Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 57
- Có hơi sao ạ?
Cô nghiêng đầu khó hiểu, Hổ Thiết lắc đầu bỏ qua
- À, không. Nghe nói con đang bị bệnh, ta đem thuốc đến cho con, thuốc này cũng là loại thuốc con hay uống! Tiểu Mỹ, dâng thuốc lên!
Vừa dứt lời, Tiểu Mỹ liền xuất hiện trên tay cầm bát thuốc, cô mỉm cười nhẹ, với tay lấy bát thuốc nói
- Người vừa mới về lại khiến người lo lắng rồi!
Hổ Thiết thấy cô cầm bát thuốc uống hết sạch, trong lòng vô cùng đắc ý, hài lòng
- Để con phải chịu thiệt lâu như vậy, nay ta đã về cũng nên chăm sóc cho con tình thương rồi!
- Con lớn rồi, phải là để con chăm sóc cho mẫu thân mới đúng!
Cô nhẹ nhàng nói
- Con nghỉ ngơi đi! Ta về đây!
Hổ Thiết giả vờ nhẹ nhàng nói, cô gật đầu nhún lễ, khi đã đi khuất mắt cô, cô bắt đầu vận khí
Phụt!
Cô phun nước ra rồi lấy tay lau miệng, thứ thuốc này tuy vị giống thuốc cô hay uống nhưng khi uống không có cảm giác lợ lợ ở cổ
"Tiểu Mỹ... hi vọng em sẽ không như ta nghi ngờ!"
Cô suy nghĩ, từ cửa phòng Tiểu Khắc với Bạch Nhi bước vào
- Tiểu thư, phu nhân về rồi ạ?
Tiểu Khắc lên tiếng, cô gật đầu
- Tiểu Khắc, Bạch Nhi, ta muốn 2 người để ý đến Tiểu Mỹ hộ ta!
- Tại sao ạ? Tiểu Mỹ vẫn bình thường mà!
Tiểu Khắc khó hiểu, Bạch Nhi thay cô giải thích
- Không bình thường! Dạo này Tiểu Mỹ hay đi cạnh phu nhân, giống như tiểu thư hay nói, đây không phải là mẫu thân của tiểu thư, việc này chúng ta cũng có kể qua với Tiểu Mỹ rồi nhưng vẫn thân thiết!
Tiểu Khắc không nói gì chỉ cúi mặt xuống, vẻ mặt ánh lên tia thất vọng và nghi ngờ
- Tiểu thư, chuyện này cứ giao cho bọn em!
Bạch Nhi quay sang cô kiên định nói, cô gật đầu nhẹ rồi rót tách trà uống, đôi mắt hiện lên vẻ khó đoán và có phần nham hiểm
- Hổ Thiết, hình như đại tiểu thư đã biết ngươi không phải là phu nhân rồi!
Tiểu Mỹ đi đằng sau nhỏ nhẹ nói, Hổ Thiết dừng lại quay mặt
- Ngươi nghe ai nói?
Tiểu Khắc và Bạch Nhi kể với ta! Hai người họ vô cùng thân với đại tiểu thư!
Nói đến đây, tay của Tiểu Mỹ đột nhiên nắm chặt lại, trong mắt bừng bừng lên ngọn lửa
- Xem ra ta phải đánh nhanh thắng nhanh thôi!
Hổ Thiết nghĩ rồi nhanh chân bước đi
Và rồi, ngày quay ngày, tất cả mọi việc vẫn diễn ra bình thường, ngoài trừ việc hắn đã điều tra được rằng mẫu thân cô đúng là bị Thiệu Khanh vương gia ép thì không có gì nổi bật cả, cô không biết chuyện đấy Diệp Chi giả kia sao biết được, cô còn phát hiện ra rằng tần suất uống thuốc của cô đột nhiên tăng lên rất nhiều, thi thoảng Diệp Chi giả sẽ mang thuốc đến cho cô nhưng lần nào cô cũng nôn ra hết cho đến một ngày...
Cô hôm nay đi ra ngoài mua một số đồ dùng sinh hoạt, hắn, Tiếu Minh và phụ thân cô lại bị triệu kiến vào cung, nói có chuyện gấp gì đó, còn A Tú thì vốn ở cung cấm xuất cung rồi nên cô đành đi với Tiểu Khắc và Bạch Nhi
Khi đã đi mua xong xuôi cô trở về phủ
- Tiểu Khắc, Bạch Nhi, 2 em mang đồ này sắp vào tủ của ta, còn cái này thì rửa đi cất vào kho!
