Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 55: Thời tới cản không nổi
Cuối cùng thì ngày tung ra mẫu quảng cáo mừng giáng sinh của Horizon cũng đến. Giữa những thương hiệu tên tuổi đình đám khác, mẫu quảng cáo của Khương Du đã giành được rất nhiều sự chú ý.
Trong clip ngắn dài 1 phút, cô đóng vai một nàng công chúa xinh đẹp bị đánh thức bởi những thanh âm rộn ràng mùa lễ hội, nàng trốn ra ngoài cung điện, hòa vào không khí vui tươi. Ở đó, nàng vô tình gặp được một anh chàng đẹp trai, họ cảm mến nhau từ cái nhìn đầu tiên. Chàng trai trao cho công chúa một nụ hôn, và thế là giấc mơ kết thúc. Khương Du choàng tỉnh, trở về thực tại hiện đại, cô xuống giường mở bung cửa sổ chung cư nhìn xuống không khí giáng sinh đang ngập tràn đường phố.
Điểm thu hút nhất của video có lẽ chính là không khí giáng sinh vui vẻ và nét đẹp thần tiên của người mẫu. Ở trong nước, Horizon đã mạnh tay chi số tiền khổng lồ để chạy quảng cáo trên tất cả các nền tảng xã hội lớn nhất như Weibo, Wechat, Tiktok, và cả những sàn thương mại điện tử như Alibaba, Taobao. Ở nước ngoài, thì mẫu quảng cáo của Horizon cũng ngập tràn trên Facebook, Youtube, đâu đâu cũng nhận được phản hồi rất tốt. Cái tên Khương Du bắt đầu trở thành từ khóa được tìm kiếm nhiều nhất trên mạng. Chẳng mấy chốc, từ vô danh, cô trở thành người đẹp được săn đón, vượt mặt cả các diễn viên, ca sĩ, người mẫu chuyên nghiệp.
Gia Hân nhìn màn hình led trong trung tâm thương mại đang phát quảng cáo của Horizon mà tức giận. Khương Du đó, đúng là càng nhìn càng đẹp. Sự thật không thể phủ nhận khiến Gia Hân như thêm điên tiết. Từ hôm ở công ty về, Hạo Thiên cứ im lặng, anh chẳng hề xin lỗi hay giải thích gì, dù cô cảm thấy người quá đáng chính là anh
_Quả đúng là người đẹp xưa nay hiếm thấy phải không?
Gia Hân quay qua đã thấy một người phụ nữ đứng cạnh bên từ lúc nào. Xem cách ăn mặc của bà ta rất sang trọng, tuy nhiên lại mang kính râm bản to, đội nón kiểu như muốn che giấu gương mặt, giọng nói cũng rất kì lạ, cảm giác nhìn chung rất kì dị quái gở. Gia Hân cảnh giác định bỏ đi
_Lý phu nhân vẫn là nên cẩn thận đề phòng hạng người này.
Gia Hân sựng lại, người phụ nữ này là ai vậy
_Bà biết tôi?
Bà ta quay mặt lại, Gia Hân cả kinh trong lòng vì nhìn thấy những vết sẹo trên nửa gương mặt lộ ra, trông vô cùng gớm ghiếc
_Cô là phu nhân của chủ tịch tập đoàn Horizon danh tiếng, ai ai mà không biết chứ?
_Lúc nãy bà nói vậy là ý gì?
Người phụ nữ chỉ tay lên màn hình quảng cáo
_Là cô ta! Xưa nay có câu "Hồng nhan họa thủy". Phụ nữ đẹp quá dễ khiến đàn ông mê muội mà thân bại danh liệt.
_...
_Cùng là phụ nữ, tôi thành thật khuyên cô nên cẩn thận, đừng để đến khi quá muộn thì hối hận không kịp.
Bà ta nói xong, liền khẽ chào rồi quay gót rời đi. Gia Hân bần thần nhìn theo, ám ảnh với nụ cười méo mó dị dạng vừa rồi, lại nhìn lên gương mặt của Khương Du, tâm tư bắt đầu tính toán.
****
Thư Di nhìn Khương Du, hôm nay cô vẫn đẹp đến động lòng như vậy, nhưng đôi mắt đã vướng thêm chút sầu muộn
_Chị định tiếp theo sẽ thế nào?
_Tôi vẫn sẽ ở lại đây. Vì mẫu quảng cáo vừa rồi quá thành công nên đã có nhiều nhãn hàng ngỏ ý mời tôi làm người mẫu cho họ, còn có lời mời tham gia đóng phim nữa. Dù sao tất cả những thứ này đều là do tôi đánh đổi thân xác mới có được, nên tôi không muốn bỏ phí.
Thư Di cảm thấy trong lòng như có gì nằng nặng, nếu Khương Du giận dữ làm loạn, cô sẽ dễ chịu hơn, đằng này, chị ta cứ tỏ ra thoải mái như không có chuyện gì. Thư Di thừa hiểu chỉ là Khương Du đang cố gắng che đậy cảm xúc thật của mình mà thôi.
