• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Tiểu Yêu Tinh, Sao Em Có Thể Mê Người Đến Thế? (1 Viewer)

  • Chương 70-71

CHƯƠNG 70: LIỆU NGƯỜI ANH EM HỌ PHONG CÓ BỊ CÔ ẤY BẮT NẠT KHÔNG NHỈ?
"Tôi còn đang tưởng mình đi lạc, chưa vào đến nơi đã ngửi thấy mùi cẩu lương, bữa tối này sợ là nuốt khó trôi"
Hàn Giai Tuệ cùng Phong Thừa Vũ vừa gọi món chưa lâu đã thấy bên ngoài vang lên vài lời bông đùa. Khẩu khí này, còn có thể là ai nữa.
Anh ta chẳng chút khách sáo, ngồi xuống phía đối diện, đưa ánh mắt nhàn nhạt quan sát thái độ hai người trong phòng.
Bên này, Phong Thừa Vũ vẫn tình tứ đặt một cánh tay lên đôi vai của cô gái xinh đẹp. Ống tay áo sơ mi xắn hờ để lộ một mảng cơ bắp rắn rỏi. Trên cổ tay khoẻ khoắn nổi bật chiếc đồng hồ Patek Philippe lịch lãm cùng một chiếc vòng tay lạ.
Là người bạn chí cốt, cùng Phong tổng kết giao đã lâu, Cảnh Nghi biết bạn mình có thói quen đeo đồng hồ, bộ sưu tập đồng hồ của Phong Thừa Vũ đếm sơ sơ cũng không dưới trăm cái. Nếu không phải là chế tác riêng thì cũng là những thiết kế độc đáo thuộc phiên bản giới hạn. Chỉ có chiếc vòng đá phong thủy trên tay anh, viên đá mang sắc đen bí ẩn và tà mị đánh thức nỗi tò mò trong suy nghĩ của Cảnh Nghi khiến anh ta không ngừng được mà hỏi
"Thừa Vũ, cho tôi mượn nó một chút được không?"


Cả ba người cùng nương theo tầm mắt Cảnh Nghi mà nhìn về phía đó. Mỗi người lại mang trong đầu một ý nghĩ khác nhau.
Hàn Giai Tuệ rõ ràng là rất vui khi thấy món quà của mình ít ra cũng rất được Phong Thừa Vũ trân trọng. Mặc dù lúc mua nó ở chợ đêm, cô không hề có tâm ý gì. Nhưng bây giờ nghĩ lại, đúng là cô cũng muốn coi nó như một tín vật minh chứng tình yêu giữa hai người.
Còn Cảnh Nghi không giấu được sự háo hức bên trong đáy mắt, anh ta có cảm giác như sắp khám phá được một câu chuyện ly kì phía sau chiếc vòng đơn giản ấy, chờ đợi được nghe chính miệng người đàn ông lạnh lùng nhất thế gian kể chuyện thiên tình sử.
Phong Thừa Vũ lười biếng đưa tay chỉnh lại chiếc đồng hồ cho ngay ngắn, thong thả hỏi lại
"Không phải lúc trước đã tặng cậu một chiếc giống hệt rồi sao?"
Không còn nhớ rõ năm nào đó, khi đi công tác ở Thụy Sỹ, cũng là thời điểm nhà sản xuất đồng hồ nổi tiếng thế giới cho ra mắt mẫu Patek Philippe Grandmaster Chime nhân dịp 175 năm thành lập, Phong Thừa Vũ đã mua hai chiếc đồng hồ phiên bản cực hiếm này, một cái để dùng, một cái dành tặng cho người bạn thân luật sư của mình. Hai chiếc giống hệt nhau, chỉ khác biệt về màu mặt số.


Không còn nhớ rõ năm nào đó, khi đi công tác ở Thụy Sỹ, cũng là thời điểm nhà sản xuất đồng hồ nổi tiếng thế giới cho ra mắt mẫu Patek Philippe Grandmaster Chime nhân dịp 175 năm thành lập, Phong Thừa Vũ đã mua hai chiếc đồng hồ phiên bản cực hiếm này, một cái để dùng, một cái dành tặng cho người bạn thân luật sư của mình. Hai chiếc giống hệt nhau, chỉ khác biệt về màu mặt số.
"Tôi mượn đồng hồ của cậu làm gì chứ? Ý tôi là chiếc vòng kia kìa"
"Không được"
Cảnh Nghi còn chưa kịp nói hết lời đã thẳng thừng bị từ chối. Phong Thừa Vũ không mảy may để ý đến sắc mặt của anh ta, thong thả buông một câu
"Cái này một khi đã đeo vào thì không thể tháo ra nữa"
Nói rồi liếc nhìn về phía cô gái nãy giờ vẫn thoải mái ngả người trên ghế da, đầu hơi tựa về phía anh, để mấy lọn tóc tùy hứng phủ lên cánh tay, trông vô cùng tình tứ, cánh môi mọng hơi kéo cong lên thành một nụ cười tuyệt mỹ.
Thì ra Cảnh Nghi đoán không lầm. Chiếc vòng ấy đích thị là của cô gái này tặng. Chứ trước giờ, anh ta chưa từng thấy Tổng giám đốc Phong thị có hứng thú với mấy món trang sức rườm rà ấy. Phong cách của Phong Thừa Vũ tối giản, lịch lãm, vả lại cơ thể ấy đã là một khối hoàn mỹ, vốn không cần thiết phải đeo phụ kiện trên người.
Anh ta lập tức quay sang nói với người phụ nữ bằng chất giọng nửa đùa nửa thật đặc trưng