- Vâng
- Vâng
Cả 2 người nhận lệnh rồi nhanh chóng đi làm còn cô bước trước tiến vào sảnh chính, kì lạ là tất cả di nương rồi các muội muội của cô cũng ở đấy
- Có chuyện gì vậy?
- Đại tỷ, tỷ học thói đấy từ đâu vậy?
Thiên Hà Lăng lên tiếng
- Thói nào? Muội muội đang nói gì vậy?
Cô hỏi, Thiên Hà Lăng nhếch môi lắc đầu thất vọng, còn người khác thì nhìn cô xì xào này nọ
- Đại tỷ, tỷ đừng giả vờ ngây thơ nữa! Chiếc vòng cổ xứ Ba Tư của Đại phu nhân được tìm thấy ở phòng tỷ, tỷ còn không biết?
Thiên Hà Ngọc kể lể, nghe xong cô càng không hiểu hơn, ở trong phòng cô? Cô không hề lấy mà!
- Bệnh à? Ta lấy làm gì? Đồ ta có thiếu cái nào?
Hứ, đại tỷ, tang chứng vật chứng đều ở chỗ tỷ, tỷ đừng chối nữa!
Thiên Hà Ngọc gằn giọng nói, cô vẫn bình thản nhìn chất vấn lại
- Muội muội có nhân chứng?
- Tiểu Lâm, ta biết con sẽ không lấy đâu nhưng chỉ muốn mong con thành thật! Kêu Tiểu Mỹ lên!
Hổ Thiết nói, trong giọng còn có tuyệt vọng, truyền lệnh xuống, Tiểu Mỹ nhanh chóng bước vào
- Phu nhân!. ngôn tình ngược
- Tiểu Mỹ ngươi nói đi!
Thiên Hà Lăng hất mặt, Tiểu Mỹ rụt rè nói nhỏ
- Nô tỳ quả thật đã thấy tiểu thư trộm chiếc vòng đó của phu nhân!
Cô nghe xong hoàn toàn sốc nặng, sao Tiểu Mỹ lại có thể phản bội cô như vậy được! Uổng công cô tin tưởng thế cơ mà
Hết chương 57.
Cô nghiêng đầu khó hiểu, Hổ Thiết lắc đầu bỏ qua
- À, không. Nghe nói con đang bị bệnh, ta đem thuốc đến cho con, thuốc này cũng là loại thuốc con hay uống! Tiểu Mỹ, dâng thuốc lên!
Vừa dứt lời, Tiểu Mỹ liền xuất hiện trên tay cầm bát thuốc, cô mỉm cười nhẹ, với tay lấy bát thuốc nói
- Người vừa mới về lại khiến người lo lắng rồi!
Hổ Thiết thấy cô cầm bát thuốc uống hết sạch, trong lòng vô cùng đắc ý, hài lòng
- Để con phải chịu thiệt lâu như vậy, nay ta đã về cũng nên chăm sóc cho con tình thương rồi!
- Con lớn rồi, phải là để con chăm sóc cho mẫu thân mới đúng!
Cô nhẹ nhàng nói
- Con nghỉ ngơi đi! Ta về đây!
Hổ Thiết giả vờ nhẹ nhàng nói, cô gật đầu nhún lễ, khi đã đi khuất mắt cô, cô bắt đầu vận khí
Phụt!
Cô phun nước ra rồi lấy tay lau miệng, thứ thuốc này tuy vị giống thuốc cô hay uống nhưng khi uống không có cảm giác lợ lợ ở cổ
"Tiểu Mỹ... hi vọng em sẽ không như ta nghi ngờ!"
Cô suy nghĩ, từ cửa phòng Tiểu Khắc với Bạch Nhi bước vào
- Tiểu thư, phu nhân về rồi ạ?
Tiểu Khắc lên tiếng, cô gật đầu
- Tiểu Khắc, Bạch Nhi, ta muốn 2 người để ý đến Tiểu Mỹ hộ ta!
- Tại sao ạ? Tiểu Mỹ vẫn bình thường mà!
Tiểu Khắc khó hiểu, Bạch Nhi thay cô giải thích
- Không bình thường! Dạo này Tiểu Mỹ hay đi cạnh phu nhân, giống như tiểu thư hay nói, đây không phải là mẫu thân của tiểu thư, việc này chúng ta cũng có kể qua với Tiểu Mỹ rồi nhưng vẫn thân thiết!