_Tôi xin lỗi!
Khương Du hơi bất ngờ, nhưng rồi cô nhanh chóng lấy lại vẻ hòa nhã mỉm cười
_Không cần phải như vậy. Đây chính là những điều mà tôi luôn mơ ước. Có người bao dưỡng chu cấp đầy đủ, còn được nổi tiếng. Cô nghĩ xem, năm nay tôi đã ngoài 30, nếu không nhanh chóng tìm người để dựa dẫm, chẳng lẽ đợi đến khi tàn phai nhan sắc thì ai mà thèm nữa.
Hạo Thiên quả nhiên là người khó đối phó. Đến cả Khương Du cũng xin đầu hàng, kế hoạch chia rẽ vợ chồng họ của cô xem ra thất bại rồi. Khương Du nhìn thấy Thư Di có vẻ suy tư thì tiếp tục nói
_Có phải cô rất coi thường tôi không?
_Tất nhiên là không!
_Lúc nhỏ, đi đến đâu tôi cũng được mọi người khen ngợi vì vẻ ngoài của mình. Tôi còn nghĩ khi lớn lên sẽ nhờ ngoại hình này mà có cuộc sống giàu sang, nhưng mà người tính không bằng trời tính. Xinh đẹp như tôi, cuối cùng vẫn chỉ quẩn quanh làm tiểu tam.
_...
_Tuy Lãnh Quân cũng chỉ là cứu cánh tạm thời, nhưng anh ta đối với tôi rất nâng niu chiều chuộng. Dựa vào mối quan hệ rộng của anh ta, có thể giúp tôi nhanh chóng nổi tiếng. Mà bây giờ tôi cũng chỉ mong có thể kiếm thật nhiều tiền trước khi bị người ta chán chê.
Thư Di cứ lặng thinh nghe Khương Du kể lể, giống như đang nghe tâm sự của bạn thân.
_Lúc đầu tôi rất ghét cô đó Thư Di. Tôi không hiểu tại sao người như cô lại được Bác Văn chú ý. Nhưng mà sau những chuyện đã xảy ra với bản thân thì tôi ngộ ra rằng, người ta có thể nhất thời ham thích bề ngoài xinh đẹp, nhưng mà để cam tâm tình nguyện gắn bó cả đời thì chưa chắc.
Thư Di nghe có chút gì cay đắng trong lời nói của Khương Du, làm cô nhớ tới câu "hồng nhan họa thủy". Xưa nay, thiên hạ vẫn luôn ganh ghét với cái đẹp, nên cho dù có ca ngợi thế nào thì họ vẫn luôn xem nó như mối họa tiềm ẩn. Có lẽ Bác Văn của cô cũng từng có lúc cảm thấy đơn độc lẻ loi như Khương Du lúc này.
Đang nói chuyện thì điện thoại của Khương Du báo tin nhắn. Là Lãnh Quân. Cô đọc tin nhắn xong thì muốn rời đi ngay
_Lãnh Quân đang đợi, bây giờ tôi phải đi rồi. Cô cứ chuyển tiền vào tài khoản của tôi là được. Còn nữa, dù tôi không muốn chút nào nhưng mà vẫn nên cảm ơn cô, Thư Di. Vì có cô nên Khương Du tôi mới được như bây giờ.
_Có khó khăn gì hãy cứ gọi cho tôi.
Khương Du chỉ cười nhẹ rồi đứng lên. Dường như nhớ ra điều gì, cô dừng lại
_Thư Di, cô có từng nghĩ, nếu không phải tôi mà chính là cô đích thân ra mặt thì Hạo Thiên có bị dao động không?
_...
Thư Di im lặng, chính vì không muốn chuyện đó xảy ra mà cô mới nhờ tới Khương Du. Không ngờ tâm trí người đàn ông đó thật quá vững vàng.
_Bảo trọng, Thư Di.
_Bảo trọng!
Thư Di nhìn theo dáng vẻ thướt tha đang rời đi mà trong lòng ngổn ngang. Cô gọi cho Việt Bân
_A Bân, cho người theo sát Khương Du.
_Tôi hiểu rồi thiếu phu nhân!
_Còn nữa A Bân, Khúc Chỉ Hàm sắp quay lại châu Âu rồi, anh định để cô ấy cứ vậy mà đi sao?
_...
_Biển người bao la, khó khăn lắm mới tìm được người tri kỉ. Anh đừng để lỡ thêm cơ hội.
Thư Di tắt máy, khẽ đưa mắt nhìn người phụ nữ mặc toàn đồ đen vừa đi ra khỏi nhà hàng. Tính cô xưa nay vẫn luôn cẩn thận chu toàn trước sau vì không muốn gây sai lầm làm liên lụy người khác. Gần đây Thư Di luôn cảm giác có điều thắc thỏm, những giấc mơ kì lạ cứ liên tục quấy rối giấc ngủ của cô. Chuyện tìm thấy xác của Mã Dục Chân cũng khiến ba Kiến Quốc không yên. Ông đã nhờ phía cảnh sát ngưng điều tra vụ này, để chờ theo dõi động tĩnh bên phía Phạm gia.
Alex đã tạm thời trở về Anh quốc, Bác Văn bên này cũng tất bật phụ Thành Minh lo chuyện công ty. Khương Du đã tìm được chỗ dựa tốt, tên tuổi cũng bắt đầu lên như diều gặp gió. Tập đoàn Mercy vẫn giữ vững vị trí top đầu của mình. Tình cảm giữa anh hai và Tuệ Mẫn ngày càng gắn bó, xem ra sắp nhận được tin mừng rồi. Hai nhà Phạm, Lý đối với việc biết được sự tồn tại của cô, đều có vẻ đã chấp nhận sự thật. Mọi thứ nhìn thì rất ổn thỏa, nhưng tại sao Thư Di vẫn thấy bất an. Sự tĩnh lặng này không lẽ là chuẩn bị cho cơn bão lớn?!
****
Khương Du ra đến ngoài, đã nhìn thấy xe của Lãnh Quân đợi sẵn, cô cẩn thận ngó nghiêng xung quanh trước khi mở cửa xe. Từ khi cô trở thành hiện tượng mới của showbis, thường hay bị đám paparazzi đeo bám. Lãnh Quân nhìn điệu bộ ấy thì lại có vẻ không vui
_Tại sao phải làm ra vẻ lén lút như vậy?
_Tôi nghĩ tên tuổi của anh không đáng để bị in lên mấy tờ báo lá cải vớ vẩn.
_Em lo cho tôi?
_Không, là tôi đang lo cho mình thôi.
_...
Lãnh Quân nhìn người phụ nữ ngồi cạnh mình. Đúng là chỉ một từ xinh đẹp thì không đủ miêu tả về cô, nhất là cái sự bình lặng kia lại khiến anh không thể thờ ơ. Trớ trêu thay, lúc Khương Du cố gắng tỏ ra hoàn hảo để quyến rũ Lý Hạo Thiên thì lại bị anh ta từ chối phũ phàng, còn bây giờ, với Lãnh Quân, cô chẳng hề tốn công lấy lòng, vậy mà lại khiến Lãnh Quân bị thu hút.
Nhớ lại buổi sáng hôm đó, khi anh mở mắt ra, đã thấy cô váy áo chỉnh tề chuẩn bị rời đi, tâm trạng tự dưng liền khó chịu, buông lời bỡn cợt
_Vẫn còn dậy sớm được à, xem ra đêm qua tôi đã nhẹ nhàng với em quá rồi.
Khương Du chán ghét nhìn người đàn ông trên giường, rõ ràng khắp người cô đều là dấu vết của anh ta, mà còn mở miệng nói ra như vậy được
_Tôi xin phép đi trước.
_Đứng lại!
_...
_Em dám bước qua cánh cửa đó, tôi sẽ khiến em không bao giờ ngóc đầu lên nổi ở Thượng Hải này.
Lại đe dọa. Giọng điệu của mấy người lắm của nhiều tiền lúc nào cũng giống nhau, luôn tự cho mình cái quyền chà đạp người khác. Hạ Thư Di biến cô thành con cờ trong tay, nhưng cuối cùng cô lại thất bại. Là do cô ta tính sai hay vì cô quá dở?! Nhưng mà Khương Du cũng chẳng thiết tha gì nữa. Bây giờ cô chỉ muốn được nghỉ ngơi. Nghĩ vậy nên Khương Du cứ thế mà mở cửa đi ra, để lại Lãnh Quân với nhiều suy nghĩ phức tạp trong lòng.
Khi Khương Du từ Horizon về lại chung cư, vừa ra khỏi thang máy đã thấy Lãnh Quân đứng ngay trước cửa phòng cô. Cô đi lại mở cửa, Lãnh Quân cứ thế cũng tự nhiên đi vào.
Lãnh Quân chăm chú theo dõi Khương Du. Người phụ nữ này cứ bày ra vẻ hời hợt đó là sao?!
Khương Du đặt ly nước lọc xuống bàn
_Tôi không uống trà, nên anh dùng đỡ cái này vậy.
_Bộ mặt đưa đám đó của em là ý gì?
_Anh gặp tôi có chuyện gì không?
_Hôm qua rõ ràng còn rên rỉ hưởng thụ dưới thân tôi, bây giờ lại làm như thể bị cưỡng ép. Em đang muốn bỉ mặt tôi đúng không?
Khương Du không muốn đôi co, cô nhìn thẳng vào mắt Lãnh Quân, lạnh nhạt trả lời
_Anh về đi. Tôi mệt rồi, muốn nghỉ ngơi.
_Tôi thì lại thấy em chưa mệt đủ đâu cưng à.
Lãnh Quân vừa nói xong đã nhanh chân vòng qua mạnh bạo ôm xiết lấy thân thể cô, đè xuống sofa. Khương Du hoảng hốt
_Anh làm cái gì vậy, mau buông tôi ra!
_Làm gì ư? Tất nhiên là làm cái chuyện tối qua chúng ta đã làm rồi.
Lãnh Quân giữ chặt lấy phía sau đầu của Khương Du, áp sát nuốt lấy làn môi mềm mượt, ngọt ngào như kẹo của cô. Bàn tay còn lại cởi bung mấy cúc áo phía trên, thò vào trong, nhào nặn hai bầu ngực đẫy đà
__Không! Buông ra!
Khương Du càng giãy thì Lãnh Quân càng thêm lực. Giờ phút này, anh chỉ muốn vùi sâu vào trong cô, làm cô thỏa mãn, lên đỉnh cùng mình. Anh đã hạ mình tìm đến tận đây, vậy mà người phụ nữ này cứ không biết điều, còn dám xua đuổi anh. Lãnh Quân không cam tâm, xưa nay chỉ có phụ nữ đeo bám tìm cách lấy lòng anh, còn Khương Du này lại không tự nguyện, chẳng lẽ trong đầu vẫn còn tơ tưởng đến Hạo Thiên?!
Lãnh Quân càng hôn càng hăng, anh không phủ nhận sức hấp dẫn mê người của Khương Du. Anh tuột áo của cô xuống, để lộ đôi vai gầy, và phần ngực căng tròn hấp dẫn. Lãnh Quân gần như nín thở, vùi mặt vào giữa, tham lam hít lấy mùi da thịt non mềm. Thân thể này khiến anh không thể nào dừng lại ham muốn, chỉ muốn chinh phục, chiếm đoạt tất cả.
Khương Du chỉ còn phản kháng yếu ớt, miệng cô bắt đầu bật ra những thanh âm câu dẫn lòng người.
_Lãnh Quân!
Cô gọi tên anh, nghe mềm và ngọt làm sao, Lãnh Quân hài lòng, đã chịu nới lỏng lực tay nhưng vẫn càn quấy trên người cô. Một hồi đã không còn cảm thấy sức kháng cự của người trong lòng nữa, anh đưa lưỡi liếm lên phía sau vành tai nhỏ
_Có thích không?
_Hức...
_Nói đi, tôi rất muốn nghe em nói. Giữa tôi và hắn, ai làm em sướng hơn?
_...!
Khương Du cố giữ lý trí tỉnh táo, nói ra câu quyết định
_Tôi và Hạo Thiên chưa hề có chuyện đó!
Lãnh Quân sững lại. Cái gì? Hạo Thiên, cái tên đó đúng là máu lạnh mà. Lãnh Quân nhìn vào đôi mắt mơ màng của Khương Du
_Em nói thật?
Khương Du chỉ khẽ gật đầu
_Vậy là chỉ có em thích hắn?
Khương Du lại lắc đầu
_Bây giờ không như vậy nữa.
Lãnh Quân cười khẩy, anh nhanh chóng cởi quần cho cô và chính mình. Sau đó chuẩn xác mạnh mẽ đâm sâu vào. Anh muốn cơ thể này, muốn cô phải rên rỉ gọi tên mình.
Lãnh Quân cảm nhận cơn sung sướng đang kích thích từng đầu dây thần kinh trong cơ thể, anh cúi xuống cắn lấy môi cô, Khương Du nhăn mày đau đớn, khẽ rên lên
_Lãnh Quân!
_Bảo bối, bên trong của em thật là ấm.
Lãnh Quân nhìn cơ thể mẫn cảm đang oằn mình dưới thân mà cảm giác vô cùng hả hê, hoan lạc. Anh chưa bao giờ có ham muốn mãnh liệt phải chinh phục cho được một người như vậy.
_Khương Du, ở lại bên cạnh tôi, tôi sẽ giúp em trở thành bà hoàng của làng giải trí.
_Lãnh Quân!
Khương Du như bừng tỉnh, cô vòng tay lên cổ anh. Lãnh Quân ngầm hiểu đó là sự chấp thuận. Anh càng ra sức động thân nhanh hơn. Người phụ nữ này, anh nhất định phải chiếm giữ cho bằng được, dù là tự nguyện hay giả bộ, anh đều muốn cô phải khắc cốt ghi tâm.
Phàm trên đời, thứ gì càng khó nắm bắt càng khiến người ta ham muốn phải có cho bằng được. Đối với những kẻ đã quen được phục vụ, dễ dàng có được thứ mình muốn thì một chút lạnh nhạt lại tạo ra sức hấp dẫn khó cưỡng. Khương Du chính là biết rõ như vậy, nên mới bày trò câu dẫn Lãnh Quân. Anh ta là người thông minh, nếu biết mà vẫn tình nguyện sa vào thì xem như cô đã thành công. Khương Du đã để hụt mất Hạo Thiên, nhưng cô lại câu được con cá lớn khác, xem ra lần này kết quả cuối cùng vẫn là không quá tệ.
Trong clip ngắn dài 1 phút, cô đóng vai một nàng công chúa xinh đẹp bị đánh thức bởi những thanh âm rộn ràng mùa lễ hội, nàng trốn ra ngoài cung điện, hòa vào không khí vui tươi. Ở đó, nàng vô tình gặp được một anh chàng đẹp trai, họ cảm mến nhau từ cái nhìn đầu tiên. Chàng trai trao cho công chúa một nụ hôn, và thế là giấc mơ kết thúc. Khương Du choàng tỉnh, trở về thực tại hiện đại, cô xuống giường mở bung cửa sổ chung cư nhìn xuống không khí giáng sinh đang ngập tràn đường phố.
Điểm thu hút nhất của video có lẽ chính là không khí giáng sinh vui vẻ và nét đẹp thần tiên của người mẫu. Ở trong nước, Horizon đã mạnh tay chi số tiền khổng lồ để chạy quảng cáo trên tất cả các nền tảng xã hội lớn nhất như Weibo, Wechat, Tiktok, và cả những sàn thương mại điện tử như Alibaba, Taobao. Ở nước ngoài, thì mẫu quảng cáo của Horizon cũng ngập tràn trên Facebook, Youtube, đâu đâu cũng nhận được phản hồi rất tốt. Cái tên Khương Du bắt đầu trở thành từ khóa được tìm kiếm nhiều nhất trên mạng. Chẳng mấy chốc, từ vô danh, cô trở thành người đẹp được săn đón, vượt mặt cả các diễn viên, ca sĩ, người mẫu chuyên nghiệp.
Gia Hân nhìn màn hình led trong trung tâm thương mại đang phát quảng cáo của Horizon mà tức giận. Khương Du đó, đúng là càng nhìn càng đẹp. Sự thật không thể phủ nhận khiến Gia Hân như thêm điên tiết. Từ hôm ở công ty về, Hạo Thiên cứ im lặng, anh chẳng hề xin lỗi hay giải thích gì, dù cô cảm thấy người quá đáng chính là anh
_Quả đúng là người đẹp xưa nay hiếm thấy phải không?
Gia Hân quay qua đã thấy một người phụ nữ đứng cạnh bên từ lúc nào. Xem cách ăn mặc của bà ta rất sang trọng, tuy nhiên lại mang kính râm bản to, đội nón kiểu như muốn che giấu gương mặt, giọng nói cũng rất kì lạ, cảm giác nhìn chung rất kì dị quái gở. Gia Hân cảnh giác định bỏ đi
_Lý phu nhân vẫn là nên cẩn thận đề phòng hạng người này.
Gia Hân sựng lại, người phụ nữ này là ai vậy
_Bà biết tôi?
Bà ta quay mặt lại, Gia Hân cả kinh trong lòng vì nhìn thấy những vết sẹo trên nửa gương mặt lộ ra, trông vô cùng gớm ghiếc
_Cô là phu nhân của chủ tịch tập đoàn Horizon danh tiếng, ai ai mà không biết chứ?
_Lúc nãy bà nói vậy là ý gì?
Người phụ nữ chỉ tay lên màn hình quảng cáo
_Là cô ta! Xưa nay có câu "Hồng nhan họa thủy". Phụ nữ đẹp quá dễ khiến đàn ông mê muội mà thân bại danh liệt.
_...
_Cùng là phụ nữ, tôi thành thật khuyên cô nên cẩn thận, đừng để đến khi quá muộn thì hối hận không kịp.
Bà ta nói xong, liền khẽ chào rồi quay gót rời đi. Gia Hân bần thần nhìn theo, ám ảnh với nụ cười méo mó dị dạng vừa rồi, lại nhìn lên gương mặt của Khương Du, tâm tư bắt đầu tính toán.
****
Thư Di nhìn Khương Du, hôm nay cô vẫn đẹp đến động lòng như vậy, nhưng đôi mắt đã vướng thêm chút sầu muộn
_Chị định tiếp theo sẽ thế nào?
_Tôi vẫn sẽ ở lại đây. Vì mẫu quảng cáo vừa rồi quá thành công nên đã có nhiều nhãn hàng ngỏ ý mời tôi làm người mẫu cho họ, còn có lời mời tham gia đóng phim nữa. Dù sao tất cả những thứ này đều là do tôi đánh đổi thân xác mới có được, nên tôi không muốn bỏ phí.
Thư Di cảm thấy trong lòng như có gì nằng nặng, nếu Khương Du giận dữ làm loạn, cô sẽ dễ chịu hơn, đằng này, chị ta cứ tỏ ra thoải mái như không có chuyện gì. Thư Di thừa hiểu chỉ là Khương Du đang cố gắng che đậy cảm xúc thật của mình mà thôi.
_Tôi xin lỗi!
Khương Du hơi bất ngờ, nhưng rồi cô nhanh chóng lấy lại vẻ hòa nhã mỉm cười
_Không cần phải như vậy. Đây chính là những điều mà tôi luôn mơ ước. Có người bao dưỡng chu cấp đầy đủ, còn được nổi tiếng. Cô nghĩ xem, năm nay tôi đã ngoài 30, nếu không nhanh chóng tìm người để dựa dẫm, chẳng lẽ đợi đến khi tàn phai nhan sắc thì ai mà thèm nữa.
Hạo Thiên quả nhiên là người khó đối phó. Đến cả Khương Du cũng xin đầu hàng, kế hoạch chia rẽ vợ chồng họ của cô xem ra thất bại rồi. Khương Du nhìn thấy Thư Di có vẻ suy tư thì tiếp tục nói
_Có phải cô rất coi thường tôi không?
_Tất nhiên là không!
_Lúc nhỏ, đi đến đâu tôi cũng được mọi người khen ngợi vì vẻ ngoài của mình. Tôi còn nghĩ khi lớn lên sẽ nhờ ngoại hình này mà có cuộc sống giàu sang, nhưng mà người tính không bằng trời tính. Xinh đẹp như tôi, cuối cùng vẫn chỉ quẩn quanh làm tiểu tam.
_...
_Tuy Lãnh Quân cũng chỉ là cứu cánh tạm thời, nhưng anh ta đối với tôi rất nâng niu chiều chuộng. Dựa vào mối quan hệ rộng của anh ta, có thể giúp tôi nhanh chóng nổi tiếng. Mà bây giờ tôi cũng chỉ mong có thể kiếm thật nhiều tiền trước khi bị người ta chán chê.
Thư Di cứ lặng thinh nghe Khương Du kể lể, giống như đang nghe tâm sự của bạn thân.
_Lúc đầu tôi rất ghét cô đó Thư Di. Tôi không hiểu tại sao người như cô lại được Bác Văn chú ý. Nhưng mà sau những chuyện đã xảy ra với bản thân thì tôi ngộ ra rằng, người ta có thể nhất thời ham thích bề ngoài xinh đẹp, nhưng mà để cam tâm tình nguyện gắn bó cả đời thì chưa chắc.
Thư Di nghe có chút gì cay đắng trong lời nói của Khương Du, làm cô nhớ tới câu "hồng nhan họa thủy". Xưa nay, thiên hạ vẫn luôn ganh ghét với cái đẹp, nên cho dù có ca ngợi thế nào thì họ vẫn luôn xem nó như mối họa tiềm ẩn. Có lẽ Bác Văn của cô cũng từng có lúc cảm thấy đơn độc lẻ loi như Khương Du lúc này.
Đang nói chuyện thì điện thoại của Khương Du báo tin nhắn. Là Lãnh Quân. Cô đọc tin nhắn xong thì muốn rời đi ngay
_Lãnh Quân đang đợi, bây giờ tôi phải đi rồi. Cô cứ chuyển tiền vào tài khoản của tôi là được. Còn nữa, dù tôi không muốn chút nào nhưng mà vẫn nên cảm ơn cô, Thư Di. Vì có cô nên Khương Du tôi mới được như bây giờ.
_Có khó khăn gì hãy cứ gọi cho tôi.
Khương Du chỉ cười nhẹ rồi đứng lên. Dường như nhớ ra điều gì, cô dừng lại
_Thư Di, cô có từng nghĩ, nếu không phải tôi mà chính là cô đích thân ra mặt thì Hạo Thiên có bị dao động không?
_...
Thư Di im lặng, chính vì không muốn chuyện đó xảy ra mà cô mới nhờ tới Khương Du. Không ngờ tâm trí người đàn ông đó thật quá vững vàng.
_Bảo trọng, Thư Di.
_Bảo trọng!
Thư Di nhìn theo dáng vẻ thướt tha đang rời đi mà trong lòng ngổn ngang. Cô gọi cho Việt Bân
_A Bân, cho người theo sát Khương Du.
_Tôi hiểu rồi thiếu phu nhân!
_Còn nữa A Bân, Khúc Chỉ Hàm sắp quay lại châu Âu rồi, anh định để cô ấy cứ vậy mà đi sao?
_...
_Biển người bao la, khó khăn lắm mới tìm được người tri kỉ. Anh đừng để lỡ thêm cơ hội.
Thư Di tắt máy, khẽ đưa mắt nhìn người phụ nữ mặc toàn đồ đen vừa đi ra khỏi nhà hàng. Tính cô xưa nay vẫn luôn cẩn thận chu toàn trước sau vì không muốn gây sai lầm làm liên lụy người khác. Gần đây Thư Di luôn cảm giác có điều thắc thỏm, những giấc mơ kì lạ cứ liên tục quấy rối giấc ngủ của cô. Chuyện tìm thấy xác của Mã Dục Chân cũng khiến ba Kiến Quốc không yên. Ông đã nhờ phía cảnh sát ngưng điều tra vụ này, để chờ theo dõi động tĩnh bên phía Phạm gia.