"Thì ra Hàn tiểu thư đã sớm có ý định trói buộc người anh em của tôi rồi"
Đang ngồi không cũng bị trúng đạn, Hàn Giai Tuệ cười trừ
"Luật sư Cảnh nghĩ nhiều rồi. Tôi không hề có ý đó. Tổng giám đốc Phong nổi tiếng cao lãnh, đâu thể vì một sợ dây mảnh mà có thể trói buộc được. Hơn nữa, nếu tôi thực sự muốn giữ người, e là còn có nhiều cách hữu dụng hơn nhiều"
"Hàn tiểu thư này, đã có ai bảo với cô rằng, miệng lưỡi linh hoạt như cô, rất phù hợp với nghề luật sư chưa?"
"Ồ, vậy à? Thế thì sau này có lỡ bị mất việc, tôi sẽ tìm Luật sư Cảnh để xin làm đồng nghiệp. Lúc đấy, anh đừng có lật mặt không nhận người nhé"
Cảnh Nghi thực sự phải vận dụng cả mấy món nghề mới không đối đáp thua cô kiến trúc sư này. Anh đưa bàn tay lên xoa xoa trán. Liệu người anh em họ Phong có bị cô ấy bắt nạt không nhỉ?
Đúng lúc đó, phục vụ mang đồ ăn dọn lên bàn. Cảnh Nghi tiện tay lấy ba chiếc ly để phía trước mặt rồi tùy ý mở một chai rượu thượng hạng. Anh chậm rãi rót thứ rượu màu nâu đỏ thơm sực vào hai chiếc ly, đang định rót tiếp vào chiếc ly còn lại thì bị Phong Thừa Vũ ngăn cản


"Cô ấy không uống rượu"
Cảnh Nghi khựng lại, đưa ánh mắt hơi có phần ngạc nhiên lên nhìn Phong Thừa Vũ trong tích tắc rồi cầm ly rượu lên ngang mặt, hướng về phía Hàn Giai Tuệ
"Cô Hàn, ly này tôi muốn chúc mừng thân chủ của mình đã thắng kiện. Với tư cách là luật sư được ủy quyền của cô, tôi xin thông báo, bị đơn trong vụ kiện này, cô Cố Mỹ Đan đã nhận mức án ba năm tù giam cùng với mức bồi thường cho nguyên đơn là ba trăm triệu."
Cảnh Nghi vừa nói vừa rút một tập hồ sơ đưa cho Hàn Giai Tuệ, cô nhanh chóng nhận lấy. Chỉ liếc qua một chút, vì nội dung chính đã được luật sư nói hết rồi.
"Nhanh vậy sao?"
"Đúng là cũng nhanh. Nhưng sao tôi lại cảm thấy không nhanh bằng chuyện tình cảm của hai người nhỉ?"
Không thể phát nội dung đa phương tiện.
Tìm hiểu thêm
Play video


CHƯƠNG 71: Ỷ ĐÔNG HIẾP YẾU
Cảnh Nghi cong môi, để lộ rõ ý cười. Động tác nâng ly vẫn không thay đổi. Sự nhiệt tình của anh ta làm Hàn Giai Tuệ cũng trở lên hơi ái ngại. Anh ta có ý tứ như vậy, cô mà từ chối, không khéo lại thành ra cô không biết nể mặt. Đành với tay lấy chiếc ly thủy tinh trên bàn, tự rót một ly rượu. Đúng là hôm nay, cô không định uống rượu, nhưng nếu chỉ nhấp môi một chút, chắc cũng không có vấn đề gì.
Nghĩ vậy, hai ngón tay đặt trên thân ly cũng dứt khoát hơn.
"Em có biết, hành động khi say của em mang dáng vẻ muốn lật trời thế nào không?"
Phong Thừa Vũ kề bên tai cô thì thầm chỉ vừa đủ cho hai người nghe thấy. Hình như đúng là thế thật. Trong trí nhớ mơ hồ của cô về buổi tối hôm đó, thực sự cô cũng đã rất càn quấy.
"Thật sao?"
"Em có thể thử lại. Nhưng mà hôm nay chắc chắn anh sẽ không nương tay với em đâu"
Phong Thừa Vũ đây là trực tiếp đe doạ cô? Từng lời nói mờ ám anh cố tình khiêu khích, khiến đôi má thiếu nữ từ trắng hồng chuyển sang ửng đỏ.