Tiểu Khắc không nói gì chỉ cúi mặt xuống, vẻ mặt ánh lên tia thất vọng và nghi ngờ
- Tiểu thư, chuyện này cứ giao cho bọn em!
Bạch Nhi quay sang cô kiên định nói, cô gật đầu nhẹ rồi rót tách trà uống, đôi mắt hiện lên vẻ khó đoán và có phần nham hiểm
- Hổ Thiết, hình như đại tiểu thư đã biết ngươi không phải là phu nhân rồi!
Tiểu Mỹ đi đằng sau nhỏ nhẹ nói, Hổ Thiết dừng lại quay mặt
- Ngươi nghe ai nói?
Tiểu Khắc và Bạch Nhi kể với ta! Hai người họ vô cùng thân với đại tiểu thư!
Nói đến đây, tay của Tiểu Mỹ đột nhiên nắm chặt lại, trong mắt bừng bừng lên ngọn lửa
- Xem ra ta phải đánh nhanh thắng nhanh thôi!
Hổ Thiết nghĩ rồi nhanh chân bước đi
Và rồi, ngày quay ngày, tất cả mọi việc vẫn diễn ra bình thường, ngoài trừ việc hắn đã điều tra được rằng mẫu thân cô đúng là bị Thiệu Khanh vương gia ép thì không có gì nổi bật cả, cô không biết chuyện đấy Diệp Chi giả kia sao biết được, cô còn phát hiện ra rằng tần suất uống thuốc của cô đột nhiên tăng lên rất nhiều, thi thoảng Diệp Chi giả sẽ mang thuốc đến cho cô nhưng lần nào cô cũng nôn ra hết cho đến một ngày...
Cô hôm nay đi ra ngoài mua một số đồ dùng sinh hoạt, hắn, Tiếu Minh và phụ thân cô lại bị triệu kiến vào cung, nói có chuyện gấp gì đó, còn A Tú thì vốn ở cung cấm xuất cung rồi nên cô đành đi với Tiểu Khắc và Bạch Nhi
Khi đã đi mua xong xuôi cô trở về phủ
- Tiểu Khắc, Bạch Nhi, 2 em mang đồ này sắp vào tủ của ta, còn cái này thì rửa đi cất vào kho!
- Vâng
- Vâng
Cả 2 người nhận lệnh rồi nhanh chóng đi làm còn cô bước trước tiến vào sảnh chính, kì lạ là tất cả di nương rồi các muội muội của cô cũng ở đấy
- Có chuyện gì vậy?
- Đại tỷ, tỷ học thói đấy từ đâu vậy?
Thiên Hà Lăng lên tiếng
- Thói nào? Muội muội đang nói gì vậy?
Cô hỏi, Thiên Hà Lăng nhếch môi lắc đầu thất vọng, còn người khác thì nhìn cô xì xào này nọ
- Đại tỷ, tỷ đừng giả vờ ngây thơ nữa! Chiếc vòng cổ xứ Ba Tư của Đại phu nhân được tìm thấy ở phòng tỷ, tỷ còn không biết?
Thiên Hà Ngọc kể lể, nghe xong cô càng không hiểu hơn, ở trong phòng cô? Cô không hề lấy mà!
- Bệnh à? Ta lấy làm gì? Đồ ta có thiếu cái nào?
Hứ, đại tỷ, tang chứng vật chứng đều ở chỗ tỷ, tỷ đừng chối nữa!
Thiên Hà Ngọc gằn giọng nói, cô vẫn bình thản nhìn chất vấn lại
- Muội muội có nhân chứng?
- Tiểu Lâm, ta biết con sẽ không lấy đâu nhưng chỉ muốn mong con thành thật! Kêu Tiểu Mỹ lên!
Hổ Thiết nói, trong giọng còn có tuyệt vọng, truyền lệnh xuống, Tiểu Mỹ nhanh chóng bước vào
- Phu nhân!. ngôn tình ngược
- Tiểu Mỹ ngươi nói đi!
Thiên Hà Lăng hất mặt, Tiểu Mỹ rụt rè nói nhỏ
- Nô tỳ quả thật đã thấy tiểu thư trộm chiếc vòng đó của phu nhân!
Cô nghe xong hoàn toàn sốc nặng, sao Tiểu Mỹ lại có thể phản bội cô như vậy được! Uổng công cô tin tưởng thế cơ mà
Hết chương 57.