người phụ nữ vì bị câu nói của mình mà đau lòng.!
Cô ngã bệch xuống đất ôm gối nước mắt cứ thế đua nhau trả trong đầu cô chỉ nghĩ một điều
" Anh Ấy Hết Yêu Rồi.....!!!"
-----
sao đi
Cám ơn mấy bợn thời gian qua ã ủng hộ mềnh ^^
Bình luận facebook