Alex đã tạm thời trở về Anh quốc, Bác Văn bên này cũng tất bật phụ Thành Minh lo chuyện công ty. Khương Du đã tìm được chỗ dựa tốt, tên tuổi cũng bắt đầu lên như diều gặp gió. Tập đoàn Mercy vẫn giữ vững vị trí top đầu của mình. Tình cảm giữa anh hai và Tuệ Mẫn ngày càng gắn bó, xem ra sắp nhận được tin mừng rồi. Hai nhà Phạm, Lý đối với việc biết được sự tồn tại của cô, đều có vẻ đã chấp nhận sự thật. Mọi thứ nhìn thì rất ổn thỏa, nhưng tại sao Thư Di vẫn thấy bất an. Sự tĩnh lặng này không lẽ là chuẩn bị cho cơn bão lớn?!
****
Khương Du ra đến ngoài, đã nhìn thấy xe của Lãnh Quân đợi sẵn, cô cẩn thận ngó nghiêng xung quanh trước khi mở cửa xe. Từ khi cô trở thành hiện tượng mới của showbis, thường hay bị đám paparazzi đeo bám. Lãnh Quân nhìn điệu bộ ấy thì lại có vẻ không vui
_Tại sao phải làm ra vẻ lén lút như vậy?
_Tôi nghĩ tên tuổi của anh không đáng để bị in lên mấy tờ báo lá cải vớ vẩn.
_Em lo cho tôi?
_Không, là tôi đang lo cho mình thôi.
_...
Lãnh Quân nhìn người phụ nữ ngồi cạnh mình. Đúng là chỉ một từ xinh đẹp thì không đủ miêu tả về cô, nhất là cái sự bình lặng kia lại khiến anh không thể thờ ơ. Trớ trêu thay, lúc Khương Du cố gắng tỏ ra hoàn hảo để quyến rũ Lý Hạo Thiên thì lại bị anh ta từ chối phũ phàng, còn bây giờ, với Lãnh Quân, cô chẳng hề tốn công lấy lòng, vậy mà lại khiến Lãnh Quân bị thu hút.
Nhớ lại buổi sáng hôm đó, khi anh mở mắt ra, đã thấy cô váy áo chỉnh tề chuẩn bị rời đi, tâm trạng tự dưng liền khó chịu, buông lời bỡn cợt
_Vẫn còn dậy sớm được à, xem ra đêm qua tôi đã nhẹ nhàng với em quá rồi.
Khương Du chán ghét nhìn người đàn ông trên giường, rõ ràng khắp người cô đều là dấu vết của anh ta, mà còn mở miệng nói ra như vậy được
_Tôi xin phép đi trước.
_Đứng lại!
_...
_Em dám bước qua cánh cửa đó, tôi sẽ khiến em không bao giờ ngóc đầu lên nổi ở Thượng Hải này.
Lại đe dọa. Giọng điệu của mấy người lắm của nhiều tiền lúc nào cũng giống nhau, luôn tự cho mình cái quyền chà đạp người khác. Hạ Thư Di biến cô thành con cờ trong tay, nhưng cuối cùng cô lại thất bại. Là do cô ta tính sai hay vì cô quá dở?! Nhưng mà Khương Du cũng chẳng thiết tha gì nữa. Bây giờ cô chỉ muốn được nghỉ ngơi. Nghĩ vậy nên Khương Du cứ thế mà mở cửa đi ra, để lại Lãnh Quân với nhiều suy nghĩ phức tạp trong lòng.
Khi Khương Du từ Horizon về lại chung cư, vừa ra khỏi thang máy đã thấy Lãnh Quân đứng ngay trước cửa phòng cô. Cô đi lại mở cửa, Lãnh Quân cứ thế cũng tự nhiên đi vào.
Lãnh Quân chăm chú theo dõi Khương Du. Người phụ nữ này cứ bày ra vẻ hời hợt đó là sao?!
Khương Du đặt ly nước lọc xuống bàn
_Tôi không uống trà, nên anh dùng đỡ cái này vậy.
_Bộ mặt đưa đám đó của em là ý gì?
_Anh gặp tôi có chuyện gì không?
_Hôm qua rõ ràng còn rên rỉ hưởng thụ dưới thân tôi, bây giờ lại làm như thể bị cưỡng ép. Em đang muốn bỉ mặt tôi đúng không?
Khương Du không muốn đôi co, cô nhìn thẳng vào mắt Lãnh Quân, lạnh nhạt trả lời
_Anh về đi. Tôi mệt rồi, muốn nghỉ ngơi.
_Tôi thì lại thấy em chưa mệt đủ đâu cưng à.
Lãnh Quân vừa nói xong đã nhanh chân vòng qua mạnh bạo ôm xiết lấy thân thể cô, đè xuống sofa. Khương Du hoảng hốt
_Anh làm cái gì vậy, mau buông tôi ra!
_Làm gì ư? Tất nhiên là làm cái chuyện tối qua chúng ta đã làm rồi.
Lãnh Quân giữ chặt lấy phía sau đầu của Khương Du, áp sát nuốt lấy làn môi mềm mượt, ngọt ngào như kẹo của cô. Bàn tay còn lại cởi bung mấy cúc áo phía trên, thò vào trong, nhào nặn hai bầu ngực đẫy đà
__Không! Buông ra!
Khương Du càng giãy thì Lãnh Quân càng thêm lực. Giờ phút này, anh chỉ muốn vùi sâu vào trong cô, làm cô thỏa mãn, lên đỉnh cùng mình. Anh đã hạ mình tìm đến tận đây, vậy mà người phụ nữ này cứ không biết điều, còn dám xua đuổi anh. Lãnh Quân không cam tâm, xưa nay chỉ có phụ nữ đeo bám tìm cách lấy lòng anh, còn Khương Du này lại không tự nguyện, chẳng lẽ trong đầu vẫn còn tơ tưởng đến Hạo Thiên?!
Lãnh Quân càng hôn càng hăng, anh không phủ nhận sức hấp dẫn mê người của Khương Du. Anh tuột áo của cô xuống, để lộ đôi vai gầy, và phần ngực căng tròn hấp dẫn. Lãnh Quân gần như nín thở, vùi mặt vào giữa, tham lam hít lấy mùi da thịt non mềm. Thân thể này khiến anh không thể nào dừng lại ham muốn, chỉ muốn chinh phục, chiếm đoạt tất cả.
Khương Du chỉ còn phản kháng yếu ớt, miệng cô bắt đầu bật ra những thanh âm câu dẫn lòng người.
_Lãnh Quân!
Cô gọi tên anh, nghe mềm và ngọt làm sao, Lãnh Quân hài lòng, đã chịu nới lỏng lực tay nhưng vẫn càn quấy trên người cô. Một hồi đã không còn cảm thấy sức kháng cự của người trong lòng nữa, anh đưa lưỡi liếm lên phía sau vành tai nhỏ
_Có thích không?
_Hức...
_Nói đi, tôi rất muốn nghe em nói. Giữa tôi và hắn, ai làm em sướng hơn?
_...!
Khương Du cố giữ lý trí tỉnh táo, nói ra câu quyết định
_Tôi và Hạo Thiên chưa hề có chuyện đó!
Lãnh Quân sững lại. Cái gì? Hạo Thiên, cái tên đó đúng là máu lạnh mà. Lãnh Quân nhìn vào đôi mắt mơ màng của Khương Du
_Em nói thật?
Khương Du chỉ khẽ gật đầu
_Vậy là chỉ có em thích hắn?
Khương Du lại lắc đầu
_Bây giờ không như vậy nữa.
Lãnh Quân cười khẩy, anh nhanh chóng cởi quần cho cô và chính mình. Sau đó chuẩn xác mạnh mẽ đâm sâu vào. Anh muốn cơ thể này, muốn cô phải rên rỉ gọi tên mình.
Lãnh Quân cảm nhận cơn sung sướng đang kích thích từng đầu dây thần kinh trong cơ thể, anh cúi xuống cắn lấy môi cô, Khương Du nhăn mày đau đớn, khẽ rên lên
_Lãnh Quân!
_Bảo bối, bên trong của em thật là ấm.
Lãnh Quân nhìn cơ thể mẫn cảm đang oằn mình dưới thân mà cảm giác vô cùng hả hê, hoan lạc. Anh chưa bao giờ có ham muốn mãnh liệt phải chinh phục cho được một người như vậy.
_Khương Du, ở lại bên cạnh tôi, tôi sẽ giúp em trở thành bà hoàng của làng giải trí.
_Lãnh Quân!
Khương Du như bừng tỉnh, cô vòng tay lên cổ anh. Lãnh Quân ngầm hiểu đó là sự chấp thuận. Anh càng ra sức động thân nhanh hơn. Người phụ nữ này, anh nhất định phải chiếm giữ cho bằng được, dù là tự nguyện hay giả bộ, anh đều muốn cô phải khắc cốt ghi tâm.
Phàm trên đời, thứ gì càng khó nắm bắt càng khiến người ta ham muốn phải có cho bằng được. Đối với những kẻ đã quen được phục vụ, dễ dàng có được thứ mình muốn thì một chút lạnh nhạt lại tạo ra sức hấp dẫn khó cưỡng. Khương Du chính là biết rõ như vậy, nên mới bày trò câu dẫn Lãnh Quân. Anh ta là người thông minh, nếu biết mà vẫn tình nguyện sa vào thì xem như cô đã thành công. Khương Du đã để hụt mất Hạo Thiên, nhưng cô lại câu được con cá lớn khác, xem ra lần này kết quả cuối cùng vẫn là không quá tệ.
Bình luận facebook