Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 15
Đoàn của cô nhanh chóng đến núi Lĩnh Thiên, ngọn núi này bao quanh là sương mù dày đặc, càng lên cao khối sương mù càng nhiều, có bẫy hay không người ngoài không thể biết cũng không thể thấy, cho nên mất mạng dễ như chơi, huống hồ còn phải hái hoa Băng Huyết, loài hoa mà chính bản thân cô còn không biết, cho nên có nguy hiểm hay không thì cô không biết, nói chung tất cả là vì tiền thưởng nên cô mới nhận đó thôi
- Sương mù dày thật!
Thượng Quan Tiếu Minh khẽ nói, xung quanh toàn sương mù trắng xóa, may ra còn mập mờ thấy cô, vì cô mặc y phục màu hắc
Còn cô không nói gì chỉ liếc nhìn tổng thể, khi đã xác định trước mắt là ngọn núi, cô lập tức bay đi với khinh công mới học được của mình, hết bay từ bên này sang bên khác, cuối cùng cô cũng bay lên được ngọn núi, vừa nãy khi nhận nhiệm vụ cô có nhìn hình loài hoa, vừa chạm chân xuống cô lập tức đi tìm loài hoa đấy, vì có sương dày đặc nên mất khá lâu cô mới mò tìm được
- Thấy rồi!
Trước mặt cô là 1 bông hoa màu xanh dương, cánh của loài hoa này rất lạ, nó như được làm từ băng vậy, cứng cáp và lạnh lẽo. Cô định giơ tay hái thì từ đâu ra có 1 con huyền linh thú xông đến tấn công cô, trực quan của cô rất nhạy, cảm nhận được có sự hiện diện của con linh thú rất gần, theo phản ứng cô lập tức nhảy ra xa, nhanh chóng trước mặt cô xuất hiện 1 con linh thú to lớn màu xanh dương đậm, cánh của nó làm từ băng trông vô cùng nhọn và lạnh
- Kẻ nào dám hái hoa của ta?
Linh thú giận dữ hét lên
" Huyền linh thú này thuộc hệ băng? Đúng với yếu tố mình sử dụng rồi!"
- Tại hạ là Thiên Hà Lâm Anh, mạo muội muốn hái hoa Băng Huyết về...
Cô lạnh giọng cất tiếng, lời nói vô cùng kiêng dè
- Muốn hái hoa phải qua ải của ta....
Linh thú nói xong liền xông đến tấn công cô, cô nhanh chóng tránh đi, bay qua linh thú nhếch môi
nói tiếp
- Và... muốn thu phục ngươi!
- Nhà ngươi muốn lập khế ước với ta? Nhưng ta chưa bao giờ muốn lập khế ước với con người
Linh thú vô cùng bất ngờ, chỉ là 1 con nhóc mà cũng đòi thu phục linh thú
- Thế ngươi nghĩ ta muốn? Ý ta muốn ngươi là kẻ hầu chứ không phải bạn đồng hành!
Cô kiêu ngạo, lạnh lùng nói
- Thật ngạo nghễ, chưa từng có ai lại thu phục huyền linh thú, nhà ngươi muốn chết rồi?
Linh thú nổi trận lôi đình hét rống lên rồi lập tức xông đến phóng ra hàng ngàn băng tiễn, cô thấy vậy nhanh chóng tránh đi, rất nhiều băng tiễn đều không trúng cô, cô lộn 1 vòng trên không trung, đứng trên 1 tảng đá to, gió thổi qua cô, mái tóc và y phục cô bay phấp phới giữa không trung, bộ dạng cô lúc này vô cùng ngầu lòi
- Muốn giết ta? Có mơ cũng không thực hiện được!
Nói rồi cô giơ ngón trỏ và ngón giữa ở 2 bàn tay ra, tạo thành hình dấu cộng
- Thiên- Địa- Càn- Khôn- Băng!
Thân thể cô xuất hiện 1 vầng sáng chói và trên không trung xuất hiện rất nhiều vòng tròn ma thuật băng
- Ngươi chịu chết đi!
Mặc kệ sự hiện diện của vòng tròn kì lạ kia, linh thú vẫn xông đến tấn công cô
- Cái đó thì chưa chắc!
Cô nhoẻn miệng gian xảo nói
- Thổ- Xích!
Lời nói của cô vừa dứt, bên trong mấy vòng ma thuật xuất hiện dây xích trói linh thú lại, dây xích này rất chặt, tuyệt đối không ai cũng không có linh thú nào thoát ra được
- Ngươi!
- Chịu sự phục tùng của ta đi!
Nói rồi cô chuyển động tác, cô giơ 3 ngón cái, trỏ và giữa ở cánh tay phải ra, 2 ngón trỏ và giữa ở cánh tay trái đặt ở vai phải
- Vân La Đồ Sát! Thiên Nguyện Áp Chế! Phục!
Cô vừa hô xong, rất nhiều tia điện chiếu xuống linh thú, con linh thú đau đớn rống lên
" Ý chí dai thật đấy"
Cô nghĩ, cô dồn sức vào cánh tay phải kia, linh thú càng rống to lên, vài giây sau, tiếng kêu chấm dứt, cô dừng việc thu phục lại, linh thú đứng lên bay qua chỗ cô
- Tiểu thư! Thần là Băng Linh Kiếm Vũ, sau này sẽ là thần thú của người, thần nguyện hi sinh mạng để bảo vệ tiểu thư!
" Cuối cùng cũng thu phục được"
- Rất tốt, ngươi cứ yên tâm đi, theo ta chỉ có lợi tuyệt không hại
Cô mỉm cười xoa xoa đầu thần thú của mình
- Quả là cao thủ!
Thượng Quan Tiếu Minh vừa mới lên núi đã thấy cô đang vuốt ve con huyền linh thú
- Không chỉ là võ thần giả mạnh mà còn là Triệu Linh Thú cấp huyền thiên
" Triệu Linh Thú cấp huyền thiên... Theo như mình biết, ngoài võ thần giả ra còn các loại khác như Triệu Linh Thú, Luyện Đơn Sư, 2 loại này được mọi người vô cùng kính trọng, mỗi loại này được chia làm các cấp: cấp hạ thiên, cấp trung thiên, cấp thượng thiên và cấp huyền thiên. Mỗi loại cấp chia làm nhiều tu vi, đến tu vi cấp 10 thì đạt đến cảnh giới cấp huyền thiên. Thần thú ở đây cũng được chia làm nhiều cấp, như thần thú của mình là 1 trong Thập Huyền Linh Thú thì cấp của nó phải bằng cấp huyền thiên đi!"
- Thất vương gia quá khen! Ta chỉ là thấy hợp với yếu tố của mình nên mới lập khế ước thôi!
Cô cười, gương mặt hiện rõ vẻ kiêu ngạo ngút trời
Nói rồi, cô chạy đến bên hoa Băng Huyết hái nó
" Tiểu thư, cẩn thận, loài hoa này phải dùng phép để hái, dùng tay trực tiếp sẽ bị chảy máu tay và hoa sẽ tan đấy!"
Linh thú dùng phép để nói chuyện với cô qua tâm trí, nghe xong, cô lập tức rụt tay lại, dùng phép hái nó và để tạm trên lưng linh thú, cô nhanh chóng nhảy lên trên lưng linh thú ngồi, rồi linh thú sải cánh bay đi trên không trung
Hết chương 15.
- Sương mù dày thật!
Thượng Quan Tiếu Minh khẽ nói, xung quanh toàn sương mù trắng xóa, may ra còn mập mờ thấy cô, vì cô mặc y phục màu hắc
Còn cô không nói gì chỉ liếc nhìn tổng thể, khi đã xác định trước mắt là ngọn núi, cô lập tức bay đi với khinh công mới học được của mình, hết bay từ bên này sang bên khác, cuối cùng cô cũng bay lên được ngọn núi, vừa nãy khi nhận nhiệm vụ cô có nhìn hình loài hoa, vừa chạm chân xuống cô lập tức đi tìm loài hoa đấy, vì có sương dày đặc nên mất khá lâu cô mới mò tìm được
- Thấy rồi!
Trước mặt cô là 1 bông hoa màu xanh dương, cánh của loài hoa này rất lạ, nó như được làm từ băng vậy, cứng cáp và lạnh lẽo. Cô định giơ tay hái thì từ đâu ra có 1 con huyền linh thú xông đến tấn công cô, trực quan của cô rất nhạy, cảm nhận được có sự hiện diện của con linh thú rất gần, theo phản ứng cô lập tức nhảy ra xa, nhanh chóng trước mặt cô xuất hiện 1 con linh thú to lớn màu xanh dương đậm, cánh của nó làm từ băng trông vô cùng nhọn và lạnh
- Kẻ nào dám hái hoa của ta?
Linh thú giận dữ hét lên
" Huyền linh thú này thuộc hệ băng? Đúng với yếu tố mình sử dụng rồi!"
- Tại hạ là Thiên Hà Lâm Anh, mạo muội muốn hái hoa Băng Huyết về...
Cô lạnh giọng cất tiếng, lời nói vô cùng kiêng dè
- Muốn hái hoa phải qua ải của ta....
Linh thú nói xong liền xông đến tấn công cô, cô nhanh chóng tránh đi, bay qua linh thú nhếch môi
nói tiếp
- Và... muốn thu phục ngươi!
- Nhà ngươi muốn lập khế ước với ta? Nhưng ta chưa bao giờ muốn lập khế ước với con người
Linh thú vô cùng bất ngờ, chỉ là 1 con nhóc mà cũng đòi thu phục linh thú
- Thế ngươi nghĩ ta muốn? Ý ta muốn ngươi là kẻ hầu chứ không phải bạn đồng hành!
Cô kiêu ngạo, lạnh lùng nói
- Thật ngạo nghễ, chưa từng có ai lại thu phục huyền linh thú, nhà ngươi muốn chết rồi?
Linh thú nổi trận lôi đình hét rống lên rồi lập tức xông đến phóng ra hàng ngàn băng tiễn, cô thấy vậy nhanh chóng tránh đi, rất nhiều băng tiễn đều không trúng cô, cô lộn 1 vòng trên không trung, đứng trên 1 tảng đá to, gió thổi qua cô, mái tóc và y phục cô bay phấp phới giữa không trung, bộ dạng cô lúc này vô cùng ngầu lòi
- Muốn giết ta? Có mơ cũng không thực hiện được!
Nói rồi cô giơ ngón trỏ và ngón giữa ở 2 bàn tay ra, tạo thành hình dấu cộng
- Thiên- Địa- Càn- Khôn- Băng!
Thân thể cô xuất hiện 1 vầng sáng chói và trên không trung xuất hiện rất nhiều vòng tròn ma thuật băng
- Ngươi chịu chết đi!
Mặc kệ sự hiện diện của vòng tròn kì lạ kia, linh thú vẫn xông đến tấn công cô
- Cái đó thì chưa chắc!
Cô nhoẻn miệng gian xảo nói
- Thổ- Xích!
Lời nói của cô vừa dứt, bên trong mấy vòng ma thuật xuất hiện dây xích trói linh thú lại, dây xích này rất chặt, tuyệt đối không ai cũng không có linh thú nào thoát ra được
- Ngươi!
- Chịu sự phục tùng của ta đi!
Nói rồi cô chuyển động tác, cô giơ 3 ngón cái, trỏ và giữa ở cánh tay phải ra, 2 ngón trỏ và giữa ở cánh tay trái đặt ở vai phải
- Vân La Đồ Sát! Thiên Nguyện Áp Chế! Phục!
Cô vừa hô xong, rất nhiều tia điện chiếu xuống linh thú, con linh thú đau đớn rống lên
" Ý chí dai thật đấy"
Cô nghĩ, cô dồn sức vào cánh tay phải kia, linh thú càng rống to lên, vài giây sau, tiếng kêu chấm dứt, cô dừng việc thu phục lại, linh thú đứng lên bay qua chỗ cô
- Tiểu thư! Thần là Băng Linh Kiếm Vũ, sau này sẽ là thần thú của người, thần nguyện hi sinh mạng để bảo vệ tiểu thư!
" Cuối cùng cũng thu phục được"
- Rất tốt, ngươi cứ yên tâm đi, theo ta chỉ có lợi tuyệt không hại
Cô mỉm cười xoa xoa đầu thần thú của mình
- Quả là cao thủ!
Thượng Quan Tiếu Minh vừa mới lên núi đã thấy cô đang vuốt ve con huyền linh thú
- Không chỉ là võ thần giả mạnh mà còn là Triệu Linh Thú cấp huyền thiên
" Triệu Linh Thú cấp huyền thiên... Theo như mình biết, ngoài võ thần giả ra còn các loại khác như Triệu Linh Thú, Luyện Đơn Sư, 2 loại này được mọi người vô cùng kính trọng, mỗi loại này được chia làm các cấp: cấp hạ thiên, cấp trung thiên, cấp thượng thiên và cấp huyền thiên. Mỗi loại cấp chia làm nhiều tu vi, đến tu vi cấp 10 thì đạt đến cảnh giới cấp huyền thiên. Thần thú ở đây cũng được chia làm nhiều cấp, như thần thú của mình là 1 trong Thập Huyền Linh Thú thì cấp của nó phải bằng cấp huyền thiên đi!"
- Thất vương gia quá khen! Ta chỉ là thấy hợp với yếu tố của mình nên mới lập khế ước thôi!
Cô cười, gương mặt hiện rõ vẻ kiêu ngạo ngút trời
Nói rồi, cô chạy đến bên hoa Băng Huyết hái nó
" Tiểu thư, cẩn thận, loài hoa này phải dùng phép để hái, dùng tay trực tiếp sẽ bị chảy máu tay và hoa sẽ tan đấy!"
Linh thú dùng phép để nói chuyện với cô qua tâm trí, nghe xong, cô lập tức rụt tay lại, dùng phép hái nó và để tạm trên lưng linh thú, cô nhanh chóng nhảy lên trên lưng linh thú ngồi, rồi linh thú sải cánh bay đi trên không trung
Hết chương 15.