"Xem kìa, tôi thấy cô Hàn còn chưa uống mà sắc mặt đã đỏ hết lên. Dù sao tôi cũng không phải loại người xem trọng tiểu tiết. Nếu cô đã không uống được rượu thì dùng nước trái cây cũng không sao"
"Vậy thì thất lễ với Luật sư Cảnh rồi"
Hàn Giai Tuệ nâng cốc nước trái cây cụng lên thành ly của Cảnh Nghi một tiếng "Cách" đanh tai. Trong lòng thầm trách sao anh ta không nói ra câu đó sớm hơn có phải cô đỡ khó xử rồi không.
"Để tôi uống thay cô ấy. Nào, thay mặt vợ tôi, cảm ơn cậu đã hết sức giúp đỡ"
"Khách sáo vậy sao?"
Phong Thừa Vũ không đáp, ý tứ của anh đã quá rõ ràng. Muốn bảo tên cà lơ phất phơ kia đừng bày trò làm khó người phụ nữ của anh nữa. Cái này phải gọi là "vì sắc quên bạn".
Không khí vui vẻ trong căn phòng liên tục vang lên tiếng ly cốc chạm nhau. Hai người đàn ông uống một chốc đã vơi hơn phân nửa chai whisky thượng hạng. Họ cùng nói chuyện mấy dự án đất đai mới nổi và vài vụ án kinh tế gần đây. Hàn Giai Tuệ không am hiểu lắm nên chỉ biết nhàn nhã thưởng thức bữa tối. Phong Thừa Vũ tự nhiên múc một bát canh đặt trước mặt Hàn Giai Tuệ, dành cho cô một lời dịu dàng


"Thử món canh này xem, rất thanh đạm"
Rồi tiện tay vơ mấy lọn tóc của cô túm ra sau. Hành động này, lập tức khiến người đối diện chứng kiến phải nổi gai ốc khắp người.
Đây là Phong thiếu gia lạnh lùng cao ngạo mà anh ta vẫn quen biết bao năm?
Là chiến thần mặt lạnh thao túng thương trường?
Là gã đàn ông cấm dục khiến bao thiên kim ở Lục thành ôm mộng mà không thể tiếp cận được?
Nếu không phải là tận mắt thấy tai nghe, Cảnh Nghi thà chết cũng không tin được bạn mình lại có thể lật mặt thành một nhân cách khác như thế này
Thừa Vũ ơi là Thừa Vũ, thật biết cách khiến người ta phải kinh ngạc mà.
Cảnh Nghi lúc này cảm thấy mình chỉ như một khối không khí loãng không màu, không mùi, không vị bay lơ lửng giữa không gian ngập mùi tình tứ. Người bạn chí cốt này đã coi anh như người vô hình. Cảnh Nghi hậm hực dùng ngón tay thon dài gõ gõ lên mặt bàn


"Tôi đến đây để cùng người anh em chí cốt uống rượu hàn huyên, ấy thế mà lại bị biến thành bóng đèn công suất lớn. Hai người nghĩ xem, một kẻ cô đơn sớm tối như tôi, cứ phải ngồi đây xem người ta "dập dìu tài tử giai nhân", thử hỏi có đau khổ nào hơn?"
"Cũng không ai bắt cậu ở đây làm bóng đèn đâu"
"Mẹ nó, cậu đuổi khéo tôi đấy à?"
"Là cậu nói, không phải tôi"
Phong Thừa Vũ hơi nhếch môi, bàn tay nâng khẽ ly rượu sóng sánh đưa lên miệng nhấp một ngụm. Vẻ mặt thưởng thức ấy, không có mỹ từ nào có thể lột tả được.
Luật sư Cảnh nổi tiếng bao năm tranh tụng trong những vụ án ly kì đều giành chắc phần thắng, lại một lần lép vế trước cặp đôi phúc hắc này. Phong Thừa Vũ cậu khéo chọn lắm, đúng là xứng đôi vừa lứa mà.
"Này, hai người đừng có ỷ đông hiếp yếu nhé"
Một lần nữa ngồi không trúng đạn, Hàn Giai Tuệ mỉm cười nhìn anh ta


"Đâu có, tôi chỉ muốn mở mang tầm mắt, cách một luật sư danh tiếng tranh luận ngoài đời thực sẽ như thế nào. Tôi ra ngoài một lát"
Nói xong, Hàn Giai Tuệ bước về phía cửa phòng, nhân viên đứng đó lịch sự mở cửa cho cô. Đúng lúc một bóng đàn ông cao lớn bước tới, từng sải chân dài điềm tĩnh lướt qua trước mặt. Veston cùng quần âu tôn nghiêm, đĩnh đạc.
Nhịp tim cô đập nhanh liên hồi, ở cảm giác gần trong gang tấc, cô cảm nhận được chút gì đó rất thân thuộc, liền vô thức bước theo.
Người đàn ông bước vào một bữa tiệc khá hoành tráng tổ chức ở đại sảnh trung tâm nhà hàng, đi thẳng đến tháp rượu cầm lên một ly. Hàn Giai Tuệ mải mê bước đằng sau không chú ý tới liền va trực diện vào người đàn ông.
Ly rượu bị hất đổ, loang trên nền áo vest những vệt nước màu đỏ vô cùng khó coi.
"Xin lỗi, thành thật xin lỗi"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom