Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 103
Khi Huyện lệnh phu nhân và mấy vị phu nhân thường ngày hay qua lại lên lầu hai, mấy người Tiểu Trúc nghênh đón, thái độ mặc dù nhiệt tình, nhưng cũng không có ý nịnh bợ, không kiêu ngạo không siểm nịnh.
Đối với thái độ này của bọn họ, Huyện lệnh phu nhân cũng không mất hứng.
Sau khi mấy vị phu nhân lên lầu hai liền đánh giá xung quanh. Đập vào mắt họ là những thứ làm cho người ta thích thú, còn mơ hồ lộ ra cảm giác cao quý, khiến cho mấy vị phu nhân rất thích.
Tiểu Trúc ở bên cạnh Huyện lệnh phu nhân.
“Phu nhân, bên này có chỗ nghỉ chân, ngài có muốn nghỉ một lát hay không?” Tiểu Trúc thấy dáng vẻ của Huyện lệnh phu nhân có chút mệt mỏi liền đề nghị.
Huyện lệnh phu nhân nghe được lời Tiểu Trúc thì hài lòng gật đầu một cái. Tiểu cô nương này rất tinh mắt, vì vậy mà tăng thêm mấy phần hảo cảm đối với Vi các.
Tiểu Trúc dẫn Huyện lệnh phu nhân đi đến phòng khách nhỏ đặc biệt dành riêng cho các quý phu nhân nghỉ ngơi. Lúc này, trong phòng nhỏ cũng không có ai... Hai tiểu nha hoàn đi theo bên cạnh Huyện lệnh phu nhân thấy cách bày biện của phòng này đều rất là kinh ngạc, kiểu này bọn họ chưa từng thấy qua.
Thật ra không chỉ là hai tiểu nha hoàn này, mà ngay cả Huyện lệnh phu nhân cũng nghĩ như vậy. Vi các này đúng là rất khác người...
Ghế ngồi thì mềm mại, gối ôm cũng rất đáng yêu, màn cửa sổ thì nhẹ nhàng khoan khoái, bức rèm che cũng tinh xảo, không chỗ nào là không đặc biệt.
“Phu nhân, những thứ này đều là chủ tử nhà ta tự mình thiết kế. Đây là ghế sô pha, rất mềm mại...”
Hai nha hoàn đỡ Huyện lệnh phu nhân ngồi xuống nghỉ ngơi một lúc. Còn Tiểu Trúc thì đi rót trà ngon đưa tới.
“Phu nhân, ngài cứ nghỉ ngơi một lúc, cần gì thì kêu hai vị tỷ tỷ đi nói một tiếng.”
Nói xong Tiểu Trúc liền lui ra ngoài. Hai nha hoàn thấy Tiểu Trúc đi rồi mới dám yên tâm mà to gan đánh giá xung quanh, trong lòng tràn đầy tán thưởng với những thứ đang thấy.
“Phu nhân, Vi các này thật đúng là đặc biệt” Nha hoàn mặc trang phục màu xanh lục tán thưởng nói.
“Đúng nha”. Huyện lệnh phu nhân nheo cặp mắt lại, không biết trong lòng đang suy nghĩ gì. Nha hoàn mặc trang phục đỏ thấy cảnh tượng này thì sắc mặt có chút bất ngờ.
Sau khi Tiểu Trúc thối lui thì cũng trở lại cương vị của mình, đi tiếp đãi những quý phu nhân kia.
Không khí ở lầu hai vô cùng hài hòa. Mấy người Tiểu Trúc mồm miệng lanh lợi, cho dù những phu nhân kia không muốn mua đồ, sau khi nghe các nàng nói cũng muốn mua vài thứ mang về, huống chi những thứ này lại là thứ mà các phu nhân vốn đã rất muốn.
Vì vậy, chẳng mấy chốc mà đã bán được kha khá, buôn bán náo nhiệt.
Sau gần nửa canh giờ, Tiểu Trúc thấy Huyện lệnh phu nhân cùng hai nha hoànxuất hiện, liền tiến lên tiếp đón.
“Phu nhân đã tới... Thế nào lại không để cho hai vị tỷ tỷ thông báo một tiếng. Nếu có chỗ nào tiếp đón không được chu đáo, mong phu nhân bỏ quá cho.”
Huyện lệnh phu nhân vốn không muốn trách cái gì, hiện giờ lại thấy thái độ của Tiểu Trúc tốt như vậy, Huyện lệnh phu nhân dù là muốn cũng không trách được, huống chi bà ấy cũng không có ý nghĩ này.
Huyện lệnh phu nhân thân thiện kêu Tiểu Trúc giới thiệu đồ ở đây cho mình, những đồ đó có ích lợi gì, lại hỏi một chút tình huống của mấy vị phu nhân theo mình lên đây.
Tiểu Trúc đều nhất nhất trả lời.
“Phu nhân, trong cửa hàng đều là những vật mới mẻ, đều là những vật các phu nhân có thể dùng.”
Tiểu Trúc giới thiệu từng vật kiện một cách cẩn thận, suy nghĩ một chút thấy không bỏ sót gì mới dừng lại, không nói lời nào. Huyện lệnh phu nhân nghe Tiểu Trúc giới thiệu xong, thấy rất hứng thú.
“Vật dùng cho nguyệt sự gì đó thì nhớ mua một chút đem về, nếu dùng tốt thì lại đến mua”
“Dạ, phu nhân.” Hai tiểu nha hoàn lên tiếng.
Lại nhìn những thứ đồ khác, Huyện lệnh phu nhân cảm thấy hứng thú nên cũng mua một ít. Qua ngày hôm nay, không nói về việc có kiếm được tiền hay không, nhưng danh tiếng thì càng lúc càng lớn.
Lúc Huyện lệnh phu nhân tính tiền, chưởng quỹ đã thu theo giá gốc, như vậy cũng tương đương với tặng, lại đem những lời của Nhược Vi nói lại. Huyện lệnh phu nhân cũng thật không ngờ, nhưng nếu người ta đã nói như vậy thì cũng không nên từ chối, kêu nha hoàn thanh toán tiền rồi ngồi lên kiệu đi về.